Lạc thú nhà cô giáo

Chương 59



Phần 59

Không có gì tuyệt vời hơn khi được ngắm bình minh từ trên cao ở bản Lũng Pù thuộc huyện Mèo vạc. Đứng trên tầng 2 của nhà sàn, Trà như bị hút hồn bởi thiên nhiên hùng vĩ nơi đây. Những ngọn núi vừa hoang sơ vừa hoang dại khiến Trà đắm mình mơ mộng cứ ngỡ như đang ở một thế giới cổ đại. Chẳng bù cho cái ngày mới đặt chân đến đây, Trà nhìn mọi thứ không khác gì như đang ở thế kỷ 17. Nhưng khi sống một thời gian và đã quen rồi thì Trà lại không muốn về thành phố chút nào. Cuộc sống yên lành và cảnh đẹp thiên nhiên của vùng núi cao khiến Trà tĩnh tâm và dần quên đi một thế giới ồn ào đáng sợ.

Bản Lũng Pù không phải là nơi Trà sống và giảng dạy, đây là địa danh nàng cùng với học sinh của trường ptth nội trú Đồng Văn đi thăm quan.

Đến với Lũng Pù ngày này, mọi người không chỉ tham quan cảnh đẹp thiên nhiên, mà còn được tham dự lễ hội của bà con bản xứ.

Trà được biết hội hôm nay có tên gọi là “Chợ Phong lưu”. Hội được tổ chức từ 10h sáng cho đến tận 5h chiều.

Lễ hội chợ Phong Lưu chỉ dành cho các đôi tình nhân đang yêu nhau và các cặp vợ chồng.

Cái hay của chợ Phong Lưu là các cặp vợ chồng đến đây để gặp lại người tình xưa của họ mà không bị ràng buộc bởi sự ghen tuông.

Người vợ sẽ gặp lại người yêu cũ, hai người sẽ có thời gian mấy tiếng để ngồi hàn huyên nhắc lại chuyện xưa, hỏi thăm cuộc sống của nhau và sau đó lễ hội kết thúc thì cũng là lúc họ bịn rịn chia tay hẹn sang năm tới gặp lại.

Những nét văn hóa độc đáo này Trà được nghe từ cô bạn đồng nghiệp dạy trong trường người dân tộc H’Mông nói cho biết.

Đang nhìn đám học sinh vô tư chạy nhảy ở bên dưới thì Trà giật mình khi có bàn tay ai đó sàm sỡ bóp mông nàng.

Quay mặt lại định cho tên đó một phát tát thì Trà buông tay xuống khi biết người trêu mình là Trâm.

Trâm có lẽ là bạn thân nhất của Trà từ khi lên Hà Giang dạy học.

Trâm mới 33 tuổi, khá xinh đẹp và cũng bị thuyên chuyển từ hà nội lên đây dạy học giống như Trà.

Hai người kết thân với nhau rất nhanh vì cả hai đều có những điểm khá tương đồng.

Cùng ly dị một đời chồng và cùng sống cô đơn tại một mảnh đất xa xôi.

Tên đệm của hai người cũng giống nhau, một người là Bích Trâm, còn một người là Bích Trà.

Trà biết Trâm cũng bị bộ cho thuyên chuyển giống mình vì cô nàng cặp kè với một lãnh đạo huyện đang có vợ con đuề huề.

Trâm thuộc tuýp người năng động, bốp chát và sống chẳng biết sợ ai.

Cô ta thích là làm luôn không khách sáo, thẳng tính ghét ai là nói thẳng mặt.

Trâm cười rúc rích bóp mông Trà cái nữa và trêu:

– Bà này có quả mông chà bá thật. Bóp mà đã cái tay.

Trâm làm Trà nhớ lại Linh, cũng ăn nói dâm dật không ngượng mồm khi chỉ có hai người. Ngày trước Linh cũng bóp mông nàng và nói như vậy. Trà định trả lời giống ngày trước là do địt nhiều mông mới to. Nhưng từ ngày xa hà nội, mấy tháng nay nàng đã được phát nào đâu mà nói vậy. Do Trâm cũng khá thân thiết và hai người hay đùa với nhau nên Trà cười trả lời:

– Dạo này thiếu hơi đàn ông, đéo có thằng nào bóp nên mông cũng teo bớt rồi đó. Trước như cái lồng bàn úp mâm cơm.

Trâm biết Trà nói thật nên cố tình ớm hỏi:

– Chị định nhịn thật đấy à? Có cần em cho mượn cái chày giả bằng cao su không? Cũng sướng ra trò đấy. Giải quyết lúc đang thiếu thốn.

Trà cười thích thú nhưng lắc đầu nói:

– Thôi tao đéo cần thứ đó đâu. Thèm thì thèm thật nhưng tao thèm cái chày bằng thịt cơ.
– Thèm thì chị cứ triển thôi. Trong trường em thấy mấy lão thèm chị nhỏ dãi ra. Chị không chồng thì sợ cái đếch gì.
– Mẹ mấy cái lão dê già hết đát, tao thèm vào. Nhìn mấy lão mà tắt mẹ nó nứng. Da thì nhăn nheo, răng thì vàng chóe thuốc lào thuốc lá, đứng gần nói chuyện mà mồm phả ra hôi đéo chịu được. Nghĩ đến cảnh hôn mấy lão ấy mà tao buồn nôn. Thôi thà chịu khó dùng tay còn hơn là xài mấy lão già hôi hám.
– Gớm, bà cứ thích trai trẻ cơ. Thế đã nhắm được học sinh nào “ngoan ngoan” như thằng Tuấn chưa?
– Hâm à. Lớp toàn học sinh dân tộc, thấy có hứng đéo đâu.

Trâm chợt cười khúc khích, cô ta nói khẽ vào tai Trà:

– Dân tộc cũng có cái hay phết đấy. Thử đi thì biết.

Trà đỏ mặt lườm Trâm. Nàng hỏi:

– Con chó đã thử rồi đấy à?

Trâm không muốn giấu, cô ta gật đầu thừa nhận:

– Phải thử ngay chứ. Khỏe như trâu bà ạ. Địt dai khiếp luôn.

Trà nhiều lần cũng tò mò về dương vật của người dân tộc nên nàng không ngần ngại hỏi:

– Thế cái kia thế nào? To lắm phải không?
– Đen và dài thòng lòng như dái ngựa luôn ý.
– Dài thế thì thủng mẹ tử cung mất à?
– Chỉ cho được vào hơn nữa thôi. Sướng vãi đạn luôn ý. Nói ra lại thấy thèm. Cũng gần 2 tháng nay chưa được phát nào lên mây đây.
– Kiếm như nào mà giỏi thế?
– Kiếm đéo đâu. Trước vô tình đi xe ôm của 1 thằng dân tộc Nùng chở về nhà. Hôm đấy đang có men trong người nên nứng. Thèm quá gạ mẹ luôn thằng xe ôm đó. Kết quả ngày hôm sau em đéo lết được chị ạ. Gạ đúng mẹ con trâu mộng, nó dập em 3 phát liền tê hết cả lồn. Sáng hôm sau đau hết cả hai háng.
– Hì hì, lâu lắm rồi không được cảm giác đau háng là thế nào đây. Nghe mày kể mà tự dưng tao cũng thấy thèm.
– Này… này.

Trà ngạc nhiên khi thấy Trâm ngừng câu chuyện đang hay. Nhìn cô ta hất hàm chỉ xuống bên dưới sân, Trà liền đưa mắt nhìn theo.

– Có thấy gì đâu. – Trà nói…

Trâm đưa tay chỉ cho Trà về phía góc nhà. Trà nhìn theo và thấy một thanh niên mặc quần áo bản địa đang đứng bổ củi để tối đốt lửa.

– Ừ, nhưng sao? – Trà giả vờ không hiểu.
– Mẹ cái bà này. Không thấy hắn ta cũng hấp dẫn phết à?

Trà nhìn lại người đàn ông đang bổ củi. Thấy hắn ta mặt mũi đen đúa trông như thằng tá điền, chẳng có gì hấp dẫn ngoài hai bắp tay săn chắc màu nâu nâu. Trà bĩu môi chê:

– Hấp dẫn đéo gì. Bình thường mà.
– Đã ế còn cành cao. Loại người này cầy mới khỏe. Quan trọng là được sướng, rồi chơi xong phắn và không ai biết gì.

Trà lè lưỡi ngán ngẩm trước sự bạo dạn và máu lửa của Trâm. Nàng từ chối:

– Không phải gu của tao. Mày thích thì cứ nhích. Mà mày thử gạ hắn ta cho tao mở rộng tầm mắt xem nào? Tao cũng chưa biết bọn dân tộc có dễ đưa đẩy không?

Trâm có vẻ cũng tin tưởng Trà không phải dạng người đưa chuyện nên hăng hái đồng ý ngay:

– Bà cứ đứng yên một chỗ mà nhìn tôi trổ tài gạ trai nhé.
– Ừ, nhưng cẩn thận lũ học sinh trông thấy đấy.
– Bà cứ yên tâm. Điên mà để lũ học sinh biết chuyện.

Trà bắt đầu phục tính cách bạo dạn của Trâm… thích là triển luôn. Nàng đưa mắt dõi theo hình bóng Trâm đi xuống dưới sân. Trâm tiến tới anh chàng người dân tộc. Trà không biết con bạn nói gì với hắn ta mà chỉ thấy sau đó anh chàng lẽo đẽo theo sau Trâm bước đi. Khi hai người lên trên tầng hai của ngôi nhà, Trà thấy Trâm cầm một cái thau bằng nhôm, còn anh chàng dân tộc tay xách một xô nước đi ngay sau.

Trâm nháy mắt và mỉm cười với Trà một cái rồi cùng anh chàng da ngăm đen đi thẳng vào trong nhà. Bên trong ngôi nhà cũng khá rộng khi còn có ba buồng ngủ nho nhỏ cho du khách. Đứng tần ngần một mình vài phút, Trà không chú tâm đến cảnh đẹp thiên nhiên trước mắt mình nữa, thứ bây giờ nàng tò mò muốn nhìn thấy là trong căn phòng ngủ của Trâm.

Không thấy anh chàng dân tộc đi ra, Trà biết bên trong đang xảy ra chuyện gì và điều đó khiến Trà bứt rứt khó chịu. Lâu rồi Trà không còn mấy bận tâm đến chuyện tình dục, thỉnh thoảng nàng cũng có chút thèm muốn, nhưng bây giờ có lẽ ham muốn một con cặc bự đang dần trỗi dậy trở lại. Đứng thẫn thờ một lúc nữa, Trà dường như không chịu nổi, nàng rón rén đi vào trong và nhìn qua một khe hở.

Cảm giác người nóng ran với sự rạo rực thèm khát, Trà phải đặt tay lên trống ngực mình kìm nén. Bên trong Trâm ngồi trên chiếc giường bằng gỗ, hai chân cô ta thõng xuống ngâm trong thau nước. Trâm như cố tình vén chiếc váy lên thật cao để anh chàng dân tộc vừa quỳ dưới sàn gỗ, vừa bóp chân nhưng vẫn có thể nhìn thấy cặp đùi trắng nõn của cô.

Dường như chiếc quần lót bé xíu màu trắng hơi lấp ló giữa khe đùi khiến cho ánh mắt anh chàng rực đỏ. Trâm mỉm cười thích thú, cô ta vỗ nhẹ một tay lên đùi trái của mình. Anh chàng dân tộc trông cái mặt đần đần vậy mà cũng hiểu ý rất nhanh. Đôi bàn tay thô ráp của anh ta bóp nhẹ phần bắp chân rồi mạnh dạn trườn lên phía đùi.

Đứng ngoài nhìn, Trà có cảm giác họng mình khô khan, còn bên trong thì Trâm hơi ngửa người ra sau, lưỡi liếm quanh mép tỏ thái độ vừa dâm đãng vừa khát dục. Rõ ràng Trà trông thấy con bạn đang sướng khi được anh chàng dân tộc bóp vào chỗ nhạy cảm. Trâm không biết nhiều tiếng dân tộc, nhưng nàng cũng biết được vài từ cơ bản. Cô hỏi anh ta:

– Đẹp không?

Anh chàng dân tộc nhe răng cười khoe hàm răng trắng bóc. Anh ta trả lời bằng tiếng mông:

– Con gái Kinh đẹp lắm.

Trâm tủm tỉm nơi khóe miệng, nàng tinh nghịch nhấc chiếc chân phải còn đọng nước lên, từ từ dí vào ngực anh chàng và chậm rãi đưa dần lên miệng anh ta. Trà như nín thở, nhìn những ngón chân của Trâm đang đặt trên miệng anh ta khiến nàng cực kỳ kích thích. Anh chàng dân tộc hiểu ý, hé miệng ra, mắt nhìn Trâm trong khi miệng mút mát những ngón chân nàng. Trâm vừa thích vừa sướng, nàng ré lên một tiếng rên đầy khoái cảm.

Vài phút sau, Trâm hạ chân xuống, đưa đôi mắt mãn nguyện nhìn anh chàng dân tộc hỏi:

– Anh tên gì?
– A Pueng.
– Gì cơ? A Puông á?
– Vâng, A Pueng.

Trâm gật đầu mỉm cười với anh ta. Nàng bất giác vén chiếc váy lên thật cao khiến Trà bất ngờ. Trà không ngờ Trâm lại dâm dữ như vậy, hơn cả một quả bom sex. Lúc này Trâm đưa mắt nhìn A Pueng hỏi tiếp, nhưng nàng hỏi bằng tiếng kinh:

– A Pueng thích liếm lồn con gái không?

Anh chàng dường như không hiểu nhưng khi thấy Trâm dùng tay vuốt ve trên phần mu lồn thì anh ta đã hiểu. Trong khi A Pueng nhích lại gần thì Trâm cũng tranh thủ kéo chiếc váy ra khỏi đầu. Nàng chống hai tay ra đằng sau, đùi dạng ra mời gọi.

Nhìn A Pueng nhanh nhẹn tháo tung chiếc quần lót của Trâm ra khỏi chân, Trà như được mở rộng kiến thức về người dân tộc. Từ trước nàng cứ nghĩ những người dân tộc sống cảnh mộc mạc trên những ngọn núi cao thường xấu hổ về chuyện đụ đéo. Họ chỉ quan niệm tình dục như là để giao phối nòi giống. Nhưng Trà đã nhầm khi thấy biểu hiện ham muốn trên nét mặt A Pueng.

Dưới ánh sáng bình minh của mặt trời xuyên qua các khe gỗ, toàn thân Trâm phơi bày đồi núi trập trùng, bộ lông đen nhánh che phủ cái lồn ẩm ướt. Khi A Pueng banh hai đùi Trâm ra thật rộng thì cũng là lúc Trà hết chịu nổi. Đứng bên ngoài nhìn trộm, nàng vô thức đưa tay thọc vào trong chiếc quần mỏng day nhẹ cái lồn đã ướt sũng từ bao giờ.

Vừa day lồn, Trà vừa đưa mắt nhìn A Pueng đang úp mặt vào lồn Trâm để liếm. Trà nhìn Trâm bắt đầu luôn miệng rên rỉ ư a là nàng biết A Pueng liếm lồn không đến nỗi tệ. Lúc này nàng ước chi mình cũng có cái lưỡi của anh chàng nào đó ngoáy mạnh trong lồn thì sướng biết bao. Ôi cái cảm giác đó đã lâu rồi nàng không được thưởng thức. Những khuôn mặt của thằng Long, thằng Tuấn và thằng Việt dần hiện ra.

Trà ước một trong ba đứa chúng nó có mặt ở đây lúc này. Chắc nàng phải địt ít nhất ba cái thì mới có thể thỏa mãn cơn dâm trong người. Con Trâm sướng thật. Trà ghen tị nhìn vào trong thấy tiếng rên của Trâm mỗi lúc một to hơn. Cô ta giơ hai chân lên cao để A Pueng dễ dàng vục cả cái miệng vào âm hộ húp dâm thủy.

– Ôi sướng… sướng lồn quá má ơi… con sướng… sao lại sướng lồn thế này hả trời… ư… a… ư… a.

Trâm cứ rên rỉ câu sướng, còn A Pueng thì cứ nhởn nha say mê bú lồn. Chắc lần đầu tiên A Pueng được liếm lồn gái dân tộc Kinh nên anh ta liếm thật là lâu. Chỉ đến khi Trâm không chịu nổi được nữa, nàng vùng dậy và việc làm đầu tiên của Trâm là tụt chiếc quần của A Pueng xuống.

Trà đứng bên ngoài bất động trong vài giây. Nàng tò mò một cách hứng thú khi chuẩn bị được nhìn thấy dương vật của người Hơ Mông. Trà và Trâm cùng nuốt nước bọt khi con cặc của A Pueng xổ ra khỏi quần cứng ngắc. Trà chăm chú nhìn và nàng thấy rằng con cặc của A Pueng tuy cũng to và dài nhưng đâu đến nỗi dài như cặc ngựa. Cùng lắm cũng to bằng của thằng Việt thôi.

Tuy nhiên to như vậy cũng đủ khiến phụ nữ chết thèm. Trà liếm môi tỏ ra thèm thuồng khi thấy cái miệng dâm đãng của Trâm nuốt nhẹ cái đầu khấc rồi đánh một đường ngọt lịm xuống tận bìu dái. Trâm cứ ngâm con cặc một lúc trong miệng mình rồi lại kéo một đường đi lên đánh pực một cái khiến Trà đứng bên ngoài thèm chảy nước. Ngón tay Trà tự động ngoáy lồn mình sâu hơn và nàng sướng quá liền phát ra một tiếng rên nho nhỏ.

Ở bên trong Trâm như nghe thấy tiếng rên ngoài cửa. Nàng cầm chặt con cặc trong tay, còn tay kia vẫy vẫy cùng ánh mắt nhìn về phía Trà đang đứng. Trâm biết Trà chắc đang nứng và thèm lắm nên không ngần ngại gọi nàng vào chơi chung. Nhưng Trà lại ngại và tỏ ra xấu hổ khi bị Trâm phát giác ra mình đang nhìn trộm. Mấy tháng sống cùng cảnh vật thiên nhiên và thiếu hơi ấm đàn ông nên Trà bây giờ có phần dè dặt và trầm lắng hơn.

Một cô giáo Trà bùng nổ về sex dường như đã không còn. Trà ngượng ngùng rút tay ra khỏi quần và đi thẳng ra ngoài. Rút kinh nghiệm từ lần bị Linh ghẻ lạnh cắt đứt quan hệ, Trà không muốn Trâm hay bất cứ ai biết về mình, một con đàn bà dâm đãng. Có vẻ như Trà sợ cảm giác bị mọi người khinh rẻ như thời gian nàng ở dưới hà nội.

Mặc kệ Trâm đang mây mưa cùng anh chàng dân tộc h’mông, Trà vội vã đi nhanh xuống dưới nhà như trốn chạy sự thèm khát nhục dục trong con người nàng. Để thoát khỏi sự ám ảnh về lạc thú, Trà thả hồn vào thắng cảnh của thiên nhiên. Nàng sải bước đi tham quan mọi thứ quanh đây, tránh xa căn nhà gỗ u ám sặc mùi dâm loạn. Đang đi đến một cây sồi rất cao rợp bóng râm thì bỗng từ đằng xa có tiếng gọi nàng:

– Cô Trà! Cô Trà ơi.

Trà quay lại nhìn thì nhận ra đó là cậu học sinh lớp 12 tên là A Suối.

– A Suối gọi cô có việc gì à? – Trà cất tiếng hỏi khi A Suối chạy đến trước mặt nàng.

A Suối thở hồng hộc chìa tay ra một chiếc hộp được bọc kín rất đẹp.

– A Suối muốn tặng cô Trà một món quà nho nhỏ.

Trà nhìn hộp quà rồi khẽ mỉm cười nhìn A Suối hỏi:

– Sao A Suối cứ thích tặng quà cho cô vậy? Cô đã nói bao nhiêu lần rồi? A Suối đừng tặng quà cho cô nữa được không? Cô sẽ không nhận đâu. A Suối cất hộp quà đi.
– Cô nhận cho A Suối lần cuối được không?
– Cô bảo không là không.
– Cô nhận đi mà. Cô nhận cho A Suối được vui đi. Trong này là chiếc điện thoại iphone 14 promaxx đấy. Phải khó khăn lắm A Suối mới nhờ người mua được đó.

Trà sửng sốt khi biết món quà mà A Suối tặng mình là một chiếc iphone đời mới rất đắt tiền. Quả thực chiếc iphone cũng đã khiến cho Trà có chút dao động. Hơn 2 tháng nay Trà biết A Suối thích mình và cậu ta hay dùng quà để tán tỉnh. A Suối là người dân tộc Tày nhưng cả gia đình cậu ta sống dưới thành phố hà giang. Do đó A Suối mác là dân tộc nhưng thực chất cậu ta giống như người kinh vậy.

Trà nghe mọi người đồn rằng, nhà A Suối rất giàu có nhờ ông bố buôn bán hàng điện tử nhập lậu từ Trung Quốc qua cửa khẩu hà giang. Ngay từ đầu Trà đã không thích và cố tình né tránh mỗi khi A Suối tìm cách tiếp cận nàng. A Suối trông cũng điển trai nhưng học dốt, lại hay đua đòi ham chơi cùng những đám thanh niên hư hỏng. Trước mặt nàng thì cậu ta luôn có thái độ rụt rè tử tế, nhưng với những người khác thì cậu ta tỏ thái độ khác hẳn, một đại ca hống hách coi trời bằng vung. Trà chẳng dại gì mà lên giường cặp kè với hắn. Nàng không muốn cả cái huyện đồng văn này biết chuyện cô giáo yêu học sinh.

Nhìn kỹ chiếc hộp một lần nữa, Trà hơi tiếc nuối và cố mở giọng đanh thép nói:

– A Suối đừng bao giờ làm vậy nữa. Cô đã nói là cô không bao giờ nhận. E cất đi.

A Suối có vẻ ngạc nhiên khi thấy Trà từ chối. Lần này nó dám chơi lớn bằng cách tặng hẳn chiếc điện thoại có giá bằng mấy tháng lương của cô giáo. Vậy mà không ngờ cô giáo vẫn từ chối.

– Cô có biết chiếc điện thoại này đắt tiền lắm không?
– Cô biết chứ và cô không thể nhận.
– Tại sao?
– “Cô đã nói mấy lần là cô không nhận rồi mà mày vẫn cứ mặt thớt hỏi tại sao à.”

Một giọng nói từ trên cao xen vào khiến hai người bất ngờ và cùng ngước mặt lên nhìn. Trà nhận ra ngay đó là A Núi, đang ngồi vắt vẻo trên một cành cây và đã nghe được hết câu chuyện của hai người. A Núi là người dân tộc h’mông, tuy đang học lớp 11 nhưng tuổi thì ngang bằng với A Suối. Khác với A Suối có khuôn mặt tinh ranh và nhà giàu sống trong thành phố, A Núi nhà rất nghèo sống ở trên bản và thường cậu ta đi bộ gần 10 cây số mới đến được trường. A Núi tính thật thà và có khuôn mặt hơi ngô ngố giống như nhân vật Quách Tĩnh thời trẻ.

Nhận ra kẻ phá đám là thằng Núi, A Suối tức giận mắng:

– Việc của mày đấy à mà chõ mõm vào.

A Núi có vẻ không sợ khi đáp trả đầy đanh thép:

– Ừ, không phải việc của tao, nhưng tao nghe ngứa tai được chưa.
– Mày thích ăn đòn hay sao mà dám xen vào chuyện của tao với cô Trà?
– Mày đang dọa tao đó hả Suối? Tao sợ mày chắc?
– Không sợ thì nhảy xuống đây xem nào? Ngồi trên đấy giống chó đang sủa lắm.

Trà thấy hai học sinh bắt đầu to tiếng giống như cái ngày thằng Tuấn bắt gặp thằng Việt ở nhà nàng và Trà sợ hai đứa sẽ đánh nhau nên vội can ngăn:

– Hai đứa này hay nhỉ? Có biết cô còn đang đứng ở đây không đấy mà cứ chửi nhau như chó với mèo vậy.

Mắng xong Trà lại quay sang A Suối nói tiếp:

– A Suối về phòng đi. Nếu em còn gây gổ đánh nhau là cô đuổi em về nhà luôn đấy.

Trà vừa nói vừa đẩy A Suối quay người để hắn bước đi. A Suối như biết mình hắn cũng không thể đánh lại được thằng Núi vì thằng Núi rất khỏe và đô con nên hắn chỉ quay đầu nói một câu rồi bước đi:

– Mày cứ nhớ tao đấy Núi ạ.

Khi A Suối đi rồi thì A Núi nhảy từ trên cây xuống. Nó cười khì khì hỏi Trà:

– Cô giáo đang đi đâu vậy?

Trà rất quý A Núi bởi bản tính thật thà và chịu khó của cậu ta. Dậy học lớp A Núi mấy tháng rồi mà đến bây giờ Trà mới để ý thấy cậu ta cũng có điểm cuốn hút. Có lẽ do người đang hứng tình nên Trà dễ bị kích động tính dâm khi đứng gần một thanh niên sực mùi nam tính. Trà lén nhìn A Núi, nàng công nhận cậu ta có thân hình cường tráng của một đấu sĩ, những cơ bắp rắn chắc trên đôi tay cậu ta như thiêu đốt ham muốn trong người nàng. Trà bỗng dưng bẽn lẽn mỉm cười khi thấy mình nảy ra ham muốn với A Núi. Một chút xấu hổ, một chút bối rối, Trà đỏ mặt vuốt mái tóc không dám nhìn thẳng mặt học sinh.

– Cô đang đi dạo loanh quanh đây thôi. Ở đây thiên nhiên đẹp thật đấy.

A Núi chạy theo sau Trà, cậu ta nói:

– Để em chỉ cho cô vài chỗ đẹp nhé. Cô đã đến dòng suối Tiên chưa?
– Cô chưa. Núi đưa cô đến đó đi.
– Cô giáo đi theo em.
– Sao lại gọi là suối Tiên hả Núi?
– Em cũng không rõ. Thấy kể rằng ngày xưa dòng suối ở đó rất bẩn nên ít người xuống tắm. Nhưng vào một đêm trăng rằm, những người bản xứ đi săn đêm phát hiện ra một cô gái rất đẹp không biết từ đâu tới đang tắm truồng ở dưới suối. Dưới ánh trăng sáng của đêm rằm, ai cũng nín thở và lén chiêm ngưỡng vẻ đẹp của cô ta. Và kỳ lạ thay ngày hôm sau dòng suối bỗng dưng sạch và nước trong veo. Mọi người liền nghĩ rằng cô gái đó chính là cô Tiên đã xuất hiện và chính nhờ cô ta đã tắm nên dòng suối trở lên trong vắt. Từ đó mọi người đặt tên con suối này là suối Tiên.
– Thế mà cô cứ tưởng vì cô ấy tắm tiên nên gọi là suối Tiên.

Trà cười và A Núi cũng cười theo. Hai cô trò vừa đi vừa nói chuyện rất vui vẻ. Trong khi A Núi nhiệt tình kể cho cô giáo biết nhiều thứ về những người dân tộc sống trên vùng cao, thì Trà lại đang bay bổng với những suy nghĩ táo bạo trong đầu.

A Núi đi trước dẫn đường ngây thơ đâu biết rằng mình đang lọt vào tầm ngắm của một cô giáo có tiếng là dâm đãng. Càng nhìn A Núi thì Trà càng liên tưởng tới thằng Tuấn, nghĩ đến những ngày tháng hai cô trò hưởng lạc thú bên nhau. Trà tò mò không biết con cặc của A Núi có to không, có to như anh chàng A Pueng mà Trâm đang hưởng thụ không?

Đầu óc Trà lúc này có lẽ chỉ nghĩ đến cặc và đụ nhau. Nàng thèm khát một con cặc lắm rồi. Trà muốn vứt bỏ mọi thứ để chạy đến thiên đường lạc thú như Trâm đang làm. Trong lúc nứng lồn, Trà muốn được giống Trâm, muốn được trở về sống với đúng bản năng của mình. Trà đỏ mặt khi nghĩ đến mình sẽ lại huấn luyện cho A Núi thành một phiên bản của thằng Tuấn thuở nào. Những câu hỏi khiến Trà thắc mắc và tò mò muốn biết: Liệu A Núi có biết hôn không nhỉ? Hôn nó có thích không đây? Không biết nó có đá lưỡi khi hôn không? Nhìn cái mặt ngây thơ thế kia không biết nó có thích liếm lồn đàn bà không nhỉ? Trông đô con thế kia chắc dập khỏe lắm?

Chương trước Chương tiếp
Loading...