Dũng
Chương 161
Rất nhiều cặp mắt đổ dồn vào 2 thằng, có vài thằng đứng dậy, định lao ra chỗ 2 thằng.
– “Đứng lại.” – Tiếng quát rất quen tai, 2 thằng nhìn sang thì là Long Sẹo, đang ngồi ở vị trí trung tâm, Linh Phò đang ngồi trong lòng của anh ta. Thấy 2 thằng vào, mọi người không hề nói thêm gì cả.
Mấy thăng kia thấy Long quát thì ngồi hết xuống.
– 2 Bẹo với Lé ngồi đây, tao giao việc cho bọn nó xong, sẽ nói chuyện với tụi mày. – Long nói…
– “Đám 4 người Thanh Long với Phong Sát tối đi theo tao, còn 4 người PHÒ – CHỌI – BỊP – HỔ thì tụ tập toàn bộ đàn em, tối nay tập trung ở bãi, có lệnh thì ập vào.” – Long chỉ tay từng người mà nói.
– “2 Thằng này học tới đâu rồi sát?” – Long hỏi Phong về Phi với Dũng.
– “Mới được 1 bài, còn 3 bài nữa.” – Phong đáp…
– “Tao muốn nhanh hơn, nếu tối nay thành công, tao sẽ cần 2 đứa nó gấp. Bỏ qua 2 bài kia đi, học bài cuối.” – Long nhìn Phong mà nói.
Mọi người sau khi nghe lệnh thì lập tức tản ra, chuẩn bị đồ và kêu gọi đàn em.
Phi với Dũng nghe như này, chắc chắn tối nay phải có trận to lắm thì Long Sẹo mới lôi toàn bộ quân đi như vậy, không biết đối đầu với ai mà lại phải cử cả nhóm Thanh long ra trận.
– “2 Thằng mày đang thắc mắc phải không?” – Long nhìn 2 thằng ma hỏi. Phi gật đầu. Chuyện to thế này, không tò mò sao được.
– “Ngồi đây, tao kể” – Long nói, bây giờ 2 thằng này, đang được anh ta đào tạo thành cánh tay phải và cánh tay trái, dấu cũng chẳng cần thiết.
– “Sau vụ thằng Phi với cái Thu, tao đã cho người thủ tiêu cái Thu rồi, chuyện này giấu nên không ai ngoài tao với Phúc hổ biết. Nhưng giấy không gói được lửa, Lão Vinh Lợn biết tao giết em gái lão, tối nay gọi tao tới để nói chuyện, nhưng tao biết kiểu gì cũng sẽ ra tay với tao, nên tao đành phải gọi hết quân mà quyết 1 trận, thua thì coi như công sức tao bỏ bể, còn nếu thành công, nghiễm nhiên tao thành trùm ở đất này.” – Long nói mà vẻ mặt k hề biểu cảm chút nào.
– “Anh giết Thu rồi sao?” – Phi trợn mắt, nó ngạc nhiên hỏi lại.
– “Nếu có thằng ngủ với vợ mày? Mày sẽ làm gì?” – Long quay sang Phi mà hỏi?
– “Em chắc chắn giết nó” – Phi nghiến răng nói. Nhưng nó quên mất, nó ngủ với Thu, dm lại còn nói to như vậy. Dũng cũng cạn lời với thằng này, Báo từ nhà ra tới đường.
– “Vậy theo mày, tao nên giết mày không?” – Long trầm mặt mà hỏi Phi. Lúc này Phi mới tỉnh ngộ được mình nói lỡ lời, cúi mặt không nói gì.
– “Tao không giết mày, nhưng tao lại chọn cách giết Thu, vì mày quan trọng hơn cái Thu, mày hiểu ý tao không?” – Long cười mà nói, nụ cười rất khó hiểu.
– “Tao nói tiếp với thằng Bẹo chuyện này” – Long nói tiếp.
– “Mày biết chuyện tao làm với cái Lan người yêu của mày chứ?” – Long nhìn thẳng mặt Dũng mà hỏi…
– “Biết” – Dũng bị bất ngờ, nhưng ánh mắt của hắn nhanh chóng trở nên giận giữ và đầy sát khí.
– “Nghe tao nói, chuyện đấy, tao biết rằng mày sẽ biết, nên mới làm như vậy, bình tĩnh nghe tao nói.” – Long nói…
– “Mày nghĩ nếu tao muốn chơi nó, nó có thể thoát được không? Với tao, mày có thể chống lại không???” – Long hỏi Dũng.
Đúng, nếu Long muốn chơi Lan, tại sao không thể??? Đến Thu bây giờ còn bị Long giết? Thì lý do gì mà lại không chơi Lan được. Dũng bắt đầu cũng đặt ra nhiều câu hỏi, để trả lời, nhưng đều không có đáp an.
– “Tao lúc ấy muốn thử 2 đứa mày, cái công ty mà tao lập ra chỉ là 1 cái hạt bụi, không quan trọng, nhưng tao muốn 2 thằng mày thử sức, chúng mày làm rất tốt, tao rất hài long, Nhưng tao lại muốn thấy sự quyết đoán và liều lĩnh của chúng mày, nên vở kịch cái Lan sắp bị tao chơi mới được tạo ra, chủ yếu tao muốn xem, mày có thể giết được tao không?” – Long cười nhẹ mà nói.
Dũng như nghe tiếng tiếng bom nổ trong đầu, dm, tại sao không nghĩ ra mà lại thù hận mù quáng như vậy, với Long Sẹo, hiếp Lan là chuyện quá dễ dàng, 1 cuộc điện thoại của Thu thật sự không đủ lý do để Long phải dừng lại. Lúc này cả Phi và Dũng đầu óc trống rỗng, chưa hiểu hết về Long được, con người này, quá nhiều sự tính toán, quá nhiều sự mưu mô trong đó.
– “Tao thấy hơi thất vọng 1 chút khi không thấy 2 thằng mày tới trả thù, Nhưng, tao lại suy nghĩ thêm, chúng mày khác xa tao nghĩ, chúng mày nhịn nhục, chờ thời cơ để giết tao. Rất đáng khen” – Long nói rồi vỗ tay nhìn 2 thằng đang ngồi trước mặt, biểu cảm khuôn mặt 2 thằng như đứa trẻ bị lừa dối suốt 1 khoảng thời gian.
– “Trước đây, để leo lên vị trí này, tao đã đánh đổi rất nhiều, bạn bè, anh em người thân, thậm chí vợ con tao. Tao đã mất đi vợ con rồi mới cưới tiếp Thu.” – Long khuôn mặt bắt đầu có hơi trầm.
– “Khi tao nhìn thấy 2 thằng mày, đó là định mệnh, giúp tao sau này có thể làm người đứng đầu hay không. Tao biết chúng mày có người yêu, có con, gia đình. Nhưng tao vẫn tạo điều kiện giúp đỡ chúng mày kinh doanh để lo cho gia đình đầy đủ, lo cho cuộc sống không thiếu thốn. Tao gặp thằng Bẹo trước, tao nghĩ nó sẽ là người bày mưu tính kế cho tao sau này, nhưng khi thằng Phi xuất hiện, cặp đôi chúng mày quá hoàn hảo.” – Long nói.
Phi với Dũng, 2 thằng lúc này như tỉnh ngộ, chuyện của Lan, 2 thằng đã trách nhầm Long, xong chuyện tiền nóng và cuộc sống bây giờ, đúng là rất đầy đủ, Bố mẹ của 2 thằng ở quê, nhà cao cửa rộng, tiền tiêu không lo sợ gì cả, con cái và 3 bà vợ tương lai ở nhà có đầy đủ những thứ mình cần. Đúng là nhờ Long giúp đỡ, chứ 2 thằng nhà quê như chúng nó, làm sao có cơ ngơi như vậy, đây là ÂN TÌNH.
– “Cho nên, hãy cố gắng mà phát triển, sau này khi nào tao lên đứng đầu, chúng mày sẽ được gác kiếm, tao sẽ đảm bảo an toàn và kinh tế cho gia đình của 2 đứa mày, không cần lo.” – Long nhìn 2 thằng, ánh mắt trở nên đỏ hơn.
Dũng nhìn Phi, 2 thằng bây giờ chẳng còn gì ly do gì mà không nghe lời Long nói cả, hiềm khích xóa bỏ, nhận ra đại ân tình, thì sao mà không dốc long vì Long được.
Từ khi bước chân vào giang hồ, Long Sẹo cũng từng phản bội lại anh em, giở đủ mọi cách để đi lên, nhưng những người anh em đó, không phải vì tiền thì cũng vị cô vợ ngon lành của anh ta. Nhận tiền người khác để giết Long, bày ra 1 cái bẫy để chơi vợ Long. Long vẫn tỏ ra không biết gì và tới 1 ngày, anh ta cũng có thể ra tay để giết từng tên một. Những cú sốc ấy, tạo nên tính cách của Long bây giờ.
… Bạn đang đọc truyện Dũng tại nguồn: http://truyen3x.xyz/dung/
Dũng nhìn Long sẹo, không ngờ để tới được bây giờ, anh ta phải trải qua những sự kiện khủng khiếp như vậy, đời người thời gian có mấy lần, chịu tổn thương 1 lần cũng đã đủ làm người ta đau tới chục năm, còn đây, bao nhiêu sự tổn thương bủa vây, Dũng không biết, tại sao Long có thể đi tới bước này.
Phi thì lại có anh mắt khác, nó bắt đầu ngưỡng mộ người này, những chiến tích mà anh ta đã làm được, con đường đi lên tới bây giờ. Phi thích thú cảm giác đứng trên đỉnh như Long của hiện tại.
– “Sau đêm nay, nếu thành công sẽ như vậy, còn thất bại, 2 thằng mày về quê mà làm ăn, dính đến tao, không có ai được kết cục tốt khi thất bại.” – Long nói xong, đứng dậy, 2 thằng nhìn bóng lưng rắn chắc, hầm hố đó mà nhiều cảm xúc khác nhau.
21h tại khu vực địa bàn của Vinh Lợn, không nhiều đàn em ở đây, nhưng có vài người có vẻ là thân cận của Vinh đang đứng ở cạnh, mặt ai cũng không có cảm xúc, nhưng ánh mắt luôn chuyển động để theo dõi động tĩnh xung quanh.
– “Anh, hôm nay gọi em tới có việc gì vậy?” – Long đã tới, anh ta cất tiếng nói rất to, như muốn làm giảm khí thế bên Vinh Lợn xuống 1 chút. Long đi đầu, theo sau là 5 người, đám thanh long và Phong sát.
– “Ngồi” – Vinh chỉ tay vào chiếc ghế đối diện mà nói, rất lạnh lùng, người Vinh cao to mập mạp.
– “Anh nói đi” – Long nói.
– “Cái thu… vợ mày, đang ở đâu?” – Vinh trực tiếp hỏi. Long biết chắc Vinh sẽ hỏi như vậy, nhưng đến giờ, Long vẫn rất khó để trả lời.
– “Chắc đi du lịch đâu đấy, có chuyện gì v anh?” – Long tỏ ra bình tĩnh trả lời.
– “NÓI THẬT” – vinh quát lên, tiếng quát rất to, đủ để cho bất kỳ ai ở đây cũng phải giật mình.
– “Nó chết rồi” – Long nói, 1 câu nói rất nhỏ, nhưng đủ để đánh vào tâm trí của Vinh, như 1 tiếng sấm chói tai, mặc dù biết chuyện đó, nhưng từ mồm Long nói ra, Vinh mới tin hoàn toàn.
– “Lý do?” – Vinh nói, rất bình tĩnh.
– “Ngoại tình với đàn em” – Long đáp.
– “Đúng đáng chết, nhưng là em gái tao, mày tính thế nào?” – Vinh nói mà khuôn mặt trầm xuống, tay cầm lấy chai bia thủy tinh mà bóp nát trong tay, đủ để thấy sức mạnh của Vinh là rất lớn.
– “Anh muốn sao?” – Long hỏi lại, bây giờ không còn gì để nhường nữa, Vinh thái độ này, có vẻ sẽ không bỏ qua dễ dàng được.
– “Mày chết theo nó.” – Vinh nói, những mảnh thủy tinh sót lại trên tay Vinh, ném thẳng về phía Long Sẹo, Long sẹo dùng tay không, hất văng mấy mảnh đó ra, Long Sẹo cũng không phải tự dung mà đi tới bước này.
Vinh biết mấy năm gần đây, khi mà Long sẹo trở lại băng sau khi đâm chết đối thủ cạnh tranh của VINH, vinh đã thấy Long khác đi nhiều, nhưng cũng không cần để ý vì VINH là trùm ở cả cái quận này, đâu phải tự dung mà thành.
– “Em xin lỗi, nhưng không còn cách khác” – Long vẫn giữ bình tĩnh mà trả lời.
– “Vậy cách mày chết theo là hợp lý” – Vinh nói xong, ra dấu cho đàn em ùa ra bao vây lấy đám người của Long.
Đám tép riu này, Long không sợ, 5 người đi cùng có thể đánh được toàn bộ, nhưng còn mấy tên đứng sau Vinh, đó mới là quân bài của Vinh.
Long phất tay, 1 tín hiệu được phát ra, đàn em của Long cùng 4 người Nam chọi cũng ùa vào theo.
2 bên đang đứng ở thế giằng co, xem ra hôm nay, không có Vinh hoặc Long nằm xuống thì chuyện không chấm dứt.
Vinh nhìn sang, vớ cái chai thủy tinh bên cạnh, ném thẳng về phía 1 tên đàn em của Long ở đó, đúng trán khiến thằng đó bất tỉnh, nằm lăn ra. Vinh cũng thấy rất khó chịu và cảm giác như bị xúc phạm, 1 thằng đàn em được VINH nâng đỡ, nay lại đứng ở đây mà đe dọa tới mạng sống.
– “Chém” – Long hét lên, 1 đám ùa về bên kia, 2 bên lao vào quần ẩu, tiếng la hét bắt đầu vang lên, tay chân rải rác, máu chảy ngấm cả ra đất, trời lại đổ mưa, cơn mưa như đang gột rửa vết, máu ở đây, cũng có rất nhiều người nằm xuống, lúc này Vinh với Long mới hô dừng lại, đàn em dạt sang 2 bên.
– “Tới lúc rồi ” – Vinh nói rồi nở nụ cười mỉa. Đằng sau Vinh, 6 người bước lên trước, nhưng bên Long đông hơn, 9 người ” Thanh Long, bạch hổ, chu tước, huyền vũ, phong sat, Nam chọi, Linh phò, Binh bịp, phúc hổ.”. Số lượng áp đảo, nhưng Vinh trước màn này, khuôn mặt vẫn giữ được nụ cười, không sợ bởi vì tin tưởng vào năng lực của đám thân cận.
Phúc hổ rất thiện chiến, lao lên đầu, 2 bên lao vào, không có vũ khí, chỉ dung tay không. 9 Đánh 6 dãn tới cảnh tràng có tên bị 2 người đánh.
Không có tiếng hô, tiếng hét nào, không có bất kỳ tiếng kêu gao. Những cú đấm uy lực và những pha ra chân nhanh và rất hiểm, tuy số lượng áp đảo, nhưng bên Vinh, 6 tên này rất dai và bền bỉ, rất ăn ý nữa.
“Bịch” – 1 tiếng trầm đục vang lên, Bình Bịp bị đánh bay ra ngoài, mồm ộc máu, mắt đỏ ngầu như bị tụ huyết, nằm yên tại chỗ. Long biết, Bình đã chết. Những tên này 1 khi ra tay, người nằm xuống chắc chắn chết không cần kiểm tra.
Bên kia cũng 1 tên đang bị Thanh Long và Phúc Hổ ép ra 1 chỗ riêng, Phúc đấm ra 1 cái rất mạnh, tên kia đỡ mà lùi lại mấy bước, Thanh Long theo thế nhảy lên vung chân đá vào thái dương của tên đó. Nằm lăn ra sau vài mét, cũng cái chết như của Bình, chết rất nhanh và không kịp nói câu nào. Hầu như nãy giờ 2 cái chết đều nhắm vào những vị trí yếu nhất, nên không hề có cơ hội mở miệng hay là cấp cứu.
Khuôn mặt của Long sẹo và Vinh lợn vẫn như vậy không hề cảm xúc mà nhìn trận đấu diễn ra. Lần này bên Vinh lại có thêm 1 người bị quây vì bên đó bị thiếu 1 người đã chết rồi.
Bạch hổ bị gục tại chỗ, tên bên kia ra tay quá nhanh và dứt khoát, 1 đấm vào ngực làm tim bị ép mạnh, xương ngực bị gãy đâm vào trong, làm chọc cả vào tim, Bạch hổ chết trong tư thế quỳ gối ở đó. Cho thấy bên Vinh quá khủng khiếp, 4 người mà đánh 8 mà còn đánh chết 1 người ngay lập tức.
Bên Long 3 cô gái, chỉ phụ trách đánh chớp nhoáng, nên có thể tránh né rất nhanh những đòn của 4 tên kia. Nhưng chưa kịp hồi lại thì huyền vũ, 1 trong 3 cô gái cũng bị đánh bay ra ngoài, đầu đập vào trường, vết máu từ chỗ tường ấy chảy xuống. Bông hoa hồng hay cười trong nhóm 4 người thanh long đã chết.
Thanh long với Phúc hổ bắt đầu nhìn nhau mà ra đòn, 4 người trong nhóm, tập luyện 1 thời gian dài cùng nhau, bây giờ chớp mắt mất đi 2 người, chỉ còn Thanh long và chu tước. 2 người 1 đấm 1 đá, dành cho 1 tên bay tới gần Vinh lợn mà nấc lên 1 tiếng, những cái chết rất nhanh và không để lại bất kỳ 1 lời nói hay hành động thừa thãi nào.
Bây giờ chỉ còn 6 đánh 3, Linh phò và Chu tước đỡ 1 cái đá 1 tên mà cả 2 lăn ra gần chục vòng, có thể thấy 3 tên còn lại này, rất mạnh, nếu Thanh long, phục hổ, phong sát không giết được 1 trong 3 thì rất khó, thậm chí là không thể giết thêm tên nào nữa, vì 3 người này, đám Linh phò, chu tước, nam chọi không thể chống đỡ được.
Phong sát nhảy lên, dỡ chân đạp vào đỉnh đầu 1 tên, nhưng đỡ được, nó gạt chân phong sát xuống, định 1 đấm vào ngực thì Phúc hổ lao ra, cánh tay nhanh hơn đấm vào mặt tên đó, xương hàm như đã gãy, những chiếc rang không còn trên lợi, bật ra theo đà tay của Phúc vung, tên đó chết không còn tí phản ứng lại được.
2 tên còn lại quá đơn giản với 6 người, cũng chẳng trụ lâu được, nhưng trước khi chết đã lấy đi tính mạng của Thanh Long, 1 người được đánh giá cao chỉ sau mỗi phúc hổ, cũng đã nằm xuống, 9 người chỉ còn lại “Linh phò, nam chọi, chu tước, Phúc hổ, phong sat”. Vinh lợn lúc này mới nghiêm túc xuống.
– “Hay” – Vinh vỗ tay mà nhìn sang đám người của Long.
Long nở nụ cười, nhưng lại chẳng cười lâu được, đằng sau Vinh, 1 bóng dáng xuất hiện, nhìn không to con hơn Phúc hổ chút nào, nhưng ánh mắt đó, nó rất rét lạnh, sát khí cực kỳ khủng khiếp.
… Bạn đang đọc truyện Dũng tại nguồn: http://truyen3x.xyz/dung/
Long chưa gặp tên này bao giờ, nhưng áp lực từ tên này tạo ra, đủ để tất cả mọi người ở đây phải tránh xa.
– “Cẩn thận” – Long nói với người bên mình.
Phúc hổ lùi lại 1 chút khi tên đó đi ra giữa đứng, mọi người giờ mới thấy rõ được, đầu trọc, có hình xăm con rồng quấn từ đỉnh đầu xuống tới cổ, da ngăm ngăm, khuôn mặt lạnh lùng kèm theo ánh mắt không cảm xúc, tên đó cởi trần, có hình cây bồ đề xăm kín lưng, bên dưới bắp chân săn chắc, cơ thể nhìn qua như 1 tảng đá cứng rắn.
Phúc Hổ không dám động thủ 1 mình, đây là 1 tên khó chơi, 1 mình phúc chắc chắn đánh không lại, 5 người nhìn nhau, như đang ra hiệu, lao 1 mạch bao vây lấy tên này, Phong sat với Phúc hổ nhảy vào thăm dò trước, nhưng kỳ lạ, thằng này, nó ăn 1 đấm với 1 đạp mà như không hề gì, dường như là không né. Cả 5 đứng ngây ra, éo gì ăn 2 phát của 2 người giỏi nhất trong này mà cứ như không, thế này lấy gì chơi.
Tên kia thấy sốt ruột hay sao vậy, chủ động ra tay trước, tất nhiên sẽ chọn người yếu nhất là chu tước với Linh Phò, cả 2 đỡ 1 đòn mà như tay gãy mất rồi, tay không truyền đến cảm giác đau mà thay vào đó là buốt và tiếng xương gãy vang lên giòn tan. Cả 2 ngã xuống, được Nam chọi nhanh tay dìu gấp về phía Long sẹo, nếu để thế này chắc chắn chết không cần nghĩ ngợi. Trận đấu này, quá sức với 3 người bọn họ.
Bên trong chỉ còn Phúc hổ, phong sát, 2 người đang quây đòn, Nam chọi nhảy vào tiếp tục đánh cùng, chứ để thế này, sợ rằng không còn ai mất, mặc dù biết chỉ là bao cát nhưng có còn hơn không.
CẢ 3 cùng đánh mà cứ như BỐ chơi với con, đánh vào người tên đó mà còn bị nẩy lại, cả 3 bị đánh bật ra.
– “Dm cứng đến mấy chắc chắn phải có 1 điểm yếu, không thể toàn vẹn được.” – Nam chọi lên tiếng.
Ai cũng biết, chắc chắn có điểm yếu, nhưng ở đâu??? Chỗ nào??? Thì không ai nói. Thôi thì đành phải liều chứ bây giờ không biết nên làm gì nữa.
Nghiến răng, cả 3 cùng lao lên, dm không được cũng phải được, chứ đây là sinh tử rồi, làm gì còn đường lùi. Nam chọi nhảy lên, dung sức mà đạp xuống, thằng kia đứng im, Nam đá vào ngực nó mà như đá vào tường vậy, cứ trơ ra, Phong thì luồn ra sau, dung 4 ngón tay chụm lại mà bập vào gáy thằng đó, nó chẳng thèm quay đầu lại, Phúc thấy những chỗ đó 1 đòn bình thường là có thể chết người sau 1 đúng 3 giây ra đòn, thế thì có thể ở hạ bộ, Phúc dung chân đá vào bẹn nó, thế đéo nào, thằng này làm bằng sắt cmnr, chym vẫn đéo có đau.
Cả 3 lại lấy đà mà lùi lại thật nhanh, không để thằng kia ra đòn phản công lại nếu không người như Phúc Hổ còn chết chứ nói gì 2 ông này.
– “Tao nghĩ ở HUYỆT THẦN ĐÌNH, ở đó rất dễ nhìn ra, nhưng lại khó đánh trúng nhất.” – Phong sát lên tiếng, là 1 sát thủ, nên những huyệt vị này, Phong là người nắm rõ nhất.(Huyệt thần đình nằm ở vị trí giữa trán, bên trên huyệt ấn đường 3, 5 cm, cách chân tóc khoảng 2cm. Dành cho bác nào không biết @@)
– “Dm giờ đành làm liều thôi chứ biết sao bây giờ” – Phúc nói. Cả 3 lại nhảy vào, người đấm người đá túi bụi, nhưng mục tiêu chủ yếu là chỗ đó, để xem có phải hay không. Liều mạng, Phong chạy tới, Phúc với Nam giữ tay với chân, phong dung sức chụm ngón tay, bổ xuống đúng huyệt đấy, thằng kia nó xoay người, văng 2 ông thần đang ôm sang 2 bên, người đập xuống đất, máu ở miệng rỉ ra, Phong thì bổ xuống nhưng thằng kia nó quay người lại mất rồi, chỉ điểm đúng vào gáy nó, quay người lại, tung cước đá vào bụng Phong, bay ra gần chục mét, ôm bụng không thể đứng lên được, chật vật mới ngồi dậy được, ộc ra 1 phần máu, chảy tòng tòng xuống dưới đất. 3 người lại lết xúm vào nhau.
– “Dm chắc là huyệt đấy, nó né thằng Phong, thì khẳng định là chỗ đó rồi.” – Nam nói.
Cả 3 như nắm được điểm yếu thật sự của thằng kia, cố lấy sức mà tiếp tục lao vào, Nam nghiến răng giữ tay thằng này lại, mặc cho nó vung tay hay đập vào người, đến nỗi máu mồm máu mũi chảy ra mỗi ngày 1 nhiều, thằng Phúc thì lao tới ôm chân, bị đá bị đạp bị thụt xuống cũng cố chết mà ôm lấy, Phong nhanh như chớp, lao đến dung hết lực, chụm ngón tay lại, điểm đúng 1 lần trúng ngay huyệt đó, cả 3 dừng lại, không hành động tiếp nữa, chờ đợi kết quả.
1s…
2s…
3s…
Cả 3 bị hất tung ra xa, lần này chỉ nằm im đó mà rũ rượi cơ thể, người thì bị dập hết mặt mũi, người thì lưng và bụng bị thương không thể ngồi dậy được.
– “Dkm, vậy thì ở đâu???”Phong gào lên…
– “Mày… cố… nhớ…” – Nam nói mà thì thào trong mồm, thực sự quá với mạng của Nam, đến giờ phút này, làm cặc gì còn cơ hội nữa, nhưng nếu mà từ bỏ thì sao??? Còn đại ca?? Mặc dù đại ca cũng giỏi, nhưng còn Vinh Lợn chưa rat ay, không thể để đại ca bị thương được.
– “Dm chắc chỉ còn HUYỆT BÁCH HỘI” – Phong nói…
( Huyệt bách hội là huyệt ở giữa đỉnh đầu, nơi giao nhau giữa sọ và não, nơi vùng trọng yếu nhất trên cơ thể.
– “Tao, không biết, cố được mấy lần, nhưng đánh liều lần này, không thì chết vậy, trả ơn đại ca” – Nam chọi nói, nó rất trongjt ình nghĩa, ngày trước, Long đã cứu nó, cưu mang nó.
– “Dm liều, vì đại ca” – Phúc đáp, nó cũng giống với Nam chọi, cũng được đại ca giúp đỡ và cưu mang.
Nhưng còn Phong, nó chỉ là người được Long Sẹo thuê về, Nhưng lâu dần, ở cùng, thì tình cảm cũng có, giờ đâu còn phan biệt người thuê kẻ làm nữa.
Cả 3 dồn hết chút lực cuối cùng mà lao tới.
– “Dừng tay” – Tiếng quát làm cả 3 quay phắt lại, là Long, Long ra lệnh, cả đành thu thế lại, Lùi dần về cạnh Long.
– “2 Thằng mày lên cùng giúp 3 đứa nó” – Long quay về phía chiếc xe ô tô đen đằng sau mà nói, cả đám ngơ ngác nhìn theo ánh mắt của Long.
2 bóng hình đi ra, là Dũng Bẹo và Phi lé, 2 thằng này này đã tới từ lúc xảy ra chuyện, nhưng không xuất hiện, Long bảo chúng nó đến, nhưng chỉ ở chỗ đó nấp, để xem. Long muốn đây cũng là bài học cho 2 thằng này, để bọn nó chứng kiến 1 trận đánh của giang hồ hàng thật giá thật nó khốc liệt tới mức nào.
3 người nhìn 2 thằng đi tới, ánh mắt có phần phức tạp. Nam không muốn 2 thằng này tham gia, dù gì Nam cũng quý 2 đứa, coi như đệ ruột từ khi mới vào, bây giờ lao vào thì chỉ có chết, không đáng chút nào.
– “Anh để em” – Phi nhìn Nam, nhìn ra ánh mắt đấy của Nam, nó cũng cảm động lắm, 1 cục đất như nó, cũng biết cảm động như ai.
Dũng quay sang nói thì thầm vào tai Phi, Long và 3 người kia không nghe rõ, nhưng từ lâu, thằng ranh con Bẹo này, nó toàn là người chỉ điểm cho thằng Phi lập công, Nam là người hiểu rõ nhất. 4 người im lặng cũng không hỏi mà kệ bọn nó bàn tính…
– “Quyết 1 lần đi mấy anh,” – Dũng quay lại nói với 3 người đang như bệnh nhân phòng cấp cứu vậy.
5 người lại đứng đấy, hô 1 tiếng, cả đám lao lên, thằng kia thì dm cứ đứng nhìn, nó rất bình tĩnh mà đón đỡ, nó gồng người, ra sức đánh thật, lúc nãy với 3 người, nó chưa tung ra hết sức, bây giờ mới hóa thú. Phi bị dính 1 đá bay ra, ộc ra máu, 3 người kia nãy giờ cũng chẳng nhàn rỗi, ăn đòn túi bụi, người che người đỡ như bao cát, Thằng bên kia nó đang đà đánh hăng máu, bị Dũng tung con mẹ nó cái áo lên che, Phi lao tới cầm con dao găm thủ trong người mà rút ra, ánh đèn xe chiếu vào con dao, loang loáng phát ra chói mắt, đâm phập xuống, máu tươi từ trong lớp áo trùm đầu rỉ ra ngoài, đỏ cả chiếc áo của Dũng. Nó dung lực cua mạnh 1 vòng, cả 5 thằng bị hất ra ngoài, thằng đó nó giật cái áo ra, con dao vẫn cắm trên đỉnh đầu nó.
– “Cái địt mẹ, bố mày chịu.” – Phi nói.
– “Đéo chết???” – Nam chọi ngạc nhiên hỏi???
Cả 5 người chán nản, nhìn cái thứ trước mặt, dkm đéo hiểu là cái con cặc gì nữa…
… Bạn đang đọc truyện Dũng tại nguồn: http://truyen3x.xyz/dung/
– “Chịu, bố mày chịu thua” – Phong sat nói.
Tên kia nhìn 5 người, máu trên đỉnh đầu vẫn rỉ xuống, tên đó lao vào 5 người, mặc dù vẫn khỏe như vậy, nhưng ra đòn đã có phần chậm lại, 5 người vẫn có thể tránh né và tung đòn vào người tên đó được. Phong và Dũng cùng đạp về phía của tên đó, bị lùi lại sau, cả 5 người thấy chắc chắn có gì đó sai sai, thằng này bị đạp bằng hơi tàn của 2 người mà vẫn bị lùi lại, chứng tỏ con dao găm trên đầu, ảnh hưởng rất lớn.
– “Dm đâm sâu them con dao xuống” – NAM CHỌI nói.
– “Ai đâm? Mày đâm à?”Phúc hổ nhìn nam. Mẹ sư cái đội này, đánh chết đi sống lại, vẫn cứ như tấu hài vậy.
– “Không, chết chứ không chơi được.” – Nam rụt cổ lại.
– “Phi, trong tất cả anh em ngoài xã hội, giang hồ, anh quý và coi trọng mỗi em, em lên đâm sâu xuống tí, tối về anh em mình làm lon bia” – Nam quay sang Phi, ánh mắt có phần ướt át tình cảm@@
– “Thôi, em cảm ơn ạ, anh bảo Dũng anh ạ, em cũng nể anh lắm mà còn đang yêu đời.” – Phi nói khéo.
– “Ấy, sao bạn nói thế, em thấy anh Phong, thân thủ giỏi, cỡ anh chắc làm phát một, anh nhỉ @@” – Dũng lại giở mồm mép ra.
– “Nếu mà mà nói về giỏi thì là phúc hổ nhé, bao nhiêu trận chưa biết thua là gì, nay chả lẽ lại thua thằng ất ơ này” – Phong lại khích tướng.
– “Sát nói vậy là sai rồi, tôi có giỏi thì cũng không bằng liều được, thằng vua thua thằng liều mà, Chọi là liều nhất mà, xứng đáng hơn tôi” – Phúc lại chối.
ĐM CÁI ĐÁM NÀY, cứ ngỡ ông nào mặt mày cũng lạnh lùng bặm trợn mà tấu hài éo thể hơn được, toàn kiểu “trong ấm ngoài lạnh”.
Thằng kia thấy bọn này, ăn đòn nãy giờ, tưởng chết rồi mà lại còn đứng đấy mà nói chuyện bàn tán, nó lao lao vào 5 người, dùng tay không đám xuống chỗ Dũng đang đứng, Dũng né nhanh, chỗ đó bị lõm xuống 1 chút, chắc chắn thằng này nó điên lên thật rồi.
– “Anh em cùng vào chứ không thì toang” – Phong nói.
– “Ok, vào trước đi” – Chọi mặt tỉnh bơ.
“Cdm giờ nào rồi mà còn nói như đùa thế này” – Phúc căm lắm, dm nếu mà thằng này chết, về tới địa bàn, thằng Chọi chắc chắn phải ăn đòn.
Cả đám xúm vào, Phúc khỏe nhất, dung sức mà đu lên lưng, giữ chặt người thằng này lại, Phong với Nam thì ôm tay ôm chân, Dũng thì ôm bụng, thằng này không thể thoát ra được, đây toàn là những người có thể nói là mạnh nhất bang của Long thời điểm bây giờ.
Phi chớp thời cơ, nó nhảy lên dung sức đạp con dao găm trên đầu thằng kia xuống.
“SỘT” 1 âm thanh nghe ngọt lịm vang lên, 5 người nhảy về sau, đây là cơ hội cuối cùng, nếu không chết, 5 người không còn sức đánh nữa. Mặc mẹ nó giết cũng phải chịu.
Thằng kia đứng khựng lại 1 chỗ, máu lại trào ra, đôi mắt căm thù nhìn 5 người trước mặt, đáng lẽ nó nên ra đòn nhanh và chính xác hơn để kết liễu lũ ruồi nhặng này, đúng là trăm trận chinh chiến sống oai hùng, nay về bị chết dưới tiểu nhân.
Nó gục dần xuống, trên đỉnh đầu, con dao găm vẫn cứ cắm chặt vào đó, Phi đi tới.
– “Dậy múa đi, dkm múa nữa đi” – Phi nhìn xác thằng đó dưới đất mà nói, rút con dao trên đầu ra, lấy áo lau sạch vết máu rồi cất vào vỏ, giắt vào hông.
5 người đi ra sau Long, ngồi bệt xuống.
– “Đưa Chọi với 2 con bé này đi viện” – Long noi, bây giờ chẳng cần những người này nữa, cuộc chiến của Long và Vinh bắt buộc phải diễn ra rồi, nếu Vinh chết thì Long có thể lên chức, nhưng nếu Vinh thắng thì Long và đàn em cũng phải chết.
Vinh Lợn đi ra giữa với Long, nhìn nhau.
– “Khá, đàn em khá đấy” – Vinh nhếch mép cười nói.
– “Vâng, hay thôi đi anh, anh rút lui anh với em như chưa có cuộc chiến này.” – Long nói.
– “Kết lên rồi, sao bỏ được.” – Vinh đáp.
– “Vậy chiến thôi.” – Long cũng chẳng nói gì nhiều, đây là chiến bắt buộc, anh ta cũng muốn tránh, vì dù gì Vinh cũng giúp Long rất nhiều, nhưng chuyện tới bây giờ, không tránh được.
Vinh lao tới, người lão nhìn mập mạp, nhưng lại rất nhanh, ra đòn rất nhanh và có lực, Long cũng hơi bất ngờ, rất ít khi thấy Vinh ra đòn, hôm nay thấy tận mắt và chống đỡ, mới thấy ngạc nhiên.
Long cũng chẳng phải dạng vừa, ánh mắt cả 2 tỏa sát khí, đấm chạm đấm, Vinh bị ăn 1 đạp vào người, khá mạnh, hơi lùi lại, nhìn Long vẻ mặt đang hòa hoãn lại, Vinh lao lên, tốc độ ra đòn lại tăng lên, Long bị trúng 1 đấm vào ngực, ôm ngực lùi về sau 1 chút, khá khó thở.
Long đi lại chỗ Phi.
– “Đưa a con dao găm” – Long nói. Phi vội vàng lấy ra, đưa cho Long.
Vinh thì lại chỗ ngồi, lấy trong đó ra 1 cây kiếm nhật nhưng là loại ngắn tên là “wakizashi”, độ dài chỉ ngang cây dao găm của Long. Nhưng sắc bén vô cùng, được dùng rất nhiều khi Vinh đi chiến đấu, cũng như cây dao găm của Long, cả 2 đều mang trong mình những lịch sử, những hoài niệm đáng nhớ.
– “Lên đi” – Vinh rút ra, tiếng phát ra sau khi rời vỏ, khá lạnh, làm người nghe thấy tê cả da đầu.
Long cầm dao găm nhảy vào, cả 2 dùng sức nhanh nhất có thể mà chém, mà đâm, tiếng 2 cây vũ khí vang lên khi va vào nhau, tiếng chat chúa, tiếng leng keng. Cả 2 bắn ra sau 1 hồi đâm chém, trên người Long lúc này, có rất nhiều vết thương đang rỉ máu, có chỗ sâu hơn nhìn rõ cả thịt. Còn Vinh thì cũng không là mấy, quần áo cũng tả tơi, thương tích đầy mình.
Khi 2 người đang lao vào nhau để thêm 1 hiệp nữa thì “ĐOÀNG”, tiếng kêu váng đầu phát lên, Vinh Lợn gục xuống ngay sau đó, Long nhìn cảnh tượng này mà không hiểu chuyện gì, nhưng có người đã ám sát Vinh, là ai??? Mà còn ngay giây phút này??? Dùng sung??? Đây nguyên tắc ngầm, cấm dùng súng khi chiến đấu giải quyết mâu thuẫn, vậy thằng nào??? Có gan làm như vậy??