Cuộc sống mới

Chương 16



Phần 16

Trung dạng 2 chân bà Phương ra. Anh kê chim vào cửa lồn bà, khẽ mỉm cười nhìn người đàn bà đang đờ đẫn bên dưới.

– Phương!

– Sao hả con…

– Đêm nay… sẽ không có mẹ còn gì nữa. Em là người đàn bà… anh là người đàn ông… anh sẽ thỏa mãn em… làm em sung sướng… hạnh phúc nhé.

Mắt bà Phương sáng rực, đầu bà gật gật đồng ý. Con chim khẽ tiến vào cái lồn ướt nhẫy nhưng nóng hừng hực. Vách lồn gì mà chật thế, rắn thế. Con chim bị bóp vào, ép chặt khi đi vào lồn bà. Trung đẩy con chim thật sâu lút cán. Đầu khấc hơi chạm vào cái gì đấy làm con chim hơi buồn buồn. Trung thở hắt ra bình ổn lại tâm trạng. Anh cũng hơi quá phấn khích. Mới hôm qua thôi anh còn chả bao giờ nghĩ tới ngực hay mông của mẹ vợ, vậy mà giờ đây chim anh đang ngập trong lồn bà. Trung nhìn người đàn bà đang hơi hé miệng ra đầy gợi cảm nhìn mình, cảm giác con đực trong anh muốn chinh phục người đàn bà này càng rõ rệt.

Bà Phương nhìn cậu con rể, mà hôm nay thì không còn nữa. Đó là một người đàn ông bà muốn làm tình. Bà cũng không biết sao mình cứ như bị ma xui quỷ khiến mà làm ra những hành động câu dẫn con rể, nhưng giờ đầu bà không còn suy nghĩ gì nữa, chỉ còn sự trống rỗng. Bà tập trung hết mọi cảm giác của mình ở thân dưới, nơi con chim cứng như sắt kia khoan sâu vào trong lồn bà. Vách lồn run rẩy đón nhận từng đợt tê dại khi con chim Trung chọc vào miết mạnh vách lồn bà. Cả khung xương chậu, cả hai bắp đùi cứ vừa mỏi vừa tê. Cái cảm giác đó càng lúc càng mãnh liệt khi con cặc cứ đều đặn chọc vào rút ra nơi lồn bà.

Nước lồn bà Phương ra càng nhiều, bà có thể cảm thấy rõ từng tia nước ấm xịt ra khẽ trào ra nơi cửa lồn theo nhịp rút ra của con cặc. Chân bà chợt bị Trung cầm lấy, để gác lên vai. Bà chả thấy đau hông nữa, mà chỉ thấy cơn mỏi và tê càng lúc mãnh liệt. Con cặc thúc mạnh quá, cái tư thế này sao cảm giác khác lúc nãy thế cơ chứ.

– Ư… ư… Trung ơi… lạ quá… chim cứ chọc vào đâu thế… Trung ơi… Trung ơi… aaa… aaa…

– Mẹ có sướng không… em có sướng không Phương…

– Sướng… sướng lắm… ôi… ôi… sâu quá… sâu quá Trung ơi… ôi… sướng… chết mất thôi… Trung ơi… aaaaa… aaaaa…

Bà Phương gồng người lên, bấu chặt tay vào tay Trung. Lồn bà thịt chặt lại nơi thân cặc. Nơi hông và háng không còn cảm giác mỏi nữa, mà là một cảm giác thật khó gọi tên, sướng, sướng đến không cảm giác được cơ thể mình nữa. Chỉ có cái lồn là bà vẫn hơi cảm nhận được, nhất là khi Trung gầm lên bắn 1 đống tinh trùng nóng hổi vào lồn bà.

Trung nằm lên người bà Phương, cảm giác thật thoải mái. Mẹ vợ anh thân hình vẫn thật hết xảy. Không eo ót được như Mai, nhưng vẫn toát lên một vẻ quyến rũ thành thục khó tả. Trung hôn nhẹ lên vai, cổ của bà Phương. Anh chống người lên để bà đỡ nặng, ngắm nhìn người đàn bà vẫn đê mê trong cơn khoái lạc.

Bà Phương chợt mở mắt. Trung thấy khuôn mặt bà khẽ ửng đỏ khi anh nhìn bà.

– Con… con có khinh thường mẹ không.

– Sao mẹ lại nói vậy.

– Thì mẹ… mẹ… cố tình… để con thấy… để con làm chuyện đó với mẹ. Mẹ… có lỗi với con Mai.

– Mẹ, sao mà mẹ có lỗi.

– Mẹ… mẹ vẫn là mẹ vợ của con. Hai đứa đã ly dị đâu. Mẹ còn là bà ngoại thằng Quân nữa.

– Mẹ thật ngốc. Dù chúng con có ly dị, thì con vẫn kính trọng mẹ như trước. Mẹ vẫn là bà ngoại thằng Quân, con vẫn gọi mẹ là mẹ như hồi nào. Không có gì khác cả. Còn đêm nay thì khác, con đang làm mẹ sướng. Mẹ là đàn bà, con là đàn ông, không mẹ con gì khác.

– Nhưng…

– Không nhưng gì cả. Dường như bố con bỏ bê mẹ quá lâu rồi đúng không. Con chỉ muốn giúp mẹ, làm cho mẹ hạnh phúc. Tình dục nếu nhịn lâu quá cũng sinh bệnh đó mẹ. Nếu mẹ cảm thấy sướng thì cơ thể mẹ mới thoải mái, mới không có bệnh tật gì cả. Ngày mai, mẹ lại là mẹ mà con kính trọng, được không.

– Vậy… vậy… cũng được.

– Thế chứ. Vậy giờ… anh làm em sướng tiếp… Phương nhé.

– Nói bậy quá… mẹ không quen.

Nhìn người đàn bà đang e thẹn như gái mới lần mà Trung thấy bà Phương dễ thương quá. Một phần trong anh quyết làm với bà vì anh biết nếu anh từ chối thì bà sẽ xấu hổ lắm, tổn thương lắm. Anh và bà sẽ có sự xa cách, đó là điều anh không muốn chút nào.

Trung khẽ hôn lên đôi môi người đàn bà vẫn đang khao khát. Anh khẽ lật bà lại. Bà như cô gái mới lớn, chả có kinh nghiệm gì. Trung phải chỉnh tay chân cho bà, bà mới hiểu. Trung nhìn cặp mông lớn, trắng lôm lốp, cái khe lồn hơi nâu nâu đang tỏa hương thu hút con đực là anh mà cảm thấy thật kích thích. Dường như cái gì càng cấm kỵ thì càng làm con người ta thèm muốn. Con chim Trung cương to hết cỡ như cái dùi cui. Anh ấn cặc vào khe lồn của bà Phương, mép lồn tách ra dần nuốt chửng con cặc Trung vào. Anh bấu tay nơi mông bà, thưởng thức làn da được chăm sóc kỹ càng của bà. Con chim bắt đầu nhấp nơi vách lồn nóng rẫy và rắn chắc.

Những tiếng phành phạch đều đặn vang lên, Trung cứ thế cắm con chim tăng dần mà sát nơi lồn bà Phương. Bà Phương run hết cả hai chân, đây cũng là lần đầu bà làm thế này. Con chim chọc sâu quá, cứ miết vào vách trước lồn bà, cọ vào điểm G làm bà run lẩy bẩy vì sướng. Chả cần ai bảo, bà Phương cũng biết nhổm cái mông lên thật cao, chờ đón những cú nắc nhanh dần vào lồn bà.

– Mẹ sướng không.

– Sướng… sướng lắm… sao con biết nhiều thế… aaaa… chim con… chọc vào chỗ… sướng… sướng lắm… Trung ơi… aaaa… aaaaa… nữa lên… chọc mạnh vào… giết mẹ đi… Trung ơi…

– Con đây… con làm mẹ sướng cả đêm nay… anh sẽ địt em cả đêm nay… Phương ơi… Phương ơi…

– Em đây… sướng… ôi nhanh quá… chim địt sướng quá… anh ơi… yêu em… địt em cả đêm nhé… anh ơi… ôi… ôi… ôi anh ơi… ôi anh ơi… ôi… ôi… ra ra đây… ôi… ôi. IIIII…

Trung địt phầm phập rồi rút mạnh chim ra. Bà Phương lăn quay ra giường, cái mông cứ giật liên hồi vì cơn sướng. Trung không tha cho bà, anh cầm 1 chân bà giơ cao lên, con chim lại thúc mạnh vào cái lồn vẫn còn đang co bóp. Bà Phương rú lên, tay bịt miệng lại khóc. Cơn sướng cứ trùng điệp làm chân tay bà cứ rã rời cả ra vì sướng. Con chim cứ thế nắc liên tục rồi cắm thật sâu vào cổ tử cung bà. Cổ tử cung co thắt mạnh nơi đầu khấc, Trung rùng mình rồi khẽ xịt nốt ít tinh trùng tồn dư vào cổ tử cung bà Phương.

– Không được cả đêm rồi Phương ơi. Con thấy chắc hết hơi rồi.

– Thế là đủ lắm rồi. Em rã rời hết ra rồi Trung ơi. Sao có thể sướng thế này cơ chứ.

Trung kéo bà Phương tựa vào mình. Anh ôm người đàn bà phây phây từ đằng sau, dí mặt nơi gáy bà. Cả hai cứ nằm đó thở, cảm giác sự sung sướng do cực khoái đem lại rồi dần chìm vào giấc ngủ.

Sáng hôm sau mẹ vợ là mẹ vợ và con rể vẫn là con rể. Trung ăn sáng xong thì đón con đi học. Có lẽ hôm qua anh về với chị Miên thì bà Phương cũng chả cần đến anh vẫn đi lại được. Nhưng Trung không hối tiếc. Một phần vì hoàn cảnh hôm qua anh cũng không nỡ về, làm bà xấu hổ. Một mặt vì con đực trong anh luôn muốn chiếm hữu nhiều con cái, đó là bản tính trời ban rồi. Mọi lễ nghi khuôn phép, mọi sự giáo dục đạo đức chính là thứ ràng buộc con người ta khỏi phần con, nhưng cái phần con trong người mọi người luôn hiện hữu, chỉ cần có cơ hội là sẽ vùng lên ngay.

Cứ quanh đi quẩn lại là đến cuối tuần. Tuần này con gái chị không về nội chơi, Trung cũng bận rồi. Anh hôm nay dậy sớm qua đón con. Anh đã hẹn con cùng đi dã ngoại với lớp nó. Đứng cạnh con không phải bà ngoại nó mà là Mai. Trung có hơi sững người, mặt anh hơi sầm lại. Anh cố bình tĩnh tiến lại bên con:

– Con chuẩn bị hết chưa.

– Xong từ tối qua rồi bố ạ. Đi đi bố không muộn mất.

– Vậy đi thôi.

– Anh… anh ơi.

Trung định quay ra xe thì Mai gọi anh lại. Váy trắng thướt tha đến gần gót, nàng đẹp như thiên thần. Nhưng sao nhìn Mai anh chỉ thấy tim thêm nhói. Có những vết thương tưởng rằng đã liền sẹo, nhưng mũi dao vẫn găm trong đó thì có bao giờ liền lại thực sự.

– Có chuyện gì.

– Đây là hộp đồ ăn. Ở trường ăn uống chắc không đầy đủ, lại chưa chắc đảm bảo. Bụng con có hơi yếu, em làm đồ cho cả bố và con. Anh… cầm lấy.

– Được rồi.

Trung lấy đồ ăn từ tay Mai. Anh thấy xót xa trong lòng. Một nỗi buồn man mác khó tả. Con người đang đầy năng lượng bỗng như xì hơi chả còn sức lực Anh phóng vút xe đi, càng xa càng tốt, như muốn gió thổi bay cái nỗi buồn đi mất…

Chương trước Chương tiếp
Loading...