Hai người cô đơn
Chương 2
Trong phòng tắm, ông Thanh cởi váy Ngọc ra, để lộ thân thể trần truồng xinh đẹp của Ngọc ra. Ngọc xấu hổ khẽ lấy tay che đi, nhưng đã địt nhau đã đời rồi còn gì mà xấu hổ nữa nên Ngọc lại bỏ tay xuống không che nữa. Vì Ngọc không đứng được nên phải ngồi tắm.
Ông Thanh chỉnh nước ấm vừa, sau đó lấy vòi hoa sen xịt khắp người Ngọc. Ông gội đầu cho cô trước, sau đó mới lau thân thể cho cô. Động tác của ông Thanh rất thuần thục, không cần nói Ngọc cũng biết là ngày trước ông hay tắm cho mẹ chồng lắm đây. Ngọc có để ý thấy là con cu của ông lại căng cứng trong quần ông. “Khiếp! Khỏe thật! Chẳng khác gì thanh niên cả” Ngọc thầm nghĩ trong đầu. Riêng ông Thanh thì vẻ mặt vẫn vô cảm kỳ cọ cho Ngọc. Riêng cái lồn sưng mọng của Ngọc thì ông để cô tự rửa tự móc hết đám tinh dịch kia ra.
Trước giờ người ta chỉ có người lớn tắm cho con trẻ, trẻ khỏe tắm cho người già. Đằng này Ngọc mới mới 25 tuổi xanh lại phải ngồi để cho người lớn tắm cho. Kể ra cũng hơi buồn cười. Càng ngại hơn là cô lại trực tiếp đái luôn trước mặt ông lúc đang tắm nữa chứ, lúc ấy phải nói là ngượng đến không ngóc đầu được. Nhưng Ngọc cũng đành chịu, giờ cô như vô lực rồi nên muốn ra sao thì ra, muốn làm gì thì làm.
Tắm rửa xong ông Thanh lại kỳ công sấy khô tóc rồi mặc quần áo cho Ngọc, ông không lấy quần áo lót nên Ngọc phải thả rông, vốn dĩ Ngọc đi ngủ cũng toàn vậy nên cũng không sao cả. Sau đó ông lại dìu Ngọc về phòng. Để cô lên giường đắp chăn cho cô, sau đó ông lại mang quần áo Ngọc đi giặt rồi mới đi ngủ. Ngọc cũng chẳng nghĩ được nhiều, chẳng mấy chốc cô đã chìm vào giấc ngủ.
Trong cơn mê man, Ngọc như mơ hồ nhìn thấy ông Thanh đang sờ nắn vuốt ve mình, lại thấy con trai mình cứ nắm tay lay lay gọi “mẹ ơi!”, Rồi lại thấy trán mình lành lạnh. Cảm giác không rõ ràng nhưng cô lại không thể dậy được để xem chuyện gì xảy ra, chỉ cảm hơi khó thở chút. Sau đó cô lại nghe có tiếng gọi…
– Ngọc! Ngọc! Dậy đi, dậy ăn tí cháo rồi uống thuốc.
Ngọc hơi nheo mắt bởi vì chói bóng đèn. Đến khi đã quen cô cảm giác, nhìn nghiêng qua. Chỉ thấy ông Thanh đang ngồi đó, trên tay ông còn cầm bát cháo nghi ngút khói, gương mặt ông có chút lo lắng nhìn cô. Bên cạnh là con trai cô đang đứng nhìn cô một cách khó hiểu, đột nhiên nó la lên vui mừng…
– A! Mẹ tỉnh rồi! Mẹ tỉnh rồi.
Cô khẽ mỉm cười vuốt ve đầu nó. Sau đó cô nhìn về ông Thanh:
– Có chuyện gì thế bố?
– Con bị sốt!
Ông Thanh trả lời một cách ngắn gọn. Nhưng Ngọc lại không nghe được cái vẻ hờ hững của ông nữa, mà thay vào đó là có chút nhỏ nhẹ quan tâm.
Cô sờ thử lên trán thấy đúng là có chiếc khăn ướt đắp ngang, cô bỏ chiếc khăn ra cố gắng ngồi dậy. Ông Thanh cũng bỏ bát cháo xuống bàn, lấy cái gối để lên thành giường rồi đỡ cô ngồi tựa lưng lên. Ngọc cả người uể oải, đầu nặng chịch, cô xoa nhẹ thái dương nói…
– Con bị lâu chưa bố?
– Từ đêm qua. Lúc nửa đêm ta thấy không an tâm nên lên xem.
– Chết thật! Tại hôm qua con uống nhiều quá.
– Ừ!
Dù nói là nói vậy. Nhưng nguyên nhân chính thì có lẽ là do quá sức. Chẳng qua là nói vậy để biện hộ lỗi lầm của cả hai mà thôi. Ngọc với điện thoại xem. Lúc này đã 2 giờ chiều rồi, hôm nay là chủ nhật cô cũng không cần đi dạy, nhưng ông Thanh thì có, cô quay ra hỏi:
– Bố không đi lên võ đường ạ?
– Không! Uống nước đi, rồi ăn cháo uống thuốc. Coi chừng bệnh nặng…
Ngọc đón lấy cốc nước từ chỗ ông Thanh trong lòng cảm thấy ấm áp. Cô uống nước rồi đón lấy bát cháo mà ông đưa cho. Vì sợ ăn dây ra chăn nên cô lật chăn ra. Ánh mắt của cô và ông Thanh đều dồn vào một chỗ. Chiếc quần ngủ mà cô mặc là màu trắng, ngay tại dưới âm hộ có một vết máu đỏ đỏ. Ông Thanh nhìn Ngọc, cô đỏ mặt ngượng ngùng nói nhỏ…
– Con tới tháng… mà… mà…
– Mà cái gì?
– Con hình như hết băng rồi…
Lí nhí nói xong câu này Ngọc cúi gằm mặt ăn cháo.
Ông Thanh mặt hằm hằm bước vào tiệm tạp hóa. Bà chủ thấy vậy thì cười chào…
– Anh Thanh làm gì mà cáu thế?
Ông Thanh cũng không vòng vo.
– Cho một băng vệ sinh!
Lúc này bà chủ tiệm với mấy ông bạn ông Thanh đang ngồi uống trà cạnh bên cũng im lặng quay sang ngó ông Thanh. Bà chủ hỏi lại:
– Băng vệ sinh hay giấy vệ sinh?
– Băng vệ sinh. Mà hỏi lắm thế nhỉ? Bảo lấy thì lấy đi…
– Ha ha ha!
Bà chủ tiệm với mấy ông kia cùng cất tiếng cười to. Ông Thanh mặt đen sì chửi đổng.
– Mẹ nó! Con với chả cái. Còn mấy ông cười cái con khỉ à?
Mấy ông lại càng cười to hơn. Bà chủ lọ mọ lấy ra một loại băng đưa cho ông Thanh nói:
– Đây con Ngọc hay dùng loại này. Mà nó đâu mà ông phải đi mua cho nó?
– Nó bị sốt!
– Khổ chưa? Bảo nó giữ gìn sức khỏe. Bị sốt lúc tới tháng là mệt lắm đấy.
Một ông nào đó cũng chen vào:
– Hôm qua nó uống rượu nhiệt tình thế. Ốm là phải rồi. Ha ha. Đến cả anh Thanh cũng có ngày phải đi mua băng vệ sinh nữa.
Ông Thanh cũng không thèm trả lời. Móc tiền trả rồi quay đi. Có người còn nói theo:
– Lát ra uống nước Thanh ơi?
Mà tối hôm ấy trời cũng mưa. Đúng như lời ông Thanh đã nói.
Hôm sau thứ 2, vì chưa hết sốt nên Ngọc ở nhà nghỉ một buổi. Đến tối lúc cô đang ngồi trên phòng soạn giáo án để mai đi dạy lại thì con trai cô chạy vào gọi:
– Mẹ ơi! Xuống ăn cơm…
– Rồi! Con ngoan! Mẹ xuống đây.
Cô cất đồ rồi đi xuống nhà. Đứng từ cầu thang thấy ông Thanh đang dọn cơm, con trai cô thì đang xem phim. Tự dưng cô cảm thấy ấm áp trong lòng, cô luôn muốn có một tổ ấm riêng cho mình, đây là thứ mà cô luôn mong mỏi bấy lâu nay, một mái ấm nhỏ vui vẻ và hạnh phúc. Chỉ đáng tiếc là người đàn ông kia là bố chồng cô.
Cô thở dài một hơi, đi xuống. Ông Thanh thì đi ra sau bếp không biết làm gì đó. Ngọc ngồi vào bàn ăn, trên bàn không có nhiều thức ăn lắm, ông Thanh không bao giờ nấu nhiều món, chủ yếu là mỗi món nhiều. Ngọc với con trai thì chẳng ăn được bao nhiêu, đa phần là ông Thanh ăn. Mà ông Thanh nấu ăn cũng rất hợp khẩu vị Ngọc, hình như ngày xưa ông học từ mẹ chồng cô, tay nghề rất khá.
Trên bàn hôm nay cũng chỉ có độc đĩa cải xào, đậu rán… Ngọc đang thắc mắc thì ông Thanh bê từ sau bếp lên một cái niêu bằng đất đặt lên bàn. Ông mở nắp ra, một làn khói bốc lên, mùi thơm tỏa ra. Ngọc hơi sửng sốt. Dù biết là ông học nấu ăn từ mẹ chồng, nhưng Ngọc nghe đồn là món này là món riêng của ông, trước giờ chỉ có duy nhất một người có đặc quyền được ông nấu cho món này, là mẹ chồng cô.
Thực ra ngày Ngọc mới sinh cu Bắp cô cũng được ăn thử món này một lần, nhưng là do mẹ chồng cô nấu chứ không phải đích thân ông Thanh nấu. Ngọc chỉ biết là món này là dùng cá chép đem hầm với thuốc bắc, bỏ vào niêu đất, nấu bằng bếp lò. Cụ thể công thức thì Ngọc không biết, chỉ được ăn một lần, vị đắng đắng chút nhưng rất ngon. Mẹ chồng cô nói rằng ăn cái này bổ máu, hồi phục sức khỏe rất tốt. Thật không ngờ tới hôm nay ông Thanh lại nấu món này cho Ngọc ăn.
Ông Thanh vẻ mặt dửng dưng. Gắp cái đầu cá ra lọc xương lấy thịt bỏ vào bát, đưa cho cu Bắp. Xong ông cũng im lặng mà ăn cơm, không nói với Ngọc câu nào. Nhưng Ngọc thì lại rất vui, cô cứ vừa ăn vừa cười, mỗi khi cô gắp cá là cô lại cố tình nhìn qua ông Thanh như để trêu tức ông, làm cho ông Thanh vẻ mặt cau có khó chịu. Rồi đột nhiên cô cô lại cười hì hì trong sự khó hiểu của con trai cô.
Từ đó quan hệ giữa hai người họ trở nên tốt đẹp hơn, tình cảm Ngọc dành cho ông Thanh cũng dần thay đổi. Trước đây cô vừa kính vừa sợ ông, giờ không hiểu sao cô lại cảm thấy quý mến ông nhiều hơn. Bình thường ông Thanh đi đâu về muộn là hai mẹ con Ngọc đều ăn cơm trước, còn bây giờ cô như người vợ hiền chờ cơm ông mỗi ngày. Ban đầu ông Thanh có chút ngạc nhiên, nhưng rồi cũng quen. Cu Bắp trẻ nhỏ nên ăn ngủ sớm, có những bữa cơm chỉ có hai cha con Ngọc ăn với nhau. Cả bữa cơm họ chẳng nói với nhau câu gì nhưng không khí lại vui vẻ, đầm ấm kỳ lạ.
Cả hai đều là con người, đều có tình cảm. Với Ngọc cảm giác mong ngóng chờ cơm mỗi ngày thực sự rất vui. Mà ông Thanh cũng chấp nhận điều đó, người đàn ông nào mà không muốn khi về đến nhà sau một ngày mệt mỏi luôn có người chào đón, yêu thương và san sẻ những vui buồn mỗi ngày chứ?
Một tuần lại nhanh chóng trôi qua, tối đó là thứ 7, mưa rất lớn. Ông Thanh ra ngoài có việc mãi chưa về. Ngọc lo lắng đi qua đi lại đợi chờ, con trai cô đã đi ngủ từ lâu. Mãi muộn ông Thanh mới về đến. Ngọc vui mừng chạy vội ra, giúp ông cởi áo mưa, cất mũ bảo hiểm:
– Bố không sao chứ? Mưa to quá làm con lo…
– Bố không sao. Có chút việc nên phải ở lại thôi.
– Vâng! Bố đi tắm đi ạ. Con hâm lại thức ăn đã.
Xong bữa cơm Ngọc lại về phòng ngủ, nhưng cô không sao ngủ được. Ngọc nằm trên giường, mắt nhìn chăm chăm vào trần nhà, lồng ngực phập phồng theo mỗi hơi thở đều đặn của cô. Ngọc nhớ lại, cũng thứ 7 này tuần trước, cô cùng ông Thanh điên cuồng với nhau. Giờ nghĩ lại Ngọc vẫn nhớ cái cảm giác đó. Ngọn lửa tình trong cô lại bùng cháy trong cô một lần nữa.
“Dù sao cũng chỉ là bố chồng nàng dâu thôi. Cũng đâu có máu mủ ruột thịt gì?”
Ngọc ngồi dậy đi đến bàn trang điểm. Tóc cô xõa dài sau lưng, cô bôi nhẹ một lớp son bóng lên môi, xịt chút nước hoa nhẹ sau đó đi ra khỏi phòng.
Ngọc mặc một chiếc váy ngủ mỏng, như mọi khi cô không mặc quần áo lót, đi chân trần. Cả người cô run run, tim đập loạn xạ, chầm chậm đi xuống dưới nhà.
Lúc này đã khuya. Cả phòng khách và phòng bếp đều tắt điện, chỉ có chút ánh sáng mờ mờ ngoài hiên bếp hắt vào. Ngọc mở cửa bếp bước ra hiên. Ông Thanh vẫn như mọi khi, quần đùi ở trần ngồi đó. Khi Ngọc bước ra, ông nhìn Ngọc một cái rồi lại quay đi. Ngọc lặng lẽ đi sang bên kia bàn uống nước, kéo ghế ngồi xuống.
Ông Thanh lấy chén rót cho Ngọc chén nước hoè ấm, thơm dịu đưa qua. Rồi ông chỉ tay ra ngoài màn mưa nói:
– Ngày đó ở đó không phải là nhà, cũng không có bức tường nào cả. Ở đó có một cái ao. Còn kia là ruộng lúa, đẹp lắm.
– Vâng!
Ngọc khẽ đáp. Sau đó cô uống nhẹ một ngụm nước hoè, từ từ cảm nhận hương vị của nó. Sau đó cô nói:
– Con có chuyện muốn nói với bố…
Ông Thanh không đáp lời, chỉ im lặng rót cho Ngọc một chén nữa. Ngọc lại nói tiếp:
– Bố biết chuyện con có tướng khắc phu chứ?
– Nhảm nhí thôi…
– Con cũng nghĩ thế. Nhưng con cũng đã suy nghĩ rất nhiều rồi. Có thờ có thiêng, có kiêng có lành. Con muốn hỏi bố là nếu con không lấy chồng mà cứ ở vậy, bố có cho con ở với bố nữa không?
Nói xong mặt cô đỏ bừng lên, nhưng mắt nhìn chằm chằm vào ông Thanh chờ đợi. Ông Thanh thì chỉ im lặng nhìn ra ngoài màn mưa trầm tư. Lát sau ông mới đáp…
– Tùy con!
Ngọc nghe vậy thì hân hoan, đôi môi xinh khẽ nở nụ cười…
– Con cảm ơn bố nhiều lắm.
Rồi Ngọc đưa tay cầm chén nước, nhưng không phải chén của cô mà là của ông Thanh, Ngọc đưa lên miệng uống một nửa rồi lại đặt xuống vị trí cũ. Cô nhỏ giọng…
– Con hết tháng rồi…
Nói xong cô vội đứng dậy cúi đầu xấu hổ, đi ngang trước mặt ông Thanh bước vào bếp. Ngay khi tới cửa bếp cô còn đứng lại ngoái nhìn ông Thanh cái nữa rồi mới bước vào. Nhưng cô không đi ngủ, mà cô nép lại ngay sau cửa, dựa lưng vào vách bếp, cách ông Thanh một bức tường, cô đang chờ đợi ông Thanh. Hai tay xoa xoa gương mặt đỏ bừng vì xấu hổ của mình. Không thể ngờ được là cô lại tỏ tình với ông một cách trơ trẽn như vậy.
Bên kia bức tường, ông Thanh im lặng nhìn chén nước bị cô con dâu uống mất một nửa kia. Ông biết thừa Ngọc đang đứng bên này tường. Bất giác ông nở một nụ cười, cầm chén nước uống sạch rồi đứng dậy.
Bên này Ngọc hồi hộp chờ đợi, trống ngực cô đập thình thịch. Lúc này mới qua tầm 1 phút nhưng Ngọc lại cảm thấy thời gian quá dài. Cô định ngó ra xem thử, đúng lúc ông Thanh cũng bước vào, làm cho cô giật mình đưa hai tay lên chắn trước mặt.
Ông Thanh từ từ bước đến trước Ngọc. Trong ánh sáng mờ mờ, ánh mắt hai người nhìn nhau, họ im lặng không nói gì.
Ông Thanh đưa tay vuốt nhẹ gương mặt xinh đẹp của Ngọc, rồi khẽ ghé sát lại đặt lên trán Ngọc một nụ hôn, Ngọc nhắm mắt đón lấy. Sau đó ông đưa nắm lấy tay Ngọc kéo ra sau lưng mình, cô ngoan ngoãn ôm lấy lưng ông. Còn hai tay ông Thanh thì ôm lấy đôi vai gầy của Ngọc, kéo cô vào lòng mình. Ông cúi xuống trao cho Ngọc một nụ hôn nồng nàn bỏng cháy, đôi môi thơm của Ngọc hé mở đáp lại, lưỡi hai người quấn lấy nhau.
Ông Thanh vừa hôn vừa đẩy Ngọc sát vào tường, một tay túm lấy bầu ngực căng tròn của Ngọc vừa nhào nặn, vừa vân vê núm vú, một tay luồn xuống dưới mà xoa lồn cô, ngón tay thô ráp của ông quét qua quét lại khe lồn lên đến tận hột le. Ngọc sung sướng vừa hôn vừa rên “ưm ưm…” trong họng, hơi thở cô gấp gáp, cả người nóng ran, lồn cô rịn nước ướt đẫm tay ông Thanh. Tay cô thì vuốt ve khắp lưng và mông ông Thanh.
Lát sau ông Thanh rời môi Ngọc ra. Ông hôn khắp gương mặt xinh đẹp của Ngọc, hôn cổ, tai, sau đó xuyên qua lớp áo ngủ ông tham lam ngoạm lấy hai bầu ngực của Ngọc mút lấy mút để. Ông lại chui cả vào trong váy Ngọc mà vét, nhưng Ngọc đang đứng nên ông Thanh có hơi chút khó khăn. Ông bèn đứng dậy một tay ôm lưng, một tay ôm đùi bế xốc Ngọc lên đi vào phòng ông.
Ông Thanh bật điện, bật quạt, rải chăn ra giường. Sau đó lột áo ngủ của Ngọc ra, thân thể mỹ miều của Ngọc lại một lần nữa phơi bày trước mặt ông, lần này Ngọc không che đi nữa. Ông Thanh ngắm kỹ thân thể của Ngọc thốt lên…
– Con đẹp quá!
– Bố có thích không?
– Thích!
– Của bố hết đó…
Ông Thanh lại lao vào hôn hít khắp cơ thể Ngọc một lần nữa.
Để Ngọc nằm trên giường, ông Thanh dùng tay bới đám lông lồn của cô lên, tách hai mép lồn nhỏ nhỏ hồng hào của cô ra, ông lè lưỡi liếm dọc một đường từ dưới lên đến hột le, bộ râu cứng của ông như cái chổi quét qua mép lồn, làm cho Ngọc sướng quá rên ư ử. Hai tay Ngọc túm chặt lấy tóc ông Thanh, đôi chân thon dài thì khóa chặt gáy ông. Ông Thanh lại dùng răng cắn lấy hột le làm cho nó phồng lên, rồi ông không ngừng dùng lưỡi đá qua đá lại. Kết hợp với đó ông đút một ngón tay vào trong lồn Ngọc móc móc cạ cạ vào điểm G trong của cô. Hai điểm G nơi âm đạo cùng bị kích thích, Ngọc sướng đến tê dại, cô cong người lên há miệng rên ư ử, hơi thở cô dồn dập, nước lồn không ngừng chảy ra. Chẳng mấy chốc cô không chịu được nữa, người cô cong lên như con tôm, lưng không chạm giường, cô túm chặt đầu ông Thanh dí chặt vào lồn mình khiến ông Thanh có chút khó thở, chân cô kẹp chặt đầu ông.
– AAAAA…
Ngọc rùng mình xuất tinh xối xả vào mặt ông Thanh, chảy xuống ướt hết tấm chăn.
Sau một hồi cực khoái, Ngọc mới bỏ đầu ông Thanh ra, nhìn gương mặt ông Thanh bê bết nước lồn của mình, Ngọc có chút ái ngại mà cũng buồn cười. Cô ngồi dậy nói:
– Con xin lỗi bố! Con sướng quá không chịu được…
– Bố không cần biết! Làm sạch cho bố đi…
Ông Thanh giả vờ giận…
– Vâng ạ!
Sau đó Ngọc túm lấy mặt ông Thanh mà liếm sạch chỗ nước lồn ngai ngái mùi kia.
Lúc này ông Thanh vẫn đứng dưới nền, còn Ngọc ngồi quỳ trên giường. Ngọc khẽ hôn nhẹ lên cơ thể ông Thanh, sau đó cô tụt quần ông xuống.
Ngọc há mồm nhìn dương vật ông Thanh. Nó phải to bằng cổ tay Ngọc, dài phải 17 – 18 cm, đầu khấc đỏ tím, bóng loáng, các sợi gân và mạch máu chằng chịt gân guốc, đúng khái niệm “già gân” là đây. Dưới gốc cặc là đám lông đen mượt, rậm rạp, mọc tận rốn, hai bìu dái ông cũng to. Ngọc đưa tay cầm thử, chỉ thấy lúc này nó đã cứng ngắc như cái dùi cui mà lại nóng nữa.
– Của bố to quá! Đẹp quá! Hèn chi mà nó đánh cho con phát sốt…
– Thế còn muốn nó nữa không?
– Muốn chứ!
Ngọc tay cầm cặc ông Thanh, môi hôn nhẹ lên cái đầu khấc, sau đó cô lè lưỡi liếm nhè nhẹ. Ông Thanh sung sướng ngửa cổ lên thở mạnh. Ngọc há đôi môi nhỏ xinh của mình ra hết cỡ nuốt lấy con cặc ông Thanh, nhưng cũng chỉ vào được một nửa là cô không chịu được nữa. Cô bèn dùng răng cắn chặt lấy đầu khấc ông Thanh, dùng lưỡi liếm qua liếm lại. Ông Thanh chỉ biết thở mạnh hưởng thụ.
Sau đó ông Thanh hai tay túm lấy đầu Ngọc mà nắc vào miệng cô…
“Chọt, chọt chọt…”
Nước bọt Ngọc túa hai bên mép chảy xuống. Một tay cô cầm gốc cặc ông Thanh mà mút, một tay thì vân vê bìu dái của ông. Cô hơi ngửa mặt lên nhìn thẳng mặt ông Thanh, ánh mắt cô đầy dâm đãng. Nhưng vì cặc ông Thanh quá to nên chỉ được một lúc là cô mỏi miệng, cô lại liếm nhè nhẹ đầu khấc, ánh mắt nhìn ông Thanh, giọng năn nỉ…
– Bố ơi con muốn!
Ông Thanh nghe vậy liền cúi xuống hôn lên môi cô một lần nữa, sau đó cũng leo lên giường. Ngọc lấy cái gối gác đầu lên cao, nằm dạng háng ra chờ đợi. Ông Thanh tiến tới hôn Ngọc thêm một cái nữa, sau đó ông kê con cặc to bự của mình trước lồn Ngọc, nhưng không vội đút vào. Ông cứ rà rà đầu khấc mình xung quanh mép lồn ướt nhẹp của cô. Ngọc rên rỉ…
– Cho vào đi bố…
Ông Thanh vẫn rà rà. Ngọc phải lấy tay túm lấy con cặc ông, chỉnh đúng cửa mình, ánh mắt nhìn ông như cầu khẩn. Lúc này ông Thanh mới chịu ấn vào.
Ngọc mở to mắt há miệng nhìn cảnh con cặc ông Thanh đang chầm chậm đi vào trong cô, hai mép lồn cô căng lên, hơi đau chút. Cô cảm nhận khúc gậy thịt nóng hổi kia đang từ từ chạm sâu vào từng ngóc ngách trong cô. Sự ma sát giữa hai bộ phận làm cho cô thống khoái vô cùng. Cho đến khi vách tử cung của cô bị đẩy căng lên thì con cặc của ông Thanh cũng lút cán trong cô. Ông Thanh cúi người xuống hôn cô ngấu nghiến. Cặc ông vẫn để yên trong lồn cô, để cả hai quen cảm giác đã.
Đó là kinh nghiệm.
Sau một lúc ông Thanh mới bắt đầu nắc. Lần này hai người hoàn toàn tỉnh táo nên không có điên cuồng như lần trước nữa. Ông Thanh cứ nắc từ từ, không vội vàng. Hai người âu yếm nhìn thẳng vào mắt nhau, cảm nhận sự cọ xát trong từng tấc da thịt, từng nhịp tim, hơi thở, sự ấm áp và tình yêu. Ông Thanh thì đều đặn làm việc, Ngọc thì rên khe khẽ theo mỗi nhịp nắc của ông.
Sau đó Ngọc và ông Thanh đổi tư thế vài lần. Ưu thế về yoga của Ngọc được dịp phát huy, người cô rất dẻo, chân tay linh hoạt. Khi cô ngồi trên ông Thanh chơi trò cưỡi ngựa, phần hông, eo, lưng cô dẻo như rắn. Cô sàng sẩy hẩy mông các kiểu làm cho ông Thanh cũng phải há mồm ra thở vì sướng. Khi Ngọc chơi doggy, mông cô cao vút chổng lên, tay ông Thanh ôm chặt eo cô, ông vừa nắc tới vừa kéo mông Ngọc lại.
“Phạch phạch phạch…”
“A a a a a a a… sướng… aa a…”
Trong phòng tiếng da thịt chạm nhau, tiếng rên rỉ, tiếng thở gấp đan xen, tạo thành một khung cảnh đầy nhục dục của hai cha con Ngọc.
Sau một hồi làm tình, ông Thanh lại ghì chặt Ngọc phun xối xả từng dòng tinh trùng nóng hổi vào sâu trong tử cung cô. Ngọc cũng lên đỉnh, xuất tinh ồ ạt cùng lúc ông Thanh. Tinh khí hai người quyện lại, chảy lênh láng trên giường. Ngọc và ông Thanh cũng mệt lả người, cứ vậy mà ôm nhau nằm luôn trên bãi chiến trường bê bết kia mà nghỉ ngơi.
Ngọc nằm nghiêng người, gối đầu trên cánh tay ông Thanh, chân hai người đan vào nhau, gương mặt hai người cách nhau chỉ chừng vài cm, bốn mắt nhìn nhau. Một tay ông Thanh khẽ vuốt ve lưng Ngọc. Ngọc thì một tay xoa ngực ông, một tay nghịch râu ông Thanh.
– Em yêu anh!
Ngọc thì thầm. Ông Thanh hơi bất ngờ về xưng hô của Ngọc, nhưng rất nhanh ông cũng mỉm cười. Hôn nhẹ lên môi Ngọc một cái…
– Anh cũng yêu em!
Sau mà sến sẩm, Ngọc đề nghị…
– Để em cạo râu cho anh nhé?
– Ừ!
Ông Thanh gật đầu đồng ý rồi cùng Ngọc dắt nhau vào phòng tắm.
Trong phòng tắm, Ngọc vô cùng tỉ mỉ cạo râu, rồi cô cạo luôn cả lông lồn cô, rồi lông cặc ông Thanh. Sau đó hai người tắm rửa sạch sẽ cho nhau.
Lúc này con cặc của ông Thanh đã cương cứng trở lại. Ngọc bèn quỳ xuống há miệng ngậm lấy rồi mút chùn chụt.
– Mình làm cái nữa đi anh!
Ngọc đề nghị, ông Thanh cũng gật đầu. Sau đó Ngọc đứng dậy hôn ông Thanh một cái, cô xoay người chống hai tay vào mép tấm gương trong nhà tắm, cô đứng dạng háng, cong mông. Cơ thể mảnh mai của cô tạo thành hình chữ S tuyệt đẹp, đón chờ.
Từ đằng sau, ông Thanh hai tay ôm lấy hai bầu vú Ngọc, đầu ông gác lên vai cô, mông ông vẫn nắc đều đặn. Nhìn ngắm cảnh tượng trong gương, hai người bất giác cùng nở một nụ cười đầy hạnh phúc.