Dã tâm của người cha
Chương 3
Khánh dắt chiếc xe máy đi vào cổng thì gặp Nguyên (em trai ngọc) đang rút quần áo treo ở ngoài sân.
– Ơ anh Khánh. Em chào anh.
Nguyên hơi bất ngờ trước sự xuất hiện của ông anh rể. Chuyện ngoại tình của chị gái thì Nguyên cũng đã biết và nó không ngờ anh rể lại đến tận nhà nó.
– Ừ chào em. – Khánh chào lại rồi dựng chiếc xe máy vào một góc. Anh hỏi:
– Mọi người có nhà không em?
– Có anh ạ. Anh vào nhà đi.
– Ừ.
Khánh đến sát chỗ Nguyên hỏi rất nhỏ trước khi bước vào trong nhà:
– Mọi người có khỏe không em? Anh nghe nói bố ốm phải không?
Mặt Nguyên thoáng đượm buồn, nó trả lời đúng sự thật cho anh rể biết sự tình:
– Bố không ốm nhưng ông buồn bực nên chẳng thiết tha ăn uống gì. Còn chị Ngọc cũng vậy, chị cứ ở lì trong phòng thôi. Mà còn mẹ nữa, sau hôm đến nhà anh để nói chuyện thì hai ngày qua bà cứ bị làm sao ý. Chẳng nói chuyện với ai và cứ buồn buồn như bố vậy.
Khánh thở dài một tiếng tỏ vẻ thông cảm. Anh vỗ vai cậu em vợ trấn an:
– OK anh cảm ơn. Anh sẽ làm cho mọi người vui vẻ trở lại.
– Thật hả anh? – Mắt Nguyên sáng long lanh vì nghe Khánh nói vậy.
– Anh nói đùa chú làm gì. Thôi mình vào nhà đi.
Khánh bước vào nhà thấy mỗi ông Ngang đang nằm ở ghế sofa. Ngày trước Khánh cũng chẳng hiểu sao ông bố vợ mình lại có cái tên rất hay là Ngang. Thấy Khánh xuất hiện rất bất ngờ, ông Ngang cố gắng ngồi bật dậy.
– Khánh đấy hả con?
– Dạ con chào bố. Nghe bảo bố ốm phải không?
Khánh lễ phép ngồi xuống đỡ ông bố chồng ngồi dậy.
– À ốm vặt vớ vẩn ấy mà con. Con đừng lo. Thấy con đến là bố mừng rồi.
Khánh cố đượm cười nửa mép. Sau đó hai bố con nói chuyện vài câu bâng quơ thì Khánh hỏi:
– Mẹ đâu hả bố?
– Mẹ con chắc đang ở dưới bếp nấu nướng. Mà hôm nay ở lại ăn cơm xong rồi ngủ luôn ở đây nhé?
– Tất nhiên rồi bố. Lâu rồi 2 bố con mình cũng chưa đc làm vài chén với nhau nhỉ?
Khánh cười vì như đang đúng ý của anh.
– Để bố bảo thằng Nguyên chạy đi mua chai rượu ngon.
– Vâng.
– Cái Ngọc đang ở trong phòng đó con. Con vào xem nó thế nào hộ bố. Bố thấy lo lắm.
– Bố cứ yên tâm về vợ con. Mai con đưa cô ấy về nhà.
Khánh nói câu đó làm ông Ngang quá đỗi phấn khởi. Vậy là Khánh đã tha thứ cho con gái ông.
Trong khi ông Ngang hớn hở mừng ra mặt gọi con trai bảo đi mua chai rượu thì Khánh lẳng lặng đứng lên đi xuống dưới nhà. Khánh không vào phòng Ngọc mà nhẹ nhàng đi xuống bếp như một tên trộm. Đứng ở cửa, Khánh đưa mắt ngắm nhìn bà mẹ vợ đang đứng nấu ăn trong chiếc quần hoa bằng vải sa tanh hơi mỏng và mái tóc dài được búi cao gọn gàng. Nhìn mẹ vợ búi tóc như vậy Khánh thấy bà trẻ ra thấy rõ. Khánh đặc biệt thích khuôn mặt của bà, nó đoan trang phúc hậu không giống như Ngọc… nhìn đã thấy dâm dâm, đĩ đĩ. Nhưng mà nói về độ dâm của hai mẹ con nếu đem ra so sánh thì cũng chưa biết ai thua ai. Khánh nhớ lại chuyện hôm nọ thì đánh giá bà mẹ vợ của mình thuộc diện dâm ngầm, có nghĩa là phải có người khơi gợi thì máu dâm trong người bà sẽ nổi lên cuồn cuộn như nước sông đà gặp lũ. Khánh mỉm cười nham hiểm khi phát hiện ra mẹ vợ mình thuộc dạng nước nôi tràn trề, có khi còn nhiều hơn cả Ngọc, đặc biệt là bà có vẻ rất nhạy cảm nếu bị ai đó kích thích.
Bích đứng nấu ăn thì chợt quay người lại bởi bà có linh cảm như ai đó đang đứng nhìn mình. Quả đúng như bà nghĩ, Bích giật mình khi thấy bóng dáng thằng con rể hư đốn đang đứng sừng sững ở cửa. Bích quay mặt lại ngay vì không hiểu sao bà thấy ngại ngại và xấu hổ. Nghe tiếng bước chân của Khánh đang đến gần mình, bỗng Bích sợ hãi lo âu. Bình thường Khánh có khuôn mặt hiền hiền dễ nhìn, nhưng bây giờ chẳng hiểu sao Bích thấy mặt nó gian gian, đểu đểu kiểu gì. Cả hai mẹ con chẳng ai chào nhau lấy một câu, cũng chẳng nói câu gì chứng tỏ giữa hai người đã có chuyện gì mờ ám xảy ra.
Điều lo sợ của Bích cuối cùng cũng đã đến khi bà cảm nhận được hình bóng của Khánh đang đứng ngay sau lưng mình. Chẳng hiểu sao bà lại sợ nó, chẳng hiểu sao bà không quay lại cho nó ăn một cái tát. Chính vì sự mềm yếu đó đã làm cho Khánh có động lực liều lĩnh hơn. Bích nín thở lo sợ và khi hai cánh tay rắn chắc của Khánh bất ngờ ôm lấy cơ thể bà thì Bích như cây xấu hổ cụp hết người lại. Tai bà nghe tiếng thì thầm của Khánh:
– “Con nhớ mẹ.”
Bích cảm thấy người mình nhũn ra, bà không quen chống đỡ kiểu này. Hai má đỏ ửng vì xấu hổ, miệng thì cứng đơ lắp bắp:
– “Đừng… đừng… Khánh… đừng… làm thế.”
Tuy nhiên lời Bích nói như vô nghĩa chẳng có trọng lượng gì với Khánh. Bà thấy nó hít hà rồi kê miệng hôn khắp gáy.
– “Con nhớ cái mùi tóc này của mẹ, con nhớ cái mùi thơm nhẹ nhàng của da thịt mẹ.”
Bích như lịm đi khi nghe những lời ngọt ngào của một con đực đang thèm giao phối. Đàn bà ai chẳng thích được nghe những lời ong bướm. Nhưng khi bàn tay của Khánh mon men đưa lên trên bóp nhẹ hai bầu vú mềm mại thì Bích giật mình thức tỉnh. Bích đã thề sẽ không bao giờ để cho chuyện này xảy ra thêm một lần nữa. Chỉ cần một ai đó biết được thì chắc bà sẽ treo cổ tự vẫn mất. Mà hiện giờ hai người đang ở trong bếp khi chồng và con gái vẫn đang có ở nhà. Nghĩ đến điều đó Bích thấy sợ và bà dùng hết sức mạnh của mình gạt tay Khánh xuống, đồng thời Bích quay người lại đẩy Khánh ra. Hai mắt Bích nhìn Khánh sắc lẹm và nói dứt khoát:
– “Mẹ cấm con có những hành động như vậy. Đừng để mọi chuyện đi quá xa.”
Lần đầu tiên Khánh thấy khuôn mặt bà mẹ vợ biểu lộ sự tức giận. Nhưng nó biết bà không phải người như vậy. Đã được ăn một lần rồi thì có gì phải sợ mà không liều. Khánh nghĩ thầm như vậy rồi thản nhiên tiếp tục ôm chầm lấy Bích. Nó dí chặt người mình vào người bà rồi thủ thỉ:
– “Đừng thế đi mẹ. Con biết mẹ không phải như vậy mà. Con biết mẹ muốn gì và thích gì…”
– “Buông mẹ ra đi Khánh. Mẹ không muốn.”
Bích hét lên nhưng lại hét rất nhỏ nhẹ như sợ mọi người nghe thấy. Điều đó càng làm cho Khánh không biết sợ là gì. Khánh úp miệng mình vào miệng mẹ vợ hôn tới tấp và không ngừng thở ra những lời đường mật:
– “Cho con thấy được nụ hôn ngọt ngào của mẹ như hôm nọ đi.”
Bích vừa mím chặt môi vừa cố đẩy thằng con rể ra. Tranh thủ lúc nó rời môi mình ra để nói thì bà phải nhún nhường van xin:
– “Đừng Khánh… Mẹ xin con đó… Ai trông thấy bây giờ. Buông mẹ ra đi con.”
Lời cầu xin của Bích không những không có tác dụng mà còn là cơ hội cho Khánh tiếp cận dễ hơn. Khánh có nghe bà nói gì đâu, nó chỉ thấy miệng bà hé ra là nó chớp lấy thời cơ áp miệng vào và luồn cái lưỡi thật nhanh sang miệng bà. Khánh ngoáy ngoáy cái lưỡi một hồi trong miệng và rồi cũng chạm được vào cái lưỡi ướt át của bà mẹ vợ. Các mạch máu như mở ra vì sung sướng, Khánh tham lam cố túm lấy cái lưỡi đó để mút và đồng thời áp hạ bộ của mình vào háng Bích dí chặt vào thành bếp.
Lúc này Bích chỉ biết ú ớ, hai dòng nước mắt lại chảy ra, hai tay vùng vẫy chỉ còn biết đấm thùm thụp vào lưng Khánh. Nhưng rồi bàn tay của Bích đột ngột rụt lại để nắm giữ bàn tay của Khánh khi nó liều lĩnh úp vào giữa háng bà.
– “Đừng làm vậy đi Khánh. Mọi người thấy bây giờ.”
– “Mẹ cứ nói là mọi người sẽ nghe thấy đó.”
Mà quả thật chính Bích là người sợ mọi người biết nên bà cũng không dám nói to và chống trả cũng không quyết liệt. Khánh như nắm bắt đc điểm yếu của bà nên bàn tay nó vẫn vô tư úp vào phần mu mềm mại. Tuy bị bàn tay của Bích đã giữ chặt nhưng không khó để Khánh hành động. Cái quần bằng chất vải sa tanh trơn tuột vô tình giúp Khánh miết lên miết xuống một cách dễ dàng. Một khi bàn tay của đàn ông đã sờ được vào lồn của đàn bà rồi thì chỉ có trời sập mới khiến họ buông ra.
Bích khom người xuống, hai chân kẹp chặt vào nhau để không cho bàn tay của Khánh miết nữa. Nhưng càng cấm đoán thì càng gây cho người ta sự khó chịu và thèm muốn. Các ngón tay của Khánh cứ bấu chặt lấy cái mu lồn, lúc thì ấn ấn, lúc thì day day. Cái lồn mềm mại của Bích khiến Khánh bị kích thích đến tột độ và nó muốn được chạm vào lớp thịt chứ không phải ở ngoài quần.
Lúc này giữa mẹ vợ Bích và con rể Khánh đang xảy ra cuộc chiến khốc liệt giống như cuộc chiến giữa Nga và ukraine. Khánh biết là mình không thể chiếm được ngay vùng môi của mẹ vợ nên hắn đã rút quân và tập trung toàn bộ lực lượng để đánh vào cứ điểm ngã ba đồng lộc. Khánh cho quân tràn sang bắn phá dữ dội và chiếc quần sa tanh của Bích quá mỏng manh để chống đỡ. Năm ngón tay Khánh như năm chiếc xe tăng thoải mái băng qua những cánh đồng đen màu mỡ để tiến sâu vào thành trì âm đạo. Tại đây cuộc giằng co diễn ra hết sức căng thẳng khi Bích ngoan cố chống cự. Tuy nhiên vì sức lực có hạn nên Bích không thể chống đỡ nổi sức tiến công mạnh như vũ bão của Khánh. Rồi cuối cùng cái gì đến cũng phải đến, Bích ớ lên một tiếng thất thanh và tay bấu chặt lấy cánh tay Khánh khi một ngón tay của nó đã luồn được vào trong cứ điểm. Cổng thành như mở toang, Khánh lùa quân tiến vào… day day… ngoáy ngoáy.
Hai múi thịt mềm mại khiến cho Khánh như càng bị lôi cuốn hơn. Ngón trỏ của nó cứ gập lại móc lên móc xuống khiến Bích chịu trận và chỉ biết thì thào:
– “Bố thấy bây giờ… Dừng lại đi con.”
Dồn bao nhiêu sức mới đút được ngón tay vào cái lồn thì làm sao mà Khánh rút ra dễ dàng thế được. Thay vì móc, Khánh chuyển sang thụt ra thụt vào vì nó cảm nhận được cái lồn của mẹ vợ bắt đầu mềm và co dãn hẳn ra vì có nước nhờn bôi trơn. Khánh cứ ra sức dùng ngón tay chọc lia lịa, mắt điên dại nhìn thẳng vào đôi mắt đờ đẫn của mẹ vợ nói:
– “Con lại làm cho mẹ sướng như hôm nọ nhé?”
Bích lắc đầu nguầy nguậy nhưng trong tâm can bà tự nguyền rủa bản thân. Quả thực ngón tay của Khánh đã phát huy công hiệu và Bích xấu hổ khi thấy sướng lồn. Hơi thở của Bích đã trở nên dồn dập và đứt quãng mỗi khi ngón tay của Khánh chọc mạnh vào trong. Bích cố van xin để tránh né sự thật:
– “Thôi con… nguy hiểm lắm… mọi người xuống bếp bây giờ… buông mẹ ra đi.”
Khánh dâm đãng ghé sát miệng vào tai mẹ vợ trả lời:
– “Nhưng lồn mẹ đang ra nước mà.”
– “Không… không… buông mẹ ra.”
Miệng nói không không nhưng hai đùi của Bích lại tự động tách ra, thậm chí cái mu của bà hơi ưỡn về phía trước. Bích đỏ mặt phát ngượng khi chính bà cũng nghe thấy tiếng ọc ọc phát ra từ giữa háng mình. Cái lồn không chịu nghe lời bà, cứ mở cửa cho nước xả ra và bắt đầu chảy xuống khe lồn. Đôi chân bủn rủn vì sướng, Bích đứng im bấu chặt lấy Khánh khỏi ngã và hoàn toàn không còn chút kháng cự.
– “Nước ra nhiều quá mẹ à. Mẹ đang sướng phải không?”
Bích đâu còn biết gì khi hai môi bà mím chặt vào nhau để không phát ra tiếng rên và đôi mắt cũng nhắm nghiền từ bao giờ.
Tưởng như giữa Nga và Ukraine đã có một cuộc đàm phán giải quyết hòa bình và phần thắng thuộc về Nga. Nga sau khi chiếm giữ ngã ba đồng lộc, được đà đưa quân đánh nốt trung tâm chỉ huy. Cái miệng tham lam của Khánh đâu thể bỏ qua bờ môi gợi cảm của bà mẹ vợ. Nó kích thích cùng lúc cả trên lẫn dưới khiến cho Bích như rơi vào một thế giới hoan lạc. Từ ngày con cái trưởng thành thì vợ chồng bà ngại có hôn nhau đâu. Giờ được con rể khơi gợi lên, Bích chìm đắm trong cái hôn đầy gợi dục. Lưỡi của bà tự động đầu hàng khi xoắn lấy chiếc lưỡi của Khánh và miệng bà cũng mở rộng hết cỡ để cho miệng Khánh chui vào. Khánh sướng khi một lần nữa nó đã đánh chiếm được hai cứ điểm quan trọng nhất. Nhưng Nato đâu có đứng yên để cho Ukraine đầu hàng dễ dàng như vậy. Cả Khánh và Bích đột ngột buông nhau ra rất nhanh khi nghe tiếng bước chân xuống bếp. Lúc rút tay ra khỏi lồn mẹ vợ, Khánh thấy tiếc khi nhìn ngón tay mình ướt nhẹp bởi dâm thủy. Suýt nữa thì nó đã có thể địt mẹ vợ thêm một cái nữa ngay tại trong bếp. Người phá đám chính là thằng Nguyên sau khi đi mua rượu về. Nguyên đâu biết vừa có một trận chiến khốc liệt ở đây nên vô tư hỏi mẹ:
– “Sắp xong chưa hả mẹ? Có cần con giúp gì không?”
Nếu tinh ý có thể nhận ra ngay điểm bất thường trên khuôn mặt Bích. Rất may thằng Nguyên chưa có kinh nghiệm đời nên không thể phát hiện ra sự lúng túng của hai người.
– “Con làm nốt cái này cho mẹ rồi dọn cơm lên nhà thôi. Mẹ nóng quá tranh thủ đi tắm rồi ăn.”
Bích viện cớ vậy để trốn thoát khỏi thằng con rể dâm đãng. Bà đi lên nhà thật nhanh để lấy quần áo mà hai má vẫn còn ửng hồng. Không rõ Bích đang mừng vì sự xuất hiện của Nguyên hay là hụt hẫng lâng lâng.
Bích đi rồi thì Khánh cũng đâu có việc gì ở đây. Anh quay sang bảo Nguyên:
– “Chú làm nốt cho anh nhé. Anh vào xem chị Ngọc thế nào.”
Nguyên đứng nhìn Khánh đi lên nhà và chẳng hiểu mô tê gì. Nó xuất hiện thì cả hai cùng lấy cớ để biến mất và để nó ở lại một mình.
Khánh mở cửa phòng ngủ thấy Ngọc đang nằm nghịch điện thoại trên giường, còn mẹ vợ thì đang mở tủ lấy quần áo để đi tắm. Đây là phòng của bà Bích và Khánh đinh ninh một điều rằng bố mẹ vợ đã không còn ngủ chung từ mấy năm nay rồi. Khánh thản nhiên đi vào và cùng lúc bà Bích cầm quần áo đi ra. Hai người đối diện nhau trong khoảng vài giây thôi nhưng có lẽ Khánh vẫn kịp nhận ra sự lúng túng, sự ngượng ngùng của bà mẹ vợ. Khánh mỉm cười khi thấy Bích quăng vào mặt hắn một cái lườm nghiêm khắc. Nhưng với Khánh thì đó là một cái lườm đáng yêu. Khánh bắt đầu rung động thực sự và anh thấy điểm nào của mẹ vợ cũng đẹp hết. Khánh cười thầm khi nghĩ đến khuôn mặt đoan trang, nghiêm nghị của bà lúc này, khác hẳn với khuôn mặt đờ đẫn vì sướng khi anh móc lồn ở trong bếp. Khánh trở về với thực tại khi ngồi xuống mép giường. Lúc này người phụ nữ trước mặt là Ngọc vợ anh chứ không phải là bà Bích. Khánh cất giọng cộc lốc nói với vợ không giống như nói với bà Bích rất ngọt ngào:
– “Dậy ăn cơm đi rồi mai về.”
Ngọc vẫn cầm chiếc điện thoại trên tay trả lời mà không thèm nhìn Khánh:
– “Mọi người cứ ăn đi, em không ăn.”
Khánh bực mình trước thái độ của Ngọc. Giống như Ngọc đang giận anh chứ không phải Ngọc đang có tội. Khánh không nói nhiều, anh mặc kệ đứng lên rồi buông một câu:
– Không dậy ăn chứ gì. Vậy cứ nằm luôn trong phòng nhé. Anh cũng về luôn và không bao giờ quay lại đây nữa đâu.
Câu nói của Khánh khiến Ngọc sợ và cô nàng vội vàng túm lấy tay anh giữ lại.
– “Gì thế?” – Khánh quay mặt hỏi với giọng điệu sắc lẹm.
– “Anh tha thứ cho em thật à?” – Ngọc nhìn Khánh hỏi với đôi mắt vẫn còn nét đượm buồn.
– “Để xem cô thế nào đã. Xem cô còn qua lại với thằng kia nữa không rồi mới tha thứ.”
– “Cho tiền tỉ em cũng không dám phản bội anh thêm một lần nào nữa. Em sợ lắm rồi. Mấy hôm nay em chán chẳng muốn sống. Nếu không có bố mẹ bên cạnh chắc em tự tử mất rồi.”
Nhìn sắc thái của Ngọc là Khánh cũng biết nàng sẽ không dám. Khánh vốn rất ghen, đặc biệt là hay tự ti mình có chiều cao hơi lùn nên chỉ cần vợ long lanh đôi mắt với thằng đàn ông nào cao to một chút là Khánh đã nổi khùng lên rồi. Những hình ảnh dâm loạn hôm nọ vẫn hằn in trong trí nhớ anh, có lẽ nó sẽ đi theo anh suốt cuộc đời này. Đáng lẽ Khánh sẽ không rộng lượng nếu như không có sự xuất hiện của bà mẹ vợ trong trái tim anh. Khánh đã ủ mưu trong đầu một kế hoạch, nói đúng hơn là một dã tâm bẩn thỉu để trả thù việc mình bị cắm sừng. Chính vì lẽ đó Khánh chấp nhận phi xe về tận nhà bố mẹ vợ để đón Ngọc và tự mình chủ động xuống nước. Tất cả đều có ý đồ. Khánh ngồi lại xuống giường, giọng điệu đã trùng xuống nhưng vẫn có vẻ ghen tuông:
– “Tôi có tin được không đây? Nếu lúc nào cô nứng lên là cô lại tìm đến nó thì sao? Cô chẳng nói là cô thích chim to và cô chê chim tôi bé mà?”
Ngọc biết là chồng đã tha thứ cho mình, lại còn mò xuống tận nhà để đón vợ về thì đâm ra nàng cũng bớt sợ hơn trước. Lúc này nghe Khánh nói giọng hờn hờn ghen ghen, Ngọc tủm tỉm cười nói nũng nịu:
– “Đã bảo không dám nữa rồi mà. Chim to giờ cũng hổng ham đâu. Chỉ yêu con chim bé nhỏ này của vợ thôi.”
Ngọc vừa nói vừa với cánh tay lên cố tình quờ quạng vào chỗ khóa quần của chồng. Khánh bị bất ngờ vội thụt người lại nhưng đã không giấu được Ngọc. Nàng thốt lên thích thú:
– “Sao súng ống cứng đơ từ bao giờ vậy?”
Dương vật của Khánh vẫn cứng là do bị nứng khi còn ở dưới bếp với Bích. Thấy vợ phát hiện ra điều đó, Khánh đành trả lời xảo quyệt:
– “Thì mấy hôm nó nhớ em nên cả ngày hôm nay cứ dựng đứng lên như vậy đó.”
Ngọc thoáng buồn vì nghĩ lý do Khánh về đây đón nàng là bởi nứng cặc. Nhưng Ngọc cũng nở nụ cười lẳng lơ thật nhanh vì nàng thấy nếu chồng nứng cặc khi thiếu hơi vợ quả cũng tốt chứ sao. Điều đó chứng tỏ anh thèm mình đến độ không thể vứt bỏ một cách dễ dàng. Ngọc thuộc mẫu phụ nữ cũng chẳng có tài cán gì để giữ đàn ông ngoài khả năng biết cách làm tình điêu luyện khiến đàn ông họ phải mê mẩn. Giờ như muốn chuộc lỗi, muốn nịnh chồng nên Ngọc kéo tay chồng đứng sát vào mép giường và ỡm ờ nói:
– “Thế có muốn vợ làm cho hết nứng ngay bây giờ không?”
Khánh cúi đầu nhìn những bàn tay búp măng đang chầm chậm kéo tụt chiếc khóa quần của anh xuống mà rạo rực khắp người. Khi chiếc quần âu được tụt xuống ngang hông, Khánh nhìn con cặc của mình đội lên chọc thẳng lên trời thì liền nhìn Ngọc. Ngọc cũng ngước mắt lên nhìn anh và mỉm cười đĩ thõa. Khánh thấy con vợ mình sao mà đĩ thế cơ chứ và không kìm được sự kích thích, Khánh cúi đầu xuống hôn điên dại lên môi vợ. Ngọc chưa bao giờ làm Khánh thất vọng về khoản làm tình. Lúc nào nàng cũng làm anh phát điên lên vì sướng. Hai môi vừa dính vào nhau thì Khánh đã thấy chiếc lưỡi bên kia chui tọt vào miệng mình khoắng khoắng. Khánh thích sự chủ động như vậy nên ngậm lấy chiếc lưỡi ngọt ngào của vợ mút chụt một cái rõ mạnh.
– “Em không đi làm đĩ quả thực hơi phí.” – Khánh nhếch mép cười trêu Ngọc.
Tuy hơi bị xúc phạm nhưng vì mình đang là con cá nằm trên thớt nên Ngọc cố gượng cười đáp trả:
– “Em làm đĩ cho anh địt chùa cả năm rồi đấy thôi.”
– “Có chắc là chỉ mình anh không đó?”
– “Hứ…” – Ngọc lườm chồng vì câu đá đểu sắc lẹm của anh.
– “Thế có thích con đĩ này mút cặc cho sướng không?” – Ngọc vừa nói vừa thản nhiên luồn tay vào trong chiếc quần sịp lôi cặc chồng ra.
– “Nó đang chờ em thổi một bản nhạc thật là hay đó.”
Ngọc lườm yêu chồng một cách dâm đãng rồi nhìn con cặc vừa cứng vừa nóng hổi trong lòng bàn tay mình. Ngọc nhìn và thầm so sánh con cặc chồng tuy ngắn nhưng được cái cứng cáp và chơi cũng sướng, tất nhiên không thể phê hết nấc như con cặc khổng lồ của Thuấn được. Muốn Khánh thấy rằng mình vẫn yêu bảo bối này lắm nên Ngọc cố tình diễn kịch bằng cách nâng niu, hít hà, và thơm nhẹ vào cái đầu khấc. Vừa thơm vào chỗ nhạy cảm đó thì con cặc giật giật mấy cái làm Ngọc cười thích thú. Nàng ngẩng mặt lên nhìn chồng chẳng lơ trêu:
– “Giận mà vẫn thèm địt thế cơ à? Chồng là chồng dâm lắm đó nha.”
Khánh nghe Ngọc nói vậy liền cầm lấy cặc mình và đập bôm bốp vào miệng nàng. Anh đáp trả:
– “Dâm cũng không dâm bằng con đĩ này.”
Khánh như phát điên lên khi thấy Ngọc phản ứng. Anh cầm con cặc đập vào miệng mà Ngọc lại hưởng ứng bằng cách lè lưỡi ra để anh đập vào đó. Không chịu nổi sự dâm dục của vợ, Khánh đút tọt con cặc vào mồm Ngọc và tay túm tóc nàng địt lia lịa.
Dư chấn của những ngón tay của Khánh để lại quả thực khiến Bích nhức nhối khó chịu và lâng lâng. Vừa tắm Bích vừa nghĩ lại chuyện ban nãy ở trong bếp. ” May mà thằng Nguyên không nhìn thấy.” Bích thở dài thấy mình may mắn không bị phát hiện. Bà dội thật nhiều nước lên cơ thể mình rồi đưa tay kỳ cọ toàn thân. Khi bàn tay bà trườn xuống âm hộ thì đột nhiên xuất hiện cảm giác rạo rực ham muốn. Bích cứ để tay ở đó khều nhè nhẹ và chợt nghĩ tới thằng con rể dâm đãng. Bích không thể phủ nhận một điều là thằng Khánh làm cho bà sung sướng đến tột độ. Những ngón tay của nó, Bích không hiểu sao mà nó điêu luyện đến thế. Bích thừa nhận thằng Khánh móc lồn rất giỏi, mỗi cú móc hay là chọc vào của nó đều khiến bà sướng tê tái và dâm thủy trào ra như nước vỡ bờ. Hơn hai mươi năm lấy chồng, ông Ngang chưa bao giờ khiến Bích có cảm giác nứng lồn tột độ và thèm muốn được địt như là thằng Khánh đã làm. Tuy nhiên Bích cũng thấy xấu hổ bản thân. Bà không ngờ là ở cái tuổi 43 rồi mà bà vẫn ham muốn xác thịt như vậy. ” Nếu con Ngọc mà biết thì mình sẽ ăn nói ra sao đây?” Bích nghĩ đến điều đó thì rùng mình lo lắng. Bà bỏ ngón tay ra khỏi lồn và tắm thật nhanh.
Mâm cơm đã được dọn ra mà chưa thấy hai đứa, ông Ngang bảo con trai:
– “Con vào gọi anh chị ra ăn cơm đi.”
Nguyên vâng dạ một cái liền đứng lên đi gọi. Đến trước cửa phòng ngủ, Nguyên ngại không dám mở, nó chỉ đứng ngoài nói vọng vào:
– “Em mời anh chị ra ăn cơm.”
Ở bên trong Khánh vẫn đang đứng ở mép giường và để cho vợ mút cặc mình một cách điên dại. Nghe thấy thằng Nguyên gọi, Khánh thay vợ trả lời vì miệng nàng không thể nói được.
– “Ừ anh chị ra ngay đây. Chị em không muốn ăn nên anh đang phải thuyết phục.”
– “Vâng, anh chị ra ngay nhé vì bố mẹ đang chờ.”
– “OK em.”
Bóng thằng Nguyên đi rồi thì Ngọc mới nhả con cặc ra khỏi miệng để nói trong khi bàn tay vẫn cần mẫn sóc liên hồi:
– “Vợ chỉ cần ăn cục thịt này thôi là cũng đủ no rồi.”
Đang sướng nhưng ngại ông bố vợ phải chờ cơm nên Khánh cố gắng kìm hãm. Anh bảo vợ:
– “Thôi ra ăn cơm đi không bố mẹ chờ. Để lát đi ngủ rồi mình làm tiếp.”
– “Ứ, từ nãy toàn anh được sướng, còn em đã được tí nào đâu.”
Khánh nhìn Ngọc ngồi hẳn dậy thật nhanh, tự tụt quần mình xuống rồi chổng mông về phía anh. Khánh lắc đầu trước sự dâm đãng của Ngọc, anh vẫn từ chối:
– “Để lát nữa đi. Lát chồng địt bù cho.”
Ngọc ngoáy ngoáy cái mông căng tròn của mình ra dấu nàng nứng lắm rồi. Quay đầu lại nhìn chồng, Ngọc nhăn nhó cầu xin:
– “Chồng đút vào đi. Địt một tí thôi, một phút cũng được. Vợ thèm lắm rồi.”
Không thể từ chối được, Khánh cầm con cặc dí sát vào âm hộ. Chẳng cần phải kích thích nhưng lồn Ngọc đã ướt nhẹp. Khánh hít hơi thật sâu rồi đóng thật mạnh khiến Ngọc phải rên khe khẽ. Hai người như uống phải thuốc kích dục vồ lấy nhau giao phối mặc kệ bố mẹ đang có mặt ở trong nhà. Khánh vừa địt vừa nghĩ Ngọc là bà Bích nên dập một cách hăng say. Chưa đầy 2 phút sau, Khánh đầu hàng ra dấu muốn xuất tinh. Ngọc hiểu ý liền dừng lại và quay đầu thật nhanh túm lấy con cặc sóc lên sóc xuống.
– “Bắn vào mồm vợ đi. Vợ thèm cái mùi tinh trùng của chồng lắm.”
Khánh chẳng chút khách sáo khi cái miệng của Ngọc đã há to chờ sẵn. Những dòng tinh khí màu trắng ngay lập tức phọt ra từ cái đầu khấc bắn thẳng vào trong cổ họng của Ngọc. Hôm nay quả thực Khánh thấy vợ chiều chồng hết mức. Không những Ngọc nuốt hết đám bầy nhầy tanh tanh mà nàng còn cố mút con cặc sao cho không bỏ phí lấy một giọt. Kéo quần lên, Khánh thỏa mãn nói:
– “Thôi ra ăn cơm.”
Ngọc cũng đứng dậy quệt ngón tay quanh hai mép rồi kéo quần lót lên. Nàng nhìn Khánh mỉm cười trả lời:
– “Anh ra trước đi. Em xuống bếp rửa mồm rửa miệng đã.”
– “Ừ anh ra trước nhé.”
Khánh quay người đi ra cửa thì nghe Ngọc gọi lại.
– “Gì thế?”
Ngọc cười nháy mắt nói:
– “Tối đi ngủ làm cái nữa nhé. Vợ chưa đc ra đâu đấy.”
Khánh cũng muốn lắm nhưng anh ra vẻ trịnh thượng:
– “Dâm vừa thôi cô.”
Khánh mở cửa đi ra ngoài nhưng vẫn loáng thoáng trông thấy Ngọc cười lẳng lơ ở bên trong. Vậy là vợ chồng anh đã hàn gắn lại nhưng cái chuyện ngoại tình với thằng bồ cũ tên Thuấn thì Khánh không bao giờ quên và quá khó để chấp nhận sự tha thứ.