Rồng đỏ

Chương 3



Phần 3

Sau đó hai đứa chúng tôi quay về cái chủ đề chung, nói chuyện đến mức quên cả thời gian. Ở Dương tôi dần cảm nhận được sự quen thuộc, hai đứa chỉ đang chuyển từ nhắn tin sang nói chuyện trực tiếp mà thôi. Nó bắt đầu chia sẻ về việc vì sao bản thân lại đột nhiên trốn lên Đà Lạt một mình như vậy, hóa ra cái vụ nó viết truyện người lớn bị em gái ruột phát hiện, và với cái loa rách chạy bằng cơm đó thì e là chẳng mấy chốc mà cả gia đình, tông ti, họ hàng đều sẽ biết tin. Dương không dám đối diện với song thân phụ mẫu nên đành lựa chọn việc chạy trốn, tính chờ khi mọi chuyện êm xuôi thì mới quay trở về Sài Gòn.

Nó còn nói vốn dĩ nó tính toán ở đây tầm một đến hai tháng nhưng hiện tại vì mất sạch tiền bạc và cả thẻ rút tiền nên thời gian có khi sẽ ít hơn nhiều, có thể là một đến hai ngày.

Tôi nhìn khuôn mặt bức xúc của nó mà chỉ có thể nhún vai cười trừ, sáng đến giờ tôi đã đăng mấy bài viết về việc mất giấy tờ lên các diễn đàn của Đà Lạt, thế nhưng mà chẳng thấy có bất cứ một hồi âm nào.

Có lẽ tiền của nó cũng giống như lời của một danh nhân mạng từng nói vậy, chỉ còn mỗi cái nịt.

“Thôi đừng buồn, tối nay trẫm sẽ bao ngươi đi nhậu.”

Dương nói: “Bổn cung không uống được rượu, đi ăn thì được.”

Hứng thú của tôi tụt mất một nửa, thôi thì đành đi ăn vậy.

“Ê mà tao tìm cho mày một cái phòng khác rồi. Về dọn đồ đi, cái phòng nhân viên đó để cho nhóc trực đêm ngủ.”

“Ô kê.”

Bạn đang đọc truyện Rồng đỏ tại nguồn: http://truyen3x.xyz/rong-do/

Bảy giờ tối, nhóc trực đêm cũng đến, sau khi bàn giao công việc cho cậu ta thì tôi thuê taxi chở Dương đến địa điểm nhận phòng mới, còn bản thân tôi sẽ chạy xe máy theo sau.

Ngoài trời mưa rả rích nhưng vẫn không hề khiến du khách chùn chân cảm nhận sự lạnh lẽo của thành phố sương mù này, bằng chứng là họ vẫn đông như quân Nguyên tràn ra đường khiến cho mọi nẻo đường ở trung tâm đều rơi vào kẹt xe cục bộ.

Vốn dĩ Đà Lạt đã bé như cái mắt muỗi, việc đón quá nhiều du khách cùng một lúc khiến cho mọi thứ trở nên quá tải. Người người chen chúc nhau đổ ra đường lộ ra sự chật chội cùng khó chịu, có lẽ phần lớn trong số họ đã có chút hối hận khi đến đây.

Thành phố buồn nào còn giống như xưa nữa, nó đã bỏ lại ánh hào quang của chính nó trong quá khứ, thế vào đó là một ngành dịch vụ sặc mùi tiền và chất lượng thì như hạch. Chẳng còn những rừng thông bạt ngàn tươi mát, cũng không còn sự trong trẻo mát lành mà lại là đông đúc, chen lấn, cùng với những con đường dang dở chưa được hoàn thiện thốc lên đủ thứ bụi mịn. Dĩ nhiên là cả những công trình xập xệ èo uột mọc lên như nấm với cái danh homestay, không hề có quy định và quy hoạch nào rõ ràng, chúng khiến Đà Lạt mộng mơ đã trở nên xấu đi trong mắt rất nhiều người.

Vừa cảm thán vừa chen lấn chạy xe, tốn tầm nửa tiếng sau thì tôi cũng đã đến được địa điểm mà bản thân đã đặt.

Đó vốn phải là một homestay mới mở nằm bên rìa thành phố với view của rừng thông theo như những gì tôi đã xem qua tin nhắn.

Ấy thế mà… trước mắt tôi hiện tại là một bãi đất trống trông giống như bãi tha ma. Từng cơn gió lạnh lẽo thổi đến, xung quanh chỉ thấp thoáng mấy ánh đèn đường.

Taxi dừng lại từ lâu, anh tài xế hình như cũng nhận ra sự bất thường nên lùi xe lại đứng song song với tôi. Cửa kính mở, anh ấy thò đầu ra hỏi: “Chỗ này đúng không? Hay là phải đi sâu vô nữa?”

Tôi ra hiệu cho anh bình tĩnh, trong khi đó bấm điện thoại để liên hệ với người tôi đã đặt.

Đáp lại tôi sau đó lại là những tiếng tít tít vô vọng. Tôi chợt nhận ra bản thân vừa cúng cho kẻ khác năm trăm ngàn tiền đặt cọc.

Má nó, quả thật rất nhục, nhục còn hơn cả một con cá nục, tôi chẳng thể ngờ nổi sẽ có ngày bản thân lại bị lừa trên chính mảnh đất quê hương.

Bạn đang đọc truyện Rồng đỏ tại nguồn: http://truyen3x.xyz/rong-do/

Chín giờ tối, tôi đưa Dương về phòng trọ cùng với mình vì việc kiếm phòng đã trở nên quá khó khăn. Có một vài chỗ vẫn nhận khách nhưng chúng chỉ là nhà nghỉ giá rẻ nồng mùi ẩm mốc cùng với cả sự tăm tối ghê rợn, tuy tôi không phải kẻ tốt lành gì cho cam nhưng để bạn mình ngủ trong mấy chỗ đó thì kiểu tự tôi cũng sẽ cảm thấy áy náy.

Nơi tôi ở là một căn hộ studio kiểu khép kín, có cả bếp ăn và nhà vệ sinh trong phòng, đầy đủ tiện nghi tuy cái giá phải trả cũng không hề rẻ. Tôi dự định sẽ để Dương ngủ trên giường, bản thân thì sẽ ngủ ở ghế sô pha.

Lúc tôi đi ngang qua bác chủ nhà, chẳng hiểu sao ông bác già ấy lại lặng lẽ tặng cho tôi một ngón tay cái kèm ánh mắt cổ vũ, có phải là ông ta nghĩ đã đến lúc tôi nên sử dụng thanh thần kiếm rỉ sét chăng?

“Ê phòng đẹp thật đó. Mày thuê bao nhiêu tiền vậy?” Vừa bỏ giày ra thì Dương đã hỏi.

“Có năm triệu một tháng thôi. Rẻ mà.” Tôi vừa nói vừa bước đến chỗ bếp từ, cúi xuống lấy dụng cụ rồi bắt đầu đổ thức ăn đã mua ra. Tôi mua cho Dương vài món được coi là đặc sản của nơi này, bánh căn, bánh ướt lòng gà và cả mấy cái bánh tráng nướng, cuối cùng là sữa chua phô mai.

Tính tôi thì không hay ăn mấy thứ này lắm vì ăn mãi cũng ngán, tuy nhiên Dương thì nhất quyết muốn thử cho bằng được.

“Vãi đạn thật. Mày viết truyện sex kiếm được bao nhiêu mà chịu chi thế? Đại gia ngầm chắc chắn là mày rồi.”

“Thôi cho xin đi chị hai. Nửa năm nay em không có xu nào rồi đấy, viết vì đam mê thôi má ơi.”

“Chậc chậc. Cũng sạch sẽ ghê ha.” Dương nói rồi đi khắp nơi ngắm nghía, con nhỏ kiểu cứ muốn săm soi hết mọi thứ.

Tôi kệ, đổ đồ ăn ra bát ra đĩa rồi nói với nó: “Mày ăn đi, tao phải đi tắm chút đã.”

“Ừm, ừm, cứ để đó.” Nhỏ nói rồi tiện tay mở tivi lên, dán mắt vào ứng dụng Youtube để mở nhạc.

Bạn đang đọc truyện Rồng đỏ tại nguồn: http://truyen3x.xyz/rong-do/

Tốn chừng nửa tiếng kỳ cọ thì tôi cũng xong việc. Đến khi mở cửa bước ra thì Dương vẫn còn chưa ăn mà nằm trên giường tôi, ánh mắt nhìn lên trần nhà mà chẳng rõ là đang suy nghĩ gì.

“Sao chưa ăn đi? Nguội hết chả ngon đâu.”

Dương nhổm dậy nhìn tôi bảo: “À thì tao chờ mày, mày tốn công xếp hàng mua mà tao ăn một mình thì kỳ lắm.”

“Ờ, có tâm đấy, thế chờ tao sấy tóc đã.”

Chẳng biết có phải tôi tưởng tượng ra hay không, nhưng trong lúc tôi quay lưng sấy tóc thì cứ có cảm giác Dương nhìn tôi chằm chằm, cứ như kiểu muốn đánh giá tôi từ đầu đến chân vậy.

Tự nhiên, tôi lại nhớ đến cảnh tượng lúc trưa, vài cái suy nghĩ không trong sáng lắm cứ như cỏ dại mọc lên, muốn xua chúng đi cũng không được. Thằng em dưới háng bỗng nhổm dậy, độn lên cứng ngắc.

Bạn đang đọc truyện Rồng đỏ tại nguồn: http://truyen3x.xyz/rong-do/

Đồ ăn quả nhiên là dở tệ, may mắn tôi cũng chẳng kỳ vọng gì quá nhiều vào chúng. Mấy thứ này không phải dở vì người làm ra nó mà phải ăn nóng ngay tại chỗ thì mới ngon được. Khi đem về thì bánh ướt đã lạnh ngắt, bánh tráng thì cứng còn cái bánh căn thì ỉu xìu, có mỗi món sữa chua là gỡ gạc được đôi chút.

Ăn xong Dương chủ động giúp tôi rửa chén, còn tôi lại ra ban công để thưởng thức một điếu thuốc thơm.

Thật tình thì tôi cũng không hiểu là bản thân đang làm gì, cô nam quả nữ ở chung một phòng, có là con nít thì cũng chẳng tin là không có gì diễn ra.

Tôi không phải con nít, Dương cũng như thế.

Nếu vậy… vì sao chúng tôi lại dám cùng nhau ở chung? Độ tin tưởng không cao đến như vậy chứ.

Tôi kệ mẹ không nghĩ nữa, dù sao tôi cũng đang ở một mình, nó không sợ thì tôi sợ cái quái gì phải không.

Tôi dập thuốc rồi trở vào phòng.

Dương đã xong việc, thảnh thơi ngồi ở ghế sô pha uống trà, thấy tôi quay lại thì nó vẫy tay nói: “Ê có phim gì hay không mày? Mở xem chơi mày.”

“Ừm, chỉ cần không coi pỏn gay là được.”

“Xùy, giờ này chưa phải lúc. Muốn coi cũng phải… à thôi…” Dương nói được một nửa thì có lẽ nó cũng nhận ra cái chủ đề đó không thích hợp nên vội chữa lời bảo: “Mày có xem phim The Boys không? Hình như hôm nay có tập mới đấy.”

Mắt tôi sáng lên, giờ tôi mới phát hiện ra Dương lại có rất nhiều thứ tương đồng với tôi.

“Dĩ nhiên có, cái siêu phẩm đó ai mà bỏ được. Mày xem tới tập năm rồi à?”

Dương gật đầu.

“Thế thì tiện, giờ tao với mày xem tập mới nhất vậy.”

Tôi rót một ly trà, tắt bớt đèn rồi ngồi xuống cạnh Dương, hai đứa đắp cùng một cái mền mỏng rồi nhìn lên màn hình. Tôi tuy không cố ý làm gì cả nhưng tình huống này nó cứ kiểu…

Tôi dường như có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của Dương, mùi thơm thoang thoảng vấn vít bên mũi. Đã lâu lắm rồi, tôi không có điều kiện tiếp xúc với phụ nữ ở khoảng cách gần như vậy. Dương hiện tại mặc váy jean ngắn màu xanh dương và một cái áo sơ mi màu hồng, nhỏ co chân lên, phủ mền che đi nửa thân dưới, mặt mũi cũng không tỏ vẻ gì.

Phim đã bắt đầu chiếu, tôi tạm thời quên đi mấy suy nghĩ quái dị để tập trung xem phim.

Dành cho những ai chưa biết thì The Boys có thể nói là một bộ phim cực kỳ biến thái thuộc thể loại siêu anh hùng. Cốt truyện chính xoay quanh việc nếu những siêu anh hùng quen thuộc mà chúng ta từng xem (Superman, Flash, Aquaman…) khi trở thành kẻ phản diện thì sẽ trông như thế nào.

Phiên bản của Superman trong phim có tên gọi là Homelander, một tên tâm thần sở hữu sức mạnh khủng bố, hắn là kẻ cực kỳ quái đản với những hành động như quay tay trên nóc nhà, bắt dị nhân khác biến thành mẹ nuôi để an ủi hắn hoặc quất nhau tơi bời với dị nhân khác bằng cách bắn tia laze vào vú họ.

Còn Flash thì tên là A – Train, hắn là một gã da đen chơi thuốc lắc, đã tông nát cơ thể người yêu của nhân vật chính ngay trong tập một.

Về phần phiên bản của Aquaman là The Deep, một thằng ngu bắt dị nhân khác ngậm dương vật hắn khi cô ta mới gia nhập để tỏ rõ quyền uy.

Sở dĩ phim này biến thái cũng là bởi vì đưa ra cho người xem được dịp chứng kiến những tình huống siêu trần trụi về thế giới siêu anh hùng. Nó sẽ cho ta biết hết toàn bộ những mặt tối bên dưới hào quang lấp lánh của các siêu nhân, mấy hành động như chơi thuốc, bạo dâm hoặc là làm tình tập thể cũng chỉ là muỗi trong cái phim này.

Cũng vì thế nên người xem rất dễ bị cuốn theo cốt truyện, tuy có những cảnh tượng cực kỳ tục tĩu nhưng không thể phủ nhận độ hay và chân thật của The Boys.

Cái cảnh gây ám ảnh tôi nhất có lẽ là ở tập một phần ba, về chi tiết thì không tiện nói nhiều nhưng đã có một dị nhân sở hữu khả năng thu nhỏ (tương tự Ant Man của Marvel) đã sử dụng nó trong khi làm tình. Cơ mà biến nhỏ rồi chui vào đâu thì thôi các bạn cứ tự xem sẽ biết, cực kỳ ám ảnh đấy nhé.

Trở lại với chuyện chính, tập sáu lần này sẽ đưa khán giả đến với một bữa tiệc thác loạn của các siêu nhân với tên gọi Herogasm, nơi đó được mô tả là một bữa tiệc sex khiến cho bản thân tôi cũng tương đối mong chờ, tò mò không biết sẽ được xem cái gì.

Mạch phim không dừng chút nào đưa người xem đến với nơi đó sau nửa tập.

Tôi và Dương chăm chú theo dõi.

Trên màn hình xuất hiện cảnh tượng đắt giá nhất bộ phim. Hai nhân vật Starlight và MM bước vào căn biệt thự sau khi được sự cho phép của dị nhân chim dài… chim gã dài thật, bằng chứng là nó được gã quấn quanh cổ, co lên thụt xuống để trêu ghẹo MM.

Đập vào mắt bọn họ là những gì biến thái nhất mà có nghĩ bạn cũng chẳng thể nghĩ ra nổi. Một đám siêu nhân trần truồng đang quất nhau tơi bời hoa lá. Có một tên sử dụng khả năng thao túng suy nghĩ để khiến cho mấy cô gái nằm ngửa lên đỉnh. Có cả tên chỗ ấy bốc lửa đi tới đi lui như thể đang tìm kiếm con mồi. Cũng có tên điều khiển băng biến ra một cái dương vật giả lạnh giá, người nào chịu nổi thứ đó thì tôi cũng chẳng rõ.

Tôi xem mà trợn trừng mắt, thật ra thứ đem lại cho tôi không phải là cảm giác nứng mà đó là cái cảm giác kinh sợ xen lẫn sự ghê tởm.

Ngay lúc này, nhân vật MM mở một cánh cửa muốn đi vệ sinh. Một thứ gì đó trắng trắng nhầy nhầy phủ xuống đầu anh ta, theo như tôi suy đoán có lẽ… là một đám nòng nọc trắng đục từ một con chim khổng lồ.

“Uầy vãi đạn, tinh trùng kìa mày.” Dương reo lên, mặt nó kiểu… mẹ, sao tôi thấy nó kiểu như rất hứng thú nhỉ.

Tôi liếc nó.

Dương nói tiếp: “Xùy, tác giả truyện sex gì mà e ấp thế? Tao thấy mày viết tục ơi là tục còn gì.”

“Nhưng mà nếu tao nói ra miệng tao sẽ ngại… đờ mờ… làm gì đấy?”

Tự nhiên tôi có cảm nhận rằng thằng em mình bị tay của ai đó đụng vào, ở tình hình hiện tại thì đó chỉ có thể là Dương.

“Làm gì đâu? Tao chỉ muốn coi thử mày có lên không thôi…” Dương cười theo một cách rất tinh nghịch mà tôi cam đoan là nó đang nghĩ đến việc chơi tôi.

“Khoan cái đã! Tiện tỳ mau dừng tay.” Tôi nói, thằng em đã bắt đầu nhổm dậy theo mấy cái động tác vuốt ve của Dương. Tôi dù không nứng thì nó cũng sẽ khiến tôi nứng.

Dương đột nhiên đưa đầu đến nhìn thẳng vào mắt tôi, ánh nhìn hai chúng tôi đối diện nhau, hơi thở nồng nàn của cô bé thốt nhiên trở nên hơi gấp gáp.

Tôi kiểu chả biết làm quái gì, cho dù tôi có là một kẻ biến thái thì trong trường hợp thế này vẫn không thể hiểu được hành động của Dương.

“Muốn làm tình không?” Dương hỏi, đủ trực tiếp, đủ thẳng thắn.

What the hell? Đó có phải là câu hỏi mà một cô gái nên nói?

“Nếu không thì sao?”

“Thì mày sẽ bỏ phí tao. Sao nào? Tao không đủ hấp dẫn?” Dương nói rồi trườn lên người tôi, bàn tay cô ấy vuốt ve cơ ngực tôi rồi vòng ra sau cổ.

Dương đưa bộ ngực đến sát mặt tôi, hỏi: “Muốn xem bên trong là gì không? Mày không muốn?”

Cặp ngực đồ sộ như hai ngọn núi ẩn sau lớp vải mỏng manh, tôi có thể thấy rõ khe ngực chết chóc của Dương nửa ẩn nửa hiện cùng sợi dây chuyền bạc ngay chính giữa, tôi có lẽ còn cảm nhận được trái tim cô bé đập một cách mơ hồ.

Nuốt vội ngụm nước miếng, tôi chỉ hỏi câu cuối cùng: “Mày đủ hấp dẫn… nhưng vì sao?”

Dương cúi đầu xuống, hơi nóng phả vào tai tôi, nó nói: “Tại vì mày đẹp trai và tao đang nứng, được chưa?”

Được, một lý do không hề có chút giả trân nào mà trái lại cực kỳ thành thật.

Nếu đã như thế, tôi không còn muốn làm đàn ông nữa, hôm nay tôi sẽ là chó vì dù sao tôi cũng tuổi chó.

“Thì làm. Mày làm tao nứng rồi đấy con quỷ.”

Dương mỉm cười, đặt ngón trỏ lên miệng tôi rồi nói: “Nếu muốn bú cái chỗ này… trước tiên mày nên đi súc miệng đi đã, tao ghét mùi thuốc lá lắm đấy.”

Tôi cũng không vừa, nói: “Mày cũng nên đi tắm đi thì có. Tao cũng không muốn mất hứng giữa chừng đâu.”

Con rồng đen tóc đỏ lại cười trông khá quỷ dị, lại thỏ thẻ vào tai tôi: “Lúc nãy mày tắm tao cũng có chút muốn vào theo… Thế… tắm cho tao được không?”

Mẹ nó, một sự mời gọi hết sức trần trụi, lửa nóng cứ vậy dâng lên trong cơ thể tôi, bao nhiêu sự hưng phấn này gói gọn trong vòng một chữ “Được” rõ to và dõng dạc.

Cứ như thế, bỏ lại bộ phim dang dở mà tôi chắc là khá hay, tôi với Dương kéo nhau vào phòng tắm. Bởi vì hành lý của nó cũng đang ở đây nên trang phục cũng không thành vấn đề.

Có điều, tôi để ý nó chỉ thò tay vào va ly rồi lấy ra mấy món đồ một cách nhanh gọn lẹ, cứ như là đã chuẩn bị sẵn từ trước.

Tôi trố mắt nhìn Dương, hỏi: “Mày là gà và tao là thóc?”

Dương cười bảo: “Gà hay thóc có quan trọng lắm không? Nếu mày không làm tao sướng nổi thì mày chỉ là một thằng phế vật thôi nhá. Đúng nhỉ?”

“Nếu mày không làm tao sướng được thì sao?”

“Eh… nếu thế thì… à hèm… tao xin lỗi mày chứ sao.”

Dương nói rồi bước vào trong, để lại nụ cười trêu tức tôi.

Khá lắm con quỷ nhỏ, hôm nay mà anh không làm cho mày van xin tha thứ thì tên tao viết ngược.

Chương trước Chương tiếp
Loading...