Mèo con miệt vườn

Chương 23



Phần 23

Mèo con, à, giờ thành mèo mẹ rồi, lúc thì sống chết không làm vợ lẽ, nhưng mà tới lúc thành… bà 3 rồi thì mình còn phải trố mắt ra mà nhìn nàng thể hiện kỹ năng của một cô… vợ lẻ. Sau một đêm mê mệt bên nàng, thêm 1 đêm ngồi nựng con gái, mình được nàng tống cho cơ man hũ lớn hộp nhỏ, nào trái cây trong vườn, nào món nàng làm, nào thuốc bổ cho phụ nữ, khăng khăng bắt mình đem về. Mình thì nghĩ đơn giản là nàng đang lấy lòng con cọp ở nhà, nhưng tới khi thấy mặt cọp, mình biết ngay là mình chỉ hiểu được có 50% ý nghĩa, còn 1 ý nữa là con mèo đang phô diễn kỹ năng làm vợ cho con cọp coi. Khỏi nói mặt cọp nhăn lại cỡ nào khi nhìn qua, nhưng con mèo đúng là chuyên gia, nàng dùng thủ đoạn vừa đấm vừa xoa rất khéo và kịp thời, mớ thức ăn dằn mặt thì thuốc bổ là để… chị 2 hài lòng. Và bà 2 của mình, vốn là 1 tín đồ cuồng Amway, nhất là mấy cái dinh dưỡng, chẳng biết mèo thuyết phục kiểu gì mà chuyển qua nghe răm rắp, mèo đưa cái gì uống cái đó, rồi từ thuốc thang lại chuyển qua ăn uống, rồi quần áo… Mình thì phận đàn ông, muốn nhà cửa im ắng, ủa lộn êm ấm, thì phải ngậm miệng lại mấy chuyện này, lớ mớ dính vô là 2 bà chửi cho trốn luôn.

“Em nấu ăn ngon hông?” – Nàng cọp hỏi trong một bữa cơm còn 2 đứa đang ngồi, ba mẹ ăn xong đã bỏ đi.

“Ngon hơn hồi xưa rồi đó” – mình gật gù.

“Hừ, em biết mà, em hông bằng nó được” – nàng nhếch mép.

“Em hông cần nấu ăn ngon như N, em chỉ cần nấu như vầy là được, vấn đề là em phải nấu” – mình dứt khoát, ai cũng có điểm mạnh riêng của mình, không thể dùng đứa này làm khuôn mẫu cho đứa kia được, nhất là để giữ hòa khí gia đình.

“Anh nói thiệt hả?” – Nàng có vẻ vui, hỏi lại.

“Thiệt, anh đâu có bắt em nấu cho ngon lắm đâu, nấu được thì nấu, không được thì nấu vừa ăn là được” – mình cười.

Bạn nào nói 2 vợ thì nhức đầu, sướng 1 phút khổ luôn 10 năm. Ờ, nếu bạn chỉ là 1 thằng chồng không biết làm chồng thì vậy, còn như mình thì kinh nghiệm quá rồi. Lúc nào nói lúc nào không, lúc nào quan tâm lúc nào bỏ lơ, quan tâm ai trước ai sau, bạn tự soạn được 1 bộ quy tắc ứng xử thì bạn tự động thành người đàn ông hoàn hảo trong mắt 2 bà ngay thôi. Ví dụ nha: Mua quà cho 1 bà thì tự biết mà mua gì đó cho bà còn lại, giá trị chênh lệch cũng được nhưng đừng quá nhiều. Hay nhiều khi khen bà này thì nhớ bọc xuôi theo bà kia, chịu khó nhớ vài đặc điểm thì sẽ ổn thôi. Đương nhiên là sẽ có bạn nói mình là sao nhớ nổi, ờ, mình thì nhớ chính xác luôn, tiến sĩ mà, phải có cái hơn người chớ!

Ngoài ra, mèo cực kỳ giỏi mảng chăm chồng dạy con, trong khi thằng con trai quậy như quỷ sứ, trừ quát và đập thì chẳng có cách nào trị nó, bà vú chạy theo bở hơi tai, thì con bé Vy bồng ra là đã biết chắp tay quơ quơ, ngoan đáo để. Nàng dứt khoát không đưa con cho ai chăm hết, một mình vừa bồng đứa nhỏ vừa làm việc nhà, kể cả khi nàng ở 1 mình với con gái trên Sài Gòn. Đến cả mẹ nàng còn thở dài chịu thua:

“Con coi nói nó chứ, dì thấy nó cực quá, giống dì hồi xưa, nhưng mà… ừm… nó có con rồi thì… thì sao mà khổ vầy nè!”.

Mình xót quá, tối nằm ôm nàng thủ thỉ, mong nàng nhẹ bớt gánh thì nàng sửng cồ lên: “Con của em, em hông muốn nó nằm trong tay ai hết, em chăm con”.

“Em à, anh sợ em cực thôi, nhiều khi anh ngại qua lắm đó, em vừa bồng con vừa làm việc nhà, vừa nấu ăn cho anh nữa, khổ quá!”.

“Anh, em hiểu rồi, anh đừng lo, em muốn làm gì cho anh, anh nuôi em…” – nàng nhẹ giọng lại.

“… em hy sinh danh phận cho anh, em sinh con bé cho anh. Đủ rồi!” – Mình nghiêm giọng, ôm nàng giữ cho mắt nàng nhìn vào mình – “đừng tự trách hay tự ti gì nữa, giờ anh muốn em thoải mái và khỏe mạnh thôi”.

“Em khỏe mà, anh đừng lo, em đang hông có đi làm, nên có anh qua nhà em vui lắm” – nàng ôm lấy tay mình, rồi chủ động đưa xuống dưới háng – “anh ơi, làm em sướng đi anh”.

Thương nàng lắm, lo hết cái nhà còn chăm con bé, mình khẽ hỏi: “Em mệt hông? Mệt thì đừng chiều anh quá”.

“Hihi, anh làm em sướng thì em hết mệt” – nàng chủ động cầm tay mình ấn vào hạ bộ – “yêu em đi anh”.

Mình rút tay lại, ôm lấy nàng đè xuống, môi hai đứa bắt đầu dính vào nhau, lưỡi nàng chủ động luồn vào miệng mình, tay nàng thì mân mê chỗ đầu cu. Thằng nhỏ gặp được người quen, vươn thân hình to lớn lên hít hà, nàng cười khoái chí:

“Anh, của anh bự lên kìa”.

“Chưa bự mà, cần em hôn đó” – mình vừa liếm cổ nàng vừa cười.

“Hì hì, vậy anh muốn em… em hôn của anh trước hay anh muốn hôn em trước?” – Nàng cầm cu, bò xuống nhìn mình cười.

“69 Trước đi, lát anh làm tiếp”.

Chỉ chờ có thế, nàng chồm tới ngậm con cu vào miệng, thân hình nàng đang nằm ngang với người mình nên nàng chồm lên là mình nhìn thấy cả cơ thể nàng đang khoả thân, thằng nhỏ lập tức lớn thêm 1 vòng. Cảm nhận con cu lớn lên trong miệng, nàng nheo mắt cười rồi ưỡn thân hình lên cho mình ngắm, bộ ngực đã lớn bằng… trái cam, thân hình nuột nà thon thả làm mình như mê say, thấy mắt mình liếc qua liếc lại, nàng ngậm cu vào sát gốc, rồi giơ một chân lên cao, phô bày khu tam giác bí mật. Mèn ơi, ngày nào nàng còn sống chết không chịu cạo lông, nay đã đi triệt lông vĩnh viễn, khu âm đạo nhẵn nhụi, hai môi lớn hồng hào lấp ló. Mình như phát điên, vội chồm lên cầm chân nàng kéo một cái, thân hình nàng tức thì xoay ngược lại, nằm úp ngược đầu mình. Tách 2 chân nàng ra, mình úp mặt vào khu vực thần tiên đó, dù đã sinh con nhưng âm đạo nàng chỉ nở ra một chút, xương chậu được chích chất liền xương nên cũng không mổ xẻ gì, vẫn giữ vẻ ngoài như trước khi sinh, hai cặp môi lớn nhỏ vẫn còn hồng hào.

“A… em thích… ơ ơ… anh ơi… em sướng… anh hay quá… ơ ơ…” – nàng sướng quá nhả cu mình ra, ngửa cổ rên.

“Thích hông em… chụt choạt… em thích gì nào… soạt soạt…” – mình vừa liếm vừa nói, thử bài chọt lưỡi của anh em trên truyen3x.xyz, mình búng mạnh lưỡi vào 2 môi nhỏ nàng.

“… ơ ơ… anh ơi… anh hôn… em hông nói… em thích quá… anh làm em sướng quá…” – nàng đã hết bú nổi, người giật giật, nghiêng đầu qua rên. Mình thuận tay quơ trúng 2 vú nàng nên vừa xoa vừa bóp, lâu lâu miết vào nhũ hoa, nàng lại rên rỉ lớn hơn.

Chừng thấy đã đủ, mình xoay người nàng lại, lật người lên nằm trên. Nàng vẫn cứ giữ vẻ thụ động ngại ngùng, nhưng người lại toát ra vẻ lơi lả, cực kỳ thu hút đàn ông. Mình áp môi vào 1 bên ngực, tay vẫn xoa bóp bên kia rồi đổi bên, nàng vừa ôm mình vừa rên khe khẽ:

“Anh ơi… hư hư… anh hôn ngực em hay quá… hức… em thích lắm… anh làm đi…”.

Chừng thấy sữa hơi ứa ra, mình dừng lại vì nàng tiếc sữa cho con. Mình dời môi qua bên hông nàng, liếm từ sườn lên nách.

“… ơ ơ… anh làm gì… Á… anh ơi em… Á… thích quá… Á…” – nàng co giật, hai chân đạp loạn xa.

“Thích hông em? Anh làm nữa nha?”.

“Hừ hừ… anh ăn hiếp em… anh ơi, anh làm đi, đừng liếm nữa… hộc hộc… em mệt quá” – một hậu quả của việc kích thích mạnh là nàng rên la quằn quại dữ quá nên nằm thở dốc.

Thấy nàng đã hồi thần, mình ngồi dựa vào thành giường, bồng nàng ngồi vào lòng, canh cu vào đúng lỗ rồi đẩy người nàng xuống. Nàng bị kích thích mạnh, rên la thảm thiết, âm đạo sinh xong rồi mà vẫn khít rịt, bị đầu cu hình nấm cạ cả 4 vách cùng lúc nên sướng tới ngất xỉu. Mình lơ đi tiếng rên của nàng, vẫn ôm hông nàng dập đều đều, thân hình nhỏ bé của nàng như con búp bê vải bị quăng quật trong máy giặt, mái tóc dài sút khỏi cái kẹp, xõa tung ra rồi dập dìu theo nhịp đưa đẩy, làm cho nàng nàng vừa e ấp vừa hoang dại.

“… anh… hừ hừ… anh ơi… Á… em sướng… Á” – nàng thều thào trong cơn sướng, đầu ngoẹo qua một bên.

Dập cả 15 phút liên tục, nàng đã tơi tả như con mèo ướt, nhưng mình thì vẫn chưa ra, chỉ vừa mới sướng tới đầu cu. Thôi kệ, thêm 1 tư thế nữa rồi xuất cho rồi, mình chồm lên đẩy nàng sấp xuống nệm, giữ hai chân nàng cong lại trong tư thế quỳ, con cu vẫn đang trong âm đạo nàng nãy giờ giữ vai trò kim hỏa súng cối, nay chuyển qua làm kim hỏa súng trường tự động, chạy đua theo thế Doggy. Nàng chỉ còn 2 chân quỳ, còn thân người thì rũ rượi nằm xoải tay ra trên nệm, mặc cho mình đâm thọc. Nàng không còn sức rên nữa, mặc mình làm gì làm, hồi trước thấy vậy thì lo chứ gì quen rồi, mình cong lưng thúc mạnh, chừng 50 phát là xuất mạnh vô người nàng. Giờ thì xuất thoải mái rồi, bầu bì gì được nữa.

“Anh yêu em nhiều” – mình nằm xuống ôm nàng. Nàng đang nằm im bỗng ngóc dậy, bò xuống ôm cu mình liếm láp.

Con bé dưới nhà bỗng khóc váng lên, nàng lại quýnh quáng chạy xuống lầu, ôm con vào lòng cho bú, mình nhìn theo, bỗng cảm thấy hạnh phúc lạ khi có một người vợ dù không có lưng ong, nhưng vừa biết chiều chồng, vừa biết nuôi con.

Một chuyện làm cho mình đỡ lo nữa là 2 đứa nhỏ đều rất khỏe mạnh, cả 2 bà đều thống nhất nuôi con bằng sữa mẹ tốt hơn sữa bình nên chi phí chăm sóc cho 2 đứa chỉ còn có tã giấy, cả 2 đứa đều ít bệnh nên mình cũng nhẹ gánh đỡ lo, con bé Vy thì bệnh hay không cũng tỉnh queo, nhiều khi sờ nó thấy nóng nhưng tuyệt đối không khóc, chọc con thì vẫn cười toe toét, thằng Phong thì ôi thôi, bệnh hay không thì phá vẫn hoàn phá, sốt 39 độ mà nó chạy còn hơn ngựa, làm 2 vợ chồng mình tưởng nó nóng quá hóa điên, rốt cuộc nó làm 2 vợ chồng hóa điên. Chi phí bác sĩ của hai đứa tính ra còn thua cả một đứa con nít bình thường, nhiều lúc nghĩ tới thật là nhẹ nhõm, nhưng nhẹ đầu này thì đã có… 2 cái đầu kia cho nặng. Quen biết “chính thức” nhau chừng 2 tháng, 2 bà bắt đầu tập hư cho nhau. Mèo dạy cho cọp chăm con, chăm chồng sao cho đỡ tốn thì cọp dạy lại mèo làm sao… xài tiền của chồng cho đã. Thế là bao nhiêu chi phí còn lại… 2 con mẹ lấy hết, 2 con hồ ly tinh mỗi con lấy 1 cái thẻ tín dụng, thông thẳng vô… tài khoản mình. Có bữa mình ngồi trong văn phòng, mở cái điện thoại cục gạch ra dòm thì thấy sao tin nhắn trừ tiền nhiều quá, trừ cả của cọp lẫn của mèo, thông tin bị trừ đều cho biết mua đồ ở Takashimaya chứ đâu, sẵn văn phòng gần đó mình lấy xe chạy tới coi sao kỳ quá, 2 con mua đồ đâu 1 chỗ, hay bị hack tài khoản? Mình chưa kịp gửi xe thì thấy thấp thoáng 2 bà đi với nhau xa xa, trên tay là… 1 lô lốc túi giỏ lớn nhỏ. Mẹ kiếp, kiểu này chắc sạt nghiệp luôn với 2 con hồ ly tinh này quá, đã vậy 2 bà thấy mình đậu xe trên lề lại còn xề tới, bà bên trái bà bên phải lôi mình đi ăn trưa, rồi rốt cuộc mình trả tiền thấy mẹ! Huhu.

“Anh, năm nay làm gì đặc biệt đi anh” – nàng cọp mở lời sau khi vui vẻ vỗ bụng.

“Làm gì là làm gì? Bông nữa hả?” – Mình đang ăn tráng miệng thì trợn mắt lên.

“Bông, bông đẹp lắm, mua bông cho em đi” – nàng cọp cù nhây, nàng luôn có đam mê mãnh liệt với hoa, quà cáp khác có thể không cần, chỉ cần 1 bó bông là nàng khoái chí kêu ngáo ngáo cả ngày. Nhưng mà mùa đông thì bông ba gì, còn mua bông nhập khẩu thì thiệt tình là mình tiếc tiền.

“Hay mình trang trí nhà đi anh, cho đẹp” – con mèo chết tiệt càng quá quắt hơn.

“Ôi dào, phố xá trang trí chưa đủ đẹp hay sao còn làm việc nhà? Mà trang trí ở nhà ai?” – Mình nhếch mép, nhà mèo thì ở tuốt dưới quê, còn con cọp thì là chúa làm biếng, nó chịu trang trí nhà mới lạ.

Vừa dứt câu là 2 bà chồm tới, bà nắm tai trái, bà nắm tai phải, đồng loạt kéo! Kể ra thì nhằm nhò gì, nên mình ngồi chống cằm cho 2 bà kéo, kéo chán thấy chả làm được gì thì chuyển qua màn mới, hát!

“… anh xấu lắm… lễ lạc toàn ở nhà… anh hông thương 2 chị em nữa…” – mèo hát trước.

“… thằng béo xấu xa… xong việc bỏ người ta… anh coi nghĩ ra gì coi…” – cọp như gào lên.

“Nói hay nhỉ, chứ mấy cái túi đó ai trả tiền” – mình quắc mắc lên.

“Huhu, anh hứa thương em, hứa lo cho em, giờ ngồi tính với em” – con cọp chống trả”.

“Em đẹp cho ai nhìn?” – Mèo chuyển sang chế độ hấp dẫn.

“Tốt, 2 người đẹp cho tui nhìn, còn cái nhà thì tui hông nhìn nên hông cần đẹp, tui hông nhìn” – mình nhếch mép.

Dường như đợi có thế, 2 bà cười khoái chí đứng dậy bỏ đi một mạch, và tới chiều hôm đó, tổng hóa đơn mua sắm lên tới 30 triệu, kèm theo tin nhắn là tại… lễ lạc nên mới vậy. Đụ mẹ, Việt Nam 1 năm 6 tháng lễ, chắc nghèo luôn quá.

Truyện cũng đã diễn biến tới sát hiện tại rồi, nên mình không có gì để kể thêm. Mình rất vui được các anh em trong truyen3x.xyz ủng hộ một người mới lâu năm như mình, có gì chưa phải thì mong anh em chỉ ra cho mình sửa nha. Mình cũng đang cân nhắc viết thêm một truyện, về một dự án từ thiện… mờ ám do mình với mấy thằng đồng nghiệp trong cơ quan làm. Mong được anh em góp ý!

— Hết —
Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website truyen3x.xyz, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.
Chương trước Chương tiếp
Loading...