Hoán mệnh

Chương 56



Phần 56

Lúc này trên đường Đồng Khởi…

Ngọc Nga tần ngần đứng trước một cửa hiệu đồng hồ sang trọng tọa lại tại góc của hai giao lộ đắt đỏ nhất Sài Gòn. Nàng muốn vào, lại có chút e ngại… Sau vài giây, nàng quyết định mở cửa bước vào.

“Ting… Ting…” – Cánh cửa phát ra âm thanh nho nhỏ dễ nghe.

– Xin chào cô gái xinh đẹp… Tôi có thể giúp gì cho cô nào…

Một gã đàn ông trung niên mặt trắng như trát phấn, trên bờ môi lại để hai sợi ria mép… Ông ta tên Mách, cái tên rất tương xứng với cái miệng và hai sợi ria mép kiểu cá trê. Ông đon đả mời chào Ngọc Nga, nhưng ánh mắt lướt qua quần áo đơn giản trên người nàng, lộ ra chút thất vọng. Nơi này là đâu chứ, cô gái này có thể mua được gì đây?

– Tôi… tôi muốn cắt dây đồng hồ… – Ngọc Nga rút trong túi ra một cái hộp đồng hồ vuông. – Đây là phiếu bảo hành… có ghi địa chỉ nơi này…

Ông Mách thoạt vừa nghe có chút chán nản, nhưng khi cô gái trước mặt rút ra một cái hộp in logo Patek Philippe thì ông bắt đầu niềm nở hơn hẳn. Người cầm được loại đồng hồ này đều là nguồn khách hàng quý giá ah. Không thể sơ suất.

– Vâng, mời cô ngồi, mời uống nước.

– Không cần đâu ạ. Tôi chờ được.

– Vậy để tôi đo cổ tay cho cô nhé…

– Vâng, cảm ơn…

Ông Mách cầm số đo và cái đồng hồ vào trong buồng kỹ thuật giao cho nhân viên. Khi quay ra, ông nhìn lướt qua số series trên thẻ bảo hành chợt ngờ ngợ, nhíu mày suy nghĩ. Ông vội ra bàn máy tính, dùng số series sản phẩm đó tra cứu trong danh mục khách hàng… Bất giác ông ta mỉm cười, rút điện thoại ra bấm số.

– Chào cậu Hoàng Minh, tôi là Mách chủ hiệu đồng hồ Swiss watch đây.

Ông Mách dùng giọng nhẹ nhàng mềm mỏng nhất. Ông ta rất thích nịnh bợ những công tử nhà giàu vì đó mới là nguồn khách hàng vô giá đối với cửa hiệu.

– “Ừ, tôi nhớ rồi. Có chuyện gì không?” – Giọng Hoàng Minh thiếu kiên nhẫn, hỏi.

– Ha ha… Hôm nay, tôi rất hân hạnh gặp được người trong mộng của cậu rồi nha… Rất xinh gái đó…

– “Ý ông là sao tôi không hiểu lắm…”

– Ây da, thì cái Patek Philippe xanh ngọc lục bích cậu mua làm quà sinh nhật đó… Cô ấy đang ở đây… đem theo nó đi cắt dây.

– “Vậy sao? Ha ha…”

Hoành Minh cười nhạt, không muốn nói chuyện nhiều với lão chủ shop có gương mặt ti tiện đó. Cũng phần do lão nhắc đến chiếc đồng hồ đã ngốn 35 ngàn đô la của nó… Nghĩ lại Hoàng Minh còn tiếc đứt ruột.

– Cô ấy ăn mặc đơn giản, tóc qua vừa qua vai nhưng tướng rất sang nha…

Ông ta cố tình nịnh bợ Hoàng Minh thôi. Nói Ngọc Nga xinh đẹp, quyến rũ còn được, nói nàng có tướng sang thì không chính xác rồi.

Hoàng Minh nghe đã phát chán muốn tắt điện thoại. Nhưng chợt hắn sững lại, hỏi:

– Cô ấy tóc chỉ qua vai sao? Ông có chắc không?

– Dĩ nhiên là chắc rồi… Tôi còn đang nhìn cô ấy ngồi chờ bên ngoài đây… – Ông ta ngạc nhiên nói.

Hoàng Minh siết chặt nắm tay mình. Nó vừa nhận ra vấn đề, người con gái lão Mách nói cũng không phải Hạ Vi, vì Hạ Vi tóc rất dài chạm đến mông ah. Thật không ngờ… Mình tiêu tốn số tiền lớn như vậy để mua một món quà giá trị, Hạ Vi cũng không thèm sử dụng mà tặng cho người khác. Hoàng Minh nghiến răng căm hận nghĩ đến một tuần trước Hoành Sơn theo lời nó xúi giục suýt nữa đã thành công hái đi bông hoa đó… Chỉ tiếc là thằng lõi kia quá nhanh.

– Tôi nhờ ông… chụp cho tôi một tấm hình của cô ấy gửi qua đây được không?

– Được được… cậu đợi chút.

Năm phút sau, đã ngưng cuộc gọi, Hoàng Minh vẫn bần thần nhìn vào màn hình điện thoại. Gương mặt cô gái xinh xắn hiện trên đó thật quen thuộc đối với nó. Không ngờ là Ngọc Nga đã mất tích vài tháng nay… Vài tháng trước khi Hoàng Minh đến cái quán ăn tồi tàn đó đưa cho bà Sang hai mươi triệu theo đúng giao ước. Bà ta còn than khóc với nó, Ngọc Nga bỏ nhà đi với thằng Minh… Khi đó nó mới nhận ra cô gái đội mũ bảo hiểm kín mặt mà Minh chở khi bị truy sát là Ngọc Nga. Hoàng Minh căm ghét ông bà Sang, nhưng đối với Ngọc Nga thì không… Dù sao trong trí nhớ của nó, Ngọc Nga đã giúp đỡ thậm chí nhường đồ ăn cho nó rất nhiều lần.

Ba mươi phút sau, điện thoại Hoàng Minh run lên, nó nhấc máy:

– Thưa cậu Hai, người con gái đó từ hiệu đồng hồ Swiss Watch đón taxi về tòa nhà Black Diamond tại địa chỉ…

Hoàng Minh tắt điện thoại. Hai nắm tay siết chặt kêu răng rắc. Tại sao mình không nghĩ ra chứ?! Thằng Minh đang bắt cá hai tay… Nó dám đem Ngọc Nga về ở chung nhà với Hạ Vi… Hoàng Minh thấy lòng mình dâng lên một sự ghen tức đố kị mãnh liệt.

Tên đầu đường xó chợ đó có gì hơn người chứ? Tại sao hầu như tất cả đám con gái Hoàng Minh quen biết đều nhớ thương nó. Như nghĩ đến chuyện gì, khóe miệng hắn lại nhếch lên cười.

“Ngay đầu tuần sau thôi, người con gái mày yêu thương sẽ cùng tao đi đến một nơi xa. Ở nơi đó, không có cha mẹ nàng bảo hộ, để tao xem nàng có thể từ chối tao như thế nào…”

Nhìn gương mặt xinh xắn của Ngọc Nga trong điện thoại, Hoàng Minh hai mắt lóe lên tia cay độc.

“Mày tưởng giấu diếm được thì có thể an phận làm Phò mã sao? Lần này… xem như một món quà chia tay tao để lại cho mày đi… Hắc hắc…”

Hoàng Minh bấm số một điện thoại.

– Nghe nói anh có quen người Hồng Bang? Anh gọi cho hắn… nói, tôi cho hắn một cơ hội lập công lớn…

Bạn đang đọc truyện Hoán mệnh tại nguồn: http://truyen3x.xyz/hoan-menh/

Ngay lúc này, tại một gian phòng khách sạn rộng rãi…

Trên chiếc giường Queen size phủ drap trắng rộng thênh thang lúc này lại trở nên chật chội, vì trên đó có năm cơ thể trần truồng một nam bốn nữ đang vuốt ve mơn trớn nhau. Minh nằm giữa, hai cánh tay mở rộng ôm ấp Nhật Vi và Hoàng My hai bên. Hạ thể nó mở rộng, hai chân duỗi thẳng, dương vật dựng đứng to lớn được Na Na và Bội Linh luân phiên dùng lưỡi và miệng ngậm mút say mê.

Bội Linh đã nhắn địa điểm cho Nhật Vi, cũng không hy vọng nàng có thể tới… Nhưng thật may mắn, Nhật Vi thật sự đến và từ lúc có sự hiện diện của nàng mọi rối rắm mâu thuẫn đều được nàng tháo mở một cách đơn giản. Và một lần nữa câu chuyện hoán hồn hoang đường được kể ra, làm cả ba đứa Bội Linh há hốc rung động. Nhưng dường như chỉ có cách giải thích hoang đường đó mới giải đáp được hết tất cả những câu hỏi không lời giải đáp trước đây.

Riêng phần Nhật Vi, nàng biết thân phận hiện nay của anh rất nhạy cảm, chuyện của nàng và anh gần như không có tương lai. Không riêng phần Minh xem như là phò mã của một đế chế ngầm bị vô số ràng buộc, ngay cả Ba Mẹ nàng cũng không bao giờ chấp nhận một người con rể có xuất thân xã hội đen như anh hiện giờ. Đã như vậy, Nhật Vi không muốn tiếp tục gieo rắc hy vọng cho Minh, cũng như ép buộc lý trí bản thân mình thức tỉnh.

Nhật Vi cũng không nói với Minh và các bạn, hôm nay không phải ngẫu nhiên mà ba mẹ nàng dễ dãi buông lỏng… Ngay đầu tuần sau nàng sẽ rời khỏi thành phố này, đất nước này đến một nơi rất xa. Gặp gỡ nhau lần này xem như một cuộc chia ly không chỉ với Minh mà bao gồm cả Hoàng My, Na Na và Bội Linh. Nhật Vi cũng không biết đến bao giờ gặp lại anh và mọi người… Nàng không khóc, vì những ngày qua nước mắt đã cạn. Nàng chỉ muốn thời gian ít ỏi còn lại của mình, được một lần cuối cùng buông thả cùng Minh và các bạn trở thành một kỷ niệm đáng nhớ.

– Ưm…

Minh há miệng đón lấy hai chiếc lưỡi nhỏ ngọt ngào của Nhật Vi và Hoàng My. Hơi thở hai nàng đều dồn dập phấn khích không chịu nổi. Thân thể trần truồng uốn éo trong vòng tay Minh, hai bàn tay nhỏ không ngừng vuốt ve bộ ngực nở nang rắn chắc của Minh.

Na Na quỳ gối hai bên người Minh, mặt đỏ ửng ánh mắt khao khát nhìn xuống giữa hai chân mở rộng của mình. Bội Linh cầm lấy khúc thịt đã cứng như sắt đá của anh, chậm chậm chèn vào hai mép âm hộ ẩm ướt của Na Na.

– Ôi…

Na Na nhún người xuống thật chậm, xuýt xoa nhìn xuống cái dương vật to lớn của Minh đang từng chút đi vào trong âm hộ nàng. Hai tay nàng chống ngược ra sau, để vòng eo nhỏ bắt đầu ưỡn cong lên đều đều… Bội Linh mặt cũng nóng rang lên khao khát hừng hực. Nàng quỳ gối lên bên cạnh Na Na, rồi cúi xuống đón lấy núm vú đỏ hồng không ngừng rung rinh của Na Na mà ngậm mút.

– Ưm… ôi… Linh ơi… Bạn… ôi…

Na Na há hốc nhìn Bội Linh ngậm kín núm vú mình, tay kia còn se se cái núm còn lại làm rên lớn, hẩy người lên xuống thật nhanh.

– Ah…

Minh hít hà sung sướng cả cơ thể rung động đều đều. Tay nó kéo ghì cơ thể mềm mại của Nhật Vi và Hoàng My sát vào hai bên để bốn bầu vú căng tròn vùi lấp cả khuôn mặt nó. Nó há miệng hớp hớp khoan khoái như một con cá chép được vùng vẫy thỏa thích trong nước. Da thịt con gái thơm ngát, mềm mại không thể tả… Minh hận mình không có thêm mấy cái miệng để hôn hít thỏa thích. Lưỡi nó thèm thuồng liếm quanh hai núm vú của Nhật Vi… lại chuyển qua liếm mút núm vú của Hoàng My. Dương vật nó liên tục được âm hộ khít khao của Na Na nhồi nhét, sướng không thể tả hết.

– Ưm… ôi sướng quá… Linh ơi… nút mạnh lên…

Minh thấy mình như đang bay cao giữa tầng mây. Nó đã quay lại giấc mơ tuyệt đẹp mà mấy tháng trước tưởng đã không bao giờ gặp lại. Được ở trong cơ thể của chính mình, lại được hưởng thụ thân thể tuyệt đẹp của bốn nàng tiên mà nó vẫn tưởng chỉ thấy được trong giấc mơ ướt át kia. Đây không phải là mơ. Đây hoàn toàn là hiện thực… Hiện thực tuyệt diệu gấp trăm ngàn lần một giấc mơ xa xôi nào đó. Minh ngẩng đầu lên thở hổn hển đón lấy hai cái lưỡi thơm ngát khao khát chui vào miệng. Hai tay nó rời khỏi vòng eo nhỏ của Nhật Vi và Hoàng My, vuốt ve bờ mông mát rượi tròn trịa của hai nàng, rồi trùm lên hai vị trí ẩm ướt nóng hầm hập mà vuốt ve mơn trớn.

– Ôi…

– Ưm… Minh ơi… nó thèm cái lưỡi của anh quá…

– Anh cũng thèm mùi hương của em… của My nữa…

Minh kéo gối kê sau đầu mình, ánh mắt háo hức nhìn hai gương mặt xinh đẹp đỏ ửng ngượng ngùng cùng giơ chân qua đầu mình. Ôi… mẹ ơi. Ánh mắt Minh hau háu nhìn lên… Hai cái âm hộ ửng đỏ đã ướt át, hai cái bờ mu xinh đẹp phơn phớt lông tơ của Nhật Vi và Hoàng My dán sát vào nhau. Minh nhướng đầu lên, đưa mũi sát vào hai cửa động hít hà say mê. Thậm thơm ah… Mùi hương thiếu nữ làm cơ thể nó hừng hực như có lửa. Lưỡi nó đưa ra liếm một đường dài lướt qua hai cái âm hộ ướt át thơm ngon của hai người.

– Ôi…

Nhật Vi và Hoàng My hai gương mặt đỏ ửng, gối lên vai nhau, bốn cánh tay choàng qua eo nhỏ để hai cơ thể dán sát. Hai cơ thể trần truồng tuyệt đẹp cứ rung động nhè nhẹ khi bên dưới giữa hai chân mở rộng của hai nàng một cái lưỡi đang liếm láp thèm thuồng… Hơi thở hai nàng dồn dập, đôi môi đỏ mọng hé mở rên rỉ áp sát vào nhau rồi vô thức dính chặt…

– Ưm…

Cả căn phòng tràn ngập tiếng rên rỉ khoái lạc… Cảnh tượng lúc này dâm mỹ đến điên loạn. Cưỡi trên cơ thể rắn chắc to lớn của Minh là bốn thân thể ngà ngọc lõa lồ vặn vẹo chia thành hai cặp ôm ấp vuốt ve nhau. Na Na mặt đỏ ửng, ánh mắt tê dại hổn hển nhồi xuống dương vật to lớn của Minh. Hai bầu vú nàng ưỡn lên căng tròn bóng lưỡng nước miếng của Bội Linh. Bội Linh vừa hôn ngực Na Na, bàn tay nàng vừa đưa vào giữa hai chân mình vuốt ve hai mép âm hộ nhòe nhoẹt ướt đẫm.

– Ưm… ôi… Linh ơi… Mình chết mất… ôi…

Na Na ngã người ra sau hổn hển lim dim, cơ thể nàng trần truồng ửng đỏ rịn ướt mồ hôi nằm giữa hai chân Minh. Cặp đùi trắng nõn của nàng cũng không khép lại, phơi bày hai mép âm hộ ướt đẫm nước hé mở để dương vật căng cứng của Minh từ từ uốn cong rồi bật tung ra ngoài. Bội Linh không chờ được nữa chồm lên nằm sấp trên người Na Na. Tay nàng đưa ra sau, cầm lấy dương vật cứng rắn của Minh đưa vào âm hộ, rồi chống tay trên người Na Na, chậm chậm ngồi dậy.

– Ôi… đã quá…

Bội Linh nảy người tưng tưng thật nhanh. Minh đang chui rút bên dưới bốn cặp mơn mởn đùi mở rộng của Nhật Vi và Hoàng My cũng phải ngừng lại thở dốc kìm nén. Con bé này quá bạo lực rồi. Dương vật nó như nằm trong một đường ống chật hẹp, ướt đẫm lại không ngừng nhào nặn làm nó sướng đến điên người. Minh để Nhật Vi và Hoàng My sang một bên, ngồi dậy. Hai tay chống ngược ra sau, hạ thể nó nảy ngược lên dồn dập đón lấy cặp mông căng tròn của Bội Linh từ trên nhồi xuống.

– Ahhh… Ôi… em sướng quá… Minh ơi…

Bội Linh rên siết ngất ngây, hai bàn tay siết chặt bờ vai Na Na, ngực nàng ưỡn ra cho Na Na hôn hít ngậm mút. Sự phối hợp hoàn hảo này làm Bội Linh sung sướng đến tê dại. Người nàng ngã ngửa ra tựa lưng lên ngực Minh… Cơ thể trần truồng, cặp đùi mở rộng phơi bày phần âm hộ nhòe nhoẹt đang ngậm kín dương vật Minh liên tục ra vào.

– Ư… ôi… Minh ơi…

Bội Linh mặt đỏ ửng cả người run rẩy, co giật, rồi bên trong nàng tuôn trào mãnh liệt như đã dồn nén khao khát bao nhiêu tháng. Nàng rời khỏi người Minh, gối đầu lên hạ thể anh… Đôi môi anh đào của Bội Linh mở lớn đón lấy đầu dương vật Minh nuốt sâu xuống tận gốc.

– Ahhhh…

Minh rùng mình buông lỏng cơ thể để cơn sướng khoái dâng trào lên. Từng đợt, từng đợt tinh dịch nóng hổi phun trào sâu trong miệng Bội Linh.

Minh ngã ra giường, thở hổn hển khoan khoái. Gần như ngay lập tức hai cơ thể mềm mại khác liền áp sát… Hai đôi môi thơm ngát hôn hít khắp mặt nó, hai cặp vú căng tròn vặn vẹo cọ xát vào người nó…

Hai phút sau, một trận chiến khác lại bắt đầu. Lần này Nhật Vi và Hoàng My quỳ gối trên giường, hai cặp mông căng tròn trắng nõn vểnh cao lên háo hức chờ đợi… Minh từ phía sau Nhật Vi cầm dương vật mình chèn vào hai mép âm hộ nàng, thúc mạnh.

– Ôi… anh ơi…

Minh đặt một tay lên bờ mông Nhật Vi, dương vật mạnh mẽ thúc sâu vào âm hộ nàng. Tay còn lại của nó vuốt ve mân mê âm hộ nhòe nhoẹt ướt đẫm của Hoàng My, rồi từ từ để hai ngón tay mình đi vào trong người nàng… Hoàng My nhắm chặt hai mắt, gương mặt xinh đẹp đỏ ửng há hốc áp trên nệm giường.

– Ư… ư… ư…

Minh thúc dương vật mạnh như vũ bão. Hạ thể nó liên tục dập vào cặp mông tròn trịa của Nhật Vi phát ra âm thanh chan chát không ngừng nghỉ. Khi nàng há hốc, hai mắt đờ đẫn dại đi, Minh bất ngờ ngừng lại, chuyển người thật nhanh sang bên cạnh. Dương vật bóng lưỡng cứng ngắc của nó như một mũi khoan một đường xuyên thẳng vào âm hộ Hoàng My… Những ngón tay lại tìm đến cửa mình Nhật Vi mà xâm nhập.

– Ahhh… Ôi… em chết mất…

– Ưm… anh ơi…

Minh như một con ong thợ siêng năng qua lại liên tục hì hục không biết mỏi mệt. Hai cô gái luân phiên được đưa lên gần đến đỉnh lại hạ xuống lưng chừng núi… rồi lại lên, lại hạ xuống… Nhật Vi và Hoàng My đều rịn ướt mồ hôi cả người mềm nhũn nằm bẹp trên giường cặp mông vểnh lên cao cho Minh chinh phạt hăng say.

– Ưm… anh ơi… nhanh lên… ôi…

Hoàng My rên siết mãnh liệt, hai bàn tay bấu chặt lên nệm giường cả người gồng cứng trong khoái lạc. Âm hộ nàng co rút như biến thành một bàn tay bóp chặt lấy dương vật của Minh làm nó gồng cứng cả người mặt đỏ lựng lên… Sau vài giây Hoàng My mềm oặt, nằm xuống, bẹp dí trên giường. Minh thở phào hít hà nhẹ nhõm, suýt nữa nó bị nàng ép đến cướp cò bắn xối xả.

– Vi vi…

Minh thở hổn hển nằm sấp lên cơ thể trần truồng của Nhật Vi. Nó hôn lên đôi môi mềm mại ẩm ướt của nàng.

– Yêu em đi… ưm…

Không rời đôi môi hé mở thơm ngát của Nhật Vi, Minh đẩy người lên đưa dương vật mình lấp kín bên trong nàng. Cả hai người như chìm đắm vào một không gian khác. Hai hơi thở nồng nàn như hòa quyện làm một…

– Ưm… Anh ơi…

Nhật Vi choàng tay qua cổ Minh rên rỉ từng tiếng khe khẽ lại làm cả linh hồn nó rung động lâng lâng. Minh đẩy dương vật mình vào thật sâu trong người nàng, lại từ tốn rụt về… Hai cơ thể dán chặt nhịp nhàng êm ái lại đem đến khoái cảm dào dạt liên miên bất tận.

– Ôi… ưm…

Nhật Vi ghì chặt người Minh cơ thể hai người run rẩy sung sướng. Nàng rút vào cổ anh, nỉ non khe khẽ, khóe mắt ươn ướt lặng lẽ chảy dài một giọt nước mắt.

– Anh ơi… em yêu anh…

– Anh cũng yêu em…

Minh đặt lên đôi môi hé mở ngọt ngào của nàng một nụ hôn. Nụ hôn này thật lâu, thật tha thiết… Không hiểu sao lòng Minh cứ nao nao khó chịu. Một linh cảm kỳ lạ không tên… Minh cứ có cảm giác là sau này sẽ rất lâu rất lâu mình mới có thể một lần nữa hôn nàng.

Chương trước Chương tiếp
Loading...