Dân buôn đồ âm - Quyển 2
Chương 23
“Cái gì?” Lý mặt rỗ giật mình, hoài nghi nhìn tôi “Ngươi làm sao mà biết? Gia gia ngươi sống đến bảy mươi tuổi cũng coi là hết thọ chết già, chuyện này sao lại liên quan đến hắn?” Tôi nói “Cho dù ta không rõ ràng về nguyên nhân thật sự cái chết của gia gia, nhưng ta từng nghe người khác nói, vào ngày gia gia chết xảy ra qua một chuyện ly kỳ, rất nhiều người chính mắt trông thấy một người mặc áo bào vàng, toàn thân bị hồng sắc hoả diễm bao trùm, ra ra vào vào trong nhà ta.”
“Về sau ta mới biết, đó chính là Quỷ Vương trong truyền thuyết! Quỷ Vương rất ít khi xuất hiện ở nhân gian, nhưng khi gia gia chết Quỷ Vương lại xuất hiện. Ta hoài nghi, gia gia chính là bị Quỷ Vương dung hồn mà chết.”
“Mà Quỷ Vương cực kỳ hiếm thấy trong nhân thế, lại thêm trước đó đại thúc nói mẫu thân hắn báo mộng nói bất luận như thế nào cũng phải tìm ta. Cho nên ta càng hoài nghi, có thể là một tia tàn hồn gia gia đã chỉ lối cho mẫu thân của hắn!”
Nói đến đây, tôi hận tới cắn răng nghiến lợi “Quỷ Vương thì sao? Hừ hừ, một khi để ta biết được, gia gia chết liên quan đến ngươi, ta nhất định sẽ đánh ngươi xuống mười tám tầng địa ngục, vĩnh bất siêu sinh.” Lão Lý vội nắm vai tôi, nói ” Trương gia tiểu ca, ngươi nghe ta nói, chuyện này can hệ trọng đại, đối phương dù sao cũng là Quỷ Vương thực lực cường hãn, đồng ý với ta, bất luận xảy ra chuyện gì, nhất định phải giữ đầu óc tỉnh táo, tuyệt đối đừng hành động theo cảm tính, có được không? Ngươi đồng ý đi.”
Tôi nhẹ gật đầu: “Ừm, ngươi yên tâm, ta tự có chừng mực. Rất nhanh, đại thúc đã đưa những thứ tôi cần đến. Thế là tôi lập tức tìm một cái chậu inox, đặt trên bếp ga đốt lên. Chờ chậu inox nóng lên, tôi đổ một chút máu đông và mực vào, bảo Lý mặt rỗ dùng đũa quấy theo kim đồng hồ bốn mươi chín lần, sau đó lại quấy ngược chiều kim đồng hồ ba mươi sáu lần.”
Lý mặt rỗ cũng không hỏi, lập tức làm theo. Còn tôi thì canh giữ ở cạnh quan tài, cảnh giác bốn phía. Tôi lập tức bố trí Ngũ Lôi tuyến trên quan tài, Ngũ Lôi tuyến có thể ngăn cản âm khí từ thi thể tiết ra ngoài, sợ rằng sẽ chọc giận Quỷ Vương, khiến Quỷ Vương tới trả thù.
Cùng lúc đó, tôi quan sát đồ vật trong phòng. Bình thường thì Quỷ Vương muốn tồn tại ở thế gian, nhất định phải tìm một âm vật cường đại làm chỗ dung nạp, nếu không kết cục sẽ là hồn phi phách tán. Nhưng tôi đi tìm một vòng cũng chưa phát hiện ra cái gì ra dáng đồ cổ. Thôi vậy, cứ để chút nữa hỏi đại thúc đi!
Lão thái thái đã nói là âm vật quấy phá, vậy nhất định có âm vật. Rất nhanh, Lý mặt rỗ lúc này đã quấy xong. Mực và máu hòa chung lại, tạo ra màu đỏ sậm, đậm đặc như hồ dính. Tôi đổ chất lỏng trông chậu đổ vào nghiên mực. Sau đó tôi và Lý mặt rỗ mỗi người cầm một bên, như thợ mộc đặt dây thừng bôi huyết dịch lên quan tài, rất nhanh, những đường hắc tuyến xen lẫn thành một cái lưới lớn.
Sau đó tôi lại thắp ba nén hương gài lên khe hở vừa cúng cho lão thái thái vừa có thể khiến lão thái thái tạm thời hoãn một chút. Cứ như vậy, Quỷ Vương nhất thời hẳn là không cách nào hút âm khí của vong hồn. Sau đó tôi nói với đại thúc đưa chúng tôi đi xem cỗ nữ thi lõa thể kia.
Đại thúc nhìn thoáng qua bên ngoài, bấy giờ sắc trời đã tối đen. Hắn ngần ngừ nói “Nếu không chờ sáng mai đi? Giờ đã rạng sáng, ta lo lắng nữ thi sẽ hóa thành con ngài, mà lại… Mà thi thể mẫu thân ta… Cũng không ai dám ở nhà trông.” Tôi nói “Không cần trông, chúng ta tìm nữ thi, đối phương nhất định sẽ không để ý tới mẫu thân ngươi, bà ấy tạm thời vẫn an toàn.”
Đại thúc còn đang do dự, xem ra hắn bị nữ thi làm cho sợ hãi. Nhưng tôi quyết liệt yêu cầu, đại thúc cuối cùng chỉ có thể cắn răng gật đầu đồng ý, cùng tôi đi tìm nữ thi. Hắn lo lắng nữ thi sẽ xảy ra thi biến, cho nên khóa nữ thi trong quan tài, để vào trong một sơn động.
Hang núi kia rất vắng vẻ, cách xa thôn trang. Hắn liên tục hỏi tôi rốt cuộc có nắm chắc không. Giờ tôi một lòng muốn điều tra rõ ràng nguyên nhân cái chết của gia gia cho nên cũng không đoái hoài tới nguy hiểm, liền trấn an đại thúc, bảo hắn cứ việc yên tâm, có tôi ở đây tuyệt đối sẽ không có vấn đề.
Rất nhanh, đại thúc đã dẫn chúng tôi tới một ngọn núi, cuối cùng dừng lại trong một cái hang giữa sườn núi. Hang cũng không lớn, đại khái ngang với một cái mộ huyệt! Qua ánh đèn pin tôi thấy trong huyệt mộ có một quan tài rách rưới. Chỉ là cửa hang bị cây nhỏ và dây leo che khuất, nhìn không rõ lắm.
Tôi muốn tiến lên xem xét, lại bị đại thúc cản lại “Đại sư a, ta mạo muội nói một câu, cỗ nữ thi này quá tà dị, vừa rồi lúc ta đi thu thập thứ ngươi cần đã nghe rất nhiều thôn dân nói, tối hôm qua, hậu sơn ngọn núi này truyền đến tiếng kêu thảm thiết của một lão đầu, những người nghe được ai nấy trong lòng run sợ, làm chó trong thôn cũng kêu cả một đêm, thật rất kỳ dị a! Ngươi nhất định càng phải cẩn thận, nếu là không nắm chắc, chúng ta ngày mai lại đến, nếu thật sự không được ta sẽ tìm hai thanh niên trẻ tuổi cường tráng hộ pháp cho ngươi.”
Tôi khoát tay, nói “Không cần, đã tới rồi có lý nào lại quay về?” Nhưng hắn vẫn thắc mắc trong quan tài không phải là nữ thi mỹ lệ sao? Vì sao trong quan tài lại phát ra tiếng lão đầu kêu thảm thiết? Lão nhân và tuyệt sắc mỹ nữ, căn bản không liên quan gì tới nhau a.
Lòng hiếu kỳ mãnh liệt càng làm cho tôi không thể chờ đợi. Tôi cũng không đoái hoài tới lời khuyên can, ba chân bốn cẳng chạy lên dọn dẹp sạch sẽ xung quanh cái hang, bộ quan tài kia đã hiện rõ trước mặt tôi. Khi tôi nhìn thấy quan tài lập tức kinh hãi trợn mắt hốc mồm, xém chút ngã ra đất. Cỗ quan tài này thật sự là quá quen thuộc!
Chính diện quan tài, khắc chữ ‘Cung’ (弓) và chữ ‘Trường’ (长), hai chữ này ghép lại chính là chữ ‘Trương’ (张), cũng chính là gia tộc của tôi. Loại phương pháp khắc chữ này là đặc điểm của Trương gia tôi. Bởi vì chữ ‘Trương’ này vốn là hộ thân phù mà thượng cổ thần nhân ban cho Trương gia.
“Cung hẫn trường, xạ Thiên Lang” khắc lên quan tài dòng họ sẽ sinh ra sức mạnh bảo vệ gia đình. Nguyên lý đại khái giống với chú ngữ trên phù chú, đều ẩn chứa khí tràng thiên nhiên mãnh liệt. Mà cỗ quan tài so với quan tài bình thường thì dài hơn một chút, đây cũng là quy củ tổ truyền nhà tôi. Nói cách khác, cỗ quan tài này, rất có thể là của tổ tông Trương gia.
Mà từ mức độ cũ nát của quan tài, hẳn là hạ táng không quá mười năm. Mà trong mười năm qua Trương gia cũng chỉ có ông nội tôi qua đời. Có thể nào cỗ quan tài này là của ông nội tôi? Tối qua các thôn dân nghe được tiếng hét thảm chính là của ông nội. Chỉ là nữ thi trong quan tài là thế nào? Tôi rối như tơ vò, nơm nớp lo sợ đưa tay mở nắp quan tài.
Lúc này Lý mặt rỗ nóng nảy nhảy tới, nơm nớp lo sợ nói “Đừng vội khai quan, ta vừa mới nhìn thấy mấy thứ gì đó.” Tôi lập tức rút tay về, đầu óc trong nháy mắt thanh tỉnh hơn rất nhiều. Vừa rồi tôi như có ma chứng, chưa chuẩn bị gì đã định khai quan. Tôi hỏi Lý mặt rỗ “Ngươi vừa mới nhìn thấy cái gì?”
“Ta vừa mới nhìn thấy…” Lý mặt rỗ hít sâu một hơi, nói “Trên nắp quan tài có một bóng người, nhưng chỉ là lóe lên một cái rồi biến mất, nhìn bộ dáng tựa như là một mỹ nữ lõa thể.” – “Cái gì?” Tôi lập tức nhìn về phía quan tài, trên nắp quan tài lại trống rỗng, nào có ai. “Có phải là ngươi nhìn nhầm không?” Tôi hỏi. Lý mặt rỗ hoảng hốt nhìn quan tài “Ta cũng không biết, chỉ thấy mỹ nữ kia tựa hồ là nhìn ngươi cười, cũng không biết rốt cuộc là có ý gì.”
“Khai quan.” Tôi nói “Nhất định phải khai quan, ta muốn kiểm tra bên trong!” Nói xong, tôi móc ra Thiên Lang Tiên, đổ đậu nành thành một vòng quanh quan tài. Trong miệng ngậm một nắm lớn, vừa nhai vừa dùng sức cậy mở quan tài. Lão Lý cũng làm theo, nuốt một nắm đậu nành rồi bắt đầu giúp tôi khai quan.
Rất nhanh, quan tài đã mở ra một cái khe, hết thảy đều bình thường, không có hắc vụ phun ra, không có nửa điểm động tĩnh. Nhưng bình thường như thế trong lúc này lại là không bình thường. Cho nên tôi chỉ mở ra một khe nhỏ, rồi dùng đèn pin thận trọng quan sát bên trong.
Kết quả tôi phải nghẹn họng nhìn trân trối. Bên trong quả thật có một cỗ nữ thi. Thi thể trắng nõn như bạch ngọc, gương mặt lộ vẻ bình tĩnh không màng danh lợi, ngũ quan tinh xảo, tóc dài ngang eo, tựa như vừa ngủ thiếp đi… Nàng rốt cuộc là ai? Quỷ Vương trong truyền thuyết? Nàng vì sao lại nằm trong quan tài của gia gia? Nàng rốt cuộc làm thế nào có được thi thể bất hư thối?
Tất cả đều không thể tưởng tượng được… Tôi hít sâu một hơi, thu hồi ánh mắt. “Đại sư, nhìn đủ rồi chứ.” Đại thúc hỏi “Chúng ta mau đi thôi, ta luôn cảm thấy có chút bất thường.” – “Sao vậy?” Tôi không hiểu nhìn hắn. Đại thúc trầm mặc hồi lâu cuối cùng mới lên tiếng “Vừa rồi… Ngươi và Lý lão bản lúc khai quan tài lộ ra một nét cười đặc biệt quỷ dị.”
“Cái gì?” Tôi giật mình, vội vàng nhìn Lý mặt rỗ, lão Lý cũng là u mê không hiểu nhìn tôi lắc đầu “Ta đâu có cười.” – “Là thật đó.” Đại thúc vội vàng giải thích “Vừa rồi ta thấy các ngươi giống như là đang cười mà không kiểm soát được, bắp thịt trên mặt rất cứng nhắc, cho nên cười rất khó chịu. Ta không lừa các ngươi, các ngươi thật sự đã cười…”
Trong lòng tôi run sợ, nếu như vừa rồi hai chúng tôi cười mà không rõ nguyên nhân, vậy chỉ có một cách giải thích, đó chính là chúng tôi bị tuyệt sắc nữ thi mê hoặc. Nơi này thật quá tà dị, tôi cuối cùng quyết định tạm thời rời đi. Nghĩ thông suốt điểm này, tôi liền đậy nắp quan tài, đóng đinh xong rồi quay đầu rời đi. Tôi bảo đại thúc đi trước dẫn đường, tôi và lão Lý theo sau.
Đại thúc đi rất vội, một đường chạy xuống núi, hoàn toàn không để ý đến chúng tôi. Tôi cố ý đi chậm dần, sau đó nhẹ nhàng giữ vai Lý mặt rỗ “Lão Lý, chậm một chút, ta nói với ngươi chuyện này.” – “Chuyện gì?” Lý mặt rỗ quay đầu hỏi. “Đại thúc này có vấn đề.” Tôi nói “Hắn cố ý lừa chúng ta xuống núi.” Lý mặt rỗ lập tức giật mình “Sao ngươi biết?”
Tôi nói “Vừa rồi chúng ta không hề cười, hắn là cố ý lừa gạt chúng ta. Mà ngươi không phát hiện ra ư, cái bóng của hắn dường như cùng với thân thể không thống nhất, thậm chí có lúc, cái bóng tách ra khỏi người hắn.”
Lý mặt rỗ kinh hãi đầu đầy mồ hôi “Trương gia tiểu ca, ngươi đừng trêu ta a, đại thúc lừa gạt chúng ta làm gì? Đừng nói là hắn bị Quỷ Vương ám lên thân thể.” – “Chờ lát nữa nhìn ánh mắt của ta mà hành sự, tuyệt đối đừng kinh động đối phương.” Tôi vỗ vai Lý mặt rỗ, trịnh trọng nói, sau đó cùng lão Lý nhanh chóng đi theo.