Máy bay thích khổ dâm
Chương 8
Đồng hồ đã điểm qua 5 giờ chiều nhưng ngoài trời vẫn còn rất sáng.
Tùng nhìn tấm hình chụp cả gia đình đang để trên cái kệ ở góc tường phòng khách, hình được chụp cách đây khoảng 2 tuần. Cũng gia đình 4 người đó, nhưng giờ mọi thứ đã thay đổi quá nhiều. Trong tấm hình anh em nó đang đứng ở phòng khách, tay cầm sợi dây xích cổ 2 người đàn bà đang quỳ ở bên dưới. Thật khó để diễn tả được tâm trạng của 2 người đàn bà đó, họ từng là những người quyền lực cao nhất trong nhà, giờ đang ngoan ngoãn quỳ dưới đất, cơ thể chằng chịt vết roi và sẹo… ánh mắt chỉ còn chất chứa sự cam chịu và sợ hãi. Đùi bà ngoại nó hơi khép lại do vết thương chưa lành, kế bên tấm hình là cái âm vật xỏ khoen của bà đang ngâm trong 1 cái lọ dung dịch formaldehyde. Cái lồn được bảo quản rất tốt, sau 3 tuần nhìn vẫn như mới cắt ra dù đã chuyển sang màu hơi tái, hột le phồng to rất gợi dục do anh nó đã thiến bà ngoại khi bà gần như đang trong trạng thái cương cứng nhất.
Nếu cuộc sống mới mở ra chân trời hoàn toàn khác cho thằng Minh, khi nó chẳng khác nào con quỷ dữ đã thoát khỏi phong ấn, giờ đây không còn gì có thể kìm hãm được. Thì với thằng Tùng lại khác, nó lại không thật sự thấy thoải mái với cuộc sống này dù đã được trải nghiệm nhiều về thế giới của tình dục và bạo dâm, những thứ mà nó từng mơ ước trước đây. Vẫn là sự tù túng đó, chỉ khác là thay vì nghe lời 2 bà thì giờ chủ nhân mới trong nhà là anh trai nó, thậm chí nhiều lúc nó còn thấy sợ anh nó hơn cả bà ngoại trước kia. Lại nói về bà ngoại, đã lâu Tùng không gặp bà sau lần cả nhà chụp chung tấm hình này. Vì Minh rất căm ghét bà ngoại nó khiến bà luôn là slave mà nó muốn sở hữu nhất, ngay khi bắt được bà nó đã cải tạo căn phòng ngủ của bà thành căn phòng đặc biệt và giam luôn bà trong đó để dùng bà cho bất cứ trò gì mà nó nghĩ ra. Minh muốn sở hữu riêng bà ngoại, một phần nó cũng cảm thấy không tin tưởng và cũng không thích tính cách có phần yếu đuối của thằng em. Nó không cho thằng Tùng bước vào căn phòng này, chỉ cho em nó sử dụng bà Lệ, tất nhiên cũng phải theo cách mà nó muốn. Căn phòng của bà ngoại giờ đây luôn khóa, Tùng chỉ biết là bà ngoại còn sống qua những tiếng la hét của bà thỉnh thoảng phát ra từ bên trong.
Tùng rút cặc ra khỏi miệng bà Lệ lúc này đang quỳ bên dưới chân nó, cầm sợi dây xích kéo bà bò về cái chuồng ở góc phòng khách. Cái chuồng được anh nó đặt làm vừa khít với thân người bà, vách trước và vách sau đều được khoét 1 lỗ khoảng 4 cm. Tùng lấy 2 con cặc giả loại lớn, một cái lắp qua cái lỗ ở vách trước nhét sâu vào miệng bà Lệ, cái còn lại lắp vào lỗ của vách sau đi vào âm đạo của bà. Cái chuồng đã rất chật chội, lại thêm 2 con cặc giả khóa ở 2 đầu khiến bà Lệ gần như không thể di chuyển dù chỉ là một cử động nhỏ.
Tùng đậy nắp chuồng lại và đi về phía căn phòng của bà ngoại, nhìn chằm chằm vào cái chìa đang cắm trên ổ khóa. Hôm nay anh Minh của nó vừa đi ra ngoài dự sinh nhật bạn, có lẽ hơi vội nên anh nó quên rút chiếc chìa khóa cửa phòng. Không dễ gì có được cơ hội này, dù Tùng sợ anh nó, nhưng sự tò mò thôi thúc nó phải bước vào căn phòng phía trước.
“Cạch”, Tùng xoay chìa khóa, cửa phòng từ từ mở ra. Căn phòng ngủ của bà nó lúc xưa giờ đã trở nên u ám hơn rất nhiều, phảng phất mùi tinh dịch và dâm thủy, có vẻ anh nó vừa “chơi” bà trước khi đi. Tim Tùng đập mạnh khi thấy bà nó đang ở giữa phòng, đầu bị trùm kín, tay và chân bị trói banh ra 2 bên, dưới nền đất là 1 ống TFD đang nằm lăn lóc… Nhưng điều mà Tùng chú ý nhất là cái lỗ nằm giữa 2 chân bà nó. Có người thậm chí từng nói, âm đạo gần như là nơi thiêng liêng và khó tiếp cận nhất của người phụ nữ, một khi bạn đã chạm vào nó thì gần như bạn đã có tất cả. Vậy mà giờ đây sau khi âm vật và 2 mép lồn đã bị cắt bỏ, hoàn toàn không còn gì che chắn và bảo vệ, cửa âm đạo – nơi dẫn vào cái nơi linh thiêng ấy của bà ngoại đang mở toang trước mặt nó. Ở khoảng cách hơn 1m này mà Tùng vẫn có thể nhìn thấy rõ các cơ âm đạo dưới tác dụng còn lại của thuốc TFD vẫn đang co bóp mãnh liệt bên trong cái lỗ hồng hồng và cả 1 ít tinh dịch của anh nó còn đọng lại. Phần thân dưới của bà thỉnh thoảng co giật do bị kích thích của thuốc.
Nghe tiếng người bước vào, bà Hạnh thút thít cố nén tiếng khóc, người bà run lên bần bật vì khiếp sợ khi tay thằng Tùng chạm vào bà. Tùng tháo chiếc quần lót đang chùm kín đầu bà nó ra, cặp mắt ngấn lệ của bà Hạnh tròn xoe ngạc nhiên khi thấy trước mặt bà không phải là Minh mà là thằng Tùng, đứa cháu mà thường ngày bà vẫn yêu thương hơn. Bà muốn nói điều gì đó nhưng lại không dám, bây giờ nó cũng đã là chủ nhân của bà. Tâm trạng của Tùng lúc này cũng rất hỗn độn, nó có sở thích bạo dâm nhưng có lẽ không quá cực đoan như anh nó, sự hà khắc hằng ngày của bà ngoại chỉ làm nó cảm thấy hơi ngột ngạt chứ nó cũng không căm ghét bà như anh. Đứng trước bà lúc này, Tùng vẫn cảm thấy có gì đó hơi kính sợ, tuy nhiên khung cảnh gợi dục trước mắt cũng đánh thức bản năng tự nhiên của nó khi dương vật của nó đã cương cứng từ lúc nào không hay.
– “… ngoan nào… đừng sợ”. Tùng nói lắp bắp. Nó kéo đầu và đặt lên môi bà một nụ hôn, lưỡi nó tách môi bà đi vào trong quyện lấy lưỡi của bà. Biết là loạn luân nhưng bà Hạnh thoáng xúc động, mà thật ra bây giờ đối với bà mọi giới hạn không còn có ý nghĩa gì nữa, bà giờ đây đã quen với cuộc sống của một sinh vật cấp thấp. Bà xúc động còn vì do gần cả tháng nay, miệng của bà chỉ toàn dùng như cái lỗ để thằng Minh nhét chim vào chịch một cách thô bạo thì hôm nay thằng Tùng lại dùng theo cách này, tự nhiên lại làm bà cảm thấy được xoa dịu đôi chút. Tùng cởi quần ra, cặc nó đã bắt đầu đi vào âm đạo của bà. Bị trói banh ra trong tư thế này lại thêm lồn đã bị thiến sát mép bên ngoài nên cây cặc thẳng cứng của thằng Tùng dễ dàng đi vào bên trong cái lỗ đã mở toang bên dưới. Có thể nói việc anh Minh dùng thuốc kích dục cực mạnh như TFD sau khi thiến âm vật của bà ngoại là hành động tàn nhẫn vô cùng, khiến bà nó trải qua cơn nứng cùng cực nhưng lại không thể lên đỉnh được, toàn thân như có muôn vạn mũi kim chích. Tuy nhiên điều này lại làm các cơ lồn của bà ngoại co thắt mãnh liệt để cố gắng giải tỏa trong tuyệt vọng, nhờ đó mang lại nhiều khoái cảm hơn cho người chủ. Cặc của Tùng vừa đi vào bên trong thì đã bị các cơ lồn của bà ngoại bám chặt lấy, ép sát và co bóp mạnh như những cái giác hút dọc theo thân dương vật của nó. Tùng trợn mắt lên rên nhẹ, đây là lần thứ 2 nó chơi bà ngoại, nhưng cảm giác lần này khác hẳn lần đầu, phải nói là sướng hơn rất nhiều. Tùng nhớ lại lời của anh nó nói – “Cảm giác lên đỉnh chỉ nên là đặc quyền của giai cấp thống trị. Slave sống với một mục đích duy nhất là phục vụ chủ nhân, việc đạt cực khoái chỉ làm bọn nó sao nhãng nhiệm vụ”. Mặc dù không hoàn toàn đồng tình với sự tàn ác của anh, nhưng việc biết cách dùng các đĩ già sao cho vui cho sướng thì có lẽ anh nó là bậc thầy… cứ thế 2 người một chủ – một slave, một trẻ – một già quyện chặt vào nhau. Lưỡi Tùng vẫn quấn lấy lưỡi bà trong khi nửa thân dưới của nó dập ngày càng mạnh hơn thành những tiếng bành bạch vang lên trong không gian tĩnh lặng. Được một lúc sau thằng Tùng bắt đầu rùng mình, từng dòng tinh dịch bắn xối xả vào cái lỗ lồn giữa 2 chân bà nó. Tùng rút cặc ra nhìn vào cái lỗ đó, nơi anh nó đã biến nó thành một cỗ máy thực sự đang không ngừng co bóp để hút hết tinh dịch mà Tùng vừa phóng ra vào trong. Tùng nhìn ánh mắt tuyệt vọng của bà mà thoáng thấy tội nghiệp cho bà nó, bản án dành cho bà quá nặng khi biến cuộc đời còn lại của bà thành nô lệ tình dục mà không còn khả năng đạt cực khoái được nữa. Nó hôn nhẹ lên chán bà:
– “Tôi… sẽ đưa bà ra khỏi đây. Nhưng chuyện hôm nay tuyệt đối không được lộ ra, bà hiểu chứ”
Bà Hạnh nhìn nó khẽ gật đầu, bà không dám nghĩ tương lai bà sẽ thế nào, bà chỉ cảm thấy thằng Tùng có lẽ sẽ đối xử với bà còn có chút xót thương so với thằng anh quỷ dữ của nó. Tùng lấy chiếc quần lót chùm lại lên đầu bà nó, lau sạch tinh dịch của nó vươn vãi trên sàn, bước ra ngoài và khóa cửa lại.
… Bạn đang đọc truyện Máy bay thích khổ dâm tại nguồn: http://truyen3x.xyz/may-bay-thich-kho-dam/
Sau hôm đó Tùng lên kế hoạch và chuẩn bị đồ đạc sẵn sàng chỉ chờ thời cơ đến. Chỉ một tuần sau đó, cơ hội rồi cũng đến khi ăn cơm trưa xong Minh bảo với em nó là sẽ đi mua vài món đồ đến chiều tối mới về. Tùng không muốn bỏ qua cơ hội này, nó thật sự muốn một cuộc sống tự do hơn có thể làm những điều mình thích, hơn nữa nó biết rằng bà nó không thể sống được lâu với mức độ sử dụng như phá và tra tấn tàn nhẫn của anh nó. Đôi khi nó có cảm giác lời anh nó từng nói sẽ tìm cách xé tách 2 quả mông của bà nó ra khỏi nhau không phải là lời đe dọa xuông chỉ để nói cho sướng miệng…
Tùng đợi tiếng xe Grab chở anh nó đã đi khuất mới quay lưng bước về phía căn phòng của bà ngoại. Bước gần tới nó đã bắt đầu nghe tiếng rên rỉ của bà và tiếng cành cạnh liên tục nghe như tiếng máy chạy. Lần này không cần chìa, nó đạp mạnh cho cánh cửa bung ra thì thấy bà ngoại nó đang bị trói nằm sấp. Hai chân bà bị kéo căng và banh ra 2 bên một cách thô bạo, gần như thành một đường thẳng. Tiếng cành cạch mà thằng Tùng nghe lúc nãy được phát ra từ một cái máy piston đang thục liên tục với tốc độ cao vào lồn bà với đầu piston được lắp một cái dương vật lớn phủ gai sần sùi. Tùng bấm nút dừng máy, có lẽ máy chạy đã được một lúc lâu khi đầu pittong nóng rực. Việc bị thiến âm vật làm lồn người đàn bà khốn nạn không còn khả năng tiết ra dịch nhờn, lỗ lồn của bà đỏ thâm cả lại do chịu ma sát quá lâu.
Tùng xoa cặp mông to tròn của bà nó…
– “Hôm nay ta sẽ ra khỏi đây. Bà nhớ căn nhà ở Lâm Đồng chứ”
Bà Hạnh lúc này đã mệt lả người, ánh mắt lờ mờ nhận ra thằng Tùng, bà khẽ gật đầu – “Vâng…”. Căn nhà vườn ở Lâm Đồng là nơi bà từng dẫn Tùng đến chơi vài ngày, bà chưa có dịp dẫn Minh đến đây. Do gia đình sở hữu khá nhiều nhà đất, Minh lại còn bé nên nó hoàn toàn chưa biết về căn nhà này…
– “Ăn một chút lấy sức, chuyến đi sẽ dài đó”
Tùng với lấy hộp hạt thức ăn khô cho chó trên bàn, bốc lấy một nắm bự và nhìn bà ngoại ăn trong tay nó. Thời gian qua anh em nó nuôi 2 bà bằng loại thức ăn này do vừa sạch, rẻ mà lại không phải tốn thời gian chế biến. Đợi bà ăn hết nó mới tháo dây trói hạ bà xuống và đặt bà vào một chiếc túi, đây là loại túi da lớn đặt biệt dùng để hút chân không (note: Nếu nhà bác nào hay dùng các túi hút chân không để bảo quản đồ ăn trong tủ lạnh chắc sẽ dễ hình dung hơn). Tùng gắn một cái gag bịt miệng loại có ống thở vào miệng bà nó, tinh nghịch lắp thêm một con cặc giả vào lồn bà rồi khóa miệng túi lại, dùng chiếc máy hút bắt đầu hút sạch không khí trong túi ra. Chiếc túi lúc này từ từ co vào ép rất chặt khiến bà Hạnh gần như không thể cử động, chỉ còn thấy phần bụng hơi khẽ phập phồng bên dưới. Nó cần đảm bảo trong quá trình di chuyển bà nó không thể gây ra tiếng động nào gây chú ý cho mọi người xung quanh.
Tùng kéo bà ngoại nó vào một cái thùng gỗ và đóng lại như một thùng hàng rồi vào phòng lấy các hành lý và tiền bạc đã chuẩn bị sẵn…
… Bạn đang đọc truyện Máy bay thích khổ dâm tại nguồn: http://truyen3x.xyz/may-bay-thich-kho-dam/
Khoảng 5 giờ sau…
Không khí ở Lâm Đồng êm ả dịu mát chứ không quá oi bức như Sài Gòn. Chiếc xe bán tải từ từ dừng bánh trước một căn biệt thự sân vườn nhỏ. Người tài xế xuống xe khệ nệ kéo 1 chiếc thùng gỗ lớn vào trong nhà.
– “Hừ, nhóc mới tí tuổi đầu mà mang hành lý gì nặng thế”
– “Dạ đồ của dì cháu. Bác cứ để vào phòng khách, dì cháu về liền bây giờ ạ”.
Tùng nói dối, nhưng nụ cười ngây thơ khiến không ai có thể nghi ngờ được. Nó trả tiền, và đợi cái xe bán tải đi xa dần chỉ còn là một cái chấm nhỏ xíu nơi chân trời mới quay vào trong nhà. Nó khui thùng và mở các van xả để tháo cái túi đang ép chặt bà nó ra, bị lớp cao su ép nhiều giờ liền khiến toàn thân bà lúc này nhễ nhại mồ hôi.
… Bạn đang đọc truyện Máy bay thích khổ dâm tại nguồn: http://truyen3x.xyz/may-bay-thich-kho-dam/
Căn phòng khách yên lặng không một tiếng động. Giữa căn phòng là 2 con người đã ở đó một lúc nhưng chưa nói với nhau tiếng nào. Đứa trẻ 14 tuổi ngồi trên ghế sofa, người đàn bà gần 60 tuổi thì đang quỳ ngay dưới chân nó. Tâm trạng của cả 2 lúc này đều đang rất hỗn độn. Tùng còn quá bé, hôm nay nó đã thoát khỏi các bóng của anh nó, nhưng nó chưa quen với cảm giác hoàn toàn làm chủ một gia đình. Bình thường nó là một đứa rất đam mê sex và thể loại bạo dâm, dù nó đã từng nhét cặc vào người đàn bà này nhưng với bà Hạnh nó vẫn có một sự quý mến của một người cháu đối với bà ngoại của mình. Bà Hạnh thì ngược lại, người đàn bà từng trải đã làm chủ cả gia đình trong suốt thời gian rất dài, bà tuy là người rất nghiêm khắc nhưng Tùng là đứa cháu bà thương nhất, bình thường bà vẫn có chút chiều chuộng nó hơn so với thằng Minh. Nhưng trải qua thời gian dưới sự tra tấn tàn nhẫn của thằng Minh đã bắt đầu nhồi sâu vào đầu bà tư tưởng mình chỉ là sinh vật cấp thấp. Trong bà lúc này vừa là sự sợ hãi của một nô lệ đối với chủ nhân của mình, vừa là tình thương của người bà đối với cháu.
Một lúc sau, bà Hạnh lấy hết can đảm lắp bắp, không dám ngẩng đầu lên:
– “… Tùng… bà biết cháu không như anh Minh… mọi việc xảy ra chỉ là bồng bột của tuổi nhỏ…”
Tiếng thằng Tùng ho nhẹ khiến bà Hạnh dừng lại không dám nói tiếp. Không khí yên lặng lại tiếp tục bao trùm cả căn phòng. Lương tâm của thằng Tùng đang đấu tranh mãnh liệt giữa phần con và phần người, giữa vai trò của chủ nhân và vai trò của một người cháu. Nó nuốt nước bọt… can đảm lên nào Tùng, mày không thể bỏ qua cơ hội này được… Chỉ có một cách để nó vượt qua cảm giác này, Tùng nhớ lại cách mình hoàn toàn chế ngự nỗi sợ đối với bà Lệ. Nó đứng dậy, tay với lấy cái roi, cố gắng để giọng khỏi run:
– “Hình như bà vừa quên mất thân phận của mình thì phải”
– “… Bà… chủ nhân… làm ơn…”
– “Quay… quay mặt lại… và cúi xuống đi con đĩ già”. Tùng lắp bắp…
Bà Hạnh líu ríu nghe theo. Mũi bà bắt đầu hơi cay cay, nước mắt cứ thế tự nhiên tuôn ra. Không chỉ vì sợ, mà còn là vì sự thất vọng của một người bà đối với cháu cưng của mình, cảm giác như rơi xuống vực khi chút hy vọng còn lại cũng bị dập tắt.
Tùng vung tay, chiếc roi nặng nề rít lên rồi bổ xuống người đàn bà khốn nạn, hết lượt này đến lượt khác… Cặp mông to tròn của bà ngoại nó nhanh chóng được phủ đầy bởi sắc đỏ của những lằn roi…
…
Còn tiếp…