Gia đình họ Hạ
Chương 8
Hắn khẽ cúi xuống đặt lên chân nàng một nụ hôn. Lưỡi hắn lướt lên làn da đùi mơn mởn của Huyền Vi, cảm nhận được cả những sợi lông tơ li ti mượt như nhung rung động. Bàn tay thô nhám của hắn nắm nhẹ tay nàng, kéo nó khẽ sang một bên. Vùng tam giác u lên mủm mỉm phơn phớt lông tơ của Huyền Vi phơi này trước mắt hắn. Hắn dí sát mũi, hít một hơi thật sâu. Thân thể nàng bắt đầu ửng đỏ, làn da trắng muốt mịn màn lang kín một sắc hồng hào cực hấp dẫn.
– Ư…
Huyền Vi bật khẽ một âm thanh yếu ớt. Người bên kia rèm vừa hôn vào vùng da thịt mẫn cảm của nàng. Hắn hôn say mê như muốn nuốt trọn khối thịt mủm mỉm đáng yêu của nàng. Hai chân nàng căng cứng khép chặt lại. Bàn tay hắn nóng hừng hực lại vuốt ve mở chúng ra. Huyền Vi chưa kịp phản khán thì một cái đầu to cứng đã chèn vào. Âm hộ nàng ngay lập tức bị cái miệng hắn bao kín lấy.
– Ư…
Huyền Vi cố nén tiếng rên rỉ chực trào ra khỏi miệng. Khuôn mặt nàng đỏ lựng, quay đi, không dám nhìn Cha chồng đang ngồi ngay bên cạnh. Lưỡi hắn như thèm khát liếm dọc liếm dọc lại chen vào. Múi thịt nhỏ xíu của Huyền Vi bị ức hiếp đến khóc sướt mướt.
– Ư… – Huyền Vi oằn người rên khẽ.
Âm hộ nàng vừa bị người đàn ông thứ hai trong đời bú mút. Cảm giác vừa ngượng ngùng vừa kích thích làm cơ thể nàng nóng lên hừng hực. Hắn mở rộng hạ thể Huyền Vi, tay giữ chặt hai chân. Miệng hắn lại tới, như muốn nuốt chửng lấy cô bé của nàng. Lưỡi hắn vét sâu vào làm cơ thể nàng giật nảy lên từng hồi.
– Ư….
Đầu Huyền Vi dịch chuyển, mắt nhắm nghiền, đôi môi run rẩy. Phía bên kia bức màn là một thế giới đầy sắc xuân. Hai cơ thể trần truồng một rắn chắc vạm vỡ ngâm đen, một trắng ngần mơn mởn đang dính chặt đầu vào đuôi. Cặp đùi thon dài của Huyền Vi không còn chống cự lại tự động mở rộng ra hai bên. Hắn liên tục vuốt ve quanh hạ thể nàng, day day hai mép thịt đẫm nước, miệng say mê mút thật sâu.
– Ư…
Hai tay Huyền Vi thật dư thừa. Tấm ván lại cứng rắn như thép nguội không thể bấu víu. Mấy lần đưa lên, rồi hạ xuống. Bản năng cơ thể trỗi dậy, nàng muốn tóm lấy mái tóc hắn kéo ghì vào giữa hai chân mình. Nhưng không được, hắn dù sao cũng là anh chồng. Dù chuyện xác thịt này đang xảy ra thật đến không thể thật hơn, nhưng mục đích không phải để thõa mãn nhục dục. Hắn sao lại đáng ghét như thế ? Không phải mới 17 tuổi hắn đã đi tù hơn 10 năm sao ? Tại sao chuyện này gì cũng biết mà lại lợi hại như vậy. Huyền Vi làm sao biết được. Khi xưa hắn dù 17 đã lão luyện như thế nào ?! Một người ăn chơi từ bé và một kẻ chỉ chăm chăm học hành như chồng nàng là không thể so sánh với nhau. Không biết bao nhiêu trinh nữ đã thất thân với hắn, chỉ vì lỡ dại cho hắn chạm vào người. Duy chỉ có Huyền Mi…
– Ưmmm… Ôi…
Huyền Vi buột miệng rên lên một tiếng dài, rồi ý thức được bên cạnh còn người thứ ba, nàng im bặt. Hai bầu vú nàng đang bị nhào nắn liên tục. Hai bàn tay nóng hừng hực của hắn vò nắn, se se hai núm vú đỏ hồng của Huyền Vi. Hai cánh tay yếu ớt của nàng che ngực, liền bị dễ dàng gạt sang bên cạnh. Trận đấu này Huyền Vi hoàn toàn thua thiệt, vì nàng không hề nhìn thấy đối thủ tấn công hướng nào. Bất ngờ, cơ thể Huyền Vi bị đè nặng. Chưa kịp thở dốc thì núm vú bị xâm chiếm một cách thô bạo. Hắn ngậm kín lấy, mút mút say mê. Lưỡi hắn vừa nóng vừa trơn đánh nhanh lên đầu ti nhỏ nhắn yếu ớt làm Huyền Vi co rút lại. Bên này chưa kịp thích nghi thì bên kia lại bị chiếm đoạt.
Hắn thật nhanh, thật thô bạo. Khác hẳn kiểu nhẹ nhàng chậm rãi của anh. Huyền Vi phía bên này bức rèm, trước ánh mắt ông Hạ, thì e ấp kềm nén chỉ thút thít từng tiếng nhỏ. Nhưng bên kia nửa phần thân thể lõa lồ còn lại đang gào thét, nàng ôm ghì lấy mái đầu bù xù thô cứng của hắn. Ngực nàng vô thức ưỡn lên, dâng hiến hai bầu vú mơn mởn cho hắn thỏa thuê ngấu nghiến. Cặp đùi Huyền Vi mở rộng, cửa mình nhòe nhoẹt chờ đợi, nhưng khối thịt nóng hôi hổi kia cứ cọ quẹt lung tung như trêu tức.
– Ôi…
Sự cuồng nhiệt của Huyền Vi làm hắn cũng chịu hết nổi. Hắn nhấm nháp ngấu nghiến từng ly da thịt mềm mại trên ngực nàng. Liếm dọc khe trũng sâu hoắm, nuốt gọn những giọt mồ hôi li ti rịn ướt. Hắn hôn chiếc cổ nhỏ gọn thanh thoát, cảm nhận được cả hơi thở thơm mát của nàng sau bức rèm khao khát. Bức rèm tuy mỏng manh nhưng là một hàng rào danh phận không thể vượt qua.
Hắn cảm nhận được bờ môi Huyền Vi đang khao khát thèm muốn. Hắn còn muốn hơn nàng, dù chỉ một lần trao cho nàng một nụ hôn thắm thiết, được cuốn lấy chiếc lưỡi nhỏ của nàng, được nuốt trọn hương vị ngọt lịm trong hơi thở nàng… Hắn quỳ gối giữa cặp đùi mở rộng của Huyền Vi. Nàng cũng ngưng thở như chờ đợi điều sắp xảy ra. Khối thịt to lớn trong tay hắn chậm rãi chà sát dọc âm hộ mọng nước của Huyền Vi. Nhấn vào một chút, một chút nữa.
– Ưmmm… Ôi…
Huyền Vi bật rên một tiếng dài khi vật nóng hổi kia chèn kín âm hộ nàng. Giọng nói của Huyền Vi bình thường đã du dương mềm mại, nhưng lúc nàng rên rỉ lại càng khêu gợi đến cùng cực. Ngay cả Tuấn Bình chồng Huyền Vi, lúc nào cũng khuyến khích nàng rên thật lớn. Anh nói làm như vậy anh làm cho hưng phấn. Ban đầu Huyền Vi cũng ngượng chín cả người, nhưng sau 4 năm ân ái triền miên nàng không còn ngượng ngùng chuyện đó. Phụ nữ ngoài phòng khách thì phải sang, nhưng trong phòng ngủ phải gợi cảm hết mức. Vậy thì cuộc sống chăn gối vợ chồng mới trọn vẹn.
– Ôi… Ưmmmm…
Ông Hạ Nghĩa giật mình, cả người nhột nhạt. Tiếng rên rỉ của con bé thật mượt mà như âm thanh của một thiên thần đọa lạc. Nảy giờ ông thấy Huyền Vi ư ử cứ nghĩ nàng thường ngày cùng chồng cũng đơn điệu truyền thống như vậy. Nhưng giờ ông mới biết mình đã quá quê mùa, hai đứa vợ nhỏ của ông tuy tuổi cũng khá trẻ nhưng về khoản rên rỉ lại ngây ra như cột nhà.
– Ưmmm… Ôi…
Huyền Vi rút tay về che miệnh cố ngăn lại tiếng nấc. Cơ thể nàng run lên từng nhịp theo từng cú thúc vũ bão của hắn. Hắn tay đặt trên ngực nàng bóp hai bầu vú to tròn săn cứng, hạ thể dập vào liên tục.
– Con… Con… xin lỗi… Tại… Tại ảnh… Ưm… – Huyền Vi mặt đỏ bừng lấm tấm mồ hôi, không dám nhìn lên ông Hạ Nghĩa.
– Không sao…. Không sao…. – Ông Hạ Nghĩa kéo tay nàng xuống, nói giọng run run. – Con đừng suy nghĩ nhiều… Phản ứng tự nhiên ai cũng có mà.
– Ưm… Con… Con…
Huyền Vi muốn nói nhưng tắt nghẽn. Bàn tay nàng bóp chặt ẩm ướt mồ hôi trong tay ông. Bàn tay kia níu chặt tấm rèm. Cơ thể nàng ướt mồ hôi, theo nhịp thúc mạnh của hắn, lưng nàng trượt dần về phía ông Nghĩa. Hai bầu vú mơn mởn lộ dần, lộ dần trước mắt ông. Hai khối thịt trắng ngần tinh kiết vài phút trước giờ đã săn cứng đỏ ửng lên. Hai chiếc núm e ấp xinh xắn giờ đã sưng tấy ướt át. Ông thầm nuốt nước miếng nhìn hai khối thịt nung núc đó liên tục nảy lên, nảy lên từng nhịp.
– Ôi… Anh ơi… Em chết mất….
Tiếng da thịt phành phạch vang khắp phòng. Ông Hạ Nghĩa cũng trợn mắt tắc lưỡi với thằng con mình. Đồng ý là làm chuyện tốt, nhưng cũng đâu cần nhiệt tình như vậy chứ ? Dù sao cũng là vợ của thằng em, có làm gì thì cũng nâng niu chút chứ.
– Ưmmmm… Anh ơi… Em… Em sướng…
Huyền Vi nhắm nghiền hai mắt. Trong cơn sướng khoái tột đỉnh nàng vô thức đưa tay vò nắn hai vú mình. Nhưng nàng không biết mình lại vô tình kéo cả tay cha chồng vào. Ông Hạ Nghĩa chết sững. Bàn tay ông cứng đờ như chết. Một cảm giác mềm mại đàn hồi làm ông ray rứt. Ông Nghĩa dù gần thất tuần, nhưng cũng là đàn ông. Những ngón tay ông chậm chậm nhúch nhích. Cảm giác tội lỗi bị cảm giác phấn khích xâm lấn. Bầu vú Huyền Vi thật to, ông nắm nhẹ mân mê mà không hết trọn. Cảm giác thật thích. Ông cảm nhận được cả chiếc núm săn cứng đang cọ cọ dưới lòng bàn tay.
– Ưmmm… Ôi…
Huyền Vi rên siết mãnh liệt. Cơ thể nàng đã trồi ngược lại bên này gần hết. Chỉ còn cặp đùi và hạ thể bị hắn túm chặt dang rộng sang hai bên. Đầu hắn đội cả tấm rèm nhô qua. Chồm đến trước thúc nhanh như piston 1000 mã lực. Nàng tê dại đến đờ đẫn, không hề biết rằng cơn sung sướng của mình ít nhiều cũng có công của ông Nghĩa. Trên giường, ông Nghĩa ngồi ngay sau lưng Huyền Vi, hai chân dang rộng hai bên. Đầu nàng chỏi vào một khối u lớn giữa hai chân ông. Hai tay ông không biết từ lúc nào đã trùm kín hai bầu vú Huyền Vi. Hai bầu vú căng tròn của Huyền Vi méo mó co dãn trong tay ông Nghĩa. Ngón tay ông se se hai đầu núm, miếc chúng lên xuống liên tục. Huyền Vi ưỡn cả người lên, hai bầu vú sưng tấy rạo rực dưới bàn tay điêu luyện của ông Nghĩa.
– Ahhh… Ôi….
Hắn nhắm chặt hai mắt, trong đầu là hình ảnh một người con gái tuyệt đẹp ánh mắt đờ đẫn vai nài nhìn hắn. Huyền Mi. Âm hộ nàng co thắt mãnh liệt. Một dòng nước ấm áp lan tỏa trào ra hạ thể theo từng cú xâm nhập của hắn. Hắn trân cứng người, siết chặt vòng eo nàng, ghì sát như muốn hòa nhập vào nhau. Một dòng tinh nóng hổi phun trào.
– Ưmmm….
Sau vài giây thất thần, hắn ngồi bệt xuống lau mồ hôi. Hắn nhìn đôi chân mượt mà sõng xoài mở rộng và âm hộ đỏ hồng sưng tấy của Huyền Vi lần cuối như nuối tiếc. Rồi kéo tấm rèm choàng qua. Huyền Vi giờ đã được trả lại trọn vẹn cho bên kia phòng. Nàng lim dim tê dại. Thân thể nàng không một mảnh vải, lõa lồ tênh hênh trên giường. Hai chân nàng mệt mỏi mở xoải ra hai bên không hề che đậy âm hộ đang rỉ chậm chậm một dòng nước trắng.
– Ưmm…
Huyền Vi rên rỉ thật nhỏ. Hai mắt nhắm chặt hai mắt. Dù cuộc ân ái đã qua, nhưng cơn sướng khoái chưa bao giờ âm ỉ lâu như vậy. Hai bầu vú nàng vẫn truyền đến cảm giác sung sướng ray rứt. Nàng vô thức đưa tay lên, chạm phải tay ông Hạ Nghĩa. Ông chết sững giây lát, nhận ra mình đã quá chớn. Nhưng kì lạ, Huyền Vi không gạt tay ông ra. Chỉ hờ hững đặt lên tay ông, rồi chậm chậm buông xuống. Ông Nghĩa hơi thở nặng nề, nhìn Huyền Vi nắm mắt yên lặng như đã ngủ. Ông nín thở, hai tay lại khẽ mân mê. Khác hẵn khi nảy, hai bầu vú mềm mại của Huyền Vi dưới tay ông giờ đây như sống lại, liên tục rung động dưới những cái vuốt ve của ông. Ông Nghĩa biết mình đang dấn thân vào tội lỗi. Nhưng sự ham muốn mãnh liệt cứ thôi thúc ông lao vào như thiêu thân chịu chết.
“Một chút nữa thôi, cho Cha sờ một chút thôi”
Ý nghĩ của ông trong đầu như một lời năn nỉ thật sự được Huyền Vi nghe thấy. Con bé bất động, im thin thít, chỉ có cánh mũi phập phồng thật khẽ. Ông chỉ muốn lấy lại cảm giác trai trẻ một chút, như lần đầu được chạm vào ngực con gái. Cảm giác mềm mại tuyệt diệu cả đời không thể quên.
Âm thanh cửa phòng phía bên kia đã đóng lại. Căn phòng chỉ còn lại hai người, một già một trẻ trong hoàn cảnh cực kì ám muội. Huyền Vi trần truồng nằm trên giường, đầu nàng gối nghiêng bên đùi ông Nghĩa. Nàng đặt tay bên thân mình, hai chân duỗi thẳng phơi bày toàn bộ cơ thể không hề che đậy trước mắt ông. Chưa bao giờ nàng dám nghĩ mình có thể lọt vào tình cảnh này. Ban đầu nàng đã muốn ông Nghĩa ngừng lại, nhưng nàng không biết phải đối diện với ông thế nào ?! Nhưng một khắc sai lầm không tỏ thái độ phản đối, sau lại càng khó mở lời hơn. Giờ đây, Huyền Vi cơ thể trần truồng bất động phơi bày trước cha chồng. Hai bầu vú căng tròn vẫn liên tục được ông chăm sóc làm cơ thể nàng ray rứt nhột nhạt. Ngực của một người phụ nữ nơi hội tụ bao nhiêu cảm xúc nhục dục chỉ để dành cho chồng âu yếm. Nhưng bầu vú thơm tho mơn mởn của Huyền Vi thường ngày được Tuấn Bình nâng niu gìn giữ bao nhiêu thì hôm nay lại bị luân phiên, anh trai và cha anh, vò nắn thỏa thuê. Một người phụ nữ thành thục xuân xanh như Huyền Vi, rất khó có thể chống lại cảm giác phản ứng của cơ thể. Dù nàng có muốn chuyện này hay không ? Hạ thể nàng lại một lần nữa rỉ ướt.
Đột nhiên, ông Nghĩa ngừng lại. Ông nhẹ nhàng hạ đầu nàng xuống giường. Huyền Vi tim đập liên hồi. Dù không mở mắt nhưng nàng vẫn biết ông đang chuyển xuống vị trí giữa hai chân nàng. Ông khẽ giở hai chân Huyền Vi sang hai bên. Tay ông mạnh mẽ luồn dưới mông nàng. Một bàn tay nóng hừng hực. Hạ thể Huyền Vi được nâng lên, cảm giác mát lạnh êm ái của chiếc gối được ông lót bên dưới. Giờ đây hai chân nàng mở rộng trước mặt ông Nghĩa. Hai mép âm hộ nhòe nhoẹt hoàn toàn thất thủ không chút phòng vệ. “Không… Không được… Đừng làm vậy mà”. Huyền Vi tuyệt vọng thét lên trong tâm trí. Huyền Vi thậm chí không dám mở mắt, vì nàng không muốn đối diện với sự thật này.
Một chân nàng nàng bị ông nâng lên thật cao… Không một thân hình to lớn ập lên cơ thể nàng. Không một khối thịt cứng nóng lấp chèn chặt âm hộ đỏ hồng ướt đẫm của nàng. Không có gì xảy ra giống Huyền Vi tưởng tượng. Ông Nghĩa luồn người dưới chân nàng để bước xuống giường. Tim Huyền Vi vẫn đập dồn dập, cơ thể không mảnh vải tênh hênh bất động. Một vật mềm mại chợt phủ lên cơ thể Huyền Vi làm nàng giật mình. Nàng nhận ra đó là một cái chăn vải mỏng.
– Con nằm nghỉ chút… – Giọng ông Nghĩa khàn khàn khác lạ. – Giữ nguyên người như vậy tinh trùng dễ vào hơn.