Nỗi đau
Chương 16
Không còn sự lựa chọn nào hơn nó rời khỏi Hằng để ra mở cửa, cái buồi to nần nẫn của nó vừa rút khỏi cái khe hẹp hồng đỏ ấy thì tinh trùng cũng ộc ra. Những dòng trắng đục sền sền chảy ra đệm Hằng ngượng lắm, vì cô cũng ngồi dậy theo nó nên nhìn thấy cả. Chưa bao giờ Hằng làm tình cùng một đứa nhỏ như em mình thế này, dẫu nó có đẹp trai đi nữa cũng vẫn là trẻ con.
Khi lửa dục không còn con người ta bao giờ cũng phải đối diện với nhân cách trong mình, dằn vặt ân hận là đương nhiên phải đến… tòa án lương tâm vẫn là nơi thảm khốc đau khổ nhất. Hằng ngượng ngập trùm chăn kín đầu vẫy tay ra hiệu cho nó ra mở cửa, nó vội ra mở cửa he hé để đón chị nhưng thật sự không muốn chị vào…
Cạch… cạch…
Cửa được mở trong tiếng tim đập dồn dập của nó vì sợ bị phát hiện, nó chỉ hé cái mặt qua khe cửa hẹp hỏi chị:
– Sao chị về sớm thế ạ?
– Ừ! Chị lo cho em nhỡ em có làm sao, em thấy độc trong người thế nào ngâm nước đỡ chứ? Mà sao không mở cho chị vào trong đi…
– Em đang ngâm mình mà có mặc gì đâu… ngại ạ! Mà em cũng đỡ hơn chút rồi…
– Đâu… chị… xem nào… ngượng gì… em chả…
Chị nói thế dừng luôn vì xấu hổ, vốn dĩ chị định nói “… em chả địt chị… còn xấu hổ…”. Chị đẩy mạnh cửa vào trong luôn làm nó thót tim vì sợ, chị nhìn nó đầu tiên… quả nhiên thấy nó cởi truồng. Đặc biệt là mùi tinh trùng nồng nặc khắp phòng, là gái trinh thật nhưng chị không lạ gì cái mùi đó. Thứ chất lỏng tanh tanh phun ra từ cái đó của đàn ông, quá trình luyện tập chị đã nôn ọe không biết bao lần. Và chị nhớ hơn cả chính là cái mùi tinh trùng của nó, cũng là của người đàn ông đầu tiên chảy trong cơ thể chị. Mặt chị đỏ lên cúi gằm xuống bịt mũi lại, ánh mắt chị nhìn xuống… chạm ngay vào cái buồi của nó tuy đã rủ xuống. Nhưng vẫn bong bóng nước nhờn của Hằng và ở đầu buồi còn vương lại ít tinh trùng nhầy nhụa, chị ngượng lắm nhớ lúc nó địt mình… đỉnh điểm của xấu hổ. Chị đã không nhận ra thứ nước bong bóng bao bọc buồi nó, nếu nhiều kinh nghiệm như Trang chắc sẽ dư biết nó vừa chơi ai đó rồi. Chị mặt đỏ dừ chỉ hỏi trong xấu hổ:
– Sao… sao… em lại tự phọt ra thế…
– Em nhớ chị tự cho ra… em muốn từ lúc ở trang trại cơ, tại nhìn chị xinh quá… em muốn… muốn lắm…
Nó ngượng ngùng chống chế bừa… đúng là khi ấy muốn địt chị thật, giờ thì không phải nhưng chả còn cách nào. Chị nghe thấy thì mặt đỏ thêm lần nữa trong tim reo lên hạnh phúc, vì biết nó thích mình tuy nhiên con gái ai cũng ưa sạch sẽ. Vừa ở ngoài đường về còn chưa tắm rửa lại cũng không sẵn sànglúc này, chị dúi vội vào tay nó mấy viên thuốc bảo:
– Thương cho em thuốc này! Uống luôn đi nhé, mà sau đừng tự xử thế nữa em quên Thương là của em à! Chỉ cần là em muốn thôi… thế nhé… yêu em!
Chị dúi vào tay nó mấy viên thuốc rồi xấu hổ vội vã ra về, bản năng con gái đã lấn át đi linh cảm sát thủ chuyên nghiệp. Chị đã quá xấu hổ nên không nhìn kỹ căn phòng của nó mà chỉ nhìn vào nó, nếu không sẽ thấy đám quần áo hắc y của Hằng vương vãi. Gần cửa nhà tắm là cái quần lót con gái màu hồng thêu ren hình đôi bướm nhỏ, cái áo nịt ngực vắt vẻo ở thành ghế… nhưng dù gì thế cũng là may cho nó lắm rồi. Nó đóng cửa… thở phào nhẹ nhõm đi lại giường, bỗng thấy đầu chạm vào họng súng thép lạnh ngắt. Hằng đứng ngay bên cạnh tay cầm cái khăn che người, tay kia dí súng vào đầu nó nói lạnh lùng:
– Được đấy! Đến cả bạn gái còn dám nói dối… lừa lọc, thế đã thấy đủ tiêu chuẩn chết được chưa?
Nó bàng hoàng thật sự đúng là cô ta là kẻ thù mà, đi cứu kẻ thù là việc không nên làm tý nào. Chú Huy từng nói với nó “nhân đạo là tự sát, ta không giết người thì ắt người giết ta”, đắng lòng nó ngậm đắng nuốt cay thôi có lẽ tại số. Mình đúng là non như chị nói thật thực chiến chả vào đâu, đi Lạng Sơn về phải quay về nhà tìm chú Huy mới được. Nhưng chả biết còn cơ hội ấy nữa không giờ cái chết cận kề, xảy một ly đi một dặm là thế này đây. Nó chán nản bảo Hằng:
– Rõ là tôi cứu cô mà sao lại thế? Mà thôi bắn thì bắn đi còn thuốc đây cầm mà uống. Không bắn xong rồi cũng nhiễm độc mà chết theo…
– Cứu thì sao? Rõ là cái con bạn gái của anh tấn công Hằng mà… là kẻ thù của nhau sao không giết được chứ…
– Nói nhiều… coi như tôi nhìn nhầm cô… bắn đi… Giờ chống lại cô cũng không có được nữa rồi…
– Tưởng không dám sao?
Nó nhìn quá tấm gương của tủ quần áo góc phòng, đúng là Hằng chuẩn bị xiết cò súng thật ngón tay nhỏ xinh đang co lại. Cũng chỉ vừa đây thôi bàn tay ấy còn bấu chặt lưng nó rên rỉ cuồng loạn, cũng bờ môi hồng cong cong khêu gợi từng quấn lấy môi nó. Ôi sự đời! Nó nhớ đến Trang đến mẹ một chút ân hận thoảng đến, nếu còn cơ hội nó sẽ đối xử tốt hơn với họ những người thân yêu ấy…
– Cạch…
Tiếng khô lạnh vang lên theo ngón tay xiết của Hằng, tiếp đó cô ôm bụng cười nắc nẻ nói:
– Hi… hi… nhìn anh mặt nghệt ra buồn cười thật, nhưng anh cũng dũng cảm đấy phải thằng khác chắc đái ra quần rồi… hi… hi… Nhưng thế mới đáng mặt chồng em… bị thích anh rồi đấy!
Nó bực tức nhìn Hằng đang ôm bụng cười ngặt nghẽo, cái khăn đã rơi ra khỏi tay để lộ ra bầu vú tròn căng. Hai núm vú đỏ hồng đang rung theo nhịp cười của cô, nó như hai đóa hoa đào mừng vẫy gió xuân vậy. Ở háng cái mu trắng bóc khoe ra cái khe hẹp diễm kiều, ven đùi vẫn còn cái vệt mờ mờ của tinh trùng nó chảy xuống. Nhìn Hằng xinh quá thay vì muốn chửi muốn đánh, nó chỉ muốn đè cô ra địt tiếp mà thôi buồi nó dựng cứng ngóc bật lên thẳng tưng. Hằng cũng nhìn thấy nó ngóc thẳng tưng thế thì thôi cười, vừa dính độc người còn mệt lại đã làm một lần vừa xong. Hằng chân tay đã bải hoải lắm rồi thêm lần nữa chắc chết, tuy là được anh ấy địt cho thì thích thật nhưng chịu không nổi nữa. Hằng cuống cuồng nói gấp gáp:
– Oái… Anh nhá… cấm đấy em mệt rồi, anh trả thù cách khác đi… đấm… đá… tát… các kiểu luôn đi em chịu tốt. Nhưng đừng đè em ra làm nữa là được, khỏe dã man thế ai mà chiều nổi…
Hằng nói xong lè lưỡi ra chạy vụt đi tính trốn vào nhà tắm cố thủ, nhưng cô không may trượt chân và cái khăn vừa rơi ngã xoài ra sàn. Nó đã hiểu tất cả chỉ là đùa nên vui lắm… súng đã không có đạn, vì giờ nó mới nhìn ra băng đạn Hằng đã tháo vứt trên giường. Nó nhào đến túm được Hằng khi cô đang ngã và ghé môi vào hôn, cô cũng hôn lại nhiệt tình vì trong lòng cô đã khác.
Anh ấy dám lừa dối cả cô bạn gái là bản thân trúng độc, còn xin thuốc để cho cô uống… không quen thậm chí đang là kẻ thù. Anh quá tốt bụng với cô… điều cô chưa từng gặp trong đời, hai mươi tuổi lớn lên trong khổ cực bị hiếp đáp. Thì anh là người đàn ông duy nhất tốt với cô, dù anh nhỏ bé thấp hơn cô hoặc có thể ít tuổi đi nữa… Hằng sẽ tình nguyện theo anh.
Nụ hôn của Hằng trao anh ấy là nụ hôn thật sự từ trái tim cô, cả hai cùng thấy ngọt ngào đê mê trong hạnh phúc… Nhưng khi thấy bàn tay tham lam của anh rời bầu vú của mình lần xuống háng, thì Hằng bừng tỉnh… để anh sờ vào đấy thích lại nằm oạch ra thì chết. Không được… không được… mình phải bình phục đã còn nhiều việc phải làm, không thì ông chủ cũng khó mà tha cho mình được. Thích anh thì cũng phải biết yêu bản thân và lo cho mình tốt, nếu không thì để ông chủ ra tay trừng phạt… e rằng nửa cơ hội gần anh cũng không còn. Hằng co tay lại tạo một cú đấm vừa phải vào bụng anh…
… Hự…
Nó ngã xoài ra đất cú đấm khá đau bụng quặn lên, nó thấy Hằng bật dậy cười đôi mắt một mí nhắm tịt cả lại. Cô cho hai tay lên tai vẫy vẫy như tai voi, và thè cái lưỡi ra trêu nó vừa cười vưà nói:
– Hi… hi… đau rồi nhá… Ai bao ngu cơ đi hôn kẻ thù… bị đấm vỡ bụng rồi… hí… hí…
Nhìn điệu bộ vừa trẻ con con vừa đáng yêu ấy nó lại thấy Hằng dễ thương, nếu cứ như này ai nghĩ được đó là Trung Hoa sát thủ chứ. Nó vùng dậy dồn theo thật ra nhớ đến việc muốn cô uống thuốc, còn Hằng thì đang chạy vòng quanh cái giường đang bộn bề chăn gối, dấu tích của của cuộc trận làm tình khi trước. Những vết ố loang do tinh trùng lẫn nước của cô đầy mặt đệm, nhìn lại nó cô đâm ngượng hẳn bối rối thành ra suýt bị nó bắt được. Hằng thoát thân cô ngoái lại cái mặt vênh vênh trêu:
– Anh có giỏi thì bắt em đi, còn lâu mới cho làm nữa nhé… Có bản lĩnh thì bắt người ta đè ra mà hiếp… không á còn lâu nhá…
Nó muốn khống chế Hằng vì muốn cô uống thuốc đã, bởi chị dặn uống luôn nên nó sử dụng chiêu ” Lạt Ma độ giang “. Di chuyển lùi lại thủ bộ và nhún lên như sóng trào, song cước phóng thẳng tới chỗ Hằng đang đứng bên kia giường. Thế ” Lạt Ma độ giang ” Thiếu Lâm vừa là bộ cước tấn công với cú đá, lại vừa là bộ tấn biến thể sẽ giúp dịch chuyển gần đối phương. Nó chỉ muốn lợi dụng cú song phi để lại gần cô, ai dè Hằng đang tít mắt cười rồi chạy dịch sang chút và lãnh trọn cước bộ…
– Hự… úi… ôi…
– Bịch…
Hằng bị cú song phi tông thẳng vào góc tường phía sau rơi xuống, miệng cô ứa máu đánh đấm đã nhiều đau thế cũng chưa thấm lắm. Nhưng mà cô đâu nghĩ anh có thể ra tay tàn độc thế với mình, ngẩng lên thấy anh ấy vẫn đứng nhìn trân trân trước mặt thì bật khóc. Nó thì không ngờ Hằng chạy trúng vào vị trí nó đáp xuống, cú đá khá đau nên nó bàng hoàng ngơ ngẩn. Cứ thế mà đứng đực ra nhìn thấy cô khóc nó vội vàng nói:
– Không cố ý… đâu… chỉ là muốn lại gần cho cô uống thuốc…
Hằng ngẩng lên cặp mi dài vẫn hoen lệ, cô hiểu ra anh chỉ muốn tiếp cận gần để bảo mình uống thuốc. Nhưng vẫn hơi ức vì bị đanh đau Hằng gằn giọng:
– Cô… cô… không gọi được từ nào hay hơn à! Đánh người ta đau bỏ mẹ ra… thuốc… thế thuốc đâu?
Hằng đã nhìn ra mấy viên thuốc lăn lóc trên sàn phía xa, lúc anh ấy hôn đã bỏ ra để ôm lấy cô nên Hằng biết mới làm già mới nói vậy. Nó giờ mới nhớ ra mình đã bỏ thuốc ở đâu đó rồi, bối rối liền gãi đầu gãi tai thanh minh:
– Tôi… tôi… để…
– Tôi… tôi… cái gì… cấm! Gọi Hằng là em xưng anh đi… sau còn học tiếng hoa nữa. Ít nhất cũng phải nói được “Wua ái nì” (anh yêu em) chứ… Ra kia nhặt thuốc cho em đi… nhanh… có muốn chuộc lỗi không?
Nó ra nhặt thuốc vào chìa tay đưa cho cô, không ngờ Hằng vẫn lườm lườm đầy vẻ tức tối. Nó thắc mắc bảo:
– Đây thuốc đây rồi! Sao em không uống đi… nhìn gì thù hằn thế thích đánh anh thì cho em đánh lại đấy… đánh đi anh sai mà!
Từ “nhìn” đã tác động đến cả hai một lúc cả nó và Hằng, đều nhận ra đang trần truồng đối diện với nhau thì xấu hổ. Để phá tan cái tình thế ngượng ngập ấy Hằng vội nói:
– Anh hâm à! Thuốc không có nước bảo người ta ăn luôn sao?
– Ừ! Quên nhỉ để anh lấy nước…
Nó đi ra tủ lạnh nhỏ góc phòng lấy nước cho Hằng, đây là phòng vip khách sạn chẳng thiếu thứ gì. Nó đưa nước cho cô uống thuốc và nhìn cô chăm chú, và lần đầu tiên nó được xưng anh với một cô gái. Cảm giác lớn hơn và được che chở cho bạn gái, làm người đàn ông trong nó tự hào khiến nó hạnh phúc. Hằng uống thuốc xong thì vẫn thấy anh nhìn mình không chớp mắt, cô cúi gằm xuống mặt sàn gỗ xấu hổ hỏi lí nhí:
– Em… em hỏi thật… anh thấy em có xinh không? So với chị ấy thế nào… sau này anh có quan tâm em được như chị đó không?
– Có chứ… Anh cũng thích em… ở bên em thấy vui…
Nó đáp thành thật với câu nói tự trong lòng, rồi ghé mặt hôn Hằng… cô cũng đáp lại đầy thiện cảm. Một lát mới rời nhau ra nó định đè Hằng xuống, thì cô vùng người ra đứng lên chìa tay bảo:
– Thôi… anh! Đi tắm đi nãy giờ chạy nhiều toát mồ hôi… tắm đi… tắm với em nhé… Tý nữa em cho yêu… đi… nào…
Cái giọng con gái mềm mại lơ lớ tiếng Việt ấy lại để cho nó về sau không bao giờ quên, nó đứng dậy cầm lấy tay Hằng cùng nhau bước vào phòng tắm. Những hạt nước lung linh từ vòi hoa sen tỏa xuống cả, nước lăn dài trên tóc xuống đến bầu vú căng đầy của cô. Hằng là con nhà võ luyện tập nhiều thân thể thon gọn, không một chút mỡ thừa cái bụng phẳng lì mượt mà trong làn nước. Thấy nó vẫn đứng lì một chỗ ngay lối vào phòng tắm, cô vội kéo tay nó sát mình rồi mắng nhỏ:
– Nhìn gì mà nhìn… cứ làm như chưa thấy bao ấy… Vào em tắm cho nào không hôi thế này không cho ở gần đâu nhé… Tống ra khỏi phòng luôn đấy…
Nó thấy buồn cười vì câu nói của Hằng, vì người có thể đuổi lẽ ra phải là chính nó chứ? Những tia nước làm thấy tỉnh táo hơn ham muốn dục tình hạ đi nhiều, và thoải mái hơn nữa là những ngón tay mềm của Hằng mơn man khắp người. Hằng vuốt ve và xoa bộ ngực rắn chắc đầy nam tính của nó trầm trồ:
– Anh cũng chịu tập luyện đấy chỉ là chưa cao lắm thôi, sau này sẽ rất phong độ đấy khối cô mê cho coi…
Nó không nói gì vì cảm thấy rất rạo rực, không chỉ bàn tay mà cái lưỡi của cô cũng rất tuyệt. Hằng là cô gái Trung Hoa và nghệ thuật liếm láp chiều đàn ông, thì ở nơi đất nước của cô là số một với bao bí kíp điển thư ngàn năm để lại. Bao đời cung cấm các triều đại của tiền nhân đã đúc kết vô vàn bí sử tình thư, cô đã được đào tạo thuần thục rất nhiều tuyệt chiêu bí hiểm đó.
Nên giờ đây làm cho người con trai của mình sướng lên chả khó gì, thế là Hằng vừa liếm nhẹ cái dái tai của nó. Tay cô vuốt dọc sống lưng ấn vào những huyệt đạo tạo ra hưng phấn nhất, còn phía trước cặp vú mềm mại trượt lên trượt xuống trên ngực nó. Một cảm giác chưa từng có trong đời nó cảm thấy run rẩy từ chân lông, nhất là Hằng kẹp chân vào đùi nó lồn cô miết nhẹ lên da đùi gợi lên những cơn sóng đê mê.
Chưa dừng lại ở đó Hằng quỳ xuống ngậm lấy của nó và mút vào, việc này nó đã được Trang làm cho nhiều. Nhưng với Hằng cảm giác không dừng ở đấy, cái đầu lưỡi cô như con rắn nhỏ miên man lướt lên lướt xuống. Khi hút vào khi nhả ra đều rất tính toán, để làm sao tại nên cảm giác sung sướng nhất cho nó. Đến khi cái lưỡi ảo diệu ấy mơn trớn lấy hai cài hòn, đôi môi hồng của căng ra hết độ nuốt trọn chúng vào trong.
Rồi cô từ từ dùng lưỡi đẩy ra dùng chiêu ” Huyễn phượng nhả châu “, một tuyệt chiêu điển cố tình dục Trung Hoa cổ đại dành cho phi tần chiều vua. Trong khi ấy tay của cô vòng lên sau lưng nó điểm huyệt Dương Quan, quả nhiên nộ khí xung thiên nó gồng mình rên lên ” ồ… ô… hư…” trong họng. Nó phun như chưa bao giờ được phun từng đợt từng đợt, rót rét trắng xóa tưới lên khắp đầu khắp mặt cô…
Cô ngước lên nhìn nó cười trong khi tinh trùng đang kéo sợi tràn xuống mặt, từng giọt nối giọt lắn qua cả cặp mắt lá răm một mí ướt át ấy. Hằng có vẻ không kinh thứ tinh trùng đang tuôn chảy trên mặt mình, cô còn lấy quệt nó cho vào miệng… rồi mút ngón tay chùn chụt. Đôi mắt cô lúng liếng nhìn nó hỏi:
– Vợ có làm cho chồng sướng không… thích chứ…
Nó nhìn đôi mắt một mí mang vẻ dâm dâm man dại của Hằng lại thấy sướng, dù vừa phọt xong một đống nhưng vẫn đè Hằng xuống mà địt. Nó Nhào đến ôm chầm lấy Hằng thì cô đẩy phắt nó, cô lườm nó đầy vẻ khiêu khích mắng yêu:
– Anh… đúng con chó con háu sữa… vừa ra đã mà ghê thế, để em gội đầu rửa mặt đã chứ… anh ý chứ ai ra đầy khắp mặt người ta còn gì… đấm chết luôn đấy xê ra…
Nó dành kiên nhẫn đứng đợi Hằng gội đầu, mái tóc dài tung xõa trong làn nước óng ánh. Bầu vú lúc cô cúi xuống rủ tròn tròn rung rung theo cử động, giờ nó mới thấy Hằng Thẩm này thật quyến rũ vô cùng. Nó đâm ra ghen với Hải Béo… con lợn già ục ịch thật có phúc, hắn ta được chơi Hằng suốt ngày thật sướng. Rồi lại nghĩ ra cảnh Hằng oằn mình ra phục vụ thằng béo ấy, nó đâm ra tức tối mặt sa sầm lại… dù nó đã có chi Trang, chị Thương rồi.
Hằng gội đâu xong rũ rũ mái tóc đi lại gần nó, thân thể cô mềm mại tròn lẳn nhất cái lồn trắng bóc. Nó khoe ra khe rãnh chẻ đôi huyền bí không bị những đám lông che đậy như người khác, Hằng thấy mắt nó sáng lên dán vào mình cô lại thấy hạnh phúc. Trái tim cô như reo lên trong lồng ngực khi nghĩ “… anh thích mình…”, khác những lần cô được lệnh phục vụ mua vui theo lệnh ông chủ. Khi đó cô chỉ muốn chọc nổ tan mắt bọn chúng ra mà thôi, khá nhạy cảm nên cô nhận ra khuôn mặt bí xị sa sầm của nó. Hằng không chần chừ hỏi ngay:
– Ớ… đang vui sao mặt anh bí xị thế kia…
– Em… em là vợ Hải Béo từ khi nào… sao lại lấy thằng già béo đó chứ…
– À… hi… Biết ghen rồi đấy… hi… hi… anh hỏi đến để so xem ai chơi khỏe hơn à… Hí… hí… ông ấy béo nhưng mạnh gấy đôi anh chồng còi nhé, một tối năm lần luôn em sợ không dám gần luôn… giờ anh biết tự kỷ đi là vừa… hi… hi…
– Thế em tắm xong về với lão đi anh không giữ…
Nó hầm hầm đi ra của phòng tắm thì thấy phía sau lưng, thân thể ướt nước mát lạnh của Hằng áp vào người. Hằng ghé đầu nói thầm vào tai nó:
– Ghen nhá… Thích em rồi còn sĩ… em chưa hỏi đến cái chị của anh đâu, còn em nói thật… thằng Hải Béo đó kể cả nhìn quần lót em còn chưa có phước. Em là sát thủ của Tam Hoàng lệnh ông chủ phái sang, ở nhà lão chỉ là bình phong thôi chứ lão tuổi gì mà động đến em được. Em nhìn thân thể béo ục ịch già khắm khú ấy là đã muốn nôn rồi, em chỉ thích anh thôi chồng em trẻ em đẹp giai thế này mà… chơm… chơm…
Hằng nói rồi hôn chùn chụt vào má nó mấy cái, nó như được gỡ ra gánh nặng quay lại ôm cô đầy vui sướng. Nó không biết Hằng nói dối hay thật nhưng trái tim không thấy đau nữa, tất cả câu Hằng nói với cô đều là sự thật. Nhất là cô luôn ghét những tên trùm già béo múp míp chơi mình, quả thật nhìn bọn chúng là cô thấy khó chịu rồi…
– Ái… ái… đau em…
Đang nghĩ ngợi thì Hằng giẫy nẩy la lên thẳng thốt khi bị ngón tay nó thục vào lồn, cô tròn mắt nhìn nó và hỏi trong thảng thốt:
– Anh ngố thật hay giả vờ đấy? Sờ thế đau muốn chết đi được… không ai dậy anh chiều phụ nữ à. Thế mà chị kia cũng chịu được cơ đấy… anh quá tồi…
Người con gái thứ hai chê nó tồi khến nó bối rối, nó gãi đầu vò tóc thanh minh ngượng ngập:
– Anh… anh không biết thật… chưa ai chỉ anh kỹ càng, đa phần làm theo cảm giác thôi… anh xin lỗi…
Hằng nhìn nó bối rối đến tội nghiệp thì cô nghĩ: “Có thể anh ấy ngố thật trẻ thế chắc chưa va vấp như mấy thằng khọm già kia, thôi thì bảo cho anh biết cũng tốt mà…” Hằng đến ôm lấy nó thì thầm vào tai:
– Thôi! Em hiểu không giận đâu… giờ em chỉ cách để anh làm sao cho em thích nhé… cứ thế sau này với ai anh cũng thể khiến cô ấy lên mây được…
Thế là dưới vòi hoa sen cùng làn nước tung tăng đùa nghịch, cô đã kiên trì dậy cho anh cách để làm cho con gái hứng tình. Không ngờ anh tiếp thu rất nhanh hơn cô tưởng, nên khi chuyển sang bể tắm thì Hằng bản thân đã nứng không chịu nổi. Mặc kệ độc dược mặc kệ mọi thứ ra giờ cô chỉ muốn cùng anh hoan lạc, cô ngồi lên anh từ từ hạ mông xuống làn nước trong vắt. Cô có thể nhìn rõ nó cái buồi của anh thật to thẳng đứng, nhưng giờ Hằng không sợ nó nữa mà cô còn thấy rạo rực. Cảm giác to cứng chặt khít trong lồn lúc trước ào về, cô đã phấn khích lắm tự cầm nó nhét từ vào trong lồn mình…
– Á… ui… anh ơi… anh…
Hằng rên lên nghèn nghẹt trong cổ vừa sướng vừa thốn, của anh to chui ràn rạt trong cô dù đã có nước. Nhưng cảm giác cái đâu khấc miết lên thành âm đạo sát sạt nóng rực đê mê, qua tấm gương cuối bể tắm cô còn thấy rõ trong làn nước sóng sánh mép lồn mình căng ra bó chặt lấy buồi anh…
– Hự… ư… ư…
Hằng rên lên thẳng thốt khi buồi anh đã ngập trọn trong cô, có cái cảm giác nó to nóng căng chặt ở trong… sao mà của anh to thế không biết. Hằng bắt đầu nhún nhẹ nhẹ và thở hổn hển, hai tay cô nắm chặt thành bể đẩy lên xuống từ từ… Lát sau những tiếng nước “ộp oạp” nhanh dần hơn theo nhịp nhún của cô, cô đã quen sự chật chội của buồi anh trong lồn và phấn khích hơn. Nó thì nằm dưới vịn tay vào thành bể tận hưởng cái cảm giác tuyệt diệu trong lồn Hằng, lúc tuột lên lúc hạ xuống trong làn nước mơn man… sướng đến cực độ. Nhìn tấm lưng trần dài thon thả mái tóc tung bay theo nhịp nhún của cô, nhất cặp mông tròn trắng bành ra nhịp nhàng lên xuống đầy kích thích…
Một lát cô đã thấy cảm giác râm ran dội mạnh từ háng lên, cô thổn thức nghĩ “không ngờ được anh chơi lại nhanh sướng thế này…”. Cô giật tay anh khỏi thành bể nói áp vào vú mình nói lẫn trong tiếng thở dồn dập:
– Ư… hư… á… hư… anh ơi… em thích… xoa ngực cho em đi… ư… ư…
Cô bắt đầu hứng nhún thật mạnh nước trong bể dập dồn, nó trào cả ra sàn ào ào như thác đổ mỗi lúc nước trào cái van xả tự cuối bể lại đổ vào. Thành ra tạo lên một bản nhạc nước, cùng tiếng rên rỉ cuồng dâm của cô và anh… Cứ thế:
“… rào… rào…”
… lách tách…
Lẫn tiếng “ư hừ” trầm khàn trong cổ anh, cô biết anh sướng vì cô sở hữu cái âm đạo đặc biệt. Nó khít khao bé nhỏ hơn của các cô gái cùng thể trạng, và khi cô sướng thì nó còn co thắt thít chắt gấp bội. Mỗi thành vách co vào lại dãn ra liên tục mút chặt của anh lại chẳng rời. Gần mười lăm phút nhún nhảy điên cuồng với cái của anh trong lồn, thì Hằng đứng dậy rời ra cô vịn tay thành bể chổng cái mông cao trắng ngần hướng về anh. Hằng vén mái tóc lòa xòa ngoái lại bảo anh:
– Nãy giờ… mệt… quá… em mỏi rồi, anh lên đi… anh tuyệt lắm… chồng thối ạ…
Nãy giờ nó ở dưới trong cảm giác bót chặt trong lồn cô, đã bức bối lắm rồi không chần chừ gì đứng dậy tiến sát lại. Hằng biết anh đến cô nhướn cao cái mông lên dạng chân ra hơn, để đón cái buồi nóng bỏng của anh xuyên vào. Tư thế này của anh chọc sâu hơn hẳn những thúc như vũ bão, những tiếng “… bạch… bạch…” dập dồn nối tiếp nhau liên tục. Anh khỏe quá nó nhanh và chạy đi chạy lại trong cô, Hằng bị đẩy lên xuống rũ rượi mái lòa xòa bay tung theo nhịp đẩy. Ngày trước bị chơi mạnh đến mức này chắc cô đã ngất, nhưng hinh như cô sinh ra để cho anh sao đó. Nên anh làm mạnh đến đâu đi nữa cô chỉ cảm giác hơi tức bụng, và những cơn sóng điện miên man từ háng dội lên đầy sung sướng…
… Úi ui… anh… anh… ơi…
… Bạch… bạch…
Ư… hư… hư…
Những tiếng rên bấn loạn của cô vang khắp phòng, trộn vào tiêng nước nhộp nhoạp đẩy đưa hữu tình. Nhưng đến lúc cô thấy của anh căng lên giật dữ dội, cùng những cú thúc cực mạnh thì cô cuống cuồng vịn chặt thành bể nói bằng thứ tiếng Hoa trong cơn sướng hỗn loạn của mình…
… Hảo ca… á… hảo… ca… mêi za… mêi za… á… a… a…
Cô ngã cả người xuống thành bể rũ rượi mệt lả, trong lúc anh đang níu chật mông cô xuất vào trong giần dật. Nhưng lần này Hằng không hoảng loạn như lần đầu, mà trái tim cô đập rộn lên… lồn thì thít chặt lấy của anh. Cô đón nhận những đợt tinh trùng ấy một cách hạnh phúc, và tự nhủ “… lần này em sẵn sàng đó nếu chửa cũng không sao, em sẽ sinh con với anh mà không hề hối tiếc…”
… Mấy phút sau trong tiếng đồng hồ tích tắc đều đều, trên gường cô gục đầu gối lên vai anh đầy hạnh phúc. Hằng khẽ khàng hỏi:
– Anh… lúc nãy em có làm anh thích không? Nếu không sau em sẽ cố gắng hơn hi…
– Tên thật của em là gì? Em ở đâu… và sang đây làm gì?
Nó cất giọng trầm tư hỏi mà không hề đáplời câu hỏi của cô…
Thụp… thụp…
Hằng đấm mạnh vào ngực nó mấy phát, rồi cô mới khẽ khàng nói:
– Cái anh này… anh có biết em chờ anh hỏi câu này lâu rồi không? Eo… địt người ta tận hai lần mệt mờ cả mắt thế này rồi mới buồn hỏi tên. Em tên là Lê Hà Thư (樂哈信) phiên âm tiếng trung Lừa Ha Xìn, nên tiếng Hán Việt gọi là Hằng Thẩm chứ không phải là Hằng Thẩm đâu ạ. Em ở Nam Ninh Trung quốc… Em là cô gái trung hoa trăm phần trăm đấy ạ…
– Thế cha mẹ thế nào rồi… họ có ở cùng em không?
– …
Đáp lại lơi nó chỉ là tiếng im lặng cùng hơi thở đều đều, Hằng đã ngủ luôn sau câu trả lời… nó nhìn khuôn mặt Hằng mặt xinh đẹp thánh thiện chìm trong giấc ngủ tự nhiên thấy buồn buồn. Đúng là ác quỷ mang bộ mặt thiên thần giờ thế này, mà lúc khác lại là kẻ giết người không gớm tay. Nó nhìn đồng hồ thì tá hỏa đã mười hai giờ đêm, quên mất cuộc hẹn của chị Thương rồi… Nó khẽ khàng đặt đầu Hằng xuống gối đắp cho cô thêm cái chăn mỏng, sau đó khóa cửa ra ngoài và đi lên hướng phòng của chị trong tâm trạng lo âu… Nó không hề biết ở đằng xa bên tòa nhà đối diện có một nhóm người đang theo dõi, chúng quan sát bằng ống nhòm hồng ngoại đặc chủng đang quan sát nhất cử nhất động từ ngoài vào. Một tên to béo nói tiếng Hoa với tên bên cạnh:
– Chúng ta bắt luôn hay thế nào anh Cả?
– Cứ từ từ theo dõi đã… con kia là người của Lý Gia Huy, trùm Việt mà chúng ta đang giao dịch chuyển hàng. Ông chủ nói để bàn qua bên Việt đã nên tạm thời cứ theo dõi, thế Linh Ming bị giết tại chỗ rồi còn Lê Hà Thư thì đã thấy tông tích chưa…
– Dạ! Anh Cả anh yên tâm chúng ta đã mất công sang đây phải làm cho ra lẽ, mấy thằng này càng ngày càng lấn dám giết cả người của bên ta…