Hệ thống tình dục

Chương 27



Phần 27

Trần Kiến Bạch nằm trên một tảng đá đằng sau bức điêu khắc, nơi này không có ai, hơn nữa bởi vì có bức tượng chắn mất, mọi tầm mắt cùng bóng người đều sẽ bị ngăn cách, chỉ có cô gái đang cưỡi trên con trâu kia là có thể nhìn thấy anh.

Anh chậm rãi quay người, đưa lưng về phía cô, thế này mới xem như có được một không gian riêng tư nho nhỏ.

Trong đầu anh thầm hồi tưởng lại cảm giác vừa bị cô xoa nắn, cây gậy dưới hàng chợt giật nảy lên một cái thật mạnh, rõ ràng là đang kháng nghị.

Trần Kiến Bạch thở dài, trong lòng thầm mặc niệm, tính dục là một loại dục vọng bản năng, có lợi cho việc sinh sản ra thế hệ kế tiếp, không phải việc gì đáng xấu hổ.

Huống hồ, rất khó để tránh khỏi có phản ứng với dược tính của testosterone propionate, bản thân anh cũng nên nhìn thẳng vào vấn đề rồi tìm kiếm biện pháp giải quyết thôi.

Làm xong bước chuẩn bị tâm lý, anh dần dần chuyển tay xuống phía dưới, học theo thủ pháp vừa rồi của cô tự xoa nắn, ngoài miệng thì nói không cảm thấy thẹn, nhưng mặt vẫn hồng như sắp nhỏ máu.

Mới bắt đầu xoa nắn thì còn thấy giảm bớt được vài phần, nhưng chỉ vài phút sau lại chẳng thấy khoái cảm, ngược lại chỉ mang đến cơn trống rỗng ngứa ngáy lớn hơn.

Mà còn hoàn toàn không có được cảm xúc muốn rên lên vì sung sướng như khi Mạnh Nhạc Nhạc làm cho, giống như đang gãi ngứa cách lớp vải vậy.

Thật sự không còn cách nào, Trần Kiến Bạch chỉ có thể kéo khóa quần ra, miễn cưỡng nhét tay vào, trực tiếp chạm vào gậy thịt tô cứng nóng như lửa kia, khẽ sục từ trên xuống dưới, xoa xoa nắn nắn, rốt cuộc đã thấy thoải mái hơn một chút.

Thân thể được thoải mái hơn, đầu óc cũng thanh tỉnh được chút ít, giờ anh mới muộn màng nhận ra, bản thân đang ở ngay giữa công viên người đến người đi, mà vạch quần – kéo khóa – thủ dâm.

Nhận ra rồi, cơn xấu hổ kịch liệt lại ập đến. Toàn thân Trần Kiến Bạch cứng đờ, vụng trộm rút tay ra, làm như không có việc gì ngẩng đầu lén nhìn Mạnh Nhạc Nhạc, lại thấy hình như cô đang xem phong cảnh, không chú ý đến mình, thế là anh lại nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng một lát sau, anh lại không nhịn được len lén liếc nhìn, thấy hình như cô đang chụp ảnh mấy bạn nhỏ, vẫn không chú ý mình, thế là lại không nhịn được đút tay vào, sục lên sục xuống.

Bạn đang đọc truyện Hệ thống tình dục tại nguồn: http://truyen3x.xyz/he-thong-tinh-duc/

Mạnh Nhạc Nhạc đã buồn cười muốn chết, thật rất muốn di động sẽ chụp được hình ảnh này.

Người đàn ông này còn tưởng cô không nhìn thấy chắc? Bức tượng này cao như vậy, giờ cô cứ như thầy giám thị đang trông thi, có thể nhìn được rõ ràng đống động tác nhỏ của đám học trò.

Còn thỉnh thoảng nhìn lén cô làm gì vậy? Thừa dịp cô không chú ý lại lén lút đút tay vào quần xoa xoa nắn nắn.

Nói thật, đừng nói là động tác vụng về của anh, ngay cả màu da của hàng họ anh lộ ra dưới khóa quần, cô đều có thể nhìn thấy hơn phân nửa.

Cũng không thể không nói, anh trông vậy mà rất có “điều kiện” nha.

Nhưng mà 20 phút sau, Mạnh Nhạc Nhạc đã cười không nổi nữa.

Người đàn ông từ lén lút xoa nắn, đến điên cuồng sóc lọ. Chỗ kia như sắp trầy da đến nơi, nhưng vẫn không thể ra được.

Dục vọng trong thân thể chồng chất không được thỏa mãn càng ngày càng cao, Trần Kiến Bạch cũng chỉ biết giương mắt nhìn bất lực.

Đôi mắt anh đã đỏ ngầu, mang theo dục vọng đậm sâu không thể ẩn giấu.

Bạn đang đọc truyện Hệ thống tình dục tại nguồn: http://truyen3x.xyz/he-thong-tinh-duc/

Loại dược chất có tác dụng trợ hứng này, tùy từng người mà cũng sẽ có những phản ứng khác nhau.

Có người sẽ xuất tinh không ngừng, có người lại bị tắc khó có thể tiết ra, cần phải có đủ kích thích mới xuất tinh được. Hiển nhiên, Trần Kiến Bạch là loại thứ hai.

Thân thể anh gần như đã gập lại, trên người còn đầy vết trầy xước khi nhảy khỏi xe, hai tay điên cuồng sóc trên gậy thịt đã đỏ bừng mà chẳng làm nên được chuyện gì.

Thật sự quá thảm!

Trong lòng Mạnh Nhạc Nhạc bỗng không khỏi chua xót, dù có nói thế nào thì rõ ràng là Trần Kiến Bạch đã không màng nguy hiểm xông tới cứu cô, còn đến tận 2 lần.

Anh gặp phải tình huống hiện tại cũng thật sự là do gặp phải cô mà tai bay vạ gió. Ân tình này, cô cần phải trả.

Đây cũng không phải chuyện anh nói không cần là có thể bỏ qua.

Huống hồ hơn một tháng nay, những điều Trần Kiến Bạch trợ giúp cô tuyệt không chỉ có thế.

Mạnh Nhạc Nhạc không ngốc.

Một thực tập sinh chân ướt chân ráo tới Viện nghiên cứu làm thực nghiệm mà đã có thể tiếp xúc được nhiều dụng cụ chuyên môn đặc biệt, còn có cả chuyên gia ở bên kiên nhẫn chỉ dẫn, không cần xếp hàng chờ, một đường thí nghiệm đều yên yên ổn ổn. Không những không bị ai quát bảo răn dạy kêu dừng lại, ngược lại còn được cấp cho quyền hạn lớn hơn, thậm chí đã có thể tự do ra vào tòa nhà chứa đầy tài liệu thư tịch quý giá của Viện nghiên cứu.

Đây đã không chỉ đơn giản vì nể mặt mũi Tề Ngọc mà có thể làm ra.

Mạnh Nhạc Nhạc từ trước đến nay luôn là một người biết quý trọng ân tình. Dưới đáy lòng, cô đã thầm coi Trần Kiến Bạch là thầy, cũng coi anh như một quý nhân cô may mắn được gặp trong cuộc đời.

Hôm nay, vị quý nhân này đã không thể giữ được hình ảnh thanh lịch lý trí, không ai có thể chạm tới như lúc anh ở trong phòng thí nghiệm. Tuy anh vụng về muốn bảo vệ Mạnh Nhạc Nhạc, cũng chỉ càng làm vướng tay chân cô, nhưng đó cũng là kết quả anh đã cố gắng hết sức.

Lúc Mạnh Nhạc Nhạc sực tỉnh muốn chạy tới bên anh, khoảng cách giữa hai người chỉ không đến nửa mét, Trần Kiến Bạch lại đột ngột ngước lên đối mặt với ánh mắt của cô.

Lý trí đã hoàn toàn biến mất, nhưng anh vẫn không khỏi thấy run rẩy chấn động, trong mắt đã chỉ còn sự nan kham khó nhịn, nhưng anh vẫn luống cuống tay chân nhét lại côn thịt cứng như sắt vào trong, liều mạng kéo khóa đè lại.

Móc từ trong ra thì dễ, nhưng nhét trở lại mới khó.

Dương vật lớn vốn dĩ đã rất tủi thân vì bị ép cong lại nhét trong cái quần chật hẹp, giờ đến cả lỗ cửa trên mái nhà cũng bị kéo lấp, sao có thể trở lại nơi chật chội khó chịu được nữa.

Quả nhiên, mấy dúm lông bị tắc lại chỗ khóa kéo, ai cũng biết mấy đám lông đó mong manh thế nào, bị anh lôi kéo mạnh tay như vậy, Mạnh Nhạc Nhạc nhìn mà cũng thấy đau.

Càng đáng sợ hơn chính là, Trần Kiến Bạch còn không dừng lại, dáng vẻ chẳng màng gì hết cũng phải kéo khóa quần lên cho bằng được.

Sau đó khóa kéo bị mạnh mẽ kéo lên, Trần Kiến Bạch cố nén dục vọng bị nổ chim, trở thành thái giám.

Emmmm đương nhiên không phải rồi…

Tình huống thực tế là, Mạnh Nhạc Nhạc vội ngăn cản Trần Kiến Bạch, bẻ tay người đàn ông ra sau, tay kia của cô cũng vội vàng đè lại khóa quần, vuốt phẳng đám lông đáng thương ra ngoài, cũng kéo nốt khóa quần đã mở một nửa xuống hết.

Thậm chí bàn tay trắng nõn của cô gái còn hướng về phía háng anh, tìm kiếm cự vật đang ngủ đông kia.

Nếu hôm nay, đổi vị trí lại thành bất kỳ người đàn ông nào khác, cho dù là Tiêu Diệp mà cô từng có chút hảo cảm, thì người vừa phút trước muốn tố cáo cô, phút sau đã rơi vào loại tình huống này, cho dù cuối cùng khả năng Mạnh Nhạc Nhạc cũng sẽ mềm lòng, nhưng sẽ không tránh được châm chọc thêm vài câu.

Lúc ngồi trên bức tượng, cô đều đã nghĩ kỹ rồi, phải cà khịa lại câu gì cho thật thâm thúy.

… Style đứng đắn nghiêm trang chấp hành luật pháp!

“Giáo sư Trần, ngài đang làm gì vậy… Ái chà chà, khỏa thân phô dâm nơi công cộng, còn thủ dâm nữa, căn cứ vào Điều 40《 Luật xử phạt vi phạm thuần phong mỹ tục 》, cố tình khoe thân ở nơi công cộng sẽ bị cải tạo không giam giữ từ 5 đến 10 ngày đó nha.”

… Style hả giận!

“Lúc trước chú hờ hững với chị lắm cơ mà, giờ có muốn không? Được thôi, cầu chị đây đi (kiêu căng ngạo mạn)”

… Style tà mị…

“Anh, đừng tưởng rằng anh lẳng lơ với tôi ngay trước mặt bàn dân thiên hạ thì tôi sẽ mắc câu. Anh không xứng!”

Nhưng mà lúc này, sau khi đã kiến thức được sự tự tôn cùng bướng bỉnh đến kinh người của Trần Kiến Bạch. Mạnh Nhạc Nhạc hiểu rõ, chỉ cần cô nói ra một câu như vậy, người người đàn ông này dù có nhịn đến chết cũng sẽ không để cô chạm vào.

Tựa như lúc này, dù cô còn chưa nói gì, anh cũng vẫn ngăn cản bàn tay đang dịch dần xuống của cô, chỉ là giọng nói đã dịu xuống không ít.

“Tôi, tôi không sao… Cô không cần làm vậy, tôi… tôi còn có biện pháp khác…”

Mạnh Nhạc Nhạc muốn cạn lời, biện pháp ngài nói không phải là vung đao tự thiến, từ đây vô phiền vô ưu đấy chứ???

Cô dùng sức ấn anh nằm lại trên tảng đá, lưu loát cởi bỏ quần của anh xuống, để gậy thịt hoàn toàn được giải phóng, vừa nhẹ nhàng xoa nắn vừa mở miệng nói.

“Tôi chuẩn bị làm trái pháp luật, tội danh để luận rất nhiều, trừng phạt cũng nặng, phiền người bị hại là anh biết điều một chút.”

Ngoài miệng thì nói sẽ làm tội phạm nghiêm trọng nặng nề, trên thực tế, động tác Mạnh Nhạc Nhạc lại vô cùng nhẹ nhàng.

Đã được học tập lẫn thực hành lâu như vậy với Hệ thống cũng không phải vô ích, Mạnh Nhạc Nhạc nhẹ nhàng xoa nắn dọc theo từng đường gân xanh nổi lên, còn thường xuyên day ấn theo một số huyệt vị.

Dương vật vốn đã kề bên vực thẳm “hỏng chim”, giờ lại được dỗ dành dịu ngoan trở lại, trên đỉnh còn phun ra ít chất lỏng, như đang khóc lóc kể lể hành vi vô nhân đạo mình vừa bị đối đãi, lại như vì bữa tiệc lớn sắp được nếm thử mà chảy nước miếng thèm thuồng.

Nói ra thì… chiều dài cây hàng của Trần Kiến Bạch cũng hơi bị được nha.

Tuy chỉ hơn 20cm, nhưng lại cực thô, vừa nhìn đã thấy rất dữ tợn đáng sợ, hoàn toàn chẳng giống gì với dáng vẻ hào hoa phong nhã của chủ nhân nó, lúc này còn đang bừng bừng giận dữ, giương lên thẳng tắp.

Bởi vì được cô xoa nắn quá thoải mái, người đàn ông không tự chủ được mà ngửa đầu khẽ rên, yết hầu di động lăn lộn, có loại gợi cảm không nói nên lời.

Mạnh Nhạc Nhạc xoa thêm vài cái rồi buông lỏng tay, bẻ ra môi âm hộ đã sớm ướt sũng, nhẹ nhàng tự day bím nhỏ. Bằng vào kích cỡ của gậy thịt, nếu không làm tốt tiền diễn, chỉ sợ muốn nhét vào cũng khó khăn.

Ngón tay cô vừa banh huyệt thịt non ra, lại chợt có giọng nói vang lên.

“Tôi, tôi cũng có thể giúp cô.”

Mạnh Nhạc Nhạc kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn thấy người đàn ông đã không hề còn vẻ bình tĩnh lý trí như trước, anh lúc này mặt mũi đỏ bừng, ánh mắt tuy trốn tránh, nhưng nhìn thế nào cũng chỉ là đang giả vờ trấn định.

Trần Kiến Bạch mà cũng có thể nói ra loại lời này, cơ hội tốt như vậy khả năng chỉ đến một lần trong đời. Thế là Mạnh Nhạc Nhạc không nhịn được đùa giỡn anh.

“Anh muốn giúp tôi thế nào?”

Tầm mắt Trần Kiến Bạch cố định ở nửa người trên Mạnh Nhạc Nhạc, nỗ lực không dời xuống nhìn huyệt động thần bí đang nhỏ nước kia, anh cố nhớ lại kiến thức mình từng đọc được, nghiêm trang trả lời:

“Làm tiền diễn sinh lý bao gồm hôn môi, ôm, âu yếm cùng các động tác mát xa xoa bóp, có thể làm gia tăng… Khụ, kích thích hưng phấn của cả hai, cũng… Khụ, làm… dễ dàng tiến vào hơn.”

Ái chà, đúng là câu trả lời tiêu chuẩn như trong sách giáo khoa, còn tự mang theo censored bằng ho khan.

Thôi được rồi, coi như nể mặt “Tiểu Bạch” hôm nay đã gặp bao trắc trở, cô không đùa anh nữa.

Mạnh Nhạc Nhạc dắt lấy tay Trần Kiến Bạch, kéo tay anh luồn xuống dưới áo lông của mình, đặt trên vú lớn mềm mại kia, còn vừa hỏi cảm nhận của anh:

“Thật sao?”

Tay Trần Kiến Bạch mới vừa đụng tới bầu vú non mịn kia, theo phản xạ chỉ muốn rụt lại trốn tránh. Nhưng ngay sau đó lại cảm thấy biểu hiện của mình thế quá lúng túng, lại làm như không có việc gì phủ lên, không dám đối mặt cô để trả lời vấn đề, chỉ dám mở miệng khàn giọng nói:

“Đầu… Đầu vú là điểm tập trung rất nhiều đầu dây thần kinh, kích thích sẽ làm sinh ra sự mẫn cảm…”

Sợ anh sẽ tiếp tục niệm kiến thức sinh lý học đến choáng váng, Mạnh Nhạc Nhạc vội hôn người đàn ông, nhẹ nhàng thiêu đốt trên môi lưỡi cứng đờ của anh, một bàn tay kéo theo tay to của anh vuốt ve xoa nắn bầu ngực thật mạnh, tay còn lại kéo một tay khác, phủ lên lỗ nhỏ đang rỉ nước tí tách mà day ấn.

Trần Kiến Bạch ngây người chết sững, cứng đờ không biết mình đang làm gì nữa, môi anh bị cô gái gặm cắn, tay phải đang bóp lấy thứ gì đó mềm mịn như bông, tay trái lại là xúc cảm non mềm ướt sũng, vừa nhẹ nhàng đẩy 2 cánh hoa ra, thịt non bên trong giống như sống dậy, mấp máy hút lấy ngón tay kéo vào trong.

Lúc này còn gì mà sách giáo khoa, kiến thức sinh lý gì gì cũng không thể nghĩ nổi nữa, anh chỉ muốn nhét ngón tay vào càng sâu hơn, nắn bóp bầu ngực càng ác liệt hơn nữa.

Bạn đang đọc truyện Hệ thống tình dục tại nguồn: http://truyen3x.xyz/he-thong-tinh-duc/

Trên quảng trường bên cạnh, có thể thấy đám bác gái sồn sồn đang nhảy aerobic, các bạn nhỏ chơi trượt patin, du khách qua lại chụp ảnh, tất cả đều là dáng vẻ cuộc sống êm đềm, năm tháng dần trôi.

Nhưng ở vành đai cây xanh không ai để ý, cũng không ai có thể thấy, một nam một nữ đang nằm trên bức tượng đá, 4 ngón tay của người đàn ông đang moi móc trong chiếc lồn đầm đìa ngập nước của cô gái, thậm chí mỗi khi rút tay ra còn có thể kéo theo cả tảng thịt non.

Mạnh Nhạc Nhạc kéo tay anh ra, bàn tay to vừa bỏ ra khỏi hoa huyệt, một đống chất lỏng đã tí tách chảy xuống thành vũng.

Chân Mạnh Nhạc Nhạc đã khóa ngồi trên Trần Kiến Bạch, hai tay tự bẻ ra lỗ nhỏ chưa hoàn toàn khép kín, ăn quy đầu thô to vào từng chút một, vách thịt non bị căng đến không chừa một nếp gấp.

Miễn cưỡng ăn được phần đầu xong, Mạnh Nhạc Nhạc không khỏi thở phào một hơi, sâu trong lỗ dâm đã phải chờ lâu như vậy, giờ cực kỳ đã ngứa.

Nhưng nếu cứ ăn từng chút từng chút một thì không biết lúc nào mới vào hết, Mạnh Nhạc Nhạc bèn dứt khoát cắn răng, hung hăng ngồi xuống.

Bạn đang đọc truyện Hệ thống tình dục tại nguồn: http://truyen3x.xyz/he-thong-tinh-duc/

Trần Kiến Bạch chỉ cảm thấy toàn thân tê dại, gậy thịt trướng đau giờ như vừa chui vào trong một huyệt động bằng thịt mềm, rồi được bao vây chặt chẽ bằng vách thịt nóng ấm.

Loại xúc cảm chặt chẽ lại mềm mịn như tơ lụa này mang đến khoái cảm quá khó để giải thích, đôi tay anh bấu chặt lấy tảng đá dưới thân, chỉ sợ chính mình sẽ không nhịn được mà thẳng eo đưa đẩy, làm huyệt thịt non của cô vừa phải nuốt cây gậy thô cứng sẽ không thể chịu nổi.

Mạnh Nhạc Nhạc cố nén cảm giác no căng, bắt đầu di động thân thể chầm chậm, cứ như người vừa mới học cưỡi ngựa, mới bắt đầu không dám di động quá nhanh, chỉ có thể chậm rãi ma sát, đợi trong cơ thể tiết ra thêm đợt dâm dịch nữa, bé bím đã không còn căng như muốn vỡ ra, khi cọ xát thậm chí có chút ít chất lỏng bôi trơn dính dấp lấy bộ phận hai người giao hợp.

Rốt cuộc cũng đã được khoan khoái, Mạnh Nhạc Nhạc bắt đầu cưỡi mạnh bạo hơn.

Trần Kiến Bạch phải bị động thừa nhận, tuy rằng tốc độ cùng lực độ có hơi không đủ, cũng không phải tham số tốt nhất, nhưng anh cũng chỉ có thể chịu đựng trước đã.

Hai người vừa mới cắm rút được thông thuận hơn một chút, còn chưa kịp đẩy nhanh tốc độ, Trần Kiến Bạch đang nằm ở dưới đột nhiên nhìn thấy gì đó, đồng tử anh co rụt lại, lập tức đứng bật dậy, đôi tay bế lấy mông cô, đột ngột đứng lên chạy thẳng ra ngoài.

Mạnh Nhạc Nhạc bị dương vật lớn đột ngột thọc vào quá mạnh, nếu không phải cô kịp thời bịt miệng lại, chỉ sợ hơn nửa quảng trường đều có thể nghe thấy tiếng cô thét chói tai.

Cảm giác mất trọng lượng ập tới bất ngờ khiến cô vội túm lấy anh mới miễn cưỡng ổn định được thân thể. Nhưng khi anh cất bước bắt đầu chạy, loại cảm giác không trọng lượng này lại càng khó chịu, thậm chí cây gậy vừa mới hung hăng chọc thẳng vào âm đạo cũng theo từng lần anh nện bước mà nắc lên, nhồi từng cú từng cú vào tận tử cung, sau lại theo quán tính cô gái bị xóc mà kéo ra ngoài cửa động.

Nhất thời, tình cảnh 2 người trở thành anh vừa ôm cô chạy, vừa cắm rút phầm phập vào lồn cô.

Mạnh Nhạc Nhạc thật sự không giữ vững được thân thể nữa, dứt khoát bỏ một tay đang bịt miệng ra, vòng cả hai tay lên cổ anh, rồi lại sợ mình không nhịn được thét lên, cô bèn cắn lên bả vai người đàn ông cố nhịn, cũng nhân cơ hội ngước mắt nhìn lên.

Giờ mới biết vì sao anh lại đột nhiên bế cô chạy như vậy.

Hệ thống tưới tự động dải cây xanh được trang bị đang bắt đầu tiến hành phun nước, mỗi một chiếc vòi phun phụ trách một khu vực, bán kính phạm vi đang dần mở rộng ra, việc chúng phun đến tảng đá hai người vừa nằm cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Mạnh Nhạc Nhạc không lo nổi bím nhỏ đang bị thọc vào rút ra mãnh liệt nữa, chỉ cảm thấy toát hết mồ hôi lạnh.

Lúc này tuy đã là buổi tối, nhưng vẫn có đường đèn, trong công viên cũng có không ít người, mọi người chắc cũng xem mấy phim khoa học viễn tưởng rồi, nếu để nước tưới ướt người đang tàng hình thì sẽ bại lộ hết, do dù thân thể còn trong suốt cũng vẫn sẽ bị nước bám dính, vừa nghĩ đã biết sẽ gây ra rối loạn cực lớn.

Nếu bị thế thật, đến lúc đó cả hai sẽ cùng bị xắt miếng nghiên cứu mất.

Hai người ôm nhau đứng ở vùng biên giới dải cây xanh, hạ thân vẫn còn gắn chặt với nhau, gậy thịt lớn không an phận khẽ giật giật, như chờ mong chủ nhân sẽ cắm rút ầm ầm như vừa rồi một lần nữa, tốt nhất là địt nhau trước đã, địt cực mạnh vào để nó phá vỡ toàn bộ tử cung xông vào.

Nhưng chắc nó sẽ phải thất vọng rồi.

Cả một quảng trường rộng lớn như vậy, thế nhưng Mạnh Nhạc Nhạc cùng Trần Kiến Bạch chỉ cảm thấy không có nổi một chốn dung thân.

Những chỗ có nhiều người thì không dám đi, khu vực có mặt cỏ đều đang bị tưới nước, những chỗ ít người lại thường thường có lũ nhóc trượt patin chạy qua, không có nơi nào là tuyệt đối an toàn.

Cũng may giờ hai người chỉ vừa mới bắt đầu, lý trí vẫn chưa bị lú nên kịp thời phát hiện ra, chứ lần sau nếu nhỡ thất thần không chú ý, trời mới biết sẽ còn xảy ra chuyện gì.

“Chúng ta, khụ, bò lên chỗ bức tượng đi.” Lúc Mạnh Nhạc Nhạc nói lời này cũng không khỏi thấy đỏ mặt, cảm giác như mình đang tìm mọi cách để được đụ vậy.

Trần Kiến Bạch quan sát một lượt, phát hiện quả thật chỗ bức tượng con trâu kia là nơi thích hợp nhất, du khách bị cấm đụng vào lẫn leo lên, sẽ không có nguy hiểm bị phát hiện, độ cao cũng không cao lắm, chiều dài cùng chiều rộng phần lưng bức tượng cũng đủ để chứa hai người.

Anh đi đến dưới bức tượng, đôi tay đỡ mông cô hơi dùng sức muốn tách hạ thân đang dán chặt nhau ra, sau đó lại xấu hổ phát hiện không hiểu sao mà không nhổ ra được.

Trần Kiến Bạch xấu hổ muốn độn thổ, sao cứ như mấy bạn nhỏ đến nhà người khác chơi, xong lúc bảo về thì nằng nặc đòi ở lại, dỗ thế nào cũng không được vậy???

Thế này không ổn rồi, anh bèn dùng lực, rút ra đến phát ra một tiếng “Pực”, trên thân gậy vẫn còn nhỏ nước ướt đẫm, như đang oa oa khóc lóc kể lể.

Hai người rốt cuộc cũng bò lên bức tượng được, tạm thời đã không cần suy xét đến vấn đề bị phát hiện nữa, nhưng vị trí này lại quá nổi bật, dù cho không ai có thể nhìn thấy bọn họ thì hai người cũng có loại ảo giác như bị người vây xem chỉ trỏ.

Lúc này Mạnh Nhạc Nhạc đang đưa lưng về phía Trần Kiến Bạch, cô cưỡi phía trước, bờ mông cong cong tròn trịa vểnh lên, bại lộ trước mắt người đàn ông, thậm chí bởi vì vừa rồi được nhồi chim phầm phập giờ lại trống không nên vặn vẹo, bé bím còn mấp máy chủ động tìm kiếm anh chim to.

Sợ cô vặn vẹo sẽ không cẩn thận bị ngã xuống, Trần Kiến Bạch vừa ghì chặt eo cô, vừa đỡ gậy thịt sưng đỏ đã bị cọ ướt dầm dề, từ phía sau hung hăng nhét phập vào.

Tiếng động óc ách bạch bạch chợt vang lên, sợ sẽ gây ra tiếng động, anh còn không quên dùng quần lót bao lấy 2 hòn bi, đệm bên ngoài âm hộ để giảm bớt tiếng thân thể đánh vào nhau. Còn muốn dựa theo tiết tấu nhạc aerobic để làm, một khi nhạc vừa dứt, dù có đang sướng muốn chết thì cũng phải dừng lại.

Thế là bỗng chốc, côn thịt cường tráng nong cửa lồn nhỏ xinh ra đến biến dạng, chỉ còn một tầng thịt non khó khăn lắm mới hàm chứa được con cu to tướng không ngừng ra ra vào vào.

Trần Kiến Bạch căn cứ vào tinh thần nghiên cứu khoa học, dần dần tăng tốc độ lẫn lực đạo từ chậm đến nhanh, từ nhẹ đến mạnh.

Chờ đến khi rốt cuộc anh cảm thấy tham số dao động này đã hợp lý, Mạnh Nhạc Nhạc đã sắp phê đến trợn trắng mắt, cây hàng của người đàn ông đã thọc làm bụng dưới của cô căng trướng phình lên, lỗ lồn non mềm nhiễu nước bị địt đến đỏ bừng, nước dâm tràn trề xối ra từ nơi giao hợp, cô muốn xin tha nhưng lại không dám phát ra tiếng.

Thành ra chỉ có thể vặn vẹo cái mông muốn tránh thoát khỏi tốc độ điên cuồng cùng từng cú dập như máy đóng cọc của người đàn ông.

Nhưng rất tiếc là không được kết quả ưng ý, mà Trần Kiến Bạch còn cho rằng đây là cô không hài lòng, còn muốn làm nữa như lúc đầu cô lắc mông mời gọi anh.

Thân là một người người đàn ông, tuy từ trước đến nay anh luôn khắc chế, nhưng cũng không có nghĩa đến cả chuyện làm tình cũng phải để nhà gái người ta chủ động.

Nếu cô đã không hài lòng, anh tất nhiên sẽ không hề kiềm chế nữa, hai chân anh đạp hai bên sườn bức tượng, nhấc người đứng lên, từ đằng sau dướn người thêm về phía trước, mạnh mẽ dập thẳng từ trên xuống dưới, từng cú từng cú đều thọi thẳng vào tử cung, cắm lút cán xong lại tiếp tục mang theo sức mạnh như búa tạ nện xuống lần nữa, không hề lưu tình chút nào, quả thực như đang ra sức đánh nhau.

Mạnh Nhạc Nhạc bị đụ quá mạnh đến không thở nổi, bím nhỏ thậm chí không kịp liếm mút đã bị địt banh ra, mọi cơn cực khoái ngày càng chồng chất, người đàn ông còn không để vách thịt non được ngơi nghỉ chút nào.

Cô vội cắn tay mình, yên lặng rớt nước mắt sung sướng trong cuộc làm tình điên cuồng, bụng dưới co bóp run rẩy mãnh liệt, chân banh ra thẳng tắp, rốt cuộc không thể chịu nổi nữa phun ra ào ào.

Dạng cắm rút quá nhanh cùng việc bị cái lỗ này mút quá chặt, giờ còn bị phụt cả một đống chất lỏng thẳng vào quy đầu, Trần Kiến Bạch đã cố nhịn cả một đêm rốt cuộc đã không thể nhịn được nữa. Anh giã vào một lần cuối cùng cực mạnh, nhắm thẳng cổ tử cung lầy lội ngập trong nước lồn, phọt hết chất lỏng nóng bỏng đặc sệt vào trong.

“Ủa, mama, có phải trời mưa rồi không…”

Tiểu Hạo vốn đang trượt patin ở bên cạnh, nhưng có món đồ chơi trên người bị rơi xuống lăn đến chân bức tượng, làm cu cậu đành phải trượt qua ngồi xổm xuống nhặt, lại đột nhiên cảm giác thấy có vài giọt nước hắt vào mặt. Mà “nước mưa” hôm nay cũng lạ quá, dính dính, mùi còn quái quái thế nào.

“Dự báo thời tiết nói hôm nay không mưa mà, sao mẹ không thấy gì nhỉ?” Mẹ của Tiểu Hạo vừa nói vừa đi lại đây.

Hai người một lớn một nhỏ cứ thế đứng ngay bên cạnh.

Thời điểm xấu hổ như vậy mà bím Mạnh Nhạc Nhạc vẫn đang run rẩy phun nước tứ tung.

Mạnh Nhạc Nhạc sợ tới mức nước mắt cũng không dám rớt, còn cố gắng thít chặt bụng dưới tưởng sẽ khống chế được.

Nhưng vốn nước chảy chỗ trũng, huống hồ là nước dâm đã phun ra được một nửa, cô càng cố thít ngược lại càng tiết thêm nhiều, tnh dịch trắng đục của anh cũng đang dần chảy xuống từ giữa khe hở, mắt thấy đã sắp rơi xuống người 2 mẹ con kia đến nơi.

Ngay thời khắc mấu chốt, Trần Kiến Bạch vươn tay hứng lấy dòng nước chảy ra, tất cả chất lỏng xối ra từ lồn nhỏ ướt dầm dề của cô, nước dâm cùng tinh dịch dính dấp đều bị anh hứng được. Chỉ chốc lát sau đã hứng đầy cả nửa bàn tay, một số nước còn từ kẽ ngón tay chảy xuống, dọc theo mu bàn tay chảy vào trong tay áo.

Hai người thở hổn hển, một hồi lâu vẫn không động đậy, mà cũng không dám động đậy.

Không thể tưởng tượng nổi, một nghiên cứu sinh cao học, một nhà khoa học ở Viện nghiên cứu trọng điểm của một quốc gia mà lại phịch nhau ngay giữa công viên, còn địt điên cuồng đến phọt nước vào nhau, nước dâm thậm chí còn bắn cả lên mặt một bạn nhỏ vô tội mới 7 – 8 tuổi.

Đây… đây quả thực…

Quá điên rồ!!

Bạn đang đọc truyện Hệ thống tình dục tại nguồn: http://truyen3x.xyz/he-thong-tinh-duc/

Cũng may 2 mẹ con kia không quá tò mò nên chỉ một lát đã rời đi, hai người rốt cuộc cũng dần tỉnh táo lại từ trong cơn khoái cảm sung sướng trộn lẫn xấu hổ sống sượng.

Lúc này đã hơn 10h, công viên đã vắng hơn nhiều.

Trần Kiến Bạch rút bàn tay vẫn còn đang bịt lấy bím cô ra, hỗn hợp dâm dịch cùng tinh dịch nhỏ giọt tong tỏng trên tay, cũng không thể vẩy loạn nên anh đành phải cởi áo khoác, dùng lớp áo lót chà lau mấy thứ này để tay được trống.

Anh đỡ cô gái đã mềm nhũn nằm nhoài trên bức tượng, lấy áo khoác lót dưới thân cô, cũng chầm chậm rút dương vật ra khỏi.

Huyệt nhỏ đã sớm bị tàn phá dã man đến phát khóc, nhưng lúc này phát hiện anh chim to phải rời đi, lại vẫn lưu luyến không rời mút mát mấy cái.

Màn tiễn khách này lại làm gậy thịt bắt đầu sung huyết, Mạnh Nhạc Nhạc cảm thấy mà cũng không khỏi sợ hãi rụt lại.

Trần Kiến Bạch chẳng nhăn mày lấy một cái, không hề lưu luyến thịt hoa ấm áp ướt át, cố nín nhịn rút hoàn toàn ra bên ngoài. Dương vật lớn vừa kéo ra khỏi cửa huyệt, cả vốc tinh dịch vừa bị chặn giờ lại ào ào chảy như đi tiểu xuống dưới, chớp mắt đã tưới ướt áo khoác của anh.

Hung khí đã bị rút ra, Mạnh Nhạc Nhạc không sợ nữa, dữ dằn lườm Trần Kiến Bạch một cái, đều tại anh hết, làm vừa nhanh vừa mạnh, bắn ra thì quá nhiều cũng quá đặc.

Đáng đời giờ không có áo khoác để mặc, anh bị lạnh chết cũng xứng đáng.

Bạn đang đọc truyện Hệ thống tình dục tại nguồn: http://truyen3x.xyz/he-thong-tinh-duc/

Chờ hai người thu dọn thỏa đáng xong thì đã 11 giờ.

Cả hai đứng giữa công viên, lúc này đã không còn ai, thời hạn của bùa ẩn thân cũng sắp hết.

Nhưng những nơi như công viên đều là những khu vực công cộng được lắp đặt rất nhiều camera, dù không có ai nhìn thấy thì cả hai cũng không an toàn, chắc chắn cũng không thể làm chỗ để hai người hiện hình được.

Hai người dứt khoát lại đi thêm mấy phút, về tới con ngõ lúc đầu bị đánh cướp để chờ đến lúc hiện hình.

Hai người là bị trói đi từ nơi này, hiện tại lại xuất hiện ở đây, có thể giảm thiểu lớn nhất mức độ ảnh hưởng việc bắt cóc đem lại.

“Anh, khụ, sao rồi?” Mạnh Nhạc Nhạc hỏi Trần Kiến Bạch, đôi mắt lại ngó ngó xuống hạ thân vẫn còn phồng lên của người đàn ông.

Rất rõ ràng, dược hiệu còn chưa được giải trừ hoàn toàn.

“Không sao nữa rồi, chỉ là còn sót lại chút dược tính, chờ lát nữa tôi sẽ đến bệnh viện Quân khu, ở đó có bác sĩ chuyên môn.” Trần Kiến Bạch trả lời vấn đề của Mạnh Nhạc Nhạc hết sức chuyên nghiệp, nhưng vẫn không nhịn được được đỏ mặt.

Nói chuyện với người thông minh quả nhiên khác biệt.

Cho dù Mạnh Nhạc Nhạc chưa hề nói gì, Trần Kiến Bạch cũng đã có thể đoán được việc tàng hình sắp sửa kết thúc.

Còn về chuyện đến bệnh viện kiểm tra cũng là lẽ đương nhiên, đừng nói dược tính vẫn còn sót, mà dù dược tính có không còn, đối với những nhà khoa học như bọn họ mà nói, ai có thể bảo đảm rằng đó chỉ là loại xuân dược phổ thông được?

Việc phải kiểm tra chuyên nghiệp là không thể tránh, hơn nữa Trần gia có bác sĩ gia đình hiện đang đảm nhiệm chức vụ ở Bệnh viện quân khu, tính bảo mật cũng rất cao.

“Cô cũng đi cùng đi.” Trần Kiến Bạch bổ sung nói.

“A, tôi đi làm gì, không cần đâu.” Mạnh Nhạc Nhạc kinh ngạc, cô đâu có bị đánh thuốc.

Người đàn ông không nói chuyện, mà chỉ nhìn xuống cánh tay cùng đầu gối Mạnh Nhạc Nhạc đều đã bị trầy da, hiển nhiên là do hậu quả của việc nhảy xe xuống rồi.

Mạnh Nhạc Nhạc theo Trần Kiến Bạch ánh mắt nhìn lại, giờ mới muộn màng cảm giác mấy chỗ này hơi đau, ngay sau đó cũng gật đầu, thân thể khỏe mạnh mới có thể nghiên cứu khoa học được, vẫn nên kiểm tra xem sao.

Thừa dịp cả hai chờ đợi, Mạnh Nhạc Nhạc xem xét lại điểm thuộc tính, bỗng phát hiện lần làm tình này lại được đến 14 điểm thuộc tính, giờ cô mới mở ra đánh giá thuộc tính của Trần Kiến Bạch.

Họ tên: Trần Kiến Bạch…

Tuổi: 32…

Bề ngoài: 90…

Dáng người: 65…

Năng lực tình dục: 75 (Chiều dài 20cm, khỏe mạnh)

Đánh giá cấp bậc học thức: S…

Tổng hợp đánh giá cấp bậc: S…

Đây là nhân vật cấp S đầu tiên mà Mạnh Nhạc Nhạc từng gặp được. Hơn nữa, rõ ràng là vì điểm của cấp bậc học thức đã kéo cấp bậc tổng hợp lên cao. Xem ra thành tựu của Trần Kiến Bạch còn nhiều hơn những gì người ngoại giới biết được.

Làm tình cùng cấp S một lần được 7 điểm. Suy ra trước đó Trần Kiến Bạch vẫn còn là xử nam.

May là lúc này cô đang cúi đầu, bằng không đọc một loạt phân tích xong chỉ sợ sẽ không nhịn được mà bày ra vẻ mặt gì kỳ quái.

Chương trước Chương tiếp
Loading...