Nỗi đau

Chương 30



Phần 30

Yêu thì mới ghen nhưng quá ghen, thì lại giết chết tình yêu, nhất là cảm giác bạn gái bị người ta chiếm đoạt. Thì nó đã hơn một lần nếm trải vị đắng này, từ đau nhói khi Trang bị Thưởng do Tiểu Dĩnh giả dạng bắt. Hay đến nghẹn đắng khi mà Tiểu Dĩnh suýt bị hiếp trong rừng trúc, nỗi đau kiểu này thật khó nuốt trôi trong lòng. Mà giờ đây nhìn trang phục của Nguyệt Ánh cô ấy đang mặc, nó lộ rõ ra sự vội vã cẩu thả khi mặc nó.

Họ còn đi ra từ bụi cây phía trước nữa chứ, cái áo lót còn không kịp cài quai bung ra ở sau lưng. Vì nó không được cài chặt khiến phía trước càng lộ liễu, vú của Ánh thấp thoáng khoe ra sau lần áo mỏng, gần như thấy cả đầu ti nho nhỏ ở góc nhìn của nó. Cái quần lót kia không phải kéo vội vàng, thì sao lại thế được chứ mà cổ tay vẫn mờ mờ vết hằn do bị nắm chặt. Uất hận dồn lên tận đỉnh đầu nó lại nhớ chuyện gặp thằng Thưởng vừa xong, nhưng lần này không phải Tiểu Dĩnh xinh xắn mà thằng Thưởng thật sự…

Đấy là khi nó đã nhậu một hồi với bọn Đông Hen, một lát thì đã ngà ngà say rồi lại thấy mệt mỏi nên muốn về. Bởi do thể lực cũng suy giảm, vì nó đã liên tục chơi hai cô bé của mình từ hôm qua, nhưng giờ hơi rượu nóng rực thiêu đốt trong người. Làm cho nó khó chịu và thèm cái cơ thể mềm mại trắng nõn của Ánh, còn chơi bé Jessica thì phê hơn thật nhưng em ấy còn bé quá.

Mới mười tuổi cái vú nhỏ mới đang nhu nhú, nó thật sự không nỡ lòng bắt em ấy phục vụ nhiều. Nó bước thấp bước cao trên vỉa hè đi về nhà mình, từ chỗ nhậu về cũng không quá xa nên tự về, mặc cho lão Đông Hen nài ép cho đàn em đưa về. Hơn nữa nó tính về tìm Ánh để làm chuyện đó, nên chỉ thích tự về mà thôi chứ không muốn ai theo đuôi. Đang đi thất thểu như vậy, bỗng có một chiếc xe Audi xịch đỗ bên cạnh, chưa kịp nhìn ra ai thì nó bị lôi tuột trong xe. Hoàn hồn nhìn ra người bên cạnh lôi nó vào là thằng Thưởng, vẫn com lê đen khăn mùi xoa che mặt và kính đen như mọi khi. Chính hắn đã tự lôi nó vào trong xe của mình, nhưng Gia Long thì không biết hắn là tên Thưởng thực sự…

Đang có hơi men lại nghĩ Tiểu Dĩnh về bí mật để trêu mình, mà lâu rồi không địt Tiểu Dĩnh rồi. Nó thì làm sao quên được cái buổi bình minh kỳ diệu bên hồ chứ, đang thèm chơi gái mà Tiểu Dĩnh lại bên cạnh thế này thật tuyệt. Nó thò tay lên luồn vào trong áo com lê của hắn, bóp mạnh vào ngực… thì quả nhiên sau lớp vải áo sơ mi là bầu vú con gái.

Dù được bó bằng cái áo thun ép lại, nhưng tay nó vẫn nhận ra được. Nhưng lần này thì khác hẳn bầu vú hơi căng cứng, bởi khối silicon trượt bên trong, nó bóp mạnh làm hắn đau nhói la lên “… ái… ui…” khe khẽ. Tất nhiên một trời một vực rồi vì vú của Tiểu Dĩnh, là một cô gái thực sự nó mềm mại đàn hồi chứ không vậy. Nó bàng hoàng vì sự khác lạ ấy thì…

– Bốp!

Cú tát như trời giáng vào mặt nó, năm vệt tay nóng rực hằn trên má. Tên Thưởng hắn tức tối nên bỏ cái khăn mùi xoa ở miệng ra, rồi thẳng cánh tay mà tát nó rõ đau. Cú đánh của con nhà võ là cực mạnh, dù cái ghế sau khá rộng cho cả hai. Nhưng nó vẫn bị đập đầu vào thành xe đau điếng, nhưng ngạc nhiên hơn cả là khuôn mặt kia lộ ra. Một khuôn mặt chuẩn V – line cực đẹp, mà vẻ đẹp dao kéo thì sao không hoàn mỹ chứ. Cái khuôn mặt đã rất ấn tượng với nó, cô gái ninja trong rừng đây mà. Bởi khi ở nhà ông Chu tại Bằng Tường nó đã nhìn thấy cô bỏ mũ, còn giờ đây có đôi kính đen đi nữa nó vẫn nhận ra. Nó liền lắp bắp nói:

– Cô cô là…

Nó chưa nói xong thì đã bị hắn quát:

– Im ngay! Mày nên nhớ nói thêm câu nào, thì Tiểu Dĩnh sống không yên đâu… im thít và lặng ngắt cho tao!

Rồi hắn lại bịt khăn vào miệng nói tiếp, không bằng cái giọng con gái thanh thanh. Mà là do mic chuyển âm the thé khàn khàn, hắn nói gằn từng câu rõ rệt đầy đe dọa:

– Tao là Thưởng! Mày hãy nhớ từ giờ cho đến chết và hãy im lặng, hôm nay tao gặp mày có chút việc. Đây là hồ sơ của trường thiếu sinh quân, là do Lão Đại kêu mày đi học đấy cu con! Mày không có sự chọn lựa không được phép nói câu không, nếu muốn Tiểu Dĩnh chết mày hãy nói không. Ngoài ra tao giải thích rõ cho mày biết, ở chốn giang hồ này thằng lưu manh không có vỏ bọc là thằng ngu. Mỗi thằng đều phải có một cái mặt nạ bên ngoài, để xã hội nhìn vào cũng như tránh sự soi mói của bọn sự. Đây là mặt nạ Lão Đại dày công làm cho mày, sau này mày sẽ thành cảnh sát và không còn nghĩ ra mày là thằng du côn. Còn một tháng nữa nhập học mày chỉ việc ký tên vào hồ sơ này, ngoài ra không cần làm bất cứ cái gì nhớ chưa…

Hắn nói xong thì quẳng cái tập hồ sơ, mà nãy giờ cầm ở tay đặt trên đùi mình. Sau đó mới gỡ bỏ kính đen tháo tóc giả, để lộ ra nguyên bộ mặt cô gái xinh xắn. Hắn đúng là tên ninja trong rừng trúc thật, hắn nhìn nó và nói bằng giọng thật của người chuyển giới:

– Mày vừa mạo phạm đến anh đó nhưng bỏ qua, mày là thằng duy nhất anh không thèm đề phòng, nên mày mới bóp được vào chỗ đấy. Chứ thằng khác động vào đó, mà anh không cho phép, thì anh sẽ chặt tay nó lâu rồi. Thứ nhất mày là chồng Tiểu Dĩnh thì cũng như em rể, thứ hai mày nghĩ anh là Tiểu Dĩnh nên thôi anh bỏ qua. Thứ ba mày cũng đẹp giai đấy hí… hí… nên bóp còn chấp nhận được, thôi mày cầm hồ sơ phắn ngay… Xin lỗi anh không tiễn! Mày cứ ký vào đó rồi nó khác tự bay đến tay anh, nhớ cầm về nhà ký ngay và luôn cho anh. Anh khuyến mại cho mày tin này em rể, con bé Nguyệt Ánh của mày ra bãi bồi sông hồng với giai đấy. Ký nhanh mà đi còn kịp, không thằng kia nó lại chịch em ấy cho á, thì mày lại ngồi mà khóc thôi cu con. Mười sáu mười bảy rồi đấy địt gái như két, mà mày đéo thành nổi đàn ông à! Toàn để các đứa con gái bên mày phải đau khổ… Địt mẹ cái thằng lên ba trong hình người lớn… cút…

Thế là nó vội vã về nhà ký hồ sơ và đi luôn, trong khi bé Jessica và Trang Anh vẫn ôm nhau ngủ say. Nó khóa cửa xuống bắt taxi, đi ra bãi bồi trong đầy những suy nghĩ, rốt cuộc thằng Thưởng kia, hắn là người của ai đây? Lão Đại hay ông Chu mới là ông chủ thực sự của hắn chứ? Nghĩ đến cái vú căng cứng silicon của hắn mà nó muốn ọe. Lại nghĩ lại các cô gái của mình họ thật là tuyệt hảo, vì nó mãi nghĩ nên đi chậm chạp, lên khi đến chỉ nhìn thấy Ánh và Park Min Huyng đi ra. Và nó dĩ nhiên cũng thấy năm tên chạy vụt lên, chúng chạy về hướng Gia Lâm thoát thân. Nhưng chưa đến đầu cầu bên kia, thì có một nhóm đông trông như khách du lịch vừa trai vừa gái đi đến. Mấy cô gái Hàn xinh xắn đi đến chỗ chúng, các cô vây lấy bọn hắn lại hỏi bằng thứ tiếng Việt lơ lớ:

– Xin chào! Các anh làm ơn chỉ giúp em chỗ này trên bản đồ với ạ…

Năm tên chạy bán sống bán chết thở hồng hộc, tự nhiên gặp đám gái xinh hỏi đường thì chúng sáng mắt dừng lại ngay. Bọn hắn ngó vào cái bản đồ của mấy cô gái Hàn ấy, chưa kịp ngó nghiêng gì thì đã thấy họng súng lạnh toát ai đó dí sau lưng. Cùng tiếng con gái phía sau lưng lạnh lùng nói nhỏ:

– Chúng mày im ngay đi thẳng, không được phản kháng, cử động hay có ý chạy là chết nhé con…

Năm tên tái mặt đi giữa vòng vây đông đảo đó, nếu ai đó đi ngang qua thì đúng là chỉ nghĩ là đám khách du lịch mà thôi. Mấy người đó đi quanh chụp ảnh cười nói vui vẻ, nhưng thật ra cố tình che cho năm cô đang áp giải mấy tên kia. Năm tên mặt cắt không còn giọt máu ngoan ngoãn đi theo, có trách thì là trách số bạn đã quá đen mà thôi… Còn nó đang hằn học nhìn cả hai vừa ấm ức, vừa rối bời cả căm phẫn lẫn nghi hoặc. Thì Park Min Huyng lại lạnh lùng nói:

– “Thỏ răng to”! Em không cần gì phải thanh minh với cậu ta, bởi thanh minh là quá trình thú tội em ạ. Mà thật sự em đâu có gì là sai với cậu ấy chứ, thôi bạn trai em đã đến đón rồi thì anh đi về đây…

Rồi hắn quay sang nó nói với nụ cười nửa miệng:

– Anh cảm ơn chú về lần trước anh say, chú đã đối đãi tử tế với anh hôm đó. Nhưng lần này là chú sai tiếp đó chú em, có bạn gái mà để bạn gái ra cầu tự tử đã sai rồi. Lần này lại để bạn gái suýt bị hại mà không biết, chú cần phải nghĩ lại và sống cho ra đàn ông đi… Nhớ là đã yêu thì đừng để bạn gái rơi nước mắt vì mình, còn anh thì luôn rõ ràng minh bạch. Nếu chú bị mù cũng phải nhìn thấy mờ mờ, quần áo anh đây chưa một vết bẩn nhé. Hơn nữa nếu anh mà thích, không bao giờ mang ” thỏ răng to ” ra bờ bụi này hành sự. Cô ấy xứng đáng ở giường vàng chiếu ngọc thơm tho, là thằng đàn ông mà chưa mang nổi cho cô ấy điều đó. Thì chú không có tư cách để ghen hiểu không? Việc này chỉ là một tai nạn nhỏ. Hơn nữa anh đã giải quyết rồi chú không phải bận tâm, anh đi đây liệu mà chăm sóc cô ấy. Chú nên hiểu ” Thỏ răng to ” cô ấy yêu chú, chứ nếu yêu anh thì chắc anh không để cô ấy khóc lâu thế đâu… bye… bye…

Park Min Huyng nói xong chìa tay ra bắt tay nó, nó cũng bắt tay lại vì nghĩ nên làm. Và nó muốn đánh giá thực thực của anh ta, nó xiết tay rõ mạnh nhưng chính tay nó lại tê điếng. Chứng tỏ rằng “Hỏa Hình Trảo Thủ” chả thấm gì với anh ta cả, còn Park Min Huyng vẫn tươi cười vui vẻ. Trong lúc nó đau đớn nhăn nhó, tận khi hắn thả tay nó ra đi lên hướng cầu Long Biên. Tay nó vẫn tê buốt vì cú bóp ấy, nó hiểu ra ở đời đúng là ngọa hổ tàng long. Nó vẫn chưa là cái gì trên đời này hết, nhất là anh ta nói đúng vì chắc với anh ta, kẻ mà quần áo hàng hiệu bóng bẩy sạch sẽ. Không đời nào đè Ánh ra cái bờ bụi này hành sự, lại quần áo anh ta vẫn phẳng phiu hoàn toàn. Với thời gian nó nhìn thấy hai người đi từ lùm cây ra, thì nếu anh ta chơi Ánh cũng không thể có bộ dạng thế được. Cộng với khuôn mặt đẫm lệ, cùng ánh mắt khẩn khoản cầu xin nơi cô, thì nó tin là không phải việc đó. Nhất là đêm qua Ánh còn cuồng nhiệt với nó, và khi ở trên cầu nó thấy anh ta đi vào lùm cây, thời gian từ đám sậy ven sông lên đó. Cộng với thời gian đi ra bên ngoài chắc không phải chui vào đó, để làm tình vì không kịp thời gian, ngoài ra có năm tên hốt hoảng chạy lên trên cầu lúc nó gần đến. Vậy chắc chắn là Park Min Huyng, anh ta không hề làm gì Ánh, hay là năm thằng kia dở trò gì và anh ta can thiệp…

Hiểu ra nó thẫn thờ đau khổ giận chính mình, hay tay nó nắm chặt miệng mín lại phẫn uất. Ánh thấy thế cô càng sợ hãi vội quỳ sụp xuống bên nó, nước mắt Ánh ràn rụa cô nói trong tiếng nấc, cô cầm hai tay nó lay lay thật mạnh thổn thức:

– Gia Long! Đừng giận nữa mà… hu… hu… chúng em không làm gì sai đâu, anh ấy chỉ là bạn em thôi mà anh hu… hu… Hãy tin em đi anh hu… hu… em yêu anh mà, em cũng vừa ngủ với anh đó thôi. Hơn nữa anh cũng là người em trao cho sự trinh trắng, em yêu anh lắm và em còn ghen lúc anh âu yếm Trang Anh ở bar. Thì anh thử nghĩ xem… hu… hu… một đứa con gái vừa ngủ với anh đêm qua, yêu anh như thế thì có chạy ra bãi sông này làm bậy được không? Anh… anh… tin em đi mà… em xin anh đấy! Anh biết không ngay lúc này trong em, tinh trùng của anh vẫn còn trong em đấy. Nếu có thì cũng là con của anh thôi hu… hu… nếu bị ai cưỡng hiếp… em sẽ chết sau đó! Vì em không xứng với anh… hu… hu…

Gia Long vẫn thẫn thờ chết lặng dù nghe rõ từng câu của Ánh, nhưng kể từ khi rời đến nay chưa nổi nửa năm trời. Sóng gió cùng bao nhiêu chuyện dập dồn đổ lên vai, mới mười sáu thôi sống trong xó tối cô quạnh. Giờ đây đương đầu với móng vuốt xã hội đen cùng cạm bẫy cuộc đời, lại có quá nhiều cô gái ở bên thế này, mà ai cũng đáng yêu cả… nó bối rối cùng cực.

Yêu và hận cùng thủ đoạn đường người ta đặt ra, khiến cho nó phân tâm chìm trong suy nghĩ, và đây cũng là một bước lột xác thoát thai cho nó. Từ con rồng nhỏ non nớt mà chuyển mình lên, để hóa ra con hắc long uy vũ với đời… Còn Park Min Huyng đã lên đến trên cầu nhìn xuống, hắn thấy Nguyệt Ánh quỳ xin Gia Long bên dưới. Mà Gia Long thì cứ đứng trơ ra kệ cô khóc lóc, lại một chút nhói đau trong tim hắn, Park Min Huyng lẩm bẩm: ‘… Thỏ răng to!

Em có tội gì đâu mà xin nó, nếu em có tội chắc là vì em quá yêu nó. Nếu là anh… là anh…’. Park Min Huyng nghĩ đến đó thì rùng mình, trái tim băng giá về đàn bà của hắn hình như đang rạn vỡ. Năm xưa khi còn đang học trung học, hắn cũng một mối tình với Huyn anh em, cô ấy cũng hiền dịu và nhí nhảnh như Ánh. Nhưng đó là cô gái đồng tính cô ấy chỉ coi hắn là bạn, rồi muốn lợi dung uy thế tiền tài của nhà hắn. Cô giả vờ yêu hắn nhưng cô khéo léo, cô từ chối không hắn cho chơi hay động chạm. Mà khi ấy hắn cũng chỉ là nam sinh trung học, chưa từng trải tình trường, nên nỗi đau đầu đời hắn gặp khi thấy Huyn anh em trong khách sạn. Cô ấy trần truồng ôm riết lấy một cô gái như mình, thì cú sốc quá lớn với hắn từ đấy trái tim hắn đóng băng…

Giờ đây là trùm xã hội đen có tiếng ở Hàn, dẫu hắn đeo cái mặt nạ cảnh sát Interpol để ngụy trang. Nhưng hắn đã gây ra không biết nhiêu tai kiếp cho xã hội, đàn em sợ hắn như sợ cọp vì hắn rất tàn nhẫn. Nhưng hắn cũng có bí mật riêng của mình, đó là ngoài việc Huyn anh em cho hôn mấy lần. Thì cả đời hắn chưa từng chạm đến đàn bà, thậm chí cái lồn đàn bà như nào hắn cũng chưa nhìn thực tế.

Hắn vì bị Huyn anh em lừa đâm ra hận đàn bà, nên hắn làm rất tốt việc buôn bán phụ nữ, đã có tên đàn em từng mang đàn bà đến lấy lòng hắn. Đã bị hắn bắn chết cả hai ngay lập tức, cho nên sau đó không ai dại gì nói về đàn bà với hắn. Hắn “cậu Park Mặt Sắt” cũng có tên từ đó, mối tình tuổi học trò ngây ngô này, nó đã tạo ra một rào cản ghê gớm về phụ nữ với hắn. Hắn thù ghét đàn bà cho đó là giống giả dối, nhất là khi được mẹ đẻ mình đầu độc thêm. Rằng đàn bà ở thế gian này không thể tin ai được, mẹ hắn nói câu đó hình như cũng đã quên mình là đàn bà. Nhưng có thể mẹ hắn đúng khi nói vậy, bởi bà ấy là con quỷ cái trong lốt người…

Hắn từng xem ảnh xem video khi kiểm duyệt các cô gái SSS, nhưng đàn em hắn biết hắn ghét đàn bà. Nên chúng không ngu gì rước họa vào thân, chúng chỉ gửi video hay quay trực tiếp qua camera. Nên tận hôm nay khi đã ba mươi tuổi đầu, cái lồn con gái hắn nhìn tận mắt chính là của “thỏ răng to” cô ấy. Nó đỏ hồng cùng lá thịt nhỏ xẻ đôi in lại trong đầu hắn, thực tế bao giờ cũng khác video một trời một vực. Hơn nữa từ khi gặp Ánh tính cách của cô làm hắn rất thích, hắn tiếp cận cô chỉ để tính đoạt lại bé SSS Trang Anh. Tuy nhiên ở bên cô hắn thấy vui vui, y như thời hắn ở bên Huyn anh em khi còn đi học. Nên chủ động gọi mời rủ Ánh ra sông chơi, vừa muốn ở bên cô lại tranh thủ tiếp cận thêm. Hắn cũng chả ngờ lại vô tình thấy cơ thể của Ánh như thế, nên giờ bị cô làm phân tâm nhiều mặt nên bước vội. Hắn đi nhanh xuống chân cầu hướng Gia Lâm, trong lòng cố xua đi nụ cười ngộ nghĩnh ấy, cùng cái thân thể trắng muốt khêu gợi của Ánh…

Gia Long thì bâng khuâng một lúc cũng tỉnh ra, nó kéo Ánh đứng dậy và nói:

– Anh xin lỗi! Là anh phân tâm chuyện khác, chứ anh không trách em đâu. Anh tin em mà đừng khóc nữa nhé, chúng ta đi về nhà thôi em…

Ánh thì tròn mắt nhìn nó đầy ngạc nhiên, anh nói như người trưởng thành vậy, cô hỏi trong nước mắt lưng tròng lã chã tuôn rơi:

– Anh nói thật chứ anh? Không hiểu nhầm em chứ… em thề là em và anh ấy không có gì. Đây… đây… anh ra đây xem, lúc nãy em ngồi câu cùng anh ấy và ăn mực nè… xong là chúng…

Nói đến đây thì cô im bặt vì nói hớ, để lấp liếm cô kéo vội Gia Long ra chỗ bãi câu lúc trước. Nhìn đám cỏ bị xéo nát do bước chân người, nó kéo dài đến tận bụi cây lúc cô ra. Gia Long lờ mờ đoán ra sự cố liên quan năm tên kia, nhưng cứ để cho Ánh đưa ra chỗ bãi câu. Park Min Huyng vội về cũng quên bỏ lại tất cả món đồ đem theo, nhưng với hắn các thứ lặt vặt đó cũng chả đáng gì.

Đúng lúc cái cần có cá cắn câu, thế Ánh cùng nó vội vàng cùng nhau giật lên. Chỉ là con cá bé nhỏ thôi, nhưng luống cuống giật lên, cả hai ngã ra thảm cỏ nằm đè lên nhau. Nằm trên cơ thể mềm mại của Ánh, lửa dục lại bốc lên buồi nó căng cứng. Ánh cảm nhận ra cô xấu hổ lấy tay bịt mặt, khi mà hơi thở anh nóng rực phả lên má. Của anh cứng nóng đè lên bụng cô, khiến Ánh ngượng khi nghĩ “… anh vừa đè lên mình lại muốn địt rồi, cơ mà anh ghen tức là anh yêu mình, thích thế hi… hi… có khi nào anh nổi điên, anh lại đè mình ra địt ở chỗ này không nhỉ…”

Nó chỉ là do cùng cô giật cái cần câu, đám cỏ ven bờ sông trơn mà ngã ra. Nhưng nhìn sát cổ thì thấy vết hằn ngón tay bóp vào, mà da Ánh lại rất trắng nên vệt lằn càng rõ. Nó ngồi dậy nhìn thẳng mắt Ánh hỏi:

– Nói cho anh biết có chuyện gì? Có phải mấy thằng vừa chạy lên lúc trước, chúng định làm gì em sao? Tại sao lại xảy ra chuyện đó chứ? Và em có bị làm sao không? Nếu chúng làm gì em anh sẽ tìm từng thằng mà giết…

Ánh nghe hỏi thế biết khó dấu anh, cô bỏ tay khỏi mặt nhìn ngước lên anh nói:

– Thế anh có yêu em không? Nếu chúng nó hiếp em rồi, anh có tìm chúng trả thù thật không?
– Địt mẹ mấy chó này! Anh nghĩ không sai mà…

Gia Long vùng đứng phắt dậy mắt long sòng sọc rít lên, Ánh hoảng hồn cô chưa bao giờ thấy anh phẫn nộ vậy. Nên vùng dậy kéo ngay anh xuống, lớp cỏ trơn nên lần này cô nằm đè lên anh. Ghé sát cái môi hồng đỏ vào môi anh, cô chu cái môi lại nói với anh:

– Thôi mà! Anh nhiều bạn gái thế hiếp một cô, còn đầy cô khác kia mà lo gì chứ. Để em hôn anh cái rồi em nhảy xuống sông tự tử đây, đằng nào thân em cũng ô uế hết rồi… hi… hi…

Nào ngờ anh vùng lên lấy hai tay ghì chặt lấy đầu cô, anh kéo cô xuống thì thầm vào tai cô rằng:

– Anh cấm em chết đấy! Hiếp thì sao nào… đó là lỗi của anh chưa quan tâm em. Em không được chết nhé… giờ để anh lên tìm chắc nó chưa đi xa, anh sẽ giết hết chúng nó… Nhưng em không được làm thế hiểu không? Anh cấm em có ý định tự tử nữa, em phải sống mãi bên anh sinh con với anh. Bị hiếp thì sao nào? Nó chỉ là tai nạn đâu phải em muốn…

Anh nhìn cô mắt vằn lên tia máu, trông anh hung dữ làm cô phát sợ. Đó là lần đầu căm phẫn điên cuồng của anh mà cô thấy, càng về sau nó càng ghê ghớm hơn đến khi anh hóa ra con quỷ khát máu. Thì khi đó cô đã phải xa anh mãi mãi rồi, nhưng tương lai chẳng ai được biết trước cả. Hiện thì cô lại rất hạnh phúc vì anh, vì người cô yêu đã đang dần thành người đàn ông trưởng thành, cô cười nắc nẻ dí ngón tay nhỏ vào mũi anh. Cô khoe ra cặp răng thỏ ngộ nghĩnh và nói trong hạnh phúc:

– Giờ mới biết anh yêu em nhiều hi hi… đùa thôi chứ đã có gì đâu anh. Mới bị nó bắt lôi vào bụi lột quần áo, thì anh Hoàng đã đến cứu rồi anh ạ. Anh ấy lấy súng ra bắn chúng nó chạy hết luôn ý, em mặc lại đồ đi ra thì thấy anh đến. Eo! Mà cái lúc anh cáu nhìn mặt sợ bỏ cha, sau này bên em phải hiền hiền cơ… thế nhìn ghê lắm…

Anh vẫn có nóng nảy muốn vùng dậy, cô liền gắn môi mình vào môi anh. Cô hôn anh thật cuồng nhiệt và chân thành, may nơi đây còn mấy đám sậy khá khuất. Nên người trên cầu thì nhìn xuống cũng không rõ, chỉ có đám lau sậy xào xạc theo gió sông mênh mông. Hôn lúc lâu cô mới rời anh ngồi dậy, nhìn quần anh lùm lùm lên một cục. Cô mặt đỏ tía tai bảo anh:

– Èo… Anh ghê thế người ta mới nằm lên hôn tý mà… đừng bảo anh muốn địt em ở đây nhá. Ai người ta thấy ngượng chết đi ý, cấm đấy cái chỗ này là em không chịu đâu… À mà thật đấy! Đây em cho xem này đúng là chúng nó chưa làm được gì, thế đấy cả sờ lồn em còn chưa ý… Rồi được anh Hoàng cứu luôn… may thế…

Ánh vừa nói vừa tụt phăng cái quần lót ra, tốc váy lên dạng rộng chân ra, ngồi xoay người hướng về phía mặt anh. Cô khoe ra cái lồn bé nhỏ múp míp trước anh, còn vạch hẳn hai lá thịt nhỏ ra. Cho anh nhìn thây tận sâu trong hang cùng ngõ hẻm của mình, trong đó hồng rực và khít khao, tận lúc này vẫn mới chỉ mình anh sử dụng nó. Không chỉ khoe ra chỗ dụ hoặc của mình, mà cô còn vô tư thuyết minh với anh:

– Đấy… đấy… anh nhìn thấy chưa, nếu mà bị hiếp á nó phải khác cơ. Anh có nhớ lúc trước anh địt em không, lồn em nó bị tấy đỏ lên xong rát rát ấy. Cả trên mu của em nữa nó cũng bầm đỏ lên cơ, kiểu là do bị anh dập mạnh nó tụ máu ý. Đây giờ chưa gì nó vẫn hồng hồng và không bị tấy do xung huyết mà, tin chưa anh… thề đấy nó chưa gì đâu…

Gia Long thì tin cô rồi dù không thuyết minh thế đi nữa, nhưng Ánh khoe ra chỗ đó chỉ khiến cho nó ham muốn thêm. Hơi rượu tuy đã vãn đi mấy phần, nhưng thật sự nhìn của Ánh phơi ra thế. Nó chỉ muốn địt Ánh ngay lập tức mà thôi, nhưng vẫn nhớ lời của Park Min Huyng nói “… Hơn nữa nếu anh mà thích, không bao giờ mang ” thỏ răng to “ra bờ bụi này hành sự. Cô ấy xứng đáng ở giường vàng chiếu ngọc thơm tho, là thằng đàn ông mà chưa mang nổi cho cô ấy điều đó. Thì chú không có tư cách để ghen hiểu không? Việc này chỉ là một tai nạn nhỏ. Hơn nữa anh đã giải quyết rồi chú không phải bận tâm, anh đi đây liệu mà chăm sóc cô ấy. Chú nên hiểu ” Thỏ răng to ” cô ấy yêu chú, chứ nếu yêu anh thì chắc anh không để cô ấy khóc lâu thế đâu… bye… bye…”. Nên nó chỉ đè Ánh xuống thảm cỏ để hôn lại thôi, nào ngờ Ánh hiểu nhầm cuống cuồng dãy ra. Cô đứng phắt dậy mặc vội quần lót vào, mặt cô đỏ bừng bối rối:

– Em bảo rồi không… mà… không ở đây đâu! Thôi thu dọn đồ đi rồi đến chỗ nào nha, em hứa em sẽ cho anh địt em thật đấy! Bao nhiêu lần cũng được nếu anh thích, chỗ này thì nhất quyết không được đâu. Ai người ta thấy cái thì ngượng… lắm… thôi… nhé… anh…

Nó liền đứng dậy cười vui vẻ bảo với Ánh:

– Anh chỉ định hôn em thôi mà, làm điều đó không thể ở đây được. Phải tôn trọng em chứ yên tâm đi, phải là nơi giường vàng chiếu ngọc thơm tho…
– Hi… hi… Bắt chước anh Hoàng nhá… lêu… lêu… cơ mà biết thế là tốt, hôn đi em cho hôn này. Vì anh ngoan biết quan tâm em… hi… hi… yêu thế!

Nói xong Ánh nhắm mắt nghiêng mặt chờ đợi, gió sông buổi trưa thổi lên mát rượi. Đám lau sậy bên cạnh xào xạc đu đưa, giữa thiên nhiên cô thật bé nhỏ và dễ thương. Nhưng cuộc đời thật trớ trêu đã, biến bàn tay nhỏ của cô thay vì cầm hoa lại đi cầm súng. Và yêu phải người không nên yêu, anh ấy quá đa tình lại đào hoa. Tiếng sóng nước áp vào bờ dào dạt thật yên bình, mà Ánh thì cứ chờ mãi không thấy anh hôn mình, cô mở mắt ra quang cảnh vắng hoe im ắng. Hình như anh đã bỏ đi mất hút rồi, cáu tiết cô dậm chân chửi nho nhỏ:

– Đồ tồi! Anh muốn địt người ta không được cho như ý, xong là âm thầm bỏ đi thế đấy. Đã thế cứ ở đây không thèm về nữa, giờ có đứa nào mà “hấp diêm” á cho luôn. Cho anh biết mặt… đồ cờ hó ạ… em tìm lại được anh, em đấm cho chết luôn…

Đi một vòng ngó nghiêng thì anh biến mất thật, chả thấy anh đâu cô bực lắm, dọn dẹp đồ rồi tự mình đi lóc cóc lên cầu. Ngang qua chỗ bụi chuối rạm rạp thì có người nhảy xổ ra từ đằng sau ôm cô, chút linh cảm con nhà võ Ánh khẽ lắc mình, nhìn lại nhận ra Gia Long trêu mình. Nhưng cô vờ như không biết cho anh lao đến ôm mình, rồi tung cùi tay thụi mạnh vào bụng anh.

Lực tay vừa phải chỉ để anh hơi đau chứ không tổn thương, nhưng Gia Long không nghĩ Ánh phản công. Lãnh trọn cú đánh ngã lăn ra đất nằm im lìm, hoảng hồn Ánh vứt đồ chạy sát anh xem xét. Nào ngờ bị anh vùng dậy kéo ghì xuống hôn, nhưng đây gần lối lên trống trải thật không tiện. May buổi trưa ít người qua cầu không ai thấy, cô cúi xuống giả vờ chịu cho anh hôn mình. Rồi vùng ra xách đồ chạy tuốt lên trên cầu, đứng trên cầu cô còn thè lưỡi ra nguýt dài, cho hai tay lên mang tai vẫy vẫy làm trò trêu chọc. Ánh đứng trên cầu hét tướng lên:

– Nãy người ta cho thì không thèm, giờ á đừng hòng nhé… cứ chờ đấy… ha… ha… còn lâu nhé… cờ hó xấu tính của em ạ!

Anh chạy lên gần đến nơi thì cô lại chạy về hướng bên Gia Lâm, cứ chạy một đoạn cô lại dừng lại làm bộ trêu anh. Nói về chạy chắc chắn Ánh nhanh hơn anh, vì khi luyện tập số sắt nặng cô đeo gấp đôi anh. Hơn nữa kỹ năng này cô tập thường xuyên và lâu hơn anh, nhưng đến cuối cầu cô giả bộ mệt thở dốc, đợi anh đến gần thì bảo anh:

– Phù… phù… mệt quá không chạy nữa đâu nhá, em xin thua coi như anh bắt được rồi hi… hi… Giờ tìm chỗ nào nghỉ đi, chấp nhận đền anh đó được chưa…

Ánh cúi xuống ngoái lại nói với nó chống tay lên gối mình, nên Gia Long nhìn cả hai bầu vú trắng nhỏ nhắn rũ xuống qua cổ áo rộng. Nó lúc lắc rung rinh theo nhịp thở của cô, thật sự quyến rũ khiến nó cứ ngây ra ngắm. Dẫu là đã ôm Ánh và nắn bóp chán chê bầu vú ấy, nhưng giờ nó trắng muốt nổi bật bởi cái áo lót ngực đen. Nhìn thật sự là khó chịu và đầy cám dỗ, làm cho Ánh không hiểu ra cô nghĩ anh chưa nghe rõ. Chạy lại gần ghé vào tai anh nói thầm:

– Đồ điếc! Anh không nghe em nói gì à, đi anh… đi tìm phòng khách sạn nào đó gần đây. Em cho anh yêu em mấy lần cũng được… nhanh lên… nhá…

Nói dứt câu cô nhéo mạnh vào sườn anh một cái rõ đau, anh đau kêu “… ái… ui…” một tiếng thì cô lại cười khoái trá. Đang cười nắc nẻ thì bị anh ghé tai nói nhỏ:

– Anh không phải không nghe rõ đâu, nhưng khi nãy em cúi xuống nhìn vú em đẹp thật đấy. Chỉ muốn bóp luôn cho mấy cái, mà không ngờ em vú nhỏ mà dâm nhỉ! Hai lần liên tục trong chỉ mấy phút, đi gạ trai đi khách sạn địt mình kìa… ha… ha…
– Nài! Đá chết giờ là anh đòi em cho trước chứ!

Nói rồi cô tung chân đá anh mấy cái, còn Gia Long né tránh vùng chạy, thế là cả hai tiếp tục đuổi nhau xuống đường. Trông họ thật là vui vẻ hạnh phúc, giống như hai cô bé cậu bé học sinh yêu nhau. Nhưng ở một căn phòng trên cao của nhà hàng sang trọng gần đầu cầu, Park Min Huyng thở dài hạ ống nhòm xuống lẩm bẩm:

– Thỏ răng to! Cô hạnh phúc là được rồi, nhưng sao mà mình cứ thấy khó chịu nhỉ? Cô ấy cũng chỉ là gái qua đường, đàn bà đâu phải thứ mình quan tâm…

Còn Ánh và Gia Long xuống chân cầu thì gặp taxi, nhìn vẻ mặt non nớt cô hai người. Nên khi Gia Long nói anh ta đưa đến khách sạn, thì anh ta đưa hai người đến một nhà nghỉ nhỏ bé ngay gần bến xe Gia Lâm. Đơn giản anh ta nghĩ bọn học sinh này cũng chỉ vậy thôi, chỉ đến khi Gia Long rút tập tiền dày cộm thanh toán. Thậm chí còn không lấy tiền thừa lại, anh ta hơi hối tiếc vì đã không đưa chúng đi xa hơn. Nhưng Ánh thì không quan tâm chỗ đó ra sao, cô kéo thẳng Gia Long vào trong tắp lự. Khiến anh lái xe taxi thở dài ngao ngán nói một mình:

– Trẻ con giờ gớm thật đấy! Con gái tí tuổi thế mà máu. Chưa gì đã lôi tuột trai vào nhà nghỉ thế kia…

Nhưng anh ta nói đúng một phần nào đó, tuy là Ánh cương quyết không cho khi ở bãi bồi dưới cầu Long Biên. Nhưng thấy anh ghen vì mình, lại bị anh vần vò dưới đó dục tính nổi lên, lúc chạy lên cầu tự nhiên cô thấy khao khát. Cô muốn được anh địt mình, thèm được trần truồng quấn lấy anh. Thèm được cái cảm giác của anh nóng rực, căng cứng đẩy ra vào trong lồn mình, nên khi vào phòng đóng sập cửa lại.

Thì Ánh chồm lại ôm ghì lấy anh hôn cuồng nhiệt, làm cho anh bối rối mãi mới ôm chặt cô mà hôn lại. Sau nụ hôn dài đầy say đắm ấy anh cầm tay anh, thẹn thùng dúi cái tay anh vào trong trong quần lót mình. Đôi hàng mi dài cong vút của cô chớp chớp liên tục, trong ngượng ngập cô cúi mặt khẽ khàng nói:

– Anh… chạm vào đó thấy gì không?

Gia Long không phải kẻ quá gà mờ nữa, khi những ngón tay nó lướt qua đám lông mu mượt mà của Ánh. Nó chạm xuống cái khe bé nhỏ đã ướt nhượt nước, biết Ánh đã thích và rạo rực từ trước rồi, nó liền thò ngón tay vào trong khe lồn cô ve vuốt. Lập tức ngón tay của nó bị mút chặt ngay, còn Ánh thì rên lên nho nhỏ nói ngại ngùng:

– Ưhư… ư… anh… Thấy không… thật ra em cũng muốn anh địt, từ lúc ở trên cầu cơ, sướng xong là ra ướt cả đũng quần luôn ý… người ta yêu anh mà…

Nó định bế thốc cô ra giường thì Ánh vùng ra, cô ra sức đẩy nó vào phòng tắm cạnh cửa. Đây là nhà nghỉ bình dân mọi thiết bị đã cũ kỹ theo thời gian, chỉ có mỗi cái vòi sen mà thôi nên nó phải tắm một mình. Từ bỏ ý định tắm chung cùng Ánh, vì cô nhất quyết không chịu tắm cùng. Ánh đóng sầm cái cửa lại nhốt anh bên trong đó, rồi lại hé cửa thò đầu vào nói:

– Anh nhớ tắm cho sạch đấy, anh là hôi cực kỳ ở bãi bồi toàn lăn lê đất cát. Không sách cấm chạm vào em nhớ chưa?

Ánh nằm trên giường thấy căn phòng thật đơn giản, chỉ một cái tủ nhỏ và cái tivi cuối phòng. Sát giường là một cái gương to phản chiếu, số cô may mắn về bên cha nuôi, nên chưa bao giờ ở phòng nghỉ tồi tàn thế này. Mùi nước hoa xịt phòng rẻ tiền xịt vội ngai ngái, nó không thể sánh với cái khách sạn năm sao đêm đầu trao thân cho anh rồi.

Nhưng so với ở bãi bồi thì lịch sự và kín đáo chán, mãi nghĩ ngợi ngắm nghía chung quanh. Thì anh đã tắm xong đi ra đầu anh còn ướt nước, anh cởi trần truồng lừng lững bước đến giường. Cái buồi của anh to gân guốc dựng đứng, rung rung theo bước chân anh, cũng đã hơn một lần nó ở trong cô, thậm chí giờ này Ánh còn thèm muốn anh địt mình. Nhưng vẫn xấu hổ cô mở điện thoại của mình, vào một trang bán quần áo online, rồi quăng điện thoại cho anh bảo nhỏ:

– Em tắm đây! Anh ngồi đấy mà xem bộ váy nào đẹp chọn cho em nhé, lấy size M cho em. Chứ bộ váy kia thì bẩn hết lúc ở bãi rồi, còn đồ lót để tự em đặt nhé… Thôi em tắm đây anh yêu… hi… hi…

Ánh nhỏ nhắn tung tăng chạy vọt vào phòng tắm, trước khi khép cửa lại Ánh còn thò mặt ra nhăn mặt nhíu mày dặn dò:

– Em cấm anh rình xem em tắm đấy, chọn đồ đi không ra em đấm chết…

Cánh cửa khép lại đánh sập một cái khá to, nó cũng không có ý định rình xem Ánh tắm. Bởi không còn lạ gì bất cứ chỗ nào trên người cô hết, tuy nhiên khi xem trang bán đồ online ấy, chỉ thấy toàn váy áo sặc sỡ cả không có cái nào là đen hay trắng. Nó vội cầm điện thoại chạy vào mở cửa phòng tắm, định hỏi cô xem thế nào. Khi cánh cửa bật mở nó thấy vô cùng ngạc nhiên, trong vòi sen lan tỏa trên đầu xuống cùng hơi nóng mịt mù. Ánh trần truồng múa dưới những tia nước lấp lánh, hạt nước đan tỏa theo cánh tay mềm mại vẫy nhẹ. Đây là điệu múa theo lối cổ đời Tần của cung phi, thân hình cô uyển chuyển uốn lượn… Thật ra vì hạnh phúc nên cô ngẫu hứng thế thôi, anh bất ngờ vào làm cô xấu hổ dừng lại. Cô lừ mắt mắng anh:

– Đã bảo anh không vào rồi cơ mà! Anh hư thế không biết… ra đi không đá cho phát đấy…

Hình như giờ yêu cô anh hiền dễ bảo hơn thì phải, anh gãi đầu gãi tai bảo cô trong bối rối:

– Tại… tại… anh thấy toàn đồ sặc sỡ mà em thích đen trắng, anh chọn thế nào được cho em thích đây? Mà em múa bài gì đẹp thế nhìn yêu thật đấy…
– Đấy là điệu múa Phụng Nguyệt thiên lâu của đời Tần, mà cả nam múa cùng được đấy. Anh thích ra đây em hướng dẫn múa cùng em cho vui… Em học trong ca vũ đoàn của cha Thẩm trong quân trường, sau toàn múa cho cha xem khi cha uống rượu… Còn quần áo thì đổi màu đi… vì anh chê còn gì, là người yêu của anh cũng phải mặc theo ý anh thích chứ… Mà có học múa không vào đây em dậy cho…

Nó chả thiết tha gì múa cả, nhất là cái phòng tắm bé tẹo này, nhưng được ôm Ánh lúc này thì thích rồi. Nên vội vã gật đầu đồng ý, nó đặt cái điện thoại lên chỗ bồn rửa, rồi chạy lại ôm lấy thân hình mềm mại ướt nước của Ánh. Cả hai nắm tay nhau mặt đối mặt, thân thể áp sát lấy nhau hạnh phúc, cùng uốn lượn trong tia tí tách rơi. Ánh là vũ công giỏi nên cô đã hướng dẫn anh hòa nhịp rất nhanh, trong hơi nước mịt mù mờ ảo họ như đôi tiên đồng ngọc nữ. Cùng nhau vùng vẫy với làn nước lung linh ấm áp, đến nhịp sau đổi người, anh chuyển ra phía sau lưng cô, thì Ánh khẽ rên lên khi bị buồi ấn mạnh tuột vào trong lồn:

– Ứ… hự… ôi… ôi… anh… ơi… đừng… đừng…

Anh thật là cáo già ranh mãnh, khi múa ôm nhau của anh đã cứng nhắc, buồi anh nó nóng rực cố tình tìm vào khe hẹp ẩm ướt của cô. Nhưng Ánh né ra để cùng anh thực hiện điệu vũ mình thích cho hoàn hảo, nhưng đổi anh ra sau thì cô mất tự chủ hoàn toàn. Nó nóng rực cứng nhắc đâm mạnh trong cô, oằn lên Ánh níu mặt anh lại hôn. Rồi mắng nhỏ trong ngượng ngập:

– Anh thật hư! Để cùng em múa hết bài chứ, lát tha hồ mà yêu lo gì… anh tham dã man, nhưng… nhưng… anh địt em… bất ngờ thế này em cũng thích… hi… hi…

Thế là Phụng Nguyệt thiên lâu lại hóa ra vũ điệu dục tình, Ánh ở phía trước vẫn cầm tay anh múa cùng mình, nhưng cặp mông tròn thì áp sát háng anh uốn éo. Người cô lúc trườn lên lúc hạ xuống cùng anh, vũ điệu dục tình miên man tê dại. Lẫn trong nước tí tách rơi là tiếng cô rên hổn hển, tiếng anh thở mạnh trong đê mê. Môt lúc sau vòng xoay cuối cùng thì cô run khựng lại, tay với vội vào bồn rửa chới với vội vàng. Cô suýt thì ngã vì cú thúc mạnh cuối cùng đầy vội vã của anh, trong cô của anh nở ra cực độ phun trào nóng bỏng xối xả. Anh rời cô ra thở dồn dập, còn Ánh thì ngã ngồi xuống sàn nước ướt. Ngước mắt lên nhìn anh đầy e lệ cô hỏi:

– Anh… Em có làm cho anh thích không… anh yêu…

Nó thì dĩ nhiên cực thỏa mãn rồi, bởi chưa từng làm tình với ai kiểu này. Còn Ánh vẫn thực hiện được điệu vũ cùng anh, mà cái mông của cô khéo léo uốn éo đưa lắc. Khiến cho buồi của anh cứ xoay tròn, thít chặt trong cái lồn ấm áp của mình. Nhưng địt kiểu này rất mất sức cho cô, nên anh rời ra cô ngồi bệt xuống để thở, từ kẽ lồn đang áp xuống sàn lành lạnh. Tinh trùng của anh ộc ra từng đợt trắng đục, mà anh cứ nhìn chăm chăm vào đó. Ánh vùng dậy xấu hổ đẩy anh ra ngoài với cái điện thoại, cô mắng yêu trong nũng nịu yêu thương:

– Thôi… anh… anh… ra đi ra chọn áo váy cho em đi, để em tắm lại lát nhá… ra đi không em đấm đấy. Tại anh ý ăn gì mà phọt lắm thế không biết, nóng rực hết trong lồn em rồi ý… ra đi… nhá… nhá…

Nó cũng thỏa mãn phần nào khi vừa địt Ánh xong, hơn nữa khó ai mà từ chối được câu nói yêu thương ấy. Nửa giờ sau Ánh mới ra khỏi phòng tắm, cô xinh xắn với cái khăn tắm hồng nhạt cuốn quanh ngực. Nó đẩy cao khe vú vồng lên trắng trẻo nhấp nhô, khăn của nhà nghỉ hơi bé lên chỉ che ngực. Còn phần dưới vẫn thấp thoáng, cái khe lồn chẻ đôi hồng múp míp đó. Ánh gạt mái tóc lòe xòe trên mặt vào sau tai mình, cô tiến gần sát anh từ đằng sau áp vào ngó qua vai hỏi:

– Đã chọn được cho em chưa anh? Phải hai bộ luôn nhé anh để làm kỷ niệm hi hi… Mấy khi được anh quan tâm thế này, sau các chị sang Việt Nam cạnh tranh không nổi… hi… hi… Mà giờ vẫn hơi mệt mệt ý anh ạ, vừa múa vừa yêu nhau thật oải… híc…

Đã nửa giờ trôi qua nên lửa dục bùng lại, mà cặp vú nhỏ mềm mại của Ánh áp chặt vào lưng. Nó chỉ thèm địt Ánh chứ lô quần áo sặc sỡ diêm dúa kia, thì biết cái nào đẹp cái nào xấu đâu. Nó chỉ đại hai cái váy nhưng không ngờ Ánh lại thích, cô mừng rỡ hôn “chụt” cái lên má nói nói hạnh phúc:

– Ui… yêu tóa đi! Không anh cũng có khiếu chọn đấy nhỉ, đúng ý em luôn hi… hi… yêu anh… Mà chọn thêm hai mẫu nữa đi, size để em tự lựa vì bé Trúc và Trang Anh nhỏ hơn chút… thế nhá…

Nó đành cắm cúi săm soi tiếp trong thất vọng, cứ nghĩ chọn xong là xong ai dè… Còn Ánh vòng ra trước mặt anh cô ngồi cạnh, rồi cúi xuống dùng cặp môi nhỏ xinh đỏ rực, nuốt lấy cái đầu khấc đang căng rần rật của anh vào. Thật ra từ lúc ôm anh từ sau, cô đã nhận ra buồi của anh chĩa lên thẳng cứng. Đoán là anh lại muốn chơi mình rồi, nên cô vòng chăm sóc cái đó của anh…

– Chụt… chụt… chụt…
– Tíc tắc… tíc tắc…
– Soạp… soạp… soạp…

Căn phòng chỉ còn lại tiếng đòng hồ, và tiếng cô mút mát chùn chụt, thi thoảng có tiếng anh thở mạnh gồng lên sung sướng. Đôi lúc cô lại dừng mút, ngẩng lên hỏi anh mấy câu:

– Được bộ nào chưa anh? Để em còn gửi đi đặt họ ship đến đây…

Rồi cô lại cúi xuống háng của anh, cái đầu nhấp nhô lên xuống chăm sóc cái buồi to cứng ấy. Nhận thấy của anh đã căng nóng hết độ cô vội rời ra, thì anh muốn đè cô hôn lại để kích thích cho cô. Ánh vội đẩy đầu anh ra khỏi háng mình, mặt đỏ cô rực nói lí nhí:

– Không cần đâu anh… Địt em luôn đi… lồn em nó ướt nãy giờ rồi… tại giờ em thích lắm rồi… vì yêu anh lắm ý…

Anh nằm trên cô nặng chịch, của anh nóng rực lách nhẹ mép lồn cô, rồi “phọp” một cái của anh tuột thẳng ngập sâu trong cô. Ánh ưỡn cả người lên ghì vào anh, đón nhận buồi anh bên trong, nó bị thít chặt bời lớp cơ trong lồn mình. Cô cất tiếng rên hạnh phúc:

– Á hự… ư… ư…

Cô quắp đôi chân nhỏ bé trắng muốt lên hông anh, cô ghì chặt hổn hển trong những tiếng “… bạch… bạch…” nhanh dần đều. Cô kéo mặt anh xuống hôn ngấu nghiến man dại, tình yêu với anh đã đánh thức con đàn bà trong cô. Và cô trở lên dâm cuồng một cách man dại, trong hạnh phúc tuyệt đỉnh của người đàn bà. Đó là dâng hiến cho người mình yêu, được cùng anh cuồng nhiệt hân hoan trong dục tình…

Ở một nơi xa khác trong nội thành trên tầng cao, trong căn phòng sang trọng của khách sạn Daewoo. Park Min Huyng cầm ly rượu trong tay đăm đăm nhìn qua cửa kính. Hắn hỏi tên mấy đàn em mặc com lê đen, đang đứng chắp tay sau hông ở phía sau hắn. Hắn hỏi câu này đã là câu thứ ba:

– Thằng bé con ấy và “thỏ răng to” đã rời nhà nghỉ chưa?
– Thưa cậu chủ Park! Đây là lần thứ ba trong nửa giờ, cậu hỏi câu này rồi đấy ạ! Hiện họ vẫn ở trong đó với nhau chưa rời ra ạ, mà làm tình thì chắc cũng vài hiệp chứ đâu nhanh ạ. Con bé ấy xinh xắn trắng trẻo thế cơ mà, phải em cũng chén em ấy mấy phát…
– Choang!

Park Min Huyng giân dữ ném ly rượu xuống nền, vằn mắt quay lại nói với tên đàn em vừa nói câu đó:

– Asì… sếc kìa… a… Mày nói cái gì muốn chết không? Tao không cho phép mày nói về cô ấy thế…
– Cậu chủ! Xin lỗi cậu… Nhưng xưa nay cậu không thích đàn bà cơ mà…
– Câm ngay! “Thỏ răng to” cô ấy không thuộc loại đó… cút… ngay… Nhanh không tao đổi ý mày chết tại chỗ đó…

Tên đàn em sợ hãi rút vội, hắn và các tên kia đều kinh ngạc. Bởi hôm nay cậu chủ Park Mặt Sắt kia lại bênh một con đàn bà, mà con bé đó đang vào nhà nghỉ với trai chứ. Nhưng tránh voi chả xấu mặt nào, hắn lủi ngay lập tức, vì dư biết tính của Park Min Huyng rồi. Chần chừ là chết chắc ngay tại chỗ, hắn cúi gập ngươi chào Park Min Huyng.

Rồi tên đàn em bước giật lùi ra cửa trong sợ hãi, Park Min Huyng thấy tên đàn em ấy đi một lúc mới nhận ra mình nóng vô cớ. Nhưng cảm giác nghĩ đang ở nơi đó, thằng bé ấy đè “thỏ răng to” của mình ra địt. Park Min Huyng chịu không nổi cảm giác này, dù biết rất rõ cô ấy yêu thằng bé con đó. Và chắc đã từng lên giường với nó không ít lần, kinh nghiệm tình trường nam nữ hắn không có. Nhưng lời tên lưu manh ở bãi bồi thì hắn nhớ:

– “Nhìn lồn con này còn hồng lắm bọn em ạ, nhưng chắc mới bị thằng kia chén đêm qua. Trắng trắng đấy đéo phải nước lồn hay khí hư của nó, vì nhìn nó khác hẳn bởi anh vét máng con vợ anh suốt biết. Ăn mặc sexy vãi lồn một mình chạy xuống bãi này, chắc chắn cũng đéo phải con nhà lành rồi…”

Tim hắn nhói đau quặn lên vì điều ấy, hắn đau khổ nghĩ “… không lẽ mình thích ” thỏ răng to ” rồi sao? ” Chợt nghĩ đến năm thằng khốn mất dậy đó, hắn gầm lên man dại bảo đám đàn em phía sau:

– Chuẩn bị xe cho anh! Đến kho để gặp mấy thằng ôn vật kia…
– Dạ vâng! Xe có ngay thưa cậu chủ Park…

Đám đàn em dạ ran thực thi mệnh lệnh, còn Park Min Huyng nghiến răng nắm chặt nắm đấm, nỗi hận bốc lên ngùn ngụt trong lòng. Có lẽ hận mấy tên đó một thì ghen hận với Gia Long cả trăm lần, nhưng u uất này đau đớn này lại chỉ có năm tên ấy gánh cả.

Chương trước Chương tiếp
Loading...