Những kỷ niệm về đàn bà

Chương 18



Phần 18

Những ngày sau đó Oanh gặp tao đều hỏi qua loa rồi thôi. Nhưng dạo này em Huyền khác lạ. Từ đám cưới bạn ở quê lên thấy ít nói, hay suy tư mặt buồn buồn. Gặng hỏi thì không nói. Chủ nhật tuần đấy e lại về quê. Buổi tối đ có việc gì làm nằm chơi điện tử. Chơi chán tính rủ mấy thằng bạn đh đi uống tí men. Lâu lắm không gặp chúng nó. Bọn đh không giúp được nhiều trong cv nhưng đem lại 1 bầu trời ký ức thời nghèo khó sinh viên. Ngồi ôn nghèo kể khổ. Rủ vội chỉ được 3 thằng. Chúng nó lập gđ hết rồi. Mỗi tao chưa. Chúng nó cũng chưa biết e Huyền. Nên giới thiệu cho tao 1 số em. Ngà ngà đến 12h thì đi về.

Chuẩn bị lên xe đi về bỗng có cuộc gọi từ 1 số lạ. Nghe ban đầu đ ra ai. Mãi sau mới biết tml đầu máy là Khắc – người yêu em Oanh. Tml này gọi làm gì nhỉ. Giọng khá vội…

– A nhớ ra e chưa. E là người yêu của Oanh. Lần trước mình gặp rồi ấy. Lần trước anh em mình có trao đổi sđt.
– Ừ e. A nhớ rồi. Có chuyện gì em…
– A ơi. Oanh bỏ đi rồi ạ. Bọn e cãi nhau xong cô ấy bỏ đi lúc nào e không biết. A có biết cô ấy có thể đi chỗ nào không?

Đm chúng mày. Cãi nhau lại tìm tới tao. Bồ bịch đ đâu.

– Ơ a không biết em ạ. Vì sau hôm đó a ít gặp Oanh. Cũng không biết Oanh hay đi đâu. Mà sao cãi nhau.
– Chuyện dài lắm ạ. Để e đi tìm cô ấy. Đêm. Này đi đâu không biết.

Tao gọi thử vào sđt thấy thuê bao. Chắc tắt nguồn.

Đ biết ở đâu mà tìm. Thôi kệ đi về.

Tới cửa nhà vừa mở xong cái cửa thì Oanh gọi lại.

– A gọi e có chuyện gì ạ?
– Đang ở đâu?

Sẵn men trong người nên cũng cứng giọng…

– E đi có chút việc. A gọi e có việc gì thế…
– Về nhà đi. Thằng Khắc vừa gọi a nghe cuống quýt đi tìm. Đêm hôm đi đâu…
– Chuyện riêng bọn e thôi ạ. A yên tâm e không làm liều đâu.
– Ừ. Chết thì công ty lại mất vòng hoa. Mọi người mất mấy trăm tiền phúng…
– E không sao đâu. A yên tâm ạ. Mà a uống rượu à. Sao nói phiêu thế. Không giống mọi khi…
– Ờ. Vừa uống với lũ đh xong thì người yêu của e gọi nhờ đi tìm. Như kiểu e hay đi chơi với a lắm ấy. Mang tiếng.
– Kệ a ấy. E không quan tâm.
– Đang ở đâu. Về đi. Hay cần a tới đón.
– Không cần. E tự về. A không cần lo đâu. Thế nhé.

Tắt máy. Nhiễu. Kệ.

Đang mơ màng ngủ thì tml Khắc lại gọi.

– A ơi. E không thấy Oanh. Nãy e gọi được thì lại tắt máy.
– E ơi. A đang ngủ mà. A cũng không gọi được. Mà Oanh lý trí mạnh mẽ lắm. Không sao đâu. E yên tâm.
– Vâng. Hy vọng không có chuyện gì ạ.

Phàm mấy thằng lồng lộn lên trong các việc này đều do tâm lý sợ người yêu đi tìm tình cũ hoặc bị thằng khác dụ địt. Chứ sống chết lo đéo gì.

Đã 1h đêm mà Oanh vẫn chưa về. Nó đi đâu nhỉ.

– E vẫn chưa về à. Đang ở đâu…
– A chưa ngủ à. E đang ngồi ngắm trời đêm thôi.
– Ờ. Ở đâu a ngắm với. Không ngủ được.
– Ở Circle không…
– Đợi đấy.

Ra tới nơi thấy mẹ ấy đã kịp húp mấy lon bia rồi.

– Chưa say à.
– Bõ bèn gì a. Uống với e không…
– Uống.

2 anh em làm 4 lon nữa thì dừng. Ra ngoài đường cho thoáng. Thoáng vl. Rét vl.

– Anh ta ghen tuông khi e đi gặp khách hàng rồi nói nhiều nhiều. E không chịu được nên bỏ đi. Chán…
– 2 Đứa ở chung lâu chưa.
– E cũng thấy a ấy tử tế hiền lành nên xác định lâu dài. Về ở chung cho tiết kiệm rồi sang năm cưới.
– Hối hận à.

Gật gật.

– Theo a đàn ông không ai hoàn hảo. Nếu e chấp nhận được tính xấu nào đó thì sẽ nhận lại được ưu điểm.
– Nhà e giục ấy chứ. A ấy gần nhà e nữa. Nên 2 bên đều muốn. Nhưng a ấy không thông cảm cho em.

Nhìn Oanh buồn rầu. Chắc thất vọng lắm.

Trời đông gió thổi về đêm rét tê tái. Chỉ 2 con người ngồi ngoài đường lúc này nhìn xe cộ ít ỏi qua lại.

Tao cũng lạnh. Em cũng run lên.

Quàng tay khoác vai em. E nhìn rồi ngả vào vai. E kể cho tao nghe về những ngày đầu rồi e cảm kích tao giúp e ra sao rồi thích tao nhưng không dám nói. E bảo giờ quá trễ rồi.

– Về phòng a đi.

Tao rủ rê. Trong tao giờ đang sôi sùng sục.

Oanh nhìn tao rồi ôm lấy tao hôn thật chặt. Lạnh ấm rồi nóng. Tất cả biểu hiện nhiệt trên môi em. Vài phút qua đi. E bảo cho e về Nguyễn Xiển chỗ bạn đại học em đang trọ. Tao cũng không rủ rê nữa.

Trên xe em ôm tao thật chặt. Tới nơi. Bọn tao lại hôn nhau. Hôn cho những tiếc nuối. Hôn cho những gì không mong đợi.

Lẽ ra trong giây phút ấy tao phải trân trọng nhưng thú tính nổi lên tao vén mấy lớp áo em lên giữa đêm đông giá lạnh để thám hiểm bầu ngực nhỏ xinh, cặp mông tròn lẳn của em. Em không chống cự, chỉ tới khi tao chạm vào khu tam giác thì e ngưng lại…

– Thôi a. Nếu tiếp tục e sợ mình sẽ phạm sai lầm…

Biết sẽ chẳng có những cơ hội như này nữa. Nhưng biết sao được. Bất chấp để được 1 đêm sung sướng rồi mất tất cả. Tiễn e vào cửa trong nuối tiếc. Nhưng tao thấy thanh thản.

– E lên HN rồi anh. Tối mình gặp nhau nhé. E có chuyện muốn nói.
– Ừ. A cũng đang muốn nc với e đây. Tối nhé…

Về phòng đã thấy cơm ngon canh ngọt.

Xong bữa em rửa xong bát đũa vừa kịp tao chơi xong ván đế chế.

– E định nói chuyện gì với a…
– Còn a định nói gì với e à…
– A thấy e hơi khác. Không được bt lắm. Luôn ủ rũ ngại né tránh trả lời a.
– A thấy vậy à. A tinh ý nhỉ.
– Tinh gì. E biểu hiện rõ vậy mà. Nói đi. Có chuyện gì.
– A tin tưởng e không…
– Tin. Rất tin. Dù tới giây phút này a vẫn tin.
– E không có ai khác ngoài a cả…
– Ừ. A biết nên a mới muốn hỏi có chuyện gì thời gian qua.
– Nhưng e còn gia đình bố mẹ em nữa a. Hơn tuần trước mẹ e gọi lên bảo đi xem ngày để qua Tết ấn định ngày cưới rồi bàn với bố mẹ a. Nhưng rồi kết quả thầy phán chúng ta xung khắc.
– 1 Trong 2 phải chết.
– Sao a biết. A xem rồi à.
– Ừ. Bố mẹ a xem rồi. Và phản đối…
– Bố mẹ e cũng vậy. A à. Xưa nay e chưa cãi lời bố mẹ e bao giờ. Nhưng vì chuyện này. Hôm qua e về quê cùng mẹ e đi xem 1 số chỗ đều không tốt.
– Bố mẹ e phản đối. Bên nhà a cũng vậy. Còn em…
– E không biết nữa. Xưa nay e chưa từng nghĩ mình sẽ rơi vào hoàn cảnh này. Anh à. A có chia tay em không…
– Không. Ít nhất ở hiện tại thì không. Cưới mà chết được người thì thầy bói đã trúng Vietlott.
– Nhưng ở quê e có trường hợp vậy rồi anh. E sợ.

Trong hoàn cảnh này. Biết nói gì đây. 2 người ngồi thẫn thờ. Thời gian như ngừng trôi. E khóc. Khóc to. Khóc như mọi uất ức dồn nén.

E khóc 1 hồi. Chắc cũng vơi đi phần nào. Có thể sau này. Cũng chẳng ngồi với nhau được như này.

Tắt đèn.

– Bật đèn lên a. E sợ tối…
– Ừ. A bật đèn nhà tắm nhé.

Ánh đèn dịu hắt ra từ nhà tắm. Tao vẫn thấy nước mắt e chảy ra. E nằm nghiêng tránh tao thấy được.

Xoay em lại, 2 đôi mắt nhìn nhau. Rồi e ôm lấy cổ tao níu xuống hôn.

So với lần đầu tiên. E giờ khác lắm. Hôn cuồng nhiệt hôn sâu, lấy hàm răng vờ nhai từng bờ môi của người em yêu. Lật em xuống. Tao cởi nhanh áo quần trên người tao để e cảm nhận hơi ấm tỏa ra.

Từng chút từng chút, đầu lưỡi xoắn lấy vành tai nhỏ nhắn, len lỏi từng kẽ tai khiến e rung lên, rên nhẹ thở gấp. E túm lấy thằng nhỏ đang hùng dũng mà chuyển động lên xuống nhẹ nhàng. Cổ xinh thơm thơm mùi nước hoa dịu dịu như không xương. Quét 1 đường lưỡi dài sau gáy em, em khẽ rùng mình nổi gai ốc. Không chịu được nữa. E ẩn tao xuống trèo lên chiếm thế chủ động. Từng vị trí kích thích được em khai mở, dương vật rỉ ra nước nhờn vì quá sướng. E lướt lưỡi quanh đầu khấc rồi há miệng ra vào nhịp nhàng. Rồi đột nhiệt ngưng thở nhét sâu con cặc căng cứng vào tận cuống họng ư ử.

Xoay e lại thế 69. Tao muốn e cũng cảm nhận được tao yêu em thế nào.

Nước nhờn ra nhiều quá. Nay quyết không dùng bao. Mọi khi tao không muốn e phải dùng thuốc nên hạn chế nhân trần. Nay tao muốn bọn tao cảm nhận được sự chân thật nhất.

Rà rà đầu khấc ra rồi vào. E ưỡn lên mời gọi.

Óttt. E rên to lên. Sướng. Em sướng. E bấu chặt vai tao khi đột ngột 1 cục thịt nóng nhét nhanh khiến bất ngờ.

Cơn sướng chưa dứt. Con cặc lại rút ra đột ngột tạo sự hẫng cho người phụ nữ đang rên rỉ đột ngột bật dậy ớ 1 tiếng dài. Rồi đập tạy bụp bụp…

– E chếtt mất.

Óttt. Con cặc từ từ khoan thai 50% chiều dài rồi vài nhịp thì đánh phạchhhh vào.

Đôi bàn tay nhào nặn cặp vú trẻ trung no đủ. Đầu lưỡi xoay tròn hạt lạc trên đỉnh rồi mút rồi há miệng to nhét bầu vú vào và mút mạnh. Em rên rỉ trong khoái lạc, phía dưới đang oằn mình chịu từng cú dập. Truyền thống rồi ngồi xổm vác 2 chân lên vai dập mạnh rồi đổ người về trước uốn cong người em dập từ trên xuống.

Sau giây phút thô bạo giờ tư thế úp thìa nằm nghiêng kết hợp nút tai, xoa ngực, dập từ phía sau. Đã tới lúc kết thúc cuộc chơi.

Thay vì doggy. Tao chọn tư thế đứng dưới giường lôi em về phía đuôi giường mà đứng dập hẩy nắc. E không chịu nổi sau chục cú lút cán mà ưỡn người lên áaaaaa 1 tiếng dài rồi nằm im. Em đã ra. Từng cơn siết vào thân buồi chặt quá. Chặt quá. Đau. Áaaa. Từng dòng nước nóng phun vào e cong lên đón nhận.

Khi thằng nhỏ đang giật giật chưa kịp hoàn hồn, em đem nó vào môi trường không xương mà xoắn mà mút mà yêu thương.

Thiếp đi 1 lúc chắc đã nửa đêm. 1 Đợt sóng nước tiếp tục cuộn trào. Đêm đó gần như ngủ rất ít. Tao xuất 3 lần. Lần 4 vào rạng sáng, con cặc cương cứng, mỏi nhừ, khoái cảm dâng trào mà mãi không xuất được. Phải tới khi nằm thả phanh ra giường mặc em cuộn mút thổi thì mới nhỏ được vài giọt tinh túy.

Bạn đang đọc truyện Những kỷ niệm về đàn bà tại nguồn: http://truyen3x.xyz/nhung-ky-niem-ve-dan-ba/

Sau hôm ấy dường như có 1 lực cản vô hình giữa chúng tao. Nói là tao không tin vào tâm linh thì không đúng. Tao có tin. Bảo tao có bất chấp để lấy Huyền không thì tao chỉ dám nói 70%. Chúng tao đến với nhau quá nhanh. Đây mới chỉ là thử thách đầu tiên nhưng lại là thử thách quá sức với 2 đứa. Bị cả 2 bên gia đình cấm cản. Thời gian sẽ xóa nhòa tình cảm hoặc sẽ chứng minh sự bền chặt khăng khít.

Tuy không nói chia tay nhưng số lần gặp gỡ thưa dần. Chỉ còn các cuộc đt rồi nhắn tin. Có những lần vừa nc được vài câu phía đầu dây bên kia đã khóc. E không lên văn phòng đều đặn, có lên thì cũng không gặp mà chỉ gửi đồ cho tao thông qua người khác. Tao biết e cố tránh chứ không vội. Thật tình khi ấy tao cũng không cố gắng níu kéo hay tăng thêm. Sức mạnh cho e vượt qua. Tao qua tuổi ấy rồi. Qua cái thời bất chấp. Sự hòa hợp của cuộc sống hôn nhân là sự mong mỏi của cặp đôi và gia đình 2 bên tương lai sáng sủa chứ không phải canh cánh trong lòng việc người chết người sống.

Bước vào tháng 12 cao điểm của các công ty về đích kinh doanh. Dẫu rằng dịch bệnh có ảnh hưởng nhưng ai cũng cố gắng cho 1 cái Tết no đủ.

Thỉnh thoảng ông anh dưới xưởng nhắn lên việc Tùng vận hành đang bám đuổi Huyền. Tao cũng không hỏi em việc đó. Giờ có lẽ không có quyền gì nữa rồi.

Cả công ty này cũng lờ mờ hiểu chúng tao không còn là cặp đôi.

Lễ Noel đó. 1 ngày thật buồn tẻ. Tan giờ làm chẳng biết đi đâu. Ngồi trong Vincom ngắm người ta tay trong tay đi lại mà lòng thêm tê tái. Chẳng muốn về phòng cô đơn tĩnh mịch. Bốc vài cuộc gọi rủ nhậu mà đứa nào cũng bận. Đúng thôi. Ngày này mình tao rảnh.

Bíp.

Zalo rung lên. “Giáng sinh an lành a nhé”.

Bấm gọi lại không thấy bắt máy.

Lần 2 đổ chuông đầu kia nghe máy nhưng không nói gì.

– Đang đi chơi à mà không nghe máy không nói gì vậy.
– E không. E đang ở nhà. E chỉ gửi tin chúc mừng thôi. Không chờ nhận lại hồi đáp.
– A lịch sự mà. Phải rep chứ. Noel không đi chơi à.
– Không ạ. E không có lý do gì phải ra ngoài ngày này. Còn a? A đang đi chơi à…
– Ừ…
– Vậy ạ. Chúc a buổi tối vui vẻ nhé.
– Một mình…

Im lặng 1 hồi.

– Sao lại 1 mình. Bạn a đâu…
– Đang nc với a đây.
– A ăn gì chưa?
– A chưa. A không đói lắm. Ngắm người ta đi lại cũng no rồi.
– A…
– Ừ…
– E qua chỗ a được chứ. A có thấy phiền không…
– Căn phòng đó luôn là của em. Ổ khóa a chưa thay. Trừ khi e có người khác…
– Vâng. Khoảng 30p nữa e đến e gọi.

Lòng rộn ràng trở lại. Ít nhất đêm nay. 2 con người cô đơn lại được bên nhau.

Giây phút cuồng nhiệt qua đi. Quần áo vương vãi khắp nhà. Ôm em nằm trong tay. Mặt e vẫn còn dư vị của niềm vui hân hoan. Sợi tóc còn dính chút dịch lau chưa sạch.

– A làm e bẩn thế này lát lại phải gội đầu. Chết rét.
– Tí nữa tắm chung. Rồi a sấy tóc cho.
– Cứ thế này e chẳng xa được a mất.
– Vậy thì cưới thôi.
– E sợ lắm. E sợ áp lực 2 nhà đối với chúng ta. Như vậy sao hạnh phúc được.
– Vậy e đi lấy người khác đi. Để a yên tâm sống cuộc sống độc thân vui vẻ. Thấy e lởn vởn bên người khác a cũng khó chịu.

E xoay người lại nhìn tao rồi hôn.

– A lại nghe người ta dưới nhà máy đồn linh tinh à. Ông Tùng ấy không phải mẫu người của em. Và nếu e có ai khác thì chắc chắn a sẽ biết đầu tiên.

Đẩy em ra tạo khoảng cách.

– Khỏi cần báo. Chỉ cần hủy friend trên fb là a hiểu.
– A dỗi à. A không muốn e đi lấy ck à…
– Không. Mà cũng không phải. A chẳng biết nói thế nào…

E im lặng rồi ôm tao.

Trong phòng tắm.

– E gầy quá.
– E cũng không để ý nữa. Gầy lắm hả a…
– Ừ. Ngực nhỏ đi nhiều. Trước 1 bàn tay nắm không hết. Giờ nằm trọn trong bàn tay…
– Gớm. Chỉ nhớ thế là nhanh.

Rồi 2 đứa khoác tay nhau đi bộ quanh khu Times City ngắm cảnh trang hoàng rực rỡ cũng như bao cặp đôi khác. Không ngại mà thể hiện tình cảm nơi đông người. Ngày mai có như nào trời mới biết.

E không cho tao dùng bcs.

– Đừng dùng nữa a. E muốn cảm nhận mọi thứ. Nếu có bầu e sẽ phá. A yên tâm…
– A sẽ cố gắng xuất ngoài. Phá lại ảnh hưởng sk.

Đêm đó chúng tao dùng duy nhất tư thế tao ngồi trên giường, em ngồi đối diện tao mà đẩy. Chăn trùm kín 2 đứa. Vừa đẩy vừa vuốt ve mặt nhau rồi hôn nhau. Em bảo chỉ như này mới thấy rõ mặt nhau. Tới khi e gần lên đỉnh e tăng tốc hết cỡ để hẩy. Rồi em nhũn người xuống. Em đang sướng. Tao chưa ra. Nhưng thế đủ rồi. Rút ra đưa vào miệng em và phun xối xả, em nuốt hết. Rồi em nhấp ngụm nước em ngậm vào e sục rửa, xong xuôi e vào nhà tắm dội nước xong bọn tao ôm nhau ngủ. Trước khi ra về cũng kịp làm 1 phát từ phía sau.

Từ dạo đó cũng không nghe thấy em có mqh nào mới. Thỉnh thoảng tuần 1 2 lần em lại đắm chìm bên con cặc quen thuộc trên chiếc giường ngoài tao chỉ có em được nằm. E biết điều đó. E tinh ý lắm. E còn chủ động thay ga giường giặt vỏ gối giúp tao. Duy chỉ có điều em không còn hỏi han tao đi với ai đi đâu nữa. Chắc có thể e chờ tao thay lòng đổi dạ để e bớt áy náy.

Có đêm nhậu về say lên cơn thèm tình, tao gọi em vẫn đến. Sáng sau thức dậy thấy em nằm bên mà tao áy náy hối hận. Vào 1 ngày chủ nhật, tao kéo e đi vào tiệm vàng bạc, tặng e đôi hoa tai khá đẹp và nói đùa tặng của hồi môn xuất giá cho em. Nhìn e rạng ngời hạnh phúc tao phần nào thấy bớt tội lỗi của mình.

Trước Tết có xuống nhà xưởng gặp e ở đó. Thằng Tùng vẫn đon đả nịnh khéo em trước mặt tao. Tao không phản ứng vì sẽ đẩy em vào thế bất lợi, dễ bị nó gây khó dễ không hỗ trợ và dù sao tin đồn chia tay đã lan ra cả công ty nên thằng kia mới quá trớn. Cay mắt bỏ đi vào phòng kho hàng. Lúc sau nghe thấy tiếng guốc bước đến, e đứng trước mặt nở nụ cười trêu ngươi.

– Ghen à…
– 2 Người làm gì nhau chưa…

Em tát khẽ 1 cái vào má rồi lườm rồi lại ôm tao.

– Nghĩ vớ vẩn. Tuần 1 2 lần tới phòng hầu hạ còn chưa đủ hay sao mà còn ấm ức.

Bóp chặt cặp mông tròn lẳn qua lớp váy juyp, hít hà hương đàn bà thơm thơm ngây ngất dưới cổ.

– Nói đi. Có thằng nào động vào người chưa…
– Chưa. Đứa nào dám.
– Cả công ty này biết tin chia tay rồi ấy. Không thằng nào xin chết à…
– Nhiều nhưng em quan tâm. Mà a bỏ ra đi. Người ta nhìn thấy lại đồn linh tinh.
– Tối tới phòng a…
– Em biết rồi. E ra trước đây. Không ai lại vào tìm.

Từ khi em không còn quan tâm lịch trình của tao, tao trở lại độc thân vui vẻ. Tuy nhiên rất tránh mọi thông tin tiêu cực đến tai em.

– M với cái Huyền thế nào đấy. – Hoài hỏi…
– Mập mờ. Không rõ ràng.
– Chỉ khổ nó… hay m vêg thuyết phục nhà nó đi…
– Để thời gian thử thách đã.
– Nhanh kẻo lỡ thì m lại bỏ rơi nó…
– Vâng. Cứ tin ở em…
– À tối sang chị ăn cơm. C mời e với vk ck Nhung Cường thôi. M rủ thêm Huyền cũng được…
– Có vụ gì đấy chị…
– À nhà chị mới chuyển về khu parkhill của Times…
– Giàu ghê…
– Vay mượn chỗ cái Nhung đấy. Suyt. Không được nói ra.

Nên rủ Huyền không nhỉ… dù sao toàn người thân thiết.

Chiều tối tại khu Parkhill. Huyền về muộn nên không tới.

Tao tới sớm xem loăng quăng giúp 1 tay mà ở gần đó nữa. Mang theo đùi lợn xông khói ngót nghét hơn củ tới tân gia.

1 người đàn ông quen quen mở cửa. Đích thị ck Hoài…

– E chào a. E là wave được chị Hoài mời tới ạ…
– À e. Nghe vợ a nhắc tới e là người tin cậy của vợ chồng Nhung. Cảm ơn em đã tới.

Vào trong thấy Hoài đang lúi húi trong bếp.

– Bọn trẻ đâu chị. E có chút quà mừng anh chị…
– 2 Đứa cho sang bà nội rồi cho chúng mình thoải mái. Chồng Hoài đáp và cảm ơn…
– E giúp 1 tay nhé.
– E nhặt giúp c chỗ rau. Vk ck sếp chắc hơn tiếng nữa tới. Kêu đang tắc.

Ông chồng Hoài loanh quanh chả biết làm gì bị vợ đuổi xuống st mua ít đồ.

Rổ rau nhanh chóng xong đem ngâm muối. Đi 1 vòng thám hiểm nhà cửa. Đẹp phết.

Hoài cũng sơ chế xong. Chờ khách đủ là lên nồi.

– Phòng ngủ khóa không thế…
– Không khóa đâu. Vào tự nhiên.

Rộng thật. Đồ đạc thơm mùi mới. View nhìn ra toàn cảnh 1 góc thủ đô. Đang ngắm xa xăm thì Hoài đứng cạnh không hay.

– Đẹp không…
– Đẹp quá ấy chứ. Lắm tiền thật…
– Đi vay đấy ông tướng ạ.
– À chị điện cho a nhà mua thêm ít kim chi nhé.
– Thích ăn à. Hôm nào rảnh chị làm cho. Alo a đang mua thêm ít kim chi nhé. Ơ. Ông ra đó làm gì. St ngay dưới nhà mà. Lại lượm ra chỗ mấy con bé tiếp thị đúng không. Liệu hồn đấy.

Dáng Hoài mặc quần short áo voan mỏng trông gợi dục thật.

Đốppp. Mông chị rung lên…

– Làm cái gì đấy hả. Thích chết à…
– Gợi cảm thật…
– Ra ngoài nhanh. Lão ck sắp về.
– E nghe rồi ít cũng phải 10p.

Ôm nhanh lấy Hoài quăng lên giường. Đè lên người hôn tới tấp. Vén nhanh áo lên tận ngực mà vục mặt vào 2 ngọn đồi căng mọng.

– Thèm chim không…
– Không. Nhà cũng có.
– Thật chứ. Thử lại không…
– Không…

Kéo khóa quần. Con cặc được lôi ra dí vào miệng Hoài. Chị đẩy ra ngồi bật dậy.

Bạn đang đọc truyện Những kỷ niệm về đàn bà tại nguồn: http://truyen3x.xyz/nhung-ky-niem-ve-dan-ba/

– Em liều vừa thôi chứ. A ấy về bắt gặp thì tiêu cả 2…
– Thế nhanh lên. E cứng nãy giờ rồi.
– Kệ em. Về bảo cái Huyền làm cho…

Á à. Lại còn giọng ấy. Được rồi. Đã thế cho biết.

Tao ra chỗ sofa ngồi, chị đi ra chỗ bếp. Lúc sau Lưu – chồng Hoài về. Đi cùng có vợ chồng Nhung Cường. 2 bà lúi húi trong bếp xong bưng đồ lên. Ai cũng đôi cũng cặp mỗi tao lẻ loi. Bữa tối cũng kết thúc, mọi người rủ nhau đi cafe dưới sảnh. Nhân lúc 2 người phụ nữ chưa xuống, ông Cường ông Lưu bàn về đàn bà. Thì ra toàn dân chăn rau thứ thiệt. Tao như lạc loài. Tới khi vợ các ông xuất hiện thì mồm miệng ngậm tăm hết. Cũng tầm 10h rồi tao xin cáo từ trước.

Về phòng chẳng thấy Huyền đâu. Gọi đt thì e báo nay e ở nhà, lúc chiều đi xe không cẩn thận bị ngã trầy hết đầu gối với chân. E bảo không nặng lắm nhưng hơi đau.

– Mai đi chụp chiếu đi xem bị rạn nứt gì không…
– E nghĩ không cần chỉ chảy máu với nhức tí thôi.
– Mai a đưa đi. E xin nghỉ sáng đi. Lát a cũng lấy lý do để vắng mặt sáng mai. Để cửa tí a sang…
– Thôi khuya rồi. E không sao đâu.
– Nói thì nghe đi. Cãi có ích gì à…

Đôi khi tao hay dùng văn áp chế mấy người phụ nữ không nghe lời. Thật ra họ đâu giận mà còn thấy được quan tâm ấy chứ.

Đúng 20p t đứng trước cửa phòng 2 chị em.

– Chị Huyền đâu Linh.
– Chị em nằm trong phòng ạ. A vào đi. E bảo c ấy đi khám xem sao thấy xe xước vệt dài mà chân giờ sưng tấy cả rồi. C ấy chứ bảo không sao.
– Riêng mấy đối tượng ấy phải cưỡng chế. Mai a xúc đi khám. E yên tâm. A vào xem tình hình chút.

Con bé Linh cũng biết ý đi vào phòng riêng.

Thấy em yêu nằm trên giường chân tấy đỏ sưng húp quấn băng keo cá nhân, lòng tự dưng thấy đau nhói.

– A đến rồi à. E tưởng a đi nhà chị Hoài chưa về.
– Sao không báo a biết. Hay a không còn quyền để biết…

Làm bộ mặt nghiêm trọng dọa cho sợ…

– Thì sự đã rồi kiểu gì a cũng biết mà.
– Nói giọng đó kiểu nữa xem có ăn bạt tai không…
– A đánh e à. E chưa đủ khổ hay sao.
– Lật mông lại. Nhanh.
– E xl được chưa. Không muốn a lo lắng thôi mà.
– Văn vở ít thôi. Chẳng lọt câu nào. Tí a ngủ đây. Mai a đưa đi khám…
– Hâm à. Cái Linh ở nhà đấy.
– A xin phép nó rồi. Yên tâm. Nhà rung giường gãy nó cũng không hỏi đâu.
– Hì đồ điên…

Vuốt ve bắp đùi cho e đỡ nhức. Xoa xoa bên má. Rồi nhét ngón cái vào miệng em.

– Lại hư rồi đấy. Không được đâu nha. E đang đau…
– Đòi hỏi gì đâu. Lại đây a ôm lát.

E khó nhọc dịch chuyển về phía tao rồi nằm trọn trong vòng tay cứng rắn. Chốc chốc lại hôn lên tóc em nói chuyện tuần qua rồi về cuộc ăn tối ở nhà chị Hoài. Đã 12h.

– A về đây. Mai a sang…
– Vâng. A về cẩn thận. Nhắn cho e nhé.
– Ừ. Yên tâm. A sẽ hầu hạ em những ngày tới.

Chụt. Yêu em.

Sớm hôm sau tao sang đưa Huyền đi khám. May quá không sao. Phần mềm thôi. Tiện đưa nhau ra Hồ Tây ngắm sóng nước. Ban ngày chả có mấy cặp đôi, cảm thấy thế giới này là của chúng mình.

Chị Nhung gọi.

– Wave à. Tuần này đi lễ không. Anh chị định đi cùng nhà Hoài.
– Không được rồi c ạ. Huyền ngã xe đi lại khó khăn. E không đi được.

Đôi bàn tay Huyền đang nắm hờ hững bỗng siết chặt hơn. Em dụi đầu vào ngực tao.

– C tưởng 2 đứa thôi rồi.
– Vâng thôi rồi mà c. Nhưng vẫn yêu nhau ạ.
– Khó hiểu chúng mày ghê. Vậy chăm sóc nó cẩn thận.

Chẳng cần nói gì vào lúc này. Em yêu tao vô đk thì tao cũng chăm sóc em như 1 nửa của mình. Chia tay hay không chỉ cần 2 người biết rõ.

Mấy ngày tiếp theo sáng đón e đi làm, chiều đưa e về. E gặp đối tác tao đưa đi. 2 sếp biết nhưng mắt nhắm. Mắt mở. Tới khi chân e hoàn toàn khỏi thì cũng sát 23 Tết rồi.

– Về quê ăn cơm với nhà a.
– Thôi. E không về. E nghĩ lúc này tránh gây thiện cảm xấu với nhà a.
– Vậy a về nhà em ăn cơm. Bố mẹ e mắng thì a nghe.
– Về ăn cơm. Hay ăn mắng. A không cần làm vậy đâu. Chỉ cần a và e hiểu tình cảm dành cho nhau là đủ.

Người con gái thông minh lại biết điều hiểu chuyện luôn hơn mấy cô hoa hậu không não. Tin tao đi. Kể cả chuyện tình dục. Với họ làm người yêu mình vui quan trọng hơn mặt mũi. Bảo liếm đít cũng liếm.

Hôm đó tao quyết định không về nữa. Tối trước đó làm 2 shot đắp mặt nạ dưỡng da cho e xong hôm sau đưa e ra bắt xe về quê, công ty cho nghỉ 2 ngày vì cũng xong hết dự án rồi.

– Alo chị có về quê ăn ông công ông táo không?
– Nhà chị không. Tết về 1 thể. Hoài đáp…
– Vậy ạ. Đang muốn xin ăn cơm ké.
– Huyền đâu. Muốn ăn thì sang đây.
– E đùa thôi. Huyền về rồi. Tưởng nhà chị về thì e gửi ít chả mực biếu nhà mình.
– Tốt ghê. Vậy c cảm ơn trước nhé. Tối sang ăn cơm. Không phải ngại.
– Ngại gì đâu. Nay e lượn cho đã đời.
– Còn độc thân thì cứ đi chơi. C dọn nốt nhà cho bà ngoại đã. Lâu lắm mới về.
– Ủa chị về ngoại hả. Ở đâu ấy nhỉ…
– Hải Dương em. Cùng quê sếp Nhung chứ đâu. Vừa về lúc sáng. Chiều đi. Tối lại liên hoan cơ quan chồng chị.
– Bận nhỉ. Quê có thú vui gì không…
– Có gì đâu. Cũng nửa quê nửa phố ấy mà.
– Vâng c làm đi nhé. E đi lượn chút.

Chán ghê ai cũng bận.

– Alo mấy tml chúng mày đang ở đâu. Nhậu không…

Fuck. Mình tao rảnh à. Về ngủ. Đêm qua quá sức thì phải. Ngủ 1 mạch từ trưa tới 6h tối. Dậy làm vài ván đế chế + bát mì tôm 2 trứng xong bữa tối.

Vừa kịp nhấn shutdown. Chị Hoài gọi.

– Đang ở đâu thế em…
– E ở phòng. C đang liên hoan à.
– Ừm. Đang sôi máu đây. Gặp nhau đi. Hẹn chỗ nào đây.
– Phòng em nhé.

Chả hiểu sao tao lại rủ đến phòng. Tao muốn dành cho em Huyền sự tôn trọng. Không ai khác ngoài em được nằm ở đây. Mà chắc chắn Huyền sẽ nghi ngờ khi chính em vừa thay ga sau cuộc chiến đêm qua.

Lỡ rồi giờ sao.

– Tới đón c đi…

Tới nơi thấy 1 người phụ nữ sang chảnh mặc váy đen 1 bên quai đứng thu hút. Nhắn tin để c rời khỏi đám đông. Mùi nước hoa thơm lừng. Kiểu này nằm trên giường chắc chắn cả năm mới hết mùi.

Xe đang bon, cuộc nc đang dở, đột ngột xe rẽ vài Mai Villa. Nhà nghỉ này khá sang, nhiều năm trước tao từng vào rồi.

– Ơ sao vào đây. Không về phòng e à…
– E không chịu nổi nữa. Nhanh lên.

Tao thúc giục đánh trống lảng…

Cửa phòng vừa đóng, Hoài đang định tiến về bàn để cất túi thì 1 cánh tay lôi lại ẩn vào tường.

– Nhân trần hay dùng bao.

Lưỡi lướt lên vành tay, tay úp ngực tay bóp mông.

– Tùyyy em.

Hoài bủn rủn rùng mình. Nay chị mặc áo ngực không quai, cúp ôm trọn bầu vú.

Khác với Huyền đầy nhựa sống trẻ trung, bầu ngực vừa tay, dáng người căng tràn. Hoài đậm đà, ngực hơi chảy nhưng to và mềm, có chút mỡ ở bụng nhưng không đáng kể. Vẫn quá đẹp. Khi chị đang đối diện cưỡi ngựa ánh mắt đầy dâm dục miệng liên tục rên rỉ.

– Sướnggg sướng quá.
– Á á á. Chồng ơi vợ chết mất.

Con cặc không ngụy trang được cạo sạch sẽ lông lá cứng ngắc cứ thế thò ra thụt vào.

– Á áaaaa.
– Làm tình với c sướng hơn hay Huyền sướng hơn.
– Chị sướng hơn. Địt chị phê hơn. E muốn địt chị mỗi ngày.
– Ư u ư. Thật không. C cũng thích. Cặc e cứng quá. Chị không chịu nổi.
– Vậy địt nữa đi chị.
– Sướng quá e ơi.

Đứng kê cặc sát thành giường mà dập như cái máy. Mắt Hoài trợn lên. C lên đỉnh rồi.

– Lão ck chị nay liên hoan. Ở đó có con bồ hay nhắn tin cho lão. C biết hết. Nhưng vì mấy đứa con c nhịn. Bố mẹ chị ở quê cũng già rồi không thể để ông bà lo lắng. Vừa sung sướng hân hoan giờ nước mắt c rơi lã chã.

C kể về ông ck ngoại tình. Và hôm đi sapa là c muốn trả thù thôi. Nhưng sau day dứt lương tâm. Rồi hằng đêm ông chồng vẫn leo lên vợ để nhấp mà nửa đã ngã. C nhớ về cảm giác đầy đặn lấp đầy khoảng trống. C nhớ về khúc thịt gân guốc ra vào 2 mép thịt, chị nhớ về những cú siết chặt thứ ấm nóng cứng trong chị. Chứ không phải 1 khúc thịt mềm oặt nhanh cương nhanh ra nhanh mềm. Nhưng lòng c vẫn đấu tranh cho phẩm giá. Để rồi hôm nay c hết chịu nổi khi gặp tình địch.

Điện thoại c reo liên hồi. C không nghe. C đang ú ớ từng đợt dập sâu hết mức từ phía sau. Bờ mông trắng mịn màng đỏ ửng lên khi va phải bộ phận sinh dục nam. C lên đỉnh nhưng vẫn chưa thể nằm nghỉ. C vẫn đang chịu từng cú dập không ngưng.

– C sướng quá e ơi.

Từng đợt co bóp vào con cặc mong nó đầu hàng. Nhưng nó nào để yên cho chị.

Nhìn người đàn bà trần truồng xơ xác nằm trên giường. Mắt nhắm nghiền. Hơi thở dồn dập. Nước từ kẽ háng chảy ra. Bờ mông đỏ ửng. Bầu vú đầy vết hằn đỏ do đôi bàn tay bạo hành. Mặt lấm tấm mồ hôi tóc tai rũ rượi. Tao mãn nguyện.

Với Huyền là sự yêu thương đong đầy hòa hợp cả 2 cùng thăng hoa. Còn với Hoài thì gửi đi là những sự khác biệt để c mãi không quên.

2 shot trong 2 tiếng. Trước khi c tự bắt taxi ra về. C quỳ xuống mà chăm sóc vưu vật vừa hành hạ chị.

Chương trước Chương tiếp
Loading...