Con đường bá chủ - Quyển 3
Chương 110
Việt Long Tinh Cầu…
Võ Tam Nương mang theo Cự Mỹ Anh ở hình dạng khổng lồ đứng phía sau đình viện Liễu gia, gương mặt vốn phóng khoáng xinh đẹp vừa xấu hổ vừa hổ thẹn nhìn về phía chúng nữ, nhất là Liễu Ngọc Thanh đang nhíu chặt chân mày, cắn nhẹ đôi môi đen tuyền trơn bóng.
Võ Tam Nương trở về, một Cửu Chuyển Thể Tu như nàng lại không dẫn động Thiên Kiếp, cũng không bị Thế giới bài xích.
Đơn giản bởi vì nàng không tạo ra uy hiếp cho thiên đạo, cũng không chiếm lấy nguồn Linh Khí cường đại làm ảnh hưởng đến căn cơ Tinh Cầu, vì thế bình an vô sự.
Có thể hiểu một cách đơn giản là, Thể Tu không cần Linh Khí như Linh Tu, những tu sĩ Linh Tu khi thực lực vượt qua Độ Kiếp đạt đến Bán Tiên, bọn hắn cần một lượng linh khí quá mức khủng bố để có thể phát triển tiếp tục, Việt Long Tinh sẽ không có đủ linh khí cung cấp cho Bán Tiên tu luyện, nếu Bán Tiên không phi thăng thì rất nhanh toàn bộ Tinh Cầu sẽ bị hút cạn kiệt Linh Khí, trở thành một hành tinh chết… vì thế nên quy tắc thế giới buộc phải bài xích, đẩy bọn hắn độ kiếp Phi Thăng.
Nhưng Thể Tu thì hoàn toàn ngược lại, Thể Tu không cần Linh Khí để hấp thụ nên không khiến cho Thiên Đạo cảm ứng, cũng không bị ép phải phi thăng khi đạt đến Cửu Chuyển, cũng chẳng có Thiên Kiếp vô duyên vô cớ đánh xuống đầu bọn hắn.
Chỉ khi nào Cửu Chuyển Thể Tu bộc phát toàn lực chiến đấu làm cho Tinh Cầu lâm vào tổn thương hay thậm chí sụp đổ, bởi vì uy lực của Cửu Chuyển Thể Tu vượt quá khả năng chịu đựng của không gian tại Việt Long Tinh Cầu, khi đó Thiên Kiếp sẽ hàng thế đánh xuống bọn hắn, buộc phải phi thăng.
Nói tóm lại, chỉ cần Võ Tam Nương biết tiết chế lực lượng, không bọc phát uy lực của Cửu Chuyển Thể Tu, nàng vẫn có thể sinh hoạt ở Việt Long Tinh một cách bình thường.
Cũng như Cự Phách Thiên năm xưa khi trọng thương lạc đến Việt Long Tinh, mặc dù lực lượng thân thể hắn chính là Thập Chuyển Hậu Kỳ cường giả, cũng không bị Thiên Kiếp dòm ngó.
Tạm gác vấn đề đó qua một bên, bầu không khí hiện tại có chút nặng nề, hiển nhiên sau khi Võ Tam Nương và Cự Mỹ Anh dưới sự trợ giúp của Cự A Man thành công trở về, đã đem chuyện của Lạc Nam toàn bộ kể lại với chúng nữ, ngay cả tình huống của Man Kiều… Cự Mỹ Anh cũng không che giấu.
Trong lúc nhất thời, ngay cả Liễu Ngọc Thanh đang định bế quan để đột phá Độ Kiếp cũng bị kinh động…
Từng gương mặt như hoa như ngọc lúc này phủ đầy lo lắng, ngay cả ngày thường vẫn luôn hoạt bát Diễm Điệp Tình, Lý Trúc Loan, Á Nhi chúng nữ cũng nhíu chặt chân mày.
Chúng nữ đều hiểu một điều, nam nhân kia chính là mệnh căn của các nàng, cũng là trái tim của toàn bộ Hậu Cung.
Các nàng ở đây đều là mỹ nữ vạn dặm có một, đều là những người có cá tính và lòng kiêu ngạo cực kỳ mạnh mẽ.
Các nàng có thể dẹp bỏ ganh đua trong lòng, trở nên đồng tâm hiệp lực, thương yêu nhau như tỷ muội, sống cùng một chỗ… tất cả đều là vì nam nhân kia tồn tại, vì các nàng yêu hắn nên các nàng chấp nhận tất cả.
Nhưng nếu hắn xảy ra chuyện không may, không ai dám tưởng tượng Hậu Cung sẽ biến thành bộ dạng gì.
Những nữ nhân mới gia nhập Hậu Cung chưa lâu như Băng Phỉ Phỉ, Á Liên Nga… các nàng đã ngầm chấp nhận làm phụ nữ của nam nhân kia, nếu hắn xảy ra chuyện, sẽ toàn bộ mất đi phương hướng.
Tô Nhan thậm chí đã sẵn sàng giao thân cho hắn, tình cảm vừa chín đã phải chia xa, nàng không dám tưởng tượng mình sẽ điên như thế nào nếu hắn gặp chuyện.
Mà hầu hết chúng nữ đều sẽ triệt để trở thành tu luyện cuồng nhân, tự biến bản thân thành cỗ máy hủy diệt vô tình vô cảm… để ngày sau diệt sạch cả Man Hoang Tinh Cầu cho hả giận, sau đó lên đường cùng hắn.
“Chúng ta nên tin tưởng vào chàng, dù sao sinh mệnh của muội, Cơ Nhã tỷ và Tiểu Sư đều gắn chặt cùng chàng!” Bạch Tố Mai vuốt nhẹ mái tóc trắng muốt như tuyết, môi đỏ hé mở, thanh âm dịu dàng.
“Tố Mai nói không sai, ta có thể cảm nhận tình huống hiện tại của chàng rất tốt, khế ước Đồng Sinh Cộng Tử không thể sai được!” Cơ Nhã cũng gật đầu nói, trấn an cảm xúc của chúng nữ lúc này là quan trọng nhất.
“Phu quân còn có sư phụ Kim Nhi âm thầm hỗ trợ, các tỷ muội đừng suy nghĩ lung tung!” Hoa Thanh Trúc nắm lấy bàn tay hơi rung của Bạch Liên Hoa, ánh mắt lóe sáng tự tin nói.
Quả nhiên có mấy nữ nói như vậy, sắc mặt toàn thể Hậu Cung tốt hơn không ít, mặc dù các nàng cùng nam nhân của mình xa cách, nhưng vẫn có thể biết đại khái tình huống của hắn thông qua tình trạng của Cơ Nhã các nàng.
Huống hồ Kim Nhi trong mắt các nàng chính là tồn tại đáng tin cậy, chắc hẳn sẽ bảo vệ tốt phu quân.
Liễu Ngọc Thanh môi mềm nhếch lên, hướng về không trung ung dung nói: “Đến rồi thì vào đi thôi!”
Chúng nữ hướng mắt nhìn lên, Hồ Khinh Vũ quyến rũ yêu mị, gót chân trắng ngần như sen xuất hiện, ánh mắt lạnh lùng ẩn hiện sát khí:
“Cự Yêu Tộc sao? Thiếp thân cũng muốn gặp một lần!”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 3 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/con-duong-ba-chu-quyen-3/
Đến gần lối ra lỗ hổng hư không, một mùi vị huyết tinh nồng đậm đã tràn vào mũi Lạc Nam khiến sắc mặt hắn nhíu lại, bước chân ra ngoài…
Đập vào tầm mắt là một vùng trời hoang vu cùng đường chân trời vô tận, bầu trời đỏ thẫm như máu trước ánh sáng mờ mịt đến từ Huyết Nguyệt treo cao, tạo nên một cảm giác đè nén dữ dội…
Lỗ hổng hư không này xuất hiện ở một nơi hoang vắng, Lạc Nam dùng Thấu Thị Vạn Lý quan sát từ xa vẫn không nhìn thấy bóng người, không hiểu vì sao Huyết Phàm xấu số tìm đến nơi này…
Đem Linh Lực bản thân thu liễm đến cực hạn, hiển nhiên tại một nơi mà tu sĩ chỉ sử dụng máu để chiến đấu như Huyết giới, sử dụng Linh Lực chẳng khác nào sinh vật lạ, phát sinh chuyện không cần thiết…
Mặc dù Lạc Nam không sợ Huyết giới, nhưng mục đích quan trọng nhất lúc này là Vượt Tinh Huyết Trận, trước khi tìm ra tung tích của nó hắn sẽ không lỗ mãng hành sự.
Dựa vào trí nhớ của Huyết Phàm, Lạc Nam hiểu Huyết giới là một thế giới có dã tâm rất lớn, bọn hắn không ngừng bành trướng và xâm lấn các tinh cầu cấp thấp khác, ngoài Việt Long Tinh, trước đó đã có vài chục cái Tinh Cầu cấp thấp có tu vi giới hạn ở Độ Kiếp Viên Mãn rơi vào tay Huyết giới.
“Keng, thời hạn của Khí Vận Thánh Thủy đã hết!”
Âm thanh Hệ Thống vang lên khiến Lạc Nam có chút tiếc nuối thở dài một tiếng dù đã có chuẩn bị tâm lý từ trước.
Hiển nhiên đã trở thành Khí Vận Chi Tử một lần, không ai nỡ trở về người bình thường, nhất là khi nếm được chỗ tốt khủng bố như vậy… tạm thời không kể đến Bất Tử Thụ thì việc tất cả mọi thứ đều trơn tru trót lọt trong thời gian qua cũng khiến Lạc Nam có phần hưởng thụ.
Hắn dễ dàng biết được tình huống sơ bộ ở Việt Long Tinh, cũng như tìm được đường trở về, Hệ Thống quả nhiên triệu hoán theo chỉ định, Khí Vận Thánh Thủy mặc dù không giúp hắn lập tức đặt chân đến Việt Long Tinh, nhưng đã vẽ sẵn một con đường…
Lạc Nam hắn chỉ có nhiệm vụ đi trên con đường đó một cách hợp lý mà thôi…
“Ta chỉ mới trở thành Khí Vận Chi Tử một thời gian ngắn đã được lợi như vậy, không biết Khí Vận Chi Tử thật sự sẽ là nhân vật khủng bố gì, sở hữu bao nhiêu cơ duyên nghịch thiên?” Trong lòng âm thầm cảm thán một tiếng, nhưng Lạc Nam cũng không cảm thấy bản thân mình thua kém Khí Vận Chi Tử.
Bởi vì hắn có được Hệ Thống, còn Khí Vận Chi Tử chưa chắc đã có được…
“Hừ, muốn sở hữu Hệ Thống, Khí Vận Chi Tử còn không đủ tư cách!” Kim Nhi đọc được suy nghĩ trong đầu Lạc Nam, ngạo kiều khoanh tay nói.
Lạc Nam nghe vậy cười cười, Tốc Môn triển khai, vận dụng lực lượng thân thể lao vụt về phía trước…
Tìm kiếm nơi có vật sống trước đã…
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 3 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/con-duong-ba-chu-quyen-3/
Ba ngày trôi qua, Lạc Nam vẫn còn trong vùng hoang vu, nơi này giường như là một hoang mạc của Huyết giới, chỉ là khác với nền cát vàng hay trắng xóa thường thấy, cát ở đây đỏ rực như máu…
“Phạm vi Huyết giới không kém Man Hoang Tinh!” Lạc Nam cảm thán một tiếng, càng gia tăng tốc độ…
Vo ve…
Vo ve…
Hết sức bất chợt, một đám âm thanh ồn ào chấn động cả không gian vang lên, lít nha lít nhít từng bóng đen nhanh chóng ngăn trở đường đi của hắn, đồng thời đem Lạc Nam vây quanh…
Mà khi chứng kiến đám vật sống này, Lạc Nam da gà nổi lên, một cảm giác ghê tởm xuất hiện khiến hắn không nhịn được phun một vũng nước bọt…
Bao vây hắn lúc này là một bầy muỗi vằn khổng lồ kích thước không kém đại bàng khi tung cánh, từng cái chân dài phủ lấy gai nhọn, cây kim sắc lẹm như mũi khoan, thân thể lông lá đen kịch phủ lấy từng vằn màu trắng, ánh mắt đỏ ngầu tham lam nhìn hắn, âm thanh vỗ cánh không ngừng kêu Vo ve…
Một đám muỗi vằn khổng lồ…
“Huyết Vằn Muỗi, loài yêu thú chuyên đi thành đàn, phát triển bằng cách hút lấy huyết dịch của con mồi, có sự mẫn cảm rất lớn với máu thịt!” Kim Nhi một mặt chán ghét nói, nàng cũng rất ghét bầy muỗi ghê tởm này.
“Khanh khách, một tên soái ca tuấn tú, bổn Vương lần này có mồi ngon rồi!”
Theo một tiếng cười tràn ngập lẳng lơ và phóng đãng, giữa bầy muỗi đột ngột bay ra một thân ảnh…
Mà khi vừa chứng kiến, Lạc Nam xém chút nữa lòi cả tròng mắt.
Một tên Nhân Yêu kết hợp giữa người và mũi cái, da thịt trắng ngần có tơ máu bại lộ, diện mạo lẳng lơ dâm mị, đôi môi đỏ thẫm hé mở phun ra nuốt vào cái lưỡi ướt át, thân thể thành thục đầy đặn phủ trong lớp nhung đen, trên đầu là cây Kim dài nhọn hoắt, bộ ngực cự đại lộ liễu ngoài ánh sáng, đôi mắt đỏ ngầu hưng phấn nhìn chằm chằm Lạc Nam.
“Mẫu Muỗi Vương, thực lực đạt đến Thất Giai Viên Mãn!” Kim Nhi sắc mặt có chút trêu tức nhìn Lạc Nam hài hước nói, công tử của nàng khẩu vị mặc dù mặn, nhưng cũng không nhìn vào sinh vật trước mắt đi?
Lạc Nam quả thật một mặt ác tâm, nhất là khi con muỗi cái này dâm tà nhìn chằm chằm hắn, xém chút nữa không nhịn được thả ra Đế Diễm thiêu sạch cả bầy rồi…
“Khanh khách, bắt hắn trở về… bổn Vương sẽ từ từ nhấm nháp!” Mẫu Muỗi Vương liếm láp khóe miệng, lắc lư vòng eo, ưỡn lên bộ ngực, ngón tay gai góc chỉ vào Lạc Nam cười tà…
VO VE…
Trong khoảnh khắc, hàng ngàn con muỗi vỗ cánh, vươn lên mũi kim sắt nhọn của mình, điên cuồng lao vút đến Lạc Nam…
“Các ngươi đều phải chết!” Lạc Nam sắc mặt giật giật, toàn bộ lực lượng thân thể không chút giữ lại, sát khí đằng đằng, kích hoạt Cơ Môn… Cuồng Thú Quyền gầm thét vang trời, một đấm thô bạo đến cực điểm được tung ra…
ẦM ẦM ẦM…
Không gian kịch chấn, lan tràn từng khe nứt như mạng nhện…
Trong ánh mắt hoảng sự của Mẫu Muỗi Vương, hàng ngàn con Muỗi vằn, hàng ngàn đồng tộc con cháu của nàng triệt để nát bấy, hóa thành mưa máu ngập trời, rơi lả tả xuống mặt đất…
“Làm sao… làm sao có thể?” Mẫu Muỗi Vương một khỏa trái tim trở nên chết lặng, ánh mắt như muốn lòi ra ngoài nhìn cảnh tượng trước mặt.
Tiểu tử này rõ ràng nhìn qua hết sức vô hại, trong bầy đàn của nàng có vài tồn tại Thất giai Hậu Kỳ, dễ dàng bắt lấy con mồi mới đúng chứ?
Vì sao toàn bộ chết hết rồi, nay chỉ còn mình nàng?
“KHỐN KIẾP! Trả lại sinh mạng cho tộc quần của bổn Vương!” Mẫu Muỗi Vương như phát điên ngửa mặt lên trời gầm rống, hận ý dâng lên đến đỉnh điểm…
Con mồi trở thành kẻ đi săn, thậm chí săn giết cả bầy đàn của nàng trong thời gian ngắn, Mẫu Muỗi Vương sao có thể không căm hận?
“Chết!”
Mẫu Muỗi Vương ánh mắt đỏ ngầu, cây kim trên đầu cấp tốc ngưng tụ vô tận máu Huyết, vậy mà hình thành một thanh giáo sắc nhọn bắn thẳng về phía Lạc Nam, tốc độ nhanh đến mức xuyên thấu cả không gian.
Hiển nhiên Mẫu Muỗi Vương thi triển vũ kỹ rất mạnh.
Đáng tiếc đối thủ của nàng là Lạc Nam, nhân vật ngay cả Chân Tiên cũng từng giết qua, một cái Thất Giai Viên Mãn ở trước mặt hắn không có hiệu quả quá lớn…
Vẫn là Cuồng Thú Quyền thô bạo mà bá khí, Lạc Nam bộc phát một thân Thể Lực dữ tợn, nghiền ép tung quyền.
Vạn Thú gầm rống khắp một vùng trời, da thịt Lạc Nam bùng nổ năng lượng, các khối cơ lấp lánh dưới ánh trăng đỏ, hoàn mỹ dị thường.
Một luồng khí lãng khổng lồ lao vụt ra, công kích đến từ Mẫu Muỗi Vương như một tờ giấy vụn, dễ dàng nát bấy…
PHỐC…
Trước Cuồng Thú Quyền kèm theo Cơ Môn gia trì, Mẫu Muỗi Vương ngay cả cơ hội trăn trối cũng không có, triệt để tan xác, đi theo đồng tộc của mình…
Lạc Nam một mặt bình thản, số sinh mệnh chết trong tay hắn không phải số ít, ân oán rõ ràng, chẳng có gì phải bộc lộ cảm xúc cả.
“Ây nha, công tử thật tàn nhẫn, không thương hoa tiếc ngọc gì cả, người ta dù sao cũng là mỹ nhân muỗi!” Kim Nhi ngồi trên vai hắn cười khanh khách, âm thanh như chuông bạc ngân vang trêu chọc, đáng yêu vô cùng.
Lạc Nam không thèm để ý đến nàng, đang muốn tiếp tục di chuyển, đã thấy từ phía xa lao vụt đến hai thân ảnh…
Đó là một đôi thanh niên nam nữ, làn da tái nhợt nhưng diện mạo cũng xem như đường hoàng, nam tuấn nữ tịnh, có đặc điểm chung là môi đỏ như máu, bộ dạng hết sức thân thiết.
“Vị huynh đệ này thật lợi hại, có hứng thú đồng hành cùng chúng ta tham dự Huyết Tử khảo hạch hay không?” Nam thanh niên nhìn Lạc Nam liếm liếm môi nói, nhiệt tình mười phần.
“Các ngươi là ai?” Lạc Nam nhíu mày, hắn hình như không quen hai kẻ này nha.
“Thật đường đột quá, tiện thiếp gọi Huyết Thiến, đây là phu quân ta Huyết Thượng… chúng ta đang trên đường tham gia Huyết Tử khảo hạch, thấy thực lực của ngươi lợi hại nên muốn kết giao một phen!” Nữ tử diện mạo không tồi, khoác tay phu quân hướng Lạc Nam cười nói.
“Huyết Tử khảo hạch?” Lạc Nam âm thầm suy nghĩ, dựa theo ký ức của Huyết Phàm bị hắn sưu hồn, Huyết Tử là danh xưng của một đám thiên tài nổi trội nhất ở Huyết giới, số lượng Huyết Tử cũng có thứ hạng phân chia, muốn trở thành Huyết Tử phải thông qua khảo hạch do Hoàng tộc ở Huyết giới lập ra.
Huyết giới mặc dù có nhiều thế lực, nhưng đứng đầu chính là Huyết Hoàng Tộc, hiệu lệnh thiên hạ… khá giống với Man Hoang Thánh Địa trước đây của Man Hoanh Tinh Cầu.
Thậm chí Hoàng Tộc Huyết giới cũng lập ra một bảng xếp hạng các thiên tài nổi trội bậc nhất tự xưng là Huyết Tử Bảng, kẻ xuất sắc được lên bảng sẽ có được danh hiệu Huyết Hoàng Tử, bất kể xuất thân.
Lạc Nam biết chất lượng của cái gọi là Huyết Tử Bảng này cao hơn Hoàng Kim Bảng ở Việt Long Tinh không ít lần, bất quá hắn đối với bọn hắn không chút hứng thú, đối với việc có thể ghi tên lên bảng cũng không thèm chút nào.
Đã giết qua Chân Tiên, một cái bảng xếp hạng Thiên Tài trẻ tuổi Huyết giới sẽ lọt mắt Lạc Nam sao? Hiển nhiên là trò đùa trẻ con mà thôi.
Nhìn biểu hiện của Lạc Nam, Huyết Thượng nhận ra hắn không có hứng thú, nhất thời hào hứng nói:
“Lần này Huyết Tử Bảng có được đặc quyền mới, nghe nói những người thành công trở thành Huyết Tử sẽ được thông qua Vượt Tinh Huyết Trận tiến đến Tinh Cầu khác tham dự chiến tranh, đó cũng chính là cơ hội để người trẻ tuổi chúng ta kiến công lập nghiệp, gia tăng thực lực a!”
“Phu quân ta nói không sai!” Huyết Thiến ánh mắt lóe lên một tia tham lam, nghĩ đến có thể săn giết sinh mệnh hấp thụ máu huyết, nàng đã hưng phấn đến cả người run rẩy rồi.
“Nghe nói chỉ cần bắt đủ số lượng con mồi nhất định tại hành tinh khác, chúng ta còn được ban thưởng tinh huyết tinh khiết nhất của Hoàng tộc, đó chính là một bước lên trời a!” Huyết Thượng nuốt một ngụm nước bọt nói.
Lạc Nam ngoài mặt ra vẻ gật đầu đã hiểu, trong lòng lại là lạnh lẽo như hàn băng.
Đám Huyết giới khốn kiếp này, không ngờ hiếu chiến như vậy, con mồi trong miệng bọn hắn không phải sinh linh tại Việt Long Tinh sao? Bên trong còn có thê tử và thân nhân của hắn.
Bất quá không ngờ cơ hội tìm đến Vượt Tinh Huyết Trận đang ở trước mặt, Lạc Nam cưỡng ép sát khí trong lòng dâng trào, do dự nói:
“Ta từ nhỏ đã sinh sống ở nơi hoang vu, khó khăn lắm mới trốn được sư phụ ra ngoài chơi một chuyến, hơn nữa ta không thể tu luyện Huyết lực… chỉ sợ khó có thể thành Huyết Tử a!”
“Ngươi không thể luyện Huyết lực?” Huyết Thiến và Huyết Thượng trong mắt lóe lên một tia khinh bỉ, rất nhanh lẫn xuống che giấu.
Tại Huyết giới, Huyết tộc và Huyết tu sĩ có địa vị chí cao, những kẻ không thể lĩnh ngộ và tu luyện máu huyết chẳng khác nào phế vật.
“Ngươi không tu huyết lực vì sao giết được chúng nó?” Huyết Thượng chỉ một đám Muỗi Vằn khó hiểu hỏi.
Phu thê bọn hắn vốn đang bay từ xa, nghe động tĩnh ở nơi này quá lớn tìm đến quan sát, đã phát hiện bầy muỗi bị người này giết rồi, vì lẽ đó cho rằng hắn rất mạnh.
“Sư phụ nói ta trời sinh thể phách mạnh hơn người thường!” Lạc Nam vuốt vuốt đầu nói.
“À, thì ra là Thể Tu!” Huyết Thiến phu thê bừng tĩnh, chẳng trách người này không luyện Huyết Lực vẫn mạnh mẽ như vậy.
“Được rồi, nếu vậy ngươi càng nên theo chúng ta tham dự khảo hạch, bởi vì chỉ cần không ngừng nỗ lực phấn đấu, đạt được Tinh Huyết của Huyết Tộc làm phần thưởng, khi đó ngươi sẽ luyện được Huyết lực!” Huyết Thượng trầm giọng nói.
Khó khăn lắm mới tìm được kẻ mạnh mẽ nhưng khù khờ như tên này, hắn đương nhiên phải lợi dụng một phen.
“Thật sao?” Lạc Nam ra vẻ mừng rỡ hỏi: “Ta thật sự có thể luyện được Huyết Lực?”
“Thật sự!” Huyết Thiến gật đầu chắc nịch, trong lòng cười gằn xem thường, ngươi cho rằng Tinh Huyết của Huyết Tộc là rau cải trắng sao? Nói không chừng phấn đấu cả đời cũng chưa đạt được, thậm chí xui xẻo chết tại chiến trường nơi hành tinh khác.
“Nếu vậy ta theo hai người cùng đi, ta gọi là Huyết Diệt, rất hân hạnh!” Lạc Nam ra vẻ hưng phấn đến mức đã không kịp chờ đợi.
Hắn biết việc mình không thể dùng Huyết lực sớm muộn cũng bại lộ, chi bằng thống khoái thừa nhận bản thân không có khả năng tu luyện máu huyết từ nhỏ, từ đó chỉ rèn luyện Thể Tu.
Dù sao Thể Tu ở Huyết giới cũng không phải hàng hiếm lạ, nổi danh và thông dụng nhất chính là Cốt Tu, một nhánh của Thể Tu.
“Huyết Diệt sao? Tên rất hay!” Huyết Thiến cười cười nói.
“Nơi diễn ra khảo hạch tại Huyết Tâm Thành, số lượng danh ngạch đăng bảng Huyết Tử lần này là mười, hy vọng cả ba chúng ta đều thành công đặt chân vào bảng!” Huyết Thượng khuấy động bầu không khí, nhìn Lạc Nam làm ra động tác quyết thắng.
“Cố lên!” Lạc Nam sắc mặt nghiêm nghị phụ họa.
“Xuất phát!” Huyết Thiến cười to, dẫn đầu hóa thành Huyết độn biến mất nơi chân trời.
Huyết Thượng nhìn Lạc Nam nhún vai một cái, cũng hóa thành Huyết đuổi theo thê tử…
Lạc Nam ánh mắt tràn đầy ý vị, Tốc Môn triển khai, không nhanh không chậm bám sát theo sau.
Cái gọi là Huyết Tử Bảng, hắn muốn xem thử đám nhân vật bên trên chịu được mấy quyền của bản thân mình…
“Huyết Diệt, xuất thế đi!”