Cửu vỹ hồ

Chương 17



Phần 17

Mộc yêu linh nàng bay một đoạn xa thì ngồi xuống, một gốc cây ngẫm nghĩ. Hỏa muội không biết tìm được yêu thần thổ muội chưa? Ta thì xém chút mất mạng.

Cửu U tỷ ấy thật chí tình… nếu vượt qua đợt này… ta sẽ nguyện yêu thương tỷ ấy hết lòng… Nàng đang âm thầm nghĩ ngợi thì có người ôm nàng từ đằng sau… Nam nhân ấy hôn nhẹ vào cổ nàng rồi nói:

– Hạ muội muội lâu ngày không gặp, muội không nhớ ta à…

Người ấy miệng thì nói mà tay đã luồn vào ngực áo nàng, xoa bóp bầu nhũ phong rồi. Tay kia của người ấy luồn vào hạ ý mơn trớn cái khe lạch trinh nguyên của nàng… Mộc yêu linh run lên… nàng muốn vùng ra khỏi bàn tay rắn chắc đó mà không nổi… Nàng vận độc công tấn công mà giường như hắn chả hề hấn gì cả… Hạ y của nàng tụt xuống cặp đùi trắng nõn của nàng lộ ra… Mộc yêu linh giật bắn mình khi trường thương cứng nhắc của hắn đang chạm vào khe mông nàng…

Trời ơi! Đau chết ta rồi…

Nàng nhăn mặt rên nhỏ nhỏ… cái trường thương nóng rực từ phía sau đang cố gắng lách cái động huyệt nàng để nhích từng chút một vào trong… Từ trên cao hạ xuống một thiếu nữ xinh đẹp, nàng ấy ngúng nguẩy nói:

– Diệp Phong! Huynh thật ghê nha… đã yêu tỷ ấy luôn rồi!

Nói xong nàng ấy tự trút y phục ra, rồi ôm lấy Mộc yêu linh nàng hôn hít liếm láp… nàng ấy nói:

– Hạ tỷ thích không? Ta cũng nhớ tỷ tỷ lắm…

Vì được nàng ấy liếm mút… bản năng của Mộc yêu khơi dậy… nàng sướng… huyệt động ứa nước… “… phụp…” trường thương to cứng đang chật chội nhích từng tí ở mép huyệt động… có dâm thủy nàng vừa ứa ra nó trơn trượt… lao mạnh vào trong…

– Trời ơi… Đau…

Mộc yêu linh gào lên… cắn vào vai cô gái xinh đẹp đang hôn nhũ phong nàng… Sao khi ta là yêu thần mất trinh lại đau ghê gớm hơn phàm thể Liên Phúc vậy… Nó không ngừng lại mà lại… chạy ra vào liên tục trong sần sật…

– Phạch… phạch… tiếp dập liên tiếp vào mông người nàng rung lên từng chặp… mộc yêu linh nàng… đau thút thít khóc. Người nàng bị đẩy ngã dụi ra đè lên vai cô gái khi nãy… Tay đeo nhẫn của mộc yêu linh đặt trên người con gái đó thì nó sáng rực lên… Mộc yêu linh… cong người… vì thốn… nàng nói trong tiếng… rên ngắt quãng…

– Kim… ái… ái ui… kim… á… á… tỷ… tỷ… á… người… ái nhẹ nhẹ… ái… hự… thúc mạnh… ta đau… ái ui…

Người đó rút ra khỏi nàng… chuyển cái trường thương nhầy nhụa dâm thủy lẫn máu trinh của nàng cắm hạ… thể của Kim tỷ… Nằm trên người Kim tỷ ây dập như vũ bão… chả phải ai khác nàng ấy chính Tiểu hồ ly Khiết Băng… Khiết Băng ôm chặt lấy Diệp Phong… thân thể bé nhỏ của nàng bị thân thể to lớn của chàng che kín… Nàng rên lên mỗi khi cái ấy của chàng chọc sâu vào động huyệt của nàng…

– Ui… ui… yêu huynh quá… ui… muội sướng… lắm… ui… da…

Tiếng nhóp nhép… liên tục vang lên từ huyệt động chật chội đầy dâm thủy Khiết Băng nàng ấy… Còn khi là phàm thể Liên Phúc đã biết mối quan hệ này, của các nàng ta… hơn nữa đằng nào vừa rồi nàng cũng thành người Diệp Phong chàng vừa ấy ta còn gì… Mộc yêu linh xấu hổ ngượng ngập khi nghĩ vậy. Chỉ Khiết Băng lẫn Diệp Phong là chưa biết sự tồn tại của Liên Phúc nàng khi trước mà thôi… Mộc yêu linh nhập cuộc… một cách cuồng nhiệt… dục hỏa làm quên mọi thứ vừa xảy ra khi lúc trước…

Diệp Phong rời khỏi Khiết Băng… mộc yêu nàng chủ động dạng rộng chân ra cho trường thương chàng ấy… vào dễ dàng hơn… Dù chủ động nàng nhăn mặt vì đau… khi chàng thúc hối hả vào nàng… Nàng oằn người lên ghé tai Diệp Phong thỏ thẻ… “… Diệp huynh! Chàng nhẹ… thôi… ư hư… rát muội lắm rồi… còn… đau nữa… nhẹ… chút… đi… ư… ư…”…

Chàng cũng nương nhẹ hơn… chẳng bao lâu sau… mộc yêu bắt đầu sướng thở hổn hển, Nhất là Khiết Băng bên cạnh tương trợ liếm mút nhiệt tình… huyệt động nàng mới khai mở khít rịt… lại cơn sướng… bùng phát bóp chặt thít lấy trường thương chàng ấy liên tục… Diệp Phong chịu không nổi kêu hừ hừ trong cổ họng… rồi đè dí bẹp mộc yêu nàng… lại phóng tinh khí ồ ạt trong nàng… Khi Diệp Phong rút ra hai bên mép huyệt động của Mộc yêu nàng vẫn nghoe nghoét máu trinh… trong khe động thì máu trinh hồng trộn lẫn khí dịch đang ứa ra ồ ạt… Khiết Băng trố mắt ngạc nhiên:

– Ơ sao Hạ tỷ lại còn trinh được nhỉ?

– Muội là Mộc yêu bái kiến Kim tỷ… muội không phải là Hỏa muội Hạ Tư Linh… Mà thôi phía trước còn nhiều việc cấp bách hơn… chúng ta về tương cứu đã ạ…

Lại nói Hỏa yêu Hạ Tư Linh và Thổ yêu thần Nhược Băng trở lại… thì cục diện đã đổi ngược tại Đông cung… Cho rằng Cửu U và Bách Phách tiên tử động lòng phàm theo yêu ma… Thìn Thủy đức chân quân và Thái bạch kim tinh vây đánh… Cửu U và Thiên Ý Nhi… Cửu U đã trọng thương nằm bẹp… Thành ra chỉ mình Thiên Ý Nhi bị hai người đó vây đánh… tu vi đã kém cỏi hơn… lại nan địch song tiên… Thiên Ý Nhi bị rơi vào thế hạ phong… vô cùng khốn đốn… Song tiên thực không có ý giết Băng Phách nàng, chỉ muốn bắt nàng về chịu tội… Khi Thủy đức chân quân băng phong kiếm đánh nàng… không có dụng chiêu triệt hạ… băng hàn chỉ có vài phần công lực.

Thiên Ý Nhi né được thì hàn khí băng đã xé rách đai lưng nàng… Hạ thể thiếu nữ lồ lộ ra… trước mặt hai lão. Băng Phách tiên tử vốn… băng tuyết thanh cao xinh đẹp quý phái ở tiên giới. Không ít tiên nhân đã động lòng phàm… nhìn thấy tiểu phúc nhô cao… âm mao hình tam giác nổi bật trên cặp đùi trắng thẻo của Thiên Ý Nhi. Nhất là Thiên Ý chưa hình dung Ra ngày nàng đang hớ hênh như vậy, xoay người lại vô tình chân dang rộng… Khe lạch kín đáo hé ra hồng hồng… thật khó giữ lòng nổi a! Thủy đức tinh quân sấn tới, đẩy nàng ngã xuống đất… Thiên Ý Nhi thấy hạ thể nóng bỏng… trường thương của Thủy đức tinh quân đã chui tọt trong nàng.

Thủy đức tinh quân sướng quá rên ầm ầm, bao năm tu tiên… sợ giới luật tiên cơ chưa dám phạm vào… Nay bỗng đánh liều với Băng Phách tiên tử… của nàng ấy mềm mại thít chặt cái thường trương lão… Thủy đức tinh quân nhấp tới tấp… khiến Thiên Ý Nhi người rung bần bật…

Thiên Ý Nhi thật ra khá nhạy cảm, nên lão ấy thúc mấy cái là nàng đã sướng rồi… nàng ưỡn cong người… níu chặt mông lão ta… mỗi khi lão dấn vào hạ thể mình thình thịch… Nhưng Thủy đức tinh quân lâu ngày mới được giao hảo nữ nhân, lão chịu không nổi… xuất ồng ộc khí dịch vào trong Thiên Ý Nhi rồi nằm vật ra thở… đến lượt Kim tinh lão ấn trường thương vào nàng, của lão to hơn lại dài… Thiên Ý Nhi không sướng nổi mà bị đau khóc thút thít… Khi bị Kim tinh lão ta lật sấp ấn từ đằng sau… nàng kêu la bai bải đầu tóc xõa xượi cả ra… Nàng vùng ra được… cứ lùi dần theo bản năng… cho khi chạm vào mép tường…

Nàng biết không thể chạy nữa… nhìn cái của kim tinh lão to dài lừng lững… nàng thút thít thít van xin trong sợ hãi:

– Xin người đừng ấy ta nữa… ta khó chịu lắm… hu. Hu… ta… xin người mà… Nàng khóc ré lên khi bị kim tinh lão túm hai chân nàng dạng rộng ra… rồi lại ấn vào… Khi ấy hai vệt sáng đen đỏ từ trên trời hạ xuống… Thì Kim lão cũng kip… rùng người lên sung sướng phóng tinh khí vào trong Thiên Ý Nhi rồi…

– Hay cho tiên gia… các người cũng tà niêm kém… gì ha ha…

Tuyệt hỏa yêu cười nhạo báng vung tay đánh cái Kim tinh lão bị nàng đánh văng bật ra… xa… Vốn là Hỏa khắc Kim khiến lão trọng thương phụt ra đống máu… Thủy đức tinh quân lao lên… thì một luồng âm khí đen tối từ Thổ yêu thần Nhược Băng đánh tới… lão bị ném văng ra xa hơn Kim Tinh lão… Nhi tiên biết đánh không lại hai lão dắt bỏ trốn mất hút…

Hai nàng vội đến dỡ Cửu U và Thiên Ý Nhi… hỏi han thì Diệp Phong, Mộc Yêu, Khiết Băng cũng về tới…

Chương trước Chương tiếp
Loading...