Nhật ký cuối cấp
Chương 3
“Reng reng reng…”
– Alô…
– Dậy ngay, giờ còn ngủ hả dậy đi… – Tiếng con bạn ngồi cùng bàn.
– Gì…
– Dậy đi, hôm nay bàn mình trực nhật đó.
– Ừ…
Ôi lại 1 ngày mới, chào ngày mới… mệt vãi. Éo hiểu sao mấy hôm rồi không quay tay mà vẫn mệt, hay mỗi ngày 1 lần thì mới khỏe nhỉ… không biết thế có liệt dương không mấy bác.
Hôm nay thì chả có gì đặc biệt, sáng nay học cũng chả vào… đầu với chả óc… toàn nhớ em Sakurai thôi… đùa tí tôi ngoan lắm luôn ý, hăng hái giơ tay phát biểu xây dựng bài phết đấy.
Hết tiết 5 thì cô có gọi bảo về nhà cô ăn cơm, hôm nay cô dạy có 2 tiết nên về sớm nấu cơm. Rủ tôi sang ăn cùng cho vui. Tôi thì ok thôi, đỡ phải ăn mì tôm. Thế là lại gọi điện cho thằng em bảo “anh mày đi ăn cỗ đây, mày ở nhà chịu khó gặm mì đi kakaka…”. Công nhận mình yêu thương em thật.
Ôi vừa vào phòng cô thì… mùi thức ăn phi thẳng vào 2 cái lỗ mũi rồi xộc thẳng vào cơ quan thính giác, cơ quan thính giác ra lệnh cho cơ quan vị giác tiết ra 1 loại dung dịch đặc trưng không màu, có mùi tùy thuộc vào mồm đó là… nước dãi. Phải công nhận là cô nấu món gì mà… thơm vãi chưởng, tí phải mượn cô cái lọ để đựng nước dãi thôi…
– Úi cô ơi… cô thân yêu…
– …
– Trời ơi… thơm quá cơ, cô nấu gì thơm thế… hýhý…
– Mù à… bò xào. Ax…
– Hihi, hôm nay được ăn sang quá… yêu cô nhất nhà luôn…
– Thôi khỏi nịnh, dọn mâm bát đi, ăn xong rửa bát.
Sax… ác vãi, đùa nhau à!
– Ok cô, gì chứ rửa bát là công việc nặng nhọc… chỉ dành cho phái mạnh… còn phái nữ làm những công việc nhẹ nhàng như… tráng bát cùng phái mạnh hahaha.
– Dọn đi, ngồi đấy mà nói phét.
Mải nói chuyện giờ mới để ý, hôm nay cô ăn mặc khá kín đáo, cô chỉ mặc cái quần ngủ màu xanh với cái áo len trắng cổ dài, chân lại còn đi dép bông chứ, nhìn như học sinh cấp 3 chứ cô giáo thì không giống lắm. Phải nói dáng người cô rất mảnh, nhìn chỉ muốn ôm thôi. Tôi là tôi hơi thực dụng tí, lúc mới gặp cô là tôi liên tưởng ngay đến con nhỏ Boram của nhóm T – ara.
Cô đẹp lắm luôn ý, dáng nhỏ nhỏ dễ thương… nhất là đôi mắt, đôi mắt cô rất hiền, rất trong… thật đẹp…
Bữa cơm diễn ra vui vẻ, có vẻ hôm qua nhận được nhiều quà 20/11 nên cô phởn đây mà… cứ cười tủm tỉm nhìn đáng yêu vãi.
– Ngon quá… haiz! No cũng khổ mà đói cũng khổ cô nhỉ?
– Ừh ngon chứ, tôi nấu mà không ngon thì ai nấu ngon nữa.
– Mà có mùi gì thơm quá…
– Thơm gì… còn gì đâu mà thơm, ăn hết rồi mà.
– Hềhề thì… người cô thơm…
– Ơ… ý gì hả.
Đm cái mồm… cái mồm, cái mồm mày ngu, trời cái mồm hại cái thân cmnr.
– À không… à… tại… tại… tóc cô thơm… hềhề… tóc…
Hix ngại quá, có cái lỗ nào cho tôi chui không trời.
– Ăn nói linh tinh… dọn đi.
Ôi giận rồi, trời giờ hết ăn cơm chùa mất. Hix phải năn nỉ ỉ ôi đủ thứ, mãi mới hết giận. May mà mai lại được đến ăn cơm, không gặm mì tôm sống qua ngày mất. (Cơ mà nghĩ lại giờ thương thằng em ruột vãi… nó gặm suốt có sao đâu).
Sau đó tôi phải về đi học luôn. Chiều với tối cũng chả có gì. Có mỗi lúc tối nhắn tin chúc cô ngủ ngon. Mở bộ phim JAV xem cho đến lúc kiệt sức… rồi đi ngủ…
Lại chào ngày mới. Sáng nay ngủ dậy “chú cu” dựng lên đòi đi giải tỏa. Dạo này rét lười tập thể dục vãi, trước cứ sáng là tôi chống đẩy hít đất khoảng 20 cái cho nó cơ cơ tí, hôm nay dậy sớm lên làm tí… Hiện tại thì tôi cao 1m70 nhưng nặng có 50kg thôi à. Nói như mẹ tôi thì “mày như cái sào chọc cứt”. Nhục lắm ý… gầy từ bé rồi, ăn bao nhiêu chắc chỉ nuôi thằng nhỏ thôi. Mặt mũi thì khá ưa nhìn, nhưng bị mụn trứng cá tàn phá nhan sắc, nhất là năm lớp 10, nhìn kinh lắm ý… may mà ăn uống điều độ cộng với sử dụng thuốc ngừa mụn nên giờ cũng đỡ nhiều rồi.
Bước lên sân thượng đang múa may vài đường quyền cào cào vồ ếch, ếch vồ hoa chuối thì quay sang nhà 3 tầng bên cạnh thấy con bé 2 lúm hàng xóm đứng ngoài ban công nhìn tôi cười tủm tỉm. Bỏ mẹ toàn thế đứng khủng, không biết có lộ hàng không…
– Ơ… chào…
– Hihi…
Cái đệch, buồn cười lắm à con điên này…
– Hihi… anh đang làm gì mà như diễn xiếc vậy…
– Giống diễn xiếc lắm hả em. – Tôi làm mặt ngầu… sợ chưa…
– Vâng… giống Tôn Ngộ Không lắm á.
– Này, em hiểu tiếng anh nói không?
– Ơ… có, sao ạ.
– Vậy anh giống khỉ thì em giống voọc lắm á… hahahá…
– Anh… đồ điên…
Con bé tức quá vào nhà luôn, lại còn đóng cửa rất mạnh nữa chứ…
– EM ƠI! Cái Cửa nó có tội tình gì đâu… hahahahaha…
Cơ mà đang cười sung sướng thì con chị Súng Pằng ra nhìn thấy… đệt, nhìn tôi chằm chằm như người ngoài hành tinh luôn. Trời! Sao hôm nay mất hình tượng quá vậy trời…
Quê quá, éo dám nhìn mặt con bé… lủi thủi như thằng mất đồ vào nhà mà muốn độn thổ luôn cho nhanh.
Tiếc quá, vẫn chưa hỏi được tên của bé 2 lúm. Xuống đánh răng rửa mặt xong lên trường. Hôm nay cũng chả có gì đặc biệt. Chỉ thông báo mai lớp tôi đá bóng lượt trận 2 bảng A. Trường tôi đang có giải đá bóng nam dành cho tất cả các lớp, đm giải thì được ít, vô địch được 5lít, mua quần áo hết mẹ rồi, đã thế lại đá thì lâu nữa… mệt vãi…
Trưa nay còn chán hơn, mẹ tôi lại về ăn cơm nên không được sang nhà cô ăn cơm. Chán vãi, cả ngày không được nhìn thấy cô, trên trường thì cô lại không dạy lớp tôi nên ít gặp lắm. Mà cô dạy môn hóa nha. Tối nay năn nỉ mẹ cho mai sang nhà cô học thêm, gì chứ học thêm mà không mất tiền mà lại gần nhà thì mẹ tôi ok ngay.
Tối trước khi đi ngủ thì cũng nhắn tin chúc cô ngủ ngon và được cô chúc lại… hạnh phúc vãi. Hết 1 ngày, ngủ thôi…