Mùa nước nổi

Chương 27



Phần 27

Loạng choạng suýt nữa thì ngã, Nghĩa vội sốc vào hai nách cô rồi chầm chậm rìu cô ra, người Cẩm Tú mềm mềm oặt oặt chỉ trực ngã, từ giường ngủ ra đến phòng vệ sinh chỉ độ vài ba mét thôi nhưng khó nhọc lắm hai cô cháu mới lê ra được đến cửa. Bàn tay Nghĩa có dịp được bám vào vùng chân của đôi vú, nùng nũng ra một cách rõ ràng càng làm cho cậu bé ở dưới cứng thêm một chút nữa. Không dám nghĩ đến chuyện bậy bạ với cô Cẩm Tú nhưng thực sự Nghĩa cũng không biết làm cách nào, hoàn cảnh này, con người này, thân thể này làm cậu có muốn cũng không thể kiểm soát nổi bản thân.

Đến cửa thì Nghĩa bảo cô:

– Cô vào đi, nhà vệ sinh đây rồi.

Cẩm Tú chắc là vẫn có chút tỉnh táo, cô chắc chắn biết người đã ở cùng phòng mình từ nãy đến giờ là ai, còn ai vào đây, chính là Nghĩa, người có cái dương vật to lớn mà một lần cô đã tận mục sở thị, người có cái dương vật nằm dưới mông cô ở trên chiếc xe máy của mình. Nghĩa là đàn ông, không lẽ để cậu ta vào trong xem mình đái, ấy thế nên, Cẩm Tú không nói năng gì, chỉ gật đầu nhè nhẹ rồi tự mình đi vào.

Ánh điện nhà vệ sinh bên trong sáng quắc, cửa được làm bằng kính mờ, Nghĩa đóng cửa rồi nhưng không thể kiềm chế được ánh mắt mình cứ nhìn vào trong đó vì cái bóng mờ mờ của cô Cẩm Tú ở bên trong in ra đủ để Nghĩa biết cô đang làm gì.

Hình như cô đang gục mặt vào trong bồn cầu thì phải, Nghĩa còn nghe vọng ra tiếng “ọe”, có lẽ là cô đang nôn khan ở trong đó.

Rồi cô đứng dậy, kìa hành động của cái bóng kia chắc chắn là cô đang cởi cúc quần, tiếng “roẹt, roẹt, roẹt” chia làm mấy lần mới hết, chứng tỏ cô có nhọc lắm mới kéo được cái khóa.

Người cô cúi gập xuống chính là lúc cô đang tụt cái quần vải bó sát cặp chân xuống.

Cô lại đứng thẳng người lên, rồi lại gập người xuống giống động tác lúc vừa nãy, đúng rồi, cô đang cởi luôn cả quần lót. Đàn bà đái phải vậy chứ, không như đàn ông chỉ cần kéo khóa quần rồi móc con cu ra là xong, đàn bà muốn đái thì dù có mặc chục cái quần cũng phải tuột ra bằng hết. Nghĩ đến đây, bất giác Nghĩa thò tay xuống háng mình, dương vật đã căng cứng hết cỡ khi trong đầu cậu là sự tưởng tượng ra hành động của cô Cẩm Tú, người đàn bà lớn tuổi mà mình ngày đêm nghĩ đến đang ở trong kia, chỉ cách mình có một vài mét đang cởi truồng. Không biết cái bướm của cô như thế nào, có nhiều lông, hột le có to, lỗ bướm có đỏ đỏ mở cái miệng ra, rồi cả lỗ hậu môn có thâm thâm giãn nở giống của chị Mận không?

Tiếng “xè xè xè xè… tong tong tong tong” cắt ngang suy nghĩ của Nghĩa, tiếng nước đái từ cửa bướm phọt ra bên ngoài tạo thành tiếng ‘xè xè’, còn tiếng “tong tong” là do nước đái chạm vào nước ở trong bồn cầu. Tiếng “xè xè, tong tong” lúc đầu thành một tràng liên tùng tục là đợt đái đầu tiên, đợt ra nhiều nước nhất, rồi tiếp sau đó tiếng “xè xè, tong tong” lại ngắt quãng thành những tiếng ngắn dần và cuối cùng chỉ còn độc tiếng một tiếng “xè” kết hợp với một tiếng ‘tong’. Với đầu óc đang hoàn toàn không trong sáng của mình, đôi mắt thì nhìn như muốn xuyên thủng vào lớp kính mờ của cửa, chỉ nghe tiếng không thôi mà có cảm giác như Nghĩa đang được xem trực tiếp cô Cẩm Tú đái.

Khi tiếng nước đái dừng hẳn, Nghĩa thấy cô đứng dậy nhưng không cúi xuống kéo quần lên giống như thông lệ mà cô cứ đứng đấy và lắc lư, hình như tay cô đưa ra đằng sau chống vào tường để cho khỏi ngã thì phải, tư thế này nhìn cô thật kích thích, tay chống đồng thời làm ngực cô và háng cô vươn ra đằng trước, cấp độ nứng của Nghĩa lại tăng thêm một bậc, giống như lúc cậu nhìn trộm chị Mận và anh Cung địt nhau.

Đến vài phút vẫn cứ yên như vậy không động đậy làm Nghĩa bắt đầu lo lắng, cậu lên tiếng gọi từ ngoài cửa:

– Cô ơi, cô có làm sao không?

Không thấy cô Cẩm Tú trả lời, Nghĩa vẫn nhìn chằm chằm vào bóng của cô để xem có gì nguy hiểm không.

Rồi bất ngờ Nghĩa nghe thấy tiếng ‘Bịch’ kèm theo một tiếng ‘á’ vang ra, bóng của cô sõng soài xuống đất. Nghĩa biết chắc là cô đã ngã ở bên trong. Cậu hốt:

– Cô ơi, cô bị làm sao vậy?

Vẫn không có tiếng trả lời của cô Cẩm Tú, Nghĩa chẳng thèm nghĩ đến tình trạng của cô lúc này như thế nào, cứu người mới là quan trọng, trước khi đẩy cửa nhà vệ sinh bước vào, cậu nói gài để sau này nếu cô có nhớ ra cũng khỏi trách mình: “Cô ơi cháu vào nhé?”, Là câu hỏi nhưng không cần câu trả lời.

Cánh cửa bung mở, đập vào mắt Nghĩa có lẽ là hình ảnh đẹp nhất mà Nghĩa từng thấy trong cuộc đời mình. Cẩm Tú nằm ngửa trên sàn nhà vệ sinh bóng loáng, mái tóc bồng bềnh che nửa khuôn mặt, cái áo len mỏng vẫn còn nguyên trên người, nhưng từ thắt lưng trở xuống thì sexy vô cùng, chiếc quần dài dồn một cục ở hai gót chân, chiếc quần lót màu trắng tinh cuộn lại thành một sợi dây to bằng ngón tay cái ở đúng hai đầu gối, toàn bộ lồn Cẩm Tú ở trước mắt Nghĩa.

Hãy khoan kể chi tiết cảm nhận của Nghĩa, bởi lúc này cậu không có đủ thời giờ và suy nghĩ để cảm nhận. Nghĩa thấy cô nằm dưới đất, đầu lắc bên nọ bên kia, chân thì co lên rồi duỗi ra, tay thì đập đập quờ quờ lung tung thì lo lắng tưởng cô ngã xuống đầu bị làm sao. Việc trước tiên là phải đưa cô vào trong giường đã. Ngay lập tức, một tay Nghĩa luồn xuống cổ, một tay còn lại luồn xuống mông, cái tay trên cổ thì không có cảm giác mấy, nhưng cái tay dưới mông mới đáng nói, cảm nhận đầu tiên chính là sự mịn màng, cảm nhận thứ 2 chính là thịt, thịt mông, nần nẫn trong tay Nghĩa. Một tay Nghĩa gần như là bấu vào một bên mông, còn bên mông kia thì nằm hoàn toàn trên cổ tay.

Không khó để Nghĩa nâng cô lên rồi tiến bước nhanh về giường, Cẩm Tú trên tay Nghĩa, gần như trần truồng.

Bạn đang đọc truyện Mùa nước nổi tại nguồn: http://truyen3x.xyz/mua-nuoc-noi/

Thủy Tiên cứ đi ra đi vào ở hành lang, đã 12 giờ đêm rồi mà vẫn chưa thấy mẹ về, bao nhiêu năm nay chưa bao giờ cô thấy mẹ đi đâu muộn như thế này chưa về. Thỉnh thoảng hãn hữu lắm có việc gì đó thì chỉ độ 8 – 9 giờ tối là về đến nhà rồi. Gọi vào điện thoại di động thì không liên lạc được.

Ánh đèn ở hành lang vàng vọt tỏa ra không xua đi hết được bóng đêm của mùa đông. Cô lo mẹ gặp chuyện gì đó bất thường, nhưng trong đầu cô cũng có một câu hỏi không thể giải đáp được, đó là mẹ có đi cùng Nghĩa, tên làm vườn đáng ghét kia không? Xe đạp của hắn vẫn dựng ở góc sân kia, rất có khả năng mẹ đã đi cùng với hắn ta. Vậy hai người đi đâu? Làm gì? Mà giờ này vẫn chưa chịu về.

Trời rét căm căm nhưng Thủy Tiên vẫn không chịu vào nhà, cảm xúc trong cô lúc này thật là hỗn độn. Cô lo mẹ gặp chuyện gì đó nhưng đồng thời cũng nhen nhóm một cảm giác bứt rứt khó chịu vô cùng. Nếu thực sự mẹ và Nghĩa đi cùng nhau thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra. Là con gái tuổi mười bảy, cái tuổi dậy thì mơn mởn, lại là người thành phố nên sự hiểu biết cũng có chứ không phải là không.

Cô biết mẹ mình mới độ tuổi 40, cái tuổi vẫn còn nhu cầu sinh lý như bao người bình thường khác, mẹ lại sống cô đơn một mình cả chục năm nay. Còn tên làm vườn đáng ghét ấy, nếu không tính mấy bộ đồ hắn mặc thì cũng có thể nói là rất đẹp trai, nam tính, dáng người thì cao, bắp tay bắp chân thì cuồn cuộn, khuôn ngực thì lực lưỡng như tập thể hình.

Còn cái điệu bộ ăn nói thì chầm chậm, trầm tĩnh, lại biết ân cần quan tâm đến người khác. Rất có thể mẹ vì thiếu thốn tình cảm rồi làm liều tìm đến hắn ta, chuyện này hoàn toàn có thể xảy ra. Đối với hắn thì sao, hắn thế nào cũng là con trai, gặp gái nạ dòng như mẹ thể nào chẳng có ham muốn gì đó, hắn có mất gì đâu, được này nọ với mẹ rồi có khi còn được mẹ cho tiền cũng nên.

Cứ thế những suy nghĩ tiêu cực cứ lách nách nổ lên trong đầu Thủy Tiên, có lẽ lúc này cô chưa thể biết được, đó chính là một biểu hiện lúc ban đầu của ghen tuông. Bởi nếu không phải là ghen thì tại sao lại vậy. Giả sử đặt một giả thiết, nếu trong mắt Thủy Tiên, Nghĩa chỉ là con số 0 tròn trĩnh, trong trường hợp mẹ có cặp kè để giải tỏa nhu cầu tình dục đi chăng nữa thì Thủy Tiên sẽ như thế nào?

Cô thậm chí còn mừng cho mẹ nữa là đằng khác. Bởi cô biết, đến chính bản thân cô, tuổi dậy thì còn đang dang dở nhưng cũng có nhiều lúc muốn thử cảm giác làm tình nó như thế nào, nhiều lúc cũng muốn cầm thử trong lòng bàn tay một cái dương vật nóng hổi của đàn ông rồi đưa vào miệng xem nó như thế nào. Nhiều lúc cũng muốn biết cảm giác làm tình nó ra làm sao? Có sướng giống như mấy đứa bạn miêu tả hay không? Hay chúng nó chỉ bốc phét để kéo mình vào cuộc chơi giống như chúng nó.

“Tên đáng ghét kia, hắn đã vài lần an ủi mình, còn khuyên mình phải thế này thế nọ. Kể ra hắn nói cũng đúng và mình cũng nghe lời hắn và từ dạo đó mối quan hệ với mẹ đã thay đổi hẳn rồi. Hắn còn dậy mình trồng cây, dậy mình chăm hoa tỉa cành. Ơ mà cái giọng ồm ồm mới vỡ quê quê của hắn sao mình nghe lại êm êm lỗ tai thế không biết, mình biết hắn kể ra cũng là kẻ chính trực và tự trọng. Mấy lần mình định cho hắn thứ này thứ nọ như là để trả công việc hắn hướng dẫn mình trồng hoa mà hắn nhất định không chịu nhận, có lẽ hắn sợ mang phải cái tiếng là lợi dụng con nhà giàu. Còn chưa kể hắn đã nhìn thấy vú mình, tất nhiên không phải nhìn trực tiếp nhưng cũng là nhìn thấy hết hình dạng. Nhắc lại chuyện này mình vẫn tức anh ách nên đây này, mình quyết tâm giữ thân thể mình và chỉ dâng hiến cho người mà mình sẽ lấy làm chồng. Đằng này bao năm gìn giữ vậy mà chỉ trong một phút lơ đễnh đã để hắn dòm thấy hết. Nghĩ mà ghét. Không lẽ mình… thích hắn? Không thể nào. Không thể nào. Hắn là đồ… đáng ghét”.

Bình thường Thủy Tiên cũng không nghĩ về Nghĩa nhiều như thế. Nhưng trong lúc này, không hiểu sao trong đầu cô lại chỉ nghĩ về hắn mà thôi. Bởi trong gara, chiếc xe Spacy của mẹ không có, còn ở góc sân, chiếc xe đạp thồ có buộc một bộ dụng cụ cuốc xẻng vẫn dựng ở đó.

Bạn đang đọc truyện Mùa nước nổi tại nguồn: http://truyen3x.xyz/mua-nuoc-noi/

Đặt Cẩm Tú xuống giường rồi Nghĩa ngồi xuống luôn bên cạnh, Cẩm Tú vẫn giẫy giẫy một cách nhẹ nhàng giống như kiểu người ta bứt rứt trong người. Cô đạp đạp hai chân vào nhau và vô tình đánh trượt cái quần dài rời hẳn khỏi chân. Chỉ còn cái quần lót vẫn quấn lại ở giữa hai đầu gối. Rồi sự giãy dụa giảm dần, giảm dần… rồi hết hẳn. Chỉ còn lại tiếng thở đều đều từ trên lỗ mũi, có lẽ Cẩm Tú lại tiếp tục chìm vào giấc ngủ, rượu ơi là rượu.

Nghĩa nhìn trân trân vào vùng kín đáo nhất của trên cơ thể của một người đàn bà. Vùng háng. Ánh điện sáng trưng từ trên trần rọi xuống đủ để Nghĩa nhìn thấy từng sợi lông tơ ở ống đồng. Cô Cẩm Tú, người chủ của mình, người đàn bà bằng tuổi mẹ mình, xinh đẹp, giàu sang đang nằm ngửa duỗi thẳng hai chân. Trên người vẫn mặc chiếc áo len, bộ ngực vun lên phập phồng theo nhịp thở.

Toàn bộ thắt lưng, háng đến đôi bàn chân chỉ có duy nhất một chiếc quần lót xoắn tít lại nối hai đầu gối. Nghĩa đấu tranh tư tưởng giữa việc cứ để nguyên hiện trường hay là lấy cái chăn phủ lên che đi cái thân ở truồng. Rồi cậu lại nhìn lên cái điều hòa vẫn đang tỏa hơi ấm đến nóng nực treo trên tường. Cậu quyết định “có thế nào để thế ấy” với cái lý do hết sức là vô lý “có đắp cho cô thì cũng bị cô đạp ra mà thôi”.

Bàn chân.

Đầu tiên, Nghĩa đưa ánh mắt mình xuống đôi bàn chân, bàn chân của cô sao nhỏ nhắn giống như là chân của cô Tấm trong chuyện cổ tích Việt Nam, giống như đôi chân của nàng Lọ Lem trong truyện cổ tích nước ngoài. Trắng muốt, thon thon, ngón cái chỉ to hơn các ngón còn lại có một chút xíu, móng chân được sơn một thứ màu nhàn nhạt gọi lại cho có. Các móng chân cũng được cắt tỉa một các cầu kỳ, để hơi hơi dài dài giống như là móng vuốt của loài mèo. Lòng bàn chân đầy đặn có màu hồng hồng của máu. Gót chân vuốt gọn lại với nhau, không một nếp gấp, không một nếp nhăn mà người ta thường dùng bằng một danh từ, gót chân sen.

Bắp chân.

Từ cổ chân lên đến đầu gối dài thượt với cái bụng chân săn săn chứ không nhễu, các sợi lông tơ ti ti mà phải nhìn kỹ mới thấy.

Đầu gối.

Chiếc quần lót xoắn màu trắng không đủ để che đi cái đầu gối không một vết chai sạn nào dù là nhỏ, không lộ xương đầu gối mà thịt phủ lên hết làm nó trông giống như một điểm nhấn của đôi chân.

Đùi.

Cao hơn một chút là phần đùi, trắng muốt là cảm nhận đầu tiên của Nghĩa. Hai chân nằm xuống nhưng hai đùi không ép sát lại với nhau bởi đùi cô không to lắm mà chỉ vừa vặn thon thon. Phần bên sườn của đùi, những mạch máu màu đỏ, màu xanh nhỏ nhỏ xinh xinh chạy dọc, chạy ngang như tô điểm cho cặp đùi săn và gọn này.

Hông.

Phần hông chỗ nối chân và thắt lưng có lồi lên một vòng xương chậu như một chiếc vòng ôm lấy phần trung tâm háng. Nhìn một lèo từ trên thắt lưng xuống tận gót nhân để thấy được tổng thể, chân Cẩm Tú dài thượt, trắng phau, săn chắc, gọn gàng.

Mu.

Điểm nhấn của toàn bộ thân dưới chính là mu lồn nếu nhìn chính diện trong tư thế duỗi chân này. Mu lồn Cẩm Tú là một vùng rộng kéo từ điểm cuối cùng của hai chân rồi vòng lên đến tận thắt lưng giống như một triền đồi thoai thoải nhưng phần đỉnh tự nhiên lại nhô hẳn cao lên cỡ độ một bàn tay. Đỉnh đồi ấy như được người ta cố tình đắp thêm thịt để nuôi dưỡng chùm lông lồn.

Lông lồn.

Trên mu lồn khum khum vồng lên ấy, lông không mọc rậm mà mọc lưa thưa đều đều ra toàn bộ phần mu, trải từ đỉnh xuống bên dưới rồi mọc lan ra hai bên xương chậu. Nếu nhìn đơn giản thì cả một vùng trước từ thắt lưng xuống đều có lông lồn. Lông mọc lan rộng nhưng không nhiều, các sợi lông cũng không dài mà ngắn khoảng 2 – 3 cm rồi xoăn tít cuốn thành nhiều vòng tròn khác nhau.

Màu lông thì đen nhánh, đen giống như là được người ta nhuộm. Vì lông mọc thưa nên Nghĩa tập trung vào một vài sợi thì còn trông rõ được từng lỗ chân lông. Nhìn tổng hòa còn thấy được toàn bộ vùng da mu, cũng như đùi và các bộ phận khác, phần da mu này trắng tinh, lông thì màu đen tương phản, hai màu đối lập ấy vậy mà khi kết hợp lại với nhau lại hài hòa đến mê hoặc như vậy.

Môi lớn.

Hai đùi cô không to nên khi duỗi thẳng chân vẫn còn một khe hở đủ để đưa một bàn tay theo chiều dọc vào. Nghĩa chưa nhìn rõ được lồn cô như thế nào, chỉ thấy hai mép lớn của lồn màu hồng hồng úp chạm vào nhau để che đi toàn bộ cấu tạo chi tiết bên trong. Trên mặt hai mép thịt ấy tuyệt không thấy một sợi lông nào, chỉ thấy những đốm đỏ li ti giống như là đụn máu. “Ước gì được nhìn thấy bên trong nhỉ?”, Nghĩa mong muốn như vậy những biết chắc là khó mà thành được, bởi cô đang ngủ li bì chẳng thấy cựa quậy gì cả.

Ôi nhưng xem kìa, cái này người ta gọi là cầu được ước thấy, trời không phụ lòng người, có lòng thành ắt trời thương. Cô Cẩm Tú lại giẫy đôi chân làm cái quần lót tụt xuống tận bụng chân. Rồi quẫy đạp thế nào mà hai đầu gối cô mở rộng ra hai bên nhưng hai gót chân thì chạm vào nhau, chiếc quần lót ở bụng hai chân căng ra như muốn rách.

Hột le.

Toàn bộ cấu hình lồn của Cẩm Tú hiện ra rõ nét dưới ánh điện sáng trưng. Nghĩa nghiêng nghiêng đầu để cho mình tư thế nhìn thuận lợi. Hết phần lông trên mu là điểm nối giữa hai cái môi lớn, điểm nối này hơi xoắn lại với nhau để ôm lấy hột le. Đầu hột le nhỏ xíu màu hồng máu lòi ra, động động như muốn thụt vào rồi lại thò ra một cách nhè nhẹ, có lẽ nó bị nhịp thở trên ngực tác động.

Lỗ tiểu.

Dưới hột le còn một khoảng thịt đỏ loáng nước cỡ khoảng nửa phân nữa mới đến một cái lỗ nhỏ xíu như một hạt gạo. Nghĩa biết đây chính là lỗ tiểu. Lỗ tiểu nhỏ lắm lại không lồi ra hay thụt vào để người ta dễ dàng nhận biết, nó bị nước làm loáng chi che mờ nên phải để ý kỹ mới thấy.

Môi nhỏ.

Hai lớp thịt màu hồng nhỏ hình vòng cung giống như hai hạt điều úp ngược vào nhau tạo thành cái môi nhỏ che đi lỗ lồn ở bên trong. Mặc dù chúng úp vào nhau nhưng vẫn không thể che kín hoàn toàn cái lỗ lồn, Nghĩa không nhìn thấy gì ở bên lỗ lồn vì cơ bản nó không tạo thành lỗ ở trong trạng thái này, đặc biệt là đối với Cẩm Tú, người đã 10 năm rồi không quan hệ tình dục, có lẽ âm đạo đã co lại theo thời gian giống như là gái còn trinh.

Ngắm đến đây, mồm Nghĩa khô ran, môi cũng khô theo làm cậu phải thè lưỡi ra liếm môi một cái, rồi như một kẻ đói khát lâu ngày nhìn thấy mâm cỗ nóng hổi bày trên bàn, Nghĩa nuốt nước bọt đánh “ực” một cái. Tiếng nuốt nước bọt lấn át cả tiếng điều hòa ro ro, nhưng có lẽ nó cũng làm đánh thức người nào đó đang ngủ say. Bởi tiếng nói vang lên lúc này làm Nghĩa giật mình, tim đập loạn xạ giống như kẻ trộm bị gia chủ bắt quả tang:

– NGHĨA!!!

Tiếng nói vang lên trong cái không gian căng cứng chật hẹp này như một tiếng sét, tim Nghĩa như nhảy ra khỏi lồng ngực, theo phản xạ cậu quay mặt lên phía trên, nơi phát ra tiếng nói, Cẩm Tú nhìn Nghĩa chằm chằm, nhìn vào khuôn mặt đang tái nhợt của Nghĩa, nhưng trên khuôn mặt của Cẩm Tú không có nét gì là giận giữ của kẻ vừa bị người khác dòm trộm, chỉ thấy khuôn mặt ấy đỏ lựng, ánh mắt không mở to mà he hé dìu dịu lúng liếng đưa tình, cánh mũi phập phồng cùng một chiếc môi bị hai hàm răng nhai nhai.

Hai con người ấy nhìn nhau một hồi lâu không nói gì, bởi thực ra trong giờ phút này cả hai đều không ai dám nói gì cả, nói gì cũng bằng thừa, nói gì cũng là ngụy biện. Tình chàng ý thiếp cả hai đều đã đọc được trong mắt đối phương, cả hai ánh mắt ấy đều hau háu nhìn vào đối phương như chỉ chờ phát súng hiệu lệnh là xông lên tấn công ăn thịt đối thủ.

Hai đôi mắt của hai con thú, một con hổ cái và một con hổ đực trong mùa động dục, trong mùa giao phối. Hai đôi mắt của hai con người thèm khát, một người là một chàng thanh niên tuổi mười tám đôi mươi hừng hực nhựa sống, một kẻ là một phụ nữ tuổi mặn mà, tuổi chín muồi nhất của người đàn bà bị bỏ đói lâu ngày. Hai sóng mắt ấy gặp nhau, như chắp nối vào nhau, như cộng hưởng để nâng đỡ nhau, để cùng dìu nhau vào một thế giới mới, đúng với cái tên khách sạn nơi họ đang trú chân, New World. Cuối cùng Nghĩa lắp ba lắp bắp:

– Cháu… cháu…

Một bàn tay nhỏ xinh vội đặt lên miệng Nghĩa để bịt không cho Nghĩa nói thêm câu gì nữa, lúc này mọi lời nói đều bằng thừa. Cẩm Tú đã ngồi dậy từ khi nào, bàn tay cô ốp lên đôi môi dày mọng của Nghĩa rồi miệng cô thôi không cắn môi nữa mà phát ra một giọng nói êm ái, nhu mì như của một cô Hồ ly chín đuôi, hấp dẫn, mê hoặc, dụ mị:

– Đừng nói gì hết.

Rồi khi bàn tay rời khỏi môi để thay thế bằng một đôi môi khác. Môi Cẩm Tú như đớp vào môi của Nghĩa. Sự việc xảy ra quá nhanh, quá nguy hiểm, Nghĩa không còn cách nào phản kháng mà thực ra cũng không muốn phản kháng.

– “Uhm uhm uhm”, hai đôi môi dính chặt lại với nhau, quấn lấy nhau, xoắn lấy nhau. Cả hai cùng mở to miệng để hai cái lưỡi lùa sang nhau rồi như hai người bạn lâu ngày mới gặp lại đẩy đưa, dồn nhau, vần vũ nhau.

Trong đầu Cẩm Tú vang lên câu nói: “Ngọt quá!, Ngon quá”. Còn trong đầu Nghĩa thì lại nói: “Mềm quá!, Ướt quá!”. Cả hai đê mê nhắm tịt mắt để tận hưởng nụ hôn này, nụ hôn của ướt át, của thèm khát, của khát khao.

Rồi chính Cẩm Tú kéo Nghĩa nằm xuống dưới giường khi hai cái môi vẫn dính chặt lấy nhau, chiếc quần lót khi nãy vẫn còn ở trên bụng chân giờ đã rời khỏi người Cẩm Tú lúc nào không hay. Vừa hôn, Cẩm Tú vừa cởi từng nút áo trên người Nghĩa, từng cúc từng cúc một, đến cái cúc cuối cùng thì thân thể trai tráng vạm vỡ lộ ra vì không bị che đậy nữa, bàn tay búp măng trắng muốt có móng vuốt của Cẩm Tú ngay lập tức úp trọn lên một bên ngực Nghĩa, chính giữa lòng bàn tay đặt tay đặt trên cái đầu ti nhỏ rồi xoa xoa thành một vòng tròn. Nụ hôn vẫn không rời.

Rồi đến khoảng ngực bên này cũng được Cẩm Tú xoa một cách nhẹ nhàng, cái nhẹ nhàng ở bàn tay thôi nhưng thực sự có tác động cực lớn đối với Nghĩa, nó làm cho cậu kích thích khôn cùng, cảm giác được vuốt ve, được mơn trớn, được chăm sóc từ một người đàn bà đẹp quả không gì có thể so sánh được.

Rồi đến cái bụng săn chắc với các lớp cơ được xếp thành 6 múi vồng lên cũng được bàn tay ấy xoa xoa, một ngón tay còn lạc nhịp chọc vào lỗ rốn sâu hun hút rồi ngoáy ngoáy làm Nghĩa có cảm giác buồn buồn thinh thích.

Rời môi Nghĩa ra, Cẩm Tú nhìn vào khuôn mặt Nghĩa một lần nữa, đôi môi hấp háy nhè nhẹ phả ra thứ mùi hấp dẫn dẫn chưa từng có, giọng nói Cẩm Tú trong gian phòng này như là thứ giọng êm ái nhất, mời gọi nhất:

– Nghĩa đã từng thế này bao giờ chưa?

Nghĩa ngay lập tức lắc đầu, quả đúng đây là lần đầu tiên Nghĩa được làm như thế này, nói rộng hơn, nói xa hơn theo đúng chu trình tưởng tượng thì Nghĩa chưa địt nhau bao giờ. Kiến thức về tình dục thì có do được học từ những lần nhìn trộm chị Mận, nhưng thực hành, đưa lý thuyết về với thực tế thì chưa bao giờ làm.

Chương trước Chương tiếp
Loading...