Hành Tiêu Tỏi Ớt

Chương 19



Phần 19: Mẹ Con Mình

Thấy thằng Tỏi nắm chân mình kéo dạng ra, Diễm Hành cứ tưởng nó chuẩn bị hành sự với mình ai dè không phải vậy. Kéo xong nó để nàng nằm chàng hảng trên giường rồi đưa tay ngoắc con Ớt:

– Lại đây Ớt!

Nghe thằng anh gọi, con bé te tái xách lồn chạy lại ngay vì tưởng thằng anh sẽ lại giã gạo cho mình sướng. Thế nhưng cả Diễm Hành và con Ớt đều không ngờ thằng Tỏi lại có 1 hành động vô cùng bệnh hoạn và biến thái. Con Ớt vừa bước tới là nó kéo con nhỏ ngã luôn xuống giường rồi ấn đầu con bé vào háng Diễm Hành khiến cả hai cùng nhìn nó tỏ vẻ ngạc nhiên:

– Gì vậy?

Giọng thằng Tỏi ráo hoảnh:

– Mày bú lồn mẹ đi Ớt!

Con Ớt nghe xong liền lắc đầu giãy nảy:

– Thôi em hổng chịu đâu… thúi lắm!

Thằng Tỏi mỉm cười trấn an con em:

– Không có đâu… nãy tao bú rồi. Ngon lắm…

Nói xong nó thè lưỡi liếm 1 vòng quanh mép như để chứng minh cho con Ớt thấy là lồn mẹ tụi nó ngon thiệt. Diễm Hành nghe hai đứa nói chuyện mà mặt mũi sượng trân. Nếu không phải vì nàng cũng đang nứng quá nên đành nhắm mắt làm ngơ chứ không thì đã cho mỗi đứa 1 bạt tay nhớ đời rồi. Biết làm sao được, khi cái dâm cái đĩ đã trào dâng như thác lũ thì cái lý cái tình chỉ nhẹ tựa như lông hồng mà thôi.

Nghe thằng Tỏi quảng cáo cũng hơi bùi tai, hơn nữa hồi nãy đứng quay phim nó thấy thằng anh rúc đầu vào háng mẹ mà rít rồn rột như kéo thuốc lào rất phê pha làm nó cũng ngạc nhiên và muốn thử xem sao.

Nghĩ vậy nên con Ớt chầm chậm thè lưỡi ra rồi quét thử một đường nhè nhẹ lên đám lông đen mượt của Diễm Hành. Tiếp theo nó kéo chiếc lưỡi nhỏ xíu hồng hào như lưỡi con mèo rà xuống cái rãnh giữa hai múi thịt sưng mộng để cảm nhận mùi vị. Đầu lưỡi nó nghe có vị hơi mằn mặn, hơi khai khắm và hăng hắc mùi tinh dịch của thằng Tỏi xịt vào lúc nãy.

Không biết do con Ớt làm mẹ nó nhột nhạt hay sao mà chỉ liếm có mấy cái là đã bị Diễm Hành xô ra khỏi ngã ba tình:

– Thôi đi…

Nói xong nàng đứng dậy kêu thằng Tỏi nằm ngửa ra rồi ngồi luôn lên mặt nó. Lúc này thằng Tỏi mới biết đúng là con Ớt nãy giờ chỉ làm cho mẹ ngứa ngáy thêm chứ chẳng được tích sự gì. Cái lưỡi của con Ớt vừa nhỏ vừa trơn tru nên liếm không đã bằng cái lưỡi nhám nhúa sần sùi của thằng anh.

Mẹ ngồi ở tư thế này làm thằng Tỏi nhớ lại lúc ở nhà chị Trâm nó cũng bú lồn chị giống như vậy. Nó lấy tay ôm eo Diễm Hành để lấy điểm tựa rồi ngóc đầu lên bú liếm sì sụp vào cái lồn của mẹ mình một cách ngon lành.

– Hơ ưm… hơ ưm…

Diễm Hành cất tiếng rên đầy sảng khoái. So với con Ớt lúc nãy thì thằng Tỏi bú sướng hơn nhiều. Nhất là lúc nó ngậm hột le mà rít như ăn sữa chua trong bịch nilong, thật là đã!

Con Ớt thấy vậy nên dễ gì chịu đứng ngoài cuộc chơi. Nó tiến lại chỗ khúc cặc thằng Tỏi chĩa lên trời mà từ từ ngồi xổm xuống cho đầu cặc thằng anh chọt ngay vào lỗ lồn của nó. Thằng Tỏi không chịch nó thì nó chịch thằng Tỏi chứ ngu gì để cặc anh nó nằm không.

Vừa ngồi xuống là con Ớt lập tức nhấp nhổm cho cặc anh nó chui ra thụt vào trong lồn mình. Nó sàng đít rồi ưỡn hông, cặp mông nó đảo đều như rang lạc.

– Uiiii dzaaaa… uyyyyy…

Con Ớt vừa cưỡi ngựa vừa rên rẩm vì sướng ngất ngây. Tuy còn nhỏ nhưng cái bản năng đàn bà của nó đã bị thằng anh đánh thức, bởi vậy không cần ai chỉ dạy nó cũng biết lúc chịch nhau phải làm như thế nào cho sướng.

Đang nằm úp mặt vào sông quê của mẹ, thằng Tỏi hơi khựng lại vì bất ngờ khi thấy con Ớt ngồi xuống chơi mình kiểu cưỡi ngựa. Thế nhưng nó cũng chẳng cần suy nghĩ chi nhiều, cứ chịch cho sướng trước rồi tính sau. Bởi vậy con nhỏ vừa ngồi xuống là nó hẩy đít lên làm khúc cặc chui cái “óttttt” vào lồn con Ớt thật dễ dàng. Xong, cứ mỗi lần con Ớt hạ người xuống là nó hất mông lên rồi rên hừ hừ như sắp phát sốt đến nơi. Con Ớt thấy vậy lại càng sàng sảy cặp mông nhanh dần, nhanh dần khiến thằng Tỏi chịu không nổi nên nhả hột le Diễm Hành đang ngậm trong miệng ra rồi hét toáng lên:

– Ôiiii… sướnggggg quá… ahhhh…

Thằng Tỏi định bụng phát súng thứ hai sẽ để bắn vào người mẹ nó tiếp, nhưng con Ớt làm quá nên nó chịu không nổi phải xịt hết mớ tinh binh vào cái lỗ nhỏ xíu và khít rịt của em nó.

Diễm Hành nghe tiếng thằng Tỏi hét như heo bị thọc huyết thì biết nó đã ra rồi nên nàng cũng không còn hứng thú nữa. Phát thứ nhất chưa đủ làm cặc nó xìu nhưng cú xuất tinh lần thứ hai thì dễ gì mà cương cứng được nữa. Con người ta chứ có phải trâu bò gì đâu…

Nãy giờ đưa lồn cho nó bú để lát nó chơi mình, ai dè bị con Ớt phỗng tay trên nên Diễm Hành cảm thấy rất hụt hẫng. Nàng đưa tay chỉ ra cửa rồi ra lệnh, giọng trách móc:

– Hai đứa ra ngoài đi… thiệt nuôi tụi bây lớn đầu mà chẳng nhờ cậy được gì hết. Toàn ăn hại!

Nghe mẹ đuổi hai anh em ra ngoài bằng cái kiểu giận lẫy, thằng Tỏi đang nằm ngửa miệng thở hồng hộc như trâu kéo cày giữa trời nắng chang chang lật đật ngồi dậy rồi bò bốn chân như con chó con lại chỗ chị mái già. Biết mình có lỗi vì đã không giữ lời hứa, mặc dù mẹ nó đã đặt cọc phát thứ súng thứ hai nhưng nó vẫn nhỡ tay bóp cò vào nhỏ em gái, thằng Tỏi vừa bò tới chỗ mẹ nó là vội đưa tay vuốt ve âu yếm từ đầu gối lên trên bắp đùi non của Diễm Hành, miệng cười đểu cáng:

– Thôi đừng giận mà mẹ! Để chút xíu nữa nó cứng lại rồi con “đền” cho mẹ nhaaa… Hí hí…

Nói xong nó cầm tay Diễm Hành kéo vào háng mình để nàng vọc cặc nó. Nghe cái giọng cười đầy vẻ tự đắc của thằng con quỷ quái, Diễm Hành chỉ muốn tát vào mặt nó mấy cái cho đã nư. Cái thứ gì mà đáng ghét quá trời!

Vừa gạt tay thằng Tỏi ra khỏi tay mình, Diễm Hành vừa cất giọng ráo hoảnh:

– Thôi đủ rồi! Mẹ thấy con hư đốn dữ lắm rồi đó…

Diễm Hành vừa nói vừa liếc thằng Tỏi một cái bén như dao cạo. Nàng còn chưa nói hết câu thì thằng Tỏi đã nhe răng cười hềnh hệch như khỉ đột. Nó cười một cách khoái chí vì nghĩ mẹ đang “khen” mình chứ không phải la mắng. Ừ thì nó hư đốn, nhưng cái hư đốn của nó chẳng phải cũng đã làm cho mẹ sướng ngất ngây đó hay sao!?

Thấy một mình thằng Tỏi năn nỉ mẹ không có kết quả, con Ớt đang ngồi bệt ở một góc giường cũng mò lại chỗ Diễm Hành, nhưng nó chưa kịp mở miệng thì Diễm Hành đã gạt phắt đi:

– Hai đứa đừng nói gì nữa hết! Ra ngoài đi…

Con Ớt nghe vậy liền nắm tay thằng Tỏi kéo xuống giường:

– Mẹ nói vậy rồi thì tụi mình ra ngoài đi anh…

Nhìn vẻ mặt lạnh lùng không cảm xúc của Diễm Hành, thằng Tỏi tự biết rằng từ bây giờ tới sáng nó khó mà động vào người mẹ được. Nhưng không sao, không có mẹ thì đã có con Ớt thế chỗ rồi, lo gì!

“Mới có mấy bữa mà con nhỏ học ở đâu ra cái tuyệt chiêu cưỡi ngựa siêu đẳng vậy không biết, nó làm mình chịu không nổi phải ọc sữa tươi ngay lập tức mới ghê… he he…”

Thằng Tỏi vừa cười cười vừa tự nói với mình trong bụng. Nó biết đêm nay trước khi đi ngủ chắc chắn nó sẽ quần cho con Ớt tơi tả như cái mền rách thì mới thỏa mãn cơn dâm dật bị nó cố gắng kìm nén hơn chục ngày qua…

Lúc hai anh em nó dắt dìu nhau vừa ra tới cửa phòng thì bất ngờ bị Diễm Hành gọi giật lại:

– À mà nè… hai đứa nhớ là không được kể chuyện này cho ai nghe hết biết chưa? Kể cả con Ốc Tiêu hai đứa cũng không được kể… nghe rõ chưa??

Diễm Hành vừa căn dặn xong thì thằng Tỏi lập tức gật đầu cái rụp. Nó đâu có ngu mà đem cái chuyện quan trọng này mà kể cho thiên hạ nghe để người ta cười chê phỉ báng mẹ con nó. Chỉ có con Ớt là khờ khạo và chậm hiểu nên Diễm Hành vừa dặn xong là nó quay lại hỏi liền:

– Chuyện này là chuyện gì hả mẹ?

Câu hỏi của con Ớt làm Diễm Hành lẫn thằng Tỏi đều không khỏi ngạc nhiên. Chẳng lẽ con nhỏ lại ngu ngốc đến mức không hiểu cái chuyện vừa xảy ra là chuyện gì?

Con Ớt hỏi xong đã lâu mà không nghe mẹ nó trả lời nên nó liền quay sang hỏi thằng Tỏi:

– Là sao anh?

Thằng Tỏi nghe vậy liền đưa tay gõ đầu con Ớt một cái rõ đau:

– Mày ngu quá! Chuyện này là chuyện… ba mẹ mình chịch nhau đó!

Vô duyên vô cớ bị thằng anh gõ đầu một cái đau thấu trời xanh, con Ớt lập tức nhảy nhổm lên:

– Ui da đau quá… mẹ ơi anh ba ăn hiếp con… hu hu…

Diễm Hành nghe vậy liền nở nụ cười như mếu:

“Đến tao là mẹ nói nó còn đè ra hiếp chứ nói gì mày…”

Nàng nhủ thầm trong bụng. Vừa suy nghĩ đủ thứ trong đầu nàng vừa xua tay đuổi anh em nó ra ngoài cho khuất mắt. Chẳng mấy chốc căn phòng lại trở nên yên tĩnh như từ trước giờ nó vốn đã từng như thế. Ở ngôi nhà này mọi thứ vốn rất bình yên và lặng lẽ, sóng gió chỉ bắt đầu nổi lên khi nàng bắt gặp thằng Tỏi làm cái chuyện động trời với con Ớt ở dưới bếp hôm nào mà thôi.

Còn lại một mình trong phòng, Diễm Hành bước lại đóng cửa và gài chốt cẩn thận rồi leo lên giường nằm vắt tay lên trán suy nghĩ miên man. Sau khi cái bản năng dâm đãng của đàn bà đã bắt đầu lắng xuống, nàng bỗng thấy xấu hổ và hối hận với những chuyện vừa xảy ra. Nàng giận mình đã không kiềm chế được dâm tính nên để cho thằng Tỏi mặc sức muốn làm gì thì làm. Đã vậy nó còn đè nàng ra mà nắc ầm ầm trước mặt con Ớt nữa chứ. Mà điều tệ hại hơn nữa là nó còn kéo con Ớt lên giường để chơi tập thể nữa. Bị thằng Tỏi đè ra nắc trước mặt con Ớt thì nàng thấy mình đâu còn tư cách gì mà la rầy chửi mắng con nhỏ, bởi nàng cũng có tốt đẹp gì đâu mà nói con bé. Lúc bị thằng Tỏi cưỡng hiếp chính nàng vì không chịu nổi cũng rên rỉ nghe rất đĩ thỏa chứ có thua kém gì ai mà nói. Người xưa vốn có câu “thượng bất chính hạ tắc loạn”… nàng là bậc làm cha làm mẹ mà không giữ được tôn nghiêm đạo đức của mình thì còn mặt mũi nào mà dạy dỗ con cái. Ngay cả cái việc ra sức bảo vệ con Ớt như trước đây thì bây giờ chắc cũng không còn cần thiết nữa. Ngay cả nàng là mẹ tụi nó mà thằng Tỏi cũng chẳng tha nữa là con Ớt. Với lại hình như con Ớt nó cũng chẳng cần nàng bảo vệ hay giữ kè kè bên cạnh gì đâu. Chuyện vừa rồi nếu con Ớt không lén lút mở cửa cho thằng Tỏi xông vào phòng thì những điều tác tệ đã không xảy ra. Con Ớt nhìn khù khờ ngốc nghếch vậy mà sao đụng tới cái chuyện giường chiếu gái trai nó lại tinh khôn và nhạy bén quá cỡ. Hễ có cơ hội là nó sẵn sàng đưa lồn cho thằng anh chơi tới bến. Không biết hai đứa đã bàn bạc với nhau những gì mà sao tụi nó đưa nàng vào bẫy một cách bài bản và tài tình quá.

“Ấy chết… còn cái vụ quay phim… không biết nó quay với mục đích gì vậy nhỉ?”

Chợt nhớ cái chuyện vừa con Ớt đứng quay phim cảnh nàng bị thằng Tỏi hiếp dâm, Diễm Hành lật đật ngồi dậy chạy lại bàn học con Ớt lục lọi tìm kiếm, ai dè không thấy cái điện thoại đâu cả. Mới vừa rồi nàng còn thấy con Ớt đặt điện thoại lên bàn mà giờ tìm kỹ lại chẳng thấy đâu. Cái thằng Tỏi đúng là ma mãnh, láu cá thật!

Lẽ ra vừa rồi nàng chỉ đuổi một mình thằng Tỏi ra ngoài, nhưng giữ con Ớt ở lại như mọi khi xem ra cũng chẳng có tác dụng gì. Ai dám chắc nửa đêm nàng ngủ say nó không mở cửa cho thằng Tỏi chui vào như vừa rồi. Cho nên dù biết cho hai đứa nó ra ngoài thì kiểu gì tụi nó cũng làm tình với nhau, nhưng mọi chuyện cũng đã lỡ dở. Thôi thì thả cửa đêm nay cho tụi nó muốn làm gì thì làm, có gì để mai tính. Mệt quá rồi!

Nghĩ đến đó Diễm Hành mới khẽ nhắm mắt lại và từ từ chìm vào giấc ngủ đầy phiền muộn, lo âu và căng thẳng vẫn còn đọng lại trên khuôn mặt mịn màng thơm phức mùi son phấn đắt tiền của những người có cuộc sống kinh tế khá giả.

Chương trước Chương tiếp
Loading...