Cửu vỹ hồ
Chương 16
Để cho Chu Bình Vương rời khỏi thì, Mộc yêu linh nàng mới giải mê độc cho chàng. Chu Bình Vương không nhớ rõ rệt mình đã giao hảo với tân nương Đông cung Hạ Tư Linh nàng ấy thực chưa? Tuy nhiên vẫn mơ hồ cảm giác đã yêu đương… và cũng đã thấy thỏa mãn nên không quay lại nữa. Quay về nhìn thấy Cửu U vẫn trần truồng nằm thiêm thiếp trên long sàng, khóe mắt giọt nước mắt vẫn long lanh đọng lại. Khi thỏa mãn xong lòng thù hận thì Mộc yêu linh thấy trống rỗng vô cùng, ta đâu có giúp Hỏa muội thay đổi được gì… mà hại Cửu U nàng ta ra thế này… ai lôi ta đi bắt ta phải giao hảo… ta cũng đau lòng mà.
– Xin lỗi! Cửu U ta thật không nên làm thế này với người… ta hối hận lắm…
Nàng cúi xuống hôn môi Cửu U, nào ngờ Cửu U nàng ta quàng tay qua vai nàng hôn lại. Thật sự Cửu U không ngủ… đơn giản nàng mệt quá đi không nổi… người mỏi nhừ. Chỗ đó của nàng nó rát bỏng… tinh khí của Chu Bình Vương vẫn đang còn dính lại ngoen ngoét chung quanh khe động của nàng… Nàng không muốn trốn… trốn cũng chả thoát mộc yêu đó… chỉ khiến nàng ta điên lên gọi tráng đinh… lúc ấy thân tàn ma dại. Nàng nằm khóc trong tuyệt vọng càng thấm nỗi đau, mình hại các cô gái vô tội trước kia chỉ vì ham muốn bệnh hoạn… nơi mình. Đúng lúc Mộc yêu nàng ấy về… muội ta tốt hơn ta cả vạn lần… ít ra còn thương xót ta và nhận lỗi… cho nên Cửu U cảm động hôn lại… Lưỡi hai người con gái cuốn lấy nhau, Mộc yêu linh rùng mình nước từ hạ thể lại rỉ ra… Nàng tháo bỏ xiêm y trần truồng quấn lấy Cửu U hôn hít thật cuồng nhiệt…
Khi Mộc yêu linh nàng hôn hạ thể còn đang sưng tấy bầm dập sau trận cuồng dâm, nàng nuốt vào cả dịch khí Chu Binh Vương còn vương lại. Một cảm giác nhờn nhờn mặn mặn… tanh tanh… nhàn nhạt… hòa trộn vào nhau trong miệng… nàng nhăn mũi lại… không hôn nữa. Cửu U đang đê mê nhỏm dậy thấy Mộc yêu linh chun mũi nhăn mày… khuôn mặt xinh xắn méo mó thảm hại… nàng vội nói:
– Mộc yêu! Ta xin lỗi… của ta đang dơ dáy… cái… cái khí dịch người ấy vẫn dính lại… làm muội sợ rồi…
Quả thật có ghê ghê… nhưng nghe câu nói dễ thương của Cửu U cộng với vẫn đang hối hận, nàng lại vục mặt vào liếm mút mạnh mẽ hơn…
– Ái ui… ái… a… a…
Cửu U bị liếm mạnh đau quá rên lên, chỗ đấy vẫn đau giờ mạnh quá nàng thích không nổi chỉ đau… thở hổn hển nói:
– Mộc yêu… ái… a… ta… đau… muội… ta… á… vẫn còn đau mà… a… a…
Mộc yêu linh ngó lên cái miệng nhỏ xinh xắn bóng nhờn khí dịch, lẫn dâm thủy… nói:
– Thế thôi ta không hôn nữa… ta chỉ muốn làm tỷ thích thôi… ta không cố ý…
– Thôi để tỷ âu yếm muội nhé…
Mộc yêu linh gật đầu… Cửu U khoản này thì giỏi rồi… chả mấy chốc mà Mộc yêu linh run rẩy rên rỉ cuồng loạn… Khi Cửu U liếm láp bên ngoài khe động huyệt… thì nàng sướng quá… cong người lên rên rỉ…
– Úi úi… đừng làm thế nữa… muội sướng… quá rồi… tỷ tỷ… muội muốn đi tiểu tiện đã…
Cửu U banh rộng hai mép nhỏ động huyệt Mộc yêu nàng định liếm bên trong… cho muội ấy thượng đỉnh vu sơn… ai dè Mộc yêu la toáng lên:
– Á á… đừng đừng banh thế… đau muội…
Muội ấy còn trinh… đau là phải… Cửu U bật cười… hóa ra mộc yêu muội ấy là một xử nữ trong trắng ngây thơ… Thật ra khi về chính thân thì cả năm yêu linh các nàng đều là thanh tân xử nữ… ở hỗn độn chi nguyên… các nàng chỉ biết có nhau. Nào đã một ai biết về nam tử… bất luận tiền kiếp phụ thể ra sao đi nữa… thì không ảnh hưởng gì đến chính thân các nàng. Trừ khi đang là yêu linh mà giao hảo nam nhân mới thất tiết. Hai người con gái nắm tay nhau đỏ mặt cùng nói:
– Thôi nhé chúng ta ôm nhau được rồi! Của ta muội đừng động vào ta còn đang đau lắm!
– Thôi nhé chúng ta ôm nhau được rồi! Của muội động thế cũng đau cơ… đau lắm ấy… đừng banh muội ra nữa nhé… hi… hi…
Cả hại lại cuồng nhiệt quấn lấy nhau, khi rời nhau… thì long sàng cũng thấm ướt nhầy nhụa dâm thủy các nàng vương ra. Cả hai nằm ngủ bên nhau thật hạnh phúc… từ thù bỗng hóa ra tình hữu tương thân…
Tỉnh dậy Mộc linh gục đầu vào bộ ngực đầy đặn của Cửu U, nũng nịu:
– Tỷ tha thứ cho muội nhé… muội sai rồi… muội xin lỗi hu… hu…
Mộc yêu linh khóc thút thít… làm Cửu U cũng khóc theo nàng nói:
– Tỷ phải cảm ơn muội mới đúng… không nhờ muội ta không thức tỉnh nổi… muội cho tỷ yêu thương… khiến tỷ bao năm mới hiểu ra… yêu vào được yêu mới là hạnh phúc… Băng phách muội ấy chỉ là miễn cưỡng chiều ta, lần nào cũng tìm cách sớm thoái thác trốn tránh cả… tỷ buồn lắm hu… hu…
– Tỷ đừng buồn… sau tỷ muốn bất kể ngày hay đêm tỷ… qua Đông cung… muội sẽ cho tỷ, rồi muội cũng làm cho tỷ thích… tỷ làm thế muội cũng sướng cơ… hi… hi… thật đấy… Nhưng hứa đừng banh của muội ra… đau chết đi ý…
Đang khóc bật cười… Mộc linh xấu hổ úp mặt vào nhũ phong Cửu U… chả dám ngẩng mặt lên nữa. Ân oán tình thù đã không còn… Bao năm Cửu U mới tìm ra được người con gái thực sự cho mình… nàng hạnh phúc… Còn Mộc yêu linh đơn giản hơn… thấy Cửu U làm cho nàng sướng… nàng thấy tỷ ấy đáng yêu… chả còn ghét bỏ gì nữa. Cửu U mặc lại xiêm ý đứng dậy… khuôn mặt xinh đẹp nhăn nhó… khi định bước đi… Chỗ đó vẫn đang ê ẩm đau đớn…
– Tỷ đau à… muội xin lỗi… muội… muội…
– Thôi không sao mà! Tỷ hạnh phúc… sau muội cũng đau thế nếu giao hảo nam nhân thôi…
Mộc linh đỏ mặt cúi gằm nghĩ “… tỷ chả nói thì muội không biết muội lại trở về làm xử nữ thôi… Cảm giác trường thương đâm chọc đau thế nào muội biết rồi ý… cũng chính cái chọc vào tỷ làm đau muội đấy… híc… giờ lần nữa… thật cực khổ a!” Thấy vẻ đỏ mặt ngượng ngập của Mộc linh Cửu U vội nói:
– Tỷ về kẻo Băng phách muội ấy về lại sinh chuyện… tỷ không muốn thù hận Nam cung Đông cung nữa khi cả hai người tỷ đều yêu quý…
– Chỉ cần Băng phách tỷ ấy không gây sự… Đông cung muội cũng vì tỷ mà bỏ qua… tỷ cứ về đi ạ… thi thoảng qua với muội… lâu… quá muội nhớ đấy… tỷ biết không…
Cửu U lướt mây phi hành về Nam cung, mà không biết ngày vui chả tày gang… Đông cung sắp chao đảo… Thiên Ý Nhi trở lại… nàng ta không đi một mình… Sau khi diện kiến Khương Tử Nha và bái thỉnh Thiên đế… thấy nguy cơ của ngũ thiên yêu linh đang tiềm tàng bèn phái hai trong Ngũ Khí chân quân đi cùng nhằm kiềm chế yêu linh… Lại nói về ngũ khí chân quan chính là cũng tương ứng với năm phương, bao gồm:
· Đông phương Cửu khí Tuế tinh Mộc đức chân quân: Trông coi hành Mộc…
· Nam phương Tam khí Huỳnh Hoặc Hỏa đức chân quân: Trông coi hành Hỏa…
· Tây phương Thất khí Thái bạch Kim đức chân quân: Trông coi hành Kim…
· Bắc phương Ngũ khí Thìn tinh Thủy đức chân quân: Trông coi hành Thủy…
· Trung ương Nhất khí Trấn tinh Thổ đức chân quân: Trông coi hành Thổ…
Thái Bạch Kim tinh hành kim để khắc trị Oán độc mộc yêu linh, Thìn tinh thủy đức chân quân hành thủy… để khống chế Tuyệt hỏa yêu linh… Thiên Ý Nhi rất là tự đắc chuẩn bị tấn công Đông cung… Cửu U thấy cục diện tái mặt, lo cho Mộc linh muội ấy lần này lành ít dữ nhiều… tuy nhiên chả còn cách nào. Chỉ có cách đi theo thuận theo nước chảy bèo trôi… mà tính tâm kế.
Đông cung im ắng đúng là bình yên… giông bão. Mộc yêu nàng thẫn thờ suy nghĩ… rốt cuộc tại sao Bàn Cổ, Nữ Oa phong ấn tỷ muội nàng… trong khi các nàng chưa từng hại ai… lúc đó.
Bất chợt luồng sáng đỏ rực hội tụ bên cạnh nàng… Hỏa yêu muội ấy đã trở lại… Mộc yêu linh nàng vui lắm vội hỏi han…
– Hỏa muội! Muội thấy Kim tỷ của chúng ta rồi à… tỷ tỷ ấy đâu… ta nhớ tỷ ấy quá… năm mươi nghìn năm đến nơi rồi… không gặp…
– Muội không thấy nhưng muội cảm nhận được linh khí của tỷ ấy đang hội tụ về đây… nhưng muội chỉ cảm nhận được linh khí, mà mở phong ấn cho tỷ ấy chỉ có thể địa giới yêu thần thổ muội…
– Thế bây giờ Địa giới yêu thần muội ấy và thủy phách muội nhà chúng ta trốn ở đâu hỏa muội biết không?
– Muội chỉ biết tìm… được Thổ yêu linh muội thôi… phải nhờ Kim tỷ mới biết được thủy muội ạ… bởi… Kim sinh Thủy… Muội về đây dặn nếu Kim tỷ đến hãy giữ tỷ ấy lại… nhé…
– Nhưng hỏa muội ta đâu biết tỷ ấy trong tiền kiếp! Ta làm sao mới nhận được tỷ ấy…
– Tỷ hãy đeo cái nhẫn này… nó là tóc của yêu thần Thổ muội năm xưa… gặp Kim tỷ nó sẽ tự tỏa sáng… Muội đi mở phong ấn cho yêu thần Thổ muội rồi quay lại…
Nói rồi Hỏa yêu Hạ Tư Linh lại hóa ra lửa đỏ bay đi mất… Một mình Mộc yêu linh nàng lại buồn bã… nàng thấy tiền kiếp Liên Phúc ở bên Hỏa muội còn vui hơn… Hai canh giờ cứ thế trôi… trời đang sáng bỗng mây đen kéo vần vũ… Đông cung tối xầm… lại… trên trời… có mấy bóng tiên nhân… giáng mây đáo hạ Đông cung của nàng.
– Yêu nghiệt kia lần này ngươi tới số rồi… Ta vâng mệnh thiên đế tiêu diệt yêu nghiệt nhà ngươi… lần này xem ngươi trốn đâu…
Thiên Ý Nhi đắc thắng… quát lên… Đằng sau Thiên Ý Nhi là Cửu U mặt mũi xám ngoét lo lắng khôn cùng “… ta làm sao cứu Mộc yêu muội ấy đây…” Mộc yêu linh nàng muốn tấn công… nhưng lại lo độc công tổn thương Cửu U nên chần chừ không đánh, mà nhắc Cửu U sợ tình cảm tỷ muội giữa tỷ ấy và Băng phách kia xung đột… Nàng đang phân vân thì Thái bạch kim tinh cầm phất trần tiến lên… nói:
– Yêu nghiệt mau theo ta về thiên đình chịu tội! Còn không chống cự sẽ chết…
Mộc yêu linh nàng sống ở hỗn độn chi nguyên, nào biết Thái ất kia hành kim khắc mình… Thông tường mọi việc chỉ có Kim tỷ của nàng thôi… Nàng vận độc công đánh Thái ất kim tinh… vẫn không quên hô lớn…
– Cửu U tỷ tránh ra xa đi… muội không muốn tổn thương tỷ…
Âm độc ngùn ngụt bay đến… nào ngờ Thái ất kim tinh khẽ phẩy tay vung phất trần lên độc khí đã tan biến… Thái ất kim tinh gằn giọng:
– Hay cho yêu nghiệt cứng đầu! Xem chiêu ta đây!
Một luồng đạo quang vàng rực hướng Mộc yêu linh nàng bay đến, Kể như cái chết của nàng cận kề vì ngũ hành tương khắc… kim quang chưa ập tới gần nàng đã thấy uy áp của nó…”… Ta thực nguy đến nơi rồi a… hắn hành kim… ta không cách gì đánh lại…”
Hự!
Cửu U khạc ra búng máu đỡ trọn luồng kim quang, cho Mộc yêu linh… Nàng cố sức lao đến ôm chặt lấy Thái ất kim tinh, dùng chút tàn lực cuối vận Mê hỷ công khống chế Thái ất kim tinh và hô lớn…
– Mộc yêu muội! Mau chạy đi ta không trụ được lâu đâu… tim Tuyệt hỏa về mới khống chế được Kim tinh…
– U tỷ ta không đi… chết là cùng… ta không sợ… Ta không muốn tỷ vì ta mà chết… không đáng đâu ta chỉ là một yêu thần… họ muốn giết cứ giết!
Mộc yêu linh nước mắt giàn dụa, đứng chết trân… ở đó. Thiên Ý Nhi dao động “… ta rốt cuộc đúng hay sai? Cái gì mới là thiên đạo… tự nhiên Cửu U… không thiết cả sinh mạng để cứu yêu thần kia… Còn tuy là yêu thần… nàng ta chết đến nơi cũng… không đành rời đi… Cứ nói yêu ma tuyệt tình… nhưng có lẽ tiên đạo vạn kẻ chưa chắc đã có tư cách bằng yêu thần nàng ấy… thấy chết là hèn hạ bỏ đi rồi…” Cửu U gào lên:
– Muội muốn ta chết vô ích à… mau trốn đi… ta sắp không trụ nổi nữa rồi… Tìm tuyệt hỏa bảo nàng ta cứu chúng ta… nhanh đi…
Thìn tinh thủy đức chân quân muốn xông lên, cứu thái ất kim tinh ra khỏi mê công. Thì bị Thiên Ý Nhi cản lại… nàng không muốn hại Cửu U tỷ của nàng… càng không muốn Thái ất kia giết Mộc yêu linh… vì nàng thấy mộc yêu không hề xấu… như nàng nghĩ. Mộc yêu linh nàng muốn cứu Cửu U vội hóa ra đạo ánh sáng xanh bay vụt mất…
Thiết Yên tửu lâu… người ra vào nhộn nhịp… Kinh doanh đại phát Nhưng Nhược Băng nàng không vui, đã lâu rồi từ khi Hạ Tư Linh tỷ ấy cùng phụ thể Liên Phúc vào cung… nàng đã không gặp hai người họ… Lại tin tức của Khiết Băng tỷ tỷ vẫn mịt mù khói mây… Nghe nói Hạ tỷ đã chính thức thành Đông cung phu nhân rồi… tỷ thật giỏi a! Không biết là tỷ ấy có hạnh phúc tiền kiếp Chu Cơ Đán huynh ấy không? Cả Diệp Phong chàng cũng mất dạng… thật nhớ mọi người quá. Một đạo ánh sáng đỏ rực tụ lại trước mặt nàng… đúng là “… nghĩ thần thần tới, nghĩ quỷ thì quỷ vãng lai…” Nhược Băng reo lên khi thấy… Hạ Tư Linh hiện ra trong sắc đỏ rực đó… Dù tỷ ấy đỏ hay xanh… không quan trọng nhưng tỷ ấy về đây… là Nhược Băng nàng vui rồi. Nhược băng ríu rít nói ngay:
– Tỷ tỷ muội nhớ tỷ chết đi được… lâu rồi không một ai ngó ngàng Nhược Băng muội cả… muội buồn lắm… mà sao tỷ cứ đỏ rực lên vậy…
Hạ Tư Linh không nói không rằng, dùng tay xé toạc xiêm y của Nhược Băng, Tự nhiên bị tỷ ấy ôm chầm mà cấu xé trang y khiến Nhược Băng lúng túng… tỷ muội nàng vẫn âu yếm nhau… để cùng nhau lên đỉnh vu sơn… Nhưng vì cớ gì hôm Hạ tỷ vội vã vậy? Nhược Băng lúng túng nói:
– Tỷ để muội tự cởi rách hết phục muội rồi… Bắt đền tỷ đấy…
“. Xoạt… xoạt…” mảnh y phục cuối cùng rời khỏi người Nhươc Băng, nổi giữa hai đùi thon trắng đám âm mao đen mượt nổi vồng lên bởi tiểu phúc múp míp… Lâu không ai động chạm lên dù tỷ ấy có thô bạo xé xiêm y… thì Nhược Băng nàng cũng vẫn thích… hạ thể đã ướt nhẹp cả… mặt thì đỏ bừng bừng… Lỗ Ai Công có đến một vài lần nhưng Nhược Băng toàn thoái thác không gặp… bởi thế xuân tình kìm nén… nay bùng phát dữ dội.
Hạ Tư Linh nhìn bộ ngực trần đầy đặn đang thở phập phồng… ở hạ thể âm mao đã phủ đen che kín bờ mu tiểu phúc, và dâm thủy đang tự nhiên chảy thành dòng từ đó… xuống kheo chân… thì lẩm bẩm:
Yêu thần thổ muội… lâu ngày không gặp phàm thể muội lớn nhanh thật… mà lại còn nhạy cảm quá a!
– Ai là Yêu thần hả Hạ tỷ…
Nhược Băng ngơ ngác… hỏi… thì Hạ Tư Linh đã bỏ trang y hết rồi trần truồng ôm lấy nàng mà hôn… Nhược Băng run lên khi thấy hỏa khí từ hạ thể tỷ ấy… nóng rực chạy vào hạ thể mình… trên môi cũng thế sức nóng truyền xuống… Nàng khó chịu hét lên lanh lảnh:
A aaaaa!
Oán khí dưới đất bốc lên đen xì chung quanh tửu lâu… khiến cho khách nhân hoảng sợ chạy tứ tán… Âm khí cuồn cuộn u ám chưa đầy nửa canh giờ thì biết mất… Thiết Yên tửu lâu lại thanh bình trở lại… Nhược Băng thân hình bốc lên âm khi đen nghi ngút… nàng quỳ trước Hạ Tư Linh nói:
– Hỏa tỷ… Thổ muội bái kiến tỷ tỷ… đa tạ tỷ tỷ hóa giải phong ấn…
Hỏa yêu Hạ Tư Linh vội nói:
– Không có nhiều thời gian nữa mau vào cung tìm Mộc tỷ để… giải phong ấn cho Kim tỷ chúng… ta… đi thôi…
Hai đạo ánh quang một đỏ một đen vụt bay khỏi Thiết yên lầu hướng hoàng cung mà tới… Sự kiện này làm chúng sinh thành Lạc Dương kinh hoàng bạt vía…