Duy Ngã Độc Tôn
Chương 37
Đêm thứ hai của việc sửa chữa, các phần xung quanh móc, các lỗ đào tròn đường kính chừng 30cm sâu tới 30m nhanh chóng được triển khai. Hóa chất và các cột kim loại đặc chế được đưa vào một cách lần lượt và chuẩn xác, Cửu Sắc trực tiếp đốc thúc cũng như giảng giải cho Thìn luôn đứng bên cạnh về nguyên lý của các công việc trong thực tế và sự khác biệt của phương pháp riêng anh ta nghiên cứu.
Cả công trường sôi động dù tránh việc gây ra động tĩnh quá lớn, lúc này chẳng còn dáng vẻ một bang giáo bí ẩn bậc nhất nữa, chỉ là một công ty xây dựng đang cố sức làm tốt công trình đã nhận. Tất cả giáo chúng đều cảm nhận được sự bình thường của cuộc sống, nhịp thở của công việc, sự vất vả thuần túy, có được những giây phút thế này thực sự họ rất vui. Cho người ta cái cảm giác lại trở về cuộc sống bình thường, có lẽ rất nhiều người bắt đầu hiểu tại sao bang chủ của họ lại trốn đi tìm cuộc sống nhân gian là thế.
Sáng hôm sau, Thìn dừng tay khi chiếc điện thoại dành riêng việc bổn giáo rung lên. Rút ra cục sắt trắng, anh ấn nút nghe đồng thời đi về phía cổng ra vào để tránh tiếng ồn:
– Lục đệ, có tiến triển hả!
– Bang chủ, không biết bắt đầu từ đâu nữa!!!
– Ta có thời gian mà, cứ từ từ nói!
– Vậy bắt đầu từ chỗ Tứ Sắc tỷ nhớ nhung bang chủ nhé, hôm trước đệ không nhầm thì còn phải tự xử khi nhớ huynh đó! Ha ha!
– Cái tên này, ngươi học cái tính nhố nhăng của Thất huynh từ bao giờ đó hả? Báo cáo việc chính đi.
– Rõ! Bang chủ! – Lục Sắc nghiêm túc trở lại.
Một câu chuyện dài kể về quá trình tìm hiểu không có kết quả và việc đụng độ gần đây với Thiên Thanh, một số thông tin cô ta cung cấp làm tin để xác minh câu chuyện là thật.
– Thiên Thanh khẳng định nếu bang chủ hợp tác sẽ nhận được lợi ích lớn tới nỗi bang chủ tưởng tượng cũng không ra. Ví dụ như về Long Đồ Chí.
– Tất nhiên một bang hội lớn như Thiên Địa Hội, sở hữu rất nhiều Long Đồ Chí là rõ ràng.
– Cô ta nói, à không, cô ta nói lại lời bang chủ cũng tức là cha cô ta chuyển lại cho bang chủ là: Nếu luyện Nhập Khí Tọa Đả Khai mà mắc ở đâu đó thì đừng cố luyện, mà có 10 mảnh Long Đồ Chí sẽ giúp bang chủ đả thông con đường luyện công pháp.
– HẢ? Có chuyện đó sao? Ông ta còn nói gì nữa, 10 mảnh đó ông ta có?
– Không, ông ta biết nó ở đâu, cụ thể là Hắc Thủy Giáo giữ, đặc biệt có thông tin bọn chúng tháng tới sẽ vận chuyển 10 mảnh này làm giải thưởng cho cuộc thi luận võ giữa chúng và Lam Sơn Cốc, vì 10 mảnh này vốn vô dụng với người luyện công pháp bình thường. Có lẽ chúng không biết dùng vào việc gì.
– Ông ta có lộ trình và thời gian cụ thể không?
– Không có, bọn đệ cũng chưa gặp được bang chủ Thiên Địa Hội vì những lý do đệ nói. Sẽ lên kế hoạch để huynh gặp mặt. Tứ Sắc tỷ cũng đã liên hệ ngay với Bất Ái tăng cường do thám mọi động tính của Hắc Thủy Giáo rồi.
– E rằng nhận được tin tức hành động không kịp. Ta sẽ tính toán. Vậy về việc gặp Trần Lý Huỳnh?
– Thiên Thanh đã về báo lại với ông ta, sẽ lên kế hoạch gặp mặt. Nhiều chi tiết bọn đệ không nắm được vì cô ta chỉ nói rất ít thông tin, nói rằng chỉ khi nào trực tiếp gặp bang chủ thì cha cô ta sẽ nói rõ mọi chuyện.
– Vậy giờ hai người ở đâu?
– Bọn đệ đã chuyển tới một khách sạn tại trung tâm quận 1 để dễ bề nhận liên lạc từ Thiên Thanh, cô ta sắp xếp vì ở đây rất nhiều người qua lại, cô ta lén chuyển tin sẽ dễ dàng hơn.
– Nói như vậy, Thiên Địa Hội đã rơi vào tay kẻ khác, tới nỗi con gái bang chủ làm gì cũng bị theo dõi và phải lén lút hay sao.
– Chính thị, nói chung phải là bang chủ gặp trực tiếp lão ta thì mới ra được mọi vấn đề. Nhưng mà…
– Nhưng mà sao?
– Tứ Sắc tỷ nói mọi thứ vẫn hơi mơ hồ, sợ rằng đây là cái bẫy để tóm gọn bang chủ thì sao? Tỷ tỷ nói, xét ra nếu Thiên Địa Hội muốn thôn tính cả Đại Việt ẩn giáo thì mục tiêu đầu tiên phải là chúng ta vì chúng ta đang chặn ngay ở miền Trung. Tuy không bành trướng lãnh thổ và hoạt động nhưng có thể nói miền trung thuộc kiểm soát của chúng ta.
– Việc đó ta sẽ suy tính, cũng là một khả năng nhỏ. Mặt khác Thiên Địa Hội có tiếng đi lại với chính phủ, mà chúng ta chính là cái gai trong mắt họ nên có thể mượn dao giết người.
– Phải phải, Tứ tỷ cũng phân tích vậy.
– Được rồi, giờ ta sẽ cần xác thực thêm vài điều. Hai người ở đó phải rất cẩn thận, mặc dù ta nghĩ nếu có âm mưu gì cũng nhắm vào ta chứ không bứt dây động rừng đâu.
– Đệ biết rồi, tứ tỷ và đệ đã có 3 phương án thoát hiểm nếu cần thiết.
– Tốt lắm, đệ và tứ tỷ nghỉ ngơi đi.
– Sư huynh này!
– Gì vậy.
– Giờ đệ nói với tư cách là sư đệ của huynh, đệ thấy tứ tỷ thật tội nghiệp, có lòng với huynh lâu lắm rồi đó. Không thể hiện ra mặt như Nhất tỷ nhưng cũng sâu đậm không kém đâu, đàn ông thêm một phụ nữ cũng vẫn là ít, nếu được huynh hãy chấp nhận tỷ đó.
– Cái tên này, đây không phải là việc muốn là muốn được. Vạn sự tùy duyên nhé. Nếu không còn việc gì khác để ta đi lo công chuyện.
– Dạ vâng! Chúc bang chủ mạnh khỏe.
Kết thúc cú điện thoại, Thìn lập tức gọi Tam Sắc tới bàn luận những thông tin nhận được, hai người bàn luận rất lâu. Việc dấn thân vào khu vực miền nam lại liên quan trực tiếp tới nội bộ cao nhất của Thiên Địa Hội không phải chuyện đùa được. Nếu nói sức chiến đấu, cho dù Bạch Long Cửu Diện toàn người tinh anh, nhưng số lượng thì quá ít.
Xét tới nay tổng thể bang giáo gồm lực lượng tiềm năng gần 1000 giáo chúng chia mỗi đội 500 người lần lượt do Nhất Sắc và Thất Sắc quản lý. Chủ yếu thời gian của các giáo chúng này là tập luyện võ công và sinh hoạt ở bản giáo, sẵn sàng đợi lệnh. Đây là đang nuôi dưỡng lớp giáo chúng ngày một tinh nhuệ để khi có chiến đấu sẽ đủ sức đảm đương.
Còn hiện tại có 3 phân đội chiến đấu, làm các nhiệm vụ ám sát hay tấn công, nằm vùng bao gồm 200 sát thủ tinh anh, cũng chuyên dùng kiếm do Lục Sắc trực tiếp huấn luyện, nói về tốc độ trong giao chiến thì đội ngũ này là mạnh nhất toàn bang, 100 lực đồ chiến sĩ dưới sự huấn luyện của Ngũ Sắc Hoàng Vân Sơn, vì công pháp cùng luyện Kim Cang Lực Ấn Đồ nên sức mạnh, lực công phá là sở trường của đội ngũ này. Ngoài ra còn một số giáo chúng làm các nhiệm vụ nằm vùng và ẩn thân do Tứ Sắc, Tam Sắc quản lý thông tin.
Nói tóm lại, so với bất cứ bang hội nào thì lực lượng chiến đấu của Bạch Long Cửu Diện là quá mong manh, đừng nói so với Thiên Địa Hội, vì vậy nếu muốn tiêu diệt hoàn toàn thì thực tình không khó. Có điều có thể tổn thất không nhỏ, vì Bạch Long Cửu Diện giáo có vị trí không ẩn giáo nào ở Đại Việt thay thế hay dám đụng vào nếu không có nguyên nhân đủ lớn là vì cả ngàn năm nay, công tác cùng sở trường của bổn giáo chính là ám sát.
Có thể nói hàng ngàn năm, bổn giáo hợp đồng với chính phủ các thời khác nhau chính là việc ám sát, dù mục tiêu trốn ở đâu trên thế giới, được bảo vệ thế nào, một khi Bạch Long Thần Giáo ra tay chắc chắn sẽ phải bỏ mạng. Quân lệnh của giáo là cực kỳ chặt chẽ, dù bỏ mạng toàn bộ thì giáo chúng của Bạch Long Thần Giáo cũng hoàn thành nhiệm vụ, hàng vạn vụ ám sát chưa bao giờ thất bại. Tới thời của Thìn làm bang chủ đã có sự thay đổi lớn, nhưng mới chưa tròn chục năm, chắc chắn khả năng vẫn còn đó. Không kẻ ngu ngốc nào lại đi ra lệnh tấn công một bang phái mà chỉ cần không tận diệt toàn bộ trong 1 lần thì cái đầu của mình khả năng gần như chắc chắn sẽ không giữ được.
Mặt khác, vì bổn bang rất bí mật mọi thông tin, nên thực ra, không bang hội nào rõ cụ thể Bạch Long Cửu Diện giáo có bao nhiêu người, chỉ suy đoán 1 bang hội hơn 1000 năm lịch sử chắc chắn giáo chúng lên tới một con số khổng lồ và rải rác khắp nơi. Điều này mới là nguyên nhân chính, sự nhầm tưởng quy mô của bang hội làm không ai dám động vào. Nếu sự thật này được phơi bày thì chắc hẳn 3 ẩn giáo còn lại sẽ coi bổn bang như một miếng mồi ngon, khi ai cũng thừa đoán được số mảnh Long Đồ Chí bổn bang nắm giữ là con số khổng lồ.
Nhưng Bạch Long Thần Giáo luôn có 1 điểm yếu, đó chính là vị trí bang chủ. Đây là bang hội có tiếng về trung thành, mà bang chủ chính là trung tâm của nó, người ta đồn rằng, chỉ cần bang chủ bang này nói 1 lời, toàn bộ thành viên của bổn bang có thể tự sát không cần đắn đo. Do vậy, nếu tóm sống được bang chủ rồi dùng tính mạng người đó ra uy hiếp, chắc chắn thành quả đạt được là có thể chiếm toàn bộ tài sản của bổn bang. Vì nguyên nhân này nên việc bang chủ bổn bang tự dấn thân vào các công tác nguy hiểm vốn chưa bao giờ được hoan nghênh.
Nhưng tới thời của Thìn thì mọi chuyện bắt đầu khác dù chỉ trong nội bộ bang biết, anh không ngại tham gia các công tác nguy hiểm nếu cần thiết. Con đường đi của anh thì càng không ai hiểu được, tất cả chỉ có thể tin tưởng tuyệt đối. Vì những điều trên, việc cho bang chủ đi hẹn gặp trong vùng đất chưa rõ địch ta lại quá xa bổn bang, thiếu cả địa lợi – nhân hòa là điều rất khó Tam Sắc chấp nhận. Sau cùng Thìn thuyết phục sẽ xem xét kế hoạch gặp gỡ bên Thiên Địa Hội thế nào để quyết định.
… Bạn đang đọc truyện Duy Ngã Độc Tôn tại nguồn: http://truyen3x.xyz/duy-nga-doc-ton/
Trong một căn phòng xa hoa bậc nhất, tất cả không gian tỏa ra ánh sáng hoàng tộc từ mọi đồ dùng và trần nhà, các bức tường xung quanh vì đều được dát bằng vàng nguyên chất. Giữa căn phòng là một chiếc giường rất lớn cũng đúng nghĩa hoàng tộc với bốn cột cao bốn góc, ở mỗi cột được buộc lại tấm lụa quý mà nếu thả hết ra sẽ che kín hoàn toàn không gian bên trong. Trên chiếc giường có đệm cao cấp đó, hai cô gái, một đã trung tuần, một mới ngấp nghé tam thập cùng 1 thanh niên rất trẻ đang có những hành động của bản năng cơ bản và dâm đãng nhất của loài người.
– Hàm Hương, lồn của dì hôm nay chưa cạo sạch lông đó nghen.
Nói xong, người đàn bà trung tuổi lại vục mặt vào, đưa cái lưỡi ướt át của mình liếm thật nhiều vào cái lồn của cô gái trẻ hơn đang kê dưới mông một chiếc gối, ưỡn người lên, hai tay chống ngược về phía sau, vừa nói vừa rên rỉ:
– A… a. A… Chị Hoan, chị thật tài giỏi, con trai chị đang đụ chị như vậy mà vẫn bình thường được… aa… sướng lồn quá!
– Sao mẹ bảo mẹ vẫn thích để lông lồn rậm rạp cơ mà, nên có bao giờ mẹ chịu cạo đâu!
Người thanh niên đang ôm eo người đàn bà trung tuổi là Trần Tiến Đạt, con trai ruột của Trần Lý Huỳnh, hắn, mẹ hắn và Hàm Hương đang thỏa mãn thú tính của mình như mọi ngày. Hắn chọc từng phát dương vật vào sâu trong lồn của mẹ mình, nơi hắn chui ra 24 năm trước.
– Mẹ con càng ngày càng dâm đãng đó Đạt ạ, sắp không chịu nhường con cặc đẹp đẽ của con cho dì nữa rồi.
– Dì yên tâm, con cặc khủng bố này sẽ luôn đủ thể thỏa mãn hai người.
Cặp vú đã xệ xuống của Nguyễn Lạc Hoan, đệ nhị phu nhân bang chủ Thiên Địa Hội đang rung mạnh mẽ, mỗi lần con trai bà ta đút con cặc to lớn lút cán, nó lại theo lực quán tính mà lắc mạnh về phía trước rồi lại phía sau. Ba người, hai trai một gái rên rỉ những tiếng dâm loạn trong căn phòng của tên Đạt.
– Mẹ cưỡi ngựa đi, dì Hàm Hương lên đây.
Tiến Đạt nằm xuống, trên người đầy những mồ hôi, Lạc Hoan quay người lại, cắm đầu mút con cặc của con trai mình một cách say mê. Trong lúc đó, Hàm Hương nhấc thân hình béo ục ịch của mình dậy, đôi vú đồ sộ không rõ là do béo mập hay do to được cô ta dùng tay kéo lên miệng tự mút lấy đầu vú rồi di chuyển. Đặt cửa lồn mình chính giữa miệng của con trai chị gái, hai chân ngồi hai bên tư thế như đi vệ sinh.
– Liếm lồn dì đi con, đụ dì bằng lưỡi của con đi.
Tiến Đạt ôm lấy hai cái mông toàn mỡ, dí mồm mình vào cái lồn béo múp của bà dì mà mút lấy mút để, chọc lưỡi tít thật sâu vào bên trong. Cùng lúc, sau màn bú liếm sạch sẽ dâm thủy của chính mình trên thân cặc con trai, Lạc Hoan quay mặt vào lưng Hàm Hương, dùng tay chỉnh cửa lồn mình giữa đầu cặc của con trai rồi hạ xuống. Miệng rên lên khi cặc hắn vào sâu tới tận tử cung mụ ta, hai tay mụ ta vòng qua cái eo đầy mỡ của Hàm Hương, bóp mạnh hai vú làm điểm tựa. Tiến Đạt miệng và lưỡi cố gắng thỏa mãn cái lồn của dì ruột mình, hông hắn thì đẩy lên kết hợp với hông của mẹ mình để con cặc của hắn có thể vào sâu nhất cái lồn rậm rạp lông đen kia.
– A… a… sướng lồn quá con trai của mẹ, con đụ mẹ thật mạnh mẽ.
– Lồn dì là của con Đạt ơi, dì muốn con ăn nó…
Hàm Hương dùng lồn của mình chà khắp miệng, mũi, má của đứa cháu, dâm thủy mụ ta nhoe nhoét trên mặt tên Đạt. Sau đó bà ta nhổm dậy, xoay người lại, tiếp tục dí lồn vào miệng Đạt, hay tay ôm lấy cổ Lạc Hoan, vít tới hôn thắm thiết. Hai mụ đàn bà cố tình vừa hôn, vừa trao đổi nước bọt, hai cái lưỡi xoắn lấy nhau, từng dòng nước bọt cố tình được thả ra, rơi xuống trên bụng của Đạt thành cả mảng.
Lạc Hoan rùng mình, thời điểm lên đỉnh đã tới, bà ta rút con cặc của con trai ra, đổ người ra phía sau, ngửa lồn lên, từ trong lồn bà ta, dâm thủy tràn ra như lũ, phọt ra thành từng tia nước trong suốt bắn tung tóe lên bụng của Hàm Hương và Đạt. Cả người bà ta giật giật, hai mắt trợn trừng trong cơn lên đỉnh bất tận.
Chỉ chờ có thế, Hàm Hương lập tức chuyển sang bên cạnh, ở tư thế bò và chổng mông lên, quay đầu sang hôn cháu trai mình thắm thiết.
– Đụ dì đi con, bắn tinh vào lồn dì đi con.
Đạt lóng ngóng ngồi dậy, mặc kệ mẹ hắn vẫn đang trong cơn khoái cảm, hắn kê con cặc của mình vào cửa lồn múp mỡ của bà dì rồi thọc một cú thật mạnh. Hàm Hương kêu lên như lợn bị cắt tiết.
– A… a… sướng lồn, đụ sướng lồn quá, cặc con to quá Đạt ơi…
– Con lợn này, hôm nay dì sẽ làm bồn chứa tinh trùng của cháu trai dì đó.
– Bắn hết đi, bắn ngập tinh trùng vào lồn dì đi con ơi… Aa… a… a.
Đạt gần như đổ người lên lưng Hàm Hương, hai tay bóp lấy bóp để đôi vú mập mạp. Lúc thì hắn vỗ chan chát vào hai cái mông lúng liếng làm nó đỏ lằn cả lên toàn vết ngón tay. Mông Hàm Hương cố tự nhấp về phía sau để giúp con cặc của Đạt vào sâu hơn lồn mình. Người mập thường có nhu cầu sinh lý cao hơn hẳn, do vậy bà ta ra đã mấy lần mà vẫn thèm khát không thôi.
– Đụ mẹ con lợn này, nước lồn ướt hết giường ông rồi.
– Ôi sướng, ôi sướng lồn quá Đạt ơi, đụ mạnh nữa lên, cháu trai yêu quý của dì.
– Con lợn dâm đãng, để lần sau ông gọi thêm vài thằng cùng đụ hết 3 lỗ trên người dì nhé?
– Được, được, dì muốn cặc, dì muối nhiều cặc a. A…
– Dì sẽ là bồn chứa tinh trùng cho tất cả bọn đàn ông nhé?
– Miễn là có cặc, nhiều cặc… a. A…
– Đụ mẹ con lợn, ông ra đây.
– Bắn ngập lồn dì đi con, ngập tinh trùng vào lồn gì đi Đạt ơi…
Đạt gồng mình, từng đợt tinh trùng nóng bỏng kèm tiếng kêu dâm đãng của cả hai vang vọng khắp phòng và ra cả bên ngoài cũng có thể. Đạt rút con cặc của mình ra, ngay lúc đó, mẹ hắn ào tới, hai tay giữ lấy hai bờ mông của Hàm Hương.
– Thật phí phạm tinh trùng cao quý của con trai ta.
Lạc Hoan úp mặt vào khe lồn Hàm Hương, mút lấy mút để như đứa trẻ đang mút một hộp sữa chỉ còn lại chút cặn. Những tiếng ừng ực khi mút được dâm thủy trộn lẫn tinh trùng của con trai mình vang lên từ cổ họng bà ta. Lát sau, cả hai nằm vật xuống giường, trong khi đó, Đạt đã mặc một bộ quần áo nhẹ vào, choàng bên ngoài một chiếc áo lụa kín người, buộc dây và tiền về phía cánh cửa khép hờ. Hắn ta mở rộng cánh cửa, bên ngoài, một ông lão cỡ ngũ, lục tuần đang đứng, ánh mắt đầy những tia máu.
– Lão già, ông rình mò gì ở đây, muốn đụ thì lôi đứa con gái xấu xí của ông ra mà đụ kìa! Cơ mà cặc lão cũng đâu dùng được, hay để ta giúp cắt bỏ cho đỡ vướng nhé?
– Mày… đồ khốn nạn.
CHÁT!!! Một cú tát làm ông ta choáng váng mặt mày. Không quan tâm tới ông già nữa, Tiến Đạt ra khỏi phòng, bước tới và rẽ vào cửa một cầu thang máy cách đó một đoạn, ra lệnh cho 2 tên lính gác:
– Nhớ lão mà thò mặt ra đây hay tìm cách trốn khỏi nhà cứ đánh gãy chân lão cho ta nghe chưa!
– Dạ, bang chủ!
– Hừ, sớm thôi các ngươi và tất cả những kẻ khác sẽ được chính thức công khai gọi ta là bang chủ. Thế còn con chị quỷ chê của ta có động tĩnh gì không?
– Dạ không, cô ta từ sau cuộc tấn công bọn khủng bố kia bị thương, mấy ngày nay đều nằm lì trong phòng ạ.
– Vô dụng, cái danh Thiên Hoàng của cô ta đúng là do được lão già ưu ái mà. Mà bọn Thiên Sĩ kia cũng ngu dốt, hay do cô ta chỉ đạo ngu dốt không biết.
– Kiểm tra hiện trường thì khá là nhiều vũ khí nóng đó ạ, có lẽ họ cũng bị mắc bẫy.
– Mẹ kiếp, có việc nhỏ thế cũng không làm được, vậy mà trước kia lão già luôn ca ngợi rằng chỉ có cô ta xứng đáng kế nghiệp.
– Vâng, lão ta có mắt không tròng, lại không đề cao người tài năng như bang chủ.
– Haha, giờ lão cũng nhận được cái kết xứng đáng rồi.
Trong lúc Tiến Đạt đang nói chuyện với hai tên lính thân cận, vốn là đội ngũ trung thành tuyệt đối và được phép biết mọi bí mật của hắn. Trần Lý Huỳnh nắm chặt hai tay, hai cú đấm run run tiến vào trong phòng.
– Con đĩ Lạc Hoan, mày lên giường cả với con trai ruột, mày không thấy khốn nạn sao?
Vợ hai của ông ta, Lạc Hoan đờ đẫn nhìn chồng mình, chẳng quan tâm, quay mặt đi nhắm mắt ngủ.
– Hàm Hương, cô không còn tý liêm sỉ nào, cô không thấy có lỗi với người chị đã mất của mình, không thấy có lỗi với đứa cháu Thiên Thanh sao?
– Sao thằng già, giờ lão là vô dụng rồi còn gào thét cái gì. Có tin ta bảo cháu ta khâu mồm lão vào không?
– Đồ khốn nạn!
– Haha, còn hơn đồ vô dụng nhà lão. Trước ta phơi lồn ra cho lão đụ ta, nếu lão chịu nhận ta làm tình nhân, có thể mọi chuyện đã khác. Khi chị ta mất, nếu lão chịu lấy ta làm vợ ba, cũng có thể không có cái kết quả hôm nay. Tự lão làm ra, tự lão chịu thôi.
– Đồ dâm loàn!
– Ừ đấy! – Hàm Hương bật ra khỏi giường, cặp vú rung lên trên tấm thân toàn mỡ. Cô ta đẩy Trần Lý Huỳnh ngã sõng xoài trên mặt thảm. Cúi đầu xuống gần ông ta, 1 tay chống nạnh, 1 tay chỉ vào mặt lão:
– Con trai lão đụ mẹ ruột mình, vợ của lão, lão làm được gì? Con trai lão hiếp vợ cả của lão, chị ruột ta khiến mụ ta tự tử, lão làm được gì? Con trai quý tử của lão đụ ta và mẹ nó mỗi ngày, giam lỏng lão trên này, ép con cháu gái ta rạch mặt lão làm được gì? Lão chỉ là một ông già hết thời vô dụng mà thôi. Nếu biết điều ta còn xin cháu ta cho lão con đường sống, không chỉ năm sau thôi… haha lão biết thế nào rồi đó. Nếu lão chịu làm cái bô cho ta đi đái thì ta sẽ xin cháu ta giữ lại, đồng ý không?
Tiếng cười rộ lên một cách man trá và thỏa mãn, nó đến từ Lạc Hoan đã tỉnh hơn, ngồi trên giường nhìn ông chồng mình bị em gái của vợ cả lão chửi bới sỉ nhục, bà ta vô cùng khoái trá. Hàm Hương, con mụ mà từ bên ngoài lẫn tính cách hoàn toàn làm ô uế cái tên mình có cũng hưởng ứng cười man rợ. Hai tiếng cười của hai kẻ dâm phụ càng lúc càng khoái trá, càng lớn. Trần Lý Huỳnh bò dậy, không nói gì từ từ đi ra ngoài, đằng sau, những tiếng cười vẫn tiếp tục đuổi theo, chui tận vào trong nơi sâu nhất tâm gan của lão.
“Thanh Xuân ơi, ta có lỗi với nàng, Thiên Thanh ơi là bố của con vô dụng”.
Rồi lão lại đặt quyết tâm, ánh mắt lão gân lên từng tia máu “Nhất định ta sẽ trả thù, Vô Sắc bang chủ, ta sẽ đặt hết ván cược này vào ngươi, Bạch Vô Nhật, ta mong lời nói của ngươi không sai, nếu không, dù ngươi trốn ở cái nơi khỉ ho cò gáy đó, cho dù ngươi có điên dại, trước khi chết ta cũng sẽ phải hủy diệt nhà ngươi”.