Loạn luân mẹ và con

Chương 42



Phần 42

Tảng sáng, sau cuộc mây mưa kéo dài liên tục mấy tiếng đồng hồ cả hai đều mệt lả người đi mà lăn ra ôm nhau ngủ mặc ngày mai có tới đâu thì tới. Với Vũ cái cảm giác lâng lâng khi làm tình với Kiều quá khó để diễn tả, dù vẫn chưa đạt tột đỉnh thăng hoa vì còn phải mang bao khi quan hệ nhưng chàng đã mãn nguyện rồi bởi chàng tin kể từ nay Kiều sẽ không còn lả lơi vào vòng tay bất cứ thằng đàn ông nào khác. Về phần Kiều, cái đê mê nhục dục này luôn khiến nàng không khi nào buồn chán. Nhất là khi bên Vũ, cái cảm giác được nâng niu, yêu chiều, yên ổn thật khiến nàng ngây ngất men tình. Nắng hạn chờ mưa rồi sẽ tới, tuổi xuân phơi phới lại hồi sinh.

Xế chiều Vũ tỉnh dậy, tay chân quờ quạng khắp bên cạnh nhưng không thấy gì cả. Cảm giác sợ mất Kiều làm Vũ vù mình trở dậy mà lao ra khỏi phòng:

– Mẹ, mẹ ơi! Mẹ đâu rồi, mẹ ơi!

Vọng lên từ phía dưới nhà:

– Mẹ đây, mẹ ở dưới này, Vũ yêu của mẹ dậy rồi à? Xuống ăn cơm đi Vũ yêu.

Nghe thấy giọng mẹ Vũ thở phào nhẹ nhõm, chàng phi nhanh như điện xuống tầng 1.

– Vũ tưởng mẹ đi đâu, làm sợ muốn chết.

– Hihi, đi đâu chứ. Dậy nấu nướng tẩm bổ cho anh chứ ai. Khiếp cả đêm cứ hùng hục như trâu í. Làm người ta muốn chết luôn. Hihi…

Vũ gãi đầu gãi tai chạy đến ôm chầm lấy mẹ trong bếp. Cảm nhận được da thịt ấm áp của Vũ, và hơn hết là cái con cu nóng hổi đang chọc hùi hụi vào mông khiến nàng giật nảy mình.

– Trời ơi! Khiếp quá, không bận quần áo vào đi.

Giờ thì Vũ mới biết là trên người chàng không một mảnh vải che thân.

– Hihi, Vũ vội quá không để ý gì hết. Mà ủa, chị Lan đâu rồi mẹ.

– Nó dặn nay đi dự sinh nhật bạn đến tối khuya mới về.

– Hi, nếu vậy thì khỏi mặc quần áo chi cho mệt ra. Cứ thế này cho thoải mái.

– Không được, nhìn ghê lắm. Lên mặc quần áo đi.

– Hứ, ghê. Ghê mà ai đêm qua dữ quá đi.

– Hi, có mà anh mới dữ í. Làm người ta xỉu biết bao lần.

Nói tới đó gương mặt Kiều ửng đỏ sung sướng, gương mặt nàng hôm nay tươi tỉnh rạng rỡ lạ thường. Vẻ tiều tụy, mệt mỏi đã không còn nữa mà thay vào đó là sự rạng rỡ, hạnh phúc như thời còn đôi mươi vậy.

– Dữ nè, xoay người Kiều lại Vũ ôm hôn nghiến ngấu.

– Ưm… ưm… để lát mẹ yêu. Giờ đang nấu dở mà.

– Thì mẹ cứ nấu đi, ai làm việc người nấy.

Nói xong Vũ xoay người Kiều lại nấu tiếp khiến nàng chưng hửng như tiếc nuối điều gì. Rồi bỗng “soạt, soạt…” thì ra Vũ chưa từ bỏ ý định, chàng đưa liền bàn tay luồn lên từ chiếc váy ngủ mà sờ soạng âm hộ của Kiều.

– Ứ… ứ… Vũ đừng… Vũ…

Đúng như Vũ nghĩ, vì chỉ có hai người ở nhà nên Kiều cũng chẳng buồn mặc cả quần lót nữa nên chàng dễ dàng mà dùng tay tiến sâu vào trong cái lồn đã ướt nhoẹt nước từ lúc nào rồi. Dùng tay ngoáy loạn xạ phía bên trong, Vũ làm hai gối Kiều khụy xuống mà không làm sao nấu tiếp được.

– Vũ hư quá, để mẹ nấu xong đã. Ứ… ứ…

Rút tay ra Vũ khiến Kiều có lại một giây phút hoàn hồn, buông đôi đũa nấu ra Kiều xoay người lại như tìm kiếm điều gì thì “vù” rất nhanh Vũ đã kề ngay gương mặt sát lại Kiều mà trao nụ hôn nồng ấm. Không chờ đợi nữa, Kiều cũng ôm chặt lấy Vũ mà tận hưởng sung sướng đam mê. Thấy Kiều đã nứng lắm rồi thì bỗng Vũ buông Kiều ra và xoay người Kiều lại kệ bếp:

– Thôi nghịch mẹ vậy đủ rồi, Vũ lên mặc quần áo đây.

Câu nói chưng hửng của Vũ khiến Kiều nghệt mặt ngơ ngác không hiểu chuyện gì, khi nàng đang dâng trào thì Vũ lại cắt phụt một cái để diều đứt dây mà tụt hết cảm xúc:

– Ừm, Vũ lên thay quần áo nhanh rồi xuống ăn cơm. Kiều nói với giọng đôi chút buồn buồn.

Một nụ cười tinh nghịch hiện trên gương mặt Vũ. Rồi chàng biến mất trong ánh nhìn ngoái lại của Kiều chứa như nuối tiếc và hụt hẫng.

– Ối… ối… ối! Ứ chết… chết mẹ Vũ ơi!

Thì ra chàng nào có bỏ đi mà là cúi người xuống luồn vào khe háng Kiều mà thọc đầu lên đưa lưỡi khoét sâu vào cái lồn đã mở cửa chan chứa nước của Kiều. Khuỵu người xuống Kiều không còn chịu nổi nữa, cơn sướng râm ran vừa lắng xuống lại ào ạt kéo về như thác lũ dồn dập. Tắt hẳn bếp nấu Kiều hai tay ôm đầu Vũ mà dí vào cái lồn nhoe nhoét nước của mình:

– Ôi! Ôi! Sướng… chết… mất! Ư… ư…

Không nghe thấy gì, Vũ cứ luồn sâu cái lưỡi nghịch ngợm vào âm đạo Kiều. Chàng cảm nhận rõ Kiều đang oằn oại sung sướng và chính chàng cũng đã nứng căng lên hết cỡ rồi. Chui ra khỏi cái váy, đặt người Kiều ôm lấy kệ bếp mà chổng mông ra mời gọi. Vũ vén chiếc váy lên mà liếm hết từ lỗ nhị rồi luồn lên khe bướm làm Kiều rên lên đầy sung sướng:

– Vũ ơi! Mẹ sướng… quá!

Biết mẹ đã sắp lên tới cao trào Vũ đứng người dậy cầm con cu gân guốc hùng dũng chĩa thẳng vào bướm Kiều đâm tới nhưng mục tiêu không phải là chui vào lỗ mà chỉ là sượt qua khe bướm mà ma sát bên ngoài.

– Ự… ự… ự…

Kiều đã thở Hồng hộc, người nặng nhọc vô lực nhưng thần trí còn chút tỉnh táo:

– Vũ ơi! Không được con ơi! Con mang bao vào.

Dâm thủy lênh láng giúp con cu Vũ trượt lên trượt xuống một cách dễ dàng. Xoay đầu Kiều lại Vũ tìm lưỡi Kiều mà hòa quyện làm một cùng tan chảy ra. Đúng vào thời điểm mà Kiều chuẩn bị ra thì:

– Vũ ơi! Mẹ…

Thình lình Vũ rút phụt một cái, con cu bóng nhẫy to tướng vẫn đang nhô cao ra khỏi khe bướm Kiều khiến nàng hụt hẫng mà quay phắt người lại.

– Ơ! Ơ! Vũ ơi! Mẹ sắp… ứ ứ…

Đặt lên môi Kiều nụ hôn nhẹ nhàng để ngăn Kiều nói hết rồi chàng rút ra:

– Mẹ nấu nốt đi để Vũ lên bận đồ rồi xuống ăn cơm. Vũ đói lắm, hết sức rồi.

– Ơ! Nhưng… nhưng…

– Nhưng gì hả mẹ, thôi con lên rồi xuống ngay đây.

Dứt lời Vũ chạy vù vù lên nhà mà con cu cứ ngặt lên ngặt xuống.

“Như thế mà kêu đói hả”? Kiều nghĩ thầm trong bụng. Đang trước cửa thiên đường mà bị lôi tuột trở lại, Kiều cau có hậm hực.

– Thì ra là muốn trêu hả? Được rồi, tối nay xem ai phải trả giá.

Haha. Kiều cười hoang dại rồi quay lại tiếp tục nấu nướng và cũng đồng thời ủ mưu cho kế hoạch sẽ diễn tiếp tối nay.

Bạn đang đọc truyện Loạn luân mẹ và con tại nguồn: http://truyen3x.xyz/loan-luan-me-va-con/

Về phần Ngọc, sau khi trở lại về nhà mà trong lòng khấp khởi hạnh phúc. Nàng vui vì giờ đã có thể hoàn toàn yên tâm vào Vũ mà bên Vũ trọn đời. Về tới nhà nàng chui ngay vô phòng mà hót líu lo như mùa xuân đang hé mở vậy. Tương lai hạnh phúc bên Vũ đang ngày một rực sáng khiến nàng hạnh phúc hơn khi nào hết. Nhận được tin nhắn của Vũ xong nàng yên tâm chìm vào giấc ngủ mà không chút lo âu nào cả.

Còn bà Hồng, sau khi tận mắt chứng kiến diễn biến tại bệnh viện bà vẫn còn hậm hực sao thằng Vũ không đá luôn một nhát chí mạng cho thằng đốn mạt toi luôn đi. Nhưng nghĩ lại bà lại hơi xót ruột tiếc rẻ con cu của hắn. Đời đúng là nghịch lý dở ương dở khùng, không gì là một chiều hoàn hảo cả. Về nhà thấy cả nhà im re vì cái Ngọc đã báo với lão Chiến rằng bà chỉ đi vô bệnh viện thăm người ốm nên lão Chiến yên tâm đi ngủ mà ngáy o o.

Nhìn vào phòng thấy lão Chiến đã ngủ làm bà chán nản, nhưng bà còn nhớ đến thằng Hùng. Đúng là chỉ có nó mới không làm gì hại mình, tặc lưỡi trong đầu bà nghĩ vậy. Bước nhanh qua phòng thằng Hùng thấy cửa phòng vẫn mở, bà đẩy cửa đi vào thấy phòng tối om còn thằng Hùng thì chắc đã ngủ.

– Quái lạ, có bao giờ nó ngủ giờ này đâu. Miệng bà lẩm bẩm…

– Hùng ơi! Con ngủ chưa?

Bà khẽ lay lay thằng Hùng nhưng nó vẫn bất động không nhúc nhích tí nào. Chắc đi chơi cả ngày mệt rồi nên ngủ sớm, bà thất vọng đi thay chiếc váy ngủ, bật chiếc đèn ngủ bé bé rồi leo lên bên cạnh thằng Hùng nằm vì sợ nó thức giấc. Được một lúc khi mà bà còn đang trăn trở về những gì diễn ra gần đây, bà nghĩ bụng thằng Vũ đúng là con người tốt. Biểu hiện của nó hôm nay quả rất đáng mặt nam nhi và ăn đứt cái thằng khốn nạn kia, bảo sao cái Ngọc lại mê nó đến thế.

Nghĩ tới đó bà nhớ lại buổi tối hôm sinh nhật cái Ngọc, nhìn trộm hai đứa nó lén lút với nhau khiến bà thấy rạo rực trong người. Đúng là ở cái tuổi hồi xuân phơi phới này, tâm trí của chị em phụ nữ đặt ở chuyện đó lại càng nhiều hơn bình thường. Đang mải mê suy nghĩ thì thằng Hùng bỗng trở mình, một tay đặt lên ngực của bà, còn chân thì gác lên đùi bà mà đầu gối thì chỗ nào không đặt lại đặt úp ngay lên mu lồn của bà làm bà bứt rứt khó chịu. Đang định hất tay nó ra thì thằng Hùng lại thay đổi tư thế, tay đặt lên giữa ngực còn đầu gối thì thụt xuống lọt hai khe háng rồi đột nhiên co lên mà chọc giữa cái lồn của bà.

“Thì ra là giả vờ ngủ hả? Để xem giả vờ như thế nào nào” bà nghĩ bụng.

Y như rằng chỉ một lát sau khi hiện trạng không đổi, bà Hồng thì nằm im chịu trận giả vờ đã say ngủ. Lúc ấy mới đến lượt thằng Hùng lật đật mò dậy mà tiến sát đến người bà. Cái tay khẽ luồn xuống định hất ngược cái váy ngủ lên nhưng đang gặp khó vì nó sợ bà giật mình tỉnh dậy thì khó làm ăn. Đang loay hoay không biết làm thế nào thì đột nhiên bà Hồng trở mình làm nó lựa thế kéo ngược chiếc váy lên một cách dễ dàng.

“Trời ơi, hôm nay mẹ không mặc quần lót.” Nó thầm sướng kêu lên.

Lò dò tiến sát đến khe háng của bà nó mò tìm cách tiếp cận cái lồn của bà. Đang gặp khó khăn vì khe quá hẹp thì bà Hồng lại đột nhiên trở người rồi dạng hai chân to ra mà suýt đập vào người nó làm nó sợ sệt mà lùi lại. Khi yên tĩnh đã trở lại, cái tư thế mà cái mu ngửa mặt nhìn trần nhà này của bà Hồng làm thằng Hùng không nhịn nổi nữa. Nó chui tọt vào giữa háng bà mà cúi mặt xuống úp vào cái mu cao đang nhô lên mời gọi của bà. Cái cảm giác lén lút xem lẫn nhục dục này làm đầu óc thằng Hùng mê mẩn hưng phấn. Còn bà Hồng thì cái cảm giác giả vờ say ngủ mới lạ này cũng khiến bà đê mê hưng phấn không kém gì thằng Hùng cả.

Sau một thời gian ổn định, hít hà cái mùi hơi ngái tiết ra từ cái lồn âm ỉ của bà Hồng thì Hùng cuối cùng đã chọc lưỡi luồn sâu vào khe bướm của bà Hồng. Dù cố gắng nhịn nhưng miệng bà vẫn tự phát ra âm thanh ư ứ khiến thằng Hùng giật mình rút lưỡi ra. Sau một hồi không động tĩnh gì, thằng Hùng mới yên tâm tiếp tục. Nó lại chọc sâu cái lưỡi vào mà ngọ nguậy khắp bên trong âm đạo của bà. Không thể nằm yên được người bà Hồng cong lên sung sướng đón nhận cái đê mê khoái lạc từ cái lưỡi ma quái của thằng Hùng tạo ra.

Thằng Hùng thì đã mặc quên tất cả, nó mặc kệ cử động của bà Hồng ra sao mà dùng tay đặt lên hông bà mà bú cho tiện. Thằng Hùng cứ như kẻ nghiện bú liếm hoài không chán làm cho hơi thở của bà Hồng nặng nhọc phát ra thành tiếng nhưng bà vẫn cố gắng nằm im tận hưởng khoái lạc mà thằng Hùng mang lại. Liếm một hồi rõ lâu, thằng Hùng rút lưỡi ra mà tuột nhanh cái quần đùi xuống lôi con cu nóng hổi đã rỉ nước ra mà kê ngay cửa âm đạo của bà Hồng.

Cảm nhận rõ thằng con đang định làm gì, bà muốn ngăn nó lại nhưng không lẽ bây giờ tỉnh dậy thì nó sẽ biết mình giả vờ ngủ từ nãy tới giờ. Còn nếu không ngăn nó lại thì không biết mọi chuyện sẽ thế nào nữa. Đang mải nghĩ ngợi trong đầu thì:

“Ót.”

Đã quá trễ, thằng Hùng đã nhét con cu cứng bóng chui tọt vào lỗ lồn của bà. Vậy là xong rồi, hỏng hết rồi, bà đã làm hại thằng con của bà rồi. Trong đêm tối giọt nước mắt khẽ trượt trên mi rồi lăn dài qua khóe mắt bà Hồng mà rơi xuống cái nệm êm ái. Ban đầu thằng Hùng còn nhẹ nhàng thụt ra thụt vào, nhưng sau khi đã quen dần với nhịp độ thì tốc độ nó nhấp càng lúc càng tăng lên khiến bà Hồng quên đi sự ân hận mà tận hưởng cái cảm giác sung sướng từ phía dưới Lan tỏa khắp toàn thân. Được một hồi thì bà Hồng bất giác rên lên khe khẽ vì không nhịn nổi nữa:

– Ưm ưm sướng… sướng quá…

Câu rên khẽ của bà lại càng làm thằng Hùng hăng máu hơn. Nó không còn sợ sệt gì nữa mà chồm lên hai tay bóp chặt hai vú bà Hồng mà nắn bóp còn ở dưới thì con cu vẫn không ngừng thò ra thụt vào với tốc độ chóng mặt.

Đã không chịu nổi nữa bà Hồng đã lên tới đỉnh điểm sung sướng, toàn thân run rẩy, cái lồn thì co bóp thật chặt con cu thằng Hùng như muốn ăn tươi nuốt sống con cu của nó vậy.

– Hùng ơi! Mẹ chết mất.

Nghe thấy thì thằng Hùng giờ đã biết bà Hồng đã tỉnh ngủ nhưng nằm yên chịu trận nên nó lại càng làm tới mà ráng thúc nhanh, mạnh hơn nữa. Phòng có cách âm nhưng không phải hoàn toàn nên những tiếng dập nghe phầm phập to tổ chảng còn vọng cả ra ngoài, rồi là bà Hồng rên la cũng ngày một lớn nhưng cũng may là cả nhà đã ngủ say nên không ai biết gì.

– Ối! Ối! Hự hự…

Bà Hồng toàn thân run như cầy sấy, đầu óc mê man, cái lồn thì co bóp dữ dội làm thằng Hùng lên đến đỉnh điểm, nó rùng mình một cái ôm chặt bà Hồng rồi bắn xối xả ngập đầy tinh trùng trong âm đạo bà. Cả hai cùng mệt mà vật ra, thằng Hùng nằm nguyên tại chỗ đè lên cơ thể bà Hồng, con cu xỉu dần rồi tuột ra khỏi lỗ lồn nhoe nhoét hỗn tạp nước nhờn và tinh dịch. Bà Hồng vừa trải qua trận sướng mê ly mà chưa bao giờ bà cảm nhận được, thầm cảm ơn thằng con bé bỏng nhưng cũng vẫn trách yêu:

– Sư cha anh, sao anh dám.

Thằng Hùng biết mẹ nó sướng đến phát điên lên nên không sợ bà trách móc, nó cười trừ:

– Hì, tại vì mẹ đẹp quá, con không chịu nổi.

– Mà anh ăn cái gì sao mà khỏe dữ thế? Làm thế thì chết con nhà người ta à?

– Chết gì hả mẹ? Sướng thế còn gì.

Bà Hồng tít mắt cười vì thằng con vẫn còn ngây dại:

– Ừ thì sướng, nhưng mệt.

– Mệt thì nghỉ đi, tí nữa lại làm tiếp.

– Trời, vẫn còn đủ sức sao?

– Còn khỏe lắm, hihi.

Bà Hồng nghe thấy vậy thì mừng thầm, thôi thì đã rồi. Mình đành chiều nó vậy, dù sao nó cũng vẫn là đứa con ngoan, không ảnh hưởng gì nhiều.

Nằm sờ mó nhau một lát sau đó đi tiếp ca 2 rồi cả hai chìm vào giấc ngủ êm đềm.

Chương trước Chương tiếp
Loading...