Dũng

Chương 44



Phần 44

Hai ngày sau, Dũng với Hương, Mộc cắc lên đường, lần này là tới tận nơi của Huyết vũ, ba người đi vào thì bị đám đàn em cản lại, nhưng mà có ai mà cản nổi, tiếng kêu gào hú hét vang một khu, đi sâu vào tận trong thì Cuồng đao đi ra, không thấy Huyết vũ đâu cả, đám người Dũng hơi thắc mắc, Cuồng đao sao là đối thủ của họ được??? Sao Huyết vũ lại để tên này đi ra đây, ra để chịu chết hay sao?

– Huyết vũ đâu? – Dũng hỏi.
– Đi rồi… – Cuồng đao đáp.

Ba người khó hiểu thêm lần nữa.

– Đi đâu??? Sao lại đi??? Nói rõ xem nào. – Mộc cắc sốt ruột hỏi…
– Không biết, nhưng mà đêm hôm qua đã rời đi, nói rằng sẽ trở lại sau… – Cuồng đao nói.
– Vậy sao mày không đi cùng??? Mày cũng biết sớm muộn bọn tao sẽ tới đây mà? – Mộc cắc hỏi…
– Tao từng chém vô số người, chưa bao giờ sợ hãi mà chạy trốn… Chết cũng rất đơn giản mà?? – Cuồng đao cười nhạt, nó được Huyết vũ nhặt cái mạng về khi bị 3 người của gia tộc bên Thai lan truy sát, cho nên vì Huyết vũ mà giữ lại tung tích, Cuồng đao chấp nhận được.
– Vậy thì giúp mày toại nguyện vậy. – Dũng nói.

Cuồng đao chắc mẩm trong bụng, nếu như chết, cũng phải kéo một người trong ba người này đi cùng, Cuồng đao rút cây đao đã đi theo mình nhiều năm ra, có lẽ đây là trận đánh cuối cùng của nó rồi.

Dũng bắn người lên rút binh khí hạng nặng của mình ra mà bổ xuống, Cuồng đao dơ cây đao lên để đỡ, tiếng “Keng” của vũ khí va chạm vào nhau, tiếng kêu rất to và có phần ghê răng.

Cuồng đao run tay, lực phản chấn mạnh quá, cây đoa còn bị mẻ luôn rồi, vũ khí của Dũng cứng rắn tới ghê người.

Dũng chẳng để Cuồng đao nghĩ, hắn nhào tới lại một bổ nữa, Cuồng đoa chỉ đành dơ lên mà đỡ tiếp.

Lại tiếng “Keng” nữa phát ra, Cuồng đao lần này làm rơi cả đao xuống, vội vàng nhặt lên, xông tới để chiếm tí thượng phong nhưng mà Dũng vẫn cứ vung lên mà đánh xuống tiếp, làm cho Cuồng đao phải lùi lại, thực sự khó đánh quá mặc dù cho mình có định tung ra đòn gì chiêu gì nhưng cậy vào sức mạnh Dũng cứ thế mà bổ thẳng xuống, cực kỳ mạnh mẽ làm cho Cuồng ĐAO đang đà đánh cũng phải dừng lại để đỡ.

Dũng thở đài, hắn ta dùng sức nhảy tới mà dồn lực đập một cái thật mạnh, Cuồng đao đỡ nhưng lần này cây đao đã bị gãy, Cuồng đao ngẩn người đứng đó, nhìn chăm chăm ra xa, chắc cũng biết mình sắp ra đi rồi… nó chỉ muốn được nhìn khung cảnh lâu hơn một chút.

“Bụp”… Cuồng đao ngã xuống, cây vũ khí của Dũng đánh thẳng vào ngực của Cuồng đao, lõm xuống 1 vệt, ngực như bị đánh ép vào vậy.

Một đời tung hoành với cây đao, tạo nên ác mộng của khá nhiều người cứ thế mà nằm xuống. Dũng vẫn tôn trọng, nhặt hai mảnh đao để trên người của Cuồng đao, coi như là tiễn một đoạn.

Dũng với Hương, Mộc cắc trở về, cả ba suy nghĩ rất nhiều, bây giờ Huyết vũ đi rồi, không biết tên đó đi đâu… Chẳng biết bao giờ tên đó sẽ quay trở lại báo thù, việc báo thù là chắc chắn xảy ra rồi, chỉ là… bao giờ thôi… Như vậy họ cũng khá bất an, bất ưng một ngày Huyết Vũ xuất hiện, mà gia đình của Dũng lại không có hắn ở nhà, vậy thì…

– Hay mày lập băng thôi, như vậy gia đình mày cũng sẽ được an toàn hơn, dọn tất cả vào đó. – Mộc cắc lên tiếng, bây giờ mà lại còn ngồi chờ bao giờ Huyết vũ trở lại thì vất mệt mỏi lắm.
– Em thấy đúng. – Hương cũng nói theo, cô thì sao chả được, bây giờ cũng có tí võ vẽ, ngồi bàn chuyện nó tự tin lắm chứ @@
– Nhưng Phi lé chưa về, biết ý nó thế nào?? Bây giờ chỉ có 3 người mình… – Dũng ngại là như vậy, nó tôn trọng thằng Lé lắm, anh em từ bé đến giờ, chuyện lập băng này, phải có mặt nó mới xuôi được.
– Mày cứ làm đi, Phi nó sẽ ủng hộ mày. Mày còn phải lo cho người nhà an toàn chứ. – Mộc cắc lại nói.

Dũng thấy thật sự rất hợp lý, nhưng vẫn đắn đo vì Phi nó không ở đây.

– Mày nên chuẩn bị đi, lập ra đâu có dễ, còn phải chiêu mộ đàn em chứ?? Bọn nó lo việc kiếm tiền cho mày, làm mấy việc lặt vặt chứ, có phải lập ra là xong đâu – Mộc cắc nói…

Dũng quyết định, hắn ta đứng dậy, đi tới trước bài vị của 4 người, đã được Dũng chuyển về đây để thờ phụng. Dũng thắp lên mấy nén nhang.

“Em sẽ lập băng, tiếp tục với ý định của anh, các anh em yên nghỉ, trên cao nhìn xuống sẽ có một ngày em đứng trên toàn bộ giới giang hồ mà chễm trệ nhìn xuống, thù của 4 người, em chắc chắn sẽ trả!!”

Dũng nói thầm, những lời nói tuy rất nhỏ và không có chút hoa mỹ gì nhưng lại khiến cho người nghe được cảm thấy cả một bầu trời quyết tâm và chiến ý.

– Tên băng là gì? – Dũng quay lại hỏi hai người…
– Mày tự nghĩ chứ tao biết đâu? – Mộc cắc nói, Hương cũng chịu, cô không dám đặt, con gái toàn hoa lá cành @@.
– Vậy sẽ lập tên sau chờ thằng Phi về, còn bây giờ cứ lên tiếng chiêu mộ rồi đánh chiếm dần thôi! – Dũng nói.
– Chiếm dần?? Là lập riêng rồi lật hết bọn trên à? – Mộc cắc thắc mắc.
– Chứ mày lập rồi dưới trướng thì khác mẹ gì làm thuê cho Trùm?? Tao muốn chúng mày và tao là Trùm. HIỂU CHƯA!!! – Dũng nói, giọng hắn gằn lên, hai người nhìn thôi cũng đủ thấy chiến ý mạnh cỡ nào rồi.

Sau 2 tháng, việc Dũng lập lại một băng mới, có khá nhiều đàn em trước kia là của Long, nay đến đầu quân, thậm chí có vài tên tuổi cũng khá mạnh, nhưng do không về làm đàn em cho mấy ông Trùm nên bị ghẻ lạnh và đì, thậm chí còn truy sát nếu tạo ra nguy cơ ảnh hưởng tới bộ máy của Trùm việt Nam tạo nên.

Ngày thứ 9 của hai tháng sau, lực lượng đã được đầy đủ, Dũng cũng tự tin mà phân bố đàn em trải dài các quận huyện, hắn muốn chiếm dần địa bàn nếu như gặp là đánh, không phải sợ bất kỳ chuyện gì cả, cho nên đám đàn em cũng được việc lắm, mới thành lập cho nên chiến ý mãnh liệt lắm cơ @@.

Chiều hôm đó có một người nhìn thân hình cực kỳ vạm vỡ, có xăm hình chiếc Quan Tài màu vàng, bên trên trạm trổ rồng phượng kín mít sau lưng, mặt nhìn cực kỳ ưu tú và đẹp zai, người này đi tới đòi gặp Dũng, đàn em gây khó khăn một chút vì chẳng biết là ai, đúng lúc Mộc cắc vừa đi ỉa ra, thấy lùm xùm cho nên đi tới xem, Mộc cắc hơi bất ngờ về tên trước mặt này.

– Mày là ai? – Mộc cắc đi tới hỏi, vì khá tò mò.
– Nhân Mọi – Tên kia đáp.
– Có việc gì? – Mộc cắc lại hỏi tiếp.
– Tới gia nhập băng, cần gặp Dũng Bẹo. – Nhân Mọi nói.
– Đi theo tao… – Mộc cắc đưa ra chủ ý, thực sự nhìn người này không hề tầm thường chút nào, có vẻ như thực lực cũng dạng khủng bố. Riêng cái hình xăm sau lưng phải vía cực kỳ mạnh mới áp chế được, sát khí từ hình xăm đã đủ cho thấy vẻ “cứng rắn” về tinh thần rồi.

Mộc cắc dẫn Nhân Mọi vào trong, Dũng đang ngồi vừa xem sex vừa đọc truyện trên truyen3x.xyz, thấy người vào thì tắt đi nhưng mà thế đéo nào @@ lại tắt màn hình chưa thoát, tiếng rên trong điện thoại vang lên… “ứ… ớ… a… ui…” vang lên khiến Mộc cắc với Nhân mọi nhìn nhau mà trợn mắt.

Dũng ngại quá vơ vội điện thoại tắt tiếng ^^.

– Có việc gì đây? Đi ỉa về dẫn theo người hộ vệ à? – Dũng hỏi, vẻ mặt gượng cười để che đi sự xấu hổ vừa rồi.
– Có người gặp mày. – Mộc cắc nói, chỉ vào Nhân Mọi mà nói…
– Chào, tên Nhân, giới gọi Nhân Mọi, biết đâm chém, đòi nợ. – Nhân mọi giới thiệu…

Dũng với Mốc cắc nhìn đánh giá Nhân Mọi, tên này chắc chắn thực lực cũng được, cần phải test xem sao, nếu như trình độ cao thì lên làm thân cận chứ làm mấy cái kia xúc phạm nó quá.

– Mày muốn làm gì? – Dũng hỏi…
– Tùy, nhưng ít nhất phải bằng thằng này. – Nhân quay sang nhìn Mộc cắc, theo như hai người nói chuyện, Nhân biết Mộc cắc vị trí cũng rất cao mới có thể nói chuyện với Dũng như vậy được.
– Mày nghĩ với thực lực của mày??? Có đảm nhiệm nổi không??? Với vị trí này, tất cả trận đánh sẽ phải ra mặt, thậm chí sống nay chết mai, mày nghĩ sao? – Mộc cắc nói.
– Ừ, chắc được. – Nhân đáp.
– Thử đi. – Dũng nói với mộc cắc, nói hay phải thử mới biết được.

Cái dkm… anh em mà như lol, bảo mình đi thử, nhỡ nó mạnh quá đấm chết thì sao??? Con mẹ nó bạn bè như bẹn bà vậy, Mốc cắc nghĩ mà oán than.

– Hay mày thử đi, tao vừa đi vệ sinh vẫn đau bụng quá @@ – Mộc cắc nói, con mẹ nó ngu cặc gì mà ra làm bao cát để thử.

Dũng biết thừ thằng này nó nghĩ gì, nhưng thôi, dây dưa mãi, chính mình thử sẽ tốt hơn, sẽ biết được chính xác thằng này thực lực tới đâu.

Dũng đi ra, hắn vặn cổ tay, nhìn chằm chằm vào NhÂN Mọi, xem ra đây cũng là cách phủ đầu đàn áp tinh thần của NHÂN Mọi. Hai người nhìn nhau, Nhân mọi thủ thế, chờ đợi Dũng lao vào, nhìn Dũng trước mặt, nó biết chắc chắn Trình độ cũng rất cao nhưng muốn biết, người sau này làm đại ca của mình, sẽ mạnh như thế nào để xem có đang bán mạng để đi theo không.

Dũng nắm tay, do trước kia luyện tập cho nên tay của Dũng giờ cứng cáp có khi còn hơn cả Phật thủ lúc trước, hắn nhào tới đấm, tiếng rít gió vang lên, Nhân mọi giật mình về lực đánh của Dũng, Nhân không dám qua loa, đưa tay mình ra đỡ, vòng khủy tay muốn đánh vào mặt Dũng, khi khủy tay của Nhân sắp chạm vào mặt Dũng, Dũng dơ cánh tay lên.

“Bốp” tiếng khủy tay và cánh tay va nhau, lực cả hai đều mạnh, Dũng nhảy ra sau, thử cước, chống hai tay xuống đất, bật ra chô Nhân, nếu trúng đòn này có lẽ sẽ gãy mất 1 – 2 cái xương là ít, Nhân Mọi không hê hoảng loạn, nó co chân lên lấy đà thủ thế, nhưng Dũng không đạp mà chỉ hích chân vào ống đông của Nhân rồi mượn dad bật lên, áp dụng bài đánh của võ muay thái, muốn dùng đầu gối húc vào mặt của Nhân, nhanh quá, Nhân khó đỡ được, chủ động dùng đầu mà va vào đầu gối của Dũng, mặc dù sẽ đau nhưng đầu của Nhân cũng cực cứng rắn, Dũng hơi giật mình vì độ lì của Nhân, liền dừng lại.

– Được. – Mộc cắc đứng xem, như vậy cũng đủ để đi theo rồi.

Dũng cũng gật đầu, hai người khá vui vì có một người tìm tới lại mạnh như này.

– Tao muốn được thử…

Giọng nói vang lên làm Dũng với Mộc cắc hơi ngạc nhiên quay sang, còn Nhân Mọi vừa đang đánh giở, cho nên cũng khá máu, trực tiếp nhảy về hướng tiếng nói phát ra.

Dùng quyền mà đấm tới, người kia không né mà đứng đó, chờ nắm đấm tới gần, dùng nắm đấm của mình đối lại, hai bên nhìn nhau, Nhân Mọi thấy hơi nhói ở cánh tay truyền lại, người kia cũng chẳng để ý mà trực tiếp như con thú hoang, vồ tới đánh Nhân Mọi, tuy rằng những pha ra đòn của người đó hình như đang giảm lực đi nhưng Nhân mọi vẫn thấy hơi rướn với trình của mình. Nhưng hôm nay ngày đầu ra mắt, nếu để thua quá thì sau này mặt mũi đâu mà nhìn ai. Dũng với Mộc cắc đứng xem mà nở nụ cười, cứ như đi xem phim vậy.

Nhân mọi hô lên, gồng sức mà bổ tới, nắm đấm rít gió, cước tung lên cực kỳ nhanh và tốc độ, nhưng người kia vẫn đỡ được, thậm chí còn phản công tới vài lần làm Nhân mọi khá đau đớn.

– Mày không phải đối thủ, nhưng trình độ như này đã được rồi, luyện tập thêm sẽ tiến bộ. – Người này nói với Nhân Mọi, làm cho nó như bỏ ra được tảng đá nặng trong lòng.
– Tao muốn thử. – Dũng lên tiếng, rút cây binh khí ra mà đập tới…

“BỤP” Binh khí đập xuống đất, chỗ đó hơi lõm xuống, Nhân mọi bây giờ nhìn mới thấy hơi tái mặt mạnh như này mà nãy may không đánh thật.

Người kia thì nở nụ cười nhìn thế công của Dũng.

– Đến là đón…

Bạn đang đọc truyện Dũng tại nguồn: http://truyen3x.xyz/dung/

– Lé… ra hết sức của mày đi, tao muốn xem gần 5 năm qua mày học được gì? – Dũng nói, Phi đã trở về, tất nhiên tình cảm của bọn nó khác với nhưng người khác, làm gì có chuyện ôm hôn bắt tay @@

Phi thấy Dũng lấy Binh khí ra cũng hơi ngạc nhiên về quả này, nhìn hầm hố vãi thị lol lại còn nặng thế này, Phi cũng lấy ra một cây đao nhưng mà chỉ dài bằng cánh tay của nó, trên thân đao có khắc mấy chữ Trung quốc, độ sắc bén thì khỏi phải bàn.

– Dùng đao à?? Khéo gãy – Mộc cắc nói vọng vào, cái gương của Cuồng đao lần trước, gãy đôi cây đao rồi, Phi lé dùng đao đấu với cây này của Dũng e rằng cũng như nhau.

Phi bổ tới, con dao sắc bén như muốn chém đứt cả không khí mà như thế chẻ tre bổ xuống đầu của Dũng, hắn cũng không né, vây binh khí lên đỡ, tiếng kêu phát ra thật sự rất chói tai, ánh lửa lóe lên khi hai binh khí va vào nhau, lực nhìn cũng đủ biết mạnh cỡ nào. Thằng Nhân Mọi nhìn hai thằng này mới chỉ có nhát đầu tiên mà với Nhân mọi cứ như phát cuối cùng ấy.

Cả hai dùng sức mà ghì lẫn nhau, không ai chịu ai, Phi lại rút trong người ra cây đoản kiếm chỉ tầm 20 – 25cm chém ngang, Dũng bất ngờ, dùng lực đẩy Phi lé rồi né ra sau, con dao chém ngang bụng Dũng, may mà chỉ rách áo.

– Dkm… thằng lồn… chơi bẩn à? – Dũng kêu lên…
– Bẩn cái lồn… mày không đỡ được thì thiệt he he… – Phi cười, làm cặc gì có bẩn với sạch, thằng nào ăn đòn là ngu!!! Gần 1 năm đánh đấm trong võ đài sinh tử, chỉ 1 hành động ngầm cũng đủ giết chết rồi, sao mà nó không tỉnh cho được, bao nhiêu thủ đoạn cũng đều được thể hiện trong đó, kết quả chính là câu trả lời cho mọi chuyện.

Phi nói xong, nó lại cất con dao vào người rồi cầm đao kéo lê xuống đất nhào tới chỗ Dũng, tiếng lưỡi đao quét xuống đất ghê rợn người, cảm thấy lạnh sống lưng. Phi nhấc lên, chém rất nhanh, cứ như “cuồng đao loạn vũ”, chém tới tấp, Dũng bị ép lùi lại, Phi nhếch mép cười.

– Thế thôi à? Tao tưởng mày ghê gớm lắm, bắt nạt thằng kia à? – Phi nói, nó nở nụ cười rất khốn nạn.

Mộc cắc đứng ngoài nghe vậy cũng thấy cay dái nói gì Dũng, Dũng nghe xong cũng cú lắm, hắn cầm vũ khí quét nang để đánh bật đòn liên hoàn của Phi, lộn người mà đập xuống, Phi thấy bây giờ kéo đao lên sợ không kịp, đầu óc nhanh nhẹn trong chiến đấu sinh tử phát huy tới cực hạn, nó gồng người, nghiêng sang một bên, nhấc chuôi đao lên chờ tới khi vũ khí của Dũng sắp đánh tới, hất cây đao lên mà đỡ đòn, cây đao bị đập vào chuôi, bật ngược lại, vừa tầm tay Phi với, nó vớ cây đao mà luồn xuống định chém vào chân Dũng, Dũng cũng không kém, nó chống cây vũ khí xuống đất, thụt xuống phải 2 – 3 phân, đu cả người lên trên, dùng chân đá vào người Phi.

Phi xoay người, cú đá sượt vào ngực nó, lại dùng lực mà hẩy ngực vào chân Dũng, chân hắn bị bật lại, Phi xách đao lên đứng nhìn Dũng.

– Hết à? – Phi hỏi…
– Hết á??? Này thì hết… – Dũng nói, hắn ném cây vũ khí tới chỗ phi rồi lao theo, cây vũ khí nặng kèm theo lực ném của Dũng, rất nhanh tới trước mặt Phi.

“Keng” cây đao gạt Vũ khí của Dũng ra, Phi cũng cắm cây đao xuống đất mà lao tới đánh tay không với Dũng. Nắm đấm cả hai va nhau, nghe những tiếp bụp chát vang lên, thân thủ cả hai cực kỳ nhanh, ra đòn không hề nương tay, Phi lộn người trên không mà đấm xuống, Dũng cũng bật ra mà dùng chân đón cú đấm, lại lao vào đấm đá, Mộc cắc nhìn cũng khá ngứa tay, nhưng mà chưa nên nhảy vào, đợi tí nữa nó vào ăn cả hai thằng @@ như này mới hay, như thế đám Dũng mới sợ nó được… hehehe… Mộc cắc đứng mà nghĩ ngợi cười tươi như hoa. Nhân mọi thì khác, nó nhìn cặp này đánh đấm, cứ như học sinh tiểu học nhìn mấy anh em đại học vậy.

Phi với Dũng cùng tung cú đá, cả hai lùi lại.

– Xem ra tiến bộ không ít nhỉ. – Phi nói…
– Ừ, nhưng tao nghĩ mày vẫn chưa hết sức thì phải. – Dũng nhìn Phi mà đáp.
– Ừ, vậy thì cho mày xem toàn bộ những gì tao có, những gì chịu đựng gần 5 năm qua. – Phi gằn giọng, nó rút cây đao lên, đá vũ khí của Dũng về cho hắn cầm, nó cầm cây đao đứng đó nhìn Dũng, rồi thở ra một hơi nặng nề. Xem ra hôm nay nên làm tất cả những gì nó có thể làm được để cho Dũng được thấy, Phi cũng thử xem, với thực lực hiện tại của mình có thể giúp Dũng đi lên hay không.

Phi vung đao, cây đao như đang hòa vào với cơ thể nó, bật tới chém vào Dũng, Dũng thấy cách dùng và lực duy trì đã khác hơn lúc nãy, mạnh hơn và nhuần nhuyễn đến đáng sợ.

“Keng” cây đao chém vào vũ khí của Dũng, rồi lại chém sang bên cạnh, cực kỳ nhanh. Dũng dơ chân đạp vào ngực Phi nhưng nó không hề hấn gì, vẫn cứ như cơn bão, ập tới cạnh Dũng, cây đao trong tay cứ bổ liên tục xuống, Dũng bị phản lại lực mà hơi cóng tay một tí, lại một tia sáng lóe lên chiếu vào mắt Dũng rất nhanh, hắn biết là gì, dùng tay đấm tới cổ tay của của Phi, nhưng lại bị phân tâm làm cây đao của Phi như biết được sơ hở trong 1 – 2 giây ngắn ngủi của Dũng mà nện xuống, Dũng mới giật mình, giơ vũ khí lên, dùng sức vào cánh tay nhưng hai bên xuất phát khi vung khí khác nhau, Phi thì đang đà bổ, Dũng thì bị động đỡ…

“Keng… soạt” Tiếng đao chém xuống, hai binh khí va nhau, lại kèm thêm âm thanh ngọt lịm, Mộc cắc nghe mà rợn tóc gáy, Phi nó chém trúng Dũng rồi à? Phi rút đao lại nhìn Dũng, Dũng bị chém xẻ hết cả áo ngoài, đây cũng là Phi nó đã giảm lực xuống rồi. Dũng nhìn thấy vai mình bị xẻ 1 đoạn thì nhăn mày, tất cả áo bị xé rách rơi xuống.

– Cởi áo dọa tao à? – Phi hỏi.
– Dọa con cặc tiếp tục. – Dũng gắt.
– Mày giống mấy cái lốp xe… vì hơi non @@! – Phi nói, ôi dkm câu này… nó cay chứ ^^. MỘC CẮC CƯỜI PHÁ LÊN.

Dũng thì mặt mũi đỏ gấc gác, dcm… Hắn lao tới Phi, gân tay gân mặt nổi nết hên, cây binh khí nặng kia mà giờ Dũng đánh cứ như không, Phi cũng nghiêm túc lại, nó rút con dao trong người ra, một dao một đao đón đỡ của Dũng, Phi không hề hoảng loạn, tinh thần của nó mài giũa cực kỳ nét, không hề sợ hãi trước thế công của đối thủ, Dũng nghiên răng mà cầm vũ khí di chuyển tới lui đánh cực kỳ chuẩn chỉ, từng góc chết của phi bị khai thác triệt để, mấy lần suýt ăn đòn.

Phi nở nụ cười tà môn, nó theo đà bổ xuống của Dũng mà ngửa ra sau, Dùng chân đá vào tay cầm vũ khí của Dũng, bị bật ra ngoài, Dũng không hề loạn, vẫn tay không mà đấm xuống, cây đao chém ngang trước mặt, bất ngờ Dũng dừng lại, nhún nhân chảy lên khỏi vùng chém của cây đao, hai đầu gối co lại, để khi hạ xuống thì Phi xe ăn trọn hai đầu gối vào ngực, nhưng Phi đâu có ngơ, nó biết ý đồ của Dũng, lăn sang bên cạnh, kẹp hai chân vào cổ Dũng mà lôi sang, Dũng dùng tay mà gỡ chân Phi ra nhưng nó quặp chặt quá, Dũng dồn lực ở tay mà đấm vào chân Phi, Phi buồn ra đạp một cái vào mặt Dũng rồi bật ra sau.

Dũng lại ôm mặt, không ngờ Phi lại phát triển nhanh như vậy, từng đòn của đối thủ nó cũng có thể tận dụng mà phản công lại.

Hai người đứng lên, Dũng ôm mặt Nhìn Phi mà nở nụ cười, Phi cũng cười cười nhìn Dũng. Hai người đi tới gần, bống Mộc cắc từ đâu nhảy vào giữa, dơ hai quyền sang hai bên, Phi với Dũng giật mình nhưng đéo loạn, bọn nó đều bắt được quyền của mộc cắc, Phi dùng sức vận vào cú đấm mà đấm sang coi như quà gặp mặt @@ anh em lâu ngày không gặp nhau hơi nhớ.

“Bụp” Tiếng trầm dục vang lên, Mộc cắc lùi lại, nó cũng không đau lắm.

– Ô… cũng tiến bộ nhỉ… cứng đấy… – Phi cười nói.

Phi nhảy tới định thử với Mộc cắc thì bị Dũng ngăn lại, bây giờ vào nhà đã.

– Vào đã, tí đánh nó sau. – Dũng nói, bốn người quay vào trong, đang vào thì một cái gì đó rất nhanh, lướt qua Dũng nhào tới chỗ Phi, Phi cảm nhận được lùi về sau, nhìn lại là Hương??? Phi giật mình trợn mắt nhìn cô.
– Ủa??? Hương??? Làm gì đấy?? Mà sao… em nhanh thế??? – Phi thắc mắc hỏi.
– Nhanh thì sao? Nhanh mà anh vẫn tránh được đó thôi. – Hương nói, cô lại dùng cước bộ của mình, vẫn dụng đến cực hạn, thoắt cái tới chỗ Phi, cô vung trảo lên, Phi lại lùi người về sau làm Hương chụp xuống không khí.
– NÀI… Bình tĩnh, học đâu cái này đấy??? Định bóp nát đầu anh à? – Phi gào lên, dkm… vừa về tính khè thằng Dũng tí, ai ngờ vợ nó ra đây nhào tới đánh mình.

Hương éo nói gì, lại co chân nhảy tới chỗ Phi, tốc độ nhanh quá, cô ra tay đánh vào mặt, nhưng Phi lại dơ tay đỡ ai ngờ Hương lại xoay người mà đá vào bụng nó… Phi ôm bụng lùi về… con mẹ nó… con quỷ cái… đánh đau quá…

– Anh đá chồng em 1 cái, em trả lại anh… Hương đắc ý nói. Phi ôm bụng mà nhăn nhó, thực ra Phi nó còn chưa hiểu cho nên mới không đánh tra, chứ nó mà đánh trả, Hương xác định là nằm đây.

5 người cười nói đi vào trong nhà. Phi đi vào ngồi bàn để ý thấy 4 cái bài vị gần đó, nó đi tới… nhìn mấy tên trên bài vị… Phi khựng lại… Nam với Phong mất rồi thì nó biết… nhưng mà??? Long với Phúc??? Sao lại… Phi đứng chôn chân tại chỗ, cầm lấy hai bài vị của Long với Phúc mà mắt hơi cay.

– Ai? – Phi lên tiếng, một chữ thôi mà làm cho mấy người ở đây hơi thấy lạnh gáy.
– Huyết vũ, chạy rồi. – Dũng nói.
– Tìm… giết nó… – phi nói, giọng nó khá nghẹn lại…

Không ai nói gì chỉ có Phi đứng đó mất nửa ngày. Phi đi ra, ngồi xuống bàn uống nước, Dũng quay sang nhìn Nhân Mọi:

– Tạm thời mày đi theo Mộc cắc. – Dũng nói.
– Sao rồi??? Bang phái sao ròi? – Phi hỏi…
– Chưa có tên, còn lại ổn, đang tuyển thêm người. – Mộc cắc nói.
– Mày đặt đi. – Dũng nói với Phi, hắn chờ nó về cũng chính là lý do này.
– Tao à?? Tao biết đặt đâu?? Mày sao thì tao vậy. – Phi nói, nó biêt thằng Dũng chờ nó về đặt, Dũng tôn trọng nó, nó biết, tình cảm hơn cả ruột thịt cho nên Dũng làm gì nó cũng nhìn thấu được hết.
– Đại đi, nhanh còn khai trương.@@ – Mộc cắc nói.

Dkmmm băng đảng mà nó cũng khai trương, cmn chứ.

– Thiên Long Bang, có chữ Long… vì dù sao mình cũng được anh Long dẫn dắt và nâng đỡ, tao muốn sau này tê anh Long được nhắc lại nhiều nhất. – Phi nói, nó trọng tình nghĩa, điều đó Dũng biết, Phi chỉ coi những người ma nó gọi anh em là đáng để chú ý, còn lại Vứt!!
– Ủa… sao trước giờ không thấy có bang phái?? – Phi hỏi…
– Vì đều nằm dưới trướng của Trùm, cho nên không ai đặt tên bằng cả, chỉ lấy tên đại ca để gọi băng đó luôn. – Dũng nói.
– À… vậy là??? – Phi lại hỏi.
– Đung… tao muốn dẹp hết cái bọn này… Tao muốn đứng trên cao nhất… mày??? Có giúp tao không?? – Dũng nói.
– Chiến!!! Tao đi để có thể giúp mày… khi tao về thì sẽ là lúc tao giúp mày!!! – Phi nói, ánh mắt nó cực kỳ kiên định, người trước mặt này…

VÌ HẮN NÓ CÓ THỂ BỎ MẠNG NHƯNG TÂM NGUYỆN CỦA HẮN… NÓ PHẢI GIÚP TỚI CÙNG!!!

Chương trước Chương tiếp
Loading...