Cuộc sống mới
Chương 15
Một tiếng thở dài chợt thoát ra khi Trung đi xuống. Bà Phương nằm vật ra, vẻ mặt có chút hơi thất vọng. Bà đã làm như vậy là quá sức rồi, nhưng nó không tiếp tục. Có lẽ do bà quá hy vọng rồi, mà thôi dù sao nó cũng vẫn là con rể bà, là bố cháu bà. Bà Phương chợt thấy tội lỗi, nếu nó mà làm tiếp, bà cho, thì sau này thế nào. Bà đắn đo, lẫn lộn trước những suy tư, giữa dục vọng và lý trí.
Bữa cơm tối diễn ra có phần lặng lẽ, dù Trung và bà Phương vẫn nói chuyện. Trung ăn xong, rửa bát chán chê mà thằng ôn kia chưa về. Anh còn phải về với vợ… à với chị chứ.
– Muộn rồi hả con, gần 9h rồi. Con về đi, tí em nó về nó có chìa khóa.
– Để con gọi cho chú ấy xem. Tí 10h con về cũng được.
Trung gọi thì tiếng điện thoại cứ tò tí te suốt. Mãi đến lần 3 Hùng mới bắt máy.
– Anh… gọi gì đấy.
– Sao mày nói bé thế. Không về à.
– Về à, em… ngủ ngoài một đêm.
– Mày điên à, thế còn mẹ. Nhà có 2 bà cháu, đêm hôm trộm cướp ai bảo vệ.
– Ai dà… anh ơi… em… em với người yêu… vừa xong 1 shots. Anh xem… hay anh ở với thằng Quân một đêm. Lâu lắm hai bố con không ngủ chung rồi còn gì.
– Mày… cứ liệu đấy. Tí tao bảo mẹ.
– Ôi anh ơi… anh phải thương em. Mãi em mới kiếm được người yêu ưng ý. Anh không phải anh trai em à. Người yêu em nó ngoan tốt lắm, nấu nướng ngon lắm. Em lấy được nó thì sau này nó không nấu cơm cho thằng Quân ăn à. Anh trông nhà, trông mẹ một đêm cho em. Em thuần phục được người yêu em rước nó về nhà cho nhanh nhanh. Thôi nó sắp ra rồi, thế anh nhá.
Trung tắt máy, nhìn qua bà Phương. Có lẽ đêm nay phải ngủ ở đây thật rồi. Để hai bà cháu một mình không yên tâm được. Rồi bà Phương còn đi đứng khó khăn nữa.
– Sao hả con, nó bảo sắp về chưa.
– Nó… nó nói đang ở xa, giờ về sợ quá nửa đêm mới về. Nó bảo có lẽ ngủ lại đó sáng mai về.
– Cái thằng… có bố nó ở nhà nó có dám thế đâu. Chơi bời gì qua đêm thế.
– Thôi mẹ à. Nó cũng gần 30 rồi, tự biết tự lập. Tí con ở lại ngủ với thằng Quân một đêm. Lâu rồi con chưa ngủ với nó.
– Hoan hô, hoan hô bố. Đêm nay, cả đêm mai nữa bố nhé. Ngày kia mẹ mới về.
Con trẻ vô tư chả biết gì, cũng chả biết nói dối. Bà Phương lắc đầu khẽ cười. Ánh mắt bà chợt dừng nơi Trung. Vậy là đêm nay… thì sao… có thể… không nên… không biết nữa. Những ý nghĩ lung tung lộn xộn cứ đan xen nhau trong đầu bà.
Trung gọi về cho chị. Chị giọng vẫn bình thường. Nhưng Trung biết chị chỉ nói vậy thôi. Cái người đàn bà đó cũng muốn Trung về để ôm ấp lấy anh. Trung trêu chị mấy câu rồi cúp máy. Anh lôi thằng con đi rửa mặt đánh răng rồi đi ngủ. Từ xưa vẫn vậy, anh không cho con ngủ muộn. Thằng bé kêu ầm mới 9h, mọi khi 10h nó mới ngủ.
Trung nằm nói chuyện với con. Chả biết sao nhiều chuyện thế. Nghe con cứ luyên thuyên chuyện ở lớp mà anh chả thấy chán. Chả bù trước đây nó nói anh còn tìm cách lơ đi, chứ nó như cái máy bật suốt ngày ở nhà, ra rả ra rả vào tai làm anh không làm việc được.
Mãi khi con ngủ say, Trung mới dậy. Anh cũng phải đi đái rồi rửa ráy quá. Từ sáng làm với chị có rửa gì đâu, còn cả đêm qua nữa. Trung đi ra thì thấy cửa phòng tắm vừa mở. Mẹ vợ anh bước ra, trên người quấn một cái áo tắm. Cũng không hở hang gì, vì áo tắm che hết, chỉ có từ đầu gối trở xuống. Mặt bà khẽ hồng khi thấy Trung.
Anh nhẹ đỡ bà khi bà dò dẫm từng bước một để vào phòng. Anh đưa bà vào phòng, định đi ra thì bà chợt gọi lại.
– Trung…
– Vâng, sao hả mẹ.
– Mẹ hơi… đau mỏi… cả tối ngồi rồi. Con…
– Mẹ đợi tí. Con đi rửa ráy rồi con vào xoa cho mẹ.
Trung đi ra tới cửa thì hơi khựng lại. Chả hiểu sao anh cứ trả lời như máy thế. Anh vào phòng tắm, xối nước mát rửa ráy con chim. Chim anh vẫn ngon lành lắm, có lẽ nhờ chị. Từ hồi dính vào chị, con chim nhanh cửng lên. Trung còn mơ hồ nghĩ chim to ra hay sao ý nhỉ. Nhưng rõ ràng chim anh hay cương hết cỡ được, đầu chim to tím sậm, da chim căng bóng thật đẹp mắt.
Trung mặc mỗi quần đùi vào phòng bà Phương. Anh đã nghĩ mãi rồi, nhưng cuối cùng vẫn không mặc cái quần dài. Anh mơ hồ biết cái gì đang đợi mình. Có chút dùng dằng, nhưng có chút lại muốn vào. Anh gõ cửa, đợi chút rồi bước vào.
Bà Phương đã mặc quần áo nằm sấp chờ Trung. Bên cạnh cái móc là cái áo tắm lúc nãy.
– Con xoa bóp như hồi chiều mẹ nhé.
– Ừ… xoa cho mẹ. Làm vậy dễ chịu lắm.
Bàn tay Trung không đợi bà mà vén áo bà lên. Anh vén hẳn lên cao hơn đến giữa lưng, bà không nói gì cả. Bàn tay cứ thế vuốt dọc, đôi lúc lên thật cao gần vai, đẩy cái áo cao hơn. Mẹ vợ anh không mặc áo ngực, chắc vì sắp ngủ rồi. Làn da người đàn bà mát rượi và mềm mại dần ấm lên. Tay Trung dần xoa miết qua hai bên, đôi lúc vuốt nhẹ gần chân ngực. Anh có thể cảm thấy chân ngực của bà, thân thể bà khẽ run lên khi anh chạm vào gần ngực bà.
Trung tiếp tục massage, anh biết bà đang cần gì. Bàn tay dần liều lĩnh, xoa chạm vào hẳn ngực bà, bóp nhẹ nơi đó. Bà khẽ rên lên, nho nhỏ nhưng đủ để nghe thấy trong không gian tĩnh mịch này. Bàn tay Trung vuốt 1 đường dài miết qua bên ngực bà rồi khẽ kéo quần bà xuống. Cặp mông tròn lẳn trần trụi lộ ra, không còn cái quần lót nào hết. Anh kéo tiếp đến khi cái quần tụt hẳn ra. Trung thấy người bà như run run. Anh kéo nhẹ chân bà ra, bàn tay khẽ miết nơi khe lồn. Nơi đó vậy mà ướt hết rồi.
– Trung ơi… mẹ…
– Con biết mẹ muốn gì. Con xin lỗi…
– Không… không cần… là mẹ… lỗi của mẹ… con không phải làm đâu…
– Không, mẹ để con nói.
Trung khẽ kéo bà xoay lại, tay anh tiện thể kéo luôn cái áo cao lên để bầu vú lộ hẳn ra. Vú bà to và đẹp quá, có hơi sệ thôi chứ chưa nhăn nheo như mẹ và mấy cô dì dưới quê anh.
– Ngực mẹ đẹp quá.
– Đẹp gì, sao bằng ngực con Mai. Mẹ già rồi.
– Mẹ soi gương chưa, mẹ vẫn trẻ lắm. Giờ mẹ ra đường bảo chưa chồng, khối anh 40 cũng nhảy vào tán mẹ.
– Cái thằng này… sao tự nhiên dẻo mồm. Hồi xưa cứ hiền hiền đụt đụt.
– Con nói thật mà mẹ. Mẹ đẹp thì con khen mẹ đẹp.
– Trung à…
– Con đây. Con xin lỗi… là vì con biết mẹ muốn gì. Từ trưa nay con đã biết rồi. Giờ… con làm mẹ hạnh phúc nhé.
– Con không cần phải… do mẹ thôi… con cứ đi ngủ cũng được… ưm… ưm… ư… ư…
Trung không để bà Phương nói hết, anh áp chặt môi hôn người đàn bà anh vẫn coi là mẹ vợ. Nhưng đêm nay thì khác, bà là một người đàn bà đầy khao khát cần anh lấp đầy, cần anh thỏa mãn bà.
Bà Phương chỉ chờ có thế, đôi tay khẽ quấn chặt lấy cổ Trung. Đôi môi vụng dại cứ bị cuốn theo đôi môi Trung. Bà Phương đờ đẫn, mê man đi trong nụ hôn của Trung. Người đàn bà đã qua nửa đời người, giờ mới biết đến nụ hôn thật sự. Ông Hà chồng bà hồi trẻ cũng hôn bà, nhưng ít lắm. Cái hồi đó yêu nhau chỉ nắm tay, hôn cũng chỉ chạm nhẹ môi. Đến khi lấy nhau xong hôn hít càng ít rồi dần mất hẳn. Bà chưa từng được ai hôn như thế. Lưỡi bà bị lưỡi Trung quện lấy, đầu bà như mê đi khi môi anh mút lấy lưỡi bà.
Bàn tay Trung thế nào đã úp lên ngực bà. 5 ngón tay chụp ra bóp nhẹ lấy bầu vú phải đến chục năm không ai bóp. Ông Hà càng lớn tuổi thì càng ít địt bà. Ông có thềm thì cũng chỉ cởi quần, tay xoa lồn vài cái rồi địt. Có ai bóp ngực bà thế này chưa. Có ai hôn cổ bà thế này chưa. Bà Phương run rẩy, chưa có sự khoái cảm nào như thế. Bà thấy lồn mình co rút mạnh, chim nó chưa cho vào mà bà đã sướng quá. Bà Phương cứ quằn quại dưới đôi môi và bàn tay của Trung.
Trung nhìn người đàn bà đang lim dim nằm dưới. Anh chợt thấy thương bà. Cái cách bà hôn anh, cái cách bà quằn quại, dường như bà chưa từng được sướng. Con chim đã định chui vào thỏa mãn bà chợt dừng lại. Anh trườn người xuống, hôn hít dần từ ngực xuống bụng bà. Cái bụng cứ hóp xuống to lên, run rẩy khi anh hôn hít.
Bàn tay Trung chợt miết vào khe lồn, những ngón tay day qua nơi mồng đốc. Bà Phương rên to lên, người cứ vật vã khi tay anh cứ miết nơi lồn bà.
– Cho vào đi Trung… mẹ…
– Mẹ có sướng không.
– Có… có…
– Chưa bao giờ bố làm thế này với mẹ phải không.
– Chưa… chưa bao giờ…
– Vậy đêm nay con sẽ chỉ mẹ làm tình. Làm tình thực sự.
Trung miết đôi môi hờ hững nơi đùi bà. Bà Phương rùng mình, môi anh miết hôn tới đâu là bà vừa sướng vừa buồn. Cái lồn ướt át thêm, cái tay thì càng miết mạnh. Bà Phương chợt rú lên khi miệng Trung bất ngờ đột kích lồn bà.
– Ôi, bẩn, sao lại liếm vào đó. Bỏ ra đi Trung.
– Mẹ để yên. Con làm mẹ sướng.
– Sướng lắm rồi, con hôn chỗ khác đi.
– Yên nào, mẹ có nghe không.
Bà Phương bỏ tay ra không ngăn Trung nữa. Cái lồn dần hòa nhịp, co bóp nhè nhẹ bên trong khi miệng Trung mút mát lồn bà. Tay bà bất tri bất giác túm vào đầu Trung khi miệng anh liếm láp đá quanh cái hột le của bà. Hơi thở của bà nặng nề, kèm lẫn tiếng rên. Trung liếm càng mạnh, có lúc thì há miệng ngậm lấy lồn mút mạnh. Cái lưỡi nhọn ra chọc thật sâu nơi cửa lồn. Lưỡi ngoáy đến đâu là nước lồn ra đến đấy. Ngón tay thì day day nơi hột le giờ cũng trơn tuột vì nứng. Bà Phương chợt kẹp chặt đầu anh, một dòng nước lồn xịt vào miệng anh. Tiếng rên của bà như rống lên, bà vậy đã lên đỉnh.
Bà Phương nằm miên man trong cơn sướng, con rể bà dùng miệng sao mà sướng thế. Hóa ra từ trước đến giờ bà chả hay biết làm tình lại có thể như thế. Đầu bà được lập trình giáo dục là chồng đút chim vào lồn dạng háng ra thôi. Cái sự làm tình nó cũng lặng lẽ, kín đáo, chứ không ầm ý thế này.
Bà còn chưa nghỉ ngơi xong thì ngón tay Trung đã lại đưa vào lồn bà. Lồn người đàn bà lâu không được khai phá nên khá chật chội với hai ngón tay. Trung nhanh chóng tìm thấy điểm G rồi móc. Bà Phương mở to mắt, mồm há to thở dốc. Bà còn đang định bảo Trung rút tay ra không viêm nhiễm. Sao có thể sướng đến thế hả trời ơi. Cái lồn co rút lấy con cặc… à ngón tay, cứ thế mút chặt. Trung vừa móc lồn vừa liếm hột le. An quyết làm bài bản để bà Phương biết thế nào là làm tình.
– Hờ… hờ… hờ… mẹ chịu hết nổi… rồ… i… Trung ơi… sao lắm trò thế… Trung ơi… ôi… ôi… ôi… ôi… móc vào đâu… mà sướng thế… Trung ơi… ooii… aaaaa… aaaaa…
Bà lại hét vang căn phòng khi tay Trung móc lia lịa vào điểm G của bà. Cái lồn lại xịt nước ra vì sướng. Bà nằm đó thở phập phồng, cái hông dường như không còn đau nữa mà chỉ mỏi, tê tê vì sướng.