Nữ diễn viên
Chương 10
Ông Thuận hít thở thật sâu, lấy lại bình tĩnh. Chuyện này không thể nào, ông xem Tâm như con dâu mình.
Ông đi đến bên bàn nước, nhấc bình nước lọc lên, mở nắp, dốc cả bình nước lạnh lên mặt Tâm.
Tâm nheo nheo mắt, cơ thể đỏ bừng của nàng như dịu xuống, tuy nàng vẫn còn ư ử trong cuống họng nhưng không cuồng dại như vừa rồi.
Ông Thuận thở phào. Ông lấy chiếc áo trắng nhàu nát của Tâm, cúi xuống phủ lên cơ thể trần truồng của nàng.
Bất chợt Tâm kéo lấy cánh tay ông, làm ông mất đà ngã sấp đè lên người nàng.
– Ơ! – Ông ú ớ.
Ông hoảng hốt thật sự, vội vàng ngã người qua bên cạnh nàng. Chưa kịp ngồi dậy, cả người Tâm đã đổ ập lên ông.
Miệng ông chưa kịp la lên đã bị lưỡi Tâm trám kín lấy. Tiếng kêu của ông tắt nghẽn trong cuống họng. Ông cố đẩy cánh tay ôm ghì của nàng ra, nhưng Tâm dường như mạnh không thua kém ông.
Một bàn tay của nàng luồn vào quần ông, nắm lấy dương vật đang cương lên của ông. Ông Thuận bối rối, mặt đỏ bừng lên, cố đẩy nàng ra.
– Anh Thành ơi! Em chết mất. Em xin anh đấy! Làm tình với em đi! – Tâm thì thào trong cơn mê loạn.
Ông Thuận sững người. Quần ông bị Tâm tuột xuống quá mông, đầu dương vật ông trong tay nàng cọ quẹt giữa hai mép âm hộ ướt đẫm nóng hừng hực của nàng. Tâm trường người xuống, dương vật ông vào hết trong nàng. Ông Thuận há hốc, cảm giác nóng hừng hực, chật chội bao quanh dương vật mình. Tâm chống tay lên ngực ông, nhúng người lên xuống nhẹ nhàng, mắt nàng vẫn nhắm chặt, miệng rên rỉ.
– Ưm… Ưm…
Ông Thuận đã không còn giữ được mình. Hai tay ông đưa lên mân mê hai bầu vú căng tròn của nàng, đang đung đưa trước mặt mình. Như chưa đủ, ông kéo lưng Tâm ngã thấp xuống, miệng ông mút chặt lấy núm vú nàng.
– Ưm…
Tâm rên siết trong cơn mê loạn. Nàng cảm nhận có gì đó khác thường, nhưng không rõ ràng lắm. Nàng mở hé mắt ra, nàng thấy khuôn mặt mờ ảo của người đàn ông đang làm tình với mình, rất giống anh Thành. Trong trạng thái trầm mê nhục dục, nàng đã cố gắng suy nghĩ như thế, đã là một sự cố gắng vượt bậc.
Tâm mê loạn trong cảm giác sướng khoái, sâu trong âm hộ nàng vừa nảy thật sự hừng hực khao khát tột cùng. Nhưng khoảng trống đó đã được lấp đầy, cảm giác sung sướng dâng tràn làm nàng muốn hét.
Anh ngồi dậy, đặt nàng xuống đất. Hai chân nàng bị mở căng ra. Dương vật anh thúc vào nàng thật sâu. Miệng anh không ngừng say mê mút hai núm vú nàng, như thể lần đầu được hôn nó. Sự nhiệt tình của anh làm cao trào của Tâm đến sớm hơn. Lưng nàng ưỡn lên, đưa hai vú mình sâu vào miệng anh, hai chân nàng co quắp ghì thân anh lại cho dương vật thật sâu trong người mình. Âm hộ Tâm co bóp dữ dội, nức nở tuôn trào.
Tâm mệt lã người. Cơ thể nàng vẫn tiếp tục dịch chuyển đều đều theo dương vật anh ra vào. Miệng anh vẫn say mê mút hai vú nàng.
Tâm mở mắt ra, bàn tay nàng đan vào mái tóc anh. Cảm giác này dường như không đúng. Tóc anh không dài như thế, rất đen, tại sao lại lấm tấm bạc thế này. Bàn tay Tâm run rẩy.
Như ý thức được biểu hiện bất thường của Tâm, ông Thuận nhìn lên nàng. Nàng đang nhìn ông, nước mắt lưng tròng, thanh tỉnh như chưa hề xảy ra chuyện gì. Ông cứng người lại, dương vật ông dừng lại nửa trong nửa ngoài âm hộ Tâm. Ông trân trối nhìn sâu vào mắt nàng, không biết nói gì.
– Chú… Con… – Ông ú ớ.
Chú Thuận ngồi bật dậy, dương vật ông căng tím bóng lưỡng nước nhờn, gật gật như nuối tiếc. Hai bàn tay chú che lấy khuôn mặt mình, hai vai run rẩy, chú khóc thật. Chú giận mình đã mềm yếu, chú ghê tởm bản thân mình vì đã đánh mất lý trí, đắm chìm trong xúc cảm nhục dục.
Ký ức như tràn về trong đầu Tâm, nàng vẫn nằm yên đó, trần truồng không mảnh vải che thân, giữa căn phòng khách nhà anh, nhưng người đàn ông kế bên đang khóc rấm rức lại là ba anh.
Nàng nhớ mình bị khống chế bởi ai đó, rất mơ hồ, lôi vào căn phòng thật tối. Quần áo nàng bị cởi ra, cơ thể bị xâm phạm thô bạo, cơ thể nàng rạo rực, nàng mất kiểm soát, buông xuôi. Rồi trí nhớ nàng trống rỗng, mãi đến lúc này sững sờ khi phát hiện người đàn ông đang hì hục trên người mình là chú Thuận, ba của anh.
– Con muốn biết mình về đây như thế nào? Con muốn biết con có bị… kẻ đó xâm phạm không? – Tâm hỏi nhỏ, nước mắt chảy dài ra khóe mắt.
Ông Thuận im lặng thật lâu, rồi từ từ ông ngẩn đầu lên, ông chỉ dám nhìn đôi mắt Tâm đang trừng trừng nhìn lên trần nhà.
– Con về nhà, quần áo còn y nguyên. Con biểu hiện rất kỳ lạ. Con tự cởi quần áo mình, con… Chú xin lỗi… – Giọng chú nghẹn ngào.
– Con chỉ muốn biết… – Tâm thì thào.
– Hình như là… không. Chú không thấy… mùi tinh dịch trên người con.
Ông biết điều này có thể rất quan trọng với nàng, ông ráng nhớ lại. Đúng là điều này rất quan trọng đối với nàng, nàng thật sự không cam tâm bị cưỡng đoạt bởi kẻ đã rắp tâm hãm hại mình. Dù cuối cùng nàng vẫn không giữ được sự trung trinh với anh, nhưng… với ba anh… vẫn hơn.
– Chú xin lỗi con. Lẽ ra… Lẽ ra… – Chú thuận nghẹn ngào, nước mắt chảy dài trên gương mặt sạm đen vì thời gian của chú.
Tâm ngồi dậy, tay nàng run rẩy lau nước mắt trên gương mặt chú. Nàng nắm lấy bàn tay chai sạn của chú đặt lên ngực mình. Chú Thuận bàng hoàng rút tay lại, chú ú ớ như muốn nói.
– Chuyện này không phải do lỗi chú. Do con kéo chú vào vũng bùn dơ bẩn này. Nhưng chú hãy để mọi việc kết thúc tự nhiên, rồi sau đó nó sẽ tự động chìm vào quên lãng. – Tâm thật bình tĩnh nói.
Ông Thuận ngỡ ngàng, với tuổi đời của ông, dĩ nhiên ông hiểu ý Tâm muốn nói gì. Nhưng…
Bàn tay ông một lần nữa bị kéo đặt lên bộ ngực căng tròn láng mịn của Tâm. Tay nàng đẩy người ông nằm ngữa xuống sàn nhà. Dương vật ông đã mềm đi nhiều, cơ thể ông run rẩy. Ông đang đấu tranh dữ dội giữa luân lý và nhục dục. Đột nhiên, dương vật ông bị bao lấy, cảm giác ấm áp dễ chịu. Ông ngơ ngác nhìn xuống, Tâm đang dùng miệng mút dương vật của ông. Cảm giác tuyệt diệu này đã từ rất lâu như bị ông quên lãng. Chiếc lưỡi mềm mại của nàng đánh quanh đầu dương vật, đôi môi đỏ hồng của nàng bao quanh thân, trường lên xuống đến tận gốc dương vật. Hơi thở ông bắt đầu gấp gáp.
Tâm chống tay, quỳ gối hai bên người ông, nàng từ từ di chuyển lên. Nàng đưa một bên vú mình vào mặt chú Thuận. Chú mím môi lại, cổ họng nuốt nước bọt, rồi từ từ mở miệng ra mút lấy chiếc núm vú săng cứng trước mặt. Tay Tâm cầm đầu dương vật của chú, đưa vào âm hộ mình. Nàng khẽ nhích người ra phía sau cho nó đi hết vào trong.
– Ưm… Ưm…
Mông nàng nhúng xuống đều đều, cảm giác sướng khoái được tìm lại nhanh chóng. Chú Thuận đưa cả hai tay lên mớn trớn hai vú nàng, miệng chú hôn hít ướt đẫm cả hai núm vú. Tâm rên siết lớn dần. Nàng cảm nhận hai chân chú gồng cứng lên, cánh tay chú ôm ghì lấy lưng nàng, hơi thở dồn dập của chú làm nóng cả bộ ngực nàng. Dương vật chú co giật mạnh, rồi xuất tinh xối xả trong âm hộ nàng.
Tâm ngã người nằm sấp lên ngực chú Thuận. Bên dưới, âm hộ nhòe nhoẹt của nàng mở rộng, dương vật mềm oặt của chú từ từ tuột ra khỏi người nàng, kéo theo một dòng tinh trùng trắng đục.
– Cảm ơn chú. Mong chú giữ kín chuyện này chỉ giữa hai chúng ta. – Tâm nói nhỏ.
Reng Reng… Tiếng chuông cửa réo lên gấp rút.
Ông Thuận hít sâu một hơi, đứng dậy khỏi ghế salon, đi ra ngoài.
– Ba… Con chờ Tâm ở nhà trọ hoài không thấy. Điện thoại thì không nhấc máy. Con lo quá. – Thành vừa thấy ông đã nói nhanh.
– Nó… trên lầu đó! – Ông tránh ánh mắt của con trai, trái tim ông đau nhói khó chịu.
– Ah… Vậy thì hay quá. – Thành vui mừng reo lên.
Anh chạy luôn vào nhà, quên luôn cả chiếc xe máy ngoài cửa. Thành nhảy hai bậc một lên lầu. Chạy ngang qua phòng tắm, anh nghe tiếng nước bên trong. Thành dừng lại, áp tai lên cánh cửa.
– Em ơi! Mở cửa anh vào với! – Anh gọi khẽ.
Tâm giật mình, dòng suy nghĩ của nàng bị cắt ngang. Tay nàng khóa nước, chân bước ra phía cửa. Bất chợt nhìn mình qua gương Tâm bàng hoàng, hai vú nàng ngang dọc mẫn đỏ, hai núm vú săng cứng còn mờ mờ dấu răng. Vết tích rõ ràng như vậy, của kẻ đó hay của chú Thuận hiện giờ đều không quan trọng, nhưng nàng không thể để anh thấy những dấu vết này được. Tâm đưa tay lên tắt đèn.
Cánh cửa bật mở, một cánh tay thon dài túm lấy cổ áo Thành lôi vào.
– Sao em tắt đèn vậy?
– Anh không thấy cảm giác lạ hơn à?
– Nhưng anh muốn ngắm em. Em đẹp như vậy mà… Ah… Ưm… Em tuyệt quá… Ôi lưỡi em ấm quá… Anh yêu em quá, Tâm ơi!
… Bạn đang đọc truyện Nữ diễn viên tại nguồn: http://truyen3x.xyz/nu-dien-vien/
– Đụ mẹ, có mỗi việc chụp hình mà cũng không xong? – Phước càu nhàu tay cầm chiếc điện thoại của Mạnh dứ dứ.
– Tóc tai nó rũ rượi che khuất cả khuôn mặt thì thế nào nhìn ra nó là ai? – Phước ném xoạch chiếc Iphone lên bàn cafe.
– Đụ mẹ, mày nói hay quá, sao lúc đó mày không xông vào vén tóc nó lên rồi kêu thằng Ninh đứng yên cho tao chụp. – Mạnh tức tối chộp lấy cái điện thoại của mình, chùi chùi vào quần.
– Rồi mày tính dùng cái hình này làm gì? Uy hiếp thằng Ninh đó về việc cưỡng dâm gái nhà lành ah? Nó còn cảm ơn mày chụp cho nó mấy kiểu hình đẹp đấy. – Phước mỉa mai.
Mạnh đưa tay lên ra hiệu cho Phước im lặng, mặt hắn đờ ra như suy nghĩ, rồi chợt sáng lên.
– Ha ha… Ai nói mày không sử dụng được? Mày nói nhìn tấm hình này, ai sẽ nhận ra đây là Tâm? – Mặt hắn đắc ý, nhăn răng cười.
– Tao, mày, thằng Ninh… – Phước còn ngơ ngác chưa hiểu.
– Đụ mẹ, tao đéo muốn khen mày. Nhưng quả thật mày ngu vãi tè. – Mạnh tranh thủ sỉ nhục Phước tối đa, tay hắn đưa lên ngăn Phước đang muốn sừng cồ nổi nóng.
– Bạn trai nó. – Mạnh khoanh tay lại, đắc ý như vừa tìm ra phát hiện vĩ đại nhất của năm.
– Nhưng chắc gì nó đã nhận ra…
– Tao và mày đều biết con Tâm không còn trinh. Mày nghĩ nó dùng dưa leo đến mất trinh ah? – Mạnh muốn mất kiên nhẫn.
– Mày muốn làm gì. Đợi bạn trai nó ghé trường đón nó, đưa tấm hình ra ah? – Phước vẫn hỏi vặn.
– Đấy đấy… Cái này là tuyệt độc. Bí mật. – Tay Mạnh che lên miệng, người chồm qua bàn cafe.
– Hôm đó, lúc trở về phòng Karaoke. Tao thấy túi xách của nó còn bỏ quên trong phòng. Tao lục lọi trong điện thoại của nó thấy rất nhiều tin nhắn yêu thương với bạn trai. Thằng đó tên Thành. Tao lén ghi lại số điện thoại của nó, rồi để lại chỗ cũ, cuối cùng con Vy mới phát hiện, mang về. Ha ha… Thế nào? Phục anh mày chưa? – Mạnh đắc ý cười vang.
– Rồi bây giờ làm sao? Gọi điện hẹn nó ra ah? – Phước hồi hộp mong rằng mình đoán trúng ít ra một lần, quá mất mặt rồi.
– Mày ngu lắm. Vác mặt ra cho chết ah? – Mạnh tức giận hét lên.
Mạnh khinh bỉ nhìn Phước, thật sự không hiểu gã này làm thế nào đậu vào đại học được. Hắn lắc đầu chán nản, chẳng thèm trêu ghẹo nữa.
– Hồng ơi! Ra anh nhờ tí! – Mạnh gọi vào trong.
Hồng là cô chủ quán xinh đẹp của nơi này, xuất thân gái giang hồ buôn son bán phấn, để dành được ít vốn giải nghệ. Mạnh trước đây là khách mối của Hồng, nên cũng thường lui tới đây, lâu lâu cũng mượn thân thể nàng giải khuây.
– Anh Mạnh gọi em? – Hồng ẻo lả đi đến bên Mạnh ngồi lên tay ghế.
– Đây… Thưởng cho em… – Mạnh rút vài tờ năm trăm ngàn dúi vào ngực ả.
– Vô công bất thụ lộc. Anh muốn em làm gì? – Hồng ngã ngớn, bầu vú cạ vào vai Mạnh.
– Đúng là nói chuyện với người thông minh dễ chịu hơn hẳn. – Mạnh liếc xéo qua Phước.
Phước đỏ bừng mặt. Nhưng không biết phản kháng lại thế nào.
– Thế này… – Mạnh nói nhỏ vào tai Hồng, tay hắn cầm một chiếc điện thoại dùng số khuyến mãi, đưa sang cho cô.