Gia đình dâm loạn
Chương 20
“Mày nói gì?” Ông Nam trợn mắt tức giận.
Gã kia bật cười: “Ha ha lão điếc à, tôi nói cô con gái nhỏ này không phải con ruột của lão đâu… có nghe rõ không?”
“Câm miệng lại… đừng có mà ăn nói lung tung, con trai tôi sẽ báo công an tới bắt cậu… cậu sẽ phải trả giá cho việc này.” Bà Thảo tức giận mà gào lên, bà không biết kẻ này là ai mà lại biết được bí mật của gia đình mình. Bà không muốn ông Nam biết sự thật phũ phàng này trước khi ông chấp nhận mọi việc bà làm.
Quỳnh còn chưa biết việc mình là con của người mà nàng gọi là anh trai, cứ nghĩ kẻ kia chỉ nói lung tung bèn quát lên trong sự sợ hãi và căm tức: “Thằng chó… tao là con của bố tao… mày nói bậy… anh trai tao sẽ đem công an đến bắt mày… mày sẽ mục xương trong tù.”
Yến đang bị bóp ngực nên rất khó chịu, lại nghe được những lời vừa qua thì sốc hơn. Nếu Quỳnh không phải là con gái của ông Nam thì là con của ai?
Gã kia bóp chặt ngực của Quỳnh làm nàng đau đớn ré lên rồi im miệng, sau đó nói: “Ha ha… cô em ngoan ngoãn chút đi, muốn biết mọi thứ thì hãy nghe từ miệng của mẹ cô em nhé.”
Vừa nói, gã kia vừa rút ra một con dao thái lan sắc lẹm sau đó xoay chiếc giường của Quỳnh ra đối diện bà Thảo cho hai mẹ con nhìn nhau. Gã lướt mũi dao trên làn da đùi của Quỳnh làm nàng sợ hãi đến bật khóc, gã nhìn bà Thảo và nói: “Một là bà kể ra mọi việc, hai là tôi sẽ xin ít thịt đùi của con gái bà để ăn phở tái.”
Bà Thảo nhìn con gái, nhìn chồng rồi nhìn con dâu, bà bật khóc nức nở mà không dám nói ra. Thấy bà vẫn chưa chịu nói thì gã kia miết sâu mũi dao vào đùi của Quỳnh khiến nàng hét lên, mũi dao khứa nhẹ vào đùi và máu chảy ra.
Nghe tiếng kêu đau đớn của con gái, bà Thảo cuống cuồng van xin: “Đừng mà huhu… cậu muốn gì… đừng làm hại con gái tôi mà… huhu.”
Gã kia liếm mép: “Tôi muốn biết mọi thứ về bà, sự dâm đãng của bà, những gì bà đã làm… đừng nói sai nói thiếu điều gì bằng không tôi sẽ khiến cô con gái nhỏ này có thêm vài vết sẹo trên gương mặt xinh đẹp đó.”
Quỳnh khóc òa lên: “Mẹ ơi cứu con… huhu.”
“Để tôi nói… để tôi nói… đừng làm hại con gái tôi… tôi sẽ nói ra toàn bộ.” Bà Thảo không còn cách nào, bà cắn răng nói.
“Ông ơi tôi xin lỗi, tôi đã giấu ông bao năm qua… con Quỳnh không phải con của ông… nó là con của thằng Bắc… huhu.”
Từng lời của bà Thảo ông Nam không nghe thiếu một chữ, ông chết lặng. Yến cũng lặng cả người, ngay cả Quỳnh cũng không thể tin vào tai mình.
“Không đúng mẹ ơi… mẹ nói với con là không phải đi… con và anh Bắc chỉ là anh em thôi đúng không? Mẹ nói đi.” Quỳnh lắc đầu nguầy nguậy cố hỏi mẹ và cho rằng mẹ nói dối.
“Huhu mẹ xin lỗi… đáng lẽ ra mẹ nên ngăn cản hai đứa… huhu.”
Gã kia nghe xong tiến đến chỗ ông Nam hỏi: “Sao hả lão già? Nghe rõ chứ? Đứa con gái của lão lại không phải con ruột, đáng buồn hơn bố của nó lại là con trai cả của lão. Bị vợ và con trai cắm cho quả sừng 18 năm nghe có vẻ đau lòng nhỉ haha.”
Ông Nam còn chưa hết bàng hoàng thì ông đã bị gã kia đe dọa: “Thôi đi lão già, lão cũng có oan ức gì đâu… lão cùng cô con dâu ngọt nước này cũng làm ra mấy chuyện dâm loạn có kém gì.”
Bị nhắc đến, cả ông Nam và Yến cùng biểu cảm hốt hoảng.
“Khà Khà… gia đình này thú vị thật, ông già mau kể cho vợ nghe xem ông và cô con dâu này đã làm những gì, coi như là báo thù việc vợ lão đã làm.” Gã kia tiến tới chỗ Yến, một tay bóp vú một tay cầm dao lướt trên phần bụng bầu của Yến làm nàng hốt hoảng bật khóc.
Bây giờ lại tới lượt ông Nam kể ra việc sai trái của mình với con Dâu trước mặt vợ và con gái.
“Tôi… tôi đã ngủ với con Yến.”
“Chị Yến… chị là con đĩ… chị dám ngủ với bố tôi.” Quỳnh quay ra tức giận mắng Yến.
“Bố chồng tao có phải bố ruột mày đâu. Còn mày thì sao? Ngủ với anh trai kiêm bố ruột của mình thì không phải đĩ?” Yến bị xúc phạm cũng chửi lại, kẻ 8 lạng người 800gr.
“Thôi đi… đừng có cãi nhau nữa huhu.” Bà Thảo vừa khóc vừa lên tiếng ngăn cản các con, lúc này ai mà người không có lỗi, ai có quyền chê trách người khác khi ai cũng sai lầm?
Gã kia nghe gia đình này cãi nhau thì cười thích thú, cả cái gia đình không ai không dâm loạn cả. Bố chồng ngủ với con dâu, con trai ngủ với mẹ đến nỗi có cả sản phẩm. Gã xoa xoa cái bụng bầu của Yến rồi hỏi: “Không biết đứa nhỏ trong bụng này là con của ai nhỉ haha.”
Con của ai thì chỉ có Yến biết câu trả lời, gã kia cũng tới chỗ bà Thảo rồi đặt tay lên bụng bà: “Còn đây, chắc là đứa con thứ 2 của bà với con trai mình nhỉ haha. Nếu gia đình bà không tan đàn như hiện tại chắc bà lại định cắm cho chồng bà thêm cái sừng nữa cho cân bảo đây là con của ông ấy… haha bà đúng là người đàn bà dâm đãng và là một người vợ tuyệt vời nhất tôi từng biết đấy.”
Ông Nam trợn mắt, ông dù căm thù gã kia nhưng những gì từ miệng gã nói ra đều đúng cả, ông nhìn vợ mình rồi hỏi trong sự ngờ vực: “Bà có thai?”
Bà Thảo biết không thể giấu trước gã bắt cóc này, rồi hắn cũng sẽ ép bà phải thú nhận nên bà bèn nói ra với ông Nam, bà hy vọng sự thành thật này sẽ được ông tha thứ.
“Phải… tôi có thai rồi… đó là con của thằng Bắc… tôi xin lỗi ông… á” Bà Thảo nói trong nước mắt sau đó kêu lên khi bị gã kia xoa mu lồn múp míp rậm lông.
Sự thật bẽ bàng này khiến ông Nam chết lặng, còn gì nữa không? Còn gì mà ông bị vợ mình giấu diếm nữa không?
Nãy giờ ai cũng có lỗi lầm và bị phanh phui, nhưng ai cũng tự nhận đó là lỗi của mình mà không hề đổ cho ai. Theo motip thông thường thì tất cả những sai lầm đều có nguyên nhân, như chồng yếu sinh lý nên vợ ngoại tình hay vợ không đáp ứng nên chồng đi chơi gái.
Gã kia thấy mọi việc không đi theo ý mình, đáng lẽ ra phải có một trận cãi vã, đùn đẩy trách nhiệm, đổ lỗi cho nhau chứ, sao lại im lặng đến vậy.
Gã kích ông Nam: “Lão già, vợ ông làm thế ông không tức à? Đúng là lão già ngu ngốc, nhu nhược.”
Yến đang loay hoay tháo dây trói ở tay ra, Quỳnh thì đang nhắm nghiền mắt khóc thầm. Sao mọi việc lại như vậy, sao nàng có thể là con gái của Bắc được… nàng không chấp nhận.
“Giận… rất giận!” Ông Nam nghiến răng, nắm tay siết chặt đến bật máu.
Gã kia tay cầm con dao thái lan, đưa xuống bụng bà Thảo rồi cười sảng khoái: “Bỏ đi đứa bé này… ông sẽ cảm thấy dễ chịu hơn đấy.”
… Bạn đang đọc truyện Gia đình dâm loạn tại nguồn: http://truyen3x.xyz/gia-dinh-dam-loan/
Bắc đang lái xe với tốc độ cao chở theo Rina, hắn vừa nhận được cuộc gọi của kẻ bắt cóc… nói hắn đem 500 triệu tới địa chỉ cụ thể để chuộc người. Gã bắt cóc nói nếu không có 500 triệu đúng 17h chiều thì hắn sẽ sát hại cả gia đình Bắc.
500 triệu đối với Bắc không tính là số tiền lớn, vì vậy hắn rất nhanh tới ngân hàng rút tiền cho vào chiếc vali đưa cho Rina ngồi bên cạnh.
Đang lái xe, Bắc vẫn không quên đặt tay lên đùi của Rina. Mặc dù chỉ là đặt ở đó thôi nhưng cũng đủ hiểu Bắc muốn làm gì tiếp theo.
Rina để nguyên như vậy mà không phản kháng, chỉ hỏi: “Anh Bắc… mọi người sẽ an toàn chứ?”
Bắc mỉm cười, tay bóp nhẹ đùi của Rina gật đầu: “Yên tâm đi, anh sẽ cứu được mọi người… thằng Trung là em trai của anh mà nên em không phải lo lắng đâu.”
Bàn tay của Bắc bắt đầu di chuyển lên cao sát bẹn của Rina, hắn vẫn tỉnh bơ lái xe băng băng trên đường.
Rina đang khép chặt đùi, bỗng nhiên hơi mở ra cho tay Bắc dễ tiếp cận rồi quay ra nở nụ cười thân thiện mà đầy ẩn ý: “Hihi anh đặt tay lên đùi em để tăng may mắn à? Em là người yêu của em trai anh đó.”
Bắc ngạc nhiên trong vài giây, không ngờ Rina lại dám nói ra câu này. Hắn mỉm cười: “Không có gì đâu, anh sợ em lo lắng nên mới đặt tay lên đùi em thôi.”
Rina cười nhe răng: “Hihi, nếu không có gì xảy ra thì em sẽ trở thành em dâu của anh đó. Trong lúc cả gia đình đang gặp nguy hiểm như này anh lại muốn sờ soạng em dâu của mình… em bất ngờ đấy.”
Bắc nghĩ Rina vì sợ mọi người gặp nguy hiểm mà để yên cho hắn làm bậy, ai ngờ người bình tĩnh lúc này là nàng chứ không phải hắn.
“Hay là… mình quay xe lại… mặc kệ bọn họ bị bắt đi… em sẽ trở thành vợ anh… chúng ta sẽ có cuộc sống mới.” Rina chợt nhoài người về phía Bắc, đôi mắt chớp chớp biểu cảm đầy dâm đãng.
Bắc phanh gấp xe lại giữa đường, lời đề nghị táo bạo kia làm hắn hơi lúng túng.
“Em nói gì thế? Em là người yêu của em trai anh đó.” Bắc nói.
Rina cầm tay Bắc đặt lên ngực mình sau đó nói: “Chẳng phải anh muốn em sao? Ánh mắt của anh nói lên tất cả… em sẽ cho anh hết… chúng ta về nhà đi em sẽ cho anh bắn tinh vào lồn em…”
Bắc lúc này hơi sợ mà rụt tay lại, Rina ngon thật đấy nhưng mà sao lại có thể gạ tình hắn trong lúc nước sôi lửa bỏng thế này.
“Em là phụ nữ, em muốn người đàn ông của em phải mạnh mẽ, điềm tĩnh và giàu có như anh vậy. Anh Trung không thể được như anh, gia đình anh cũng sẽ không chấp nhận chúng ta đến với nhau vì em mang danh là người yêu anh Trung. Giờ chỉ còn cách để tên bắt cóc sát hại gia đình anh, đến lúc đó chúng ta đường đường chính chính đến với nhau… anh thấy thế nào?” Rina vẫn tiếp tục gạ gẫm Bắc.
Bắc nhìn khe ngực của Rina trước mắt, nước bọt nuốt ừng ực. Những lời dâm dục và động trời mà nàng nói ra làm cặc hắn cứng ngắc. Hắn muốn đè nàng ra ngay trên xe mà địt nát cái lồn nhật bản dâm đãng đó.
Nhưng… người nhà hắn đang gặp nguy hiểm. Vậy là thay vì nét mặt điềm tĩnh như ban nãy thì Bắc lại tự cảm thấy lo lắng cho mọi người.
“À… lời đề nghị hấp dẫn đấy… có điều chúng ta phải cứu mọi người. Còn việc bắn tinh vào lồn của em thì anh vẫn sẽ làm… không ai cấm được đâu.”
Bắc khởi động xe mà đi tiếp, tay hắn không còn chạm vào đùi Rina nữa vì cái cảm giác muốn nhanh cứu mọi người để về địt cô nàng này đã chiếm hữu đầu óc hắn lúc này.
Rina cũng ngồi chỉnh tề lại như ban đầu, nàng mỉm cười thầm nghĩ: “Anh còn non lắm.”
… Bạn đang đọc truyện Gia đình dâm loạn tại nguồn: http://truyen3x.xyz/gia-dinh-dam-loan/
Chiếc xe dừng lại ở ngoài vườn vải, Bắc và Rina cẩn trọng tiến vào bên trong.
Sâu bên trong vườn vải rộng lớn, căn nhà cấp bốn dần hiện ra. Bên trong hắt ra ánh điện vàng lập lòe nhìn hơi rợn người.
Bắc và Rina dừng lại trước sân nhà, hắn nhìn quanh sau đó mới đi vào trong. Bên trong trống trơn không một bóng người, chỉ có những vết máu đỏ loang lổ dưới sàn, vài bộ đồ bị xé nát. Bắc nhận ra bộ đồ đó là của mẹ và em gái mình, vì trong đó có bộ đồ da dâm dục mà hắn bắt hai người mặc mỗi ngày.
Bắc hoảng sợ rằng mọi người đã xảy ra chuyện, hắn chạy quanh nhà, chạy quanh vườn vải mà không thấy có ai xuất hiện.
“Mọi người đâu rồi anh?” Rina thấy vậy lo lắng hỏi, tay vẫn ôm khư khư vali tiền.
Bắc sau khi lùng sục không thấy ai thì tức giận gầm lên: “AAAAA… CHÓ CHẾT… AAAAA!”
Tiếng hét của Bắc vang khắp vườn vải, sau đó hắn gọi điện cho số điện thoại của gã bắt cóc.
“Alo…”
“Lô con cặc… người nhà tao đâu?” Bắc chửi ngay khi nghe thấy giọng gã bắt cóc.
Gã bắt cóc bật cười: “Haha… mày có đem đủ tiền đến chưa?”
“Đủ rồi 500 triệu đây con chó… mau thả người nhà tao ra… đừng làm tao điên.” Bắc căm thù nói.
Gã bắt cóc nói: “Tốt lắm…”
Lúc này từ trong vườn vải có hai con chó nhỏ chạy ra, tuy thể hình nhỏ chỉ nặng khoảng 17 – 18kg nhưng chúng vô cùng dữ tợn lao về phía Rina như muốn cắn xé nàng.
Bắc cũng hoảng, đang định tới bảo vệ Rina thì bị một con chó đen lớn gấp đôi hai con chó kia lao ra chặn đầu.
Rina sợ quá dùng vali tiền quăng loạn xạ xua đuổi đám chó.
“Tránh ra… tránh ra… anh Bắc cứu em…”
Bắc hét vào điện thoại: “Con mẹ mày, mày muốn giở trò gì thế.”
Lúc này hai con chó cỏ điên cuồng sủa làm cho Rina sợ hãi ném vali tiền vào mặt chúng. Hai con chó chỉ chờ có thế rồi quay đầu bỏ chạy. Con chó đen toa kia lao tới gặm chiếc vali rồi chạy vào trong vườn vải.
Bắc đuổi theo nhưng không kịp, hắn lại hét vào điện thoại: “Cái lồn gì thế con mẹ mày…”
“Haha bình tĩnh, vào trong nhà rồi tìm nắp hầm đi… người nhà mày ở dưới đó đấy.” Gã kia bật cười khoái chí trước sự tức giận của Bắc, hiển nhiên hắn chỉ xem cảm xúc này là một thú vui mà thôi.
Bắc vẫn giữ máy, hắn xồng xộc đi vào trong căn nhà ban nãy sau đó dùng chân dẫm mạnh xuống đất, hắn đi khắp nhà dậm chân như vậy để tìm tiếng động lạ.
Sau một hồi, hắn dẫm phải một mặt cửa gỗ, hắn gọi Rina vào rồi cùng lật cánh cửa lên. Bên dưới là một căn hầm nhỏ, ông Nam, bà Thảo, Quỳnh, Yến và Trung đều đang bị trói ở dưới đó… thật may họ đều an toàn và không có thương tích gì quá nghiêm trọng.
Thấy Bắc, mọi người mặc dù trong lòng đều có những suy nghĩ riêng nhưng tất cả đều muốn được giải cứu ngay bây giờ.
Bắc xuống bên dưới cởi trói cho mọi người, hỏi han mọi người rồi đưa tất cả lên trên.
Ánh mắt mỗi người nhìn Bắc là một biểu cảm khác nhau, sự lạnh lùng của ông Nam và Yến, sự ủy khuất dựa dẫm của Quỳnh, sự hối hận của bà Thảo và sự mừng rỡ của Trung.
“Mọi người không sao là tốt rồi, về nhà thôi.” Bắc nói với mọi người, Rina ở phía trên phụ trách việc kéo mọi người lên.
Lúc này ở một cây cầu có thể nhìn bao quát cả vườn vải, một thiếu niên đang ngồi ăn ngô nướng nóng hổi. Bên cạnh hắn là vali tiền, phía sau hắn là ba chú chó đang ngồi ngoan ngoãn.
Hắn ăn một nửa cái xúc xích sau đó ném cho ba chú chó tranh nhau, đương nhiên con chó đen lớn nhất giành được.
“Haha… về thôi.” Thiếu niên đứng dậy phủi đít cầm theo vali tiền dẫn ba chú chó rời đi.