Liên Minh Huyền Thoại - Quyển 5
Chương 62
“Mọi người theo ta” – Garen cầm kiếm nhảy xuống sông mạnh mẽ lao lên đầu tiên, tiếp theo đó là Darius.
“Tấn công… tấn công” – mười vạn binh sĩ liên minh nhanh chóng tiến theo sau
“Phóng tiễn, bắn pháo, chặn bọn chúng lại” – binh sĩ quân đội Hư Không ở bên trong doanh trại vẫn cố sức ngăn cản bước tiến của quân liên minh, mưa cung bắn ra dù có nhiều đến đâu vẫn không tài nào ngăn cản được sức mạnh của họ hiện tại.
“Chỉ huy, đại sự không ổn rồi, quân địch đã kéo đến cổng doanh trại rồi” – Một tên tướng quân kinh sợ chạy đến.
“Ngươi sợ gì chứ? Đừng quên ngươi là một đại tướng” – Lucas nộ lớn.
Ở bên ngoài cổng thành, một cuộc chiến khốc liệt vẫn đang diễn ra.
“Ziggs làm đi” – John hô lớn, ngay lập tức Ziggs cùng với gần trăm binh sĩ khác trên tay cầm rất nhiều lựu đạn và boom đặc chế ném mạnh lên cổng doanh trại, boom và lựu đạn vừa phát nổ lập tức những mồi lửa bay ra tứ tung đốt cháy những khẩu đại pháo và binh sĩ đang đứng trên đó.
“Cơ hội, tấn công” – Darius cầm cây rìu trên tay vung lên hô lớn.
Ở phía cổng doanh trại phía Đông, Jarvan với trường thương trên tay một chấp mười đánh tan những binh sĩ hư không đang lao đến.
“Tiêu diệt toàn bộ” – Jarvan một thương đầm xuyên bụng ba tên lính rồi hô lớn.
Ở phía Tây, kết quả không có gì khác khi sức mạnh của bọn họ gần như lấn áp toàn bộ binh lính Hư Không tại đây, Tryndamere như một chiến binh đầy mạnh mẽ liên tục tiêu diệt quân đội hư không.
Ở cổng chính của Doanh trại, Lulu chạy lon ton lên đến bên cạnh Nautilus nói: “Nautilis, ông biến thành khổng lồ phá cổng nhé, tôi sẽ giúp.” – Ngay lập tức Lulu hóa phép cho Nautilus biến thành một gã khổng lồ to lớn, hắn ta nhanh chóng lao đến phá nát cổng thành.
“Tấn công… tấn công…” – cổng thành bị phá không có lý do gì quân đội Liên Minh không tràn vào.
“Chỉ huy, doanh trại chúng ta bị tấn công từ cánh phía đông và phía tây…” – một tướng quân chạy đến cố gắng nói, trên người của hắn ta đầy thương tích, các mũi tên cắm đầy trên người, vừa nói xong lập tức gục xuống đất tắt thở.
“Khốn kiếp, ta sẽ giết hết các ngươi” – Lucas lao đến trước đáp quân lính Liên Minh hai tay điên cuồng chém giết, khả năng giết người của hắn đúng là cực kì đáng sợ, một kiếm chém ra là y như rằng ba bốn mạng sẽ phải ngã xuống.
“Ầm” – một luồng nặng lượng bắn đến trước mặt Lucas khiến hắn lập tức thối lui, đứng giữa không trung đối diện với Lucas lúc này chính là John, trên tay hắn đang cầm thanh gươm của Sephiroth, John cười nói: “Lucas, trận chiến này ngươi thua rồi.”
“Khốn kiếp, không ngờ ta lại thua trước một tên nhãi như ngươi, thật không ngờ.” – Lucas nghiến răng nói.
“Trong chiến tranh không thể nói trước được điều gì cả, mặc dù ngươi sở hữu lực lượng mạnh nhưng không có nghĩa là ngươi sẽ thắng.” – John liền đáp, giọng điệu lạnh lùng.
“Được lắm, ép ta đến bước này thì đừng trách ta độc ác” – Lucas gầm lên một tiếng, bộ giáp trên người lập tức vỡ nát thành nhiều mảnh, điều đáng sợ hơn chính là việc những thân thể binh sĩ đang nằm gần đó bỗng nhiên bị hút sạch máu… những dòng màu lũ lượt bị chính Lucas hấp thụ vào trong người.
John kinh hãi…
“Hút máu?” – nếu hắn nhớ không nhầm trong liên minh cũng có một người có khả năng này, nhưng anh ta không đến mức đáng sợ như thế này.
Lucas nhìn John, một tia thần quang lóe lên trong mắt hắn làm người ta sợ hãi. Hắn mở miệng nói: “John… ngươi chớ có ngông cuồng. Giữa ta và ngươi rốt cuộc ai thắng ai bại, ai sống ai chết còn chưa thể nói. Bây giờ ngươi đã ép ta phải ra tay thì đừng trách ta độc ác… cho dù ngươi có là truyền nhân của Sephiroth đi chăng nữa ngươi cũng chưa chắc có thể chống lại bọn ta.”
John rất lạnh lùng nói: “Sephiroth là người thế nào lại để cho ngươi có thể tùy tiện gọi tên ông ấy? Ngươi nghĩ ngươi sẽ xứng đáng làm đối thủ với ông ta sao? Không cần ngươi phải nhiều lời đâu, ngày hôm nay ta cũng sẽ lấy mạng của ngươi, bởi vì trên người ngươi đã đeo quá nhiều tính mạng vô tội, ông trời cũng sẽ không dung tha ngươi.”
Dứt lời, Kiếm vừa chuyển trong nháy mắt phát ra một tiếng kiếm ngâm rung trời.
Kiếm ảnh huy động, kiếm ảnh đỏ rực chói mắt không một tiếng động xuất hiện trong không trung, chém thẳng vào đầu Lucas. Kiếm ảnh vừa hiện, thân hình John đã xuất hiện ở sau lưng người này, tốc độ cực nhanh đến độ làm người ta sợ hãi.
Lạnh lùng quát lên một tiếng, chỉ thấy cả người Lucas lóe lên một vầng sáng rực rỡ, trong làn sương máu đỏ sậm xuất hiện vô số đầu người. Tất cả đều há mồm, nhe răng trông vô cùng kinh khủng. Nhìn kỹ thì những đầu người đó đều do ma thuật tạo thành. Tất cả đều là những đứa trẻ, thanh niên, cụ già, vẻ mặt dữ tợn. Bộ dạng giống như muốn cắn nuốt tất cả các sinh linh, tràn ngập sự tà ác và quỷ dị.
Giữa không trung, Lucas được bao phủ trong làn năng lượng đỏ sậm. Những chiếc đầu lâu không ngừng lóe lên, mang theo khí âm tà khiến cho toàn bộ doanh giống như rơi vào một qủy vực vậy. Từng cơn gió lạnh không ngừng thổi đến, vô số âm thanh quái dị giống như là vô số vong hồn đang gào khóc, vô cùng kinh khủng.
John nhìn xuống bên dưới, binh sĩ hai bên đang bị cỗ sức mạnh này làm cho toàn thân run rẩy, nếu đánh nhau tại đây chắc chắn sẽ có người bị thương, ngay lập tức hắn vọt thẳng lên cao, bay ra thật xa doanh trại, Lucas làm gì có chuyện để John rời đi như vậy, hắn lập tức bám theo.
John và Lucas mặt đối mặt đứng trên không trung cách doanh trại một khoảng an toàn. John nghiến răng nói: “Mặc dù ta không biết ngươi luyện loại ma thuật gì, nhưng từ những cái đầu lâu kia ta đoán rằng ngươi chính là lấy máu của những người dân vô tội để luyện loại phép thuật tàn ác này, trong đó có cả trẻ em và người già, người thật quá độc ác.”
“Giờ nhận ra đã quá muộn rồi, John… để xem lần này Sephiroth mạnh hay ta mạnh.” – Lucas gầm lên lao đến.
Khi một kiếm của John bổ xuống, chỉ thấy từ bên trong cái lồng khí đó đột nhiên bắn ra một ảo ảnh bằng máu đỏ rực do hơn mười đầu lâu tạo thành, đón lấy một kiếm cực mạnh của John. Hai luồng lực lượng va chạm giữa không trung, lập tức sinh ra một vụ nổ cực mạnh. Chỉ nghe thấy vô số tiếng kêu thảm thiết vang lên trong không trung, những chiếc đầu lâu kinh khủng bị chấn nát thành vô số điểm sáng. Mà kiếm ảnh chói mắt cũng biến mất trong vụ nổ.
Trong không trung, John đã xuất hiện phía sau Lucas, Kiếm ảnh đỏ rực liên tiếp đánh ra một trăm chín mươi sáu lần. Chỉ thấy chín trăm sáu mươi kiếm này bởi vì tốc độ quá nhanh nên không ngừng hợp lại trong không trung, cuối cùng hình thành một đạo Kiếm ảnh đỏ rực dài năm trượng trong không trung, đột nhiên chém xuống. Một kiếm vô cùng cường đại, kinh thiên động địa, chém thẳng xuống đầu Lucas này.
Một tiếng cười lạnh vang lên, chỉ nghe thấy Lucas ở trong lồng khí mở miệng nói: “Nếu chỉ như thế này mà có thể làm ta bị thương thì ta đã không luyện loại phép thuật này rồi. John, kiếm pháp của ngươi mặc dù lợi hại nhưng lại không thể làm ta bị thương. Hôm nay người chết chính là ngươi. Ta vốn cũng không muốn giao chiến với ngươi, đáng tiếc đây là do ngươi tự mình chuốc họa.”
Dứt lời vô số đầu lâu hình thành một thanh cự kiếm đỏ sậm trên đỉnh đầu hắn, nghênh đón một kiếm bá đạo của John đang chém xuống.
Lần giao tranh thứ hai này, Kiếm ảnh của John trong nháy mắt đã chấn vỡ toàn bộ đầu lâu. Ngay sau đó nó hung hăng chém thẳng vào lồng khí đỏ rực. Một tiếng nổ lớn truyền đến, luồng khí lưu cường đại bay vọt ra bốn phía chấn vỡ vô số gạch ngói trên đỉnh đại viện. Hét lên một tiếng thật lớn, hai tay John nắm chặt trường đao, đạo Kiếm ảnh dài năm trượng hung hăng chém vào lồng khí đỏ rực. Không có tiếng nổ nào vang lên, hai luồng lực lượng cường đại giằng co lẫn nhau. Chỉ thấy, John ở giữa không trung đang không ngừng dùng toàn lực khống chế sức mạnh phép thuật của Lucas phóng ra ép xuống dưới. Nhưng lồng khí này lại rất kiên cường, vô số đầu lâu từ trong đó bay vọt lên, toàn lực chống lại công kích của John.