Liên Minh Huyền Thoại - Quyển 5

Chương 63



Phần 63

Vẻ mặt của John trở nên lạnh lùng, hắn cảm nhận được khí âm tà ở xung quanh, hắn biết loại phép thuật này rất tà ác, phải cẩn thận đề phòng. Từ lực phản chấn cường đại truyền lại, John cũng không thể không thừa nhận loại năng lượng này rất bá đạo. Ánh mắt trở nên lạnh lùng, John đột nhiên kéo kiếm lên, lại vung tay đánh xuống một kiếm. Kiếm thế lúc này càng thêm mãnh liệt, Kiếm ảnh chói mắt dài hơn mười mét điên cuồng công kích lồng khí đỏ rực đó.

Chỉ thấy lồng khí không ngừng rung lên, không ngừng co rút lại, song trong nháy mắt lại bắn ngược lên toàn lực ngăn cản một kiếm này của John. John chợt quát lên một tiếng. Sức mạnh ở tay phải John tăng thêm, một tiếng nổ lớn vang lên. Lồng khí vô cùng chắc chắn cuối cùng đã bị John mạnh mẽ phá vỡ. Luồng khí lưu mạnh mẽ đã đánh bay John ra ngoài ba mét.

Trong mắt Lucas lộ ra một tia kinh ngạc, có lẽ hắn không nghĩ ra được rằng John có thể mạnh mẽ đột phá lồng năng lượng của mình. Liếc nhìn John một cái, ánh mắt Lucas trở nên lạnh lùng, trong nháy mắt vận chuyển năng lượng toàn thân. Một đoàn năng lượng đỏ rực vô cùng quỷ dị từ từ hội tụ xung quanh thân thể hắn, trong nháy mắt đã bao phủ hắn ở bên trong. Đứng trong không trung, khắp người Lucas có vô số đầu lâu vây quanh, trông vô cùng đáng sợ khiến người ta e ngại.

Bên này, mặt John khẽ biến. Nhìn Lucas, John âm trầm nói: “Lucas, ngươi nghĩ cứ trốn mãi trong cái lồng đó là ta không thể không giết được ngươi sao?”

Dứt lời, quần áo trên người John không gió tự bay. Năng lượng của hắn lập tức biến thành bảy sắc cầu vòng lung linh huyền ảo. Đồng thời, một luồng khí mạnh mẽ trong nháy mắt truyền ra từ trên người John, trong nháy mắt đã tràn ngập bốn phía, bao phủ hoàn toàn trong phạm vi vài chục mét.

Ở doanh trại quân hư không lúc này hai bên vẫn đang chiến đấu cực kì kịch liệt nhưng xem ra kết quả sắp có rồi, lực lượng Liên Minh mặc dù ít nhưng do có chiến thuật đúng đắn cùng với việc liên tục sử dụng cách đánh tập kích đã khiến lực lượng Hư Không hao mòn dần, bây giờ quân hư không càng lúc càng bị dồn vào thế dưới. Ahri lao qua lao lại sử dụng quả cầu ma thuật của mình liên tục tấn công vào đám binh thiết giáp hư không, chín chiếc đuôi đỏ rực lửa của cô càng tôn thêm vẻ đẹp gợi cảm của mình, sức mạnh Hỏa hồ ly này là cô có được từ sau cái đêm hôm đó với John, cô rất muốn cho John thấy sức mạnh mới này của mình nhưng hiện tại hắn không có ở đây.

“Vù” – Một luồng sóng năng lượng bắt đầu tràn đến, những người yếu ớt chút, ngay lập tức ngã xuống đất đứng không vững.

“Đây là sức mạnh của anh John” – Ahri kinh ngạc nhìn về hướng đằng xa.

Ở phía khác, Aatrox liên tục vung kiếm tiêu đám lính cưỡi ma thú, mỗi kiếm của hắn ta chém đến là y như rằng kẻ địch sẽ nằm xuống, thanh kiếm trên tay được phủ một lớp sương máu cực kì khủng khiếp.

“Xoạt” – Kayle vung đôi cánh thiên sứ cực đẹp của mình liên tục hét chém tên này lại chém tên khác, ngọn lửa của các vị thần cháy phừng phừng trên thanh gươm báu của cô, đột nhiên Kayle tròn mắt nhìn về phía đằng xa, cô lẩm bẩm: “Đây… đây là sức mạnh của Thiên sứ… không… nó còn mạnh hơn nữa”

“John… không lẽ cậu ta cũng sở hữu sức mạnh Thiên sứ sao?” – Morgana bay lại gần Kayle kinh ngạc nói.

Kayle lắc đầu, cô lập tức vung cánh bay đi hướng đến chỗ của John, cô đang rất muốn làm rõ điều gì đó, điều này đúng thật là khá nguy hiểm, khi mà John và Lucas sắp sửa đại chiến…

Giữa không trung, John từ từ bay lên, từng tầng, từng tầng năng lượng bảy màu như những đám mây bảy sắc cuồn cuộn không ngừng chuyển động xung quanh thân thể hắn. Hai con ngươi đen láy của John lập tức được thay bằng hai con ngươi bảy sắc xoay chuyển liên tục, trông rất quái dị và thần bí. Thanh kiếm Sephiroth trong tay hắn cũng nhanh chóng được phủ lên một lớp năng lượng bảy sắc.

“Transform” – John hô nhẹ một tiếng, ngay lập tức một bộ áo giáp bảy sắc nhanh chóng xuất hiện, từ phía sau lưng một đôi cánh trắng tung bay. Đôi cánh trắng kia tỏa ra tầng tầng lớp lớp các luồng năng lượng thần thánh. John lúc này cứ y như một Chiến thần Thiên sứ oai phong lẫm liệt, chính khí ngút trời.

Hoành ngang thanh kiếm trên tay, toàn thân John bộc phát ra khí thế khiến người ta sợ hãi, hắn lạnh lùng nhìn Lucas.

Bên này, Lucas chấn động trong lòng. Một điềm xấu nổi lên khiến cho Lucas vô cùng cẩn thận. Lúc này hắn không dám ẩn tàng chút gì nữa, hắn bộc phát toàn bộ công lực, năng lượng đỏ rực đang lưu chuyển quanh người hắn trong nháy mắt đã mạnh lên gấp mấy lần. Vô số đầu lâu không ngừng rống giận, giống như ma quỷ địa ngục muốn uống máu John. Lucas lạnh lùng quát một tiếng nói: “John chịu chết đi.”

Dứt lời, hai tay hắn đẩy về phía trước, thân thể theo sát sau đó vọt về phía John.

Nhìn Lucas đang lao tới tấn công, John lúc này giống như một bức tượng thánh thần, toàn thân tản mát ra khí thế vô cùng thần thánh và kinh khủng, kiếm vung lên, một tiếng rú xé ngang bầu trời, khiến những loài thú ở khu rừng bên dưới rung động. Thân kiếm rung lên, không khí xung quanh như muốn bị xé toạt cả ra.

John bổ thẳng kiếm nhằm về phía Lucas. Nhất thời một luồng kiếm ảnh mang theo khí thế thần thánh phát ra. Cùng lúc đó, hai tay Lucas cũng được vung lên, vô số năng lượng đỏ sậm lập tức đã bao phủ John ở bên trong. Chỉ thấy cả người John trong nháy mắt đã bị vầng sáng đỏ sậm che khuất, hoàn toàn không nhìn thấy đâu.

Giữa không trung, một kiếm của John khi gặp phải lồng năng lượng đỏ rực của Lucas lại bộc phát ra uy lực không thể tưởng tượng nổi. Chỉ thấy kiếm ảnh bảy màu khi gặp gỡ những chiếc đầu lâu đã chấn nát vô số đầu lâu. Khiến cho không ít âm thanh hoảng sợ truyền ra từ lồng khí đỏ rực đó. Lucas ở bên trong lồng khí rống lên một tiếng thật lớn, trong âm thanh người ta có thể nghe ra sự sợ hãi tột độ.

Vầng sáng bảy sắc chợt lóe lên, lại một đạo kiếm ảnh xuất hiện. Thân hình đột nhiên xuất hiện trước mặt mọi người. Nhìn Lucas, John lạnh lùng cười nói: “Bây giờ đã đến lúc chúng ta kết thúc tất cả. Lucas hãy vận dụng hết bản lãnh và dũng khí của ngươi, chúng ta một chiêu phân cao thấp. Xem xem ai trong số hai chúng ta lợi hại, ngươi nhận lấy cái chết đi.”

Kiếm khí chuyển động không ngừng, thanh gươm Sephiroth phát ra ánh sáng bảy sắc không ngừng xoay tròn trong tay John. Mũi kiếm nhắm thẳng về phía Lucas, Kiếm khí kéo theo một cỗ khí lưu kỳ dị trong không trung, phát ra những âm thanh giống như tiếng ‘thần hô’.

Đồng tử Lucas không ngừng co rút lại, tất cả lực lượng tập trung vào song chưởng, rất nhanh đánh ra một chưởng. Chỉ thấy vô số chưởng ấn hợp lại tại một chỗ, hình thành một long ảnh đỏ rực trước người hắn. Chỉ thấy cự long há cái miệng khổng lồ phun ra vô số đầu lâu bay thẳng về phía John. Điên cuồng hét lên một tiếng, Lucas đột nhiên xông tới, hắn hóa thành một tia sáng chói mắt bắn thẳng đến John.

John đứng yên bất động, kiếm khí trên tay phải đột nhiên tăng tốc gấp ba lần. Ngay sau đó chỉ thấy tay phải hắn vỗ một chưởng lên chuôi kiếm. Một luồng kiếm khí bảy sắc mang theo lực lượng hủy diệt đánh thẳng về phía long ảnh. Chỉ thấy kiếm ảnh bảy sắc vừa bắn vào trong miệng cự long lập tức phát ra vô số tiếng nổ mạnh, giống như sấm sét không ngừng vang lên trên bầu trời. Chỉ thấy một kiếm John phát ra đã mạnh mẽ đánh nát con cự long, sau đó lao về phía Lucas ở ngay phía sau.

Một tiếng sấm rung trời vang lên, một vụ nổ mạnh cuốn bay bốn phía. Trong nháy mắt toàn bộ rừng cây xung quanh bị đốn ngã hoàn toàn khi hai cố lực lượng va chạm với nhau.

Kayle đang tức tốc bay đến bị lực phản chấn từ vụ nổi thổi lùi lại, nhưng cô vẫn cố sức xuyên qua nó, cô đang muốn chứng kiến cái gì đây? Cái sức mạnh mà cô nghĩ là của một Đại thiên sứ sao?

Kayle đứng bên người nhìn thấy tình trạng của cả hai, thân hình Lucas nhoáng lên một cái đã xuất hiện ở bên ngoài ba mét, mặt mày tái nhợt, miệng rỉ máu. Mà John cũng bị đánh bay ra ngoài ba mét, mặt mày nhăn nhó.

Trong mắt Lucas hiện lên một tia kinh hãi, cảm giác sợ hãi giờ phút này đang dấy lên trong lòng hắn. Nhìn John một cái, Lucas biết lúc này thời gian rất cấp bách. Hắn không suy nghĩ nhiều nữa. Chỉ thấy thân thể Lucas hơi nghiêng nghiêng, cả người đột nhiên xoay tròn một vòng. Chỉ thấy hai tay hắn duỗi về phía trước, đầu quay về phía John. Cả người nhìn như một cơn gió lốc đỏ rực cuốn về phía John.

John tay phải nắm chặt thanh kiếm, quát lên một tiếng: “Chịu chết đi, Lucas.”

Hắn vừa dứt lời thì đồng thời cả người đã xoay tròn hơn mười vòng trong không trung. John cứ xoay được một vòng liền chém ra chín kiếm. Bởi vì tốc độ rất nhanh cho nên một trăm chín mươi sáu kiếm nhìn qua lại giống như một kiếm, chém thẳng về phía Lucas đang lao tới. Chiêu thức này chính là chiêu cuối cùng của bộ kiếm pháp mà hắn được thừa hưởng từ Sephiroth, cũng là chiêu thức có uy lực cực đại nhất. Chỉ thấy một luồng kiếm ảnh bảy sắc chém thẳng lên người Lucas.

Lucas đang lao vọt tới trước đang dùng làn năng lượng hộ thể không ngừng ngăn cản kiếm khí cường đại mà John phát ra. Nhưng cho dù tốc độ nhanh đến đâu thì cũng không có cách nào hóa giải hoàn toàn lực lượng cường đại đó. Trong nháy mắt hai cỗ lực lượng cường đại va chạm với nhau phát ra tiếng nổ mạnh, những điều này không thể tránh khỏi. Lúc này khí lưu cường đại đã đánh bay Kayle rơi xuống mặt đất, cô phun ra một ít máu, đôi mắt kinh hãi nhìn John, đôi cánh kia, nó là đôi cánh thiên sứ? Không lẽ John cũng là một thiên sứ giống mình?.

Giữa không trung truyền đến một tiếng kêu thảm thiết đầy đau đớn. Lucas toàn thân te tua như thằng ăn xin, hắn trôi nổi giữa không khí, đôi tay đầy máu, ngực đầy vết chém, đầu tóc rối bù, đôi mắt thì căm phẫn nhìn về phía John, hai hàm răng nghiến chặt vào nhau…

Trong không trung, mặt John tái nhợt, khóe miệng trào máu. Hắn nhìn về phía Lucas trầm giọng nói: “Được lắm… có thể cản được một chiêu đó xem ra ngươi mạnh hơn cái tên đội trưởng đội 10 kia nhiều.”

“John ta phải giết ngươi” – Lucas vẫn chưa bỏ cuộc, hắn ta lao lên nhưng vừa lao lên một đoạn thì đột nhiên một bóng người lạ mặt xuất hiện giữ hắn lại rồi nói: “Dừng lại đi, ngươi muốn chết sao?”

John hơi chút kinh ngạc nhìn người mới đến, hắn ta đến lúc nào John cũng chưa kịp nhận ra, tốc độ này e rằng nếu hắn không nâng sức mạnh của bản thân lên cao hơn thì khó lòng nhận ra được.

“Antolos, ngươi đến đây có việc gì? Đừng ngăn cản ta…. để ta giết hắn… ta phải giết hắn…” – Lucas điên cuồng gào rống.

Người đàn ông vừa đến kia chính là đội trưởng đội 4 Antolos, sự xuất hiện của hắn thực sự rất bất ngờ à. Antolos cười nhếp môi nói: “Nhìn ngươi xem, thảm hại thế này mà đòi giết được ai.”

John hoàn toàn không biết thân phận của kẻ này nên trầm giọng nói: “Khôn hồn thì giao hắn cho ta, nếu không đừng trách ta độc ác.”

Antolos nhếp môi khinh thường đáp: “John… ta nghĩ ngươi nên lo cho cô gái đằng kia thì hơn…” – nói rồi từ tay của hắn một đòn năng lượng cực mạnh bắn ra nhằm ngay vị trí Kayle đang ngồi trên mặt đất, đôi mắt cô trợn tròn đầy vẻ hoảng sợ.

“Khốn kiếp” – John hét lên một tiếng rồi biến mất ngay tại vị trí, nhân lúc này Antolos lôi Lucas theo biến mất.

“Ầm” – John nhanh như chớp xuất hiện ngay trước Kayle, kiếm đặt trước ngực chặn lại một đòn này.

“Phụp” – John phun ra một búng máu, mặc dù chặn được đòn này nhưng vì vết thương lúc này vẫn chưa kịp giảm đi, lại phải lãnh thêm cú này nữa khiến hắn ói máu.

Kayle lo lắng tiến lại lấy tay mình lau đi vết máu trên miệng của hắn nói: “John… anh không sao chứ?”

“Không sao!” – John nở nụ cười sau đó nhìn lên trời, ở đó không còn ai cả.

“Lần sau gặp lại, ngươi chắc chắn sẽ phải chết. Ta sẽ không cho ngươi cơ hội bỏ chạy nữa đâu.” – John đã nghĩ như thế.

John nhìn Kayle cười nói: “Hiện tại tạm thời ta không thể đi được, cô giúp ta chứ?”

Kayle má hơi ửng đỏ nhưng cô cũng gật đầu sau đó tiến lại ôm lấy hắn bay lên, đôi cánh thiên sứ sau lưng John sớm đã biến mất rồi, hắn vẫn chưa muốn mở hết giới hạn của mình, hắn còn dấu bài bởi thế hắn mới trả giá thế này đây!

Bạn đang đọc truyện Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 5 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/lien-minh-huyen-thoai-quyen-5/

Lúc này ở doanh trại, trận chiến đã kết thúc, toàn bộ lực lượng của quân Hư Không kẻ đầu hàng kẻ thì bị tiêu diệt, ngay khi thấy Kayle đang cố gắng đưa John quay trở về, Ahri, Janna, lập tức tiến đến đầy lo lắng, hai mắt Ahri đẫm lệ, lớn tiếng nói: “John, anh không sao chứ. Cho Ahri xem, anh có bị thương ở đâu không.” – Vừa nói, nước mắt không ngừng rơi xuống.

Trong mắt Janna cũng ngân ngấn nước, nhưng cố nén không khóc. Trong mắt những người khác đều lộ ra vẻ quan tâm và lo lắng.

Jarvan xuất hiện bên cạnh John. Nhìn John, trong mắt Jarvan đầy sự quan tâm: “Người anh em, cậu không sao chứ. Tốt nhất cậu nên ngồi xuống điều hòa lại sức mạnh của mình đi.”

“Đúng đấy, để Ahri truyền sức mạnh phép thuật cho anh John” – Ahri nắm lấy tay hắn vội nói.

“Janna cũng muốn”

John nhìn bàn tay nõn nà đó, trong lòng không khỏi cảm thấy cảm động. Hắn dùng sức nắm chặt. Mặt Ahri và Janna đỏ bừng lên, Kayle đứng bên ngoài nhìn tình cảnh này cô cảm thấy có chút gì đó khó tiếp nhận liền xoay người bước đi.

“Mọi người có thể cho ta được ở lại cùng với các cô gái một chút được chứ?” – John mỉm cười nhìn những người khác nói.

“Được, vậy chúng tôi lo công chuyện thu dọn nơi đây.” – Mọi người nhanh chóng tản đi, ai làm việc của người ấy, John móc từ trong người ra hai chiếc nhẫn đeo lần lượt vào trên tay của Janna, Ahri.

Ahri kì lạ nói: “Chiếc nhẫn này rất giống với chiếc nhẫn trên tay của Miss và Nami nhỉ.”

“Phải, tôi cũng từng hỏi họ về chiếc nhẫn này nhưng họ chỉ bảo rằng trước sau gì cũng có nên không nói ra được. Anh John rốt cuộc chiếc nhẫn này là sao?” – Janna liền nói.

John cười đáp: “Là chiếc nhẫn đặc biệt chỉ riêng ta có, chỉ có vợ của John này mới có chiếc nhẫn trên tay, Ahri, Janna, ta đã muốn trao cho 2 em chiếc nhẫn này từ lâu rồi, nhưng vẫn chưa có cơ hội, hai em đồng ý làm vợ anh chứ?”

“Em đồng ý”

Chương trước Chương tiếp
Loading...