Ngược
Chương 4
Cả ngày hôm sau, Vân cứ vừa làm vừa liên tục nhìn đồng hồ. Nàng đang mong ngóng đến giờ tan ca quá! Lần đầu tiên được người khác rủ đi chơi, đã thế người khác ở đây còn là anh nữa, lại càng làm nàng hồi hộp hơn. Sau khi tan ca, tắm rửa xong, nàng loay hoay với mấy bộ quần áo của mình, cũng chẳng có gì nhiều nhặn, chỉ có vài chiếc quần jean với mấy chiếc áo phông! À hôm qua anh bảo là hôm nay 10h tối mới về, chắc lúc đấy cũng hơi lạnh rồi, mang theo cái áo khoác mỏng nữa cho chắc ăn. Chuẩn bị xong xuôi thì nàng cứ hết đứng, lại ngồi, hết ngồi lại nằm, chốc chốc lại mở màn hình điện thoại lên xem giờ. Cả ngày hôm nay chả thấy anh nhắn tin lại, hay là anh có việc gì bận nhỉ? Hay là anh đổi ý? Hay là? Hay là? Vô vàn câu hỏi hay là dồn dập đến trong đầu nàng! Thế là trên khuôn mặt nàng cứ thay đổi qua lại các trạng thái, từ hy vọng, đến hồi hộp, rồi lại thất vọng, lại hy vọng. Rồi thì cứ 1 tí là nàng lại chạy ra chỗ cửa sổ phòng nhân viên nhìn xuống đường để xem anh đã tới chưa. Mãi tới 7h10 thì nàng chính thức hết hy vọng, quyết định tắt đèn đi ngủ sớm…
Về phần Hùng, cả ngày hôm đây anh cũng chả khác gì Vân, cứ loanh quanh đi lại trong nhà nhiều đến nỗi cô Lan giúp việc cũng thấy ngạc nhiên! Mọi khi cậu chủ nhà mình không đi ra ngoài chơi bi – a thì cũng ngồi ở nhà với mấy chậu cây cảnh! Thế mà hôm nay lại cứ chạy qua chạy lại đến chóng cả mặt. Đến 5h chiều thì bà mới thấy cậu chủ nhà mình ngừng chạy qua chạy lại, cậu lên phòng tắm rửa rồi chạy xuống dưới sân, lái ô tô đi! Lại thêm 1 chuyện lạ, cái xe đắp chiếu quanh năm chả thèm động, hôm nay lại lôi ra dùng! Cũng chính vì quyết định đi ô tô nên Hùng vướng vào 1 rắc rối mà chính anh không ngờ đến, là tắc đường! Hôm nay là ngày gì mà tắc kinh khủng, thế là Hùng với con xê lết từng cm trên đường. Mải mê với công cuộc bò trên đường, thế là Hùng cũng quên béng luôn việc nhắn cho Vân là anh tới muộn vì tắc đường! Thế là 7h15 anh mới lết được đến trước cửa club. Vừa thấy có xe đỗ lại, chú bảo vệ đã đi tới…
– Anh ơi! Anh đỗ xe ra chỗ kia giúp tôi nhé, chỗ này là chỗ đỗ xe máy thôi!
Hùng thò cổ ra khỏi xe cười…
– Cháu Hùng đây mà chú ơi! Chú cho cháu đỗ nhờ 1 tí thôi ạ…
– Ơi dời! Cứ tưởng ai, rồi rồi! Riêng cậu thì đỗ đến bao giờ cũng được…
– Cháu cảm ơn ạ!
Hùng lại thu người vào trong xe, lúc này anh mới giật mình nhớ ra là hình như mình đến muộn hơn giờ hẹn thì phải! Lôi điện thoại từ trong túi ra, 7h15! Chết rồi! Anh vội mở danh bạ…
– Tít tít tít Your number tou have drive is not available at the moment, please try again later…
Ơ kìa! Sao lại tắt máy, mới muộn có 15p thôi mà làm gì đến nỗi thế chứ. Hùng đang định ngắt cuộc gọi để đi vào trong hỏi xem Vân ở đâu thì…
– Alo, anh Hùng đấy ạ?
Đưa vội điện thoại lên nghe, Hùng trả lời…
– Ừ, anh đây, em xuống dưới cửa club đi! Tắc đường quá nên anh đến muộn, anh quên mất không gọi điện báo…
– Vâng ạ! Anh chờ em 1 chút…
Hùng tắt máy, vỗ vỗ ngực! May quá, thế là chưa giận dỗi gì đúng không nhỉ! Chắc thế!
Còn ở trên phòng nhân viên thì Vân cuống cuồng ngồi dậy, chải lại đầu tóc, mặc lại bộ đồ lúc nãy, không quên với theo chiếc áo khoác mỏng. Nàng chạy ào ra khỏi phòng, nhưng mà như nhớ ra cái gì đó, nàng bảo bản thân đi chậm lại, chậm lại! Đúng rồi, đi lại như bình thường ấy Vân ạ! Nàng đi ra ngoài cửa club, nàng nhìn 2 bên, cố tìm cái bóng dáng cao cao ngồi trên xe máy như mọi khi!
“Pim… Pim” Anh bấm còi, xong thò cổ ra ngoài cửa xe, vẫy tay với nàng…
– Anh đây này!
Nhìn cái bộ dáng hớn hở của anh, nàng khó nhịn được, đưa tay lên che miệng cười hihi rồi tiến về phía anh. Nàng cứ loay hoay bên ngoài, chả biết làm thế nào để vào bên trong. Chú bảo vệ thấy thế thì nhanh chân hơn, đứng dậy mở cửa xe giúp Vân…
– Cháu cảm ơn ạ!
Vân cúi người cảm ơn chú bảo vệ trước khi bước vào xe, chú bảo vệ cũng cười cười gật đầu với Vân, rồi đóng cửa xe giúp nàng! Ông vốn quý cô bé hiền lành, dễ thương, tốt bụng với mọi người này! Hùng lại thò đầu ra ngoài xe nói với chú bảo vệ…
– Cháu cảm ơn nhé! Cháu đi đây!
Anh đang định thu người vào xe thì có 1 chiếc xe máy vụt qua sát sạt…
– Ới zời ơi! Đỗ xe cái kiểu gì thế hả…
– Cháu xin lỗi, xin lỗi ạ!
Rồi anh cũng thu người vào trong, kéo cửa kính lên! Đột nhiên, mọi âm thanh ồn ào, vội vã của cuộc sống bên ngoài như bị ngăn cách hoàn toàn! Bên trong xe chỉ còn lại 2 con người đang loay hoay không biết làm thế nào cho phải! Vân thì cứ nắm chặt 2 tay để trên đùi, còn Hùng thì cũng hết nhìn gương chiếu hậu, lại lục hộp chứa đồ.
– Để anh kéo dây an toàn cho em!
– V… Vâ… Vâng ạ!
Rồi loay hoay mãi thì Hùng cũng gài xong cái khóa dây an toàn cho Vân! Cuối cùng thì cái xe cũng nổ máy, mang theo 2 người tiến về phía trước, để lại phía sau cái club vẫn ồn ào như mọi ngày! Đến rạp chiếu film, Vân đi theo Hùng tới quầy vé, Hùng tiến lên trước, nháy mắt với cậu bán vé…
– Cho anh 2 vé film xxx suất chiếu lúc 8h tối nhé…
– Dạ, em gửi anh ạ…
Hùng nhận 2 tấm vé, sau đấy đi mua bỏng nước. Rồi 2 người đi vào phòng chiếu film, rạp vắng tanh, chỉ có 2 người! Vân ngạc nhiên hỏi…
– Sao lại vắng thế anh nhỉ?
– Anh không biết, chắc tại giờ còn sớm nên người khác không muốn xem vào giờ này đấy! Thôi kệ đi…
– Vâng ạ…
Vân trả lời rồi líu ríu đi theo phía sau Hùng. Chỉ 1 lát 2 người đã tìm được chỗ ngồi của mình giữa cái rạp thênh thang. Chỉ 1 lát thì bộ film đã bắt đầu, là 1 bộ film ma (ai tư vấn cho Hùng thì không biết nữa). Và việc xem phim ma giữa 1 cái rạp đen thui, vắng tanh vắng lạnh thế này thì càng làm tăng thêm hiệu ứng của nó. Quả nhiên, chưa đến mấy cảnh thực sự kinh dị thì Vân đã hét toáng lên rồi bấu chặt lấy vai Hùng. Dĩ nhiên, không để lỡ cơ hội thì Hùng cũng nhẹ nhàng vỗ về lên đôi vai gầy của Vân. Cảnh kinh dị trôi qua, Vân buông Hùng ra, nàng ngồi thẳng trở lại, mặt nàng đỏ như mặt trời nhỏ, cũng may là trong rạp tối đen với không có ai, chứ không thì ngượng lắm! Nàng quyết tâm không được làm như lúc nãy nữa, phải cố lên, thế là nàng lại dùng 2 bàn tay nhỏ bấu chặt lấy 2 đùi mình! Nhưng mà vừa mới đến lúc con ma thò ra thì nàng đã quên khuấy mất mà quay sang bấu chặt lấy tay của Hùng! Cứ vài lần như thế, rồi trong khi mà 2 tay nàng vẫn đang bấu chặt lấy thành ghế thì đột nhiên nàng cảm thấy có 1 bàn tay ấm áp khẽ chạm lên mu bàn tay của mình…
– Em sợ lắm à?
Tay anh ấm quá! Nàng ngước lên nhìn anh, anh cúi xuống nhìn nàng! Không 1 câu nói, tiếng nhân vật đang la hét trong film cũng không còn lọt vào trong tai 2 người, nhưng họ như có thể cảm nhận được nhịp đập trái tim của nhau. Rồi ngượng ngùng, Vân rụt rè kéo bàn tay của mình về, khẽ lắc đầu! Nàng cúi gằm mặt, cứ nhìn chăm chăm vào bàn tay mình, bàn tay mà anh vừa chạm vào. Rồi như để cho tự nhiên 1 chút, nàng ngẩng lên, xem film tiếp, đúng lúc con ma nhảy ra…
– A… A… a… a…
Nàng lại cuống quýt bấu chặt lấy tay Hùng, vừa chạm vào tay anh, nàng lại cảm thấy ngượng ngùng, nàng muốn thu tay về, nhưng đôi tay của anh đã giữ chặt lấy tay nàng…
– Yêu anh nhé…
Nàng ngước mắt nhìn anh, đôi mắt long lanh, có mơ hồ, có chờ mong, có khó hiểu, có anh! Nàng còn chưa trả lời, khuôn mặt của anh đã tiến lại gần khuôn mặt thanh tú của nàng, môi anh khóa chặt lấy môi nàng! Mắt nàng càng mở to hơn, xúc cảm lần đầu nàng được đón nhận, cơ thể nàng như căng cứng lên, rồi như 1 lẽ tự nhiên, nàng buông lỏng đôi tay, anh nhẹ nhàng đỡ lấy nàng bằng đôi tay rắn chắc, kéo nàng sát hơn, môi anh vẫn không rời nàng! Nàng lim dim đôi mắt, buông thả, nàng hé miệng đón lấy chiếc lưỡi của anh! Anh siết chặt nàng hơn, như muốn hòa tan nàng vào trong anh, đôi tay nàng siết lấy anh. Cả 2 cuống quýt, nồng nàn trong nụ hôn đầu như đến nghẹt thở, cho đến tận khi buông nhau ra, 2 người cùng thở dốc, nhưng như sợ thời gian trôi đi mãi, họ lại ập vào nhau, khóa chặt nhau bằng nụ hôn dài! Tay của anh không còn ngoan ngoãn như lần trước, anh xoa khắp lưng nàng, mỗi khi tay anh tới đâu, nàng như nổi da gà tới đó, bên dưới nàng, tình thuỷ tràn ra! Anh xoa nắn cặp mông của nàng, rồi như chưa thỏa mãn, anh đưa 1 tay lên phía trước ngực nàng, nắn bóp bộ ngực chớm nở qua 2 lần áo! Anh không thỏa mãn với 2 lần áo ngăn cách, anh muốn đưa tay vào trong áo nàng, anh muốn gần hơn nữa! Núm vú nàng cương lên như 2 hạt đậu nhỏ, bên dưới của nàng ướt đẫm, tràn ngập! Nhưng khi những ngón tay của anh đẩy lớp áo lót của nàng lên, chút lý trí của nàng bừng tỉnh. Nàng đẩy anh ra, cúi gằm mặt…
– Đừng anh!
– Anh xin lỗi…
Anh lại ôm chặt lấy nàng! Nàng ngoan ngoãn nép vào trong vòng tay anh, yên bình…
– Yêu anh nhé…
Nàng khẽ gật đầu, không nói! Anh cúi xuống hôn lên tóc mây! Anh và nàng cứ ôm nhau như thế cho đến tận lúc bộ phim kết thúc, ánh đèn lại tràn ngập phòng chiếu thì 2 người mới vội vã, ngượng ngùng buông nhau ra!
– Em có đói không? Mình đi ăn khuya nhé…
Nàng lắc đầu, không nói, tay vẫn nắm lấy tay anh không muốn buông…
– Thế để anh đưa em về nhé…
Nàng gật đầu. 2 người đi ra chỗ để xe, Vân vẫn nắm chặt lấy tay anh, không buông, Hùng cười…
– Em phải thả anh ra thì anh mới đưa em về được chứ…
Nàng ngơ ngác, giật mình, buông vội tay anh ra, mặt cúi gằm đỏ chót như mặt trời nhỏ! Vào tới trong xe, nàng lại thu lại 2 tay ở trên đùi, anh quay sang gài dây an toàn cho nàng, nổ máy rồi anh kéo lấy tay của nàng! Đoạn đường về không còn sự ngượng ngùng, cuống quýt, bối rối như lúc đi! Chỉ còn 2 trái tim đang hát theo nhịp bài hát “Phút yêu đầu” của Thu Minh.
Rồi sau đấy, tần suất những buổi đi chơi của anh với nàng cứ ngày một dày thêm, đầu tiên thì 1 tuần 1 lần, rồi 2, rồi thì 3. Cho tới 1 ngày, anh đưa nàng về nhà mình, ngôi nhà có khoảng sân nhỏ đầy nắng, đầy những chậu cây cảnh nhỏ…
– Anh đưa em đi đâu đấy?
– Về nhà anh đấy! Về ra mắt bố mẹ chồng tương lai đi thôi là vừa chứ còn gì nữa…
– Không, em ngượng lắm! Mà ai thèm lấy anh mà bố mẹ chồng tương lai! Nhưng liệu mẹ anh có thích em không, nhỡ mẹ anh chê em là mồ côi thì sao, rồi em lại còn vụng về nữa. Em không đi đâu, anh cho em xuống đi!
Anh quay sang nhìn nàng, cười hiền, nụ cười của anh lúc nào cũng làm nàng cảm thấy yên bình! Có lẽ là nếu trời có sập xuống, mà có anh bên cạnh mỉm cười, thì nàng cũng chẳng cảm thấy sợ nữa!
– Haha anh đùa đấy! Nhà có mỗi anh với cô giúp việc thôi! Bố mẹ anh sống ở bên Anh, có ở nhà đâu haha…
Nghe thế thì nàng mới cảm thấy yên tâm hơn chút ít, đưa tay vuốt vuốt trước ngực, thở phào rồi mới quay sang lườm anh…
– Anh nhé, suốt ngày trêu em…
Chiếc xe dừng lại trước cổng của 1 ngôi nhà 2 tầng nhỏ! 2 cánh cổng khóa chặt, Hùng mở cửa xe bước xuống gọi vào trong…
– Cô Lan ới ời! Mở cửa cho cháu với ạ! Cô Lan ới ời ơi!
– Đây đây! Cậu chủ chờ tôi 1 lát…
Rồi có tiếng dép lẹt xẹt ở bên trong, tiếng chìa khóa tra vào ổ, rồi 2 cổng chậm rãi mở ra, bên trong là cô Lan, người giúp việc tận tụy của nhà Hùng. Cô mở rộng cổng, rồi nép sang 1 bên cho Hùng đánh xe vào trong, cô hơi ngạc nhiên vì hình như trong xe còn có 1 người con gái thì phải! Từ ngày cậu chủ lớn đến giờ có thấy đưa bạn gái nào về nhà đâu cơ chứ!
– Cháu cảm ơn cô nhé…
Hùng nói trước khi đi vào xe! Chiếc xe chậm rãi tiến vào trong sân, tới chỗ nghỉ ngơi quen thuộc của mình! Hùng nhanh nhẹn chạy xuống trước mở cửa luôn cho Vân! Rồi 2 người đi về phía cô Lan đang khóa cổng lại! Vân cúi người nói…
– Cháu chào cô ạ!
– Chào cô! Cô là??? – Cô Lan ngơ ngác, trước nay cô chưa từng gặp người con gái này! Hay là họ hàng gì của gia đình cậu chủ nhỉ!
– Cháu trân trọng và hân hạnh thông báo với cô! Đây là Vân, người yêu hiện tại, và là người vợ tương lai của cháu đấy ạ!
Vân đứng bên cạnh nghe anh nói thế thì tự nhiên mặt đỏ hẳn lên, nàng ngượng ngùng nép ra sau anh, không quên tặng anh 1 cú véo nhớ đời vào eo…
– Ới dời ơiiiii! Đấy cô xem, chỉ có vợ tương lai của cháu mới dám véo cháu như thế thôi chứ còn gì nữa…
Cô Lan không nói gì, chỉ cười hiền nhìn đôi trẻ trước mặt! Cô thấy mừng cho Hùng, từ ngày ông bà chủ sang Anh, cậu chủ cứ lủi thủi 1 mình với cái bàn bi – a trên tầng, hết chơi bi – a thì lại ngồi tỉa mấy cái cây cảnh như ông cụ non! Lâu lắm rồi cô mới thấy cậu chủ của mình cười hạnh phúc như thế! Cô nhìn qua Vân, “cô chủ tương lai”, cô gái dong dỏng cao, dáng người thanh mảnh, nhưng những chỗ cần to thì đều to, những chỗ cần nhỏ thì nhỏ! Chưa biết tính cách thế nào, nhưng mà nếu cậu chủ đã chọn, thì cô tin vào lựa chọn của cậu chủ của mình! Bữa cơm hôm ấy ở nhà Hùng có 3 người, Vân thì phụ cô Lan làm bếp, không quên vừa làm vừa hỏi thêm cô về Hùng! Còn Hùng thì lăng xăng chạy quanh 2 người, dù chả giúp được cái tích sự gì! Bảo anh nạo mướp, thì anh đi lấy dao cạo râu ra để cạo! Bảo anh đập trứng vào bát thì anh đập thẳng xuống sàn nhà! Thành ra chỉ 1 lát là anh đã bị 2 người phụ nữ đuổi thẳng cổ ra ngoài phòng khách!
– Cô ơi! Anh Hùng anh ấy thích ăn những món thế nay thôi ạ!
– Vâng cô ạ! Cậu chủ từ nhỏ chỉ thích mấy món này thôi, chứ những món đắt tiền thì không đâu!
– Ôi thế ạ! May quá toàn những món cháu cũng biết nấu! Mà cô đừng gọi cháu là cô, cô gì nữa! Nghe ghê chết đi được ấy…
Cô Lan ngừng tay nhìn sang Vân, như tìm được 1 cái gì đó trên người nàng! Rồi cô lại cúi xuống làm tiếp, cô vừa làm vừa nói nhỏ như chỉ mình cô nghe được…
– Lâu lắm rồi không thấy cậu chủ cười vui như ngày hôm nay! Mọi khi cậu ấy không tự nhốt mình trên cái phòng chơi bi – a áp mái, thì cũng lẩn thẩn với mấy chậu cảnh như ông cụ non! Tôi không nhớ lần cuối cùng cậu chủ vui như này là lúc nào nữa! Xin cô, xin cô đừng để cậu chủ buồn…
Giọng cô Lan càng lúc càng nhỏ, cho đến cuối cùng thì nhỏ như tiếng kim, 1 giọt nước mắt rơi xuống từ đôi mắt cô! Cô ở đây giúp việc cho ông bà chủ từ lúc cậu chủ còn bé tẹo! Với cô thì cậu chủ khác gì con trai đâu. Từ ngày ông bà chủ để cậu chủ ở lại đây rồi bay sang Anh thì cậu chủ cứ dần dần nhốt mình lại trong cái vỏ bọc của mình! Mãi tới hôm nay cô mới được thấy lại nụ cười vô tư như ngày nào của “cậu con trai” của mình.
– Cô, cô đừng nói thế ạ!
Vân cũng dừng tay, nàng vỗ về lên đôi vai gầy của người phụ nữ bên cạnh mình! Rồi cô Lan nhìn sang nàng bằng 1 nụ cười, Vân cũng bật cười, rồi 2 người lại tiếp tục công việc dở dang của mình! Bữa ăn hôm đó, 3 người họ cứ liên tục gắp thức ăn cho nhau như 1 gia đình nhỏ! Tiếng cười đùa rộn rã lâu lắm mới có dịp quay trở lại nơi này, và chúng muốn ở mãi không đi!
Về phần bố mẹ của Hùng, khi nghe tin cậu quý tử muốn lấy vợ thì dĩ nhiên là đồng ý ngay tắp lự mà không cần suy nghĩ! 2 người hiểu được tâm trạng của Hùng bây giờ, và 2 người không muốn phá nát niềm vui của chàng trai trẻ. Họ vồn vã hỏi xem là Hùng đã định ngày cưới chưa? Rồi thì tổ chức ở đâu? Để còn đặt vé về Việt Nam! Cho đến tận cuối cùng, sau khi hỏi xong tất tần tật các thứ rồi, thì họ mới ngớ ra…
– Mà anh phải cho chúng tôi xem mặt con dâu của chúng tôi đã chứ nhỉ?
… Bạn đang đọc truyện Ngược tại nguồn: http://truyen3x.xyz/nguoc/
Đến tận lúc này thì Vân mới có dịp lên hình trên chiếc webcam của Hùng! Vừa nhìn thấy Vân là bố mẹ Hùng đã giơ ngón cái lên trước màn hình! Bố Hùng còn nháy mắt 1 cái rất là ẩn ý!
Cuối cùng thì cái ngày ấy cũng tới! Ngày mà Hùng được chính thức đón Vân về với mình! Club nơi Vân làm việc được chọn làm nhà gái luôn! Khách đến chơi ngày hôm đấy được dịp trố mắt bất ngờ vì tưởng là mình đi nhầm chỗ, rồi sau khi hết bất ngờ vì tưởng đi nhầm chỗ thì lại thêm 1 lần nữa bất ngờ khi được chiêm ngưỡng nhan sắc của Vân trong bộ váy cưới màu trắng tinh khôi! Nàng hôm nay trông như 1 công chúa nhỏ bước ra từ trang truyện cổ tích, chiếc giày cao gót màu trắng, tôn thêm chiều cao hoàn mỹ cho nàng, chiếc váy cưới cúp ngực lại làm nàng càng thêm quyến rũ với khe ngực lấp ló sau lớp vải voan trắng mỏng, đầu nàng đội 1 chiếc mũ miện nhỏ cực hợp với nàng! Mọi thứ tổng hòa lại, làm nàng như đang tỏa sáng trong ngày vui nhất đời mình! Cho đến tận lúc chiếc xe đón dâu của nhà trai đến đón nàng về với hạnh phúc, thì đằng sau vẫn còn vô số những người trông theo tiếc nuối…
– Sao em nỡ vội lấy chồng!!!
– Biết thế này ngày trước tao cũng…
– Mày có cửa à…
– Thế mày có chắc…
Yên vị trong chiếc xe đón dâu, Vân hạnh phúc nắm chặt tay anh. Có lẽ bao nhiêu năm khốn khó lúc trước là để đánh đổi cho giây phút này chăng? Nếu vậy thì xin hãy kéo dài nó mãi mãi…
Đám cưới nhỏ, không mời đông người, mà chỉ là những người thân quen của chú rể đến dự! Ngày hôm đó, anh vui lắm, ai mời cũng uống, rồi anh uống hộ cả Vân, cho đến lúc tiệc tàn thì anh cũng đã hơi liêu xiêu! Anh dắt tay nàng, cả 2 chậm rãi tiến về phía phòng tân hôn. Chỉ vài bậc cầu thang nữa thôi, anh và nàng sẽ mãi mãi là của nhau! Rồi đột nhiên, nàng cảm thấy chân mình hụt hẫng, anh vừa cúi xuống bế bổng nàng lên, giống như hoàng tử bế công chúa trong truyện cổ tích! Nàng xấu hổ nép chặt vào lồng ngực của anh, hỏi nhỏ…
– Có được không anh?
– Cứ tin ở anh là được!
Nàng yên lòng, lại nép vào anh. Anh chậm rãi bước từng bước lên cầu thang, tiến về phòng tân hôn! Cửa phòng đóng lại, không còn sự ồn ào của tiếng tay quản lý club đang hùng hổ chúc rượu bên dưới, không còn tiếng cười của mấy ông bạn của anh. Chỉ còn lại tiếng con tim 2 người hòa nhịp, vội vã, ngượng ngập. À không, còn tiếng anh thở phì phò vì mệt nữa. Nàng cười khúc khích, tiếng cười như chuông bạc…
– Ai bảo anh cứ cố làm gì!
Rồi nàng đưa tay lên vuốt vuốt lưng anh, anh quay sang nhìn nàng, tay anh nắm lấy tay nàng. Anh nhẹ nhàng tháo mở từng lần áo cưới trên cơ thể nàng. Mỗi lần tháo mở, là 1 lần tim anh như nhảy lên. Loay hoay mãi thì anh cũng tháo được khóa áo lót của nàng! Nàng ngượng ngùng, 2 bàn tay bắt chéo che lấy 2 bầu ngực sữa! Trên người nàng bây giờ chỉ còn sót lại chiếc quần lót trắng. Anh với tay tắt đèn, chỉ còn lại ánh đèn ngủ mờ mờ, nàng như tỏa sáng trong bóng tối, ngượng ngùng ngồi đó, chờ đợi! Anh cúi xuống, hôn lên vầng trán của nàng, anh hôn dần xuống cái sống mũi cao cao, đôi môi nhỏ, anh cắn nhẹ lên vành tai nàng! Hơi thở anh nóng hổi, phà vào nàng, bên dưới của nàng lại tràn ngập, ướt đẫm! Rồi anh nhẹ nhàng gỡ 2 tay của nàng ra! Lần đầu tiên anh được nhìn nàng gần như thế, bầu vú vươn cao như sừng trâu, 2 núm vú như 2 hạt đỗ, cương cứng, chiếc bụng nhỏ phẳng lỳ không dư 1 chút mỡ! Rồi như không chờ đợi được nữa, anh lại cúi xuống, vồ vập hôn lên cổ nàng, nàng chỉ biết oằn người chịu đựng, tay nàng xoa nắn khắp lưng anh như tìm kiếm thứ gì mà không được! Khi đôi môi tham lam của anh chiếm lấy bầu vú nàng, thì nàng gồng cứng lên, bên dưới của nàng càng lúc càng ướt hơn…
– Anh ơi… Ah… anh ơi…
Anh tham lam bú mút lấy bầu ngực nàng, như 1 đứa trẻ lần đầu tìm được bầu sữa mẹ, anh bú mút, nắn bóp nó thành muôn hình vạn trạng. Rồi như đã thỏa mãn phần nào, anh đỡ nàng nằm xuống, gạt phăng bộ váy cưới bên cạnh, anh cuống cuồng cởi từng nút áo, rồi cứ loay hoay mãi chả mở được cái khóa thắt lưng. Nàng cười, ngồi dậy giúp anh cởi nốt chiếc khóa thắt lưng, anh tuột vội chiếc quần dài, tháo nốt chiếc quần lót, dương vật của anh bật ra, ngạo nghễ trước mắt nàng, rồi anh lại ngồi xuống, hôn nàng, nụ hôn dài như bất tận, cuối cùng anh đỡ nàng nằm xuống! Anh nhẹ nhàng từng chút, kéo chiếc quần lót đã ướt đẫm tình thuỷ của nàng, nàng ngượng ngập nhưng cũng phối hợp để anh dễ dàng hơn! Bây giờ thì anh có thể nhìn thấy phần mu âm đạo của nàng, trơn láng không 1 chút lông, như của 1 cô bé vậy! Anh nhẹ nhàng đẩy mở 2 chân của nàng ra 2 bên…
– Anh! Anh làm gì thế…
Nàng thảng thốt, rồi như muốn hét lên…
– A… Ah… Anh ơi…
2 chân nàng kẹp chặt lại, tay nàng xoa rối bù mái đầu anh trong vô thức. Anh tham lam liếm láp tình thuỷ trinh nguyên của nàng, lưỡi anh chen vào giữa 2 mép môi mềm mại, răng anh cạ lên hạt đậu nhỏ đang căng phồng của nàng…
– Anh… anh ơi! Anhhhhh…
Nàng ưỡn người lên hết sức, như muốn cho anh tất cả, rồi cuối cùng, nàng thả người xuống, xụi lơ mệt mỏi! Anh đã thôi liếm ở cửa mình nàng, anh ngẩng lên, nhìn nàng hạnh phúc, rồi anh trườn người lên, môi anh lại khóa lấy môi nàng…
– Anh vào nhé!
– Yêu… yêu em đi anh!
Anh ngồi dậy nửa quỳ, cầm đầu dương vật cà qua lại vào môi âm đạo của nàng, mỗi lần anh cà qua như thế, là lại 1 lần nàng oằn người, rồi dương vật anh tách mở 2 mép môi mềm mại, từ từ tiến vào! Chật chội, nóng hổi, ướt át! Âm đạo nàng như muốn bóp chặt lấy kẻ xâm phạm xa lạ, anh chậm rãi tiến tới, cho đến khi đầu dương vật anh chạm vào 1 lớp màng! Anh nhìn nàng, nàng ngại ngùng nhìn sang bên khác! Anh dứt khoát tiến tới…
– Ah… đau quá! Anh… ơi! Hức… hức…
Tay nàng bấu chặt tay anh đến rướm máu, bên trong nàng, 1 dòng máu nhỏ theo thân dương vật anh chảy ra! Nàng là của anh rồi, lần đầu cũng là mãi mãi! Nàng đau đến bật khóc. Mặc kệ cho nàng bấu lấy tay mình, anh cúi xuống, hôn lên giọt nước mắt của nàng, anh muốn dùng nụ hôn của mình lau sạch nước mắt cho nàng! Nàng không còn khóc nữa, khi mà môi anh khóa chặt lấy môi nàng, lưỡi nàng cũng quấn chặt lấy lưỡi anh, không buông! Bên dưới, anh lại nhẹ nhàng chuyển động, từng chút, như sợ làm cô công chúa nhỏ của mình cảm thấy đau! Rồi như chính nàng cảm thấy khó chịu với nhịp độ chậm rãi này, nàng ngượng ngập nói vào tai anh, tiếng nói nhỏ như tiếng kim…
– Anh, nhanh hơn đi…
Như được uống thuốc kích thích, anh bậy dậy, ra vào nhanh hơn, dòng máu trinh nguyên của nàng bám trên thân dương vật anh lúc nào bây giờ bị tình thuỷ của nàng rửa trôi. Từng thớ thịt bên trong âm đạo của nàng như mơn man lên thân dương vật của anh, đồng thời như muốn kéo chặt dương vật anh vào bên trong không cho thoát ra…
– Vân! Anh yêu em!!!
– Ah… a… anh ơi! Em… c… ũng… y… êu… anh! Ah… aa…
Tay anh đan chặt vào tay nàng, không rời! Anh nhanh hơn, nàng cuống cuồng ôm chặt lấy anh cả tay và chân. Rồi nàng gồng cứng lên, co giật, 1 dòng nước từ sâu trong nàng bắn ra, tưới lên đầu dương vật của anh như tiếp sức cho cuộc yêu!
“Phạch… phạch… phạch…”
Như 1 con ngựa chạy nước rút, anh bật dậy, 2 tay giữ chặt lấy eo nàng, từng cú thúc mạnh mẽ, nặng trịch đưa dương vật anh ra vào trong tử cung ướt đẫm, bó chặt của nàng. Rồi như đã tới đích, anh gồng người găm chặt dương vật của mình trong nàng, từ đầu dương vật anh, từng tia nóng hổi tưới đẫm bên trong nàng, tràn ngập…