Con đường bá chủ - Quyển 5
Chương 18
Một đám trưởng lão cao tầng Thiên Tiên Môn tự bạo, uy lực vụ nổ kinh khủng không cần nói cũng biết…
Nhất là Đại Trưởng Lão, hắn là Ngọc Tiên Hậu Kỳ cấp bậc cường giả, lại đem tu vi độn lên Viên Mãn… tự bạo về sau chẳng khác nào bom nguyên tử oanh tạc thiên địa.
Bên dưới lòng đất, có hai kiện Vương Cấp Pháp Bảo che chở nhưng toàn bộ Địa Tiên Môn cũng vì đó kịch chấn, vô số đệ tử bị chấn đến thổ huyết đương trường, hôn mê bất tỉnh.
“Phốc!”
Địa Ngọc Huyền một lần nữa phun máu đỏ, bất quá vì an toàn của vô vàn đệ tử, nàng đành phải cắn răng chèo chống cơ thể, điều khiển Sa Thổ Hoàng Kỳ chống lại vụ nổ.
Một đám trưởng lão Địa Tiên Môn vừa sốt ruột vừa bất lực, đem Thổ Tiên Lực không ngừng truyền vào cơ thể mỏng manh của nàng.
So với Sa Thổ Hoàng Kỳ, Trấn Ma Đài có sức phòng ngự vững vàng hơn rất nhiều… nó chỉ hơi rung lên một chút, vẫn che lấp được miệng hang của Địa Tiên Môn.
So với Địa Tiên Môn vất vả, Chu gia, Lam gia cùng Cao gia không khá hơn là bao, thậm chí còn nghiêm trọng hơn.
Mặc dù đã sớm co chân bỏ chạy, nhưng vụ oanh tạc thật sự quá lớn, dư ba công kích quét ngang toàn trường, trừ khi ẩn mình vào hư không, bằng không thật sự khó thể đào tẩu…
“Ra đi, Hắc Ám Phong Phiến!”
Chu Thương cắn chặt răng, ra hiệu một đám trưởng lão Chu gia núp sau thân mình, trong tay xuất hiện một kiện Pháp Bảo mang theo Hắc Ám Tiên Lực nồng đậm.
Đó là một cây quạt dài hơn mười mét, rộng chừng bốn mét… bên trên cánh quạt là Hắc Ám Cương Phong gào thét dữ dội, Hắc Ám cùng Cương Phong hòa hợp, hết sức bất phàm.
Hắc Ám Phong Phiến – Ngọc Cấp Cực Phẩm Pháp Bảo của Chu gia.
Đứng trước dư ba vụ nổ đang quét tới, Chu Thương tay cầm Hắc Ám Phong Phiến hướng về phía trước quạt mạnh, đem toàn thể Chu gia trưởng lão bảo hộ phía sau.
VÙ VÙ VÙ…
Hắc Ám Cương Phong gào thét mãnh liệt, gió đen từng cơn như bão táp nghiền ép mà ra, đối kháng trực diện với vụ nổ.
ẦM…
Va chạm xảy ra, Chu Thương cùng một đám trưởng lão như giẻ rách văng ngược ra ngoài, cả đám thổ huyết trọng thương… mà phía trên Hắc Ám Phong Phiến cũng xuất hiện vết rách lả tả.
“Khốn kiếp!”
Chu Thương phẫn nộ rít gào lên, Hắc Ám Phong Phiến xuất hiện tổn hại nghiêm trọng, muốn khôi phục nó phải thuê Luyện Khí Sư Ngọc Cấp Viên Mãn, tiêu tốn một cổ gia tài rồi.
Kế một bên, Cao gia Cao Vĩnh không cam lòng yếu thế, trong tay xuất hiện một tấm Cự Thuẫn thiêu đốt hỏa diễm dữ dội ném lên thiên không:
“Liệt Hỏa Thuẫn, Ra!”
Cao gia toàn thể trưởng lão nhanh chóng đem Hỏa Tiên Lực truyền vào trong Liệt Hỏa Thuẫn…
XÈO XÈO XÈO…
Liệt Hỏa Thuẫn cấp tốc biến lớn, như một bức tường lửa kiên cố ngăn cản phía trước đội ngũ Cao gia…
ĐÙNG!
Liệt Hỏa Thuẫn kiên cố là thế, nhưng đứng trước những vụ tự bạo không kém nhất kích của Tiên Vương, vẫn bị hung hăng nghiền ép, bên trên xuất hiện vô số vết rạn, sau đó ầm ầm nổ tung…
Phốc…
Toàn thể Cao gia bị phản chấn đến mức phun máu, sắc mặt tái nhợt… đầu tóc rũ rượi, chật vật đến cực điểm.
Liệt Hỏa Thuẫn vỡ nát, gia tộc mất đi một kiện Ngọc Cấp Pháp Bảo, cả đám sắc mặt cực kỳ khó coi…
Ở phía bên kia, Lam Thủy Kiệt cùng toàn thể Lam gia cao tầng cũng không chịu thua kém, trên tay mỗi người nắm chặt đại đao, mỗi một thanh Đao đều là Ngọc Cấp, mặc dù toàn bộ chỉ là Ngọc Cấp Trung Phẩm nhưng ỷ vào số lượng.
Cả đám đồng thanh quát lớn:
“Thủy Triều Hộ Thân!”
Đại Đao gào thét chém thành từng nhát xung quanh cơ thể, tầng tầng Thủy Hệ Tiên Lực bao phủ quanh thân, hóa thành Thủy Triều lưu động che kín từ đầu đến chân.
Đây là môn Đao Pháp Phòng Thủ nổi danh của Lam gia, do Lam Thủy Kiệt đám người thi triển, khả năng phòng ngự mạnh mẽ hơn Lam gia tam kiệt không biết bao nhiêu lần.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Mạnh thì có mạnh, nhưng vẫn không nhằm nhò so với uy lực của vụ tự bạo…
Từng luồng Thủy Triều tiêu tán sau đó bóc hơi, một đám Lam gia cao tầng bay vọt lên trời, điên cuồng phun máu, vài tên trưởng lão thực lực không cao trực tiếp ngất đi, mất hết khả năng chiến đấu.
RĂNG RẮC…
Âm thanh vỡ nát vang lên, từng thanh Đại Đao nát bấy trong ánh mắt cực độ khó coi của Lam gia đám người.
Chu gia, Cao gia cùng với Lam gia, ba cái đại thế lực trực tiếp tổn thất nặng nề.
Những kiện Pháp Bảo này đã tổn hại từ lần trước chiến với Ngọc Tiên Môn, chưa kịp phục hồi nên lúc này hủy diệt luôn, xem như một khối tài sản.
“Khốn kiếp, thật là khốn kiếp, tiêu diệt một cái Ngọc Cấp Thế Lực quả nhiên không đơn giản, cái giá phải trả luôn luôn quá đắt!” Cao Vĩnh ngửa đầu lên trời hét dài.
Lam gia đám người đồng cảm gật gật đầu, sắc mặt cả đám không mấy đẹp đẽ…
“Xem như của đi thay người, so với lần trước diệt Ngọc Tiên Môn đã ổn lắm rồi!” Chu Thương sau một hồi tiếc của cũng lấy lại bình tĩnh nói.
Lần trước Ngọc Chấn Lôi đám người tự bạo, trực tiếp lôi theo vài vị Ngọc Tiên xuống âm tào địa phủ, trong đó có một người thuộc Chu gia của hắn.
Nhớ lại trận chiến Ngọc Tiên Môn, đám người Cao Vĩnh, Lam Thủy Kiệt gật đầu, xem như tán thành cách nói của Chu Thương.
Diệt một cái Ngọc Cấp Thế Lực như Thiên Tiên Môn, phải trả chút giá cũng là chuyện bình thường.
Nghĩ đến đổi lấy Vương Cấp Công Pháp truyền thừa, sắc mặt cả đám cũng dễ chịu lại đôi chút.
“Công Pháp Vương Cấp tạm thời do tại hạ giữ, một tháng sau chúng ta cùng một chỗ nghiên cứu tu luyện, các vị thấy thế nào?” Chu Thương ánh mắt lấp lóe, nhìn Cao Vĩnh cùng Lam Thủy Kiệt hội ý nói.
“Tại hạ không thành vấn đề!” Cao Vĩnh tán thành gật đầu.
Cao gia và Chu gia hảo hữu vô số thế hệ, hắn hoàn toàn tin tưởng Chu Thương.
Lam Thủy Kiệt cùng hai vị Lam gia lão tổ lại là có chút do dự, bọn hắn chỉ mới hợp tác với Chu – Cao hai nhà lần đầu, trước đó vẫn còn là kẻ địch.
Nghĩ tới nghĩ lui, Lam Thủy Kiệt cắn chặt răng nói:
“Vương Cấp Công Pháp có thể giao cho Chu Thương đạo hữu bảo hộ, bất quá Thổ Sa Hoàng Kỳ phải do Lam gia chúng ta tạm giữ!”
Chu Thương với Cao Vĩnh nghe vậy hai mắt nhìn nhau, nghĩ đến Lam gia có tận ba vị Ngọc Tiên Viên Mãn không dễ trêu chọc, cũng đành phải gật gật đầu:
“Không thành vấn đề, Lam gia cứ tìm Địa Tiên Môn thu hồi Thổ Sa Hoàng Kỳ, chúng ta định thời điểm cùng nhau mang nó đi đấu giá, sau đó chia đều!”
“Cứ quyết định như vậy!” Lam gia đám người thở phào nhẹ nhõm, Chu Thương với Cao Vĩnh đồng ý sảng khoái như vậy khiến bọn hắn tin tưởng thêm một chút.
Thổ Sa Hoàng Kỳ là Thổ Hệ Pháp Bảo, bất kể là Lam gia… Cao gia hay Chu Gia đều không thể sử dụng, chi bằng đem đấu với giá cao, sau đó chia đều.
“Vậy còn tài sản của Thiên Tiên Môn thì sao?” Cao Vĩnh cười híp mắt hỏi.
“Vẫn là chia đều!” Chu Thương cùng Lam Thủy Kiệt cười nhạt nói.
“Thiên Tiên Môn hiện tại chỉ còn đám đệ tử vô dụng, chúng ta mỗi nhà cử đi hai vị trưởng lão đến vơ vét bảo khố là được!” Cao Vĩnh đề nghị.
“Đồng ý!”
Đạt thành ăn ý, Chu, Cao, Lam ba nhà… mỗi bên cử ra hai tên Trưởng Lão ngự không bay về Thiên Tiên Môn, tiến hành ra tay cướp của.
Mà Lam Thủy Kiệt, Chu Thương cùng Cao Vĩnh một lần nữa quay lại Địa Tiên Môn, ép bọn hắn phải giao ra Thổ Sa Hoàng Kỳ.