Nỗi đau
Chương 55
Tại nhà của Tiểu Bạch Thố…
Bạch Hiểu Linh hầm hầm kéo Gia Long vào trong phòng, khi mà thậm chí quần còn chưa kịp mặc, thật sự Tiểu Bạch cô đây hận cho Châu Ngọc Linh thì ít mà ghen thì nhiều, cơ bản cô không hề muốn san sẻ anh ấy thêm nữa. Một chị Lệ Quân đã đủ cho cô đau tim muốn chết rồi, giờ thêm cả Ngọc Linh kia thật sự khó mà chấp nhận ngay được. Tuy nhiên cô đâu biết chỉ lúc sau đó, Tiểu Dĩnh kéo theo cả gần chục mỹ nhân của anh ấy đến, đấy mới là một nỗi đau nhất thời nuốt không trôi nơi cô.
Hiểu Linh vừa đấm vừa đá rất phẫn nộ với Gia Long, đôi mắt cô vừa ngấn lệ đau khổ lại vừa phẫn uất. Cô trừng mắt nhìn Gia Long như muốn nói: “… thật sự em không đủ xinh, hay không đủ sức đáp ứng anh hay sao? Giờ thêm chị Lệ Quân đã quá thể rồi, anh còn lôi cả con bé ấy ra để hành sự. Vừa làm với em lại với cả chị nữa… anh thật sự quá thể rồi, như vậy anh vẫn chưa thỏa mãn sao… Bao nhiêu mỹ nữ với anh mới là đủ…”. Ngọc Linh tuy là đau muốn ngất đi được bởi mấy cú thúc ấy, cô chạy trốn vào đây chả qua vì sợ bị chơi tiếp thì đau. Nên thấy Hiểu Linh đấm đá Gia Long túi bụi như vậy, cô vội vàng lên tiếng bảo vệ:
– Chị… chị… à! Không phải lỗi của anh ấy, là em chủ động câu dẫn mồi chài anh thôi, em thấy các chị làm vậy em cũng tò mò muốn thử. Nhưng không ngờ đau quá… hức… hức… em chỉ thử xem sao thôi. Thật tâm em không có ý định tranh giành anh ấy, đau thế này thì em cũng đến cạch mặt anh ấy đến già… híc… Chị tha cho anh ấy đi mà… anh ấy không có lỗi, nếu có đánh chị hãy dánh em đi… là lỗi của em…
Nghe Ngọc Linh nói như vậy, thì lòng Tiểu Bạch cô có chút nguôi ngoai, cô ngừng đấm đá Gia Long. Bởi thật ra cô cũng xót chàng trai của mình lắm chứ, cô rất là yêu anh sau khi trai qua tử sinh vừa rồi. Cô thở dài bảo Ngọc Linh:
– Chị không trách em đâu, cũng không trách anh ấy nữa! Tại duyên phận chúng ta buộc vào một người đào hoa như anh ấy, thôi đành chấp nhận chúng ta mỗi người một góc trái tim của anh vậy. Mà em đừng sợ đau… chỉ lần đó thôi hì hì… sau sướng lắm đấy… khéo lại chẳng suốt ngày mong anh ý đè ra chơi như chị đấy… hị… hi…
Nói xong câu hớ miệng đó Hiểu Linh xấu hổ mặt đỏ gay, thế có khác gì thú nhận với anh ấy là cô dâm đâu, tuy nhiên nghĩ đi nghĩ lại cô lại cho rằng nên nói. Để anh biết cô như vậy càng tốt, sau có ba người thế này thì anh phải cưng cô hơn. Phải biết mà chơi cô nhiều lần hơn hai người kia, nên cô quay lại Gia Long dí ngón tay nhỏ vào trán anh. Cô lườm cháy mặt anh rồi bảo:
– Em tha thứ cho anh đấy! Nhưng nhớ tí nữa đền cho em gấp đôi đó nhớ chưa, phải làm hai lần liên tiếp nhá… à không bốn lần đi hì hì… nãy người ta vẫn thèm… thế mà anh chạy xừ ra ăn vụng với chị Lệ Quân… nhớ đấy… bốn lần không được thiếu…
– Ha… ha… hi… hi…
Cả Lệ Quân và Ngọc Linh ôm bụng lăn ra mà cười cuộc mặc cả đó của cô, trong lòng hai người lần đầu bị cái ấy chọc vào đau chết đi, nên thấy Hiểu Linh đòi bốn lần thì họ thấy mắc cười quá. Nhưng cơ bản cả hai cô cũng chưa được nếm trải cái cảm giác thăng hoa kia, khi mà cái buồi cứng nhắc sục sạo trong cái lồn ướt nước của mình ra sao.
Cũng như cái sự sung sướng dồn dập, từ các cơn co thắt nơi âm đạo, điều đó khiến cho những cô gái phải mê mẩn chàng trai của mình. Đến mức mà lú lẫn chấp nhận cả những điều thiệt thòi cho bản thân, nhưng đó là chuyện của phía sau này, còn hiện tại không hiểu thì đúng là đáng cười thật. Thấy bị cười nhạo Hiểu Linh xấu hổ, nhưng cô vẫn cố thanh minh:
– Thật mà! Em cũng lần đau đau như chị đó Lệ Quân, nhưng mấy lần sau thì bị nghiện luôn rồi, của anh ấy ra vào liên tục bên trong ý… sướng mà… tê hết cả người… rồi đấy chị cứ thử xem…
– Tiểu Bạch! Vậy cho chị mượn anh ấy một chút nhé…
Lệ Quân khẽ khàng nói với Hiểu Linh như vậy, còn nghe thế thì Hiểu Linh cười toe toét, cô nghĩ hẳn là chị Lệ Quân cũng muốn thử. Nên không chần chừ nói luôn:
– Chị à! Chúng ta đều là của anh ấy cả mà, đâu cần phải nói với em chứ… chị hỏi anh ấy thôi hi hi…
– Không! Anh ấy không cần phải hỏi… chị hỏi em vì em là bạn gái của anh ấy!
Lệ Quân nói xong túm lấy Gia Long, lôi thẳng vào phòng ngủ kế bên đóng sập cửa lại. Nó dễ dàng để lôi đi như vậy chẳng qua vẫn thèm Lệ Quân, vì vừa chơi cô chưa được bao lâu, cả Châu Ngọc Linh cũng vậy mới chán… vì con bé ấy đau quá dãy ra được bỏ trốn, nên vào phòng nó đóng cửa lại. Nó mỉm cười bảo Lệ Quân:
– Chúng ta tiếp tục đi…
– Bụp… bụp… bụp…
– Hự… hự… ự…
Vừa nói xong câu đó thì nó bị Mạnh Lệ Quân tấn công trực diện, đá văng vào tường rớt xuống hộc cả máu mồm. Nó lấy tay quệt máu ở mép, nhìn thẳng về phía Lệ Quân đầy ngạc nhiên, thì cô lạnh lùng bảo:
– Đứng dậy mau! Đau làm sao bằng khi anh nhét cái đấy vào em… anh dậy mau cho em… đồ vô dụng… chỉ biết ăn mặn đái khai… Như này bản thân anh còn chẳng lo nổi cho mình, lấy gì bảo vệ người thân yêu đây…
Bị đánh máu sĩ diện đàn ông nổi lên, nó thi triển ngay chiêu “Quần Long Nghịch Thủy” dù chưa khá lắm để tấn công Lệ Quân. Không ngờ là chính Lệ Quân tung người lên đánh trước, lần hai nó bị đá văng vào tường bởi chính chiêu mình định đánh. Nó hoang mang cực độ trong lòng, ôm ngực loạng choạng đứng dậy, lại lấy tay quệt máu ở miệng đang ứa ra, rồi nhìn Lệ Quân bối rối. Nó định dùng võ Bình Định để đánh Lệ Quân, với hy vọng cô không biết thứ võ này. Thì Lệ Quân đã nói ngay:
– Anh đừng có dở bất chiêu gì thêm nữa, anh muốn biết Bình Định võ quyền đau thế nào à…
Nói dứt lời thân ảnh Lệ Quân di chuyển nhanh như chớp, năm cú quyền theo lối Bình Định giáng vào mặt nó. Xây sẩm mặt mày choáng váng muốn khụy hẳn, nó kinh hãi thật sự trong lòng, rốt cuộc cô gái này thể loại quái đản gì. Cái gì cũng biết chiêu nào cũng đánh ra được, mà còn giỏi hơn cả người dùng chiêu thức ấy… Còn ở ngoài Ngọc Linh nghe tiếng thình thịch bùm bụp bên trong, cô lè lưỡi ra bảo với Hiểu Linh rằng:
– Thôi chắc chị ấy chết mất, cứ huỳnh huỵch như vậy, thì có mà nát hết chỗ đó híc… May em không nổi hứng xin vào hí hí…
– Hình như không phải làm chuyện đó, họ đánh nhau thì phải em ạ… đó là tiếng động do đánh nhau, chứ làm chuyện ấy nó có tiếng khác cơ…
Hiểu Linh trầm tư nói lại với Ngọc Linh như vậy, nhưng cô không hiểu sao họ vào đó để… đánh nhau. Tuy nhiên cô rất tin tưởng chị Lệ Quân, chị ấy sẽ không làm gì xấu cả, nhất là Gia Long anh ấy đã làm điều đó với chị Lệ Quân. Cô nhớ chị Lệ Quân đã nói rằng:
– Nếu chị đã mất với ai, dù thế nào chị cũng theo anh ấy mãi mãi…
– Dù kể cả bị hiếp sao chị?
Khi ấy cô rất ngạc nhiên về điều đó, nên hỏi lại ngay chị Lệ Quân trong tò mò. Nào ngờ Lệ Quân cũng đáp ngay tắp lự:
– Ừ! Dù là bị hiếp đi nữa, nhưng gia tộc chị có lời nguyền, con gái trong tộc chỉ thuộc về một người đàn ông thôi. Nên ai đã phá trinh mình, thì cả đời sẽ theo người đó, dù anh ta tốt xấu thế nào cũng sẽ là chồng mình…
– Thế chẳng phải thiệt thòi lắm sao, nếu như anh ta quá tệ…
Hiểu Linh tò mò hỏi lại chị, nhưng Lệ Quân cũng tiếp tục trả lời luôn mà không cần nghĩ, khi ấy Lệ Quân buồn bã đáp rằng:
– Đó là tục lệ rồi không làm khác được em ạ, nhưng mình có thể huấn luyện cho chồng mình tốt hơn mà…
– Thế chị thuộc tộc nào vậy, sao em chưa biết đến nhỉ…
Hiểu Linh biết khá nhiều về các gia tộc của Trung Hoa của mình, nhưng tộc có phong tục đó cô chưa từng biết đến. Bởi vậy cô mới tò mò hỏi chị, đến khi mà Lệ Quân nói tên gia tộc mình ra thì cô ngạc nhiên hơn nữa. Chị cười đau khổ bảo:
– Chị là người tộc Lhasa Pei (*) ở Tây Tạng…
– Lhasa Pei?
Hiểu Linh há hốc mồm hỏi lại Lệ Quân, bởi trong sử sách thì không có nói về dị tộc này. Còn trong truyền thuyết đân gian, thì có nói rằng tộc Lhasa Pei ở Tây Tạng. Có từ thời Đại Hán cho đến thời Đường, ở triều đại Võ Chu thì bị diệt tộc, do bị tru di cửu tộc nên tộc này đã diệt vong. Dị tộc này biết rất nhiều tà pháp bí ẩn, nhưng nó đã cách cả ngàn năm không lẽ… Nên cô hỏi chị như vậy và nói luôn rằng:
– Ở thời Võ Chu thì tộc Lhasa Pei đã diệt vong, không lẽ vẫn có hậu nhân sống đến tận bây giờ… theo như em biết đã tuyệt diệt hoàn toàn, bởi tộc có người nội gián bán đứng bộ tộc, sau đó chính người đó cũng bị giết mà???
– Phải! Nó đã diệt vong hoàn toàn em ạ, nhưng mà “diệt” chứ chưa chắc đã “tuyệt” em ạ. Nên vẫn còn chị ở đây mà em…
Vì thế nên giờ Hiểu Linh nghĩ chắc chị ấy đang dạy chồng, cô không muốn vào trong làm gì cả, càng không muốn Ngọc Linh chạy vào xem. Nên cô lại nói tiếp:
– Nhưng thế nào thì kệ họ đi lát ra là biết thôi, emcó muốn vào thì vào chị chả dại. Nhỡ tí nữa phải bò ra thì chết, anh ấy làm chuyện đó với nhiều rồi nên chị biết. Em có hứng thì cứ vào thôi, nhưng đau hơn vừa nãy nhiều đó em, thậm chí huỳnh huỵch như vậy, thì có khi rách ra chảy máu xối xả đó…
– Ý… ẹ… kinh quá! Giờ em vẫn đau chết đi được đây chị ơi, chọc một phát buốt nhói, xong còn cứ thúc ra vào suốt… vừa đau, vừa thốn, em cảm tưởng như bị khúc gỗ to tống vào ấy… nữa em thì chết… thôi ngồi đây hì hì…
Ngọc Linh nói xong sợ sệt ngồi im, mắt thì lấm lét nhìn vào phía cửa phòng ấy. Cô vẫn muốn vào xem vì tò mò, nhưng mà cái lồn bé nhỏ của cô thì vẫn đang còn rát bỏng. Nên có cho kẹo cô cũng chả dại dột mà đi vào nữa, còn trong phòng thì Gia Long nhăn nhó đau đớn, nhìn Lệ Quân trong hoang mang. Còn Lệ Quân thì lại nói tiếp:
– Anh có phải đang rất hoang mang lo sợ đúng không? Anh thấy đấy ở đời con người ta rất khó chiến thắng chính mình, cho nên đối diện với một người lạ mà người đó lại hiểu rõ mình. Biết mình ra sao làm gì thì đâm ra sợ hãi, nên Lệ Quân em chưa chắc đã mạnh đâu. Em chỉ giỏi bắt chước và đoán ý người ta, tất cả thua em không phải vì em giỏi. Mà họ thua bởi chính họ, khi họ không bước qua khỏi nỗi sợ của chính mình. Khi thấy em biết rõ họ, thì tự họ thấy hoang mang mà thua trận, nên anh nhớ lời em là muốn mạnh mẽ vô địch, phải thắng được tâm ma của mình trước đã. Còn anh không thắng được bản thân, thắng được nỗi sợ trong lòng. Dù anh có là tuyệt thế cao thủ anh vẫn thua, nhớ chưa anh… phải diệt tâm ma trước.
– Anh hiểu rồi…
Gia Long nói chậm rãi trong suy nghẫm, đúng là lời Lệ Quân như một thứ ánh sáng tuyệt diệu. Soi sáng cho nó ngộ ra một chân lý vô cùng tuyệt vời, để mà sau này nó thành đệ nhất cao thủ đương đại. Thấy Gia Long hiểu ý mình muốn thì cô cười vui vẻ, hàm răng trắng lung linh rạng ngời trong bờ môi xinh đẹp rực đỏ. Cô lấy tay tháo khuy áo của mình, để lộ ra cái khe vú sâu hút vồng lên sau lần áo lót. Thấy Lệ Quân cởi áo ra thì Gia Long khá ngạc nhiên, nên vội vàng hỏi trong sự tò mò lẫn khó hiểu:
– Em cởi áo ra còn làm gì nữa đây! Em đền cho anh những thiệt hại vừa rồi hi… hi…
Gia Long tuy rất đau… nhưng khi thấy Lệ Quân, cô đã cởi bỏ cái áo lót vứt xuống sàn, để lộ ra cặp vú căng tròn đầy đặn, có hai đầu ti nhỏ xíu đỏ chót rung rinh trên bầu vú trắng trẻo ấy, thì nó sướng cửng cả buồi dựng lên thẳng tắp. Vẫn đang cởi truồng nên nó đập vào mắt Lệ Quân, cô hơi đỏ mặt lên vì ngại ngùng… khi nghĩ Gia Long bắt đầu muốn địt mình.
Đúng là Lệ Quân sở hữu cặp vú rất đẹp, dù là Gia Long có vô vàn mỹ nữ rồi, có người vú to, có người vú nhỏ… đều đẹp, nhưng để tròn trịa đầy đặn, đẹp như của cô thì chưa. Hai quầng vú nhỏ xinh hồng hào, bao bọc lấy cái núm vú nhỏ nhắn đỏ rực, nhìn chỉ muốn ngậm vào mà nút cho đã. Làn da trắng ngọc mịn màng không tì vết, đúng là hai “trái đào tiên” này là vưu vật tuyệt hảo nữ nhân thật. Mà nó thấy cặp vú trinh trắng của thanh nữ như cô, chắc chưa từng ai xoa bóp nhào nặn thì phải, nên nó nuốt nước bọt ừng ực lao đến…
– Bốp… bốp… chát… chát…
– Ự… hự…
Gia Long rên lên sau cú đánh của Lệ Quân và lại văng vào tường, còn Lệ Quân thì khẽ mỉm cười nói luôn:
– Điều thứ hai của một cao thủ cần có đó là sự cảnh giác, anh hãy nhớ bài học này đừng bao giờ quên đi đề phòng. Cho dù ở bất cứ hoàn cảnh nào cũng phải có sự đề phòng, anh nhớ chưa anh yêu của em…
Vừa nói Lệ Quân vừa tự cởi nốt đồ còn lại trên người vứt ra sàn, cô trần truồng tiến đến gần Gia Long, ở tư thế nửa ngồi nửa nằm nên nó nhìn rõ lồn Lệ Quân hơn bao giờ hết. Mỗi bước đi của cô thì cái khe sâu hút chẻ đôi ấy, nó liên tục biến đổi… có khi khoe ra cái đầu âm vật nhỏ xinh. Có khi lại khép chặt vào chỉ thấy một cái rãnh sâu, cùng hai múi thịt vồng lên ép chặt, vì đám lông đen loăn xoăn trên mu mập mờ che đậy không hết.
Càng làm cho chỗ đó của Lệ Quân đầy khiêu khích, khiến cho Gia Long sướng lắm rồi… chỉ muốn địt cô. Nhưng bài học đắng cay cô vừa dạy cho, nó đâm ra cảnh giác hẳn không như trước. Nên khi Lệ Quân tiến sát đến, khuôn mặt xinh xắn đã kề sát nó rồi. Hơi thở từ cô phả sang nóng rực, cô lấy tay vén mớ tóc mai lòa xòa lên tai. Cô định ghé cặp môi xinh đỏ rực vào ngậm lấy cái đầu khấc đó, thì Gia Long co mạnh chân lên gối thẳng vào ngực cô…
– Hự… ự…
Lệ Quân rên lên khe khẽ vì cú thúc đó, nhưng đầu gối nó cũng tê rần đi vì chạm vào tay Lệ Quân. Cô đã nhanh chóng cho tay nên chạy trước ngực để đỡ, cô mỉm cười liếc Gia Long bằng ánh mắt ướt át và có vẻ rất dâm dật. Cô nhoẻn miệng nói trong tiếng cười:
– Hi… hi… anh không sót của à anh? Vú em đẹp như thế… sao anh nỡ lấy chân đánh vào hả… may không dập nát ra nhá… hì… hì… em dạy anh được thì em lại không cảnh giác chắc… đau chân chưa đáng đời. Thôi nào… dạng chân ra đi chứ… để em chăm sóc nó nào… mà của anh to thật đấy lúc trước làm em đau buốt cả lồn… mà đừng đánh em nữa đấy nhớ hôn! Người ta muốn mút của anh thật sự mà… nhanh đi mà… lồn em thèm cái buồi to lớn của anh lẳm rồi đấy…
Nó không ngờ Lệ Quân sõi tiếng Việt đã đành mà còn nói rất tục, ánh mắt thì ướt át đĩ đượi liếc nó trông rất dâm. Nó tự hỏi lòng mình rằng: “… một cô gái xinh như vậy, vẫn còn trinh đã khá lạ rồi. Nhưng vừa mới mất trinh xong, giờ lại tỏ ra thế này là sao… hay là Lệ Quân này đi vá trinh. Chứ không thì sao bạo dạn và dâm đến như vậy…”, tuy nhiên nó đâu biết con gái của tộc Lhasa Pei đều như vậy cả. Từ nhỏ họ đã được các phụ nữ lớn hơn trong tộc dạy dỗ về tình dục, họ dạy không chỉ lời nói mà còn cả hành động. Và cũng là tránh để ngoại tộc thâm nhập vào học bí pháp, nên từ bé các cô gái nhỏ trong tộc, đã được phụ nữ lớn tuổi làm cho thành dâm loàn. Tối đến tất cả ngủ chung và đều trần truồng, họ công khai làm tình trước mặt các cô gái nhỏ, trong tộc có một căn nhà lớn gọi là Zhang Yuo nơi mọi người sinh hoạt chung. Các cô gái nhỏ cũng ở đó nên tiếp cận tình dục sớm, các cô còn được sờ mó các cái đó của đàn ông, và dù không thích đi nữa cũng phải tập liếm mút cho đàn ông. Rồi tùy theo độ tuổi mà đàn ông trong tộc, sẽ lấy dương vật của mình mài miết vào chỗ ấy, để kích thích cho các cô gái nhỏ. Cho đến độ tuổi mười tám thì mới quan hệ tình dục thật sự, nên con gái tộc của Lhasa Pei đều rất đĩ tính. Hơn nữa đến độ tuổi có thể làm tình, trừ những cô gái xinh xắn nhất chọn cho tộc trưởng và thầy pháp, còn các cô gái khác đều làm tình tập thể với con trai trong tộc. Kiểu sống man dại đó tồn tại theo tục lệ ngàn đời, nhưng cô gái sẽ có một người sở hữu chính thức. Đó là người phá trinh của cô, nếu anh ta đủ uy quyền và bạc để cho người trong tộc nạp lễ. Cô gái sẽ chỉ phục vụ mình anh ta, thường những dũng sĩ của tộc sẽ ưu tiên được bốc thăm để phá trinh các cô gái. Điều này khuyến khích cho con trai trong tộc, họ buộc phải mạnh mẽ chiến đấu với địch nhân bên ngoài, để thành dũng sĩ mới nhận được đặc quyền này. Dù giới luật của tộc rất nghiêm ngặt, nhưng cũng có kẻ đã nổi lòng tham và dã tâm, đi hiếp cô gái nhỏ mình thích để khiến cô ấy phụ thuộc…
Việc này gây mâu thuẫn trong tộc khá nhiều, nhưng do các tộc trưởng các đời khéo léo dàn xếp nên đã ổn định, chỉ đến thời Võ Chu thì ngoại tộc đã lợi dụng điều đó, cộng với tộc trưởng và thầy pháp khi ấy quá nhu nhược, khiến cho nội tộc chia rẽ và mâu thuẫn lên đỉnh điểm. Nhưng vì sao họ mất tích và diệt vong hoàn toàn lại là cả một bí ẩn, còn Lệ Quân vẫn giữ tính cách con gái tộc Lhasa Pei.
Nên cô rất dâm và đĩ tính từ nhỏ, chỉ là chưa có cơ hội bùng phát mà thôi. Và điều đó thể hiện rõ nhất, khi Lệ Quân mút buồi của Gia Long, cô liếm láp trong man dại của sự thèm khát trong cô. Còn Gia Long thì khỏi nói luôn, nó sướng đến mức chân tay run rẩy, người vã cả mồ hôi ra khi cái lưỡi của Lệ Quân, cứ như con rắn nhỏ liên tục cuốn lấy cái đầu khấc cuồng nhiệt.
Rồi cặp môi nhỏ xinh mút vào nhả ra cũng tuyệt đối thành thục, tạo ra kích thích vô cùng vi diệu khiến nó suýt xuất ra. Đúng lúc đó thì Lệ Quân đa nhỏm dậy đẩy Gia Long ngã ra, cô tự ngồi lên cầm cái buồi to lớn ấy nhét trong lồn mình và từ từ hạ mông xuống. Mặt cô nhăn lại vì đau bờ môi mím chặt, máy ngón tay nhỏ nhắn bấu chặt lên vai Gia Long run rẩy. Thấy vậy Gia Long lo lắng hỏi cô:
– Em làm sao thế…
Cô khá thẹn vì bị hỏi kiểu ngây ngô đó, nên chỉ nói gọn lỏn mỗi một câu:
– Đau…
Miệng thì nói vậy nhưng cô vẫn cứ tự nhún lên xuống nhanh dần, những tiếng cơ thể chạm nhau bành bạch vọng ra ngoài, rồi ít phút sau thêm cả tiếng rên rỉ cuồng loạn của Lệ Quân. Bản chất dâm dật của cô gái tộc Lhasa Pei đã bùng phát, sau những cú nhấp đau đớn ban đầu, thì rồi lồn cũng ê đi không thấy khó chịu nữa. Cảm giác khúc thịt to lớn thục ra vào âm đạo bắt làm cô sướng, khiến cô bắt đầu rên rỉ một cách man dại theo bản năng.
Từ bé xíu đã tiếp với cái đó của đàn ông, nhìn cảnh làm tình lên cô rất nhanh có hứng, còn Gia Long sau những trận đòn thì lại được chơi cô. Kiểu khổ dâm kỳ quặc này nó chưa từng nếm trải, dù người vẫn đau đớn nhưng lại thấy khá thích thú. Mà cái âm đạo trinh trắng nó vừa mới khai phá đã ướt nhẹp, có thắt liên hồi bóp chặt lấy buồi khiến nó ngất ngây. Nhìn khuôn mặt hồng rực của Lệ Quân trong cơn nứng, tự nhiên nó nổi hứng tát cô một cái khá đau. Bộp một cái năm vệt hằn trên khuôn mặt xinh xắn, nhưng nào ngờ Lệ Quân lại mỉm cười thích thú nó:
– Trả thù em à… chưa đau lắm đâu, tát nữa đi anh… tát em nữa đi… mạnh vào… tát nhiều vào… hi hi… anh vừa đánh vừa địt nát lồn em ra đi… em xin anh đấy… anh địt cho Lệ Quân nát lồn đi… dùng cái buồi to lớn của đâm mạnh… em muốn thế… Anh hiếp chết em đi…
Sự bạo dâm và hành hạ là một trò khá lạ với nó, nên nó không chần chừ nữa chồm lên, túm hai chân cô xoạch rộng ra rồi lấy hết sức dập xuống…
– Á… á… á…
Lệ Quân đau đớn chồm lên cắn mạnh vào Gia Long, cô cào cấu loạn xạ lên lưng Gia Long tứa máu, trong khi bên dưới cái buồi to lớn của anh, vẫn đâm phầm phập vào lồn với tốc độ cực nhanh. Tuy đau nhưng cô lại thấy có giác rất sướng, lồn cô ứa nước ra liên tục tạo nên tiếng ọt ẹt vang ra ngoài. Vì thủa nhỏ cô đã thấy như vậy trong tộc, vì phụ nữ trong tộc cô bị ngược đãi khá nhiều khi họ bị địt.
Nên dần dần Lệ Quân bị nhiễm thích bạo dâm, càng như vậy cô càng thấy thích hơn. Còn Gia Long vừa thấy sướng trong cái lồn đang có thắt của cô, lại có cảm giác đau do bị cào cấu bên trên, tuy nhiên điều đó mang lại cảm giác là lạ và phấn khích. Gia Long cũng điên cuồng theo vừa địt mạnh, lại vừa tát tới tấp vào mặt cô, trong khi Lệ Quân cô vẫn điên cùng cắn xé nó. Nhất là khi Lệ Quân cố tình lảm nhảm bằng tiếng Việt, khiêu khích thú tính của Gia Long, cô cứ hổn hển la hét trong man dại:
– Á… á hự… ự… úi… mạnh nữa đi anh… á ôi… địt… sướng quá… á… á… mạnh nữa đi… lồn em sắp rách vì anh rồi… hiếp chết em đi… á… á… a…
Cả hai vừa sướng lại vừa đau đớn, cứ cuốn chặt lấy nhau trong mê dại. Nhưng quá nhanh và mạnh mẽ như vậy, nên Gia Long không chịu được lâu đã ghì chặt Lệ Quân xuống dập thêm hai ba phát cực mạnh rồi xuất, khi nó rút ra khỉ cái lồn bầm dập của Lệ Quân. Thì cũng là lúc tinh trùng theo máu ộc ra đỏ hồng trên sàn, nằm một lát Lệ Quân mới nhỏm dậy vơ quần áo, rồi cứ thế trần truồng rũ rượi đi ra ngoài phòng khách.
Máu theo từ lồn cô chảy ra thành vệt, chạy trên cái đùi trắng muốt xuống kheo chân. Mỗi bước đi để lại những vệt đỏ nhờ nhờ trên mặt sàn… Còn hai cô gái bên ngoài đã sớm thấy cảnh đó, vì hai cô đã lén ngó để xem trong tò mò rồi. Cảnh bạo dâm man dại khi hai người làm với nhau, khiến cho hai cô cuồng theo trong thèm muốn… Lệ Quân đi ra thì hai cô lập tức tự lột đồ của mình lao vào ôm lấy Gia Long mà hôn hít…
Nơi căn biệt thự đó là một thiên đường trong dâm loạn, nhưng ở đại sảnh Hắc Long xã đoàn thì không vậy. Sóng gió bắt đầu nổi lên… khi ở một căn biệt thự khác trong Hà Thành. Lão Đại ngả dài trên ghế tựa, xoay mặt ra hướng bể bơi, không thèm nhìn, lão chậm rãi bảo tên đệ tử đứng sau rằng:
– Này chú Tùng! Chú làm cho anh nhớ thằng Thưởng quá đấy… chú biết không?
– Anh… anh nói vậy là sao ạ… em… không… hiểu…
Tên Tùng Chùa này là kẻ tạm thay Thưởng thư ký khi vắng mặt, ở Hà Thành hắn đâu cũng phải loại vừa. Nhưng về độ nhanh nhạy lẫn lạnh lùng, thì thua xa Ykimura lẫn Tiểu Dĩnh khi đóng vai Thưởng, khiến cho Lão Đại rất buồn rầu thở dài nói tiếp:
– Đấy! Chính vì sự không hiểu đó, nên chú khiến anh buồn đó Tùng Chùa… chẳng lẽ chú không cảm thấy rằng, cái bọn Hắc Long Xã Đoàn của thằng ranh con, và đám thằng Đông Hen chúng cần dạy dỗ sao. Cho chúng ngoi ngóp ở chỗ của ta như vậy là đủ, giờ cần dạy cho chúng biết thế nào là trật tự… chúng rảnh rỗi quá lâu rồi…
– Vâng! Để em đi ngay ạ!
Tùng Chùa vội vàng sấn xổ bước ra ngoài ngay, khiến Lão Đại thở dài ngao ngán lắc đầu:
– Đúng là một thằng vai u thịt bắp chuẩn men, mà đầu đất thực không sánh nổi một thằng bê đê ẻo lả, nhưng tinh ý… thật là đáng buồn…
Nửa giờ sau…
Trong ánh đèn cao áp vàng vọt hắt trên phố, con đường trước tòa cao ốc Landing Shang của tập đoàn Hoa Việt đang vắng vẻ. Bỗng chốc có hơn chục chiếc xe ôtô vừa xe bốn chỗ, lẫn hai chín chỗ ập đến, cửa mở ra xoèn xoẹt gần hai trăm kẻ mặt mũi bặm trợn lao ra. Chúng nhanh chóng khống chế mấy người bảo vệ, lôi họ vào trong sảnh hạ cửa xuống, tắt hệ thống camera an ninh rồi lặng theo thang máy đi lên tầng trên, nơi đại bản doanh của Hắc Long xã đoàn…
– Choang… choang… choang…
– Xoảng… xoảng… xoảng…
Tiếng cửa kính bị đập vỡ vụn trong sự bất ngờ của đám đàn em Đông Hen, chưa kịp định thần thì những bóng người ập vào, dao búa chém xuống xối xả ánh lên tia sáng trắng sắc lạnh, máu đỏ bắng lên tường tung tóe, tiếng la hét tiếng chửi thề hỗn loạn, một cuộc tấn công bất ngờ đã bắt đầu trong máu…
Chú giải…
(*) Lhasa Pei: Một truyền thuyết về một dị tộc ở Tây Tạng trong dân gian Trung Hoa, giỏi về bùa chú và các ma thuật, nhưng cũng có lối sống thác loạn vô cùng. Nhưng Lhasa Pei chỉ là chuyện lưu truyền dân gian, giống như thuyết yêu hồ mà thôi, không có thực tế trong sử sách…
…
Còn tiếp…