Con đường bá chủ - Quyển 2
Chương 85
“Thật sự không ra Huyết mạch nào ngon sao?”
Lạc Nam thở dài chán nản, Điểm Danh Vọng còn hơn 20 tỷ, khiến hắn hận không thể lập tức mua được Huyết Mạch tốt…
Nhìn vào Cửa Hàng đang đổi mới, Lạc Nam nhắm mắt âm thầm cầu khẩn: “Kim Ô Huyết, Phượng Hoàng Huyết… tất cả các loại hàng ngon ra hết cho ta!”
“Keng, đổi mới thành công…”
Lạc Nam vội vàng mở mắt, sắc mặt đen lại… không hiệu nghiệm chút nào… khi không có tiền thì chúng nó hiện ra chọc tức hắn, hiện tại có tiền cả đám lặn đi đâu mất…
“Nghĩ gì mà thẫn thờ ra đó?”
Một âm thanh nũng nịu vang lên cắt đứt quá trình mua sắm của Lạc Nam, hắn vội xoay đầu nhìn lên…
Phốc…
Lạc Nam xém chút nữa phun máu, sau làn khói trắng huyền ảo, một thân ảnh động nhân thấp thoáng…
Làn da trắng nõn như tuyết tan, dáng người dong dỏng cao, nóng bỏng, săn chắc đầy đặn hết sức quyến rũ…
Gương mặt tuyệt mỹ ửng hồng xinh đẹp, da thịt không có chút khuyết điểm, mỹ lệ đến cực hạn…
Chính là Ái Tâm…
Nhưng khiến Lạc Nam chịu không nổi chính là, hai mảnh vải ôm sát bộ ngực đầy đặn căng tròn bên trên khiến chúng như muốn nổ tung, cùng mảnh vải hình tam giác bên dưới áp sát bờ mông, phủ lấy chốn thầm kín của người thiếu nữ…
“Bikini? Ta xxx, thế giới này có bikini sao?” Lạc Nam xém chút nhảy dựng lên trời, mở miệng la thất thanh…
Chúng nữ của hắn vốn đều mặc áo yếm cùng nội khố bên trong, đối với việc này Lạc Nam cũng rất thích… dù sao kiếp trước hắn nhìn bikini nhiều rồi…
Nào ngờ hôm nay Ái Tâm rõ ràng đang mặc một bộ bikini màu hồng phấn, có hoa ren hết sức dụ nhân tiến về phía hắn, chứng kiến cảnh này tại tu chân giới, khiến Lạc Nam hận không thể lập tức xách thương lên ngựa…
“Bikini? Chàng đang nói gì thế?” Ái Tâm không hiểu chu môi, thả người vào suối nước nóng, chống tay lên bờ suối, tựa đầu nhìn hắn…
Lòng của thiếu nữ Phương Tây một khi đã mở, sự nhiệt tình và bạo dạng của các nàng so với nữ nhân Phương Đông quả thật mãnh liệt hơn nhiều lắm…
Đối với việc tắm cùng hắn trong suối, không cảm thấy ngại ngùng gì…
“Tâm nhi, y phục trên người nàng là chuyện gì xảy ra?” Lạc Nam chớp chớp mắt, khe rãnh giữa bộ ngực tràn đầy nhựa sống của nàng cùng lớp ren hồng khiến hắn nuốt nước bọt…
“Đồ tắm sao? Chàng chưa thấy đồ tắm bao giờ? Đây là nội y thịnh hành của nữ nhân Hải Châu đấy hì hì…” Ái Tâm lúc này mới nhớ nam nhân này đến từ Băng Thiên Đại Lục, thích thú nhoẻn miệng cười khúc khích…
“Sao Nương Khanh và Cơ Nhã vẫn mặc áo yếm mà?” Lạc Nam lắp ba lắp bắp, cảm thấy khó tin…
“Đồ tắm được nữ nhân Tây Hải Châu ưa chuộng hơn, đặc biệt là nữ nhân Tây phương như thiếp… nữ nhân phương Đông vốn truyền thống lại da mặt mỏng, đương nhiên không ưa chuộng…” Ái Tâm bĩu môi, hơi nóng khiến da thịt trắng nõn của nàng xuất hiện lấm tấm mồ hôi thơm ngát…
Lạc Nam vỗ vỗ trán, quả nhiên một lần nữa hắn phát hiện mình ếch ngồi đáy giếng, Phích Lịch Đường có thể chơi đến bom đạn, thì nữ nhân Phương Tây mặc bikini không thể bình thường hơn được…
Chẳng qua quen nhìn mấy bà vợ mặc áo yếm cùng nội khố nên nhất thời cảm thấy lạ mà thôi…
“Sao? Thiếp đẹp không?” Ái Tâm nháy mắt, thản nhiên xoay một vòng trong nước suối trong suốt…
Côn thịt của Lạc Nam cấp tốc bùng nổ, đội nội khố lên một cục to tướng…
Hắn gật mạnh đầu: “Đẹp, Tâm nhi của ta là tuyệt nhất…”
“Hừ, ai là của chàng? Đừng tưởng mua chuộc gia gia cùng mấy lão già ở nhà mà cho rằng ăn chắc thiếp nhé…” Ái Tâm kiều hừ một tiếng, dùng ánh mắt trêu tức nhìn hắn…
Lạc Nam bị dáng vẻ đáng yêu xinh xắn của nàng mê hoặc, cố gắng bình tĩnh lại mở miệng hỏi: “Áo tắm này nàng có thể mua cho ta thật nhiều không? Ta muốn tặng cho các nàng ấy…”
“Nói đi, kẻ đào hoa như chàng rốt cuộc có bao nhiêu nữ nhân?” Ái Tâm sắc mặt lạnh lùng xuống tới, hai tay chống nạnh yêu kiều hừ một tiếng…
Lạc Nam một lần nữa làm mới Cửa Hàng, lại quay sang Ái Tâm cười cười, tự hào nói: “Tính luôn cả nàng, vừa hơn hai mươi người…”
Hắn vừa cùng nàng trò chuyện vừa làm mới Cửa Hàng May Mắn…
“Cái gì? Chàng nói đùa thiếp sao?” Ái Tâm cảm thấy trời đất quay cuồng, đôi mắt trừng to ở nơi đó…
Dù nữ nhân phương Tây hào phóng như nàng, trong lúc nhất thời cũng cảm thấy quá hoang đường…
Lạc Nam đang định mở miệng an ủi, chợt thấy Cửa Hàng May Mắn lại vừa đổi mới hoàn tất, xuất hiện một loại hàng hóa…
“Huyết Mạch Thần Thú – Thái Cổ Tử Mộc Điệp – giá bán tám tỷ Điểm Danh Vọng…”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 2 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/con-duong-ba-chu-quyen-2/
Nhìn Ái Tâm một mặt còn đang ngơ ngác, biểu cảm khó tin nhìn mình, Lạc Nam tạm gác Huyết Mạch sang một bên, ho khan hỏi:
“Phụ thân nàng có bao nhiêu thê thiếp?”
Ái Tâm lườm liếc nhìn hắn, vô thức trả lời: “Ba người, ngoại trừ mẫu thân ta còn có hai dì…”
Lạc Nam sắc mặt giật giật, vốn tưởng một tu sĩ Luyện Hư Viên Mãn lại có địa vị như Ái Chấn phải thê thiếp thành đàn mới đúng, nào ngờ chỉ có 3 vị phu nhân…
Bất quá hắn vẫn da mặt dày nói:
“Đó là nhạc phụ đại nhân ông ấy chỉ tìm được 3 chân ái của đời mình… mà nàng cũng biết rồi đó, chân ái của đời ta hơi bị nhiều một chút haha”.
Nhìn vẻ mặt đáng ghét của tên này, Ái Tâm giận đến nghiến răng, bầu không khí lãng mạn trước đó hoàn toàn biến mất…
“Ai là nhạc phụ chàng? Đừng nhận vơ…” Ái Tâm hừ lạnh một tiếng, vốn nàng đợi trời vào đêm mới lẻn lên này cùng hắn, hy vọng bồi đắp một chút tình cảm đấy, nào ngờ…
“Đương nhiên là phụ thân nàng? Còn ai vào đây nữa?” Lạc Nam thản nhiên cười cười, nàng đã vào tròng đừng mong thoát khỏi…
“Đừng nằm mơ! Thiếp chỉ biết Luyện Khí, không đủ tâm trí để tranh giành tình nhân…” Ái Tâm phi một tiếng, nàng ghét nhất là người một nhà vì muốn tranh sủng mà luôn rắp tăm làm hại lẫn nhau, đó là đạo lý mà mẫu thân dạy dỗ từ nhỏ…
Mẫu thân nói rằng một nam nhân có quá nhiều nữ nhân, thì nữ nhân của hắn suốt ngày phải tìm cách hãm hại đối thủ để tranh giành sủng ái, nàng rất không thích như vậy…
Chính vì thế phụ thân nàng Ái Chấn chỉ có 3 nữ nhân, mà nữ nhân của phụ thân cũng không hề tranh đấu, ngược lại vui vẻ hòa thuận…
Còn Lạc Nam có đến tận hơn 20 người… làm sao dĩ hòa vi quý?
Vốn Ái Tâm cứ tưởng với tuổi tác của hắn, lại có thực lực khủng bố như vậy, phần lớn thời gian phải dùng vào tu luyện mới đúng chứ? Mặc dù có thê tử cũng sẽ không nhiều lắm, nào ngờ tên này vừa mở miệng một phát hơn 20 người?
Lạc Nam trong lòng bừng tĩnh, thì ra Ái Tâm chán ghét tình cảnh tranh đấu nơi Hậu Cung, lúc này hắn mới thở phào nhẹ nhõm, dùng giọng điệu ôn hòa nhất mở miệng:
“Ai muốn nàng tranh sủng làm gì? Gia đình chúng ta vốn rất hòa thuận, nàng vừa xinh đẹp lại vừa giỏi giang, nhất định sẽ được các tỷ muội ưa thích, cưng chiều còn không kịp ấy chứ…”
Ái Tâm bĩu môi, ánh mắt tràn ngập xem thường… tên này muốn dụ dỗ nàng sao? Làm sao có chuyện dễ dàng như vậy?
Thấy Ái Tâm còn không tin, Lạc Nam vươn người nắm lấy bàn tay tinh xảo của nàng, đưa ra ví dụ nói:
“Nàng còn nhớ vị thê tử đi cùng ta lên Ải Nhân Đảo chứ? Với tính cách của nàng ấy sẽ tranh sủng với nàng sao?”
Nữ nhân trong miệng Lạc Nam đương nhiên chính là Cơ Nhã trong diện mạo Bạch Tố Mai…
Ái Tâm sắc mặt hơi thay đổi, người Lạc Nam nói đương nhiên nàng nhận biết, nghĩ đến sự ôn nhu và thánh khiết tuyệt trần của vị tỷ tỷ kia, ngay cả Ái Tâm cũng có chút tự ti mặc cảm…
“Hừ, tỷ ấy không tranh không có nghĩa là các nữ nhân còn lại không tranh, thiếp cũng không tin nữ nhân của chàng đều có tính cách như vậy…” Thoáng suy nghĩ một chút, Ái Tâm khoanh tay trước ngực, đè ép bầu vú mình thở phì phò nói…
“Ta có gia pháp rất nghiêm, các nàng dám không hòa thuận hay tranh sủng sẽ lập tức ăn gia pháp, vì thế nàng không cần sợ” Lạc Nam nghiêm nghị nói…
“Gia pháp gì?” Ái Tâm giật mình hỏi, sợ gặp phải nam nhân gia trưởng, dùng ánh mắt đề phòng nhìn hắn…
“Đây chính là gia pháp…” Lạc Nam bất chợt quát to, xoay người ôm lấy cơ thể mềm mịn như bông của Ái Tâm đặt lên bờ suối, bàn tay hướng về bộ mông tròn lẳn kia vỗ xuống…
Bốp bốp bốp…
Liên tục là những âm thanh tràn ngập xúc cảm vang lên, bờ mông thịt sau lớp quần lót tạo thành từng cơn gợn sóng, mê hoặc đến cực điểm…
“AAAAA, Chàng biến thái, gia pháp cái quỷ gì thế?” Ái Tâm xấu hổ hét thất thanh, thân hình bị hắn giữ chặt khiến nàng không ngừng lắc lư cặp mông, muốn né bàn tay ma quái kia…
Đáng tiếc bàn tay này như có nam châm, luôn tìm đến vị trí bờ mông nàng, một tay đánh bên trái, một tay đánh bên phải…
Liên tục vài chục cú tát vào mông, ửng hồng một mảnh…
“Hừ… hừ…”
Ái Tâm chuyển từ la ó sang thở hổn hển, gò má ửng đỏ, đôi mắt như muốn rỉ nước…
Lạc Nam giật mình, hắn phát hiện nàng vậy mà lên cơn động tình, vội vã xoay người Ái Tâm lại ôm vào trong ngực, bắt gặp nàng mếu máo như sắp khóc, trong lòng mềm nhũn, thầm trách mình đùa hơi quá…
“Ngoan, ta mang nàng đi thăm nhà của chúng ta, để nàng biết ta không nói điêu…” Hắn nhìn vào hai mắt nàng ôn nhu an ủi…
“Hức, chàng khi dễ thiếp…” Ái Tâm đột ngột hạ đầu hướng về ngực Lạc Nam cắn mạnh…
“AA…” Lạc Nam giả vờ đau đớn kêu la, núm vú của hắn bị nàng dùng hai hàm răng ngọc ngà đay nghiến, bất quá là một Thể Tu, bấy nhiêu chẳng nhằm nhò gì…
“Nhà nào? Đợi thiếp thay y phục!” Ái Tâm lúc này mới hài lòng nhả ra, lườm hắn một cái…
Bên dưới bờ mông còn tê rần khiến khe thịt giữa chân nàng ướt sũng…
“Không cần, nàng thả lỏng tinh thần là được…” Lạc Nam cười nói một tiếng, thân hình hai người cùng lúc biến mất…
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 2 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/con-duong-ba-chu-quyen-2/
“Nơi này là nhà?” Ái Tâm chớp chớp đôi mắt to tròn lúng liếng, một thân bikini màu hồng tung tăng chạy nhảy, cái đầu lúc lắc quan sát từng ngóc ngách trong Linh Giới Châu…
Nàng cảm giác đầu óc của mình có chút không đủ dùng rồi, nếu ai hỏi suy nghĩ trong nàng lúc này… Ái Tâm sẽ không ngần ngại trả lời mình vừa lọt vào xứ thần tiên…
“Tiểu Nam, đây là Tứ quý Sơn chàng đổi được trong Lễ Hội? Đây là Biển Nhân Tạo? Linh Dược Điền? Còn đây là?”
Ái Tâm chỉ vào từng nơi, miệng nhỏ không chịu khép lại, bộ dạng Tiểu Thư đại tộc, con ông cháu cha hoàn toàn biến mất…
“Đó là Cực Lạc Suối và Cung Đình Thụ… các cung điện kia là dành cho thê tử của ta, nàng cũng có một cái, thích thì chọn…” Lạc Nam cười cười giới thiệu…
“Linh khí nơi này thật nồng đậm nha, gấp bốn hoặc năm lần nhà thiếp chứ chẳng chơi…” Ái Tâm hít sâu một hơi, thích thú cười nói…
Lạc Nam đồng ý gật đầu, linh khí trong Linh Giới Châu vượt xa bên ngoài rất nhiều sau khi tăng cấp… tuy nhiên Ái gia là một gia tộc lớn, Tâm Đảo cũng là một nơi phong thủy bảo địa, bên dưới có không ít Linh Mạch, vì lẽ đó cường độ Linh Khí chỉ kém Linh Giới Châu vài lần…
“Thấy trên đỉnh không? Hai nàng ấy là Tiêu Thanh Tuyền và Tiểu Sư, đều là thê tử ta…” Lạc Nam lúc này mới chỉ hướng cao nhất của Cung Đình Thụ…
Ái Tâm theo ngón tay của hắn nhìn lên, bắt gặp thân ảnh một thiếu nữ xinh đẹp tuyệt trần, ẩn hiện một chút kiên cường đang chăm chú Luyện Đan…
Cách đó không xa, Tiểu Sư hết sức đáng yêu nằm khoanh tròn trong mây, đang củng cố ổn định tu vi sau lần đột phá…
“Luyện Đan Sư? Thủ pháp rất thành thục, chắc là Ngũ Cấp trở lên…” Ái Tâm lập tức tán thán nói…
“Ánh mắt không tệ, Tuyền nhi đang là Ngũ Cấp Viên Mãn, sắp đột phá Lục Cấp rồi…” Lạc Nam tự hào nói…
Ái Tâm nghiêm túc quan sát, thiên phú này không hề kém thiên phú Luyện Khí của nàng quá nhiều…
“Theo đánh giá của ta, thiên phú Luyện Đan của Tuyền nhi sánh ngang thiên phú Luyện Khí của nàng, bởi vì nàng có gia tộc hậu thuẫn, mà Tuyền nhi trước đây chỉ là tán tu.” Lạc Nam thẳng thắn nói, hắn muốn nữ nhân của mình phải hiểu rõ lẫn nhau… như thế mới dễ sống chung được…
“Tán tu sao?” Ái Tâm giật mình, thật khó để tưởng tượng một nghề nghiệp hao tốn tài nguyên bậc nhất như Luyện Đan Sư lại là tán tu, nếu thật sự như thế, Tiêu Thanh Tuyền này phải có đại nghị lực, đại đam mê đối với Luyện Đan Thuật…
Trong lúc nhất thời, Ái Tâm có cảm giác như tìm được tri âm…
“Nàng ấy giết Hắc Thiên Mã của Lam Cực đó sao?” Chuyển dời lực chú ý sang Tiểu Sư đang nằm cuộn tròn, Ái Tâm một lần nữa kinh dị phát hiện, mình vậy mà không nhìn thấu tu vi của Tiểu Sư…
“Không sai, nàng ấy vừa đột phá Luyện Hư không lâu, cần phải ổn định cảnh giới…” Lạc Nam cười ha ha, ánh mắt không che giấu được đắc ý…
“Luyện Hư Kỳ?” Ái Tâm muốn lòi ra tròng mắt, theo nhận thức của nàng, tên này đã có hai vị Luyện Hư Kỳ thê tử rồi?
“Vị tỷ tỷ đi cùng chàng lúc đầu đâu?” Ái Tâm quyết định hỏi cho ra lẽ…
“Cơ Nhã đang bế quan luyện Vũ Kỹ, bên trong Nhã Cơ Cung…” Lạc Nam mỉm cười tủm tỉm…
Ái Tâm gật đầu, quả đúng như dự đoán… nếu tính luôn Tiểu Sư và Cơ…
“Khoan đã? Chàng vừa nói gì? Tỷ tỷ kia tên Cơ Nhã?” Ái Tâm cảm thấy có gì đó không đúng, cái tên nữ nhân này quá mức quen thuộc…
“Không sai, Nhã Băng Tiên Tử trên Hoàng Kim Bảng, chính là một thê tử của ta, cũng là người đi cùng ta lên Ải Nhân Đảo, vì vài lý do nên nàng ấy phải che giấu diện mạo, dùng gương mặt một vị thê tử khác của ta…” Lạc Nam gật đầu khẳng định, không quên giải thích…
Ái Tâm thất thần, dùng ánh mắt như quái nhân nhìn hắn…
“Nhã Băng Tiên Tử không phải dùng kiếm sao? Còn có một vị muội muội, hai nàng ấy đều dùng kiếm mà?” Ái Tâm hít sâu một hơi, luyên thuyên thắc mắc…
“Đồng Tâm Kiếm Pháp đẳng cấp hơi thấp, nên hai nàng ấy không dùng nữa, Băng Nhi cũng gả cho ta rồi, đang bế quan trên Băng Cơ Cung đấy…” Lạc Nam tiếp tục giải trình, không quên chỉ tay vào Băng Cơ Cung, nơi đang tỏa ra các luồng băng thủy linh lực…
Cơ Băng bế quan thời gian còn lâu hơn cả chúng nữ, theo lý mà nói đã sớm khôi phục trí nhớ trước kia rồi, bất quá hắn có cảm giác nàng vẫn muốn tiếp tục tiến triển về tu vi Linh Lực mới chịu xuất quan…
Cơ Băng trước đó đã là Hóa Thần Viên Mãn, tiến thêm một bước chính là Luyện Hư cường giả hàng thật giá thật…
Không chỉ Cơ Băng, khí tức trong từng tòa Cung Điện đang ngày càng gia tăng, lượng Linh Khí các nàng hấp thu cũng ngày càng khổng lồ, tu vi cả đám đều tiến triển rất tốt…
Chỉ là không biết đến mức nào mà thôi…
Có một ngoại lệ đến từ Phượng Hoa Cung, cảm giác linh lực phát ra không hề tăng, nhưng loáng thoáng có thể nhìn thấy từng luồng từng luồng trận văn huyền ảo, thần bí sáng lấp lóe như ẩn như hiện bao bọc xung quanh toàn bộ Cung Điện…
Hiển nhiên, tu vi Trận Tu của Hoa Ngọc Phượng đang cấp tốc chuyển biến… Nàng rốt cuộc quyết định sẽ đi con đường thuộc về riêng mình, tập trung toàn bộ tinh lực cho Trận Pháp, trở thành một cường giả Chiến Trận Sư…
Ái Tâm nghe Lạc Nam trả lời, triệt để hết chỗ nói rồi…
“Tưng… La là lá la là…”
Đột ngột, tiếng cầm âm vang vọng không gian, theo sau đó là tiếng hát trong vút ngút ngàn từ đại dương sâu thẩm…
Đàn hát vừa ra, tốc độ Linh Khí vận chuyển đột ngột gia tăng đến vài lần, cực độ kinh khủng…
Ái Tâm giật nảy mình xoay người nhìn xuống đáy biển, nơi một tòa Thủy Tinh Cung lộng lẫy ngự trị…
“Bên trong Thủy Tinh Cung có người?” Ái Tâm thân thể và giọng điệu cùng lúc rung rẩy, tiếng đàn và tiếng hát từ đáy biển… khiến nàng nghĩ đến một thứ gì còn trong truyền thuyết…
“Không sai, tiếng hát này là của U Quỳnh, trong Thủy Tinh Cung có hai vị thê tử khác của ta, các nàng ấy là mỹ nhân ngư…” Lạc Nam mỉm cười, xem ra U Quỳnh đang luyện tập Hải Thần Tố Âm Công, đồng thời truyền cho Linh Lung…
Về phần “Tiểu bé con” Côn Minh Nguyệt hắn không biết nên giải thích thế nào…
Chẳng lẽ nói có nuôi một đứa trẻ so với gia gia của nàng còn mạnh hơn? Như vậy quá mức phách lối…
“Nhân Ngư?” Ái Tâm triệt để ngồi bệch xuống đất, trước mặt toàn bộ mọi thứ khiến nàng như lâm vào ảo mộng…
Lạc Nam thấy nàng thất thần, để yên cho Ái Tâm dần dần tiếp thu hoàn cảnh…
Một lần nữa mở ra Cửa Hàng May Mắn, xem xét Huyết Mạch có giá tám tỷ kia…
“Kim Nhi, Thái Cổ Tử Mộc Điệp, nghe qua rất lợi hại nha…” Lạc Nam toàn thân ngứa ngáy, có dấu hiệu muốn mua…
“Công tử nên mua, loại huyết mạch này thậm chí không chênh lệch nhiều so với Thái Bạch Thôn Tinh Xà của Bạch Tố Mai…” Kim Nhi nghiêm túc mở miệng…
“Cho ta thêm chút thông tin được không?” Lạc Nam hít sâu một hơi, Tám tỷ không phải con số ít… hắn làm liên tục 2 chuyện lan khắp Hải Châu đại lục mới đạt được 20 tỷ, không biết đến bao giờ mới có được số Điểm Danh Vọng lớn như vậy…
Chỉ đáng tiếc việc độ Thiên Kiếp gần như không người biết do hắn làm, vì lẽ đó chẳng kiếm được Điểm Danh Vọng từ chuyện nghịch thiên như vậy…
Kim Nhi sắp xếp lại một chút trí nhớ, mở miệng cười nói:
“Thái Cổ Tử Mộc Điệp – một loại bươm bướm có từ thời thái cổ, chính là thời đại khi con người còn chưa xuất hiện…”
“Tử Mộc Điệp một khi trưởng thành, chính là tồn tại có thể đối kháng chính diện cùng Thần Thú… bởi vì khả năng điều khiển Mộc hệ của nó cũng thuộc top đứng đầu thiên địa, không kém quá nhiều nếu so với thần thú Huyền Vũ hay Mộc Kỳ Lân đâu…”
“Tuy nhiên mỗi tên đều có ưu điểm riêng, Huyền Vũ mạnh về dùng Mộc phòng ngự, Kỳ Lân mạnh về dùng Mộc công kích, mà Tử Mộc Điệp lại thiên về Mộc tốc độ… sở trường có sự khác nhau, nếu chiến đấu không ai làm gì được ai…”
Lạc Nam không tiếp tục chần chờ, xác nhận mua sắm…
“Keng, điểm danh vọng khấu trừ tám tỷ…”
“Ngoài Tử Âm ra, không ai thích hợp hơn…” Lạc Nam chắc nịch nói…
Mộc Tử Âm vốn có sở trường dùng Mộc Kiếm ám sát đối thủ, hiện tại đang tu Ảo Mộc Chân Kinh, nếu có thêm Tử Mộc Điệp, nàng chính là một chiến tướng mới của Hậu Cung…
Chỉ là không biết với tu vi hiện tại của Mộc Tử Âm, có đủ luyện hóa Huyết Mạch Thái Cổ Tử Mộc Điệp hay không…
“Tử Mộc Điệp là yêu thú có tính cách ôn hòa hơn so với Kỳ Lân các loại, Mộc Tử Âm chỉ cần đạt đến Luyện Hư Hậu Kỳ là đủ tư cách Luyện Hóa, hoặc công tử có thể luyện hóa Nghịch Long Huyết trước, sau đó giúp nàng ấy luyện hóa huyết mạch sau cũng được.” Kim Nhi đưa ra kiến nghị…
Lạc Nam gật đầu, hiện tại xem ra chỉ có thể như vậy…
“Tiếp tục làm mới đi…” Hắn âm thầm hạ lệnh…
Lạc Nam phát hiện một điều, khi bên cạnh mình có nữ nhân thì vận khí luôn rất tốt, điển hình là lần này Ái Tâm vừa đến đã mua được Thái Cổ Tử Mộc Điệp huyết mạch rồi…
Nhân tiện nàng đang ngồi bên cạnh, tiếp tục làm mới Cửa Hàng…
“Quả nhiên…” Lạc Nam xém chút không nhịn được cười, tiến hành xác nhận mua sắm…
“Keng, mua được Linh Cấp Cực Phẩm Công Pháp – Hỏa Khí Toàn Song Kinh… giá bán 50 Vạn Điểm Danh Vọng…”
Đây là một môn công pháp chuyên dành cho Luyện Khí Sư tu luyện, theo như giới thiệu, người tu luyện Hỏa Khí Toàn Song Kinh có thể tự động hấp thu thiên địa linh khí trong lúc Luyện Khí, từ đó gia tăng tu vi Linh Lực…
Quả thật không thể thích hợp hơn dành riêng cho Ái Tâm…
Không biết từ bao giờ, Ái Tâm đã lấy lại tinh thần, đang dùng ánh mắt phức tạp nhìn hắn… vừa yêu vừa giận, lại có một chút khâm phục…
Lạc Nam chợt xoay đầu qua, tủm tỉm hướng nàng vẩy tay:
“Đến đây Tâm Nhi phúc tinh! Ta có rất nhiều quà tặng cho nàng…”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 2 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/con-duong-ba-chu-quyen-2/
“Quà cho thiếp?”
Ái Tâm hơi nghi ngờ, chợt ánh mắt nàng sáng lên, nam nhân này đã hứa sau khi xong chuyện sẽ tặng y phục cho nàng, quả nhiên không nuốt lời…
Lạc Nam đến cạnh bờ Hoan Lạc Hải ngồi xuống, nhìn thiếu nữ thân thể no đủ trong bộ áo tắm chạy đến bên cạnh mình, bộ ngực nẩy nẩy theo từng bước, quả thật chọc người vô hạn…
Tiếng hát của U Quỳnh vẫn vang vọng trong không gian, như gần như xa, ảo diệu đến cực điểm…
“Y phục của thiếp đâu?” Ái Tâm ngồi xuống bên cạnh hắn, xòe ra bàn tay trắng như phấn…
“Còn sợ phải tranh giành sủng ái sao?” Lạc Nam một tay ôm qua vòng eo trơn trượt thon gọn của nàng, mở miệng cười trêu…
Ái Tâm bĩu môi không đáp, gặp qua vài nữ nhân của hắn khiến nàng hiểu ra một điều, ánh mắt của tên này cực kỳ cao, nữ nhân đều thuộc dạng tinh anh trong tinh anh, mà nữ tử như vậy thì sẽ không nông cạn đến mức bày mưu tính kế tranh giành tình cảm làm gì…
Chưa kể nhìn qua một vòng, nàng phát hiện nữ nhân của hắn đều đang bế quan, mà khí tức của các nàng toàn bộ đều không kém, có thể thấy thời gian chủ yếu của các nàng dùng để tu luyện là chính…
Trong lúc nhất thời cảm thấy yên tâm không ít…
“Chàng rốt cuộc có chỗ tốt gì? Sao nhiều tỷ muội cam tâm đi theo như thế? Ngay cả tỷ tỷ trên Hoàng Kim Bảng?” Ái Tâm không nhịn được thắc mắc…
“Thế sao nàng lại theo ta?” Lạc Nam hấp háy mắt hỏi lại…
“Đây là thiếp bị bán có được hay không?” Ái Tâm trợn tròn mắt phồng lên đôi má…
Từ lần trước, bất kể là gia gia, phụ thân hay các vị trưởng bối trong tộc đều hận không thể đem nàng gả cho hắn, Ái Tâm cảm thấy tâm linh của mình bị tổn thương sâu sắc…
Lạc Nam cười cười, đem Ái Tâm bế lấy đặt ngồi trên đùi mình, cảm giác bờ mông mềm mại của nàng bị đè ép, hắn vươn tay nhéo nhéo cái mũi xinh xắn kia nhếch môi nói:
“Thế tại sao gia gia hay phụ thân nàng dám bán nàng cho ta? Nàng cũng là bảo bối trong lòng bọn hắn mà…”
“Còn không phải vì chàng ra tay hào phóng? Khiến bọn họ cười đến tít cả mắt…” Ái Tâm phụng phịu hừ một tiếng…
Lạc Nam lắc đầu không đồng ý, nâng cằm nàng lên nhìn vào mắt mình, bắt gặp bên trong có vài tia xấu hổ, càng nhiều hơn là nhu tình, thủ thỉ nói:
“Là bởi vì gia gia và nhạc phụ đại nhân cảm giác được lòng thành của ta, tin tưởng ta sẽ mang lại cho nàng hạnh phúc…”
Ái Tâm trong lòng như được nếm mật ngọt, bất quá ngoài mặt vẫn tỏ vẻ không phục:
“Bọn họ cũng không phải tình thánh, làm sao biết rõ lòng chàng là chân thành hay đại lừa đảo?”
Lạc Nam bật cười, Ái Tâm tuổi tác lớn hơn hắn, nhưng suy nghĩ có phần hồn nhiên đáng yêu, quả là tiểu thư sống trong nhung lụa…
“Bọn họ đều là lão già thành tinh sống lâu năm, tình cảm của chúng ta giành cho nhau vừa liếc mắt là biết thật giả, chỉ có nàng là ngây thơ không hiểu gì…” Hắn mắng yêu nàng…
Ái Tâm hứ một tiếng, vùi đầu vào bộ ngực trần rắn chắc của nam nhân, cảm giác da thịt hai người gắn khít cùng nhau, lẩm bẩm trong miệng:
“Vậy thiếp tin tưởng bọn hắn một lần, cho chàng cơ hội làm nam nhân của thiếp…”
“Yên tâm! Ta nhất định sẽ trân trọng cơ hội này…” Lạc Nam nghiêm túc hứa hẹn, vuốt ve làn da nhẵn nhụi như ngọc của Ái Tâm…
“Vậy còn không mau làm chuyện nam nhân cần làm?” Ái Tâm bàn tay vẽ tròn tròn trong lòng ngực nam nhân, thích thú nhéo nhéo đầu ti hắn bạo dạng nói…
Lạc Nam toàn thân hơi tê dại, hai tay nâng đôi má ngọc của nàng, bật cười:
“Ta lo nàng còn chưa chuẩn bị tâm lý, chứ một phu quân của hơn 20 thê tử như ta cần nàng dạy dỗ sao?”
Ái Tâm ngẩng đầu đặt nhẹ môi thơm lên má hắn, đôi tay như rắn nước vòng qua cổ nam nhân, hà hơi như lan:
“Ngốc à, nữ nhân Phương Tây bọn thiếp một khi nhìn trúng ai rồi, sẽ mang mặt nồng nhiệt nhất của mình để biểu đạt…”
Ái Tâm đã nói đến nước này, Lạc Nam hắn còn chần chờ gì nữa?
Đè nàng nằm dài xuống bờ biển, cát trắng thậm chí không sánh bằng làn da nàng…
Ái Tâm đôi mắt khép hờ, môi đỏ vểnh lênh hơi hé mở, hương thơm mê ly từ đó tiết ra…
Lạc Nam không nhịn được nữa, cúi đầu hôn xuống…
“Hừm…”
Ái Tâm nhẹ ngâm, hai cánh môi mềm đã bị khóa chặt, bờ môi của hắn nóng hổi, khiến tim nàng tê dại…
Lạc Nam nút lấy bờ môi thơm, như nâng niu bảo vật, đem ngậm ở trong miệng…
Chỉ cảm thấy mùi vị ngọt ngào tràn ngập hương thanh tân của người thiếu nữ…
Hắn đè lên cơ thể mềm mại ấy, bàn tay đặt lên đùi đẹp vuốt ve…
Thân thể mỹ nhân bắt đầu ửng hồng, chủ động tách môi, vươn ra đầu lưỡi… quả thật nhiệt tình như lửa…
Lạc Nam vội vàng tham lam quấn lấy, mùi vị cam lộ trong miệng nàng khiến hắn ngất ngây, yêu thích đá lưỡi, mút chùn chụt…
“Ưm, thì ra hôn môi là cảm giác như vậy…” Ái Tâm ỏn ẻn truyền âm, đôi lông mi nhẹ nhàng run rẩy, lưỡi của nam nhân như có ma tính, khiến nàng muốn nó xâm nhập sâu hơn nữa…
“Tiểu Nam, miệng thiếp là của chàng…” Mỹ nhân rên rỉ một câu, Lạc Nam càng thêm hùng dũng xâm chiếm, nước miếng cả hai hòa lẫn vào nhau, dư vị không sao tả hết…
Bàn tay hai người không ngừng khám phá lấy thân thể nhau, mỗi ngóc ngách đều được xoa lấy, cả hai quấn chặt trên biển…
“Thật vướng víu…” Ái Tâm bắt gặp nội khố của hắn cản trở, hỏa diễm bùng lên đem thiêu sạch…
Côn thịt cứng ngắc rơi vào năm ngón tay mềm mại, Lạc Nam hung hăng hít sâu một hơi, nút lưỡi nàng một cái thật mạnh, lúc này mới rời ra kinh ngạc nhìn nàng nói:
“Tâm nhi, nàng không xấu hổ?”
“Hừ, đã quyết định cho chàng ăn còn xấu hổ gì nữa?” Ái Tâm yêu kiều liếc mắt, theo bản năng xoa nắn côn thịt hắn…
“Vuốt ve đi nàng, xóc nhẹ nó…” Lạc Nam thấy Ái Tâm chưa có kinh nghiệm, cười hề hề nắm lấy tay nàng hướng dẫn…
Ái Tâm quả nhiên càng làm càng điêu luyện, côn thịt trong tay ngày càng to lớn, khiến Lạc Nam thoải mái thở sâu…
“Thứ này của chàng thật lớn, thật sự vào người thiếp được sao?” Ái Tâm tò mò đánh giá, nhất là phần quy đầu to tướng đỏ đậm kia khiến nàng có chút lo lắng…
“Nữ nhân các nàng rất thần kỳ, đứa bé còn sinh ra được thì nhằm nhò gì nó?” Lạc Nam cười ha ha, nhẹ nhàng vòng tay ra sau gỡ ra móc áo ngực màu phấn hồng…
Trong khoảnh khắc đó, hai viên cầu bật mạnh mà ra, khiến hắn như bị hút hồn vào…
Trắng… quá trắng… lại căng tràn nhựa sống, bên trong như ẩn chứa nguồn sữa tươi vô hạn vậy…
Quầng vú không quá lớn, hồng hào xinh xắn, tô điểm cho hai đầu núm như hạt pha lê đỏ kia…
Lạc Nam nghịch ngợm véo nhẹ, chỉ cảm thấy chúng nó săn cứng trong tay mình, bắt đầu xoe xoe…
“Á, Thiếp ngứa…” Ái Tâm tát yêu hắn một cái, tên này nghịch ngợm như đứa trẻ khiến nàng buồn cười…
Lạc Nam thích thú há miệng, đem một bên ngậm lấy, vị thơm ngọt thấm đậm vào ruột gan, đầu lưỡi đánh liên tục lên núm vú…
Chùn chụt…
Như trẻ em khát sữa, Lạc Nam hoàn toàn chiếm lấy bộ ngực Ái Tâm, đổi bên liên tục… bên còn lại bị chơi đùa thành muôn vàn hình dáng…
“Á, Ưm… thật thích… chàng bú của thiếp thật thích…” Ái Tâm quằn quại trên bờ cát trắng, cố gắng ưỡn bộ ngực mình lên cao nhất có thể, để hắn phục vụ…
Bàn tay nàng vẫn không quên chăm sóc dương vật của nam nhân…
“Ngực nàng thật tuyệt, phu quân thích lắm…” Lạc Nam mút đến khi chúng nó tràn đầy nước bọt của hắn mới chịu tách ra khen ngợi, đầu vú của Ái Tâm thậm chí đã sưng đỏ rồi…
Ái Tâm nghe hắn khen ngợi mỉm cười ngọt ngào, quy mô bộ ngực là một trong những điểm mà nàng tự hào…
“Mẫu thân thiếp dạy, bước tiếp theo là cho của chàng vào trong thiếp…” Ái Tâm cảm giác bên dưới của mình bắt đầu rỉ nước, mê ly nỉ non…
“Khoan đã, phu quân muốn có kỷ niệm riêng của chúng mình…” Lạc Nam mỉm cười tinh quái, hướng về lỗ tai Ái Tâm thủ thỉ…
Ái Tâm nghe xong gương mặt đỏ như gấc, mở miệng cười mắng:
“Biến thái, chuyện như vậy cũng nghĩ ra cho được?”
Lạc Nam toàn thân rạo rực, đem nàng ôm chặt vào lòng vuốt ve, cầu xin nói:
“Đi mà bảo bối! Lần đầu của chúng ta phải có sự khác biệt chứ nhỉ?”
“Hứ, xem như thiếp thua chàng…” Ái Tâm lắc đầu, vươn người đứng dậy…
Ý niệm vừa động, một cái Lò Luyện Khí hừng hực hỏa diễm xuất hiện trước mặt nàng, bầu không khí cấp tốc nóng lên…
Theo sau đó một tấm khoáng vật được đặt trên lò, Ái Tâm bàn tay cầm búa, gõ mạnh lên mảnh kim loại, bắt đầu tạo hình…
KENG KENG…
Âm thanh va chạm vang lên, Lạc Nam xém chút nữa máu mũi phun ra ngoài…
Bên cạnh bãi biển, một mỹ thiếu nữ xinh đẹp như tiên, chỉ mặc duy nhất một chiếc quần lót hồng phấn, toàn thân còn lại hoàn toàn trần trụi, cơ thể săn chắc chăm chú luyện chế vũ khí…
Mỗi cú gõ búa của nàng, toàn bộ cơ thể phải dùng sức, bộ ngực sửa nẩy nẩy rung rung, hai núm vú nhảy nhót, gợi tình đến cực hạn…
Lạc Nam không thể nào nhịn được nữa, từ phía sau ôm chặt eo mịn của Ái Tâm, một tay tách đôi chân dài miên mang đang đứng thẳng của nàng ra, ngón tay nhẹ nhàng mân mê khe thịt ngay giữa quần lót…
“Ưm, chết thiếp…”
Ái Tâm thân thể khẽ rung, bàn tay cầm búa vẫn gõ mạnh từng nhịp…
“Nàng cứ tập trung luyện khí, phu quân phục vụ nàng…” Lạc Nam lẩm bẩm bên tai Ái Tâm, lúc này lè lưỡi liếm một đường dài từ gáy ngọc qua lưng, mãi đến tận quần lót của nàng…
“Hức…” Ái Tâm cắn môi rên rỉ, tập trung cực độ vào vũ khí trước mặt đang trong giai đoạn thành hình…
Keng keng…
Tiếng Luyện Khí đều đặn không hề dừng lại…
Lạc Nam thích thú ngửi một hơi giữa khe chân nàng, hương thơm trinh nữ truyền vào trong mũi, ướt đẫm nước…
Hắn lè lưỡi liếm một thoáng bên ngoài quần lót, ngay giữa khe thịt nàng…
“Á, Bẩn mà…” Ái Tâm cơ thể rung động yêu kiều hét to, bàn tay run rẩy khiến búa xém tí nữa rơi xuống đất…
“Tập trung đi!” Lạc Nam vỗ mạnh vào mông nàng cười nói…
“Hứ…”
Toàn thân Ái Tâm tê dại, hai mắt càng thêm nóng rực, tốc độ Luyện Khí thậm chí được gia tăng…
“Cảm giác này hình như không tệ?” Một suy nghĩ xuất hiện trong đầu nàng…
Lạc Nam vẫn tiếp tục liếm láp âm đạo giữa hai chân nàng, hắn thích thú lôi kéo đũng quần lót nàng sang một bên, để lộ khe thịt hồng hào chật hẹp, đồng thời cũng ướt đẫm dâm thủy…
“Vướng víu quá, đốt trụi nó đi chàng…” Ái Tâm thân hình run rẩy, toàn thân rã rời khiến búa trong tay nàng mềm yếu vô lực…
“Ngoan nào bảo bối! Tập trung Luyện khí, việc phục vụ có phu quân lo…” Lạc Nam chiều lòng ái thê, đem quần lót nàng đốt trụi…
Trong khoảnh khắc đó, bờ mông nảy nở rốt cuộc thoát khỏi gông xiềng, đập thẳng vào mặt hắn…
Lạc Nam hít sâu một hơi, mông nàng vẫn còn ửng đỏ do bị hắn tát, tách nhẹ ra hai bên…
Hai cái lỗ nhỏ của thiếu nữ hoàn toàn xuất hiện trong tầm quan sát…
Âm đạo hồng phấn của Ái Tâm đã sớm ướt nhẹp đến tận bắp đùi, lỗ hậu lại xinh xắn khéo léo, các nếp thịt gấp hồng sậm, cảnh tượng như chốn đào nguyên vĩnh cửu…
Âm mao vàng rực của nàng loáng thoáng như cỏ non phía trước, dụ nhân đến cực hạn…
“Á, Sướng chết rồi…”
Một đường lưỡi tinh tế từ âm hộ đến tận lỗ nhị, Ái Tâm triệt để không nhịn được nữa hét thất thanh, thân thể rung lên bần bật, búa trong tay trượt dài trên đất…
Lạc Nam cúi xuống nhặt búa lên nhét vào tay nàng, không quên bóp vú thê tử vài cái, nhìn kiện vũ khí Huyền Cấp đang sắp hình thành, hắn nịnh nọt nói:
“Ngoan, làm nốt cho xong, phu quân sẽ khen thưởng xứng đáng…”
“Ưm, tại chàng làm thiếp sướng quá, sao thiếp tập trung Luyện Khí được?” Ái Tâm tức giận liếc hắn…
“Đây là một loại khảo nghiệm, trong hoàn cảnh được ta trêu chọc này nếu nàng vẫn hoàn thành quá trình Luyện Khí nhất định sẽ tiến bộ vượt bậc…” Lạc Nam vuốt ve bờ mông căng tròn của nàng, ra vẻ đường hoàng nghiêm chỉnh nói…
“Tin chàng mới là lạ… bất quá thiếp không ghét hì hì…” Ái Tâm chu môi cười, một lần nữa tập trung vào lò luyện…
Lạc Nam cười hề hề, một tay ôm eo nàng từ phía sau, một tay xoa nắn hai bầu vú nàng, côn thịt nhét vào khe rãnh giữa hai mông nàng nhẹ nhàng ma sát, tìm kiếm cảm giác ma sát…
Ái Tâm lúc này lấy thêm một kiện kìm giữ vững mảnh kim loại, một tay cầm búa gõ, nàng ngoái đầu tìm đến môi hắn, vươn ra đầu lưỡi đỏ hồng cho nam nhân bú mút…
Thần thức của nàng tập trung vào lò luyện, gian nan đến cực điểm…
Nhưng cũng tràn đầy khoái cảm…
Lạc Nam thở dài sung sướng, côn thịt được hai bờ mông căng tròn kẹp chặt, miệng thì nút lưỡi, tay lại xoa ngực, đồng thời được ngắm Ái Tâm luyện khí trước bãi biển…
Còn gì sung sướng hơn…
Côn thịt của hắn biểu tình dữ dội, nó không hài lòng như chủ nó, muốn tìm về nơi nguyên thủy nhất kia…
“Chiều ý nó đi chàng…” Ái Tâm dâm đãng truyền âm, côn thịt giật giật giữa khe mông khiến âm đạo của nàng cũng ngứa ngáy khó nhịn…
KENG… KENG…
Tiếng kim loại va chạm vẫn truyền ra…
Ái Tâm tách nhẹ đôi chân đang đứng, hơi đưa mông về phía sau…
Lạc Nam hít sâu một hơi, từ phía sau điều chỉnh côn thịt ngay giữa khe âm đạo, nhẹ nhàng tiến vào…
Quy đầu mới vào được một nửa…
“Hít…”
Cả hai cùng nhau thở dài một tiếng khoái cảm, cơ thể Ái Tâm co giật, Lạc Nam phải ổn định thân nàng để tiếp tục Luyện Khí…
Bên trong nàng chật đến mức hắn bị cản trở, rất khó tiến vào nếu không dùng lực…
“Vào thẳng đi chàng! Đâm mạnh đi! Thiếp chịu được…” Ái Tâm rên rỉ nỉ non, bên trong nàng càng thêm ngứa ngáy như có vô số con kiến bò…
Lấy ra thêm vài loại nguyên liệu, bàn tay cầm búa đập mạnh…
Lạc Nam gật đầu, dồn sức vào hông… gồng mình đẩy mạnh…
Ót…
Một tiếng lầy lội phát ra, côn thịt đã nằm gọn trong âm đạo, chạm đến cả đỉnh hoa tâm…
“Huhu, chết thiếp rồi…” Ái Tâm rơi nước mắt, thở hổn hển, hai tay chống vào thành lò không cho mình té ngã…
Đôi chân nàng run rẩy kịch liệt, máu đào chảy dài trên đùi…
“Ngoan, phu quân làm điểm tựa cho nàng…” Lạc Nam để cơ thể Ái Tâm tựa vào thân mình, hắn để im dương vật bên trong âm đạo, vòng tay ôm eo nàng thân mật…
Ái Tâm cắn môi, một lần nữa tiếp tục Luyện Khí, mặc cho dương vật nằm im trong người mình…
KENG KENG KENG…
Hồi lâu sau…
Một thanh trường kích khá dài dần dần hình thành, Lạc Nam vừa quan sát, vừa cảm nhận bên trong nàng có dấu hiệu thèm muốn… hắn nhếch miệng nhẹ nhàng chuyển động…
“Ưm…”
Ái Tâm ưm một tiếng trong cổ họng, da gà nàng nổi lên khắp toàn thân…
Lạc Nam thấy nàng không đau, vịn lấy vòng eo thê tử, bắt đầu nhấp…
Bạch bạch bạch bạch…
Ái Tâm ưỡn người đón nhận, bàn tay vẫn chăm chú luyện chế vũ khí…
Mỗi cú nhấp của hắn tương ứng một cú gõ búa của nàng, nhịp tim hai người giống nhau, động tác hoàn mỹ…
“Thiếp sướng… hức…” Ái Tâm hẩy mông về phía sau đón nhận, bầu ngực đung đưa theo từng nhịp nhấp…
Lạc Nam toàn thân tê dại, sung sướng lan tỏa khắp hàng vạn dây thần kinh…
Ái Tâm vừa luyện khí vừa bị hắn chơi, quá mức mỹ diệu…
Sung sướng lấn át lý trí, Lạc Nam từ phía sau thúc liên tục…
“Hừ, hừ, hừ… muốn giết thiếp sao… sướng… sướng đến mụ mị đầu óc… cảm giác này, như trên mây…”
Giai nhân yêu kiều thở hổn hển, nàng phát giác trong lúc này, tốc độ đập búa của mình vậy mà nhanh hơn, chính xác hơn…
KENG KENG KENG…
Thanh trường kích cũng sắp thành hình…
Một cái Huyền Cấp vũ khí không gây khó khăn quá lớn cho Lục Cấp Luyện Khí Sư như nàng…
“Tuyệt quá Tâm nhi, cô bé của nàng như muốn hút khô ta… ở tư thế này, ta được ngắm nhìn quá trình luyện khí của nàng… vừa được yêu nàng… khít quá…” Lạc Nam thở hổn hển, dương vật không ngừng ra vào khe thịt, dung dịch nhầy nhụa đã sớm rơi vãi đầy rẫy…
Ái Tâm nghe hắn khẩu dâm, cơ thể mẫn cảm càng thêm mẫn cảm…
Rốt cuộc, thanh Trường Kích cũng sắp hoàn tất, mà âm đạo Ái Tâm co thắt mãnh liệt hơn bao giờ hết, như muốn rút sạch hắn vậy…
“Á… Á, Mạnh lên đi chàng, làm chết thiếp đi… thiếp sắp ra…” Ái Tâm ngửa đầu hét thất thanh, những phát búa cuối cùng nhưng cũng đầy vội vã…
Lạc Nam ôm chặt eo thê tử dùng sức chạy nước rút, hàng trăm cú thúc vào tận cùng âm đạo nàng diễn ra nhanh chóng…
KENG KENG KENG…
BẠCH BẠCH BẠCH…
Thành thịt mềm mịn bên trong co rút dữ dội, một dòng nước ấm từ tận cùng trong nàng đang lan tràn ra bằng tốc độ nhanh nhất…
Lạc Nam sung sướng thở hổn hển: “Ta bắn đây, chiếm lấy nàng đây…”
Theo sau đó, côn thịt hắn giật mạnh, một luồng tinh dịch nóng hổi bơm sâu…
“Á, Thiếp sướng, chàng đâm sâu quá… nóng quá chàng ơi… sướng quá… huhu” Ái Tâm sướng đến khóc rống lên, đầu óc triệt để lên mây, trước lúc đó, một phát gõ búa cuối cùng được nàng đánh ra…
Thân thể yêu kiều ngã quỵ vào lòng hắn, Lạc Nam đem thê tử ôm chặt, nằm dài xuống bãi biển, tìm đến môi nàng nút lưỡi…
Hai cơ thể ôm siết lấy nhau, tận tình hưởng thụ dư vị cao trào còn sót lại…
Bên trên lò rèn, một thanh Trường Kích trắng đen đan xen, trên thân kích có một dòng chữ hơi run rẩy cho thấy người khắc ra nó tại thời điểm không bình tĩnh: “Phu Thê Kích…”
Không biết qua bao lâu sau, Lạc Nam rời môi, dịu dàng vuốt ve mái tóc có phần rối bời của thê tử, nhìn gương mặt diễm lệ dâm mỹ của nàng, cười trêu hỏi:
“Cảm giác thế nào?”
Ái Tâm dúi đầu vào ngực Lạc Nam, như con mèo nhỏ cắn cắn đầu ti hắn, cười lên khanh khách:
“Thiếp nghiện rồi, sau này phải có chàng bên cạnh, thiếp mới Luyện Khí nhé?”