Đứa con hư đốn

Chương 17



Phần 17

Hạnh ngồi trên giường lướt lướt, đã khuya mà cô chưa muốn ngủ, chưa thấy buồn ngủ tí nào, chỉ thấy nóng. Một lúc chưa hết nóng cô bực bội vứt cái điện thoại xuống một bên bực mình thở dài. Ông Hải đi công tác mang theo vài nhân viên nên trụ sở ở đây vắng quá. Đồng hồ đã điểm 11 h, sáng mai cô sẽ đi tới trụ sở sớm, nhưng cố mãi mà không thể nào mà ngủ được. Nóng quá!

Cô bật dậy đi ra ngoài. Tới cửa chợt cô dừng lại. Nhìn một lượt lại mình, cô như đạt được sự quyết tâm nào đó mà quay đầu lại, cô đổi cái váy ngủ như hôm trước. Miệng nhẻm lên nụ cười ngượng ngùng, rất nhanh cô đã ổn định được. Chỉnh lại dáng vẻ nghiêm túc cô bước tới căn phòng đối diện.

– Còn học à.

– Dì.

Dũng đứng bật dậy. Không phải vì dì vào phòng hắn, mỗi hôm dì vẫn vào phòng hắn kiểm tra mà, cái xúc động của hắn là vì dì mặc cái váy ngủ… như hôm trước. Lần thứ 2 được nhìn dì trong bộ váy ngủ.

Đôi mắt hắn lập tức lướt tới vú dì, nơi ngã ba của dì để kiểm trứng về cái bên trong. Hai cái núm chọc lên trên nền vải mỏng, thấy vậy là hăn đã lập tức có cái suy đoán về bên dưới rồi. Cái váy này khá kín dáo, mỏng manh mềm mại nhưng đặc như nhựa đường, đừng nói là nhìn xuyên, nhưng không vì vậy mà che được cái quyên rũ của dì. Nhất là cái khuôn mặt trắng hồng với nụ cười nhẹ nhàng kia. Người hắn lập tức nóng lên hừng hực, cùng đua cái nóng với dì.

– Có gì mà kích động vậy?

– Không… à có…

– Chuyện gì thì nói đại đi, con trai gì mà yếu đuối, ấp úng vậy.

– Dạ là… con… cho con… nhé? – Dũng dè dặt.

– Gì?

– Gì cũng được?

Dũng khí bốc lên, Dũng ưỡn thẳng lưng nhìn dì. Trong đêm vắng, hoạt động của những chú dế chú ve cũng bị ngăn cách bên ngoài lớp cửa, chỉ còn hai người mang hai ngọn lửa nóng bỏng.

– Dì… cởi váy ra… nhé.

Nói xong người hắn xẹp xuống như quả bóng xì hơi, ánh mắt nhìn dì chờ mong mà lo lắng.

Câu nói của nó làm Hạnh nóng ra người, mặc dù không biểu hiện ra nhưng sâu trong cô đã sóng cả ầm ầm. Cô không nói gì mà đưa tay cởi cúc, ba các cúc duy nhất trên ngực áo váy. Dưới con mắt mở to tròn xoe của hắn cô lao vụt tới tắt đi cái ánh điện duy nhất trên bàn, trả lại sự đen tối cho buổi đêm.

– Ơ dì… sao lại…

– Đưa tay đây.

Nghi hoặc, Dũng bước vài bước đưa tay ra. Dì đưa cho hắn cái gì mềm mềm, nhẹ bẫng.

– Cái gì đó hả dì.

Dì không trả lời. Hắn sờ sờ nắm nắm. «Là cái váy của dì». Hắn hét thật to trong lòng, sự kích động đến phát điên nhưng lập tức hắn tỉnh lại. Cởi váy mà tắt đèn mất rồi, thấy cái gì hả trời?

Hay là sờ? Dũng lần nữa dấy lên sự kích động, nhưng lần này pha nhiều lo lắng nữa. Dũng bước tới, tim hắn vì căng thẳng mà đập dữ dội, đầu hắn ngoài những suy nghĩ lung tung còn mang cả tiêng tim nổ bùm bùm nữa. Bàn tay vừa chạm tới làn da của dì hắn như chạm phải điện mà giật bắn người, dụt tay lại. Dì không động, không kêu gì cả, vậy là sao, giờ nên làm sao? Đầu hắn điên mất thôi.

Hai hơi thở nóng rực đã rất gần nhau, khoảng cách ban nãy hắn ướm chắc chỉ chưa tới một cánh tay, mà chắc còn gần hơn vì hắn thấy hơi thở của dì phả vào hắn nữa. Mũi hương «phụ nữ» làm hắn mê say, bản năng khiến hắn lật người mà chủ động đưa tay tới lần nữa.

Đúng ngay một bầu vú. Nó mềm quá, ấm nóng. Dì chắc là giật mình vì hắn thấy dì như hơi nhấc người lên, cái bầu vú hắn đang úp tay lên nó phập phồng lên xuống dữ lắm. Tay hắn không yên mà bóp vào.

– Hừ.

Tiếng dì làm hắn dừng lại một thoáng nhưng lập tức trở lại mà mạnh bạo hơn. Bóp, vuốt ve, siết lấy, bấu véo… đủ mọi hành động mà hắn nghĩ là hành động dùng để thưởng thức bầu vú, chỉ thiếu đường há mồm cạp một miếng nữa thôi.

Mang theo lòng thỏa mãn khoan khoái đến tê tay, hắn mải miết một lúc không để ý đến những hô hấp dồn dập đến tắc nghẽn của dì. Dì đứng yên không chạy mất là được rồi. Đồng thời hắn cũng bắt đầu nghĩ tới một nơi khác nữa, nơi mà sự sung sướng sẽ bùng nổ như một quả bom to bự.

– Hư… hừ. Hừ… con có muốn hôn dì không?

Hạnh kìm không nỏi mà phát ra tiếng rên nhẹ. Cô phải ngay lập tức mở mồm nói che đi cái tiếng kêu xấu hổ của mình. Cái tay nó lập tức dừng lại.

– Nhưng… dì… con có được sờ nữa không.

– Không! Muốn không nào.

– Vẫn muốn.

Cái thân nóng như lửa của dì lập tức ập vào lòng hắn, hắn cũng nóng lên mà chủ động ôm ngang lưng dì mà đưa môi tới.

– Ưm…

Không biết là cái tiếng ngân khiến người ta mềm nhũn cả xương kia là của ai nữa. Sau 5 giây làm quen với hơi thở của nhau lập tức không hẹn mà cả hai cùng hé môi ra ngậm sâu đối phương. Tiếng chóp chép, tiếng chút chít.

Lân này hắn thấy môi dì còn thơm nồng và ngọt hơn nữa. Thân thể dì mềm quá, ấm áp quá. Bàn tay sau lưng không nhịn được mà ôm siết vào. Một bàn tay bỗng nhiên trở lên gian sảo mà có sư hướng mò xuông dưới nhưng mà cứ ngập ngừng mãi không quyết. Dì đang nằm gọn trong lòng hắn, yên lặng mặc hắn chiếm đoạt, không có chút xíu phản ứng ngăn cản hay cảnh cáo nào, đôi vú vẫn cách khuôn ngực hắn bởi đôi bàn tay nhỏ nhắn kia. Ngoan như một con mèo. Bỗng nhiên con mèo như giẫm phải đuôi mà nhảy dựng lên, da gà sần lên.

– Ứ… ưm…

Lúc đó hắn đã quả quyết một lần buông hai tay sau lưng dì vồ lấy đôi mông dì, mỗi bàn tay nắm một bên mông.

– Ư… hừ. Ư… hừ.

Dì bỗng nhiên không còn yên ổn trong lòng hắn nữa mà lấy hai tay ôm cổ hắn, áp chặt nụ hôn, dì hôn hắn mà như ngấu nhiến lấy,

Mông của dì mềm quá, cái đàn hồi trong hai bàn tay hắn thật tuyệt diệu. Xoa xoay, nắn nắn, bóp bóp. Mông dì mẩy khiếp. Trên đôi mông tròn xoe của dì, từng minimet, không chỗ nào mà bàn tay, ngón tay cua hắn chưa chạm tới cả. Trong đầu hắn đã phác họa cái hình ảnh bờ mông săn chắc này cong tỡn lên mà đón từng cái thúc tới của hắn cả trăm lần rồi.

Có một hơi ấm nóng ở gần đó đang thôi thúc hắn tiến thêm. Hắn miết ngón tay xuống cái khe mông làm dì rùng mình thở phì phò, lương lự cò cưa mấy lần hắn xộc tay xuống. Nóng, âm và ướt. Cái ngón tay của hắn vừa cảm nhận được những thứ đó thì dì đẩy hẳn ra.

– Thôi ngủ đi.

Hắn nắm cánh tay của dì như một sự níu kéo, nhưng miệng không nói nổi cái lý do gì.

– Thôi, để dì về, ngủ sớm đi.

Đã qua sự diễn tập của buổi sáng trước nên hôm nay dì tỉnh bơ, tuyệt không có thái độ cảm xúc ngại ngần gì cả, Dũng cũng vậy, được một lúc hắn cũng che đi được cái xúc động khi ở nhà cùng dì.

– Nghỉ giải lao một chút, ăn trái cây này con.

– Dạ.

Giọng của dì cũng nhẹ nhàng hơn, không hiểu lắm nhưng không biết đây có phải là sự dịu dàng mà người ta vẫn nói không. Dũng đẩy cái ghê tới chỗ dì đặt trái cây, cầm một miếng vươn vai ăn, dì tò mò lại bàn học của hắn xem hắn đã có những gì. Khác với những ngày thường, nhìn dì hắn thấy hình ảnh của một cô gái nhỏ chứ không phải là vai mẹ kế. Hắn nhận thấy hình như bản thân đã có cái nhìn khác với dì rồi, có vẻ hắn hơi thích thích dì thì phải. Hắn nhìn kĩ từ đầu đến chân dì xem cái dấu vết của buổi tối hôm qua còn xét lại gì trên thân thể dì không, những bộ phận đẹp tuyệt vời mà mình đã sờ nắm, vuốt ve giờ tình hình nó như thế nào rồi.

Nay dì mặc bộ đầm dài rất kín đáo, cổ áo kín mít, phía trước ngực hai quả bưởi phồng căng lên. Nghĩ lại cái con thỏ béo múm ấy trong lòng bàn tay mình mà méo đi tròn lại làm tay hắn giờ cũng bắt đầu thấy ngứa ngứa. Một cái eo nhỏ bược bên hồng thắt lại cái vòng eo nhỏ nhắn của dì. Eo dì nhỏ bao nhiêu thì vòng 3, phía sau bờ mông của dì nó vểnh cao bấy nhiêu. Không biết với mẹ thi hai người này ai có bờ mông đẹp hơn nhỉ? Lâu quá rồi, hắn chẳng nhớ mẹ thế nào nữa.

Chương trước Chương tiếp
Loading...