Đời checker
Chương 37
Sáng sớm hôm ấy, Ngọc đã í ới gọi tôi:
– Anh Tèo! Anh Tèo! Qua chơi với em, em kể cho chuyện này hay cực.
– Chuyện gì. Hừm. Kể luôn đi lại còn.
– Không. Chuyện hay lắm. Em phải ôm anh mới kể được.
– Nhưng mà… Nay anh đuối lắm em ơi. Không làm ăn được gì đâu.
– Ai bắt anh làm gì đâu, chỉ cần ôm em và nghe kể chuyện thôi.
– Thật nhá!
– Thật!
– Thế đứa nào đè đứa còn lại ra xoạc làm chó nhé.
– Rồi rồi. Khổ lắm. Sang ngay đi nhé.
– Được. 15p nữa…
Tôi chạy một mạch sang Nhà nghỉ XXX với một nụ cười tủm tỉm trên môi, dù hôm qua thức khuya nghĩ ngợi linh tinh quá mệt. Và cũng mới hôm qua thôi vừa làm trận với Thương xong, còn chưa hồi sức.
Tiếng ve kêu râm ran những ngày giữa tháng Năm. Trời không nắng, nhưng hơi oi, những đám mây nặng trịch như trực mưa xuống. Thời tiết không lấy gì làm đẹp nhưng không đủ xấu khiến tôi giảm được chút nào nụ cười trên môi. Tôi đang háo hức đợi một câu chuyện thú vị từ Ngọc.
Tôi trần truống nằm đợi, thấy hơi lâu, bèn mở truyen3x.xyz lên xem cho đỡ chán.
Cạch! Cạch! Cạch!
Ngọc gõ vừa và tự mở cửa vào. Tôi vốn chẳng bao giờ chốt cửa cả.
Cô cười tươi roi rói và cất cao giọng hát:
“… Anh chỉ đến bên em lúc buồn.
Vậy những ngày vui anh ở nơi đâu.
Anh chỉ đến bên em lúc say.
Vì hết say anh đâu ở đây…”
– Hết say anh vẫn đang ở đây với em đây còn gì?
– Hihi anh đâu phải người trong bài hát đâu? Mà đã bảo không xoạc rồi còn gì. Sao đã cởi truồng sẵn sàng thế kia?
– Nó cửng chơi vậy thôi chứ không xoạc đâu.
– A kinh Tèo dạo này ghê quá ha.
Ngọc vừa nói vừa cởi quần áo rồi chui tọt lên giường, kéo chăn lên đắp, rúc vào nách tôi ngửi một cách đầy sảng khoái.
– Thơm ghê. Bảo anh bao lần mà anh chẳng tặng em một chai sữa tắm mùi của anh nhỉ. Thế em xin người khác vậy.
– Rồi rồi. Lần sau anh mang cho. Chuyện gì kể đi xem nào. Chuyện gì mà phải vừa ôm mới vừa kể được chứ. Lắm trò thật!
– Cứ từ đã nào. Vội gì. 10h em mới đi làm cơ mà. Để em ngửi tý đã.
Ngọc lại càng ôm chặt và rúc sâu vào nách tôi hơn, tay lần lần xuống nắn chim tôi. Tôi kiên định nằm im, như đã hứa, không xoạc là không xoạc!
– Gì? – Tôi quay sang hỏi Ngọc khi thấy cô như chủ động làm tới, chưa có gì mà đã rên rỉ khiến tôi kích thích lắm rồi nhưng cố nhịn. – Đã bảo không rồi mà. Em định nói với anh điều gì thì nói đi.
Ngọc chồm người nằm đè lên tôi, mắt nhìn long lanh.
– Gâu gâu.
– Cái đéo gì thế haha…
– Em làm Cún nhé hihi.
– Bố khỉ… Làm đi.
Thế là cô liền bắt đầu hôn tôi, hôn môi hôn má, đoạn cắn dái tai, hôn cổ, hôn ti, hôn bụng, hôn tay, hôn đùi, hôn… khắp người… Chỗ cuối cùng cô hôn chính chẳng phải đâu khác chính là con chim.
Cô phải lấy khăn lau lại rồi mới dám ngậm lút vì cô bảo anh ra nhiều nhờn quá. Tôi không nói gì, chỉ nằm im trong tư thế ngửa. Thổi kèn xong rồi, cô trườn lên ngồi trên bụng tôi, day day, mắt nhìn say đắm.
– Vét cho em nhé.
Tôi không nói gì, vòng tay ra sau mông cô, đủn lên để cô gần như ngồi trên mặt tôi. Con bướm với bộ lông đen xì, xồm xoàm và hình xăm con hổ giờ chỉ còn cách môi tôi có 1 cm. Tôi đưa lưỡi ra liếm liếm, ngoáy ngoáy, rồi mút kêu chùn chụt. Ngọc rên khe khẽ, to dần, to vãi!
Tôi ngộp thở quá, vỗ đùi cô ra hiệu ngừng thôi. Cô tụt xuống, từ cầm chim ấn vào, luôn phiên nhau, hết động tác nhấp rồi đến động tác day. Khi cô day hùng hục, thở phì phò, hai tay thì bóp vú tôi đau điếng. Tôi cảm thấy cũng không chịu được nữa, hơi nhồm người dậy, hợp tác cùng em.
– Ôi! Anh ơi! Ư ư ứ Á a a… – Xen lẫn là tiếng thở không thể to hơn.
Tôi hiếm khi xuất trong tư thế cưỡi ngựa vì bị mất phần chủ động, nhưng lần này thì thua rồi.
Cô nằm rạp xuống, đè lên người tôi, nằm im thin thít. Chắc pha làm tình chủ động hoàn toàn vừa rồi đã khiến cô quá mệt…
– Sao em làm thế với anh?
– Làm gì?
– Xoạc ý. Đã thống nhất là không rồi còn gì. Em vắt kiệt hết sức anh rồi.
– Hihi… Tại anh chứ.
– Rõ ràng là em hiếp anh, còn đổ lỗi cho anh à.
– Ai bảo chưa gì đã tồng ngồng, lại còn thơm ơi là thơm, ai mà chịu được. Với em nhận là Cún ngay từ đầu rồi còn gì. Hihi.
Tôi vỗ đét mông cô một cái, quát “Dậy!”, Tỏ vẻ giận dỗi lắm, nhưng lòng thì cũng sướng bỏ mẹ ra.
Tôi bế cô vào buồng tắm, bật vòi sen, ôm nhau, đụng chạm thân thể nhau dưới những tia nước ấm nóng hôi hổi. Nước hơi nóng, vết sẹo chìm dưới hình xăm bông hoa trên cánh tay trái bỗng hằn hẳn lên, gợi nhắc tôi về những ngày gian khó của Ngọc. Tôi ôm em trìu mến…
– Em bảo gặp anh có chuyện muốn kể chỉ là chuyện con chó thôi à.
– Đâu, hâm à. Ra giường ôm rồi em kể cho, vừa giờ là khởi động cho nóng người thôi ý. Tại vì chuyện này… nó rất hồi hộp…
Ngọc nằm ôm tôi và bắt đầu kể.
– Anh ơi… lão Jony rủ em đi chơi đấy. Lão bảo ngày kia sẽ xuống Hà Nội đón em đi chơi cùng một ngày.
– Vãi! Em nhận lời rồi à.
– Vâng. Thì lão có thiện chí thế em chả nhẽ lại chối.
– Nghỉ hẳn một ngày để đi chơi với lão luôn?
– Vâng hihi.
– Thế nhỡ anh nhớ em quá muốn gặp em thì sao.
– Thôi mà. Rồi hôm sau em bù.
– Hay cho anh đi chơi ké với. Dù gì anh với ổng cũng gặp nhau rồi còn gì.
– Hâm à. Chuyện riêng tư của người ta. Tèo thật vô duyên. Chắc em chỉ đi chơi đến lưng chiều thôi. Em báo chủ nghỉ cả ngày rồi. Nếu không mệt tối em sẽ lại gặp anh rồi kể anh nghe.
Tôi như thể thấy có dòng máu chảy rừng rực trong người, như ghen, nhưng tự nhủ, ok Tèo, chẳng phải chính mày cũng muốn thế còn gì.
– Thôi. Chuyện của em anh chẳng muốn dây vào đâu.
– Ơ kìa. Em muốn tâm sự với anh mà. Em làm gì còn ai để tâm sự đâu. Anh vẫn bảo coi em như bạn mà.
– Thôi được rồi. Thế em cứ đi chơi đi rồi có gì về kể anh.
– Vâng. Mà lão này trước thấy thô thô khùng khùng thế mà hôm qua gọi em nói chuyện dễ thương lắm nhé. Còn xin lỗi các thứ rồi bảo hôm sau xuống sẽ mang cả điện thoại cho em nữa. Lão bảo mua rồi nhưng bận chưa gửi em được.
– Thế tốt quá còn gì. Quẳng con Oppo ghẻ này đi dùng iphone X cho nó chất. Lão giàu thế chắc phải cho em cái điện thoại xịn lắm.
– Em chẳng quan tâm điện thoại gì đâu, chỉ là cuối cùng thì anh ấy cũng thực hiện lời hứa. Hihi.
– Mừng cho em nhé. Tự nhiên anh thấy ghen ghen huhu.
– Thôi nào thôi nào. Tèo ngoan. Mình vẫn cặp bồ được mà hihi…
Đúng 10h Ngọc có khách, cô vội vàng trở dậy mặc quần áo rồi chào tôi chạy biến đi, dù có thế nào cũng không chịu cầm tiền, bảo là em rủ anh mà, em phải cảm ơn anh nữa mới phải, đã đến cho em xoạc lại còn nghe em tâm sự. Tôi cũng chẳng lấy gì làm áy náy, vì có nhiều cách để bù đắp cho cô, và thật sự thì, với Ngọc và Thương, việc không trả tiền với tôi cũng trở nên khá quen thuộc rồi. Dân trong nghề gọi là “địt free”, và lên án gay gắt kiểu hành xử như vậy, luôn cho rằng đó là các gã dẻo mỏ, dụ dỗ kết thân với phò để lợi dụng.
Tôi thì đúng là địt free thật, nhưng chân thành, và luôn tự nhắc mình, không bao giờ để các em chịu thiệt. Dẫu sao thì vài đồng đi chơi gái, tôi không thiếu và không tiếc.
Tôi nghĩ lại chuyện của Ngọc, hậm hực, nhưng cười nhạt một cái, tự hỏi, không biết lão Jony sẽ làm gì trong 1 ngày để chinh phục trái tim Ngọc, dù tôi linh cảm lão đã thành công 30% rồi, khi chứng kiến sự háo hức vừa rồi của cô.