Số đỏ

Chương 30



Phần 30

Một tiếng đồng hồ sau, quán ăn Gà chỉ – Xa lộ Hà Nội, Quận 9.

– Oẹ… Oẹ…

– Trời ơi… còn cái gì đâu mà nôn hoài vậy?! – Thuỳ Vi lo lắng vỗ vỗ lưng tôi.

– Ha ha… Trời ơi tao cười chết mất…

– Hi hi…

Tôi cầm miếng khăn giấy của chị lau miệng rồi mệt mỏi quay lại bàn. Thấy tôi ngồi xuống, Thanh Thuỷ nén cười vuốt vuốt ngực tôi. Thằng Phương giơ ly bia về phía tôi:

– Lần này thật đáng giá… Ói cũng đáng.

– Đáng con bà mày… Mày giỏi thì đi quay cảnh đó… – Tôi cụng ly nó, uống ừng ực cạn sạch để nuốt xuống hết cảm giác tởm lợm cứ nhờn nhợt trào lên cổ.

– Ha ha… Bây giờ đoạn video đó mày tính làm gì?! – Thằng Phương xé cái cánh gà bỏ vào chén chị Vi, quay qua hỏi.

Tôi kéo tay Thuỷ đặt lên đùi mình, rồi trầm ngâm suy nghĩ:

– Tao tính để nguyên đó vài ngày… xem động tỉnh thế nào mới đưa lên mạng được…

– Như vậy… có ác quá không?! – Chị Vi chợt hỏi.

Nghe lời nói ấp úng của chị không hiểu sao máu nóng tôi lại bất ngờ sôi lên.

– Sao ác?! Nó dám lấy chuyện danh tiết của chị ra cười đùa, giờ chị lại lo cho nó sao?! Không tàn nhẫn với kẻ thù là tàn nhẫn với bản thân mình đó. Chị biết không hả?! Thanh Thuỷ suýt chút nữa phải hy sinh cả thân thể… chỉ để tìm được một cơ hội trả thù cho chị…

– Anh… thôi đi… – Thanh Thuỷ níu tay tôi.

Chị Vi cúi đầu, hai vai run run, nước mắt bắt đầu chảy. Không hiểu sao vẻ yếu đuối của chị lúc này lại không gợi lên tôi chút thương cảm, mà như thêm dầu vào lửa. Tôi không kềm được nói tiếp:

– Bao giờ chị mới hết kiểu yếu đuối như vậy?! Người ta leo lên đầu ngồi, chị còn sợ người ta trượt chân ngã sao?

– Im đi… Đủ rồi… – Thằng Phương nạt ngang.

Tôi buồn bực cầm ly bia uống một hơi cạn sạch. Phương hậm hực nhìn tôi, rồi nắm tay chị Vi nói:

– Thôi… Không có gì đâu… Phong nó chỉ muốn tốt cho chị…

Chị Vi gật gật đầu không trả lời nhưng bàn tay chị Phương đang nắm vẫn ngoan ngoãn để yên không rụt về.

Tất cả những cử chỉ nho nhỏ đó đều không thoát khỏi mắt tôi, nhưng lòng tôi lại trống rỗng vô cảm. Tôi nhìn lên tán cây xanh mát trên đầu, thầm thở dài. Giây phút tôi trả được thù cho chị, lại vô tình đẩy chị vào vòng tay người khác.

Bạn đang đọc truyện Số đỏ tại nguồn: http://truyen3x.xyz/so-do/

Khách sạn Bồng Lai, Nguyễn Đình Chiểu, Q3.

Dưới ánh sáng vàng nhạt chang hòa cả gian phòng tắm tràn ngập hương sắc kỳ diệu. Trong bể tắm lớn, lớp bọt xà phòng không ngừng xao động, lộ ra hai thân thể trần truồng quấn chặt vào nhau. Thanh Thuỷ ôm ghì lấy cổ tôi, đôi môi khao khát dính chặt miệng tôi. Lưỡi tôi và nàng cuốn chặt vào nhau trao qua hương vị tình ánh ngọt ngào.

– Ư… Anh đang buồn à?! – Thuỷ thì thào yếu ớt.

Tôi hơi ngạc nhiên, nhìn nàng hỏi:

– Không… Có một người đẹp như em sao buồn được chứ?!

– Hứ… Anh giấu ai chứ?! Chị Vi đi về với anh Phương, anh rất buồn. Em thấy được mối quan hệ của anh và chị Vi không bình thường đâu… Mối quan hệ chị em bình thường dù không quan hệ máu mủ cũng không sinh ra cảm giác dựa dẫm như vậy… – Nàng xoa xoa bọt xà bông lên ngực tôi, nói.

Tôi chậm rãi vuốt ve tấm lưng trần trơn nhẵn của nàng. Dù sao cũng một lần bị Yến Trâm nhìn ra, tôi không còn ngạc nhiên nữa. Tôi trầm ngâm một lúc, rồi nói:

– Anh… Thật ra… Anh lo lắng nhiều hơn… Anh hơi nóng giận rồi…

Hai ngày nay, từ lúc Vân Nhu rời xa tôi, trong người tôi như nung nấu một ngọn núi lửa. Tôi đánh nhau với đám cầm đồ, tôi nạt nộ la hét cô Ngọc Nhi và bây giờ là chị Vi. Tôi biết mình nóng giận vô lý với chị. Tính chị vốn yếu đuối, tôi đã biết từ lâu. Nhưng tôi thật sự lo lắng cho chị, tôi rời khỏi nhà vài ngày chị đã chơ vơ không biết bấu víu vào đâu. Vậy thì sau này chị phải sống như thế nào ở cái xã hội đầy rẫy dối trá lừa lọc này?!

– Anh Phương thật ra không tệ… như bề ngoài anh ấy thể hiện đâu. – Thanh Thuỷ nói nhỏ, rồi nhìn lên tôi như sợ tôi bực mình.

Thấy vẻ mặt điềm tĩnh của tôi, nàng thả lỏng nói tiếp:

– Anh Phương là người rất cố chấp… Em từng thử thay thế vị trí của Vân Nhu trong lòng anh ấy…

– … Nhưng em đã thất bại… Ha ha… – Tôi mỉm cười.

Thanh Thuỷ bĩu môi tiu nghỉu. Tôi mỉm cười, dùng ngón tay đùa nghịch đôi môi đỏ hồng chu ra làm nũng của nàng. Nàng há miệng cắn nhẹ ngón tay tôi, giọng u uất:

– Nếu em thành công thì đã không buổi Karaoke kia, Quyền mập cũng mơ mới chạm được vào em, cũng không có đêm nay… và cũng không có chuyện chị Vi rời khỏi anh…

Thấy nét mặt tôi hơi sa sầm, Thuỷ dụi dụi đầu vào cổ tôi:

– Em xin lỗi…

– Không… Không phải lỗi em. – Tôi thở dài, cúi xuống hôn nhẹ lên đôi môi nàng. – Anh chỉ lo lắng rằng chị Vi cũng sẽ thất bại như em. Mà chị lại yếu đuối hơn em nhiều.

– Ơ… Chị Vi khác em chứ?! – Thanh Thuỷ sững người nói.

– Sao khác?! – Tôi tròn mắt hỏi.

– Em… em là chủ động đến với anh Phương… – Nàng hơi đỏ mặt thú nhận. – Chị Vi lại do anh Phương chủ động mà.

– Thì sao?!

Quả thật mũi tên hai chiều này đối với tôi chẳng có ý nghĩa gì. Nam nữ bình đẳng, ai chủ động thì đánh giá được kết luận gì đâu?!

– Anh không biết rồi. Từ xưa đến nay anh Phương có rất nhiều bạn gái… Nhưng trước giờ chỉ có Vân Nhu… và nay chị Vi… là ảnh thật sự chủ động. – Thanh Thuỷ bĩu môi có chút ảo não. – Em thật sự có chút ghen tị với chị Vi đó…

– Ha ha… – Tôi bật cười, rồi làm ra vẻ giận dữ. – Còn bên anh mà đã suy nghĩ đến thằng khác hả?! Em xem anh là gì đây?!

– Hứ… Em phải hỏi anh xem em là gì mới đúng đó?!

Thanh Thuỷ chồm người lên choàng tay qua cổ tôi. Hai bầu vú tròn trịa bóng nước ép lên ngực tôi… nhìn vào mắt tôi nói:

– Em biết tim anh không có chỗ trống cho em… Em cũng thất bại một lần rồi, nên không muốn ngã đau vì Vân Nhu lần nữa… Sau này… em chỉ muốn làm một người tình bí mật của anh thôi, được không?

Tôi không trả lời. Tay tôi vòng bên dưới đỡ lấy bờ mông tròn trịa của nàng kéo sát vào người. Ngậm kín lấy đôi môi đỏ mọng khao khát của nàng.

– Ưm… em muốn… anh chiều em nha… một cái nữa thôi… – Thanh Thuỷ hôn rít lấy môi tôi, cả người nhướng lên để tôi chèn dương vật vào âm hộ nàng.

– Ưm… – Nàng bật rên khẽ khi cơ thể trùng xuống, tôi vào sâu trong người nàng.

– Ah… em muốn mấy cái anh cũng chiều… Ôi… chim em ấm quá… – Tôi hít hà khoan khoái.

– Ư… nói chuyện… thô bỉ… ưm… nhưng em… em thích ah… ưm…

– Ah… Anh so với thằng Phương thế nào?!

– Ưm… kỳ cục quá… Không nói đâu… ưm… – Nàng gục đầu lên vai tôi giấu đi gương mặt đỏ bừng, cơ thể vẫn không ngừng nhấp nhô lên xuống cho dương vật tôi ra vào thật sâu trong người nàng.

– Ah… Làm sao mới nói ah! – Tôi bợ lấy cặp mông nhún nhảy của nàng, cúi xuống ngậm lấy núm vú bóng lưỡng thơm mùi xà bông của nàng, mút mút say mê…

– Ưm… Anh… có thể đoán… được mà… Ư… – Thanh Thuỷ ưỡn ngực ra cho tôi hôn, cắn môi nhìn theo đầu lưỡi tôi trên núm vú nàng mà vặn vẹo khiêu khích.

– Anh thích nghe em nói… – Tôi nhìn lên gương mặt đỏ ửng men tình của Thanh Thuỷ, lưỡi không ngừng đánh nhanh nhanh trên đầu vú đỏ hồng săn cứng của nàng.

– Ư… là anh… được chưa?! Ôi… đáng ghét… Ưmmm… – Thuỷ thở dốc, ôm ghì đầu tôi vào giữa hai bầu vú nàng, cơ thể nhồi lên xuống thật nhanh.

– Anh lợi hại thế nào ah?! – Tôi thở dốc, nhìn lên nàng hỏi tiếp.

Nàng ôm mặt tôi, cúi xuống hôn lên môi tôi, nấc khẽ từng tiếng:

– Ơ… Ưm… anh… anh to hơn… còn dài… hơn… lại còn… còn lâu… hơn… Ôi… xấu hổ chết mất…

– Ha ha…

Tôi đỡ dưới cặp mông tròn trịa của Thanh Thuỷ, cả người đứng lên. Cặp đùi thon dài trắng nuột của nàng kẹp cứng quanh hông tôi. Nước xà bông ào ào rơi xuống, lộ ra thân thể lõa lồ của tôi và nàng đang dính chặt vào nhau. Nhẹ nhàng đặt lưng Thanh Thuỷ ngồi xuống thành hồ. Dương vật tôi rời khỏi âm hộ nàng cứng đơ gân guốc đung đưa trước gương mặt khao khát của nàng.

– Quay người… bụng úp… xuống…

Nghe hiệu lệnh của tôi, Thanh Thuỷ ngoan ngoãn làm theo. Hai tay nàng gấp trên thành bể tắm, cặp mông to tròn vểnh lên đung đưa về phía tôi. Tôi quỳ một chân, cầm dương vật to cứng gõ gõ lên cặp mông tròn trịa của nàng, nói:

– Ah… Nói cho em biết một bí mật nha…

Thanh Thuỷ õng ẹo cặp mông cọ cọ vào hạ thể tôi, nỉ non hỏi:

– Bí mật gì ah?!

– Từ ngày đó… em trêu anh… trong lớp… nhìn mông em trong lớp áo dài… anh đã nhủ thầm… – Tôi chậm chậm chèn dương vật vào hai mép âm hộ đỏ mọng hé mở chờ đợi của nàng.

– Ngày nào đó… anh sẽ bơm nó… như thế này… – Tôi nghiến răng thúc mạnh.

– Ưm… ôi… Anh xấu quá… dám có… ý nghĩ… xấu… với bạn học ah… ưm… – Nàng che mặt rên rỉ.

– Vậy nên đến là anh không… từ chối nha… – Tôi nghiến răng thúc nhanh.

– Ưm… Vậy anh… bơm nó đi… em cho anh hết… ôi… Ôi…

Thanh Thuỷ há hốc ngoái lại nhìn tôi, nàng không ngừng rên rỉ khi tôi bóp chặt vòng eo nàng, thúc dương vật vào sâu trong âm hộ nàng. Âm thanh chan chát của da thịt, hơi thở gấp gáp vang vọng cả gian phòng. Nước bể tắm sóng sánh dồn dập, tung tóe tràn ra ngoài…

– Ưmmm… Ôi…

Thanh Thuỷ nhắm chặt hai mắt há hốc rên lớn, tay ghì chặt bắp đùi tôi, giữ tôi dừng lại. Âm hộ nàng co thắt rồi tuôn trào mãnh liệt. Tôi vuốt ve tấm lưng trần cong ỏng tuyệt đẹp của nàng, rồi rút dương vật ra thật nhanh. Thanh Thuỷ hiểu ý ngồi bệt xuống, đôi môi hổn hển mở lớn đón lấy dương vật tôi. Tôi cầm dương vật căng cứng như sắp nổ tung, đập đập lên chiếc lưỡi nhỏ nhắn đỏ hồng của nàng, rồi rùng mình…

– Ah…

Từng dòng tinh dịch trắng đục nóng hổi từ đầu dương vật tôi phun trào tung tóe vào giữa đôi môi mở rộng của Thanh Thuỷ. Nàng nhìn lên tôi với ánh mắt say mê, ngậm lấy dương vật tôi, mút vào thật sâu đến khi tôi cạn sạch… Thanh Thuỷ vén tóc lộ ra bên gò má đỏ ửng xinh đẹp, bàn tay nâng dương vật tôi lên, chiếc lưỡi nhỏ chậm rãi tỉ mỉ liếm quanh hai túi bìu rồi làm sạch dọc thân dương vật tôi.

– Ah… Em thật là… ma quỷ nha… – Tôi hít hà khoan khoái, dương vật lại lần nữa tỉnh lại.

Thanh Thuỷ che mặt cười nắc nẻ, ánh mắt sắc lẻm nhìn lên tôi:

– Hi hi… Em muốn sau này… dù lúc anh gần Vân Nhu cũng phải nhớ đến em…

– Ha ha… Vậy thì đêm nay phải làm thêm nhiều chuyện đáng nhớ nha…

Tôi bế xốc cơ thể trần truồng của Thanh Thuỷ trên hai cánh tay, bước ra phòng ngủ. Nàng vặn vẹo cơ thể ôm ghì lấy cổ tôi nỉ non háo hức…

Chương trước Chương tiếp
Loading...