Quỳnh
Chương 18
Quỳnh ngày trước và Quỳnh bây giờ khác nhau nhiều lắm, không ngây thơ mà thành con đàn bà từng trải. Thân thể Quỳnh cũng đầy đặn hơn, bầu vú căng tròn núng nính hơn, phần tự lớn và phần nhão ra do cả ba lẫn anh Tiến và anh Long nhào nặn. Cho nên cái đầu ti bé nhòn nhọn vồng cao lên trong lần áo mỏng làm ba rạo rực, nhất là cái mu thấp thoảng nổi lên dưới váy bởi Quỳnh chủ động không mặc quần lót.
Người đàn ông trong ba thèm muốn dữ dội, lại sẵn có chút hơi men nữa. Bốn tháng chưa một lần được làm lại chuyện đó, ba thèm khát cái cảm giác trong cái khe hẹp của Quỳnh. Ba chủ động cởi quần áo người ba cao lớn lực lưỡng, Quỳnh nhào đến cầm chim ba mút luôn. Nhưng ba đã kích thích thèm muốn lâu ngày rồi, ba đè Quỳnh ra cầm cái chim to tướng nóng rực ấn vào. Bướm Quỳnh chưa kích thích lắm khá khô khan, ba ấn rát rạt Quỳnh nhăn nhó bảo:
– Từ… từ… ba… á… á… ui… rát con!
Cong người nhìn xuống bướm chim ba đã nằm trọn bên trong rồi, của Quỳnh căng đét ra… ba thúc luôn vội vàng. Rát quá! Ba hư thật, vội thế, chả kịp cho Quỳnh thích cơ, nhưng nghĩ chắc ba thèm chịch Quỳnh lâu rồi. Tự nhiên thấy hạnh phúc, thế là rỉ nước ra của ba chạy ra vào trơn tru hơn. Ba thở hồng hồng hộc dập hết sức vào Quỳnh, có vẻ bao nhiêu kìm hãm lâu ngày muốn xả ra bằng hết.
Căn phòng vang vọng lên tiếng “… bạch… bạch… bạch… ” “… nhóp… nhép… nhóp… nhép… “, hòa lẫn tiếng rên gấp của Quỳnh tiếng ba thở phì phò. Điệu nhạc hoan ái cuồng loạn nó đê mê vũ bão gấp cả trăm lần, cũng tại cái giường này Quỳnh lúc thì anh Tiến lúc anh Long làm tình. Do Quỳnh khéo toan tính nên hai người chưa một lần đụng độ, chỉ tới khi mê mẩn bên ba mới khiến anh Tiến và anh Long gặp nhau. Nhưng ba vẫn là số một với Quỳnh, cho nên hôm nay Quỳnh sướng lắm. Oằn người quắp chặt lấy ba, Quỳnh rên líu cả lưỡi, lạc cả giọng khi ba ấn phầm phập vào trong Quỳnh.
Mấy tháng trước kia sau lần ba phá trinh, và anh Long cũng cho vào trong. Nhưng may mắn Quỳnh không có thai, và các lần sau này thì Quỳnh đã biết dùng thuốc tránh thai rồi. Nhưng hôm nay Quỳnh lại nảy sinh ý nghĩ cuồng loạn, Quỳnh muốn chửa với ba cơ, muốn đẻ con, vì thế hổn hển ôm ba nói ngắt quãng:
– Ui úi… ba ơi! Mạnh nữa đi… Con yêu ba… chơi Quỳnh mạnh vào… Quỳnh thích lắm… ư… ư… Quỳnh muốn chửa với ba… ba làm Quỳnh có con đi… Ui… ui… ư… ư…
Không ngờ câu nói kích động ba vô cùng, ba phấn khích lắm gác chân Quỳnh lên vai. Làm Quỳnh bị co người lại mà thúc như vũ bão, cả cái giường cùng cơ thể nhỏ bé của Quỳnh run lên bần bật. Ba mỏi rút chim ra thì Quỳnh trèo lên trên ngồi xổm dập xuống cực mạnh, những tiếng “… bạch… bạch…” rất mạnh vang lên…
Ở dưới nhìn lên ba thấy mặt Quỳnh hồng rực, bầu vú tròn trắng nẩy tưng tưng. Quỳnh thích lắm nhìn xuống ba thi thoảng cố cười, rồi lại rên lên hừ hự vì chim ba dội ngược thúc mạnh vào. Ba thích lắm, rồi Quỳnh đang nhấp bị kéo ghì xuống, vòng tay rắn chắc của ba ôm chặt. Vú Quỳnh dán chặt vào ngực ba tim đập thình thịch, bên dưới chim ba giật lên từng hồi tinh trùng xối xả chảy ngược vào. Quỳnh ghé tai ba thì thào:
– Con thích quá ba ơi! Ba à Quỳnh chửa với ba nhé… nhất định thế… Quỳnh muốn sinh con với ba!
Ba cứ để im chim trong Quỳnh cả hai ôm nhau thế ngủ, tinh trùng vẫn đang kéo vệt theo khe bướm hồng rực của Quỳnh tràn xuống nệm. Hạnh phúc thật mong manh khi mà luân lý vẫn đang đè nặng cả hai, nhưng hiện tại hai người đang là một chìm trong ngọt ngào đáng yêu.
… Bạn đang đọc truyện Quỳnh tại nguồn: http://truyen3x.xyz/quynh-full/
Quỳnh giật mình tỉnh giấc vì tiếng gió xào xạc, nắng mai đã lung linh qua khe cửa. Vẫn nằm sấp trên người ba ngủ, chỉ có điều chim ba đã tuột ra khỏi bướm lâu rồi nó mềm xèo oặt sang bên. Quỳnh nhỏm dậy định đi đánh răng rửa mặt thì ba cũng tỉnh, ghì Quỳnh lại rõ chặt chim của ba lại dựng lên cứng nhắc chạm vào đùi. Quỳnh giãy giụa đòi ra nũng nịu bảo:
– Ba! Thả Quỳnh ra đi Quỳnh muốn đi đánh răng rửa mặt đã… thế nha!
Ba không nói gì, bế bổng Quỳnh dậy đưa vào phòng vệ sinh, nhỏ bé trong vòng tay rắn chắc của ba thấy hạnh phúc vô cùng. Vào đến nơi ba mới thả xuống, lần đầu tiên hai cha con gần gũi thế này. Ba to lớn đứng sau Quỳnh thân thể vạm vỡ, tuy là giám đốc ít thời gian nhưng trước đó ba vẫn dành thời gian chăm sóc cơ thể. Cho nên nhìn ba rất hấp dẫn và nam tính…
Bôi kem đánh răng vào bàn chải rồi quay lại đưa cốc nước và bàn chải đánh răng cho ba. Quỳnh thấy chim ba căng cứng gân guốc to tướng chĩa lên, thế là xấu hổ đỏ mặt nó hôm qua trong Quỳnh thật đê mê. Quỳnh mặt đỏ lựng quay lại đánh răng, đang đánh răng thấy chim của ba nóng rực cạ cạ vào mông của mình. Thầm nghĩ “ba hư thật đấy, tối qua Quỳnh cho rồi, sao chưa gì sáng sớm lại muốn nữa…” Nhưng vẫn cứ vịn tay vào bồn rửa, chổng cái mông nhỏ trắng xinh xắn lên cho ba dễ cho vào.
Của ba chạy sàn sạt trong bướm hơi rát rát, bướm căng lên khi chim ba ở trọn trong đó. Nhìn qua gương thấy ba to cao lừng lững đằng sau, thân thể vạm vỡ rám nắng. Ba đang áp sát thân thể nhỏ bé trắng trẻo của Quỳnh thật là tương phản. Người ba rung rung sau mỗi cú thúc và mông Quỳnh, ba vẫn đánh răng miệng sùi bọt như hàm râu trắng xóa. Ba thúc mấy cái Quỳnh thì ứa nước ra, vứt cả cái bàn đánh răng đi Quỳnh vịn hai tay vào bồn rửa cong người đẩy mạnh mông. Những cú thúc ngược liên tiếp làm chim ba đâm mạnh trong bướm hơn, rùng mình lại ra nước nữa “… nhóp… nhép… nhóp… nhép…” cái tiếng ấy đều đều vang lên. Vì bướm Quỳnh đang bóp bặt lấy chim ba, rút ra rút vào là thành tiếng ấy.
Ba cũng bỏ kem đánh răng ra hai tay ôm ngang hông Quỳnh, ba nắc như vũ bão “… phạch… phạch… phạch… ” lẫn cả tiếng Quỳnh vừa thở vừa rên. Thi thoảng Quỳnh lại “… hự… ự… ” lên vì bị thúc mạnh quá, mái tóc dài xõa xượi trên tấm lưng trần mịn màng.
Quỳnh hơi mệt cả bị chơi mạnh thốn quá, tức hết cả bụng vì nhưng cú dập. Quỳnh giãy ra xoay ngược trở lại, nhìn thấy chim ba vẫn dựng cứng lên bóng nhẫy nước nhờn của Quỳnh. Quỳnh ngượng quá nhưng cố gắng bảo ba:
– Ba từ đã, ngồi xuống Quỳnh rửa mặt cho nào, tí nữa vào giường yêu nữa, đứng thế nay con mỏi lắm.
Ba ngồi xuống cho Quỳnh rửa mặt khi áp sát rửa mặt cho ba, thì bàn tay to lớn của ba ôm trọn lấy hai bầu vú nhỏ nhắn của Quỳnh. Ba xoa xoa nắn nắn… Quỳnh thích quá không rửa được mặt cho ba mắng yêu:
– Ba này! Hư lắm bóp nhiều ngực con xệ hết cả rồi đấy… bắt đền ba!
Đang chơi dở dang ba chả chịu được thêm nữa bế thốc Quỳnh vào giường, Quỳnh dạng rộng chân ưỡn người lên. Chim ba lao phụp vào trong bướm rồi, ba thúc Quỳnh người rung lên từng chặp. Hổn hển Quỳnh ghé tai ba nói trong tiếng rên rỉ:
– Úi… da… ui… hự… ự… mạnh thế ba! Bướm con bé ấn thế mạnh nát hết rồi… ư… ư… hự… hự… của ba to Quỳnh thích lắm… hự… ư… ui… Mà Quỳnh chả dùng thuốc nữa đâu… Quỳnh chửa với ba đấy… ui… úi… hự… ư… ư… yêu ba…
Câu nói dâm loàn không còn tí gì luân lý nữa, nhưng nếu xét khía cạnh khác thì là một khát khao đơn thuần của người con gái. Đơn giản Quỳnh muốn sinh con với người Quỳnh yêu thôi, nó đâu có gì là sai nếu nghĩ về tình yêu. Nhưng tội lỗi vẫn là tội lỗi đang đê mê, thì tiếng giày gõ cồm cộm xuống sân vọng vào mỗi ngày một gần. Tiếng giày quen thuộc này chắc là anh Tiến, anh hay đi giày cao cổ và để ô tô ngoài ngõ. Hôm qua chỉ khép cổng thôi chết rồi, thế là Quỳnh bấu lưng ba thì thào:
– Ba! Ui… úi… ư… có người vào nhẹ nhẹ thôi… không anh ấy biết…
Dù gì thì ba cũng không muốn ai biết, cho nên ba ép sát thân thể to lớn đè sát Quỳnh xuống nệm. Ba vẫn tham lam đẩy nhè nhẹ chim trong cái bướm ướt nhượt của Quỳnh, anh Tiến vào đến sân chắc thấy cửa nhà vẫn đóng. Mà giờ thì ba thì ở nhà chắc anh không tự đẩy vào, hay gọi Quỳnh như mọi khi. Anh đứng ở sân bật lửa châm thuốc thì phải, tiếng zippo tách tách quen thuộc lên Quỳnh biết. Ba hình như biết anh Tiến thì phải, chắc ba ghen ấn mạnh hơn làm Quỳnh rúm cả người. Tay vớ vội cái chăn nhét vào miệng cho khỏi bật ra tiếng rên, ba chắc thỏa mãn lòng tự ái vì ba đang chơi Quỳnh. Người con gái mà anh rất mực yêu thương, ngay sát anh mà chả hề biết. Chim ba xoáy trong bướm vừa mạnh vừa sâu, Quỳnh phải bỏ chăn ra nói nhỏ với ba:
– Ba nhẹ thôi làm mạnh thế đau bướm con rồi, nhói nhói lắm… con chả chịu được kêu lên thì ngượng lắm đấy… ba này! Quỳnh là của ba mà… đừng thế lộ đấy…
Ba hình như nhận ra sự trớ trêu đó nhưng chỉ nhẹ hơn chút xíu thôi, người Quỳnh vẫn rung lên bần bật cùng cái giường cọt kẹt. Cắn vào vai ba chân Quỳnh quắp lấy mông ba, một các giác vụng trộm lại đâm ra thích thú. Nước ra nhiều hơn nổ bọp bọp… may sao có tiếng nổ xe mô tô sầm sập tiến vào sân át đi. Chết rồi anh Long nữa mình hẹn ai đâu, hai anh này chắc thấy ba về hôm nay tự động đến cả. Anh Long tắt máy xe thì cũng là lúc kết thúc tiếng rên ồ ồ của ba, tinh trùng ba phọt vào lênh láng trong Quỳnh nhớp nháp ứa ra đệm. Của ba vẫn căng đầy chật chội trong bướm mà chưa mềm xuống, có vẻ ba rất phấn khích thì phải. Hai cha con ôm nhau thở và lắng nghe tiếng nói bên ngoài, Quỳnh thót tim rốt cuộc cũng có lúc hai anh ấy gặp nhau, vì mình quá đa tình giờ sao đây? Ở ngoài có tiếng anh Long nói trước:
– Ơ! Anh Tiến lâu rồi không gặp, giờ anh khác thế?
– Ừ! Anh hỏng hẳn rồi, từ hồi sư phụ tống cổ đi anh đúng là thành du thủ du thực như sư phụ nói… buồn lắm! Mà em quen ai ở đây?
– Em đây là nhà người yêu em mà anh? Thế anh quen Quỳnh hay bố Quỳnh?
Quỳnh trong vòng tay ba ấm áp mà vẫn run rẩy, anh Tiến sẽ nói sao đây? Mình đã yếu lòng cho cả hai làm chuyện đó. Nhưng mình đâu có yêu ai bằng ba, hai anh nói ra mình ngủ với cả hai thì sao? Ba sẽ chẳng tha thứ cho Quỳnh, mà các anh cũng chả ai bên Quỳnh nữa. Ôi đa đoan đúng là nghiệt ngã thật, giờ đây chỉ một câu của anh Tiến Quỳnh sẽ mất hết. Anh Tiến thở dài nói câu nói, mà toàn bộ hạnh phúc mong manh của Quỳnh ở đó cả. Quỳnh nín thở nghe anh nói… tiếng anh Tiến trầm trầm hình như anh buồn lắm thì phải:
– Anh chỉ là anh kết nghĩa của người yêu em thôi, không ngờ em có người yêu xinh đẹp lại là em gái anh chứ.
Quỳnh thở phào nhẹ nhõm, anh đã không nói ra chuyện đấy. Anh Tiến đúng là đã cứu Quỳnh bàn thua trông thấy, hay anh lo cho hạnh phúc của Quỳnh hơn là Quỳnh bên anh? Anh Long thì vui vẻ bảo anh Tiến:
– Chắc mọi người vẫn ngủ, hôm qua ba Quỳnh mới về, ra ngoài đường làm tí rượu cho ấm đã anh. Tiện ôn lại chuyện cũ ngày xưa lúc anh em mình học võ, hồi anh bỏ đi em buồn lắm.
– Ừ đi em! Ngồi chừng hơn tiếng thì quay lại nhé! Mà anh em mình tiện đi mua luôn đồ về nấu ăn cho tý Quỳnh đỡ phải đi. Chúng ta ăn mừng bác trai ra viện!
Họ đi cả rồi Quỳnh dậy nhìn ba xấu hổ quá, ở dưới đệm tinh trùng của ba ộc ra đã ướt đẫm một khoảng. Ba dậy ngay lúc hai anh bước đi ra cổng, ba châm điếu thuốc ngồi nhìn Quỳnh suy tư. Khi ba nhìn vào chỗ bướm Quỳnh cùng vũng tinh trùng hoen ố trên đệm, Quỳnh ngượng vô cùng thẹn thùng bảo:
– Ba đừng nhìn nữa đi, ngượng bỏ xừ! Mà ra nhiều quá thế không biết có em bé nữa không cơ!
– Con đừng để có thai! Hôm nay ba đã nghĩ rồi chúng ta nên dừng lại… con yêu và sau lấy Long đi con nhé! Đừng sai lại càng sai nữa ba biết con tuyệt hơn cả mẹ, con yêu ba chỉ là ngộ nhận thôi… Long mới là tình yêu đích thực con cần!
– Nhưng con thích ba… sao ba chê con. Hay vì con không đẹp như mẹ cao như mẹ… cả đời Quỳnh chỉ thích ba thôi… hu… hu… Con cứ chửa đấy… con không uống thuốc ba làm gì được con… hu… hu…
Quỳnh ngồi gục khóc thút thít trên giường, lần đầu tiên đối diện với cảm giác bị ruồng bỏ. Cái sự đớn đau của cuộc đời phụ nữ mà chẳng may gặp phải, không gì đau đớn hơn khi người ta chơi mình chán chê rồi tìm cách rũ bỏ. Trái tim ba cũng đau nhưng có lẽ dù sao phút đam mê qua đi, và ông cũng đã nghĩ mình không thể tiếp tục sai. Ba đến ôm Quỳnh dỗ dành:
– Con ngốc ạ! Giờ con nghĩ thế thôi lớn chút nữa, con sẽ hiểu đâu là tình yêu đích thực. Nhưng được rồi thế nào ba vẫn bên cạnh con mà, ngoan đi nấu cơm tý các anh ấy về đến nơi mà cởi truồng à!
– Ba hư! Con chỉ muốn đấm ba thật đau ấy… làm con khóc suốt. Con sẽ ở bên anh Long nếu ba muốn, nhưng ba không được bỏ rơi con. Nhất định phải thế nhá… con chỉ cần ba thôi!
Quỳnh lúc ấy mới vui lên chút đi mặc đồ, rồi thay ga giường dọn dẹp nhà cửa. Một lúc thì anh Tiến và anh Long về họ rất vui vẻ, trong tay nào gà nào vịt. Anh Tiến còn quay ra ôtô mang vào một con cầy hương và hai con nhím, thế là tập trung nấu nướng mọi thứ quên dần trong việc bếp núc. Quỳnh lăng xăng giữa ba người đàn ông của mình, không ai nói rõ với ai nhưng họ đều nhìn Quỳnh bằng một ánh mắt ngập tràn yêu thương. Nhưng Quỳnh thì cũng có đôi phút thoáng ngượng vụt qua, bởi cả ba đã đều có những giây phút hoan ái bên Quỳnh. Dù Quỳnh có mặc quần áo đi nữa, tất cả những chỗ thầm kín của Quỳnh ba người đều biết hết. Quỳnh ngồi nhặt rau thơm tự nhiên nghĩ thế mặt đỏ dần, chim anh Tiến to nhất rồi đến ba, anh Long xếp hạng bét hi… hi… Nhưng mà anh Long là người nhẹ nhàng, Quỳnh thích hơn cả chứ ba và anh Tiến giống nhau. Thi thoảng khiến Quỳnh đau rát thật tệ, rồi lại nghĩ nếu cả ba người hội đồng mình thì sao nhỉ? Quỳnh mặt đỏ au lên bởi suy nghĩ đến đó làm ba phải đến nhắc:
– Nhặt nhanh đi con sắp trưa rồi đấy!
Ba có lẽ ở lâu bên Quỳnh nhất lên hiểu, thấy con gái ngồi bần thần mặt đỏ dừ. Ông biết nó nhớ chuyện đó nhưng không biết, là con gái yêu lại suy nghĩ kinh khủng đến thế. Bữa ăn trưa thật tình cảm vui vẻ, vì quá trình nói chuyện khi nấu bếp khoảng cách đã thu hẹp. Nhất là anh Long và anh Tiến là đồng môn học võ, họ uống rượu với nhau. Rượu khiến đàn ông gần nhau, khi tất cả đã ngà ngà say cũng là ba bốn giờ chiều. Họ cứ uống và nói trên trời dưới biển, ba người đàn ông của Quỳnh đã quên hẳn Quỳnh luôn. Rồi tận sáu rưỡi trời đông tối sầm sập rất nhanh, anh Tiến cáo từ rời cuộc rượu trước. Vì anh có cuộc điện thoại của anh Tuấn Rồng, Quỳnh tiễn anh ra cửa trong khi ba và anh Long vẫn uống với nhau.
Anh Tiến không hề say vì anh đi ra cửa chả hề chệnh choạng, dù anh uống rất nhiều đôi mắt anh buồn buồn nhìn Quỳnh. Ra đến chỗ quặt vì nhà Quỳnh cuối ngõ chỗ đó đoạn cụt, sát một cái ao tù bỏ không và bên cạnh mấy cái mộ to đùng. Hồi mới đến Quỳnh sợ lắm chỉ mong người ta di rời đi thôi, nhưng ba bảo là chủ nhà bên nước ngoài họ chưa về chuyển được.
Đứng ở đoạn ngoặt ấy dưới mưa phùn lâm thâm, anh chợt túm chặt tay Quỳnh anh hỏi:
– Em sao em lại thế? Em có yêu anh không? Và em cũng đã ngủ với cả Long phải không? Thật sự em yêu ai? Anh không nói ra vì anh nghĩ hạnh phúc của em quan trọng hơn. Chứ nói ra Long nó sẽ nghĩ sao? Giờ có anh và em thì cứ nói thật đi… hôm đó là lân đầu em cho anh mà!
Hóa ra anh thấy ra máu anh nhầm tưởng Quỳnh mất trinh với anh, bối rối Quỳnh nói thật luôn:
– Vâng! Đúng là em lăng nhăng đấy… nhưng lần đầu tiên là anh cứ đè em làm… đâu chủ động cho anh. Còn về sau em cũng chả biết sao nữa, nhưng em cũng thích anh. Anh Long cũng vậy thôi ạ, em yêu người khác chả phải anh Long cũng chả phải anh… Thời điểm đó người em yêu không gần em, em yếu lòng ngủ với các anh ạ…
Anh thở dài buồn bã nói:
– Anh không nhìn nhầm em, đúng là em rất thật thà, thôi bỏ đi… anh chúc em và Long hạnh phúc. Anh coi nó như thằng em, hơn nữa theo nó em mới có tương lai, anh chỉ là thằng giang hồ đâm thuê chém mướn tù lúc nào không biết!
– Anh quên là em đang là ai à? Anh biết em nhiều hơn anh ấy mà! Cảm ơn anh đã không nói ra, giờ em vẫn thích anh mà anh làm thế này em rất tôn trọng anh nữa. Anh cứ yêu em đi anh biết lăng nhăng mà, nếu anh có tự tin làm em yêu hẳn riêng anh đi nhé… đồ ngốc em sẽ là của anh thôi! Chúng ta cũng giang hồ cá mè một lứa như nhau thôi… có gì mà anh cứ thế ạ!
Quỳnh nói thế rồi mạnh dạn cầm luôn tay kia của anh, nhét vào trong váy mình, bàn tay anh nóng rực hình như vì rượu. Khi mà Quỳnh nhét tay vào tận trong quần lót, bàn tay to lớn của anh úp lên cái mum múp của mình. Thì Quỳnh rùng mình khép đùi lại rên lên nho nhỏ, anh chả chịu được thật anh ghì Quỳnh lại hôn luôn. Tay anh luồn qua đám lông mu ram rám vuốt nhẹ vào cái khe ươn ướt của Quỳnh. Bên trong tiệc rượu ba chưa say hẳn nhưng cố tình giả say gục xuống bàn, anh Long phải dìu ba lên giường. Nằm tí ba giả tảng ngáy khò khò rồi, trong tâm tư của người cha đau khổ ông nghĩ như Tiến. Theo Long Quỳnh sẽ có tương lai học đại học ninh, bố lại làm cán bộ công an cấp cao. Vì thế ông biết Tiến về bèn giả say ngủ để tạo cơ hội cho Quỳnh và Long bên nhau. Anh Long thấy ba ngủ liền ra xe nổ máy định ra ngõ đón Quỳnh, biết anh Tiến đi ôtô sợ Quỳnh tiễn về đi bộ vào trong mưa ướt.