Lăng Phong

Chương 322



Phần 322: Vương Tuần thức tỉnh

– Thang Ngọc Long chết rồi?
– Ngọa tào nha, Lăng Phong thật đúng là giết Thang Ngọc Long!
– Giết tốt!
– Hỗn đản này rốt cục chết rồi, lão thiên gia mở mắt!
– Ha ha ha, muội muội, ngươi thấy được không, Thang Ngọc Long chết rồi, ngươi trên trời có linh thiêng cũng có thể nghỉ ngơi!

Không ít người nhìn thấy Thang Ngọc Long bị giết, cũng nhịn không được lớn tiếng.

Trong đám người, có không ít nữ tử, trước đó đều bị Thang Ngọc Long chà đạp qua, giờ phút này thấy cảnh này, đều kích động chảy ra nước mắt.

– Long ca!

Trương Thiên Túng cùng Lưu Nghĩa thấy cảnh này, có chút không dám tin, Thang Ngọc Long tại Thanh Kiếm thành, chính là tồn tại bá chủ, căn bản cũng không có người nói một chữ không với hắn.

Hai người bọn họ cùng Thang Ngọc Long, tại Thanh Kiếm thành, vô luận đi đến chỗ nào, những người kia đối với bọn hắn đều rất cung kính.

Lăng Phong là người thứ nhất dám đối nghịch ở cùng Thang Ngọc Long Thanh Kiếm thành, cũng là người thứ nhất để Thang Ngọc Long thua thiệt.

Trước đó, Lăng Phong tại Hắc Long sơn mạch thọc Thang Ngọc Long, sau khi trở về, Thang Ngọc Long liền chuẩn bị lợi dụng Chấp Pháp đường giam Lăng Phong bọn hắn lại.

Thế nhưng kết quả lại là Thang Ngọc Long bị mất mặt ở trước mặt mọi người.

Về sau Thang Ngọc Long lại vận dụng quan hệ, để người toàn thành đều chèn ép xa lánh bọn người Lăng Phong, cuối cùng làm cho Lăng Phong tự trồng trọt, tự lực cánh sinh.

Cuối cùng bọn hắn thế mà để mắt tới Vương Tuần, hạ độc với Vương Tuần, để Diêu Tiểu Thất các nàng đều cũng trúng độc, thận trọng từng bước, cuối cùng buộc Lăng Phong quyết đấu cùng bọn hắn tại cấp bốn Đấu Võ Tràng.

Cũng may trời xanh có mắt, cuối cùng Thang Ngọc Long bị Lăng Phong giết đi.

Lăng Phong đi đến bên người Thang Ngọc Long lục lọi một hồi, lấy thứ đáng giá trên thân, Thang Ngọc Long là hắn giết chết, hắn có quyền lấy bảo vật trên người Thang Ngọc Long, bởi vì căn cứ quy định của Huyền Kiếm tông, đây là chiến lợi phẩm thuộc về hắn.

Tìm kiếm trên người Thang Ngọc Long đằng sau, Lăng Phong lại lục soát Tử Vân Tứ Quái, cuối cùng hắn đem Đấu Võ Tràng ở giữa phiến đá dịch chuyển khỏi, lấy ra 12 phần linh dược Thang Ngọc Long bỏ vào.

Cuối cùng, hắn đi đến vị trí hai cái Âm Dương Nhãn bên trong Đấu Võ Tràng, đem chân khí của mình quán thâu vào, đóng hàng rào cấm chế xung quanh Đấu Võ Tràng lại.

– Lăng Phong sư đệ!

Viên Tuyết Nhạn lập tức vọt vào, chạy đến trước mặt Lăng Phong, nàng rất muốn ôm Lăng Phong một cái, thế nhưng nàng lại nhịn được.

Lăng Phong nhàn nhạt nói với Viên Tuyết Nhạn:

– Tuyết Nhạn sư tỷ, chúng ta trở về giải độc giúp bọn họ đi!
– Ừm!

Viên Tuyết Nhạn gật gật đầu, sau đó cùng Lăng Phong về tới lãnh địa, dùng giải dược giúp mọi người giải độc.

Bởi vì Thang Ngọc Long bị giết, toàn bộ người Thanh Kiếm thành đều sôi trào.

Thang Ngọc Long chính là ác bá tại Thanh Kiếm thành, rất nhiều trong lòng người đều chán ghét hắn, bây giờ hắn bị Lăng Phong giết chết, mọi người trong lòng đều tự nhiên vui vẻ.

Tin tức này cũng truyền đến trong tai thành chủ Vương Thủ Nghiệp.

– Lăng Phong lá gan thật đúng là không nhỏ nha!

Vương Thủ Nghiệp tự lẩm bẩm, hắn không có đến hiện trường, biết được tin tức này về sau, trong lòng cũng rất khiếp sợ.

Hắn là thành chủ, đối với Thang Ngọc Long những năm gần đây tại Thanh Kiếm thành làm mưa làm gió cũng rất nổi nóng, nhưng hắn cũng không dám đối đối phó Thang Ngọc Long, bởi vì Thang Ngọc Long có hậu trường cứng rắn.

Bây giờ Thang Ngọc Long bị Lăng Phong xử lý, Vương Thủ Nghiệp trong lòng cũng cảm giác ra một ngụm ác khí.

– Người tới!

Vương Thủ Nghiệp lập tức hô to.

Một gã hộ vệ lập tức đi đến, cung kính nói với Vương Thủ Nghiệp:

– Thành chủ, có gì phân phó?
– Đi thông tri Tần Giang, để hắn bắt Đặng Húc lại, thẩm vấn thật tốt!

Vương Thủ Nghiệp thần sắc lạnh lùng nói ra.

Nếu ngay cả Thang Ngọc Long đều nói là Đặng Húc hạ độc với Vương Tuần, hắn cái này làm thành chủ, đương nhiên không thể lại ngồi nhìn mặc kệ.

– Đúng!

Tên hộ vệ kia lên tiếng, lập tức xoay người đi thông tri Tần Giang.

Tần Giang nhận được mệnh lệnh đằng sau, tự mình dẫn người, lập tức tóm lấy Đặng Húc.

Hai canh giờ đằng sau!

Vương Uyên, Lăng Thông, Tần Lực, Đinh Trần, còn có Diêu Tiểu Thất các nàng đều đã tỉnh lại, chỉ có Vương Tuần vẫn hôn mê.

Khi bọn hắn biết Lăng Phong vì giải dược, đơn đấu Tử Vân Tứ Quái cùng Thang Ngọc Long tại cấp bốn Đấu Võ Tràng, đồng thời giết chết bọn hắn, đều khiếp sợ không thôi.

– Lăng Phong sư đệ, ngươi đây cũng quá lỗ mãng!

Diêu Tiểu Thất lập tức liền mở miệng quở trách.

– Tiểu Thất sư tỷ, có gì lỗ mãng, lúc đầu ta còn tưởng rằng Tử Vân Tứ Quái rất ngưu bức, không nghĩ tới lại là một đám rác rưởi!

Lăng Phong một mặt khinh thường nói.

– Rác rưởi? Ngươi lại dám nói bọn hắn là rác rưởi? Vậy chúng ta là cái gì?

Vương Uyên nhìn Lăng Phong, trên mặt lập tức lộ ra một nụ cười khổ.

– Đúng vậy a, dám nói Tử Vân Tứ Quái là rác rưởi, chỉ sợ cũng chỉ có Lăng Phong sư đệ!

Đinh Trần mặt mỉm cười nhìn Lăng Phong, bất kể như thế nào, Lăng Phong không có việc gì, bọn hắn an tâm.

– Ha ha…

Lăng Thông cùng Tần Lực cũng nhịn không được cười ha hả.

– Lăng Phong sư đệ, cảm ơn ngươi, nếu không phải ngươi, chúng ta chỉ sợ mạng nhỏ cũng khó bảo đảm!

Xảo Doanh Nguyệt một mặt cảm kích nói với Lăng Phong.

– Doanh Nguyệt sư tỷ ngươi đừng như vậy, là chúng ta liên lụy ngươi mới đúng, nếu không phải bởi vì chúng ta, các ngươi cũng sẽ không trúng độc!

Lăng Phong khoát khoát tay với Xảo Doanh Nguyệt, nếu như không phải Xảo Doanh Nguyệt các nàng quan tâm Vương Tuần, đi theo bọn hắn cùng đi đến nơi ở của Viên Tuyết Nhạn, cũng sẽ không nhiễm lên thi độc.

– Ừm!

Lạc Đà tiểu đội đều gật gật đầu, loại tình huống kia, người dám đi cùng bọn hắn thực sự quá ít, bởi vì tất cả mọi người sợ hãi Thang Ngọc Long, cho nên cũng không dám tiếp cận cùng Lăng Phong bọn hắn.

Mà Xảo Doanh Nguyệt các nàng lại dùng hành động thực tế duy trì Lăng Phong bọn hắn, điểm này càng đáng ngưỡng mộ.

Sau đó, Viên Tuyết Nhạn đem cả chân tướng sự kiện cùng mọi người cẩn thận nói một lần.

– Móa, không nghĩ tới lại là Đặng Húc hạ độc!

Khi biết được là Đặng Húc hạ độc Vương Tuần đằng sau, Vương Uyên vỗ mạnh một cái cái bàn, nhịn không được lớn tiếng mắng.

– Ta đi tìm người trừng trị hắn!

Âu Dương Tiểu Tiểu lập tức đứng lên, chuẩn bị đi tìm người giết chết Đặng Húc, thế lực phía sau Thang Ngọc Long cường đại, nàng không dám động Thang Ngọc Long, nhưng lấy thực lực Âu Dương gia, nàng tìm người giết chết Đặng Húc, rất nhẹ nhàng.

– Âu Dương muội muội, ngươi không nên vọng động, hiện tại Hắc Long sơn mạch phong bạo triều còn không có lui, Đặng Húc chạy không thoát!

Viên Tuyết Nhạn lập tức mở miệng thuyết phục Âu Dương Tiểu Tiểu.

– Đúng thế, Âu Dương muội muội, không nên vọng động!

Diêu Tiểu Thất cũng đưa tay kéo Âu Dương Tiểu Tiểu lại.

– Hừ, thế nhưng là trong lòng ta rất tức nha!

Âu Dương Tiểu Tiểu tức giận ngồi xuống.

– Âu Dương sư tỷ, tạm thời nhẫn nại một chút đi, Đặng Húc chạy không thoát!

Lăng Phong nhàn nhạt cười một tiếng với Âu Dương Tiểu Tiểu, bỗng nhiên, hắn khẽ chau mày, lập tức quay người vọt vào trong phòng Vương Tuần.

– Thế nào?

Những người khác nhìn thấy cử động của Lăng Phong, đều sửng sốt một chút.

Bọn hắn lấy lại tinh thần, đều chạy vào trong phòng Vương Tuần, vừa nhìn, chỉ thấy Vương Tuần đã tỉnh lại, Lăng Phong vịn hắn tựa ở phía trên đầu giường.

– Vương Tuần sư đệ!

Diêu Tiểu Thất nhìn thấy Vương Tuần tỉnh lại, nhịn không được reo hò.

– Tiểu Thất tỷ! Vương Uyên sư huynh, Đinh Trần sư huynh…

Chương trước Chương tiếp
Loading...