Liên Minh Huyền Thoại - Quyển 5
Chương 39
Đoàn quân do John dẫn đầu khởi hành rời khỏi thành Fullox, ở đây chỉ còn mỗi mình Jarvan.
Ngồi trên yên ngựa Darius xoay sang hỏi John: “Cậu có cách gì công phá thành Vuncan chưa?”
“Có hỏi anh ấy cũng bằng thừa, chỉ có đợi anh ấy đến nơi mới chịu suy nghĩ” – Miss xoay sang châm chọc.
John cười hà hà vài tiếng rồi nhìn sang Swain nói: “Ngài Swain, ngài có ý kiến gì không?”
Swain đáp: “Thành Vuncan được thiết kế khá là phức tạp, chỉ có thể tấn công chính diện mà không thể tấn công từ sau lưng, trong khi đó chính diện lại được làm đến hai lớp tường thành, nếu công được lớp đầu thì còn lớp sau, đó là chưa nói khoảng cách từ lớp tường thứ nhất đến lớp tường thứ hai khá là rộng, bọn chúng có thể dễ dàng chuẩn bị các cái bẫy để chờ chúng ta như khi đối phó với quân đội của Jarvan.”
“Vậy ngài có kế sách gì không?” – John hỏi.
Swain đáp: “Dựa theo những trận đánh trước đây từng diễn ra trên Valoran này, ta chưa từng đọc qua trận đánh nào công phá tòa thành có đến hai lớp tường thành cả, đã thế chúng ta còn chưa rõ liệu ở bên trong có còn tường thành thứ ba hay thứ tư hay không?”
Darius gật đầu nói: “Đúng vậy, ta cũng không hề biết đến cuộc chiến nào công phá tòa thành có hai lớp tường như vậy trong quá khứ cả…”
“Xem ra chúng ta gặp khó khăn thật sao?” – Irelia ở bên cạnh thở dài nói.
“John, tại sao chúng ta không dùng cách đã công phá thành Throw để công phá thành Vuncan này?” – Shen tiến lại nói.
“Không được!” – John lắc đầu đáp: “Muốn công phá thành Vuncan theo cách ấy chúng ta bắt buộc phải có một đội quân làm mồi nhử… như ở Throw chúng ta sử dụng đội quân máy bay mô hình, thế nhưng thành Vuncan này lại khác, nó có hai lớp tường thành, và cũng như những gì ngài Swain đã nói không loại trừ nó còn có lớp thành thứ ba hay thứ tư ở bên trong, nếu chúng ta lại sử dụng máy bay mô hình e rằng chưa kịp vào đến các lớp tường bên trong đã bị hạ hết rồi.”
“Cách này không được cách kia cũng không được vậy chúng ta làm cách nào đây?” – Shen thở dài nói, anh ta cũng rất lo lắng cho những người bị giam ở bên trong kia đặc biệt là Garen và Lux. Khi họ đưa Irelia bị thương về Demacia hai người họ rất nhiệt tình giúp đỡ.
“Nếu chúng ta có một đội quân máy bay thì tốt nhỉ, có thể sử dụng không kích để tấn công.” – Leblanc cười quyến rũ tiến đến góp ý.
“Được rồi, chúng ta cứ đến đó rồi tính tiếp” – John đưa tay ngăn mọi người đang bàn tán lại.
Nửa ngày đi đường đội quân do John dẫn đầu đã thấy thành Vuncan trước mặt, bây giờ trời vẫn chưa tối, nếu tấn công ngay e rằng quá vội vã, John lập tức cho hạ trại cách thành Vuncan mộ khoảng khá xa, tránh để bức dây động rừng.
Trong lều chỉ huy lúc này John nhìn qua tấm bản đồ phác thảo tạm thời tòa thành Vuncan.
John xoay người nói lớn: “Zed, Evelynn, tôi muốn hai người sử dụng khả năng đặc biệt của mình để đột nhập vào bên trong thành Vuncan. Sau khi đột nhập thành công hãy cố gắng tìm kiếm nơi những người kia bị giam giữ, tuyệt đối không được gây ra động tĩnh gì, nếu bị bọn chúng phát hiện thì phải rút lui ngay.”
“Được, chúng tôi đi ngay” – Zed và Evelynn lập tức rời đi.
“Bây giờ chúng ta làm gì?” – Darius hỏi.
John ngồi xuống ghế nói: “Chờ đợi thông tin từ Zed và Eve.”
Ba tiếng chờ đợi với tất cả mọi người ở đây cứ như là ba ngày vậy, quá nóng ruột, quá khó chịu…
“Này sao trông cậu ta bình thản vậy nhỉ?” – Riven xoay sang nói với Sivir, hai người họ trước đây đều làm việc cho Noxus cho nên biết nhau.
Sivir lắc đầu đáp: “Chắc đấy là phong thái của người đặc biệt, cậu ta là nhân vật thanh niên trong truyền thuyết mà, trước đây khi đi lang thang khắp nơi tôi có nghe rất nhiều về truyền thuyết của cậu ấy, bây giờ gặp rồi thực sự nghĩ lại những gì người ta đồn thổi chỉ đúng có một chút xíu mà thôi.”
Riven mỉm cười nói: “Sivir, cô chưa từng làm đối thủ với cậu ấy nên cô không hiểu rõ đâu, một khi cậu ấy đã quyết làm chuyện gì thì tuyệt đối là một con quái vật… những thứ cậu ấy nghĩ ra không phải là của con người bình thường.”
“Hai cô đoán xem, cậu ta lần này sẽ tìm ra cách gì để công phá thành Vuncan?” – Dr. Mundo tiến lại hỏi.
“Không rõ!” – cả hai đều lắc đầu.
“Vụt…” – như hai cái bóng ma xuất hiện chớp nhoáng, Zed và Eve xuất hiện giữa lều chỉ huy, bọn họ lập tức nói: “John, chúng tôi đã về đây.”
“Sao rồi, thông tinh do thám thế nào?”
Zed tiến lại bàn cầm một cây bút sau đó đến bản đồ vạch lên trên đó vài đường rồi nói: “Như mọi người thấy đây, tòa thành Vuncan này chỉ có hai lớp tường thành, đúng như những gì Jarvan đã nói lại, tuy nhiên mọi người thấy các dấu chéo màu đỏ này chứ? Đấy đều là những trụ quan sát của kẻ địch, những cái trụ này được thiết kế cao hơn cả tường thành, vậy nên một khi bên ngoài thành có động tĩnh gì thì trong này đã biết cả rồi.”
“Ghê gớm thật, bọn chúng đặt các trụ quan sát bên trong lớp thành thứ hai, vừa công vừa thủ thế này quả không dễ gì đối phó.” – Swain trầm trồ khen ngợi.
John gật đầu nói: “Thế anh và Eve có tìm ra nơi giam giữ những người kia chứ?”
Zed gật đầu nói: “Tìm ra, nó nằm ngay đây, tuy nhiên muốn cứu được họ chúng ta không còn cách nào khác là phải đột nhập vào trong đó, mà không thể đột nhập chỉ với vài người được, bọn chúng canh phòng không chỉ nghiêm ngặt mà còn rất đông nữa, phải khó khăn lắm tôi và Eve mới tìm ra được.”
“John giờ cậu tính sao đây? Làm cách nào để vượt qua hai lớp tường thành kia?” – Vi nãy giờ lắng nghe bây giờ mới lên tiếng.
“À đúng rồi!” – Eve như nhớ ra điều gì đó. Mọi người lập tức tập trung ánh mắt vào cô, Eve nói: “Trong lúc tôi đi tìm nơi giam giữ những người kia, tôi phát hiện bên trong thành có rất nhiều người đang hối hả chuẩn bị rất nhiều đồ dùng, giống như bọn chúng sắp tổ chức tiệc gì đó đấy.”
“Chỉ là tổ chức tiệc thôi mà, có gì đâu mà quan trọng.” – Một số người thở dài nói.
“Chắc bọn chúng mở tiệc vì đã bắt được đám người Garen đây mà” – Shen nói.
“Tiệc à!” – John lẩm bẩm.
“John, xin hãy cứu lấy bọn họ, Poppy là người bạn tốt với tộc chúng tôi, chúng tôi không muốn mất cô ấy” – Teemo nói, Kennen tiến lại an ủi nói: “Đừng lo, cậu ấy sẽ nghĩ ra cách để mà công phá tòa thành ấy mà!.”
“Nghĩ gì mà nghĩ, làm luôn thôi!” – John đứng dậy nói một câu khiến cho cả đám giật cả người, hắn là cái quái vật gì thế, chưa gì đã nghĩ ra cách tấn công thành rồi sao?
“John… cậu đừng đùa… tấn công thành này không đơn giản chút nào đâu.” – Swain vội nói.
John chỉ mỉm cười rồi nói: “Mọi người cứ làm theo những gì tôi nói…. chúng ta sẽ làm thế này…. thế này….”
John xoay sang nói với Ezreal và Taric: “Ezreal, Taric lần này tôi giao nhiệm vụ cho hai cậu, hai cậu có chắc chắn sẽ hoàn thành tốt chứ?”
Ezreal và Taric nhìn nhau khó khăn nói: “John à, chuyện này cậu làm khó chúng tôi quá, chúng tôi cũng muốn giúp cậu nhưng mà chuyện này….”
“Ấy” – John đưa tay ngăn hai người phàn nàn rồi nói: “Cứ làm theo những gì tôi nói, chuyện này tôi thấy hai cậu rất phù hợp đó.”
“Vậy để tôi giới thiệu cho cậu một người, tôi nghĩ cô ấy rất thích hợp nhiệm vụ lần này” – Leona tiến lại cười nói.
“Ồ…” – John ồ lên kinh ngạc, Leona vỗ tay nói: “Thera vào đây”
Từ bên ngoài, một cô gái chiến binh trẻ đẹp tiến vào, trên người cô ấy khoác một bộ giáp màu vàng của tộc Solari. Leona nói: “Thera là người mà tôi tin tưởng nhất, cô ấy không chỉ là một chiến binh dũng cảm của tộc mà còn là một cao thủ trong việc hóa trang… tôi nghĩ cô ấy sẽ giúp được cậu đấy.”
“Thera… cố gắng đừng làm John thất vọng.” – Pantheon ở bên cạnh nói.
“Rõ” – Thera gật đầu nói.
John cười hì hì đầy âm hiểm nhìn Ezreal và Taric, sau đó vung tay nói: “Mọi người về chuẩn bị đi, còn Thera ở lại đây, tôi có vài chuyện muốn nói với cô.”
Mọi người mặc dù không biết hắn đang nghĩ gì nhưng cũng không dám cãi lại, lập tức rời đi. Ở trong lều chỉ còn mõi Thera và John.
Thera mỉm cười nói: “Hôm nay được gặp ngài thật là vinh hạnh cho Thera, Thera đã nghe nói về ngài rất nhiều và hâm mộ ngài từ lâu. Được biết trước đây ngài có ghé qua bộ tộc của chúng tôi nhưng vì lúc đó Thera đang bận làm nhiệm vụ bên ngoài… thật là tiếc.”
John đưa tay nói: “Đừng có xưng hô như vậy, cứ gọi ta là John được rồi, Thera… ta muốn gặp riêng cô vậy cô biết là liên quan đến chuyện gì chứ?”
Thera lắc đầu.
John tiến lại nói nhỏ vào tai của Thera chỉ thấy mắt cô trợn to… đầy kinh ngạc…
“John… cậu làm thế thật sao? Như vậy….” – Thera lắp bắp.
“Muốn đột nhập vào trong đó chỉ còn cách ấy mà thôi” – John cười ha hả….