Đào tạo dâm nữ

Chương 14



Phần 14: Chân tình này, đổi lấy tình yêu anh

Buổi sáng, Trần Phong tỉnh dậy bởi âm thanh của một tin nhắn. Gia Hân bên người đã dậy từ lúc nào. Hiện đang nằm giữa hai chân hắn nghiêm túc học tập bài học mà hắn dạy. Thấy Phong đã tỉnh, Gia Hân nhả thứ trong miệng hỏi nhỏ:

– Anh có thoải mái không?

Nói rồi cô lại tiếp tục ra sức ngậm nuốt, đôi tay liên tục vuốt ve da thịt xung quanh, làm Trần Phong muốn nổi da gà vì cảm xúc. Nhìn cô nhíu mày cố hết sức cũng mới chỉ ngậm được phân nửa chiều dài của thứ to lớn ấy. Phong chỉ cười cười rồi kiểm tra tin nhắn Ánh Tuyết vừa báo đến.

Trong đó là một đường link của một bộ camera 4 góc, góc toàn cảnh đang hiển thị trên màn hình một hình ảnh tĩnh, chính xác hơn là những chuyển động nhỏ như có như không. Đó là toàn cảnh phòng giam của Vương Đạt và Vương Bội, cùng dòng thông tin hiển thị:

Âm thanh: Tắt…

Thiết bị: Bật – chế độ hẹn giờ.

Con gái: Thuốc kích dục liều lượng 2ml…

Cha: Không…

Lời khai: Không…

Lúc này, Vương Đạt đang gồng người dãy dụa, miệng mở to không ngừng gào thét, mắt trừng trừng nhìn ra phía trước. Trước mặt hắn là một chữ X lớn, bên trên trói chặt 4 góc một cơ thể khoả thân, đang run rẩy, đôi mắt không tiêu cự, nước dãi chảy đầy. Toàn thân trắng trẻo chỉ có những sợi dây đỏ đan xen trói buộc. Sắc trắng sắc đỏ hòa lẫn, làm nổi bật chùm màu đen đang tí tách những giọt nước nhơn nhớt chảy dọc cặp đùi non mềm. Bên dưới là một động cơ khống chế một dương vật giả rất dài, được bố trí chuẩn xác giữa hai chân. Cứ cố định một khoảng thời gian, động cơ tự động đưa thứ đó cắm sâu vào khu vực đen ẩm ướt ấy. Khuấy động vài vòng rồi lại kéo ra. Cứ như thế, cô gái đang luân hãm vào dòng tình dục bắt buộc, càng lúc càng thèm khát.

Trần Phong gửi một tin nhắn đi: Tăng liều lượng, giảm tần suất rung, anh muốn nó chết thèm. Nói rồi, quẳng điện thoại, ngồi dậy ôm lấy Gia Hân đè xuống:

– Bé ngoan chổng mông lên nào.

Nhìn Gia Hân ngoan ngoãn làm theo, Trần Phong hài lòng vuốt mông cô, liếm vào cái tai hồng xinh xắn:

– Anh dạy em thế nào?

Gia Hân xấu hổ vùi đầu vào gối, nói vọng ra:

– Hân dâm đãng lại lên cơn nứng, xin chủ nhân trừng phạt.

Ngắm nhìn đường cong mướt mát, Trần Phong thò tay, sờ vào giữa hai chân cô:

– Ướt từ khi nào?
– Từ lúc em bú cho anh, ngửi thấy mùi của anh… em liền muốn… muốn…
– Muốn gì?
– Muốn anh sử dụng em… hức…
– Ngoan lắm – Trần Phong từ sau cắm vào cô, vươn tay túm hai ngọn đồi nhào nặn, liếm cái gáy trắng mịn đang mướt mồ hôi.

Nhìn đường cong của cặp mông non mềm, đã bị bóp đến đỏ ửng, Trần Phong càng ra vào nhanh. Mặt Gia Hân đỏ bừng run rẩy:

– Chủ nhân cho em ra, em không chịu nổi… sâu quá…

Cảm nhận Gia Hân ngày càng khít chặt, Trần Phong kéo tóc để cô ngửa đầu hôn hít, rồi ấn chặt đầu cô xuống gối đi nước rút mạnh mẽ trong cơn cao trào của cô:

– Em có đồng ý làm bồn chứa tinh của anh cả đời này không?

Trả lời Phong là một tiếng thét và một tia nước trong suốt bắn xuống đệm, ướt cả chân Phong.

Trần Phong vẫn chưa tận hứng, lật ngửa cô lên rồi tiếp tục chinh phạt cơ thể non mềm, mặc kệ cô thiếu dưỡng khí trên đỉnh điểm của khoái cảm.

Nhìn đôi thỏ trắng nẩy thành làn sóng, Trần Phong giơ tay bịt chặt mũi miệng cô, tăng tốc và gằn giọng hỏi lại:

– Em có muốn làm bồn chứa tinh cả đời không?

Gia Hân nghẹt thở, chỉ có thể ôm chặt cánh tay đang khống chế cô. Dùng đôi mắt ngập nước đỏ bừng cầu xin. Mãi cho đến khi một dòng ấm nóng mạnh mẽ phóng thẳng trong cô. Kẻ hưởng thụ thân thể cô, mới buông tay cho cô thở.

Gia Hân thở hổn hển, đôi mắt không tiêu cự, bờ môi run run:

– Em… đồng… ý…

Một vật thể to lớn đưa vào miệng cô, chặn hết sự phục tùng của cô, không thương tiếc đâm thẳng đến tận cuống họng, đè đôi tay cô trên đỉnh đầu, ra vào miệng cô một cách tàn nhẫn. Gia Hân chịu đựng cảm giác bỏng rát, nhìn đám lông đen chặn tầm mắt, đang làm ngứa da mặt cô, chảy nước mắt:

– Em đã cho anh tất cả rồi, anh có thể yêu em không?

Chương trước Chương tiếp
Loading...