Ép nô lệ ăn cứt
Chương 3
Cái cảm giác bồn chồn quả thật khó chịu.
Rời khỏi công ty từ sớm, vậy mà Hạnh cứ bồn chồn lòng vòng chạy xe mấy nơi. Bình thường, nàng sẽ lại về căn nhà chung cư ấm cúng của mình. Tính nàng hơi kỹ tính, nàng sẽ tự tay chuẩn bị một bữa tối cho riêng mình. Ăn xong, có thể nàng sẽ hoàn thiện nốt một số công việc còn dang dở, hoặc đọc một cuốn sách, xem phim. Cũng đôi lần nàng vào Internet xem một số đoạn phim sex, nhưng rồi cũng nhanh chóng đóng lại khi không nhìn thấy hứng thú trước cảnh những cô gái đang quằn quại dưới thân thể của những người đàn ông cơ bắp cuồn cuộn. Nhưng hôm nay, sự bồn chồn khiến nàng chạy lòng vòng một lúc mới về nhà. Tắm rửa kỹ càng, nàng trang điểm thật đẹp. Soi mình trước gương, nàng tự thấy yêu mình đến lạ. Sống mũi cao. Cặp môi mọng. Bầu ngực nở nang. Chiếc eo lẳn. Bờ mông cong. Và nàng thấy yêu nhất đôi mắt của mình. Nàng yêu sự lạnh lùng của nó.
Một cảm giác rất lạ. Sự hồi hộp. Lần gần nhất nàng hồi hộp như vậy trước khi bước khi ra khỏi nhà là khi nàng còn học năm thứ 2 đại học. Lần đó, nàng nhận thấy thật vớ vẩn khi phải giữ gìn sự trinh trắng của mình khi nhìn bạn bè xung quanh cứ mơn mởn, rạo rực. Và nàng quyết định hôm đó sẽ là lần làm tình đầu tiên trong đời. Cũng hồi hộp, cũng run rẩy như vậy. Nhưng đổi lại chỉ là một sự thất vọng. Hình cuộc sống bản năng của nàng, cái gì cũng một chút. Một chút đau nhói. Một chút máu. Và 5 phút hùng hục của người yêu cho lần làm tình đầu tiên trong đời. Còn hơn cả một sự thất vọng, đó là một sự đổ vỡ trong nàng.
Nàng chọn cho mình một bộ đồ lót đen thật gợi cảm. Chiếc áo tôn bộ ngực vốn đã đầy đặn của nàng. Còn chiếc quần lót thì đơn giản là biến cặp mông nàng trở nên hoàn hảo, và một vùng tam giác phía trước kín đáo nhưng hờ hững ẩn hiện sau lớp ren những sợi lông mượt mà. Cái vùng tam giác ấy tạo nên những nếp gấp chạy chéo xuống rồi chụm lại vào một nơi sâu thăm thẳm của thung lũng khao khát giữa cặp đùi trắng ngần của nàng. Để tôn lên vẻ sexy của cặp đùi ấy, nàng đi một đôi tất đen mỏng, nhưng hờ hững dừng lại ở giữa đùi nàng. Hai vùng đen trắng được phân cách bởi một dải vải đen tưởng như tương phản nhưng lại hòa quyện vào nhau để tôn dáng nàng lên. Soi mình vào trong gương, tự nàng cũng phải thấy mê mình. Bất chợt nàng cười khẩy. Tại sao Long lại may mắn như vậy nhỉ. Và cả những gã khác nữa. Họ được sở hữu một kho báu và chẳng phải làm gì cả để tận hưởng nó. Rồi nàng khoác bộ váy ưng ý nhất, tôn dáng nàng nhất và bước ra khỏi nhà.
Sự hồi hộp khiến nàng phải hít một hơi thật sâu khi bấm chuông cửa căn hộ nhà chị Vân. Nút bấm mở ra một cánh cửa bước vào một thế giới khác.
Mở cửa đón Hạnh là chị Vân. Chị nhoẻn cười khẽ đứng sang một bên cho Hạnh bước vào căn hộ của chị. Một căn hộ sang trọng, quý phái đúng như phong cách bà chủ của nó. Từ cách bài trí, đồ đạc đến những tiểu tiết như một chiếc ly trong phòng khách. Nhưng quan trọng hơn, nó đồng nhất một màu. Màu của sự tự do, màu của quyền lực, và đồng thời là màu của một bà chủ đang sống một mình trong đó. Không thấy có những nét thô kệch nhưng rắn rỏi thường thấy trong ngôi nhà có những người đàn ông xuất hiện.
– Vào đi em.
– Dạ…
Hạnh có một chút rụt rè nhưng sự tò mò và hưng phấn bắt đầu khiến nàng bạo dạn hơn. Nàng tự tin bước những bước chân theo sự chỉ dẫn của chị vào phòng khách. Sự tò mò, bồn chồn khi ở ngoài trời nó có thể khiến ta cuồng chân chạy khắp nơi. Nhưng khi bước vào một căn phòng kín, sự tò mò chỉ có thể khiến cho mọi giác quan vận dụng hết công suất để cảm nhân. Đôi tai sẽ trở nên thính nhạy. Ánh mắt sẽ trở nên chăm chú. Đôi chân bước những bước thăm dò nhẹ nhàng nhưng quyết đoán như của loài báo.
Chị Hoa và Trang đã ngồi chờ sẵn, mỉm cười chào đón Hạnh. Hai đôi mắt cùng nụ cười ranh mãnh cứ nhìn xoáy vào Hạnh.
– Ngồi đi em.
– Vâng – Hạnh ngồi xuống ghế – Các chị đến lâu chưa ạ.
– Bọn chị đến trước em một chút thôi.
3 người phụ nữ cùng nhìn vào Hạnh. Họ đều ăn mặc đẹp và quý phái không kém gì Hạnh. Và vì ở họ có sự thỏa mãn, nên cái nhìn của họ tự tin và bề trên hơn hẳn Hạnh.
Hạnh muốn nói câu gì đó để phá vỡ sự im lặng nhưng không biết phải hỏi gì. Quá nhiều câu hỏi để hỏi, nhưng quái ác thay chị Vân đã yêu cầu không hỏi, không bình luận trong ngày hôm nay.
Một phút tưởng dài như vô tận cuối cùng cũng kết thúc khi chị Vân lớn giọng:
– Bọn mày đâu, ra chào các bà đi!
Hạnh như không tin vào tai mình. Cái nhíu mày căng thẳng đầu tiên đã xuất hiện.
Từ bếp, trưởng phòng kinh doanh cùng 2 nhân viên của mình tiến ra phòng khách. Nhưng Hạnh không tin vào mắt mình. Họ không đi. Không đúng ra là họ có đi, nhưng là đi bằng 4 chân như một loài vật ra giữa phòng khách. Ra đến nơi, tất cả đều quỳ mọp trước những người phụ nữ. Và còn nữa, trên người họ không có gì, ngoài một chiếc quần lót nhỏ để không phải lộ hết cái thứ mà họ cho là niềm tự hào của mình.
Sốc! Bây giờ thì đúng là có bảo được phép hỏi, Hạnh cũng không biết phải nói gì. Hai hàm nàng như đang cứng lại. Mặt nàng thất thần. Người nàng bất động. Chỉ có đôi mắt, theo sát mọi cử động của 3 CON người kia. Và bắt đầu có một chút nhộn nhạo ở nơi cô bé của nàng.
– Các nô lệ xin kính chào các cô chủ ạ!
– Lần sau thì bà bảo thì nhanh nhanh tí đi. Lề mề như lợn vậy. Vào lấy cho bà một nước cam vắt nhé. – Vẫn là chị Vân đang điều khiển cái thế giới ma quái này.
– Vâng ạ! Dũng dập đầu trả lời, rồi hướng mắt về phía Trang và chị Hoa. Hai người cùng gọi cam vắt. Cuối cùng, Dũng hướng về phía Hạnh.
Hạnh bối rối, nhưng đủ hiểu Dũng đang có ý muốn hỏi mình cần uống gì. Nàng kịp định thần để rụt rè trả lời:
– Cho… cho em nước lọc thôi ạ!
Chỉ chờ có thế, 3 người phụ nữ kia phá lên cười thích thú, nhưng cái nhìn âu yếm của họ dành cho nàng đủ để nàng hiểu họ không hề có ý chế giễu nàng.
Dũng dập đầu vâng dạ, nhưng chưa kịp nâng đầu lên thì đã cảm thấy đau điếng khi bị ai đó túm tóc kéo lên. Đó là Trang. Trang kéo ngược đầu Dũng nhìn về phía Hạnh.
– Nghe này! Dũng! Hôm nay cô chủ Hạnh lần đầu đến. Bọn mày mà không làm vừa lòng cô chủ thì tức là bọn tao phí công dạy dỗ chúng mày từ bấy lâu nay. Hiểu không!
Dũng chỉ biết ú ớ vâng dạ rồi cả bọn lại bò vào trong bếp để chuẩn bị đồ uống.
Hạnh nhìn chị Vân, sự tò mò đã lên đến tột đỉnh, nhưng chỉ nhận được cái lắc đầu khe khẽ của chị. Hạnh hiểu. Hãy im lặng.
Dũng, Tiến Mạnh khúm núm mang đồ uống cho từng người. Rồi Dũng quỳ xuống chân chị Vân, Tiến quỳ dưới chân chị Hoa còn Mạnh quỳ dưới chân Trang. Nó tựa như một vở kịch đang diễn lại khung cảnh sống của những nữ hoàng Ai Cập, mà 6 diễn viên đang diễn một thứ kịch ma quái cho một khán giả duy nhất là Hạnh. Hạnh như không chịu nổi, phải lấy tay che đi chiếc miệng đang há hốc của mình.
Cái không gian tĩnh lặng đấy không phá tan được lâu. Chị Vân với tay lấy chiếc điều khiển rồi bật một bản nhạc êm dịu. Đèn phòng khách tự đông chuyển sang một gam màu hồng huyền ảo. Chị Vân ngả người ra đằng sau và lim dim nghe nhạc. Dũng như biết ý nằm ra sàn nhà, để đôi giày cao gót của chị ngự ở trên ngực mình. Rõ ràng là chị có đôi lúc ấn nó xuống, khiến người Dũng như đôi lúc giật nảy mình lên.
Còn Trang thì đã đưa một chân ra trước mặt Mạnh. Ngồi gần Trang nhất, Hạnh thấy rõ Mạnh ngoan ngoãn nâng gót giày của Trang lên ngang miện mình và liếm giày cho Trang. Mạnh liếm dọc thân giày, ngậm mũi giày. Có lúc Trang cao hứng còn ấn cả mũi giày vào sâu trong miệng Mạnh. Chưa hết, Trang còn ngửa giày lên cho Mạnh lếm đế giày, bú gót giày của mình. Trang khoan khoái, thỉnh thoảng lại đổi chân cho Mạnh làm việc. Ở cạnh đó, Tiến đang úp mặt xuống sàn nhà để chị Hoa dùng giày của mình giày vò mái tóc hắn. Đầu Tiến cứ bị vật hết bên này sang bên khác.
Người Hạnh căng cứng. Những giọt nước lồn đầu tiên đã rỉ ra nơi đáy quần lót của nàng. Một điều chưa từng có trước đây. Long thường phải liếm láp cho nàng rất kỹ lưỡng nàng mới ra một chút nước để anh chồm lên chiếm đoạt nàng.
Chị Vân cũng bắt đầu dùng gót giày và đế giày hành hạn mặt Dũng. Mồm Dũng mở rộng, hướng lên trên cho chị ngồi từ trên ghế nhét mũi giày, gót giày vào miệng mình. Nước miếng Dũng làm gót giày chị ướt bóng. Rồi chị cởi giày và bắt đầu đặt hai lòng bàn chân trần của mình lên miêng Dũng. Chiếc lưỡi của Dũng đang liếm láp hai lòng bàn chân chị.
Dù chỉ nhìn thôi nhưng Hạnh như cảm thấy hai lòng bàn chân mình cũng đang nhồn nhột. – Nếu là mình chắc mình oằn người lên vì nhột mất – Nàng nghĩ.
Nhưng không, chị Vân chỉ thích thú nhìn mặt Dũng. Khuôn mặt điển trai ấy đang bị che khuất một nửa bởi đôi bàn chân chị. Đôi lúc chị có thể nhìn được cái sống mũi rất đàn ông của hắn khi chi thay vì bắt liếm lòng bàn chân, chị đút đầu ngón chân vào cho hắn bú.
Trang thì đang bắt Mạnh nâng cả hai chân mình. Nàng cũng đã cởi giày và liên tiếp nhét hết chân này đến chân khác vào miệng Mạnh khiến hắn ú ớ nhưng vẫn phải bú mút chân nàng. Nàng cũng đi tất da chân. Ở cái tư thế này, chắc chắn là Mạnh sẽ nhìn thẳng được vào váy của Trang mà thấy nàng mặc quần lót như thế nào. Suy nghĩ đó khiến Hạnh thấy kích thích hơn. Người nàng bắt đầu bứt rứt khó chịu. Hơi thở của nàng bắt đầu mạnh hơn trong sự kìm nén và căng thẳng tột độ. Chiếc đáy quần lót của nàng như bắt đầu dính hơn vào háng nàng thật nhớp nháp.
Cái gì đang diễn ra ở đây! 3 người đàn ông khỏe mạnh, đẹp trang đang bị biến thành 3 con vật trước 3 người phụ nữ quyền lực nhất công ty. Họ đang tận hưởng thứ quyền lực ấy một cách trần tục nhất, để trơ lại Hạnh đang ngồi bất động chăm chú theo dõi từng chi tiết. Dường như Hạnh bắt đầu cảm nhận lại được sự kích thích mà nàng từng có trước khi biết đến làm tình. Trước lần làm tình đầu tiên ấy, mỗi lần nghĩ đến chuyện đó là người nàng lại nóng bừng và ẩm ướt như vậy.
– Mạnh này! Hôm nay bà từ sáng đi tất đi giày chưa rửa chân đâu. Mày thấy mùi chân bà thế nào? – Trang quặp hai chân vào 2 má Mạnh và hỏi.
– Chân cô chủ thơm lắm ạ!
Bốp!!! Một cái tát nổ đom đóm vào mặt Mạnh – Mày nghĩ mày mồm mép để nịnh tao được chắc. Chẳng nhẽ tao không biết chân tao đang bốc mùi hay sao. Bọn mày làm sao xứng được hưởng những thứ thơm tho. Chính vì tao đang bốc mùi, nên mày mới phải bú liếm chân tao, hiểu chưa! Vì đó là thứ tao muốn và mày sẽ phải làm điều đó!
Câu cuối của Trang khiến Hạnh bừng tỉnh và như lịm đi vì một đợt co thắt ngắn ngủi nhưng mạnh mẽ đang diễn ra với nàng. Câu nói ấy khiến nàng bừng tỉnh. Đúng. Đó cũng chính là điều nàng muốn. Nàng muốn và hắn phải làm – Đó là tất cả ý nghĩa của cuộc chơi này.
Nói rồi Trang dùng tay vít đầu Mạnh vục mặt vào háng nàng.
– Ngửi đi! Không dễ chịu hơn mùi chân bà đâu.
Rồi nàng vạch quần lót sang một bên và như một cái máy được lập trình sẵn, Mạnh vục mặt chìm khuất vào háng Trang. Nhưng cái âm thanh nhóp nhép Hạnh nghe thấy đủ để nàng hiểu hắn đang liếm lồn Trang. Với một người con gái bình thường, chắc Trang sẽ phải ngửa mặt rên rỉ, mặc cho chiếc lưỡi ấy vờn qua vờn lại cái khe nồng nàn ấy. Nhưng nàng chỉ khẽ thở mạnh rồi hỏi Mạnh:
– Mùi lồn bà thế nào?
Đã rút kinh nghiệm, Mạnh trả lời thành thật:
– Khai nồng lắm ạ!
– Giỏi lắm. Đúng! Vì tao đi đái từ trưa đến giờ nhưng không hề rửa lồn. Vì tao muốn nó thật khai. Khai để bắt mày liếm. Đó là ý nghĩa của đời mày đấy Mạnh ạ!
Rồi nàng bắt đầu dựa đầu vào thành salon và lim dim tận hưởng. Lúc này nàng đã cong người, nâng cao đùi, dạng rộng hai chân. Và Hạnh thấy rõ Mạnh không chỉ liếm lồn Trang, mà luân phiên cọ lưỡi mép lồn rồi lan xuống liếm sâu là lỗ đít Trang.
Đó chính là thứ mà Hạnh chưa bao giờ được thưởng thức. Lại một cơn co thắt nữa tống ra thứ nước làm ướt nhoèn đáy quần lót của nàng.
Chị Trang đã quỳ trên ghế salon, chổng mông ra trước mặt Tiến. Tiến ngồi sau, dùng tay khẽ tách hai bờ mông chị và thực hiện công việc của mình.
Chị Vân thì đã rời khỏi ghế, đứng hai chân hai bên má Dũng. Rồi chị kéo váy lên, tuột quần lót xuống vứt ra ghế. Và cứ thế chị ngồi thấp dần, thấp dần và ngồi hẳn lên mặt Dũng, chà sát hạ bộ của mình lên mũi, lên miệng Dũng trong khi hắn vẫn phải cố gắng đưa lưỡi lên đón lấy khe lồn hay lỗ đít chị vừa trợt qua.
Chỉ ngồi nhìn thôi. Nhưng hình như những cơn sướng cứ đến dồn dập với Hạnh! Thứ sung sướng chưa phải cực khoái, nhưng là sự kích thích tột độ chưa bao giờ nàng cảm nhận thấy.
3 chiếc quần sịp của 3 kẻ nô lệ đang căng phồng. Đúng rồi! Để đổi lấy thứ khoái cảm ấy cho mình, thì chúng phải chịu trả giá. Không bao giờ chúng được phép hưởng không tấm thân ngà ngọc của các nàng.
Thời gian như ngừng trôi với Hạnh. Nàng như bị thôi miên vào một thế giới khác. Chỉ có những cơn co thắt nơi cô bé nhắc nhở cho nàng biết nàng vẫn đang tồn tại. Chiếc quần lót đã ướt đẫm. Còn 6 con người kia cũng bắt đầu quên đi sự có mặt của nàng để tận hưởng thú vui cho riêng mình. Chỉ đến khi chị Vân quay ra nhìn nàng và như sực tỉnh:
– Ồ, chúng ta hơi bất lịch sự thì phải. Đang có một vị khách quý này.
Trang đẩy đầu Mạnh ra khỏi háng mình và nói:
– Chúng mày ra phục vụ cô chủ mới mau!!!
Hạnh như mê đi khi 3 kẻ nô lệ từ từ bò về phía nàng. Như vô thức, nàng dựa hẳn lưng vào salon và chìa đôi bàn chân đã tuột khỏi đôi giày tự khi nàng. Mạnh và Tiến mỗi người mỗi bên đón lấy từng chân nàng, kéo nhẹ đôi tất của nàng ra và bắt đầu bú liếm đôi chân trần của nàng. Hai luông điện như chạy thẳng từ gót chân nàng chạy về khu suối nguồn đang tuôn chảy. Dũng bò lại vào giữa háng nàng. Nàng khẽ nhấc mông tuột luôn chiếc quần lót của mình rơi ra. Dũng nhặt lên, run rẩy lật đáy quần lót của nàng ra. Nơi đó đang đặc quánh một thứ nước nhầy nhụa, trắng đục. Hắn vục mặt vào đó và ngoan ngoãn nuốt hết. Rồi hắn bò như chó tiến sát vào lồn nàng.
Cái cảm giác được liếm lồn lần này sao mà thích thế. Có lẽ vì nó được điểm xuyết bởi những lần Dũng bạnh mông nàng ra và cố gắng đưa lưỡi thật sâu vào trong lỗ đít nảng rồi mút chùn chụt. Có thể còn bởi vì lần này ra nhiều nước, nên sự sung sướng tăng gấp bội, nhất là sau mỗi lần Dũng bú chùn chụt rồi nuốt ực hết thứ nước ấy.
3 cô chủ kia không khỏi bị kích thích vì hình ảnh Hạnh đang tận hưởng sự hầu hạ của 3 nô lệ một lúc. Chính họ đang luồn tay mình xuống khẽ xoa cái khe lồn cũng đang đầy ắp nước của mình.
Rồi những cơn co thắt đến dồn dập hơn. Nàng cũng bắt đầu thở dồn dập và rên thành tiếng.
Rồi bản năng của một cô chủ thức dậy. Nàng co chân đạp cho Tiến và Mạnh ngã lăn ra đất. Còn nàng đẩy Dũng nằm ngửa ra sàn nhà. Nàng túm tóc Dũng và nhét mặt Dũng vào háng mình rồi cứ thế chà lồn, chà đít lên mặt Dũng. Mặt hắn nhoe nhoét một thứ nước nồng nàn của nàng.
– Ahhhhh…
Trong phòng vang lên tiếng thét của nàng trên nền thứ tiếng liếm lồn nhóp nhép và sự im lặng quan sát của 3 bà chủ.
Người nàng căng cứng cảm nhận những dòng điện đang liên tiếp tỏa đi từ lồn nàng lan đi mọi ngóc ngách trong cơ thể. Nàng như bất động, tay vẫn túm chặt lấy tóc Dũng. Rồi nàng cảm thấy như nước ra nhiều hơn. Không phải là thứ nước lồn bình thường. Nàng đang đái. Chưa bao giờ nàng đi đái khoan khoái như vậy. Theo phản xạ, nàng định đẩy Dũng ra để chạy vào nhà vệ sinh. Nhưng không kịp, và sự khoan khoái của nó khiến nàng mặc kệ, cứ thế tận hưởng. Từng dòng nước đái xối xả tuôn vào miệng Dũng. Và kỳ lạ chưa, Dũng đang uống và nuốt thật nhanh từng ngụm, từng ngụm. Nhưng cũng không kịp, nước đái vẫn tràn ra ngoài nền nhà. Nhìn mặt Dũng lúc đó nàng lại thêm ngạc nhiên tột độ, kèm theo kích thích tột độ và càng rặn cho nước đái chảy ra nhiều.
Khi giọt nước đái cuối cùng chảy ra, cũng là lúc nàng lại hét to thêm một lần nữa và ấn mặt Dũng vào lồn mình. Dũng ngoan ngoãn liếm từng giọt nước còn đọng trên bộ lông đang ướt sũng của nàng.
Nàng vật đầu Dũng ra một bên, rồi hổn hển dựa lưng vào ghế.
3 bà chủ lúc này mới đứng dậy. Mỗi người tiến về phía nô lệ đang nằm trên sàn nhà của mình. Họ ngồi xổm trên mặt mỗi đứa, khẽ xoa âm vật mình rồi cũng đái xối xả vào miệng từng đứa. Khổ thân nhất là Dũng. Vừa phải uống no nước đái của Hạnh giờ lại phải uống từng ấy nữa của chị Vân, nên mắt hắn nhắm nghiền khổ sở nhưng vẫn phải ngoan ngoãn uống từng ngụm. Chị Vân không đái hết ngay, mà cứ đái từng ngụm đầy mồm Dũng bắt nuốt hết rồi mới đái tiếp. Không một giọt nào của chị rơi ra sàn nhà.
Rồi cả khi lim dim Hạnh vẫn thấy 3 nô lệ lồm cồm bò dậy và vục mặt liếm sạch những giọt nước đái rơi rớt dưới nền nhà. Và Hạnh thấy Trang và chị Hoa nắm tóc kéo Mạnh và Tiến đi về phía hai nhà vệ sinh, đóng cửa lại và biến mất trong đó.
Chị Vân như hiểu ý vỗ nhẹ vào má Hạnh:
– Chưa đến lúc em biết điều gì đang diễn ra trong đó đâu!
Rồi chị dìu Hạnh ngồi lên salon. Họ ngồi bên nhau, lim dim tận hưởng sự thả lỏng đang thay thế cho sự cương cứng trong cơ thể họ nãy giờ. 2 Đôi bàn chân hờ hững đặt lên ngực, lên bụng một kẻ đang nằm bẹp dưới nhà, cũng đang ngáp ngáp những miếng không khí quý báu mà từ nãy giờ hắn không có cơ hội tận hưởng…