Mùa hạ đầu tiên

Chương 4



Phần 4

Sáng hôm sau, lúc cả nhà đang ăn sáng, tôi đề nghị luôn là phải mua cho tôi 1 chiếc xe để tự đi học, không có đưa đón tới lui nữa. Lớn sồng ra rồi chứ còn nhỏ nhoi gì. Và tôi được ba mẹ đồng ý.

Cũng từ hôm đó tôi thôi đợi em ở cổng trường. Phần vì ngán cái miệng của lũ bạn, tai tiếng thì tùm lum mà chả có miếng nào nên tôi đâm nản. Phần vì bản thân tôi, đôi lúc tự cảm thấy mình có lỗi gì đó ghê gớm lắm với em nó, đôi lúc lại cảm thấy em nó mới chính là người đã làm tôi ngộ nhận mà thành ra như thế, để cuối cùng, đến cả việc nhìn mặt nhau còn thấy ngại huống hồ là điều gì đó khác.

Hết năm lớp 8, tôi chẳng dám lân la kề cận em thêm lần nào nữa, đôi khi vu vơ cũng nhìn ngắm em một cách chăm chú để rồi khi em đột ngột quay lại, 2 ánh mặt chạm vào nhau tôi liền vội quay đi. Và phần cũng vì tôi chợt nhận ra lớp tôi cũng khá vui, giờ ra chơi lũ bạn thì chạy nhảy bày ra đủ trò quậy phá, tất nhiên tôi cũng là thành viên không thể thiếu trong đó. Rồi công cuộc làm con chim xanh của tôi cũng tiến triển tốt đẹp, bé Diễm 1 tuần cũng nhận vài lá thư, giáng sinh hay tết cũng thiệp với quà tùm lum, tôi cũng vậy, đôi khi cũng nhận được vài tấm thiệp chúc mừng giáng sinh hay chúc tết của mấy đứa con gái.

Thời của bọn tôi lúc đó, thiệp chúc mừng là một món quà vô cùng đặc biệt. Không phải kiểu như vài tin nhắn zalo, facebook bây giờ với những icon hay hình động có sẵn. Công cuộc tặng thiệp cũng phải qua nhiều giai đoạn. Đầu tiên là để dành tiền ăn sáng với tiêu vặt. Sau đó lên danh sách “người đặc biệt”. Vì khá tốn kém nên người đó phải thật đặc biệt thì mới được nhận thiệp. Rồi đi lựa thiệp sao cho thật phù hợp để tránh hiểu lầm tình cảm hoặc hình ảnh thiệp có thể minh họa được phần nào những gì chủ nhân nó muốn gửi gắm. Sau đó về suy nghĩ nội dung và nắn nót viết ra thật đẹp…

Và đặc biệt là năm đó, lớp tôi có một sự kiện khá khôi hài. Có lẽ nhờ sự kiện này mà sau đó tôi gần như bỏ được tính hay tự ti, ngại ngùng. Thay vào đó là một thằng V tự tin có thừa và ngại ngùng cũng giảm hẳn.

Chuyện là vào ngày 8/3 năm ấy, đáng ra bọn con trai lớp tôi phải tổ chức một cái gì đó cho tụi con gái. Nhưng hình như đứa nào cũng nghĩ đến cái riêng mà quên mất cái chung cho các bà các cô nên thằng nào thằng nấy cứ im ru bà rù. Cái nữa cũng vì cán bộ lớp chẳng có mống nam nào ngoài lớp phó kỷ luật nên chẳng có ông nào bạo gan đứng lên tổ chức. Khi tưởng như ngày 8/3 hôm đó sẽ trôi qua một cách bình thường như bao ngày khác thì bé Diễm lên thông báo tiết cuối sẽ được nghỉ sớm 20ph để tổ chức ngày 8/3 cho… anh em… Ôi. Tôi có tin vào tai mình được không ta???

Và buổi chiều hôm đó thật là một buổi chiều đáng nhớ với mấy đứa con trai lớp tôi. Cánh chị em chuẩn bị sẵn cho ngày này gần một tuần rồi. Có một tờ giấy với nhiều tiêu chí như học giỏi, đẹp trai, ga lăng, tốt bụng, mạnh mẽ… Mỗi đứa con gái trong lớp sẽ nhận được một tờ giấy giống vậy. Trong suốt tuần đó, bọn nó quan sát, thấy ấn tượng với ai về điểm nào thì ghi tên vào bên dưới, rồi tổng hợp lại và chọn ra người được bình chọn nhiều nhất, đó là những giải “Lá Hậu” của lớp – vâng, là Lá Hậu, và “cúp lưu niệm” của năm đó đến giờ tôi vẫn để riêng một ngăn cùng với những thứ tôi trân trọng về tuổi thơ dữ dội trên giá sách.

Hôm đó, một mình tôi ẵm luôn hai giải mà tôi chưa bao giờ nghĩ tới là Handsome và Gallant, nhận được hai bó hoa dại, quê quê nhưng phê lòi…

Kết thúc lớp 8. Tôi học hành thì vẫn ổn nhưng chỉ được học sinh khá. Cấp 2 mà học sinh khá đối với ba tôi là một cái gì đó ghê gớm lắm, học hành bê bết quá mới phải như vậy. Mà tôi thì có bê bết gì đâu, phẩy vẫn cao chót vót, toán lý vẫn trên 9. 5, Có hóa là hơi tệ chỉ có 8. 0, Nhưng tiếng Anh thì 6. 2, Thành ra bị khống chế, mất hs giỏi. Vậy nên hè năm đó tôi phải đi học thêm 1 môn nữa là Anh Văn.

Cô dạy anh tôi lúc đó cũng gần nhà, đi bộ tầm 5ph là tới, cô dạy rất giỏi, sau này lên làm hiệu trưởng của trường NVL. Cô vốn hiểu tâm lý của học trò nên nhiều thế hệ học sinh khi được cô dạy dỗ đều tỏ ra rất yêu mến. Tôi cũng yêu mến lắm, nhưng yêu mến không làm môn anh của tôi giỏi lên được. Ráng lắm và sợ ba tôi quá nên mới cố mà up cho điểm lên cao cao một tí, và đặc biệt, còn nhờ một điều nữa, đó là cái tôi vẫn hay nói ở trên – “động lực học tập.” Vâng, ở lớp học anh tôi có một “động lực học tập” khá ghê gớm mà về sau này, cuối năm lớp 9, tôi vì chỗ “động lực học tập” này cũng một phen khốn đốn.

Bạn đang đọc truyện Mùa hạ đầu tiên tại nguồn: http://truyen3x.xyz/mua-ha-dau-tien/

Hôm đó, buổi đầu tiên tôi bước vào lớp học anh, vẫn bàn cuối quen thuộc, tôi lại ngồi xuống và bắt đầu quan sát như mọi khi. Chẳng có gì đặc biệt, ráng mà học thôi.

Cho đến buổi đầu tiên của tuần sau, trong lớp tôi xuất hiện một nhân vật mới. Em này thì tôi biết vì lớp em kế bên lớp tôi(8/2 và 8/3). Em khá nổi tiếng ở trường vì làm chi đội trưởng, học giỏi, lại xinh đẹp có tiếng nên trong những buổi căn tin với tụi bạn hoặc ngồi uống nước sau trận banh với lớp có vài đứa hay nhắc đến. Đặc biệt là thằng Hoàng. Nó mê em này cực, cứ gọi là đứ đừ, lúc nào cũng khen lấy khen để. Nhiều khi ngồi canteen thấy em ấy đi ngang thì nó lại hồn vía lên mây, mặt ngu đần cả ra.

Tôi cũng công nhận em này đẹp thật! Đẹp từ tên cho đến người. Khánh Ly – Nụ cười hiền hiền, đôi mắt cứ long lanh như biết nói, dáng cao thon vừa phải, cứ gọi là chuẩn. Nếu không bị dính cái vụ với em Trâm tôi chắc cũng nghía nhỏ này. Nhưng kể từ sau vụ em Trâm, phần thì bị ẻm lạnh lùng cho de, phần lại bị giang hồ đồn thổi, nổi tiếng cả khối, áp lực dư luận lớn quá, tôi đâm ra sợ luôn, chả dám nhòm ngó em nào.

Nhưng như tôi đã từng nói, cái sự đời nó không như mình tưởng, cây muốn lặng mà gió đâu phải lúc nào cũng ngừng. Vào lớp hơi trễ, hết chỗ ngồi, nhỏ đặt cặp luôn bên cạnh tôi rồi nói “cho Ly ngồi với nha.” Ôi cuộc đời, giọng nói của em ấy là giọng nói mà thiên hạ có lẽ vẫn hay đồn đại “mật ngọt chết ruồi”, mà tôi lúc đó thì lại là ruồi mới đau chứ. Với bản tính galang được huấn luyện từ nhỏ, tôi từ tốn dịch vào trong một tí. Vì bàn cuối chỉ có mình tôi ngồi nên dù bàn có hai chỗ tôi vẫn hay phê pha ngồi ngay chính giữa và để sách vở cặp táp tràn ra hai bên. Bây giờ thêm một chỗ, lại là một đại mỹ nhân của trường nên tôi không thể nào không sửa lại vẻ chỉn chu đôi phần.

Buổi học đầu tiên bên cạnh em nó trôi qua cũng thật nhẹ nhàng. Chỉ có tôi là cố ra vẻ ta đây phong độ chứ còn em thì đúng kiểu “bé ngoan chăm học”. Suốt buổi chỉ ngồi chăm chú nghe cô giảng và nhìn lên bảng. Đôi khi để ý thấy em nó cũng liếc liếc tôi nhưng rất nhanh sau đó trở lại là học trò ngoan chính hiệu.

Cho đến buổi thứ hai, tôi đang đi bộ đến nhà cô, vì nghĩ gần nhà nên cứ hay thong thả, đến khi nhìn lại đồng hồ mới quắn mông lên mà phóng, đang đi vội vã thì thấy em cũng lướt xe thật nhanh qua, bỗng em dừng lại và quay lưng hỏi tôi “lên Ly chở vô cho nhanh”. Ôi đệch, gì đây trời, lịch sử tái diễn à. Tôi thoáng lo lắng rồi trả lời “chưa trễ đâu, Ly cứ đi đi.” Em thoáng ngần ngừ rồi đạp xe đi.

Tôi thì vừa đi vừa thầm nghĩ: “Con gái có vẻ thích cho con trai quá giang nhỉ, hay đứa nào cũng muốn giúp đỡ bạn bè kiểu vậy ta? Íu biết. Mà kệ nó đi. Ám ảnh một lần rồi.”

Bữa nay vô lớp thấy Ly không ngồi gần tôi nữa mà may mắn chiếm được một chỗ trống phía trước. Chắc cũng không muốn ngồi cạnh một tên con trai nên xin mấy đứa dịch vô để lấy chỗ chứ cũng chừng đó thành viên, có thiếu ai đâu. Vậy là tôi lại bá chủ một bàn, rộng rãi tha hồ. Ngồi sau lưng đại mỹ nhân nên cũng có phần thú vị hơn, vừa học vừa lâu lâu chăm chú ngắm người đẹp là sở thích mà từ nhỏ đến lớn tôi không thể nào bỏ được. Gái càng đẹp, tôi học càng giỏi. Càng nhiều gái đẹp, tôi học bá cmn đạo luôn. Chắc có lẽ vì điều này mà năm lớp 9, phẩy Anh của tôi lên xấp xỉ 8 chấm. Ấy là của năm đó, năm lớp 9. Chứ sau này vẫn trở lại là thằng V cù lần khoản ngoại ngữ như cũ.

Bạn đang đọc truyện Mùa hạ đầu tiên tại nguồn: http://truyen3x.xyz/mua-ha-dau-tien/

Học lớp học anh ba tháng hè, sau vài lần được cô dẫn đi ăn chè hay liên hoan thì tôi cũng thân với lớp hơn. Mặc dù gần 25 mem mà chỉ có 3 thằng con trai, bọn tôi vẫn chơi một cách vui vẻ và cũng chẳng có gì là bị bọn con gái áp đảo. Ở lớp Hóa của tôi thì vẫn vậy, chỉ là có thêm vài thành viên mới. Có vài thằng mới vào cũng học đòi tán tỉnh Trâm mà đều bị cho de hết. Còn mối quan hệ giữa tôi và Trâm thì có phần tạm ổn hơn vì sự xuất hiện của thằng Giang. Thằng này học lớp tôi, tôi tổ 1 còn nó tổ 2, ngồi cách nhau chỉ một lối đi nên cũng coi như bên cạnh. Nó thì thích bé Diễm đứ đừ thành ra hay nhờ vả tôi này nọ.

Không biết tình yêu nó cho con người năng lượng mãnh liệt tới đâu mà năm lớp 9, làm thế nào đó nó cũng được chọn vào lớp chuyên Văn cùng bé Diễm, vậy là nó nhờ tôi hỗ trợ bạo hơn. Và tôi cũng chẳng bao giờ từ chối những đề nghị kiểu như thế. Hơn nữa, vì nhà nó đối diện cổng sau của trường, cứ học xong muốn ở lại trưa thì vào nhà nó ăn cơm, ăn dưa, phê lòi. Mãi cho đến khi nó xin vào học thêm lớp Hóa với tôi, qua vài lần thấy nó chở Trâm đi học tôi mới biết nó là bạn thân của Trâm. Đệch. Biết sớm hơn thì có khi tôi đã không não nề như vậy.

Khoảng thời gian hè lớp 8 lên lớp 9 thì tôi mới bắt đầu nhổ giò mà cao lớn hẳn ra. Cứ tạm gọi là dậy thì thành công. Cao 1m73, da trắng bóc, lại hay đi bơi ở dưới Quân Khu V nên tay chân nhìn cũng được. Giọng nói trầm và rõ hơn. Tôi có sở thích đọc truyện trên truyen3x.xyz nên vốn từ cũng tạm, nói chuyện ép – phê hơn.

Bước vào buổi đầu của năm lớp 9 trường tôi có vài sự thay đổi với khối tôi. Hồi đó khối tôi là khối thí điểm giáo dục theo chương trình mới nên sách năm nào là phải mua năm nấy, không mượn sách cũ được. Mà chương trình cũng thay đổi nhiều thứ nên thi thố toàn đề của sở đưa về chứ không phải đề trường.

Trường tôi năm đó có lẽ được đầu tư nhiều hơn nên cũng bắt đầu phấn đấu mục tiêu trường điểm, trường tiên tiến gì gì đó, vậy ra lớp tôi từ 8/2 nhảy lên 9/7, còn tụi 8/7 thì lại về 9/2. Rồi còn phân ra chẵn với lẻ học khác buổi, thành ra lớp tôi với lớp Trâm trái buổi, nhưng lớp tôi với lớp Ly lại cùng buổi. Điều này còn dẫn tới lịch học thêm cũng thay đổi sao cho cả 2 khối sáng chiều đều có thể tham gia. Nên thời đó, có buổi tôi học xong ra học thêm 2 môn nữa đến tận 9h mới về tới nhà. Lớp Anh thì cô Thoa chỉ dạy có một suất 5h30 vào các thứ 2 4 6 nên không đổi được. Vậy là tôi chuyển qua lớp toán học lúc 5h30 3 5 7 rồi sau đó ở lại nghỉ ngơi tí đến 7h học Hóa luôn.

Và cũng kể từ năm đó, tôi vô tình học thêm với Trâm đến tận 3 môn. Toán và hóa thì học tại nhà cô Ngọc và thầy Nguyện. Còn Anh thì cơ bản nghe thằng Giang nói Trâm học cũng ổn nhưng không hiểu sao năm đó lại lên học thêm Anh cô Thoa với tôi và Ly… À, không, với lớp anh của tôi. Và điều này lại dẫn ra một biên niên sử bá đạo mà tôi sắp viết ra sau đây.

Chuyện là bây giờ tôi gần như hội tụ đủ 3 điều kiện. Đầu tiên đó là thiên thời. Vâng, thời của tôi đã đến, với sự phong độ có thừa và ăn nói dần chững chạc hơn, tôi bắt đầu có những bước đi vững vàng hơn. Thứ 2 đó là địa lợi, học thêm với em tận 3 môn, còn gì bằng cơ chứ. Thứ 3 là nhân hòa, có thằng Giang trợ giúp, tôi như được tiếp thêm 100% công lực, cái này người ta vẫn hay gọi là double damage.

Và tôi lại bắt đầu lên kế hoạch tán tỉnh lại em nó. Chuyện tôi được bình chọn handsome và ga – lăng nhất lớp làm tôi dần nhận ra, mình cũng éo phải dạng vừa. Việc gì cứ tự ti ngại ngùng mà lo lắng đủ thứ.

Chương trước Chương tiếp
Loading...