Loạn luân mẹ và con
Chương 19
– Thôi… mẹ không cần đâu, nằm đây với mẹ đi…
– Sao lại không cần, mặt sưng đỏ hết rồi kia, phải thoa dầu chứ không mai nó lại sưng vù vù lên nữa, hết xinh thì sao!
– Thằng khỉ… – nàng phì cười vì lời trêu của con – À, hình như mẹ chưa đóng cửa, con xuống đóng dùm mẹ nhé!
– Biết rồi, nằm xuống nghỉ đi…
Hùng vừa đi khỏi, tự dưng cảm giác cô đơn lạnh lẽo lại đến với Hồng, kéo cái chăn lên, nàng trùm kín người lại, hơi ấm cùng cái mùi quen thuộc của Hùng phảng phất trong chăn làm nàng cảm thấy dễ chịu trở lại, vừa áp mặt xuống gối thì Hồng đã rên lên vì cấn phải chỗ đau trên mặt, đưa tay lên chạm vào má, nàng cảm thấy từng vết lằn hằn trên má mình, nỗi căm giận chồng lại sục sôi trong người nàng, và nàng tự thề với chính mình sẽ có lúc nàng bắt Chiến phải trả giá vì những tủi nhục mà nàng đang phải chịu đựng…
Vừa thiếp đi một lúc, chợt Hồng tỉnh lại khi ngón tay ai đó cứ lăn lăn trên má kèm theo mùi dầu gió phảng phất vào mũi, nàng biết đó là Hùng, mở mắt ra nàng thấy Hùng đang ngồi bên cạnh để xoa dầu cho nàng, nàng nhìn con trách móc.
– Làm gì… mà đi lâu vậy?
– Thì còn tắm nữa mà.
– À… đúng rồi, lúc nãy quên chưa hỏi tội ông nha, lúc nãy uống rượu phải không, khai mau!
– Trời! Không có mà.
– Thế sao lúc nãy về có mùi rượu!
– Thì… tại là do bị rượu đổ lên người.
– Xạo, khó tin quá, đi đâu mà lại đổ rượu lên người.
– Tại đi qua nhà bạn ăn giỗ mà, ngồi cạnh mấy ông uống rượu nên ổng làm đổ lên áo con.
– Thiệt không? Sao thấy mặt gian quá!
– Trời! Thiệt mà, con đâu biết uống rượu đâu mà uống, không tin ngửi thử miệng con coi, có chút mùi rượu nào đâu.
– Cúi mặt xuống đây, thở ra cho tui coi…
– Trời… đa nghi thiệt.
Áp mặt xuống gần Hồng, Hùng phả nhẹ hơi thở vào mặt Hồng.
– Sao… có mùi rượu không… – Hùng nhìn mẹ…
Đôi mắt Hồng lim dim tỏ ra bán tín bán nghi… đưa tay lên bá vào cổ Hùng níu xuống, nàng thì thầm:
– Chưa được… thở mạnh lên coi…
Hùng mỉm cười, chàng biết là mẹ đang trêu mình vì chàng vừa mới chải răng xong, nên hơi thở chỉ toàn là mùi bạc hà thôi chứ có mùi gì nữa đâu… nhưng chàng không hiểu rằng, Hồng bắt chàng thổi không phải vì muốn phát hiện rượu bia gì cả mà là vì hơi thở thơm tho và ấm áp của Vũ làm nàng cảm thấy thích vô cùng…
Cứ tưởng mẹ đang trêu mình, Hùng cúi xuống nhìn mẹ âu yếm rồi phả tiếp hơi thở lên khắp mặt Hồng… bất chợt… chàng thấy hai tay mẹ bấu chặt vào cổ chàng, đôi mắt lim dim của Hồng đã khép chặt, và đôi môi của Hồng khẽ đưa lên… tim chàng như muốn đập tan cả lồng ngực vì hồi hộp, trong chàng, có điều gì đó mách bảo rằng… hãy đặt lên môi mẹ một nụ hôn… một nụ hôn thật nồng nàn và say đắm… không để cơ hội vụt qua đi… Hùng cúi xuống ngậm chặt lấy môi Hồng…
– Ư… ứm…
Nụ hôn bất ngờ của Hùng làm Hồng giật thót người lên, bỏ hai tay ra khỏi cổ Hùng, nàng ôm Hùng cố đẩy con ra nhưng với sức mạnh của mình, Hùng vẫn ghì chặt mẹ xuống và đôi môi chàng vẫn không rời môi của mẹ, Hồng liên tục quay mặt sang chỗ khác để né môi con.
– Thôi… làm gì vậy… ứ… ứm… thôi mà…
– Nói… nhỏ thôi… bên ngoài nghe thấy bây giờ – Hùng thì thầm…
– Con làm gì vậy… sao lại… ứm… ứ…
Không để cho mẹ nói hết câu, môi chàng lại quấn lấy môi mẹ, vừa mới thoát ra để thở được một lúc Hồng lại bị Hùng đè xuống hôn tới tấp, nàng lại tiếp tục dãy dụa để tìm cách thoát khỏi hai tay Hùng nhưng bàn tay cứng rắn của Hùng không cho mẹ thoát ra vì chàng biết một khi đã buông ra rồi thì sẽ không còn có cơ hội thứ 2 nữa, dù biết đang cưỡng ép mẹ mình nhưng Hùng vẫn cảm thấy thật kích thích, mặt khác chàng biêt Hồng cũng muốn được hôn chàng vì một đằng Hồng cứ dãy dụa chống cự nhưng cứ mỗi lần hai đôi môi chạm vào nhau, Hùng lại cảm thấy Hồng lại cắn khẽ lên môi mình rồi lại buông ra né tránh, càng lúc Hồng càng cảm thấy cơ thể mình không còn muốn kháng cự thêm chút nào nữa, hai bàn tay Hồng buông tấm ra trải nệm ra để bấu vào cổ Hùng, hai chân nàng cũng đã mỏi vì phải co gập liên tục, khẽ bấu vào cổ Hùng, nàng mở mắt ra nhìn con đầy trách móc rồi nhắm mắt lại…
Thả người theo nụ hôn ngọt ngào của Hùng, khẽ buông người Hồng ra, Hùng nhỏm người dậy nằm phủ lên người mẹ, ở tư thế ấy, hai cơ thể lại dính chặt vào nhau như một cặp tình nhân mới cưới, dù bị cơ thể nặng nề của Hùng ép xuống nệm nhưng điều đó làm Hồng cảm thấy thật kích thích vì mỗi lần Hùng di chuyển trườn lên trườn xuống để hôn lên môi lên cổ nàng thì hai bầu ngực nàng lại được cạ vào ngực Hùng, cái cảm giác bị chinh phục, bị cưỡng ép ấy làm Hồng vừa sợ vừa sướng đến phát điên, càng lúc người nàng càng căng ra như dây đàn.
Mỗi lần miệng Hùng quấn lấy môi nàng thì Hồng lại khẽ đưa lưỡi lên cố liếm lấy thứ nước nhờn tiết ra từ đầu lưỡi bên kia của con, càng lúc Hùng càng làm nàng phát điên lên vì cứ mỗi lần hai cái lưỡi khẽ chạm vào nhau thì Hùng lại nhấc môi ra khỏi môi nàng và hôn xuống chỗ khác trên người, nàng biết là vì Hùng chưa hôn nhiều nên không biết cách để tạo ra một nụ hôn nồng nàn say đắm. Đưa tay ôm xiết lấy cổ Hùng, nàng giữ chặt mặt Hùng ghì xuống mặt áp vào mặt nàng và thì thầm…
– Đừng… có hun chỗ khác nữa… môi thôi…
Lời mời gọi của mẹ làm chàng càng kích thích hơn, lòn tay xuống dưới tóc Hồng, Hùng nâng đầu của Hồng lên, chàng không cho môi của Hồng thoát ra khỏi môi chàng nữa, vòng tay ra sau lưng Hùng, Hồng cũng rướn người lên để hai đôi môi có thể ép chặt lấy nhau hơn, giờ thì nàng cũng mặc kệ Hùng là con nàng đi chăng nữa, khi hai đôi môi vừa chạm vào nhau, Hồng lại vội vã đưa vào trong miệng Hùng mời gọi, ngay lập tức lưỡi Hùng cũng quấn lấy lưỡi mẹ rồi hút lấy hút để thứ nước nhờn tiết ra từ lưỡi mẹ…
Buông nhau ra, cả hai phải dừng lại để thở và miệng của cả hai người cũng đã mỏi nhừ.
– Con… sao… lại hư vậy Hùng… hờ…
Dù đang thở gấp gáp, nàng vẫn cố tỏ ra phản kháng vì hành động cưỡng ép của con.
– Thì… con tưởng… mẹ muốn hun…
– Tưởng gì hay quá há! Tui là mẹ anh mà… anh lại hun tui đến ngộp thở vậy à, giờ muốn gì đây? – Hồng giả vờ gắt lên.
– Mẹ con mà… hôn nhau chút thì có sao đâu… – Hùng lí nhí phân minh.
– Còn cãi nữa, vậy mà 1 chút à! Từ giờ cấm nghe chưa! Anh mà còn làm bậy bạ nữa thì chết với tui!
– Trời… nói nhỏ thôi, ông ba nghe thấy bây giờ…
– Sợ người khác nghe sao còn làm!
– Thôi mà… lỡ rồi, hun có một chút mà làm gì ghê vậy?
Lời nói ngây ngô của Hùng như muốn chọc Hồng tức thêm, đưa tay đánh Hùng tới tấp nàng gắt lên:
– Chút nè… hư nè! Từ giờ mà còn như vầy nữa… là không có mẹ con gì nữa nghe chưa!
– A… đau mà… vậy cho hun thêm lần nữa đi rồi từ giờ thề không bao giờ… tái phạm nữa.
Giữ tay Hồng lại, Hùng nhìn mẹ bằng ánh mắt cầu khẩn:
– Cái gì? Không bao giờ!
Thấy nét mặt cương quyết của mẹ, Hùng biết là cơ hội đã qua đi, nằm xuống nệm, chàng thở dài tiếc nuối nụ hôn ngọt ngào say đắm vừa mới vụt qua, nằm xuống bên cạnh con, Hồng quay mặt đi và cũng… khẽ chạm tay lên môi để cố tìm lại chút dư vị của nụ hôn nồng nàn lúc nãy, dù cho đôi môi Hùng còn thật vụng về nhưng nàng có thể cảm thấy tình yêu mà Hùng dành cho nàng thật sâu đậm biết chừng nào…
– Mẹ… – Hùng khẽ gọi.
Nhưng Hồng vẫn quay lưng về phía Hùng tỏ vẻ không quan tâm.
– Lần đầu của con đó nhen!
Câu nói của Hùng làm Hùng chợt làm tâm hồn Hồng thêm xao động, nàng không ngờ chính nàng lại chính là người cướp đi nụ hôn đầu tiên của con mình, điều đó khiến nàng cảm thấy thật có lỗi với Hùng.
– Thiệt không… – Nàng khẽ đáp.
– Thiệt mà, không ngờ… hôn đã thiệt.
– Thôi im đi! – Nàng ngượng đỏ cả mặt vì lời nhân xét của Hùng.
– Thôi ngủ đi, đừng nghĩ lung tung nữa – Nàng quay sang cốc đầu con một cái.
– Ngủ sao được mà ngủ… tự nhiên giờ lại thấy thèm, cho con… hôn thêm một cái nữa đi được không?
– Đã nói là không được mà cứ, mẹ con ai lại đi hôn nhau như thế hả?
– 1 Cái nữa thôi mà rồi từ nay không đòi nữa đâu, đi mẹ… – áp mặt lại gần Hùng nắm tay nàng nài nỉ…
– Không được mà cứ!
– Thôi mà, 1 cái thôi, cứ làm người ta ghiền rồi giờ lại từ chối, ai mà chịu được…
– Còn dám nói nữa, ai hôn trước hả?
– Thì là con nhưng mà tại mẹ cứ… xinh quá chi, làm không nhịn nổi…
– Đừng có nịnh, tui không cho nữa đâu…
– 1 Lần nữa thôi…
– Không… – Hồng lại cảm thấy hơi thở ấm áp của Hùng phả lên mặt…
– 1 Cái thôi…
– Khô…
Hai đôi môi lại cuốn vào nhau đầy nồng nhiệt, vậy là sau 1 ngày đầy sóng gió, có ai ngờ rằng đêm nay lại là đêm ngọt ngào nhất trong đời cả hai mẹ con, cả Hồng và Hùng giờ đây chợt nhận ra rằng chỉ có những nụ hôn mới nói lên được những tình cảm nồng nàn thắm thiết mà cả hai dành cho nhau…
… Bạn đang đọc truyện Loạn luân mẹ và con tại nguồn: http://truyen3x.xyz/loan-luan-me-va-con/
Sáng hôm sau…
Tiếng báo thức vang lên làm Hùng tỉnh dậy, không thấy mẹ nằm bên cạnh, Hùng vội bật ra khỏi giường và bước xuống nhà tìm mẹ, thì ra Hồng đang ngồi trong phòng khách để xem tin tức. Vừa thấy mẹ, Hùng đã thở phào nhẹ nhõm, chàng lại sợ chuyện chàng làm đêm qua khiến Hồng lại khó xử mà né tránh chàng, vừa thấy con bước xuống Hồng đã gọi.
– Dậy rồi hả, đi rửa mặt rồi xuống ăn sáng đi, mẹ chuẩn bị rồi đấy.
Nghe cái giọng bình thản của Hồng, Hùng biết mẹ không hề giận mình chút nào, lảo đảo vì cơn buồn ngủ còn chập chờn trong đầu, cậu gác đầu vào lòng mẹ và đánh giấc ngon lành, nhìn thằng con to xác dúi đầu vào lòng mình ngủ say Hồng lại cảm thấy thật hạnh phúc, sau bao năm qua đi Hùng…
Vẫn là đứa con yêu quý của nàng như ngày nào, đưa tay vuốt ve mái tóc con, nàng mỉm cười nhớ đến những nụ hôn lúc tối, tự dưng nàng lại cảm thấy giận mình vì đã lỡ nói với Hùng là sẽ không cho Hùng hôn nàng thêm nữa…
– Thôi… dậy đi ông, dậy ăn sáng rồi còn đi học nè…
– Mà ông ba đi chưa? – Hùng nhìn mẹ…
– Chưa, hỏi chi vậy?
– Chưa hả, thôi chờ ổng đi rồi con đi luôn.
– Sao vậy, thì con cứ đi trước đi chờ ổng làm gì?
– Lỡ đi rồi, ổng dở trò với mẹ thì sao?
– Hihi, ông bày đặt quá đi, muốn bảo vệ tui hả.
– Thì… phải bảo vệ chứ, lỡ có chuyện gì thì… lấy ai để hun nữa.
– Cái thằng khỉ này… thôi đi thay đồ đi, cứ nói lung tung không hả.
Quay lại nhìn mẹ, Hùng thấy hai má Hồng chợt đỏ lên bừng bừng vì ngượng, điều đó làm Hùng càng thấy yêu Hồng hơn, áp mặt lại phía Hồng định tìm một nụ hôn nhưng tiếng bước chân từ trên lầu đi xuống chợt làm hai mẹ con phải bỏ nhau ra, thì ra là Ngọc, Hùng quay sang nhìn mẹ đầy luyến tiếc, Hồng mỉm cười đánh con một cái và nói khẽ.
– Thôi… đi học đi, tối tui cho…
Hùng sướng rơn lên khi nghe lời hứa của mẹ, cậu cười đầy khoái chí rồi bước lên lầu, còn Ngọc thì ngơ ngác không hiểu gì.
– Thằng này, mới sáng mà cười ngoác cả mồm ra thế, bị gì vậy?
Nhìn theo dáng Hùng bước đi, chỉ có Hồng mới hiểu những gì Hùng đang nghĩ…
… Bạn đang đọc truyện Loạn luân mẹ và con tại nguồn: http://truyen3x.xyz/loan-luan-me-va-con/
Vừa bước vào cổng trường Hùng đã chạm mặt ngay phải kẻ đêm hôm qua đã biến cậu thành trò cười giữa đám bạn ăn chơi, đó là chính là Quân. Vừa nhìn thấy Hùng, Quân đã hào hứng nhảy đến, nhưng đáp lại, Hùng lạnh lùng quay đi không nói gì bởi vì trong đầu cậu, nỗi nhục nhã vì bị bêu rếu trong bữa tiệc đêm hôm qua vẫn còn ám ảnh trong tâm trí.
– Hùng, sao nay lơ anh mày thế?
Hùng vẫn lạnh lùng bước đi không đáp.
– Ơ thằng nhóc này, còn bực anh chuyện lúc tối à, đàn ông gì mà giận dai thế.
– Chắc tối qua ông hả hê lắm nhỉ? – Hùng đáp lại bằng cái giọng mỉa mai…
– Ơ dis me, chú làm gì căng thẳng vậy, đùa chút thôi mà, nói thật với chú đó là thử thách đầu tiên dành cho mấy thằng lính mới nhập hội như chú đấy!
– Tui có nói ông là tui muốn nhập bọn không! Mà ông chơi gì kì vậy, tui là con trai đéo nói làm gì, nhưng mà con Vy là em gái ông mà ông cũng đem ra làm trò đùa được à?
– Hehe, nó cũng là con yêu tinh chứ không phải nai tơ như chú tưởng đâu nhé.
– Thôi… ông nói vậy tui cũng hết cách rồi, thôi tui đi vào lớp đây.
Hùng ngán ngẩm quay đi, trong đầu cậu hồi tưởng về chuyện đêm qua với nỗi ngượng ngùng xấu hổ không sao tả xiết, chỉ vì những lời khích bác dụ dỗ của Quân và lũ bạn mà cậu bị người con gái mà cậu thầm thương trộm nhớ khinh ghét và giáng cho một cái tát vào mặt lại còn bị mấy đứa con gái khác tạt rượu vào thẳng trong mặt làm hai mắt cay xè vừa đi vừa té ngã xuống giữa sàn.
Càng nghĩ cậu lại càng căm giận Quân, giờ thì cậu đã hiểu tại sao gia đình cậu ghét Quân đến vậy, Hùng tự hỏi không hiểu Quân đã dở trò gì mà khiến chị mình và mẹ mình giận đến vậy, nhưng dù sao cậu thề từ nay không bao giờ thèm chơi với thằng khốn như Quân nữa.
– Hùng!
Tiếng ai đó gọi làm cậu giật mình vì mải suy nghĩ, hình như là tiếng con gái, Hùng quay lại, quả đúng không ai khác chính là Vy, em gái của Quân, người đã tát cho cậu một cái vì tôi xúc phạm đêm qua, tay chân Hùng chợt bủn rủn khi nhìn thấy Vy, cậu lại nhớ đến cái tát đêm qua và run rẩy nói:
– Hùng… xin lỗi, Hùng… không có cố ý đâu… thật đấy!
– Thôi khỏi giải thích! Tui biết hết rồi, tui tới là để… xin lỗi Hùng mà!
– Cái… cái gì… Vy có lỗi gì đâu, là do Hùng mà.
– Nhìn cái mặt ông… hihi… ngố vậy hèn chi bị mấy thằng kia nó dụ là phải.
Hùng sững sờ, thì ra là Vy đã biết cậu bị Quân và mấy thằng bạn chơi đểu.
– Vậy… là Vy biết rồi hả?
– Ừhm, mấy đứa con gái nói lại với tui rồi, tui… xin lỗi nha, hôm qua tại tui cũng hơi xỉn… Hùng có đau không?
– Không… không sao cả.
– Vậy hả, vậy thì tốt, vậy thôi tui… đi nha, hẹn gặp lại sau.
– Ớ ớ, từ đã Vy.
– Sao, có chuyện gì nữa?
Tiếng trống trường chợt vang lên dồn dập báo hiệu giờ vào lớp, thời gian đã hết nhưng Hùng vẫn không sao nói ra được nhưng gì mình muốn nói, cậu đành nhìn người con gái mà cậu thầm yêu đi vào lớp. Cậu cũng thở dài quay đi… dù sao thì Hùng cũng thấy vui vì tội lỗi đã được minh oan, thà như vậy còn hơn mang tiếng là kẻ háo sắc dâm tà, tất cả cũng vì thằng Quân khốn nạn, Hùng nhớ lại chuyện đêm hôm qua, chính Quân là…
Kẻ xúi dại cậu, biết Hùng thích em gái mình là Vy đã lâu, Quân đã rủ Vy và cả Hùng cùng tới bữa tiệc ở nhà bạn gã, vì là lính mới nên cả buổi Hùng chỉ biết đứng chôn chân một chỗ với chai heineken trong tay nhưng không uống được một ngụm nào vì cậu không dám uống bia.
Nhưng vì Quân ép buộc nên Hùng đành cụng chai và uống vài hớp, khi cả bọn đã ngà ngà say, Quân muốn bày trò vui nên đã tới bóp mông mấy đứa con gái trong bọn khiến bọn chúng nháo nhào lên, lạ là chúng không phản đối gì mà còn tỏ ra khá thích thú, và cứ thế lần lượt từng thằng làm theo, đến lượt Hùng thì Quân lại chỉ ngay về phía em gái mình là Vy và bắt Hùng phải thực hiện, và kết quả là một cái tát thẳng vào mặt kèm theo tiếng chửi bới và những cốc rượu tạt vào trong mặt làm cậu phải ra về trong tiếng châm chọc đầy nhục nhã… cay đắng hơn là Hùng đã biến mình thành thằng tồi trong mắt người con gái mà cậu thích. Cứ tưởng mọi chuyện sẽ kết thúc ở đây nhưng sáng nay, niềm hy vọng lại nảy nở trong cậu, Hùng tự hứa sẽ tìm nhiều cơ hội hơn để làm quen với Vy vì chính Vy là lí do duy nhất khiến cậu còn quan hệ với Quân.
Lại một buổi sáng chán nản trong lớp học nữa đến với Quân, vừa quậy trong tiết thể dục xong, gã đã phóng lên lớp và ôm cặp đi thẳng ra khỏi trường… vì trong túi chỉ còn vài chục ngàn, gã không biết phải đi đâu khác ngoài khách sạn của nhà mình, nơi những em massa chân dài luôn chầu chực ở đó để lấy lòng gã.
Vì còn sớm nên các phòng massage đều không có khách và các em đều rảnh rỗi ngồi tán chuyện với nhau trong quầy bar, vừa thấy gã bước vào, cả đám đã ùa đến buông lời mời gọi, gã cười hả hê vì thấy mình chẳng khác gì ông hoàng của khách sạn này, nếu trước kia, mỗi lần đến đây gã phải đánh tiếng trước cho ông chú của mình nhưng mà giờ thì gã không còn ngán ai nữa khi mà yếu điểm của ông chú ấy đã bị Quân nắm trong lòng bàn tay, gã cứ thể mà bước vào còn Quốc thì co ro né vào trong vì sợ phải đối diện với Quân.
Sau vài lời tán chuyện cùng mấy em thì Quân cũng không còn kiên nhẫn đợi thêm nữa khi mà bàn tay của các cô gái cứ liên tục sờ mó khắp người gã, nắm tay một em xinh nhất trong đám, gã lôi vào trong, nhưng vừa chỉ mới cởi áo ra thì bỗng có tiếng gọi gã í ới từ bên ngoài.
– Quân ơi! Chết rồi, bà chủ đến kìa.
Quân không còn lạ gì với trò này nữa, đã không biết bao nhiêu lần mấy có nàng hù gã bằng cách này làm gã đang nứng cách mấy cũng phải bỏ dở để chạy thoát thân, tỏ ra khá bình thản Quân đáp.
– Sợ quái gì, anh là chủ của mấy em đây!
– Trời, nói thiệt đấy, ra nhanh đi.
Nghe cái giọng khẩn thiết của cô gái bên ngoài, cô gái đang ôm Quân cũng sợ hãi ngồi dậy mặc váy vào và chạy ra, Quân cũng bán tín bán nghi đi ra xem thế nào, quả nhiên đúng là Lệ đã đến và đang ngồi ngay tại quầy bar chờ Quân, vừa thấy mặt Quân, Lệ đã hét lớn:
– Thằng mất dạy, tao đã cấm mày đến đây mà sao mày còn dám đến.
– Ơ, con đến… chơi cho vui thôi chứ có làm gì đâu?
– Ai khiến mày đến đây chơi, bộ mày hết chỗ chơi rồi hay sao?
– Mệt má quá, tới có chút thôi mà làm gì nóng vậy.
Hắn cố làm Lệ dịu xuống vì xung quanh, các cô nàng massa đang đứng nhìn chằm chằm vào gã làm gã ngượng chín cả người, chỉ muốn kiếm một cái lỗ nào đó để chui xuống cho đỡ nhục, nhưng hắn không thể nào xua đi cơn tức giận trong Lệ một chút nào, vì chỉ vừa mới ít phút trước, Lệ đã nhận được thông báo đình chỉ học của nhà trường dành cho Quân với lý do nghỉ học không phép quá nhiều lần.
– Mày làm gì mà giờ này không ở trường!
Lệ nén giọng lại nhìn Quân.
– Hôm nay… học có 2 tiết thôi.
– Mày đừng có mà dở trò dối trá với tao, mày có khai thật ra không, tao hỏi mày tại sao hôm nay lại trốn học.
– Con… mệt, được chưa…
– Mày mệt sao không về nhà mà tới đây, cái bản mặt mày tao rành quá rồi mà, mệt cái gì mà mệt.
Càng lúc người Quân càng nóng bừng lên vì những lời mạt sát của Lệ, những ánh mắt đổ dồn về phía gã làm Quân nhục nhã không sao kể xiết, gã không nói gì thêm nữa, cầm cái cặp trên bàn, gã lăng lặng bước đi, nhưng Lệ không buông tha, nàng bám theo và tóm lấy cổ áo Quân níu lại.
– Mày quay lại trường ngay, không thì đừng trách, quay lại đó, tìm thầy cô nào mà mày đã trốn tiết rồi xin lỗi họ, nhanh!
– Con không đi! – Quân dằng ra…
– Thằng mất dạy, giờ mày có đi không! Tao cho mày 3 giây suy nghĩ.
– Không!
– Không này!
BỐP!!!
Lệ giáng thẳng một cái tát vào mặt Quân làm gã ngã ngửa ra sau.
… Bạn đang đọc truyện Loạn luân mẹ và con tại nguồn: http://truyen3x.xyz/loan-luan-me-va-con/
– Trời! Có chuyện gì mà đánh nó dữ vậy chị?
Quốc từ đầu xuất hiện và đỡ thằng cháu dậy, ngẩng đầu đầu lên, Quân không những không có chút sợ hãi mà còn nở một nụ cười đầy ma mãnh, ôm cặp đứng dậy, gã quay người đi thẳng ra khỏi cửa, đằng sau, chợt Lệ gục xuống sàn và khóc. Dìu Lệ vào thang máy rồi lên trên phòng, trong đầu Quốc giờ đây tràn đầy sợ hãi, hắn biết cú tát của Lệ sẽ làm Quân tức điên lên và một kẻ thù hằn, sốc nổi như Quân chắc chắn sẽ tìm cách trả món nợ này, và bí mật của Quốc và Lệ sẽ có nguy cơ bại lộ trong chốc lát, định nói cho Lệ biết rằng Quân đã biết bí mật của hai người và cảnh báo lệ phải cẩn thận nhưng sực nhớ rằng chính Quân đã đe dọa mình không được nói ra cho ai biết nữa, nên Quốc lại thôi. Và điều lo sợ của Quốc về sự trả thù của Quân cũng đã trở thành sự thật, chỉ ngay trong chiều hôm đó quốc nhận được điện thoại của Quân…
– Alo… Quân đấy hả, cháu đang ở đâu vậy, sao không về nhà, mẹ cháu lo lắm đấy.
– Lo quái gì, bà ấy mà lo gì cho tôi.
– Sao cháu nói vậy, dù sao đó cũng là mẹ cháu mà, giờ cháu đang ở đâu?
– Chú không cần biết! Bây giờ tôi có chuyện muốn nhờ đến chú đây.
– Chuyện… nhờ chú à, chuyện gì vậy, hay là gặp nhau rồi nói.
– Thôi khỏi, giờ tôi đang bận không có thời gian. Chuyện này đơn giản thôi, nhưng chú phải tốn sức một chút, chú thấy thế nào, có giúp được không?
– Thì… cháu nói xem nào, giúp được thì chú giúp…
– Rồi, nghe đây, có phải chú hay hẹn mẹ tôi ở khách sạn Oceanview không?
– Sao… cháu lại hỏi chuyện này…
– Có phải vậy không? Đừng có hỏi nhiều…
– Phải…
– Được rồi, vậy thì đêm nay chú hẹn mẹ tôi ra đó, lúc 8 giờ tối, ok!
– Nhưng… mà để làm gì mới được chứ?
– Tất nhiên là có chuyện rồi, bây giờ chú nghe kĩ những lời tôi nói đây, sau khi dẫn mẹ tôi vào, để cho bà ấy tắm rửa hay làm gì đó thì làm, xong rồi thì…
– Thì… sao… cháu định làm gì vậy Quân?
– Chú không cần biết, xong rồi thì phải lấy dây trói hai tay mẹ tôi lại nhớ chưa, nếu bà ấy hỏi để làm gì thì chú cứ bày lý do này nọ, Ok? Quan trọng là sau đó chú phải tắt hết điện rồi bịt mắt mẹ tôi lại! Ok?
– Trời! Nhưng mà… để làm gì mới được cơ chứ…
– Đã nói là chú không cần biết, chỉ cần làm theo những gì tôi dặn…
– Nhưng mà…
– Không nhưng gì cả, chú đừng quên là chú đang mang tội nặng lắm đấy, nếu làm theo đúng như những gì tôi nói thì tôi sẽ không bao giờ tiết lộ ra, còn không thì đừng trách tôi vô tình!
– Trời… Quân, từ từ đã, Quân!
Nhưng Quân đã dập máy, ngồi trên ghế quốc cố tìm ra một lý do nào đó giải thích cho chuyện mà Quân bắt gã làm, trói tay, bịt mắt, tắt điện, tại sao phải làm như vậy, chẳng lẽ Quân muốn bắt cóc chính mẹ mình ư, không thể nào, một mình hắn đâu dám làm điều đó, cũng có thể nó muốn tra tấn hành hạ gì mẹ nó ư! Cũng có thể lắm vì sáng nay lệ đã mạt sát và đánh Quân trước mặt nhiều người. Đúng rồi chỉ có thể là lý do đó, nhưng tại sao…
Nó có thể nghĩ đến một hành động tồi tệ nhẫn tâm đến vậy, không, mình nhất định không thể để nó làm điều đó, rút điện thoại ra, quốc gọi lại cho Quân.
– Alo, Quân hả?
– Sao, chú còn lăn tăn điều gì à?
– Chú… không thể làm vậy được, dù sao đó cũng là mẹ cháu, chẳng lẽ cháu lại muốn hành hạ mẹ ruột mình ư, tỉnh lại đi Quân, đừng có điên rồ như vậy.
– Haha, ai bảo cháu hành hạ mẹ, chú yên tâm đi, cháu không động đến một cọng tóc của bà ấy đâu mà lo!
– Nhưng mà cháu… định làm gì mới được chứ!
– Đã bảo chú không cần nhiều lời, cứ làm theo những gì tôi dặn, nếu không thì đừng trách, tôi chỉ muốn hù mẹ tôi chút thôi, Ok! 8h tôi qua đấy, nhớ đấy!
– Ơ…