Con đường bá chủ - Quyển 3
Chương 109
“Keng, triệu hoán Phù Chú thành công, nhận được Xóa Linh Phù trung cấp!”
Theo âm thanh Hệ Thống vang lên, Lạc Nam vội vàng xem công dụng của cái gọi là Xóa Linh Phù này.
Hắn mất đến 20 giây để triệu hoán thứ này, hy vọng không cảm thấy thất vọng.
Xóa Linh Phù: Có thể xóa toàn diện một đoạn Linh Hồn kèm theo ký ức của tu sĩ cảnh giới Tiên Vương trở xuống.
“Đồ tốt!” Lạc Nam ánh mắt lóe sáng, một bộ buồn ngủ gặp chiếu manh…
Hắn đang phân vân chưa biết phải giải quyết tên Ưu Mặc thế nào, giết cũng không ổn mà để sống cũng không xong, triệu hoán ra Xóa Linh Phù quả thật là lựa chọn hoàn hảo, đang muốn lấy ra phù chú hướng Ưu Mặc sử dụng.
“Đây là nơi nào? Cơ duyên của bổn công tử đâu?”
Một âm thanh cuồng vọng tự đại vang lên, Lạc Nam nhất thời hướng mắt nhìn qua.
Chỉ thấy tại một cái lỗ hổng không gian, bất chợt đi ra một tên thanh niên trẻ tuổi…
Thanh niên một đầu tóc dài đỏ rực, thân mặc huyết sắc y phục, làn da có phần trắng nhợt, miệng mọc răng nanh, đôi mắt đỏ ngầu như máu…
Bộ dạng hắn vênh váo hung hăng không xem ai ra gì, vừa bước khỏi lỗ hổng không gian, ánh mắt đã khóa chặt Lạc Nam, nhận thấy tu vi của hắn tỏa ra chỉ sánh ngang Hợp Thể, trong mắt lóe lên một tia khinh thường, cao cao tại thượng nói:
“Tiểu tử, nơi này là đâu? Giao ra toàn bộ máu huyết và tài sản, bổn công tử tha ngươi khỏi chết!”
Lạc Nam trong mắt xuất hiện vẻ nghiền ngẫm, hắn từ trên thân thanh niên cảm ứng được một chút khí tức quen thuộc… Huyết Linh Tông.
Thanh niên này một thân mùi máu tanh hết sức nồng đậm, làn da lại tái nhợt, môi thì đỏ thẫm… rất giống bộ dạng của đám Huyết Linh Tông tại Việt Long Tinh.
Bất quá Lạc Nam cũng không suy nghĩ quá nhiều, vươn tay bắt lấy Ưu Mặc.
“Dám không để ý đến bổn công tử? Ai cho ngươi gan chó?” Thanh niên huyết y nhất thời nổi giận đùng đùng, vô tận Huyết Lực ngưng tụ, một viên Huyết Châu mang theo uy thế cuồn cuộn xuất hiện xoay tròn, khí thế Độ Kiếp Kỳ không giữ lại chút nào phá thể mà ra…
“Hối hận không?” Thấy Lạc Nam nhìn mình tròn mắt, thanh niên cho rằng hắn sợ hãi cùng cực trước uy thế của mình rồi, cười gằn hỏi.
Lạc Nam quả thật có chút bất ngờ, nhưng hắn không bất ngờ tu vi của thanh niên nam tử, trái lại bất ngờ trước viên Huyết Châu của đối phương, đây không phải vật Huyết Linh Tông thường sử dụng sao?
Linh cảm lập tức cảm giác có điều chẳng lành, Lạc Nam thay đổi ý định từ nghiền chết tên ngốc này chuyển sang bắt sống điều tra lai lịch hắn.
Nhìn thấy sắc mặt Lạc Nam biến ảo, thanh niên cho rằng hắn đang tuyệt vọng, khoái chí cười lên ha hả:
“Cho ngươi cơ hội, một lần nữa cho bổn công tử biết nơi này là đâu, ta cho ngươi một cái chết nhẹ nhàng!”
Lạc Nam lắc đầu, chẳng muốn cùng thằng ngu này dài dòng dây dưa tránh đêm dài lắm mộng, một cái Chân Long Trảo thô bạo được hình thành, hướng thanh niên vồ đến.
“Cái quỷ gì?” Thanh niên bị Long Trảo khổng lồ ngập tràn vảy xanh làm cho hoảng hốt, Huyết Châu phá không mà ra, ngăn cản trước mặt…
Đáng tiếc, dù là Tiên Lực cũng cam bái hạ phong trước Chân Long Lực, càng đừng nói Huyết Lực đầy tạp chất của thanh niên tóc đỏ.
Răng rắc…
Trong ánh mắt muốn lòi ra của thanh niên, viên Huyết Châu hắn luôn tự hào sánh ngang Chân Cấp Cực Phẩm pháp bảo vang lên âm thanh rạn nứt, sau đó đùng một cái nổ tung tóe trước Long Trảo nghiền nát.
Phốc…
Pháp bảo bản mệnh bị tiêu diệt, thanh niên sắc mặt tái càng thêm tái, điên cuồng phun máu, toàn thân chấn động dữ dội, trong đầu sinh ra một ý niệm: “Trốn!”
Nghĩ là làm, thanh niên thi triển Trích Huyết Thế Thân Thuật, thân thể biến mất, chỉ để lại một giọt máu tại nguyên chỗ, chân thân thực sự đang điên cuồng chạy về lỗ hổng hư không.
Hắn vốn đang ra ngoài lịch lãm, vô tình phát hiện lỗ hổng hư không, cảm giác bên trong chứa năng lượng kỳ lạ nồng đậm nên hiếu kỳ tiến vào, nào biết gặp phải kẻ khủng bố như vậy.
Lấy tu vi Hợp Thể Kỳ một trảo đã nghiền nát Huyết Châu của hắn…
Phản ứng của thanh niên rất nhanh, đáng tiếc đối thủ của hắn quá mức yêu nghiệt, lại sở hữu Khai Môn cũng như Nhìn Xuyên Yếu Điểm, chút bản lĩnh chạy trốn của thanh niên sao thoát khỏi mắt hắn?
Tốc Biến và Tốc Môn triển khai đồng loạt, thân ảnh Lạc Nam đã xuất hiện trước mặt lỗ hổng hư không, ngăn cản đường lui của thanh niên tóc đỏ.
“Gặp quỷ rồi!” Thanh niên tóc đỏ hoảng sợ cùng cực, Hợp Thể Kỳ lại nhanh hơn Độ Kiếp như hắn khi thi triển Trích Huyết Thế Thân Thuật, đây rốt cuộc là quái vật gì?
Lạc Nam đương nhiên không rảnh bận tâm thanh niên nghĩ gì, Lôi Hỏa phá thể mà ra, Bạo Tinh Quyền thô bạo đấm tới.
ẦM ẦM ẦM…
Cảm giác được nguy hiểm chí mạng, thanh niên tóc đỏ bất chợt lấy ra một kiện quan tài ngăn cản trước mặt…
ĐÙNG…
Bạo Tinh Quyền đem quan tài đấm nát thành phấn vụn, bên trong bay ra một con Cương Thi thực lực tương ứng Bát Chuyển Thể Tu, hung hăng nện xuống mặt hắn.
“Huyết Sát Cương Thi?” Trong mắt Lạc Nam lóe lên một tia ghét bỏ, thực lực không chút nào giữ lại, Song Long Chưởng gào thét, hai con Nghịch Long uốn lượn mà ra, hung hăng lao thẳng đến Huyết Sát Cương Thi.
Trong sự tuyệt vọng của thanh niên tóc đỏ, Song Long Chưởng đem con Huyết Sát Cương Thi tưởng chừng hùng mạnh của hắn nghiền thành bốn mảnh, khí lãng chấn động mà ra đem thanh niên đánh văng ngược trở về, miệng sùi bọt mép.
Ánh mắt hắn khi nhìn về Lạc Nam nào có chút cao cao tại thượng như ban đầu? Trái lại hận không thể cúi đầu quỳ lạy, liếm láp nịnh bợ…
Lạc Nam cũng lười nói nhảm cùng thanh niên tóc đỏ, Tốc Biển tiếp cận hắn, lại một cái Thiên Thạch Cước đạp xuống…
“KHÔNG!” Thanh niên phản kháng trong vô vọng, nâng lên một cái Huyết Trảo hướng chân Lạc Nam trảm đến.
Đáng tiếc, bàn chân đang nện xuống kia đột ngột chuyển thành màu đen kịch như sắt thép, Mình Đồng Da Sắt đã triển khai rồi.
“Hự…”
Huyết Trảo nát bấy như tương trước một cước kinh hoàng, Thiên Thạch Cước không hề dừng lại đạp xuống bụng thanh niên tóc đỏ, lục phủ ngũ tạng không còn tồn tại.
Thanh niên tóc đỏ đến lúc này vẫn cảm thấy không thể tin, trên đời lại có Hợp Thể Kỳ cường đại đến thế?
Lúc này hắn chỉ nằm hấp hối, Lạc Nam gương mặt lạnh lùng không chút lưu tình, một tay nhất thời đặt lên đầu thanh niên, tiến hành Sưu Hồn.
Mặc dù hắn hiện tại tạm thời không thể sử dụng các loại Hồn Kỹ, nhưng Sưu Hồn là quá trình tương đối đơn giản, chỉ cần thực lực đôi bên cách xa, dù không phải Hồn Tu cũng có thể làm được.
“AAAAAAAAA”
Thanh niên bị thu lấy trí nhớ, hắn muốn Tự Bạo kéo theo tên khốn này chôn cùng nhưng đáng tiếc không thể, bởi Lạc Nam đã chiếm cứ hoàn toàn quyền chủ động, vô số ký ức của thanh niên như dòng thác chảy thẳng vào đầu hắn.
Đến từ Huyết giới? Huyết Tử? Xâm lấn các Tinh Cầu cấp thấp? Xây dựng Vượt Linh Huyết Trận, Việt Long Tinh Cầu…
Theo quá trình sưu hồn thanh niên tóc đỏ, sắc mặt Lạc Nam cấp tốc trở nên khó coi hơn bao giờ hết.
Dựa theo trí nhớ của tên thanh niên, hắn tên là Huyết Phạm, chính là một tên Huyết Tử đến từ Huyết giới, mà thế giới này chính là một đám ác nhân chuyên cướp đoạt Máu Huyết để tồn tại và phát triển, Việt Long Tinh hiện tại đang là một trong các con mồi béo bở trong mắt của Huyết giới.
Huyết Linh Tông chỉ là một tổng bộ nhỏ của Huyết giới âm thầm thành lập từ lâu, để chuẩn bị cho kế hoạch ngày hôm nay…
Lạc Nam cảm thán trong lòng, tiên đoán của Thiên Cơ Điện quả nhiên là sự thật, đại biến ở Việt Long Tinh là do một đám người ngoài gây ra.
Điều này khiến Lạc Nam trong lòng vừa phẫn nộ vừa may mắn, phẫn nộ là vì Việt Long Tinh đang gặp nguy hiểm trước móng vuốt của Huyết giới, nơi đó còn có thê tử của hắn, thân nhân của hắn đang sinh tồn. May mắn là vì trước khi đi rèn luyện đã chuẩn bị cho các nàng không ít con bài, chắc hẳn có đủ lực tự vệ.
Bất quá nghĩ thì như vậy, nhưng Lạc Nam không tránh khỏi lo lắng, Võ Tam Nương các nàng vẫn chưa rõ có bình an trở về Tinh Cầu hay không? Hiện tại lại nhận thêm tin không lành ở Việt Long Tinh đến từ Huyết giới, tâm trạng của hắn lúc này rất không tốt.
“Ngươi có thể đi chết!” Nhận ra Huyết Phạm đã bị mình sưu hồn lâm vào ngu ngốc triệt để, Lạc Nam cười gằn đem Lôi Hỏa thiêu chết hắn, ngay cả mảnh tro cốt cũng không còn.
Đi rèn luyện một chuyến, hiện tại một tên Độ Kiếp Sơ Kỳ như Huyết Phàm đã hoàn toàn không còn lực hoàn thủ trên tay hắn.
Tiến bộ thì tiến bộ, thu hoạch thì thu hoạch… nhưng Lạc Nam không chút vui mừng, hắn vừa lo vừa nhớ chúng nữ…
“Phải nhanh chóng trở về!”
Lạc Nam hạ quyết tâm, lại đem Ưu Mặc nhấc lên trong tay, một tấm Phù Chú xuất hiện.
Đây là một tấm phù trong suốt đến cực điểm, bên trên nó lơ lửng hư ảnh của một cây Kéo toàn thân óng ả kỳ diệu như ngưng tụ từ Linh Hồn.
Lạc Nam đã xem qua công dụng của Xóa Linh Phù nên không chút bỡ ngỡ, đem nó đặt lên trán Ưu Mặc, sau đó xé nát.
Xóa Linh Phù nát đi hóa thành vô số điểm sáng lớn nhỏ ngưng tụ thành một thứ có hình dáng như cây kéo, hướng mi tâm Ưu Mặc chui vào, sau đó vươn ra lưỡi kéo đem đoạn linh hồn mang theo trí nhớ trong bảy ngày vừa qua của Ưu Mặc toàn diện cắt sạch.
Làm xong nhiệm vụ, Xóa Linh Phù cũng tiêu tán trong không gian, chẳng để lại chút dấu vết nào.
Lúc này dù là có người đến sưu hồn lần hai đối với Ưu Mặc, sẽ phát hiện ký ức của hắn đã dừng lại từ bảy ngày trước rồi, bảy ngày gần đây toàn bộ trống rỗng như một tờ giấy trắng…
“Xem như tạm ổn, không biết Xóa Linh Phù có thể qua mặt Tiên Tôn hay không, bất quá hàng của Hệ Thống xuất phẩm chắc là không tồi đâu!” Lạc Nam tự động viên bản thân một tiếng.
Đem Ưu Mặc ném về một góc, trong trí nhớ của người này đã không còn tồn tại một “Lạc Nam” trong vòng bảy ngày vừa qua nữa, hơn nữa hắn vẫn còn nằm hôn mê bất tỉnh.
Lạc Nam không biết bao giờ Ưu Mặc mới tỉnh tại, vội vàng xóa sạch những dấu vết bản thân lưu lại trong không gian, sau đó nhắm ngay lỗ hổng hư không mà tên thanh niên tóc đỏ vừa tiến vào lao vụt đi…
“Huyết giới, Vượt Tinh Huyết Trận… ta đến rồi!”