Lớp học 12A7

Chương 34



Phần 34

Thùy Vy nâng ly rượu, uống một hơi cạn sạch. Nàng bất ngờ đứng lên trước ánh mắt ngạc nhiên của Ngạo Thiên và Peter Hoàng. Chiếc váy ngắn hơi vén lên cao, nàng cũng chẳng buồn chú ý. Thùy Vy mím môi từng bước đi về sàn nhảy. Nàng cố tình đứng một bên song song với Phương Hồng, khẳng định mình rất tự tin so kè với cô ta.

Ngạo Thiên dựa vào sofa, ánh mắt thú vị theo dõi Thùy Vy. Hắn biết Thùy Vy từng làm việc thân cận với giới showbiz. Nhưng hắn nghĩ với bản tính hay ngượng ngùng của nàng, nếu đến những nơi như thế này, cùng lắm nàng chỉ nhúng nhảy đôi chút lấy lệ, như đa số phụ nữ ngoài kia.

Tiếng nhạc bắt đầu chuyển giao. Một đoạn âm thanh huyền ảo nhẹ nhàng. Dưới ánh đèn vàng rung động, làn khói trắng bao quanh cơ thể Thùy Vy. Nàng nhắm mắt, bắt đầu chuyển động cơ thể.

– Oh… My god…

Lần này là Peter Hoàng thản thốt la lên. Ngạo Thiên cũng sững sờ nhìn Thùy Vy. Nàng đang nhảy. Không những nàng biết nhảy mà cực kì điêu luyện. Hai cánh tay nàng như hai con rắn không xương uốn lượn như đang vuốt ve từng đường cong cơ thể. Điệu nhảy của Thùy Vy hoàn toàn mới lạ nhưng tự nhiên như thể nàng sinh ra đã biết làm như vậy. Hai người đàn ông trong phòng thẫn thờ. Peter Hoàng hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm vào cơ thể uyển chuyển của Thùy Vy. Ngay cả Phương Hồng khí thế hừng hực bên cạnh cũng bị phân tâm thu hút.

Nhạc dần chuyển sang sôi động mạnh mẽ. Thùy Vy bất ngờ tung người lên như một cánh én chao lượn. Nàng bắt lấy thanh inox, cả cơ thể xoay quanh cây trụ trơn nhẵn. Cặp đùi thon dài của Thùy Vy nhẹ nhàng quặp vào thanh cột, cả người buông thỏng như không trọng lượng xoay một vòng, mái tóc đen oang xổ tung tuyệt đẹp. Chiếc váy nàng xốc cao lên. Một chiếc quần lót mỏng manh thấp thoáng lộ ra, khêu gợi đến cùng cực trước ánh mắt há hốc của Ngạo Thiên và Peter Hoàng. Peter Hoànghhg lau mồ hôi lấp tấm trên trán, gã thấy mình hôm nay thất bại thảm hại. Nhưng ánh mắt gã vẫn không dứt ra được hình ảnh Thùy Vy trên sàn nhảy.

Phương Hồng sau chút lúng túng, khẽ cười tủm tỉm, vừa nhúng nhảy vừa đi xuống từng bước về phía Ngạo Thiên. Hắn cũng biết cô ta đang muốn tiếp tục giở trò để trêu tức Thùy Vy. Nhưng không sao?! Đêm nay Ngạo Thiên có mục đích riêng của mình. Hắn đã chuẩn bị tinh thần chịu đựng cơn giận dữ của nàng.

Ngạo Thiên khoát hai tay lên ghế sofa, ánh mắt nhìn Phương Hồng chợt như say như mê. Cô ta chống hai tay lên vai hắn, bắt đầu uốn éo một vũ điệu khiêu khích. Hai bầu vú căng tròn của Phương Hồng cọ sát quanh mặt Ngạo Thiên. Hắn không khách sáo vụt mặt vào hít hà cười sảng khoái. Cặp chân thon dài của cô đứng thẳng, cặp mông ưỡn ra phía sau. Chiếc váy ngắn tuột lên thật cao lộ cả chiếc quần lót đỏ bao phủ một vùng mu no tròn.

Thùy Vy nhíu chặt lông mày. Nàng thật sự giận dữ vì hành động ngả ngớn quá đáng của Phương Hồng. Càng giận hơn biểu hiện ham hố thích thú của Ngạo Thiên. Thùy Vy chưa bao giờ biết ghen vì không có cơ hội để ghen. Nhưng lần này máu nóng nàng bắt đầu sôi lên từng đợt. Tại sao Ngạo Thiên lại hành động như vậy?! Hắn thích xem nàng nổi cơn ghen lên sao? Thùy Vy nhảy chậm lại. Chợt nàng nhìn thấy ánh mắt Ngạo Thiên nhìn lên mình. Ánh mắt lưu manh ngạo mạn như thách thức ấy đã lâu nàng không gặp lại. Thùy Vy mím môi tức giận… Nàng chậm chậm đi về hướng Peter Hoàng.

Peter Hoàng thấy tim mình đập rất nhanh khi Thùy Vy bước đến trước người gã. Ánh mắt nàng như thiêu đốt linh hồn gã. Khuôn mặt tuyệt đẹp hơi ửng đỏ hồng hào như mận đào chín. Thùy Vy quỳ một bên gối sát đùi gã, bất ngờ chân khi mở rộng quỳ sang bên này. Peter Hoàng thấy cổ họng mình khô khốc khi nhìn xuống khoảng trống lộ ra giữa hai chân mở rộng của nàng.

Một chiếc quần lót hồng nhỏ xíu phơi bày trước mắt gã. Lớp vải ren mỏng manh không che hết được màu sắc hồng hào phơn phớt những sợi lông tơ. Thùy Vy mím môi mặc kệ ánh mắt khao khát của gã. Vịnh lấy đôi vai to lớn trước mặt, cơ thể nàng tiếp tục uốn éo theo điệu nhạc. Hắn phấn khích đặt tay lên bờ eo nàng, cảm nhận được cả sự uyển chuyển của vòng bụng phẳng lì tuyệt đẹp của nàng.

– Ahhh…

Trong tiếng nhạc cuồng loạn, Thùy Vy như nghe được cả âm thanh rên rỉ của Phương Hồng. Cô ta xoay ngược người với Ngạo Thiên. Hai chân mở rộng, váy kéo cao đến eo, phô bày cả phần hạ thể nuột nà bên dưới chỉ che đậy bởi một chiếc quần lót đỏ nhỏ xíu. Hạ thể cô ta uyển chuyển nhịp nhàng cọ sát lên khối u giữa hai chân Ngạo Thiên. Hắn lại ra vẻ rất hưởng thụ, tay bấu chặt bờ eo, đè xuống.

Thùy Vy mặt nóng rang. Ngạo Thiên thậm chí không thèm chú ý đến nàng đang làm gì?! Hắn chỉ quan tâm đến cô ả lẳng lơ kia. Thùy Vy mím môi, trùng người thấp xuống. Kéo hai tay Peter đặt lên cặp mông tròn trịa của mình. Gã say mê tận hưởng cảm giác co dãn mềm mại của nàng. Hai tay gã xoa nắn, khi hạ thể nàng không ngừng cọ sát lên khúc thịt cứng ngắt dưới quần gã.

Peter Hoàng ngẩng đầu tìm đến đôi môi Thùy Vy. Nàng choàng tay qua cổ gã, thản nhiên đón nhận. Thùy Vy có thể ngửi được mùi rượu thơm nồng trên lưỡi hắn, không ngừng tìm kiếm đường vào trên đôi môi khép chặt của nàng. Áo ngực nàng chợt buông lỏng, hai bầu vú căng tròn cộm rõ trong lớp vải ren mỏng manh. Peter Hoàng vùi mặt vào trũng sâu hun hút của Thùy Vy, say mê hít hà mùi hương cơ thể nàng.

– Ôi…

Tiếng rên rỉ nỉ non của Phương Hồng dù rất nhỏ, không hiểu sao vẫn lọt vào tai Thùy Vy ngăn cách khỏi âm thanh sôi động bên ngoài. Thùy Vy thở hổn hển dưới những nụ hôn tới tấp bất tận của Peter Hoàng. Đôi mắt nàng nhìn sang bên kia. Bất chợt mọi thứ như ngừng lại trong mắt nàng. Phương Hồng không còn nhấp nhổm trên người Ngạo Thiên. Cô ta quỳ gối dưới sàn giữa hai chân mở rộng của Ngạo Thiên.

Mặt cô ta vục vào hạ thể hắn. Miệng há lớn, gò má cộm rõ lên một khối u to lớn. Nàng đang chứng kiến điều nàng không bao giờ muốn tin. Dương vật căng cứng của Ngạo Thiên đang nằm trong miệng một người phụ nữ khác. Nếu là bé Nhi, bé Tình thậm chí Huyền Như, Thùy Vy cũng không cảm thấy khó chịu ray rứt như vậy… Nhưng cô ả lăng loàn kia lại đang chiếm hữu cơ thể Ngạo Thiên. Thùy Vy thấy cơ thể mình mềm rũ như không còn sức sống.

– Chúng ta đi chỗ khác thôi… – Thùy Vy bất ngờ nói với Peter Hoàng.

– Em muốn đi đâu? – Peter hỏi, chợt thấy mình ngu ngốc.

– Đi đâu cũng được… Tùy anh… miễn là đi ra khỏi đây…

Khi Thùy Vy khoát tay Peter Hoàng bước ra khỏi phòng. Ngạo Thiên sửng sốt, đẩy Phương Hồng ra. Nhưng cô ta cứ bám víu chặt lấy người hắn. Miệng ư ử thèm thuồng nuốt trọn cái dương vật to lớn của hắn.

– Tránh ra… – Ngạo Thiên gầm lên, đẩy mạnh.

– Sao?! Không diễn nốt vở kịch à? – Phương Hồng ngã ngữa ra bàn, tay chùi khóe miệng, tươi cười.

– Đây là của cô… – Ngạo Thiên rút trong bóp 5 tờ đô la mới cóng, ném xuống bàn.

– Xem kìa… Anh tưởng tôi cần tiền thật sao?! Nếu không phải anh đẹp trai, đừng nói bao nhiêu đây… Mười lần tôi cũng không chấp nhận đâu. – Phương Hồng mắt hơi đỏ, rõ ràng đã bị chạm tự ái.

– Tùy cô… – Ngạo Thiên bỏ mặc cô ta tức tối, hắn lao nhanh ra khỏi phòng đuổi theo Thùy Vy.

Bên ngoài như một thế giới khác, đông nghịt nam nữ lố nhố điên cuồng tiếng nhạc đinh tai nhức óc. Ngạo Thiên nghiến răng chen vào đám người đi về cửa ra vào. Ra tới bên ngoài, hắn nhìn quanh quất khắp nơi. Chợt thấy dáng người bệ vệ của Peter Hoàng vừa bước lên một chiếc Hummer đen bóng. Bên trong cửa sổ ghế phụ, Thùy Vy cúi đầu im lặng. Chiếc xe chậm chậm lăn bánh.

– Không… Vy… Đừng đi…

Ngạo Thiên lao ra đường đuổi theo. Hắn vội vã nhìn quanh tìm kiếm một chiếc taxi nhưng dòng xe lũ lượt vượt qua như kéo đi một chút hy vọng còn lại. Ngạo Thiên bấm số điện thoại Thùy Vy, nàng đã tắt máy. Hắn ngồi bệt xuống bên vệ đường. Ngạo Thiên rút điếu thuốc run run đặt lên môi… cầm bật lửa lên lại để xuống. Hắn đã sai rồi! Hắn nghĩ mình kiểm soát được tất cả mọi thứ… Kiểm soát Peter, kiểm soát Phương Hồng, kiểm soát bản thân mình… Nhưng hắn đã sai lầm khi nghĩ mình có thể kiểm soát cảm xúc của Thùy Vy.

Mọi chuyện trong kế hoạch sẽ không đi quá xa… Hắn chỉ muốn tìm cho Thùy Vy chút cảm giác mới lạ, chỉ thế thôi… Nàng có lẽ đã rất giận hắn. Trong cơn tức giận, nàng sẽ làm ra chuyện gì? Lòng Ngạo Thiên ray rứt mãnh liệt. Ánh mắt hắn lạc lõng thất thần vô định nhìn vào làn xe vùn vụt qua trước mặt.

Bạn đang đọc truyện Lớp học 12A7 tại nguồn: http://truyen3x.xyz/lop-hoc-12a7/

Chiếc Hummer đen bóng đỗ lại trước một khách sạn năm sao sang trọng. Peter Hoàng vẻ mặt sáng rỡ như vừa trúng độc đắc vội vàng bước qua mở cửa cho Thùy Vy. Nàng mỉm cười gượng gạo, đưa tay cho gã đỡ. Nàng không hiểu mình đến đây làm gì?! Nàng không muốn làm chuyện này với Peter Hoàng, nhưng nàng vẫn khoát tay gã, chân nàng vẫn bước theo gã. Nàng đang muốn làm gì?! Trả thù Ngạo Thiên sao?! Làm hắn đau lòng sao?! Lòng hắn tan nát thì trái tim của nàng liệu có còn nguyên vẹn?!

Liên miên những suy nghĩ không dứt trong đầu Thùy Vy. Nàng tự hỏi, tự trả lời. Cho đến khi cánh cửa phòng đóng sập sau lưng, nàng mới giật mình hoảng sợ. Nàng đã thật sự bước chân vào phòng khách sạn với một người đàn ông khác.

Thùy Vy đứng tựa lưng vào cửa, hai tay khoanh trước ngực, khuôn mặt xinh đẹp lúc tái lúc đỏ. Peter cầm chai ly rượu vang và một cái ly, bước đến tươi cười ấm áp:

– Mời em…

Gã rót một ly rượu, nhẹ nhàng mời Thùy Vy. Nàng thoáng chần chừ, đón lấy ly rượu, uống một ngụm nhỏ. Peter Hoàng nhẹ nhàng choàng qua eo nàng, kéo cơ thể mềm mại của nàng lại gần, nhẹ nhàng đặt lên môi nàng một nụ hôn. Môi Thùy Vy mím chặt, nhìn gương mặt đàn ông lạ lẫm ngay sát bên cạnh. Trong đầu nàng còn lởn vởn cảnh tượng cô gái kia rên rỉ ư ử thèm thuồng ngậm mút dương vật Ngạo Thiên. Đầu óc nàng trống rỗng không có gì ngoài hình ảnh đó. Đôi mắt nàng chợt nhắm lại, miệng hé mở. Đôi môi ấm áp của Thùy Vy còn vương vấn nồng nàng hương rượu vang, lưỡi gã len lỏi tìm vào như hút cạn từng giọt.

– Uống rượu trên môi em ngon tuyệt vời…

Peter chậm rãi rót rượu, đưa cho nàng, rồi lại uống từ đôi môi mềm mại của nàng. Gương mặt Thùy Vy ửng đỏ, đôi môi mềm mại hé mở chào đón gã. Chưa có ai làm như thế với nàng? Thật nhẹ nhàng, không hấp tấp vội vã, chỉ đơn thuần uống rượu bằng một cách làm tim nàng nhộn nhạo thấp thỏm. Từ lúc nào, Thùy Vy đã ngồi trên đùi Peter, choàng tay qua cổ gã để truyền từng dòng rượu thơm qua miệng gã.

Men rượu thật thơm, làm Thùy Vy mơn mang dễ chịu. Những giọt rượu vương vãi rơi xuống cổ nàng, rơi xuống hai bầu vú trần trụi dưới lớp vải mỏng manh đều được Peter hút lấy say mê. Bộ ria mép của gã xuyên qua lớp vải mỏng làm cơ thể nàng ray rứt. Cặp đùi thon dài trắng muốt của nàng thoải mái buông thỏng, chiếc váy kéo cao lộ ra cả chiếc quần lót ren nhỏ xíu đáng yêu.

Choàng tay qua cổ Peter, cơ thể nàng nhẹ bỗng, một cảm giác mềm mại thơm mát khi lưng nàng được đặt xuống giường. Peter tiếp tục hôn, những nụ hôn nóng bỏng không bao giờ dứt trên khắp cơ thể Thùy Vy. Bàn tay ấm áp của gã vuốt ve dọc hai đùi, rồi chậm chậm mân mê phần đáy quần lót mềm mại ẩm ướt của nàng.

– Ư…

Chương trước Chương tiếp
Loading...