Nữ diễn viên

Chương 68



Phần 68

Ba ngày sau, từ sáng sớm mây đen đã phủ kín bầu trời, mưa lất phất khác thường như khóc thương một người con tài hoa về với đất.

Từng dòng người đông nghịt nối đuôi nhau sau một chiếc xe tan phủ kín vòng hoa, chậm rãi tiến vào Nghĩa trang thành phố. Khung ảnh Hào Nam đung đưa trước mũi xe, môi anh nở một nụ cười thật tươi, thập đẹp. Đẹp đến nỗi ai nhìn lướt qua hình ảnh của anh đều rưng rưng xúc động, không ngăn được nước mắt, thương cho một ngôi sao sớm tắt.

Tâm và Thành lặng lẽ đi cuối đoàn xe. Bên cạnh hai người là các bạn bè bằng hữu thân quen của Hào Nam. Phát đi cùng Thục, Hà đi cùng Bà Hoàng Diệu, ông Chen. Từ xa một ánh mắt buồn bã dõi theo họ, ánh mắt của một người phụ nữ mất đi quyền được tôn trọng và mất cả quyền được đưa tiễn bạn về nơi yên nghỉ cuối cùng.

Bạn đang đọc truyện Nữ diễn viên tại nguồn: http://truyen3x.xyz/nu-dien-vien/

– Em… Em khỏe không?

Nhật Vy hoảng hốt, nhét tờ giấy vào túi xách, nàng ngẩn đầu lên nhìn Trung tươi cười sau song sắt. Anh thật xanh xao, da trắng bệch vì bị giam giữ lâu thiếu ánh nắng mặt trời. Mái tóc húi cua của anh làm nàng mỉm cười, nàng phát hiện ra anh rất phù hợp với mái tóc này.

– Em khỏe không? Anh thấy em hơi ốm đó. Anh nghe đồn con ả Diễm Phương bị bắt hả? – Anh hỏi liên tục, dù sao 10 phút thăm nuôi quá ngắn để giải cơn khát nhớ nhung của cuộc sống cầm tù.

– Em vẫn khỏe. Diễm Phương tuần tới sẽ ra tòa, chắc là chung thân, vì bắn chết Hào Nam. – Giọng Nhật Vy đều đều như kể lại một cuốn truyện mình vừa đọc, như thể tất cả không liên quan gì đến nàng.

Trung há hốc nghe những chuyện xảy ra liên tục trong thời gian qua. Anh hơi ngạc nhiên vì Nhật Vy nói cô hỗ trợ Tâm tìm bằng chứng tố cáo đường dây của Kenny và Diễm Phương. Anh lại thích thú khi nghe những kết quả điều tra được công bố, chấn động dư luận đến nỗi những người ngồi sau song sắt như anh cũng nghe được loáng thoáng. Trung mãn nguyện như chính anh trả được thù.

Anh không hề biết vì chính quyết định đường đột của anh đã đẩy Nhật Vy vào con đường cùng, nàng đã suýt tự tử. Khi thực hiện kế hoạch của Thành và Tâm, nàng bán đứng thân xác mình. Ba ngày, hai mươi chín người đàn ông và một đám côn đồ đông không đếm xuể. Giờ đây đối diện với anh, hai mắt nàng rưng rưng nắm tay bóp chặt tờ giấy trong túi xách. Kết quả xét nghiệm HIV, âm tính. Ông trời còn thương, còn cho nàng một con đường làm lại cuộc đời.

– Loan ah… – Anh vẫn dùng tên thật của nàng từ lúc hai đứa còn ngồi ghế nhà trường. – Em cũng không còn nhỏ nữa, em nên tìm một người đàn ông cho mình… Anh… Anh không buồn đâu.

Nhật Vy lắc đầu, nước mắt nàng chảy dài trên má.

– Em sẽ lấy chồng… ngày anh mãn hạn tù…

– Ah… Nè… Anh kia… Ai kêu anh đặt cái bình hoa ở đó hả? Mang qua đây…

– Nè… Còn mấy bình trà đâu? Rửa rồi cất trong tủ, Tết sài luôn hay sao? Lẹ lên… Trời ơi…

Tiếng la hét lanh lảnh của Hà vang lên từ bên dưới nhà, làm Tâm mỉm cười. Nàng nhìn mình trong gương, một bộ áo dài ren đỏ, ôm sát cơ thể rất vừa vặn, đầu đội một chiếc lúp hoa văn đỏ.

Nàng cảm thấy mình thật đẹp, đẹp hơn tất cả các thời điểm trên sàn diễn, khoát trên người những mẫu thiết kế đắt tiền lộng lẫy dưới ánh hào quang.

Sau cùng nàng cũng chờ được ngày này, ngày nàng và anh bước qua ngưỡng cửa hôn nhân.

Mới đó đã ba năm. Cái chết của Hào Nam làm bản thân Tâm và Thành đều khó tiếp nhận. Hai người đã thỏa thuận ngầm với nhau, tưởng nhớ anh ba năm trước khi lập gia đình.

Bạn đang đọc truyện Nữ diễn viên tại nguồn: http://truyen3x.xyz/nu-dien-vien/

Ba năm qua, rất nhiều thay đổi diễn ra trong cuộc sống của Tâm và Thành. Gia đình hai cha con của anh dọn về Cần Thơ, mua một căn nhà khá rộng ngay sát bên nhà Tâm, cách ba căn. Hàng ngày chú Thuận có thể qua nhậu với cha nàng. Nếu mẹ nàng cằn nhằn thì họ thay đổi không khí, cha nàng qua nhậu với chú Thuận. Anh được nhận vào dạy Công nghệ Thông tin tại trường Đại học Cần Thơ. Sau cùng, thay đổi lớn nhất có lẽ là Tâm, nàng thật sự rút lui khỏi làng giải trí nghệ thuật, không còn vương chút ánh hào quang. Tâm mở một phòng tập aerobic gần nhà, dù nàng không để tên tuổi mình lên, nhưng tin lành đồn xa, không bao lâu đã có rất nhiều học viên tham gia.

– Cộc cộc cộc…

Đột nhiên có tiếng động lạ ngay ngoài khung cửa sổ. Tâm giật mình quay lại. Nàng nhận ra Thành, đang ôm ngang thân cây sát ngoài cửa sổ của nàng. Nàng chạy ra mở cửa cho anh.

– Trời ơi… Anh làm gì vậy?

– Ha ha… Cho anh vào đi… Anh muốn nhìn em một chút thôi… – Thành cười ha hả, một chân bước qua thành cửa sổ.

Tâm nhoẻn miệng cười, đứng yên cho anh nhìn mình trong bộ áo dài đỏ thật đẹp.

– Em đẹp quá. – Anh ôm chầm lấy Tâm khẽ đặt lên môi nàng một nụ hôn.

– Người ta không cho gặp nhau trước đâu… Đã nhịn được ba ngày… Phải chờ sau khi lạy bàn thờ… Rồi sau đó… Ưm… Anh…

Đôi môi của Tâm bị anh hôn rít lấy, tiếng của nàng tắt nghẽn, chỉ biết ngã vào người anh đón nhận nụ hôn ngọt ngào quen thuộc.

– Rồi sau đó động phòng… Đúng không? Hay là… Em tạm ứng cho anh trước đi… Ba ngày rồi còn gì?

Tay anh bất ngờ kéo dây khóa sau quần của Tâm, chiếc quần trắng mỏnh mang của nàng rơi xuống đất.

– Anh… Không được… Đừng mà…

Tay Tâm cuống quít níu chiếc quần lót ren nhỏ của mình đang bị anh kéo tới đầu gối, vừa yếu ớt đẩy mặt anh đang cố rúc vào giữa hai chân mình.

– Ôi… Gần tới giờ rước dâu rồi… Ưm…

– Nhanh thôi mà…

Anh đặt nàng nằm xuống giường. Mái tóc nàng búi cao trong cái lúp đỏ, hai Tâm má nàng đỏ hồng, mắt mơ màn nhìn anh, ngực nàng phập phồng dưới lớp áo dài đỏ bó sát. Bên dưới hai cặp đùi trần trụi, thon dài trắng muốt e ấp bên dưới tà áo dài.

Thành giở tà áo lên, nhìn ít lông tơ lúng phúng che hờ hai mép âm hộ hồng hào của Tâm. Anh nhoẻn miệng cười.

– Anh thích không? – Tâm che mắt, hai má đỏ bừng lên.

– Anh thích lắm… Tự nhiên đáng yêu hơn… – Thành vục mặt vào giữa hai chân nàng.

– Ưmmmm… m Ôi… anh… đáng ghét… Sao nó ấm như vậy chứ?

Tiếng rên rỉ hòa cùng tiếng hổn hển trong phòng. Cả hai quấn vào nhau đến quên khuấy đi sự kiện bên ngoài, như thể nó chẳng liên quan gì đến mình.

– Thành ơi! Cái thằng này… Đến giờ rước dâu rồi kìa…

– Thành ơi… Cậu mà trốn… Tôi không ngại rước Tâm dùm cậu đâu…

– Chú rể trốn rồi… Chú ơi! Hi hi…

Xa xa có tiếng gọi í ới của chú Thuận, tiếng cười đùa của Phát và những đứa bạn quê của Tâm bên các mâm quả đầy vun.

Rồi tiếng bước chân dồn dập trên bậc cầu thang. Cửa phòng bật mở, Hà đưa đầu vào, thở hỗn hển, nói:

– Chị ơi… Anh Thành ảnh…

– Ưmmm… Ưm…

Hai mắt Hà trợn tròn nhìn quan cảnh trong phòng.

– Ahhh… – Hà kịp lấy tay che miệng mình lại.

Cô bé đóng sập cửa lại, hai má đỏ bừng như say rượu.

– Thằng Thành có trong đó không?

Ông Sơn và Bà Thanh đứng ngay trước mặt Hà, bốn mắt như dò xét. Hà giật mình quay phắt lại, hai tay vô tình chắn ngang cánh cửa, lúng túng trả lời:

– Dạ… Không… Không có ai hết…

– Cái gì? Sao không có ai hết? Con Tâm đâu? – Ông Sơn, Bà Thanh đồng loạt hét lên.

– Dạ… Ý con là… Ý con là…

— Hết —

Tác giả: 69 deluxe

Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website truyen3x.xyz, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.
Chương trước Chương tiếp
Loading...