Nỗi đau
Chương 20
Chị hét lên tiếng chị thanh thanh, xáo động cả rừng trúc yên ắng. Chị cố tình làm vậy thu hút kẻ vãng lai, nhưng rừng trúc ngoại vi của Phố Trại. Phố Trại là một hương (*) của Bằng Tường và chỗ rừng này rất vắng vẻ, lại có nhóm cảnh giới bên ngoài thì khó có ai vào nổi. Tuy nhiên khi tuyệt vọng cực độ, thì một tia hy vọng mong manh cũng là lối thoát. Dẫu nó chỉ là tuyệt vọng này nối tiếp tuyệt vọng khác đi nữa, sau tiếng hét rừng trúc lại trở về sự xào xạc yên tĩnh vốn có. Gã được gọi là anh Cả châm điếu xì gà to tướng, hắn ngậm lệch cả một bên môi. Hắn phì phèo nhả khói thuốc bảo chị:
– Biết thời thế mới là anh hùng! Mày khôn ra rồi đấy không thằng cu em này toạch ngay!
Chị trừng mắt lên nhìn hắn đầy vẻ căm thù, rồi chị chậm rãi bảo hắn:
– Tao chiều hết cả bốn thằng chúng mày! Nhưng tao muốn lại gần nói riêng với em tao chút được không?
– Mày thích thì cứ nói đi, không tý nữa bị chơi rên còn không nổi ha… ha… ha…
Rồi hắn quay lại một tên đàn em bảo bằng tiếng Trung:
– A Bằng lôi hai đứa nó lại sát nhau! Cho chúng nó tâm sự tí cho thoải mái…
– Anh Cả! Để chúng ở sát nhau bàn cách trốn thì sao?
A Bằng hắn băn khoăn quay lại bảo tên anh Cả, nhưng hắn ta cười khà khà nói:
– Mày thật không có dái à A Bằng, chúng ta hơn chục anh em vũ khí đầy đủ còn lo chúng chạy nổi sao. Trừ phi có trời cử thiên binh xuống giúp chúng… ha… ha… chứ rừng trúc này của nghĩa trang lớn nhất hương. Không ai thích thú gì mà đến cái chỗ khỉ ho cò gáy này đâu, nhất là đồn đoán cướp bóc và ma quỷ nhiều…
A Bằng nghe theo lôi xềnh sệch nó trên mặt đất, rồi hắn dúi mạnh nó vào chị làm nó ngã sấp. Hắn không quên thúc giầy đinh rõ mạnh, một cái vào mạng sườn nó khiến nó “… Hự…” lên một tiếng. Mặt nó úp trọn vào háng chị đè lên cặp đùi mềm mại, giờ đây nó mới nhận ra thật sát mùi hương con gái nơi lồn chị. Một mùi ngai ngái hơi khai mùi nước tiểu, nhưng thánh địa trinh trắng ấy tận giờ chỉ có nó biết. Chợt nghĩ lát nữa thôi bốn thằng kia, sẽ thay nhau giày xéo cưỡng hiếp chị. Nơi ấy sẽ phơi bày để bọn chúng tha hồ dập vùi, tim nó đau đến tận cùng từ đó câu: “… thực chiến là sống chết, không phải sàn diễn đâu em…”. Đã khắc sâu trong đầu nó. Giờ lực bất tòng tâm lại còn liên lụy chị, nó bật khóc khóc giọt nước mắt đàn ông chảy ra. Nước mắt thấm qua lần vải chạm vào làn da đùi chị lành lạnh, chị cảm nhận ra cúi đầu xuống nói thầm vào tai nó:
– Nghe này Gia Long! Đây có thể là cuộc nói chuyện cuối cùng của chúng ta, điều đầu tiên Thương muốn nói là: Gia Long là người đàn ông đầu đời của Thương, và cũng sẽ là người đàn ông cuối cùng. Cả đời này Thương chỉ là của riêng Gia Long thôi, chúng sẽ chẳng động được vào Thương đâu. Lát nữa bất luận có diễn biến gì hãy chạy nhanh khỏi đây, nếu sống được thì về Hà Nội và gọi vào số máy 1115. Nó là số đặc biệt của tổ chức và nói G868 báo cáo, sẽ có người tự đến tìm Gia Long thì hãy thay Thương làm nhiệm vụ. Trả thù cho bố để vinh danh lại cho ông, hơn cả là để xã hội bình yên. Nhớ nhé hãy vì Thương mà làm, đừng để Thương chết không xứng đáng… Lần cuối hãy nhớ “… thực chiến là sống chết…”, cần chạy phải chạy ngay tuyệt không chần chừ như trước… Em… yêu… anh… thật đấy… em không chờ được ngày anh cầu hôn em rồi… hu… hu…
Câu cuối chị nghẹn ngào trong nước mắt, những giọt nước mắt chảy lan trên tóc nó. Tim nó muốn vỡ ra từng mảnh nhói đau, nó răng nghiến chặt cố nói câu:
– Vâng ạ!
Mặt nó vẫn úp trên đùi chị, nhưng vô cảm hẳn với ngoại cảnh… đau quá! Tim nó vụn vỡ tự rủa bản thân ngu ngốc, nhưng vĩnh viễn chả mang lại được gì. Khi mà nó nghe tên anh Cả nói:
– Thôi đủ rồi! Lôi bọn nó tách ra ngay, một thằng chăm sóc thằng cu em. Còn A Bằng và Lý Mục chăm sóc con kia, ép nó uống thuốc kích dục cho anh…
Hắn cố tình nói tiếng Việt để cho chị và nó đau lòng, đúng là nhân tính không bằng trời tính. Thuốc kích dục sẽ làm con ngươi ta mờ đi lý trí, chị bàng hoàng cả người đầy tuyệt vọng. Chị nhổ phọt ngay mấy viên thuốc tên Lý Mục vừa bóp miệng chị nhét vào ra đất, thì ngay lập tức “bốp!” Tên anh Cả tát chị một cái ứa máu mồm. Hắn quát lên sang sảng:
– Con ranh con! Mày không uống vào lần này, tao sẽ bảo đàn em xẻo ngay dái thằng kia. Rồi chúng tao hiếp mày luôn tại chỗ, còn nó tự mất máu mà chết trọng đau đớn. Mày chọn hay không là ở mày, thuốc đây nước đây… tự uống đủ bốn viên đi cho tao…
Hắn vứt thuốc xuống đất cùng chai nước suối, rồi quay lại bảo Lý Mục rằng:
– Mở khóa số tám cho nó để nó tự uống, còn không thì xử thằng em nó cho anh…
– Vâng anh! Nhưng mà mở ra nó chạy thì sao? Nhỡ đâu nó bỏ thằng em mà té ạ, hay là cứ trói nó lại đi anh…
Lý Mục giống A Bằng vẫn hoài nghi ra mặt, nhưng tên anh Cả thì nghĩ khác hắn cười ha hả nói:
– Anh mày ra giang hồ từ ngày chúng mày còn đóng bỉm, có cho kẹo con kia cũng không dám chạy đâu… mà chạy đâu cho thoát… ha… ha…
Hắn ngạo mạn quá mà không nhận ra rằng, khi hắn mở còng cho chị đấy là sai lầm lớn nhất đời hắn. Lý Mục mở còng cho chị, rồi chĩa súng vào đầu chị. Hắn nói tiếng Việt lơ lớ:
– Uống ngay!
Chị nhìn quanh liệu tình hình và thấy không ổn, vội cúi xuống nhặt thuốc lên uống. Khi chị cúi cái áo đã xổ sẵn mấy hàng cúc ngoác rộng, do lúc trước bị tên anh Cả giật ra bóp vào vú. Chị cúi thấp khiến lộ toàn bộ cặp vú trăng căng, nó lằn lên khít khao phập phồng sau lần áo lót. Bốn tên mắt sáng rực dán vào đó, bên dưới buồi chúng dựng lên cứng nhắc.
Nó thấy chỉ muốn chọc mù mắt bọn chúng, lòng nó bùng lên một cảm giác khó tả nghẹn đắng. Tuy nhiên họng súng lạnh ngắt ở thái dương, khiến nó hiểu khó mà manh động hậu quả sẽ đáng tiếc. Chị uống thuốc thật sự còn há miệng cho chúng thấy, bọn chúng có vẻ an tâm mấy tên thích thú cười híp mắt. Tên anh Cả nói:
– Nó đã uống rồi! Đây là thuốc đặc biệt anh thửa về, anh em cứ yên tâm tý em nó sẽ tự nằm ngửa ra. Cho chúng ta liên hoan nó… ha… ha… Sau độ khoảng một giờ, nó sẽ tự phát cuồng thôi…
Hắn cố tình nói tiếng Việt để chọc tức chị và nó, chị mặt hơn tái đi một chút nhưng lặng lẽ đi lên. Hai tên A Bằng và Lý Mục áp sát chị dí súng vào đầu, chị mặc kệ tiến đến sát tên anh cả. Rồi quỳ xuống tháo dây lưng quần hắn, cái quần dài rồi đến quần đùi tụt xuống chân hắn. Cái buồi hắn bật tung lên khi rời khỏi quần sịp, của hắn trung bình không to lắm màu xám xịt.
Nó lại còn cong ngược như quả chuối tiêu, ở đầu buồi hắn đeo hai viên bi nó bành to ra. Nhìn trông như mắt con cá vàng vậy, quả thực khủng khiếp trong mắt nó. Cứ nghĩ cái đó ấn vào trong lồn chị, là tim nó vụn vỡ… giờ nó hiểu chị trong nó cũng không kém gì Trang rồi. Chị nhẫn nhục ghé đôi môi đỏ mọng vào nuốt lấy buồi hắn, lát sau chỉ thấy đầu chị cùng mái tóc lòa xòa gục lên xuống ở háng hắn…
… chụt… chụt…
… soạp… soạp…
Tiếng chị ngậm buồi hắn mút vang lên đều lẫn trong tiếng gió, nó đau đớn mắt nhắm nghiền lại khi nghe âm thanh đó. Nó không mở mắt ra nên đã không thấy hình ảnh hiện tại, nếu không sẽ rất đau đớn thêm nữa. Khi mà Lý Mục và A Bằng đứng sát bên, bọn chúng vừa gí súng vào đầu chị… còn tay còn lại đặt trong ngực chị. Hai tên sung sướng nhào nặn cặp vú căng tròn của chị, chúng mân mê cái đầu ti nhỏ xíu của chị.
Vú chị còn chắc lắm tròn tay và không nhão hay sệ, sờ lát sướng quá chúng tự bỏ tay ra thò tay vào quần sục cặc mình. Chúng đã mất cảnh giác phần nào vì hưng phấn, tên anh Cả thì nhắm mắt lim dim cảm nhận. Hắn thấy sung sướng vô cùng, khi cái buồi mình mơn man trong miệng chị. Gió rừng trúc vẫn lặng lẽ xào xạc, trong tiếng thở dồn dập tiếng mút soàm soạp đê mê…
– Ái… ái… a… a…
Tiếng thằng anh Cả rống lên thất thanh làm nó mở mắt, thấy hắn ngã vật ra đất tay ôm vào háng mình đầy máu. Còn chị đã đổi thế nhanh chóng xoạc chân quét ngã hai tên bên cạnh, chúng ngã lăn ra đất không kip nhận ra chuyện gì xảy ra. Chị nhặt súng của tên Lý Mục và chĩa lên…
– Đoàng!
Tiếng nổ xé tan không khí tĩnh mịch của rừng trúc, tên đang dí súng vào đầu nó… hắn đổ gục ra đất chết tắp lự. Phát đạn giữa trán đã cướp đi mạng sống của hắn, khi mà hắn còn đang phê pha bởi cảnh khiêu dâm trước mặt. Diễn biến quá nhanh gọn, hắn không kịp phản ứng đã chết. Chị lộn vòng trên mặt đất đến sát gần nó, chị há mồm nhổ phọt ra nửa cái dương vật của tên anh Cả.
Chị đã chọn thời điểm chúng mất cảnh giác nhất, một cú cắn quyết định và chính xác đứt lìa. Đòn này chị đã làm rất nhiều khi huấn luyện, ban đầu còn nôn ọe vì khó thở. Nhưng sau đó chị đã cắn chỉ một phát duy nhất, là có thể đứt lìa ngay cái dương vật giả. Chúng làm mô phỏng y hệt dương vật người, có cả cơ lẫn da như thật để không sai sót lúc thực chiến. Chị ngoắc vào tay nó nói vội vàng:
– Chạy thôi em… nhanh… đi… kệ chị!
Cả hai đang lom khom vùng dậy, thì phía xa tên anh Cả cũng gượng đau vùng dậy nhặt súng. A Bằng cũng dậy theo giương súng lên về phía chị và nó, sự chết chóc đến từ sau lưng mà không hay. Tên anh Cả cay cú hắn nghiến răng chuẩn bị xiết cò, còn đằng xa tiếng chân rầm rập chạy lại khi nghe tiếng súng. Tình thế thật ngàn cân treo trên sợi tóc, chị cùng nó đâu biết sự thể sau lưng thay đổi nhanh thế… Gió rừng trúc đột nhiên mạnh lên rít lên ào ào, lá trúc bay tơi tả chèn vào tóc vào vai chị và nó. Tử thần đang đến từ phía sau…
… Vèo… vèo…
– Á… hự…
Tiếng kêu tắc nghẹn của ba tên ôm cổ đổ xuống đất, cổ chúng bị cắt ngọt bởi ba lưỡi phi đao. Từ một ngách khuất của rừng trúc Lê Hà Thư vọt ra, người cô vẫn còn vấy máu trên áo. Cô đã phải trải qua một cuộc đụng độ nhỏ, với hai tên ở góc mà cô đột nhập vào. May sao cô vẫn kịp đến đúng lúc, ba tên ngã xuống súng cướp cò bắn lên không trung…
– Đoàng…
– Đoàng…
Hai phát súng này bắn xuyên lên tán trúc phía trên, làm lá trúc rơi xuống lả tả như hoa bay bướm lượn. Nghe tiếng súng bọn bên ngoài chạy vào càng nhanh, vòng vây đang siết chặt lại tình thế vô cùng nguy ngập. Hà Thư kéo vội hai người chạy về hướng cô vừa đến, cũng lúc ấy đám đàn em đã đến gần. Chúng hô lên:
– Đứng lại không chúng tao bắn…
Bỗng lúc này từ trên tán trúc trên đầu các cô… hạ xuống một thân ảnh áo đen, hắn mặc đồ ninja Nhật Bản lưng đeo chéo hai trường kiếm. Hắn chắn trước mặt mọi người, cả chị và nó lẫn Hà Thư kinh ngạc về hắn. Hắn to cao hơn mét tám vạm vỡ, mà đứng im được trên gần ngọn bụi trúc ẽo ợt bao lâu không ai biết. Quả thật tên này công phu quái dị khác người, hắn không nói gì chỉ phẩy ra hiệu bảo đi. Không ai biết ý hắn là gì bối rối đứng im, hắn tức quá quát lên bằng giọng lạnh ngắt:
– Tẩu a… tẩu a… (@Vịt Con: Chạy đi… chạy đi… tiếng Hoa ạ)
Chị cùng Hà Thư mỗi người một bên tay sốc nó chạy vội, bất luận hắn là ai đi nữa lúc nguy cấp cứ đi đã. Bóng mấy người khuất vào lối nhỏ rừng trúc Hà Thư vừa đến, còn mình hắn đối diện với đàn em của tên anh Cả. Sở dĩ chúng chưa bắn ngay vì nhìn xác đồng bọn, chúng thấy ba lưỡi phi đao găm trên cổ họng. Cùng phát đạn giữa trán kia khiến chúng chờn, tên ninja này có một hay nhiều thằng đây? Manh động sẽ chết cả như đại ca chúng, chúng còn chín tên vây tròn tên ninja lại. Một tên lớn tiếng đe dọa:
– Thằng khốn này! Biết điều giơ tay lên không tao bắn vỡ sọ, bảo đồng bọn mày ra ngay không mày chết…
– Hừ! Tao xưa nay đơn thương độc mã hành động, chúng mày có biết trước nay tao ghét nhất là gì không? Thứ nhất là thằng nào đe dọa tao, thứ hai là những thằng cầm súng chĩa vào tao. Và nữa tao rất phiền lòng phải nói rằng, những thằng hại người của tao khốn khổ sẽ chết bởi kiếm của tao.
– Ha… ha… ha… ha…
Đám anh em của tên anh Cả lúc này đang vũ trang đầy đủ, chúng cầm súng mà nghe thằng kia nói vậy không nhịn nổi cười. Chúng vũ khí trang bị tận răng, chả qua lúc bắt chị và nó trên đất Việt. Thì mang đồ gọn nhẹ hơn như dùi cui cho đỡ lộ, và không gây tiếng động khiến Biên phòng Việt nam biết. Giờ đây giữa rừng trúc gặp tên dở người này, súng ống không có đeo hai cái kiếm. Thế mà còn lớn tiếng dọa bọn chúng, hắn ta như là người ở rừng ra ra vậy. Tên ninja vẫn trầm tĩnh nói tiếp, khi chúng dứt vừa tiếng cười:
– Tao cũng không ngại cho bọn mày biết, thằng gần nhất dọa giết tao đã chết cách đây ba năm rồi. Tao rất tiếc là chúng mày sẽ là những thằng tiếp theo, vậy chúng mày có dặn dò gì anh chị em, cha mẹ không? Tao luôn giữ lời sẽ nhắn nhủ đầy đủ đến từng nhà…
– Ha… ha… ha…
Đám anh em của tên anh Cả chĩa súng về hắn, và cười sảng khoái… chúng nghĩ: “… thằng ôn này điên rồi, đeo kiếm dọa chín thằng chĩa súng chung quanh. Hay là hắn mới trốn viện tâm thần ra không biết, thật nực cười quá…” Tên ninja hắn vẫn khoanh tay trước ngực, hắn lại cất giọng nói bình thản:
– Vậy là chúng mày không cần trăn trối… Xin lỗi! Vậy tao tiễn chúng mày về địa phủ…
Dứt câu cái địa phủ khỏi mồm hắn vung nhẹ tay lên, một chất khí vụt theo tay hắn phụt mạnh ra lan tỏa. Chín tên ho sặc sụa trong làn khói mờ, còn thân ảnh hắn nhanh chớp cầm song kiếm lướt qua. Chín cái thây đổ gục mắt trợn trừng, một vết cắt duy nhất ngang cổ cướp đi mạng sống. Hắn rút ra cái khăn mùi xoa trắng lau máu ở kiếm, tra kiếm vào vỏ hắn vứt cái khăn mùi xoa lại. Rồi hắn nhún người một cái chạy vụt mất, để lại sau lưng các thây ma vô hồn…
Hà Thư và nó cùng chị đã thoát ra được đến đường quốc lộ, con đường này nằm bên kia rừng trúc. Trái với đường bọn chúng vào khi trước, Hà Thư ra đường vẫy cái taxi vừa đến. Xe dừng lại tài xế ngó ra thấy nó đang bị còng tay, anh ta e ngại nhất là thấy chị có súng. Định lên xe bỏ đi thì Hà Thư rút một tấm thẻ giơ trước mặt anh ta, cô nói với anh ta bằng tiếng Hoa:
– Cảnh sát đây! Yêu cầu anh phối hợp giúp đỡ!
Không còn cách nào khác, anh ta đành cho mọi người lên xe. Ngồi vào ghế lái anh ta ngoái lại hỏi:
– Đồng chí đại úy! Giờ chúng ta về đâu?
– Về ngay Thượng Thạch trấn!
Cái xe vụt đi trong gió ào ạt mọi người đều im lặng, sự thoát chết trong gang tấc khiến họ nhiều nghĩ suy. Gần đến nơi thì chị mới ghé tai nó nói thầm:
– Giờ chị mới biết sao Lê Hà Thư này không giết chị, cô ta là hình cảnh đại lục Trung Hoa. Một cảnh sát ngầm thảo nào mà cô ta đến cứu kịp thời, dù gì cũng nên cảm ơn cô ấy một câu em ạ…
Hà Thư dẫn hai người vào một căn nhà nhỏ, trong ngõ nhỏ ở Trấn Thượng Thạch. Cô vứt hết đồ đạc lỉnh kỉnh trên người, lột hết cả quần áo dài mặc độc đồ lót. Rồi quay lại vứt cho nó cái chìa khóa còng, cô nhoẻn miệng cười bảo nó:
– Em định trốn anh về đây! Nhưng ra cửa nhớ anh quá đi không nổi, em lén ở lại theo dõi anh. Lúc anh và chị ấy bị bắt em không thể cứu, vì là địa phận Việt Nam lại một có mình. Em phải trốn vào cái rơ móc để đồ kéo sau xe chúng, khi vào rừng trúc thì đụng hai tên đến hơn muộn… em xin lỗi!
– Không sao đâu! Tai qua nạn khỏi là tốt rồi…
Nó xoa xoa hai cổ tay hằn đỏ vết còng nói với Hà Thư, chị lúc này cũng ngạc nhiên vì quan hệ hai người. Cả ghen lẫn tò mò chị hỏi Hà Thư:
– Cô là công an Trung Quốc? Cảm ơn cô đã phối hợp giúp đỡ, cũng như cảm ơn cô cứu mạng hai chị em tôi!
– Thẻ giả đấy ạ! Còn chị là Phan Vũ Hoài Thương đặc nhiệm an ninh Việt, chắc em nhớ không nhầm chứ? Chị có cái nốt ruồi nhỏ ở cổ màu hồng hình giống trái tim, có vẻ phẫu thuật mặt nhưng chị quên xóa nó rồi. Phải không thiếu úy Phan Vũ, à quên bây giờ là đại úy rồi nhỉ… Em cũng cảm ơn hôm đó chị thả em đi, để em còn có cơ hội gặp chồng em đây! Mà hình như anh ấy với chị, không phải là chị em…
– Ờ không…
Chị ấp úng mặt đỏ dừ không nói tiếp được, nó thấy qua phút sinh tử chi giao ai cũng là người thân cả. Nó vội nói với Hà Thư:
– Anh yêu Thương trước khi gặp em, nhưng anh cũng yêu cả em Hà Thư ạ… anh… yêu cả hai!
Hai cô gái ngỡ ngàng vì câu nói của nó nhìn nhau, họ cùng yêu nó cả cho nên không biết làm sao đây? Lúc này thuốc đã có tác dụng lên chị hoàn toàn, mặt chỉ đỏ hồng lên mạch máu đập rần rật. Không còn kiềm chế được hơn như trong lúc đi về nữa, dục hỏa nó thiêu đốt trong chị khó chịu cực độ. Nhưng có Hà Thư ở đây lẽ nào lại… chị chạy vội vào phòng tắm xả nước ào. Hà Thư biết được cô bảo nó:
– Chị ấy bị dính thuốc kích dục thì phải, biểu hiện kiểu này là thuốc Extamol liều cao nếu không được chơi sẽ không ổn. Nhẹ thì lăn lộn đau đầu các kiểu, nặng thì trụy mạch mà chết. Nó là thuốc hướng thần cấm ở Trung Quốc có tính kích dục cực mạnh, gây ảo giác điên loạn nặng nếu không được chơi. Em biết qua những lần ở cùng ông chủ rồi, anh vào đi giúp chị ấy em không ghen đâu… đi… đi!
Nó biết điều chị bị ép uống lúc trong rừng, nó biết chị vì mình nên đành ghé môi hôn Hà Thư. Rồi ghé tai cô nói nhỏ:
– Xin lỗi em! Anh phải vào đây…
Nó vào trong phòng tắm thấy chị đang trần truồng, chị co ro dưới vòi nước lạnh đang chảy tí tách. Hình như chị còn khóc đôi vai chị rung lên, chị đang cố gắng chiến đấu với ham muốn đang bốc cháy. Nó cởi quần áo ngồi xuống bên cạnh chị, nó nâng cằm chị nên đặt vào môi chị nụ hôn ngọt ngào. Bờ vực sinh tử đã khiến hai người gần nhau, chị hôn lại nó cuồng nhiệt lưỡi quấn lấy nhau. Rồi chị vùng lên lên đè nó ra sàn, chị vội vàng cầm buồi nó nhét vào lồn mình. Thuốc kích dục đã bốc lên trong chị, không kiềm chế được hơn nữa. Nó run người cảm nhận cái buồi mình, đang đi tuồn tuột vào chị gấp gáp… lồn chị nóng và trơn… co thắt dữ dội…
– … Phạch… phạch… phạch…
… phạch… phạch…
– Ư… a… á… ư… hư…
Chị rên lên nghèn nghẹt nơi cổ, còn cái mông hạ lên xuống cực nhanh trên nó. Hà Thư ở ngoài nhìn vào tự nhiên thấy đắng lòng, ghen hay là gì đây cô không hiểu nữa. Nhưng nhìn chị ấy ngồi trên anh, cái mông to trắng ngần dập lên xuống. Lồn chị ấy hồng hào mút chặt lấy buồi anh, rồi cái tiếng “… nhóp nhép, ọp ẹp…” khi cọ xát xoáy vào tai cô. Chị ấy xinh lắm lại hình như chưa địt ai nhiều, thân thể có sự băng trinh khiết bạch hơn cô. Anh ấy lại còn tỏ ra sướng nũa chứ, máu nóng cộng phản ứng phụ của thuốc giải độc bắt đầu phát tác. Hà Thư tụt luôn quần áo lót chạy vào trong phòng tắm, dưới làn nước mong manh cả ba quấn lấy nhau. Hà Thư ngồi xổm dạng chân cho nó liếm lồn, còn cô thì hôn chị Thương cuồng nhiệt. Hai cô gái tự nắn bóp cặp vú cho nhau cùng rên rỉ, họ hạnh phúc vì đều yêu người con trai ấy…
Được địt chị đã bình tâm hơn chút liền nhổm dậy, đổi vị trí cho Hà Thư xuống dưới. Chị còn tự động cầm buồi nó nhét vào cái lồn trắng bóc của Hà Thư, còn Hà Thư cô sướng lắm đón nhận cái buồi anh thọc lên mạnh trên. Cô hạnh phúc hơn vì sự hòa hợp cả ba, cả hai cô gái cùng rên lên oằn oại:
– Anh… ơi… Địt em mạnh đi… Hà Thư thích rồi… yêu anh…
– Ư… hư… hư… liếm thế… Thương thích lắm… hư… hư…
Căn phòng tắm vang lên loạn nhịp yêu thương, không khoảng cách không xấu hổ nữa… Lát sau cả chị lẫn Hà Thư nhỏm dậy vịn tay vào thành bể tắm, các cô chổng cặp mông trắng tròn của mình song song bên nhau lên mời gọi nó. Nó cầm buồi nhét vào lồn Hà Thư dập một lát, lại rút ra cầm cái buồi đầy nước nhờn của Hà Thư lại ấn vào lồn chị. Hai cô gái thì áp mặt vào nhau hôn nhau, họ thay nhau oằn lên rên rỉ đón nhận cái buồi to cứng của nó chọc vào. Lồn chị chật khít và mút chặt, còn lồn Hà Thư cũng không kém bóp chặt buồi nó. Trượt ra vào cùng lúc hai cái lồn xinh đẹp, nó sướng ngất ngây rên lên “… ồ… ồ…” trong họng. Hà Thư lên đỉnh trước nó vừa rút buồi ra, thì nước bắn tung tóe theo tiếng rên của cô:
– Anh… anh… ơi… anh… Em… thấy… sướng… quá… anh ơi…
Hà Thư ngã ngục ra sàn phòng tắm nằm co ro thở hổn hển, mắt cô ngước lên nhìn buồi anh đang cắm mạnh vào lồn chị Thương. Hai mép thịt nhỏ bé hồng hào của chị, nó ôm chặt buồi anh… ấn ra ấn vào nhóp nhép. Mới khi nãy nó còn công phá trong cô, khiến cô đê mê ngây ngất… Cô thấy cả hơi buồi anh ấm anh lan đến tận tử cung…
– … Phạch… phạch… phạch…
… phạch… phạch…
Anh dập chị Thương mạnh quá, nằm dưới Hà Thư thấy cặp vú chị nẩy tưng tưng rung lắc liên hồi. Chị bắt đầu nắm chặt tay vào thành bể, người chị run lên bần bật. Hà Thư biết chị cũng đã tới đỉnh chuẩn bị ra khí, hai cặp đùi trắng ngần của chị khép chặt. Chị hẩy cái mông lên cao theo nhịp dấn, rồi chị cuống cuồng gào lạc giọng:
– Ư… hư… á… hư… hư… Gia Long! Đừng… đừng ấn vào nữa… khó chịu quá… ui… ui… bỏ Thương ra đi…
Tiếp theo chút nữa thì…
– Á… á… a… a… a…
Chị oằn người gào lên man dại người chị co giật mạnh, nước lồn văng tung tóe… nó văng cả vào mặt Hà Thư. Cô liếm môi liếm thứ nước lồn nhàn nhạt của chị, không phải của mình tuôn ra mà anh địt người khác. Nhưng Hà Thư tự nhiên không ghen nữa, cô chồm lên dùng lưỡi đá mạnh hột le ở lồn chị Thương. Cô cũng là con gái cô biết làm phải gì, để cho con gái sau khi hứng tình lên đỉnh.
Chị oằn lên lần nữa run rẩy tay nắm vào thành bể thở gấp, còn Hà Thư lại Thấy buồi anh đang chạm vào mông nóng rực. Cô dạng chân ra cho anh ấn vào dễ dàng, cứ thế anh địt cô phành phạch phía sau. Còn cô nhiệt tình chăm sóc cái lồn bé bỏng của chị, một lát chị rời ra nằm ngửa ra sàn để thở. Đôi mắt chị nhắm nghiền bầu vú cong cong nhấp nhô loạn nhịp, trông chị hấp dẫn và đầy vẻ dâm dâm. Khi chị tự mút ngón tay mình cái môi đỏ xinh chu lại, chân chị dạng rộng khoe ra cái khe lồn đỏ rực ướt nhượt. Nó rời khỏi Hà Thư chồm lên chị, dập những cú cuối cùng cực mạnh. Chị cong như con tôm bấu lấy nó rên lên:
– Gia Long… úi… úi… mạnh quá… đau lồn Thương rồi… úi… úi…
Nó thở hồng hộc phát thúc cuối ngập lồn áp vào tử cung chị rồi bắn, chị nằm im cảm nhận tinh trùng nó nóng rực đổ vào lồn. Nhưng nó không kiềm lại không xuất hết, rút ra ấn mạnh vào lồn trắng múp míp của Hà Thư. Cô lúc này cũng đang nằm sát ngay cạnh chị, một tay cô với sang xoa vú cho chị. Còn tay kia cô tự bỏ vào mồm mút chùn chụt, đến khi buồi anh bất thần đâm sập vào lồn “phụp” cái. Thì cô ưỡn lên nấc lên tiếng rên sung sướng:
– Á… hư… anh…
Anh phụt luôn rồi nóng chảy trong lồn cô, sau đó anh rút ra khỏi cô và đi ra ngoài phòng mở tủ lạnh lấy lon nước. Anh ngửa cổ uống “ừng ực” liền một hơi, còn cô và chị Thương cùng nhỏm dậy một lúc. Hai cô nhìn nhau thoáng ngượng ngập, khi thấy từ khe lồn của mình ứa ra những giọt tinh sền sệt của nó. Nhưng hai cô nhanh chóng nắm tay nhau, và hôn nhau thắm thiết… một sự thỏa thuận ngầm đã đến với họ…
Đêm hôm đấy do đã mệt chỉ chơi thêm một lần, rồi cả ba trần truồng ôm nhau ngủ. Gần sáu giờ sáng nó tỉnh giấc trước ngồi dậy, nhìn hai cô gái của mình ngủ ngon bên cạnh nhau. Các cô trần truồng ôm nhau ngủ như hai chị em thân thiết, đây đó trên tấm ga nhàu nát tinh trùng và nước lồn loang thẫm. Nó thoáng hạnh phúc rộn ràng vì điều đó, địt cả hai một lúc thật là sướng vô cùng.
Nó tìm thấy chùm chìa khóa của Hà Thư, nó mở tủ và tìm được một bộ nam khá vừa. Rồi lấy tiền cùng súng và tách một cái chìa khóa nhà ra mang đi, nó cẩn thận khóa trái cửa rồi đi ra ngoài. Nó vui quá mà quên béng đi đây là xứ người, chỉ tính trong đầu mua đồ ăn sáng cho các cô. Nó thấy một cái taxi vẫy lại ngay rồi chui lên, người lái xe này là người Việt di cư sang. Đoán nó người Việt nam do lúc thấy nó rút tiền ra đếm, thì anh ta thấy cả tiền Việt lẫn vào. Anh ta liền bảo nó:
– Đi đâu em trai?
– Ra tiệm ăn gần nhất ạ!
Xe vụt đi đến một cửa hàng KFC thì đỗ xuống, nó thanh toán tiền vội vã vào mua. Nó tính mang bất ngờ về cho hai cô gái yêu thương của mình, định để hai cô có bữa sáng ngon lành tại giường. Thế nhưng vào quán họ nói toàn tiếng Trung, khua chân múa tay mãi nó mới mua được ba hộp thức ăn mang về. Và cay đắng nhận ra mình đang ở nơi xa lạ, lại một sự bộp chộp của bản thân mình làm nó đau lòng.
Ra cửa thì cái xe taxi đã đi mất nó đành vẫy xe khác, lên xe nó chả nhớ ra mình đã đi từ đâu. Nó liền tả bằng tiếng Việt cho anh lái xe, anh này người Hoa không biết tiếng Việt. Nhưng anh ta ranh mãnh gật gật rồi lái xe, đưa nó đi một quanh một vòng Thượng Thạch trấn. Sau đó anh thả nó ở chỗ bãi rác phế thải bỏ hoang cuối trấn, cầm nắm tiền anh ta đắc chí vụt đi… mặc kệ vị khách gà mờ ngơ ngáo là nó.
Trông cảnh vật hoang vu mùi rác nồng nặc, nhưng nó nghĩ đây là lối khác về nhà chăng? Nó lò dò đi vào sâu trong bãi rác thải, đến giữa bãi thì thấy có căn nhà bỏ không ở đó. Bên trong có nhiều tiếng đánh đánh đấm, tiếng xỉ vả nhau bằng tiếng Trung quốc ầm ĩ. Nó đến ghé mắt qua ô cửa sổ vỡ thấy có hai tên, đang uy hiếp một ông già chừng hơn bảy mươi béo mập. Ông bị trói quặt ra sau bị đấm đá thùm thụp, mặt ông đã bê bết máu và tỏ ra khá mệt mỏi. Nó đã mang theo súng từ nhà phòng bất trắc, nên một thoáng nghĩ suy trong đầu.
– Có nên cứu ông ấy không nhỉ, họ thanh toán nhau hay là kệ đi…
Nó định lặng lẽ rời đi khỏi khi chúng chưa biết, thôi thì không thể lo chuyện bao đồng… đây là Trung Quốc mà. Rồi lại nhớ khi nó và chị bị bắt ép trong rừng trúc, nó quyết định phải cứu ông ta bằng được…
Chú Giải:
(*) Hương:
Đơn vị ngang như một huyện của Việt Nam, có thể tạm so vậy ạ dù nó hơi khập khiễng. Vì Trung Quốc diện tích rất rộng lại phân cấp hành chính khác Việt Nam, có thể Vịt nếu lý giải chưa sát mong các chị độ lương bỏ qua hi…
Bằng Tường bao gồm 4 trấn và 1 hương.
+ Trấn:
· Bạch Vân…
· Thượng Thạch…
· Hạ Thạch…
· Hữu Nghị…
+ Hương:
· Phố Trại…