Lấy vợ người Hải Phòng
Chương 21
Xe vừa đi vừa bắt khách, lâu đến HN vãi lìn. Làm cả quãng đường có hơn trăm cây mà toàn thân tao đau nhức. Đau nhất là phi điểu của tao. Nó gân lên mà không thể chống lều được. Ghế chật, sịp bó. Cứ mỗi lần xe lao vào ổ gà ổ voi, là tao lại chỉ nghĩ xe sóc mạnh tí nữa thì em sẽ bật lên rồi cắm mặt vào đũng quần tao. Vẫn vô thức mà ngậm cặc tao rồi mút. Địp pẹ nghĩ thôi tml trong quần lại đòi tháo khóa chui ra. Tức dái vãi. Chim cặc như lol. Cũng may hồi đó, áo vest cũng rộng mà quần vec cũng rộng, tao vẫn ngồi dạng ra hết cỡ. Em vẫn vắt chéo chân, mu vẫn to, người vẫn nẩy lên mỗi khi xe đi vào hộc. Tao lại thích làm cái ghế em nó đang dệ đít lên hơn là cái khúc gỗ cứng ngắc em nó đang dựa vào. Dm cái xe lol, chuyến xe khiêu dâm chứ đéo phải xe khách. Tao lại phải quay ra cửa sổ “Nam mô a di đà phật”
Nhưng tao đàng hoàng nhé, tao chỉ nhìn rất nhanh và nghĩ rất lâu thôi, chứ không chòng chọc như mấy tml không rời được mắt. Tao cũng giả vờ lim dim, ngồi thấp xuống một chút. Ở tư thế hai người ngả vào nhau ngủ vật vã. Ở góc này đầu tao cao hơn đầu em dựa vai một chút, tao lại nhìn được cả hai bầu ngực qua khe hở từ cổ áo. Lại nghĩ đến cảm giác được vục mặt vào đó, ngấu nghiến cắn, ngấu nghiến mút, hăng say bóp rồi nghe em rên. Địp pẹ. Đau dái chết mất thôi. Thiên thiên ơi, địa địa ơi, ai đánh thuốc mê cả đoàn xe cho tao địt em nó với. Nhịn thế này dãn mẹ nó dây thừng tinh mất thôi.
Tao nhắm mắt lại, cố nghĩ về một bài hát buồn ” Không giờ rồi anh ngủ đi thôi, hơi đâu mà lo lắng anh ơi…” thế mà thằng em tao lại làm dân gõ trống lúc này, toàn đệm nhạc remixed. Còn kiêm đào hát đêm ca sĩ chính luôn ” Thúc, thúc, á hự, thúc thúc “. Khổ đéo tả.
Còn gần 20 phút nữa là đến bến xe, phụ xe gọi mọi người dậy để thu tiền và kiểm tra tư trang. Vai tao mỏi nhừ, hơi động động để em biết mà dậy. Nó méo dậy. Hay ngất mẹ nó rồi, con gái gì ngủ say như chết. Ngủ thế bị bọn nó bê lol đi địt vài hiệp rồi khéo cũng chả nhận ra. Ê bím thì lại nghĩ chắc ngồi lâu một tư thế kẹp chặt lên đau.
– Em ơi, dậy anh thu tiền cái!
Thằng phụ xe giọng ghèn ghèn như vừa rít thuốc lào, nghe rin rít. Lúc đó em mới choàng tỉnh, lục túi xách lấy tiền trả tiền xe.
– Ngồi gần giai đẹp có khác, ngủ say như lợn con say sữa ấy nhỉ.
Tao ngồi bên, mặt lạnh tanh, hơi động động khóe môi, thằng phụ này kháu thật. Nếu là gái quán bia tao đã bo cho tí tiền.
Em hơi ngượng mà nguýt nó, rồi quay sang tao:
– Xin lỗi vì đã dựa anh cả quãng đường, tại em lên xe hay say xe, nên đã uống thuốc chống say và cả thuốc ngủ nữa. Nên…
Ồ, thế mà không hôn mê luôn đi để tao vác vào nhà nghỉ, tựa cả buổi tình cảm thì éo lại biết có phải người yêu hay không!
– Ừ, không sao, nhưng lần sau chỉ nên uống thuốc say xe thôi, đừng uống thuốc ngủ, lỡ mất đồ thì sao?
(Chứ đéo phải là ngủ say thế, bị mó vào lol cũng không biết nhé)
Em cười duyên, ôi đm, có răng khểnh, hai mắt sáng long lanh, và cái miệng tuy hơi vâu xíu xiu nhưng cực duyên. Nó thu hút người khác cứ nhìn vào mãi. Môi đầy đặn, mút chim thích phải biết. Mình lại nghĩ cái đéo gì rồi.
Luyên thuyên qua lại một hồi, em cũng cởi mở, nói chuyện khá vui. Tao phát hiện ra em rất thích đá xoáy và rất hóm hỉnh.
– Chút nữa em về đâu.
– Em về trường trước vì có chút việc, ĐH Văn Hóa ạ.
Đm, gái VH à, lại ngon!
– Em có người đón hay đi bằng gì?
– Em đi xe ôm ạ!
– Anh để xe ở bãi của bến xe, cũng có chút việc trên mạn Cầu Giấy, em không ngại thì đi cùng anh.
– Dạ thôi, lỡ anh chở em đi đâu thì mai lại phiền đến công an đi tìm xác!
– Em đi xe ôm em cũng có quen đâu. Coi như anh chạy một cuốc, kiếm bát phở tối, chứ em dựa nãy giờ, không bồi bổ, đêm nay anh không đi công tác được mất.
Em cười to rồi gật đầu, bảo tao ranh mãnh quá. Đấy, em của tao, bạo, thông minh, xinh đẹp nữa, tao chả quyết tâm địt bằng được! Nhưng giờ người lý do địt bằng được ra, tao thích em ở một khía cạnh khác…