Ô cửa kính
Chương 10
Cạch…
Khiêm dựa mông vào thành bàn làm việc. Khóe miệng nở nụ cười khinh khỉnh quen thuộc khi người mà gã khao khát xuất hiện nơi cửa phòng. Gã đã chờ nàng nãy giờ.
San đã lưỡng lự rất nhiều khi bước vào phòng gã. Nàng không muốn nhưng thật sự không thể tránh được. Giờ nàng đã là phó phòng, trong bộ phận mình, nàng trên hết mọi người, chỉ dưới có một mình gã. Công việc của nàng giờ đây trực thuộc trực tiếp vào gã. Nàng… sẽ còn tiếp xúc với gã dài dài.
– E hèm… em vào đây…
Thấy San vẫn mím môi đứng cứng ngắc tại cửa phòng. Khiêm mất kiên nhẫn phải lên tiếng trước. Gã đang bật chế độ nghiêm túc. Gã luôn như vậy, làm việc ra làm việc, còn tính háo dục thì để sau. Nhưng gã cũng muốn giải quyết nhanh chóng việc công để còn…
… vào chuyện tư.
San sãi những bước chân ngập ngừng về phía gã. Nàng chỉ muốn bàn công chuyện, dĩ nhiên, nhưng sao lúc này đầu óc trống rỗng hoàn toàn, khác hẳn với một San đầy tự tin trong phòng họp khi nãy. Hai chân San nhích từng chút một như thử thách lòng kiên nhẫn của gã. Hang thiên thai đã được nàng rửa sạch sẽ thơm tho, nhưng đáy quần lót vẫn rin rít một vệt thẫm màu.
– Từ mai em sẽ được chị Dung bàn giao lại công việc Phó phòng của chị ấy! Còn Dung sẽ được điều chuyển lên Tổng công ty…
Giọng Khiêm sang sảng vang vọng cả căn phòng của gã. Đúng như gã nghĩ, chỉ cần đề cập đến công việc tự khắc San sẽ buông lỏng chút đề phòng. Những bước chân của nàng nhanh gọn hơn. Gã cười khẩy trong miệng. Công ra công, tư ra tư. Mười lăm phút sau đó, cuộc nói chuyện của cả hai đều là về công việc.
– Vậy… em về phòng làm việc đây…
San đứng lên dứt khoát sau khi việc bàn bạc hoàn tất. Nàng dĩ nhiên muốn thoát khỏi căn phòng này càng nhanh càng tốt. Nhưng nàng không thể lường trước được rằng, những việc sắp tới đây có thể sẽ thay đổi cuộc đời nàng mãi mãi.
– Khoan đã… Anh còn chuyện muốn nói…
Khiêm lên tiếng khi San vừa mới dợm bước về phía cửa. Công việc đã bàn xong, giờ là lúc gã chinh phạt con mồi của mình. Nàng quay lại nhìn gã, đôi chân mày nhíu lại đề phòng. Gã hí hửng từ từ đứng dậy phớt lờ ánh mắt nheo lại khó chịu của San.
– Em biết đấy! Có được vị trí này đều do sự cất nhắc không nhỏ của anh…
Khiêm vừa nói vừa chậm rãi bước tới. San hít một hơi thật sâu khi gã lướt qua mình, cảm nhận rõ sự nguy hiểm trong từng chữ gã thốt ra. Không hiểu sao âm hộ nàng nhíu lại một cái đầy bức rức. Giọng nói của gã vang vọng sau lưng nàng.
– Chắc anh cũng phải nhận lại được một chút đáp lễ chứ nhỉ!
Tách…
Tim San ngưng đập một nhịp. Không cần quay đầu lại nàng cũng nhận ra. Đó là tiếng chốt cửa. Bàn tay cầm xấp hồ sơ của nàng ướt loe mồ hôi từ lúc nào. Nàng hiểu ẩn ý của Khiêm. Gã đang cố gợi nhắc cho nàng ham muốn của bản thân. Nhưng dĩ nhiên, nàng không thể đáp ứng được. Nàng là người phụ nữ đã có chồng. Nàng cũng không phải kiểu phụ nữ lẳng lơ. Dù nàng cũng trải qua vài ba mối tình trước khi cưới, chồng nàng cũng không phải người đầu tiên mà nàng trao thân.
– Em biết! Cảm ơn sự đề bạt của anh. Ngày mai món quà đền đáp sẽ được đặt trên bàn của anh…
San mím môi trả lời, cố gắng diễn đạt ẩn ý của Khiêm theo một hướng khác. Nàng thấy mái tóc sau lưng mình khẽ động đậy. Hơi thở gã không biết tự lúc nào phả sát gáy làm nàng nổi cả gai ốc. Khiêm cuộn tròn một dãy tóc của San vào ngón trỏ rồi đưa lên mũi hít hà. Gã biết nàng đang cố lảng tránh. Nhưng gã đâu dễ để nàng làm điều đó.
– Em biết anh muốn gì mà… món quà anh muốn duy nhất… là em…
Khiêm vào thẳng vấn đề. Gã không muốn quanh co vòng vo nữa. Gã vẫn ngửi tóc nàng. Mùi hương thanh nhẹ của dầu gội len lỏi vào tâm trí nhưng lại đánh thức giống đực giữa háng gã, khiến nó cục cựa nhẹ trong đũng quần. Gã chờ đợi phản ứng của nàng. Và không ngoài dự đoán, bàn tay hư hỏng bị nàng hất mạnh ra khỏi mái tóc.
– Đừng hòng… chuyện lần trước tôi còn chưa truy cứu đấy…
San quay lại, ánh mắt nhìn thẳng vào Khiêm đầy cương nghị. Gã nhếch nụ cười nửa miệng như mọi khi, không hề nao núng trước cơn giận dữ tỏa ra từ gương mặt xinh xắn kia. Thái độ này gã đâu còn lạ lẫm gì. Gần như những cuộc chinh phạt trước của gã, mục tiêu nào cũng có chung một phản ứng như thế này. Cũng phải thôi, gu của gã mà ngoài “nảy nở, gợi đòn” còn là “có chồng, có học thức, có niềm kiêu hãnh về bản thân”.
– Đừng làm vậy… không có lợi gì cho em đâu…
San hiểu. Nàng chỉ vừa đạt được một chút thành tựu trong sự nghiệp mà phần lớn đều nhờ vào sự cất nhắc của Khiêm.
San biết. Gã chỉ muốn chiếm đoạt nàng. Gã ham muốn nàng. Gã thèm khát cái lỗ thiên thai giữa hai chân nàng.
Điều đó đã được gã thể hiện từ lâu lắm rồi. Vì thế San luôn luôn tránh tiếp xúc quá gần với gã. Chỉ là một tuần vừa qua, việc được có cơ hội nắm lấy chức vụ cao hơn khiến nàng hào hứng, phấn khích buông lơi đề phòng để cho gã có cơ hội được nước lấn tới. Giờ đây trở mặt với gã thì tương lai sáng lạng mà nàng mường tượng sắp tới có thể tan biến mãi mãi.
Những lần trao đổi thể xác để được lợi ích trong công việc, nơi văn phòng không thiếu. Những cuộc ngoại tình thỏa mãn ham muốn sau bao ngày làm việc chung đụng, trong giới dân công sở cũng không ít. San không lạ gì những chuyện như thế. Nàng chỉ tự tin vào trình độ và năng lực bản thân để không phải bao giờ rơi vào hoàn cảnh tương tự.
Tình cảnh và diễn biến những ngày vừa qua hình như có gì đó vô hình đang dẫn dắt ham muốn của San. Gương mặt đáng ghét, nụ cười dâm tà, những lời gợi ý trơ trẽn đê tiện tấn công liên tiếp vào tâm trí như thử thách bản năng sâu thẩm trong nàng. Những đụng chạm da thịt, những mơn trớn kích thích lén lút hồi hộp trong chuyến công tác. Hình ảnh lẩn khuất sau lưng chồng khi anh hì hục trên người nàng. Tất cả tự nhiên hiện rõ về tại văn phòng gã.
Bất giác San thấy hạ thể bứt rứt, hai chân vô tình khép chặt, hai mép âm hộ miết sát vào nhau, ươn ướt. Nàng hơi bối rối với bản thân mình. Hình như có điều gì đó không đúng đang len lỏi sâu trong tâm trí nàng…
… hay là…
– Hề hề… đúng rồi… chỉ là chúng ta đều đạt thứ mình mong muốn… em đâu thiệt thòi gì đâu…
Khiêm cười hềnh hệch sấn tới khi nhận ra sự do dự của con mồi trước mắt. Gã chắc mẩm San đang dao động. Những cố gắng kích tình nàng trong căn phòng ở Đà Lạt không ít thì nhiều đều để lại ấn tượng sâu sắc trong nàng. Gã vòng tay tới, vịnh lấy bờ mông căng mẩy sau lớp váy công sở kéo rịt về phía mình, xoa nắn không kiêng dè. Hạ bộ ưỡn ra, cố ấn khúc thịt cộm lên giữa háng vào bắp vế San, tròn lẳn mát rượi… chắc nịch…
Không…
Tâm trí San thét lên. Nàng đẩy mạnh Khiêm ra khi cái khúc thịt cứng ngắc kia đang cố cạ vào giữa hai bắp chân mình. Mắt long lên nhìn thẳng vào gã. Tập hồ sơ ép sát bộ ngực no tròn đầy phòng thủ. Nhịp tim đập loạn xạ, cơ thể nàng run bần bật. Không biết là do giận dữ hay là vì những đấu tranh thầm kín trong cơ thể. Nhưng nàng đã có quyết tâm của mình.
– Đừng hòng làm những trò bẩn thỉu đó với tôi thêm lần nào… Quà đáp lễ ngày mai sẽ có sẵn trên bàn anh… Nhưng chắc chắn không phải tôi… Nếu anh không hài lòng thì tùy anh xử trí công việc tôi sao cũng được…
San gằn từng chữ rõ ràng rành mạch vào tai gã. Nàng không để tư cách và phẩm hạnh của mình bị điều khiển, đùa giỡn như vậy được. Nàng không phải người phụ nữ dễ dãi có thể lên giường với bất kỳ ai, đặc biệt là sau khi đã có chồng. Nàng sẽ không dâng hiến cơ thể của mình để đổi lấy con đường thăng tiến phía trước. Nàng sẽ không phản bội chồng. Nàng sẽ không để gã toại nguyện. Bất quá lại làm một nhân viên văn phòng bình thường hoặc tệ hơn là nghỉ việc…
… Nàng chấp nhận…
Khiêm nhếch mép cười khi San lướt qua mình. Gã nhấc điện thoại nhấn nhanh tin nhắn đã được chuẩn bị sẵn. Sự phản đối của nàng, dĩ nhiên, gã đã tiên liệu trước. Giờ là lúc gã dùng con bài tẩy của mình.
Một lần nữa San lại dừng bước ngay cửa văn phòng Khiêm. Nàng nhìn nắm khóa cửa tròn quả nhiên đã bị gã bấm chốt khóa. Chưa kịp đưa tay vặn mở thì chiếc điện thoại vắt bên hông gấu váy rung nhẹ. Khựng lại một khắc, nàng mím môi quyết rời đi. Tin nhắn có thể đọc sau cũng được. Nàng phải thoát khỏi căn phòng này ngay tức khắc.
– Em nên xem tin nhắn… kẻo khi bước ra khỏi phòng anh, lại hối hận…
Khiêm, một lần nữa, ngăn nàng rời khỏi. San, một lần nữa, quay lưng lại, ánh mắt nhìn gã đầy dò xét. Vẫn điệu bộ nhếch mép quen thuộc, bàn tay gã đắc ý lắc lư chiếc điện thoại của mình. Linh cảm có điều gì đó không lành, nàng run run rút điện thoại. Trên màn hình là dòng chữ tin nhắn hình ảnh được gửi từ tài khoản của gã. Nàng mở nó lên, tìm dập thình thịch khi thanh tải ảnh đang đầy dần.
– Cái…
San đưa tay bịt miệng ngăn kịp tiếng than thảng thốt của chính mình. Hình ảnh hiện ra trên điện thoại làm toàn thân nàng run rẩy. Là hôm đó, là đêm cuối cùng trong chuyến công tác Đà Lạt.
Đêm đó, Khiêm đã chụp được một loạt tấm hình trong căn phòng tắm dưới tầng trệt căn biệt thự. Và tấm hình gã gửi cho San, là tấm đắt giá nhất để sử dụng làm con bài tẩy. Vầng trán nàng lấm tấm mồ hôi. Khoảnh khắc chú Tùng ôm trọn thân thể lõa lồ của nàng được gã lưu lại rất rõ nét.
Trong bức ảnh, chiếc khăn tắm chú phủ vội lên người nàng chưa được kéo lại ngay ngắn. Hai bầu ngực nảy nở vun cao, lấp ló giữa bắp vế. Đôi chân tròn lẳn dạng rộng hướng thẳng hạ thể về phía người chụp ngoài cửa. Bàn tay chú Tùng lòn xuống đùi để đỡ San dậy, theo góc độ bức ảnh lại dường như đang thọt hẳn vào trong cõi thiên thai giữa háng nàng.
Nhưng điều đáng nói, trong tấm hình, những chỗ cần che lại không được che, còn nơi không cần thiết lại bị chiếc khăn tắm tai quái kia che mất. Một vạt lớn của chiếc khăn vắt ngang hông chú Tùng phú kín cả cái quần, nên trông như thể chú đang ở truồng. Gương mặt San trong lúc lúng túng hướng vào trong hạ bộ chú. Khuôn miệng nhăn nhó lẩn khuất giữa khe ngực săn cứng. Gò má đỏ hồng dính bệt những lọn tóc ướt. Cơn sướng, cơn đau cùng lúc làm đôi chân mày nhướn lên, mắt lim dim như đang đê mê khoái lạc.
– Anh…
Nàng thảng thốt nhìn Khiêm. Gã nhét điện thoại vào lại túi quần, nhún vai đầy đắc ý. Con bài tẩy vô tình gã sở hữu được đang phát huy tác dụng. Gã không cần nói nhiều thêm nữa. Ý tứ gã đã thể hiện đầy đủ trong hình ảnh được gửi tới nàng. Tấm ảnh đó, chắc chắn, không thể được lan truyền ra bất cứ nơi nào. Tấm ảnh đó, chắc chắn, chỉ có thể mỗi mình gã và nàng được biết. Tấm ảnh đó, tình ngay lý gian, nhìn vào ai cũng sẽ nghĩ San đang thỏa mãn chú Tùng bằng miệng trong khi nàng cho phép bàn tay chú chăm sóc vưu vật thầm kín của mình.
– Em cứ xóa… nếu muốn… hề hề…
Khiêm cười hềnh hệch khi San nghiến răng xóa đi tấm ảnh trong điện thoại. Tay gã vỗ nhè nhẹ vào túi quần. Ngụ ý rất rõ ràng. Gã vẫn sở hữu tấm ảnh đó. Gã tiến tới chầm chậm. Tay từ từ mở khóa dây nịt.
– Anh… Anh muốn gì…
– Em biết mà… hề hề…
San nép sát lưng vào cửa phòng. Tim nàng muốn nhảy xổ ra khỏi lồng ngực. Chưa biết phản ứng sao, chỉ run rẩy phát ra được câu:
– Đê tiện…
… Bạn đang đọc truyện Ô cửa kính tại nguồn: http://truyen3x.xyz/o-cua-kinh/
Diệu rời môi Hiên ra. Dãy nước miếng nối giữa hai khuôn miệng đứt phựt.
Bóng râm của thành lan can sân thượng che mát cho tâm hồn cả hai. Toàn thân Diệu tựa sát vào Hiên vô lực. Đôi mắt long lanh soi tỏ khuôn mặt anh. Khuôn mặt hiền diệu, ân cần. Dư vị ngọt ngào của nụ hôn vẫn còn vương vấn nơi khóe môi.
– Anh… sao tốt với em quá vậy…
– Có những điều em hiểu mà…
Hiên run run trả lời câu hỏi của Diệu. Tim đập loạn xạ trong lồng ngực. Có rất nhiều điều anh muốn tỏ bày cùng nàng, nhưng vốn chữ ít ỏi của dân công nghệ thông tin làm sao có thể diễn đạt rành mạch được. Vả lại hoàn cảnh của cả hai, không dễ gì để nói thấu, dốc cạn lòng. Người có chồng, người có vợ, làm sao có thể nói những lời ong bướm như những cặp đôi đang tìm hiểu nhau.
Diệu hiểu. Nàng cũng không cần anh trả lời thẳng. Giây phút này nàng thấy bình yên vô cùng. Những đau đớn, mệt mỏi, về thể xác lẫn tinh thần những ngày vừa qua dần được xoa dịu. Dụi đầu vào ngực anh, nghe âm thanh từ tim anh hò reo trong đó như một bản nhạc du dương sưởi ấm cõi lòng nàng.
Thế giới bây giờ… hình như chỉ còn lại hai người tồn tại…
Hiên dựa lưng sát lan can. Tâm hồn anh hân hoan, vui sướng. Bàn tay đang xoa mái tóc của Diệu được nàng nắm lấy áp vào má mình. Những ngón tay chạm nhẹ vào vết bầm không còn làm nàng đau nhói nữa. Diệu lí nhí trong cảm xúc:
– Ước gì được mãi như này anh nhỉ…
– Đừng lo! Từ nay, lúc nào em cần, anh cũng sẽ ở bên…
Diệu ngẩng lên nhìn Hiên mỉm cười. Nụ cười mà nàng đã đánh mất cả tuần nay. Câu trả lời của anh làm tim nàng ấm áp. Tình yêu ư… Chắc chưa phải. Chỉ là cảm giác tràn ngập yêu thương này là chắc chắn. Nàng lại chồm lên hôn anh. Hiên bất ngờ nên mất đà ngã xuống thềm sân thượng. Anh đáp trả. Hai đôi môi hút chặt vào nhau. Nụ hôn này không còn ngọt ngào như lúc nãy. Nó mãnh liệt. Nó hoang đàng. Nó đầy nhục cảm.
Lưỡi Diệu thọc sâu khua khoắn trong khoang họng Hiên. Nàng cũng không hiểu sao mình lại chủ động đến vậy. Chỉ biết là, người đàn ông này…
… Xứng đáng…
Nằm trên thềm sân thượng. Cái nong nóng của những viên gạch không làm Hiên khó chịu vì anh đang được hưởng những dư vị êm ái nhất cuộc đời mình. Người anh thương hình như…
… đang thương anh…
Tay Hiên trượt dần xuống vòng eo thon thả, chạm phải làn da thịt mịn màng lộ ra một chút ở nơi đó. Dĩ nhiên phản ứng sinh lý sẽ xảy ra. Giữa háng anh từ từ cộm lên một khối u. Nó vô tình bị một bên đùi của Diệu chèn ép. Nàng khúc khích cười trong nụ hôn khi cảm nhận được cái vật nam tính ấy. Chính nàng cũng không hiểu, tại sao hôm nay mình lại mạnh dạn như thế này. Nàng đã thương anh rồi hay là nàng đang muốn trả thù những uất ức bản thân đang gánh chịu.
– Em sẽ giúp anh cái điều mà hôm trước mình chưa hoàn thành nhé…
Diệu thỏ thẻ nào tai Hiên. Nàng nhìn anh cười tinh nghịch. Bàn tay thon nhỏ lén lút lòn xuống xoa nắn khối u nam tính của anh. Trước gương mặt xinh đẹp của Diệu, anh cảm thấy mình không còn lý do gì để từ chối như đêm hôm ấy. Anh im lặng như một sự đồng ý khi nàng từ từ trườn xuống hạ bộ mình. Khóa quần anh nhúc nhích…
– Ây…
Hiên thở hắt ra khi một hai ngón tay Diệu thọc vào khóa kéo lần mò dương cụ mình. Miệng Diệu đang hôn nó qua hai lớp vải quần. Mùi hăng hắc thoang thoảng tỏa ra ngay đầu mũi nàng. Lòng bàn tay nàng xoa nắn nhẹ nhàng bên ngoài, trong khi hai ngón trỏ và giữa chui vào khiêu khích bên trong.
– Hừ… hừ…
Hiên ngẩng lên thở gấp. Hình ảnh người anh thương đang gục đầu trên hạ bộ mình khiến anh phấn khích. Mông anh vô thức hẩy lên, ép chặt khối u trong quần vào miệng nàng. Diệu vẫn nhẹ nhàng đặt nụ hôn dọc theo đũng quần cồm cộm vật hình trụ. Tay còn lại nàng nhẹ nhàng tháo dây nịt trên hông anh. Một tay nên hơi khó khăn. Hiên không chờ đợi lâu được. Anh tự mình bung xổ vạt áo. Bụng anh nhấp nhô mạnh theo hơi thở gấp gáp. Chiếc thắt lưng cứng đầu bị đôi bàn tay anh khuất phục dễ dàng.
Bực.
Mép quần lót của Hiên căng ra hết cỡ, tuột xuống giữa thân dương vật. Cái đầu tù rùng mình ri rỉ nước khi làn gió chiều phơn phớt lượn quanh. Diệu gối đầu sang một bên đùi anh. Nàng quan sát thật kỹ cái khúc thịt mà mình từng thấy cách đây mấy hôm. Nốt ruồi vẫn còn đó, dường như chu vi hơi to hơn hôm bữa. Nàng cũng không nhớ chắc nữa.
Hiên rùng mình một cái khi móng tay nàng lướt nhẹ theo chiều dọc dương vật. Khúc thịt cứng ngắc ép sát vào bụng anh do một nửa thân dưới của nó còn bị chèn chặt trong quần lót. Lỗ tiểu anh nhiễu ra vài giọt tinh dịch nhợt nhạt xuống đám lông xoăn tít.
Móng tay Diệu nhẹ nhàng móc lấy mép quần lót kéo xuống. Hai hòn bi dưới gốc dương vật được giải phóng đong đưa trước mắt nàng. Chúng bè sang hai bên, cạ vào những chiếc răng của khóa quần, làm anh cảm thấy đau tức. Hiên đạp chân tới trước một chút. Chiếc quần tây trượt xuống, một nửa mông anh chạm phải sàn gạch nóng hổi.
– Hự…
Dương vật được giải thoát do cử động của Hiên làm chiếc quần lót bị cuốn xuống theo. Diệu chụp lấy khúc thịt nóng hổi ấy, vuốt nhẹ. Hiên hít hà cảm nhận bàn tay dịu dàng của nàng đang tuốt lên tuốt xuống. Diệu nhướn mặt lên nhìn anh đang lim dim tận hưởng. Chùm lông xoăn ở gốc dương vật cạ vào cằm nàng nhột nhạt kích thích.
– Hây da…
Hiên xoa tóc Diệu, thở gấp khi nàng liếm lấy một bên hòn bi. Vùng da ở đó săn cứng ngay lập tức trên đầu lưỡi nàng. Tay nàng vẫn miệt mài lên xuống. Dương vật anh nóng bừng vì ma sát.
Trong cơn sung sướng, Hiên vô thức đẩy đầu Diệu sát vào thêm hạ bộ mình. Nàng hiểu ý, ngẩng đầu lên cười hiền từ với anh. Mắt chạm mắt. Diệu vẫn nhìn thẳng Hiên, đầu từ từ hạ xuống. Khúc thịt anh nhanh chóng được phủ phục vào nơi ẩm ướt. Bên trong đó có một thứ mềm mại ma quái xoáy nhẹ lỗ tiểu rồi cuốn xoắn lấy toàn thân dương vật.
– Em… hơ…
Diệu bó bờ môi mình lại, rồi từ từ kéo đầu mình lên. Môi nàng miết lấy toàn bộ thân dương vật Hiên từ gốc cho đến gần đầu tù. Rồi nàng lại gục xuống. Cứ thế từ tốn, nhẹ nhàng. Nàng mút, nàng bú lấy khúc thịt cứng ngắc của anh. Tất cả khoái cảm toàn thân Hiên dần tụ lại giữa háng. Hai hòn bi săn lại tưng tức trong bàn tay Diệu. Hiên thở gấp, hít hà sung sướng.
– Hừ… hừ…
Chóp chép…
Thời gian như lắng đọng lại trên khu sân thượng văn phòng. Cả không gian yên ắng ấy chỉ có hai âm thanh. Tiếng hít hà của Hiên. Tiếng nhóp nhép phát ra từ miệng Diệu.
Dương vật Hiên ướt đẫm nước miếng nàng. Miệng Diệu nếm đầy vị hăng hắc đặc trưng của tinh dịch. Lỗ tiểu cứ rỉ nước bao nhiêu, nàng cuốn xoắn nuốt lấy bấy nhiêu. Đôi lần nàng kéo ngược khúc thịt cứng ngắc lên trên bụng anh, tay vuốt lấy vuốt để. Hai hòn bi cứ luân phiên nằm trọn trong họng nàng, khiến Hiên cứ uốn éo mông vì cơn sướng thốn truyền lên. Nàng cần mẫn bú liếm toàn bộ da thịt nơi hạ thể anh từng chút một. Có cảm tưởng như, sự hoang đàng này, nàng chưa từng trải qua với chồng mình.
– Hư… em ơi… anh…
Đây là lần thứ hai Diệu nếm lấy hương vị của Hiên. Dĩ nhiên nó khác của chồng nàng, nhưng giờ đã trở nên quen thuộc lạ thường. Nhục dục, cảm xúc, hôm nay tràn ngập trong tâm trí Diệu. Nó tác động đến cử chỉ, thao tác của môi và lưỡi. Nàng cần mẫn chăm sóc khúc thịt của Hiên bằng miệng. Thấm đẫm nó bởi tình và dục. Hạ thể Hiên ướt nhem nước miếng nàng, nhiễu nhão hết vào đáy quần lót.
– Hừ hừ… em chậm thôi… Anh… anh ra mất…
Toàn bộ sự kích thích đó làm Hiên cảm thấy mình nhanh chóng đạt đỉnh khoái cảm. Dương vật anh cứng nóng hơn bao giờ hết. Hai hòn bi co giật sẵn sàng cho cuộc giải phóng một số lượng lớn tinh binh. Nhưng Hiên cố kìm nén, anh báo hiệu cho Diệu. Anh sợ… anh sợ người anh thương phật ý khi anh xuất hết những thống khoái vào miệng nàng. Anh không muốn làm điều đó nếu nàng chưa cho phép. Anh không muốn ép buộc nàng bất cứ thứ gì nếu như nàng chưa hề sẵn sàng. Vì…
… Anh thương nàng…
– Ưm… ưm…
Diệu rên rỉ trong cuống họng bị chèn chặt bởi cây gậy thép của Hiên. Nàng đã nghe thấy lời cảnh báo của anh. Nhưng nàng mặc kệ. Nàng muốn anh hôm nay được thỏa mãn hết sức có thể. Người đàn ông này đã vì nàng mà lo lắng cả tuần vừa qua. Người đàn ông này…
… xứng đáng… được nàng chiều chuộng…
– Hừ… hừ…
Hiên gầm gừ ngẩng đầu dậy. Anh bắt gặp ngay ánh mắt long lanh đang quan sát mình. Môi Diệu đang chúm lại ngay cái đầu tù bầm tím hết mức. Lưỡi nàng đánh qua đánh lại lỗ tiểu làm anh rụng rời cả hạ thể. Các ngón chân anh gồng cứng cong quắp trong đôi giày tây. Đôi giày căng phồng, cảm tưởng như có thể đứt phựt bất cứ lúc nào. Bụng anh nhấp nhô gấp gáp trong khi bàn tay thon nhỏ của nàng vuốt dọc theo thân dương vật không ngừng nghỉ.
Hiên nhìn thẳng vào mắt nàng như muốn hỏi nàng có chắc không. Diệu không né tránh ánh mắt của anh như một câu trả lời xác nhận. Ánh mắt nàng long lanh ươn ướn. Đôi gò má nàng hóp lại hút mạnh trong khi lưỡi và tay hoạt động hết tần suất. Nét xinh đẹp dịu dàng trên gương mặt Diệu nay lại phảng phất đỏ hồng thêm phần gợi tình làm Hiên không còn kiềm chế nổi. Anh gầm gừ báo hiệu cụt ngủn:
– Anh ra… grư…
Diệu gật đầu với anh khuyến khích. Động tác ấy vô tình đưa dương vật Hiên vào sâu trong họng nàng. Nàng đã cho phép, Hiên không còn lý do gì để trì hoãn. Anh ngửa mặt lên trời, hít mạnh không khí vào lồng ngực… anh…
… phun tràn…
Hai hòn bi co bóp mạnh mẽ. Hàng triệu tinh binh trực chờ đồng loạt xông pha qua ống dẫn tinh. Tinh dịch nhơn nhớt cuộn trào theo, gia tăng tốc độ xuất quân. Lỗ tiểu Hiên phun tràn chất đàn ông của mình vào sâu trong họng nàng.
Nhiều… nhiều quá…
Diệu nghĩ trong đầu. Tay và lưỡi nàng đã ngưng kích thích Hiên. Nàng muốn anh tự do phóng xuất tinh hoa thỏa mãn của bản thân. Thời gian lắng đọng này nàng dùng để cảm nhận cái vị mằn mặn ngai ngái đang dần phủ đầy trong họng. Vài đợt đầu phun mạnh mẽ, sau đó là những rỉ rả êm dịu. Tay nàng ôm trọn hai hòn bi Hiên, cảm giác được sự co giật sung sướng nơi đó. Một vài giọt tinh dịch tràn khỏi khóe miệng nàng, nhiễu nhão xuống gốc dương vật.
Hiên bật ngửa thở dốc sau cơn thống khoái. Mắt anh nhắm nghiền, lồng ngực phập phồng liên tục như vừa tham gia một cuộc thi chạy nước bền. Bên dưới hạ thể những giọt tinh cuối cùng đang được bàn tay Diệu vắt kiệt. Một giọt cứng đầu đang được tay nàng vuốt ngược ra khỏi ống dẫn, ấm ức trào ra khỏi đầu tù. Hiên bậm răng cắn môi mình. Cơn đau nhói cho anh biết…
… Mình đang không nằm mơ…
… Bạn đang đọc truyện Ô cửa kính tại nguồn: http://truyen3x.xyz/o-cua-kinh/
– Đừng hòng…
San gằn giọng, nghiêng đầu sang một bên tránh cái đầu tù to bè của Khiêm đang chĩa thẳng vào mặt mình. Lúc nãy, lợi dụng San còn đang bối rối chưa biết xử trí ra sao, gã đã ghì vai nàng xuống. Một chút kháng cự muộn màng khi chân trụ đã mất trọng tâm, nàng vô lực té oành ngay tại cửa phòng. Đầu nàng vừa tầm hạ bộ gã. Khi đó nàng mới nhận ra, không biết tự lúc nào, quần trong lẫn quần ngoài đã mắc xuống tận đầu gối gã.
– Hề hề… đến nước này rồi… em đừng từ chối nữa… hai ta sẽ đều được cái mình muốn…
Khiêm đê tiện cười. Chiều dài dương vật gã trượt ngang hai khóe môi mím chặt của San. Nàng lắc đầu né tránh. Hễ nàng quay sang bên nào thì gã lại đưa khúc thịt đáng ghét sang bên đó. Giằng co một hồi, San thấy tóc bên hai mang tai ươn ướt. Là mồ hôi của nàng… hay là chất nhầy của gã. Nàng rùng mình khi nghĩ đến đáp án.
– Đừng… đừng mà…
Mông San tê rần trên sàn phòng của Khiêm. Đôi chân khép chặt trong chiếc váy công sở, ma sát vào nhau theo từng động tác phản kháng. Âm hộ nàng cọ vào vải quần lót, dù muốn dù không, cũng đã có một chút phản ứng sinh lý.
– Bức hình đó… chắc là em không muốn người nào khác xem đâu nhỉ…
Khiêm hơi mất kiên nhẫn. Gã lại đem tấm hình mình chụp được uy hiếp San. Tâm trí nàng bị đánh động một lần nữa. Trong một thoáng chốc, đầu nàng đã thôi lắc lư né tránh. Gã đắc ý hẩy dương vật mình lên gương mặt nàng. Bờ môi trên của San vảnh lên do khúc thịt cứng ngắc kia miết nhẹ, để lộ hai chiếc răng cửa trắng tinh. Thân dương vật gã gác lên mũi nàng cảm nhận được hơi thở nóng hổi nơi đó. Hai bìu ngọc đung đưa dưới cằm San nhột nhạt. Một giọt nhầy nhiễu ra từ lỗ tiểu xuống trán nàng rồi lăn nhẹ vào khóe mắt nhắm nghiền.
– Nào nào… ngoan nào… thoải mái đi em… mở miệng ra đi…
Khiêm nhỏ nhẹ vừa như trấn an, vừa như cảnh báo. Gã phấn khích vì mục tiêu của mình sắp đạt thành. Gã lùi mông ra sau rồi lại hẩy hông mình, dương vật lúc nào thôi gác lên mặt San. Cái đầu tù khẽ tách môi nàng, chạm phải hàm răng nghiến chặt. Nàng hé mắt nhìn gương mặt gã đáng ghét kia…
… Nàng đã đưa ra quyết định của mình…