Số đỏ
Chương 63
Cảnh tượng chị Ngọc Trâm toàn thân trần truồng vặn vẹo trên giường còn in rõ trong đầu tôi… Cặp đùi thon dài của chị mở rộng phơi bày trọn vẹn vùng âm hộ đỏ hồng khít khao ẩm ướt. Giây phút đó tôi nhìn chị lại hoàn toàn không gợi lên chút nhục dục nào.
Ký ức này có lẽ sẽ lưu lại trong đầu chị Ngọc Trâm một thời gian dài. Nhưng đối với phần còn lại đây có lẽ là kết quả tốt nhất cho cô Ngọc Nhi và chính bản thân chị. Bộ mặt kinh tởm của cha con Tùng bị vạch trần, cũng giúp cho tình cảm hai chị em cô Ngọc Nhi rạn nứt được hàn gắn. Lòng tôi dâng lên chút cảm giác nhẹ nhõm, vung hai tay nằm bật ra giường.
– Cái gì vậy ah…
Tay tôi chợt chạm phải cái gì ươn ướt, liền nhỏm dậy mà nhìn… Trước mặt tôi trên mặt nệm là một vùng tròn tròn ẩm ướt, nhận ra đây là vị trí chị Ngọc Trâm nằm khi nảy. Tôi lơ đễnh nhìn qua cánh cửa phòng tắm khép chặt, đưa tay lên mũi ngửi ngửi… Ôi… mùi thiếu nữ thật mê người ah.
“Ưm… Chị ơi…”
Trong phòng tắm chợt vang lên tiếng rên rỉ của chị Ngọc Trâm làm tim tôi nhảy thót một cái. Tôi hơi chột dạ, máu tò mò trỗi lên… tôi đứng lên áp tai vào cửa phòng tắm lắng nghe.
“Ưm…” – Tiếng nước chảy và âm thanh thở dốc của chị Ngọc Trâm.
“Im… Im đi… Ráng chịu một chút sẽ qua thôi…” – Cô Ngọc Nhi nói.
“Em… ưm… em… khó chịu quá…” – Tiếng chị nỉ non, vùng vẫy trong nước.
“Trâm… con gái không được làm vậy…” – Giọng cô Ngọc Nhi gắt lên.
“Ah… nhưng… em không… chịu được… Ôi…”
“Trâm… nghe lời chị… bỏ tay ra…” – Cô Ngọc Nhi gắt gỏng lo lắng hét lên.
“Ah… Ôi… Chị để mặc em… Ôi…”
Hơi thở dồn dập của chị Ngọc Trâm trong phòng tắm, làm tim tôi cũng loạn nhịp. Đũng quần tôi vô thức trỗi dậy u cộm ra một khối to lớn… Ây da, mày thật mất dạy ah. Tôi vừa cảm thán thì bất ngờ cánh cửa phòng tắm bật mở. Tôi giật bắn mình thấy cô Ngọc Nhi hai mắt đỏ hoe nhìn mình chằm chằm.
– Em…
Tôi vừa ấp úng định phân bua thì cô Ngọc Nhi bất ngờ bước đến, túm lấy áo tôi lôi mạnh vào phòng tắm. Tôi bàng hoàng chưa hiểu ra việc gì thì cô đã bước nhanh ra ngoài, đóng sập cửa lại.
– Này… Khoan đã… cô…
Tôi hô lên nhưng khi ánh mắt lướt qua góc bồn tắm liền ú ớ tắt nghẽn. Trước mắt tôi là một tòa thiên nhiên hừng hực cháy bỏng. Chị Ngọc Trâm hai mắt nhắm chặt tựa lưng vào tường, cơ thể chị hoàn toàn lõa lồ không che đậy trước mắt tôi. Hai bầu vú chị no tròn ươn ướt nước bóng nhẫy, hai nhũ hoa đỏ hồng không ngừng phập phồng lên xuống theo hơi thở dồn dập. Cặp đùi thon dài của chị gác lên hai mép bồn tắm, mở rộng trước mắt tôi… những ngón tay chị bóng nước không ngừng day day giày vò kích thích hai mép âm hộ đỏ hồng đến ướt đẫm… Hai cánh mũi tôi ê ê sắp xuất huyết, đũng quần căng tức muốn nổ tung.
– Không được… Không được ah…
Tôi hít một hơi thật sâu, quay mặt đi, xoay mạnh nắm cửa. Ngay sau cánh cửa, cô Ngọc Nhi đôi mắt rưng rưng nhìn tôi, cô ấp úng:
– Em giúp Ngọc Trâm đi… Được không?
– Em không làm được. Em xin lỗi. – Tôi thở dài lắc đầu, bước ra ngoài.
– Tại sao?! – Cô Ngọc Nhi lo lắng, ngồi xuống bên cạnh tôi.
– Haizz… Như lần đầu cô xuống phòng em thôi… Đầu óc chị Ngọc Trâm lúc này cũng vậy… không tỉnh táo… – Tôi nắm tay cô Ngọc Nhi, nói. – Em không muốn chị sau mọi chuyện lại hận em.
– Nhưng… – Cô Ngọc Nhi lo lắng.
“Ưm… Chị ơi… Ôi…”
– Ngọc Trâm… – Cô Ngọc Nhi kêu lên, lao vào phòng tắm.
“Ưm…”
Tôi thở dài, quay người bước đến cửa sổ mà nhìn ra ngoài. Tôi không muốn nghe mà âm thanh rên rỉ mê người kia cứ vang vọng trong đầu. Thề với trời, tôi muốn ngay lập tức lao vào trong kia mà giày vò ngấu nghiến thân thể hừng hực nóng bỏng của chị Ngọc Trâm. Nhưng lý trí mách bảo cho tôi biết, nếu tôi thật sự làm như vậy mối quan hệ của tôi và cô Ngọc Nhi sẽ rạn nứt. Cô Ngọc Nhi trong tim tôi vị trí cũng gần như Vân Nhu, không thể đánh đổi dù với bất kỳ ai.
“Cạch” – Tiếng mở cửa vang lên sau lưng.
Không quay người lại, nhưng tôi vẫn nghe tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên sau lưng. Đột nhiên, một vật mềm mại ẩm ướt thơm ngát trùm qua đầu tôi, kéo ngược ra sau…
– Này…
Chưa kịp phản kháng, tôi bị ném mạnh lên giường một cách thô bạo. Mấy cánh tay bao phủ lên người tôi. Khóa quần tôi bị mở tung, kéo tuột xuống… Mẹ ơi! Quá nhanh, quá nguy hiểm rồi… Tôi cuống cuồng kéo chiếc khăn lông phủ quanh đầu ra, kêu lớn:
– Bớ người ta… hiếp…
Tiếng hô hoán của tôi tắt nghẽn, một đôi môi mềm mại ướt át liền trám kín miệng tôi. Cô Ngọc Nhi mặt đỏ gay gắt, rít khẽ trên môi tôi:
– Còn la lên… cô cắn chết em…
– Không la, không la nữa ah…
Tôi hé miệng đón lấy chiếc lưỡi nhỏ thơm ngát của cô. Choàng tay qua lưng cô không ngờ tay tôi chạm vào khoảng da thịt trống trải mềm mại…
Cô thật sự là… Gương mặt cô Ngọc Nhi áp sát vào tôi đang rất nóng, nóng như lò lửa. Bên dưới tôi đang bị một bàn tay khác vụng về lẫn háo hức cầm nắm giày vò…
– Ưm…
Một mái tóc đen óng ẩm ướt phủ xuống mặt tôi. Chị Ngọc Trâm ôm ghì lấy tôi, áp hai bầu vú mềm mại mát rượi lên cánh tay tôi. Đôi môi chị háo hức tìm đến… Cô Ngọc Nhi định lùi lại, nhưng tôi giữ chặt không buông.
– Phong…
– Ư…
Tôi hôn vùi cùng lúc cả hai đôi môi đỏ mọng hé mở… Ông trời ơi! Thật sự điều này đang xảy ra ah. Miệng lưỡi tôi như bị hòa tan trong hơi thở nồng nàn của hai người. Hai đôi môi mềm mại ướt át, hai chiếc lưỡi nhỏ háo hức khao khát… Hai cánh tay tôi ôm choàng siết chặt lấy cơ thể trần truồng của cô Ngọc Nhi và chị Ngọc Trâm. Dương vật tôi dựng đứng được hai bàn tay nhỏ luân phiên vuốt ve liên tục…
– Phong…
Cô Ngọc Nhi gỡ cánh tay tôi ra, lùi qua bên cạnh. Ngay lập tức chị Ngọc Trâm chồm lên ôm cứng lấy người tôi.
– Ưm… Ư…
Tiếng rên rỉ nỉ non của chị Ngọc Trâm làm tim tôi đập loạn. Tôi choàng tay ôm ghì lấy cơ thể mềm mại của chị, lật người đè lên chị. Những nụ hôn cuồng nhiệt của tôi tới tấp liên miên rơi xuống cơ thể chị… Lên chiếc cổ thon dài, lên hai bầu vú căng tròn mịn màng, rồi hôn rít lấy hai nhũ hoa đỏ hồng xinh xắn của chị…
– Ôi… ưm…
Chị Ngọc Trâm cong ưỡn cả người mà rên rỉ ngất ngây. Hai tay chị ghì chặt lấy tóc tôi, ép mặt tôi chặt cứng vào hai bầu vú nức nở khao khát của chị. Miệng tôi ngậm lấy cái núm nhỏ xinh mềm mại của chị mà nút, nút say mê. Chị Ngọc Trâm như mê loạn, vuốt ve sờ nắn khắp cơ thể tôi… Cặp đùi chị mở rộng quắp lấy hông tôi mà siết, siết mạnh.
– Ưm…
Tôi nhỏm người ngồi dậy. Giờ phút này tôi nhận ra mình đang cầm dương vật căng cứng trong tay trước cặp đùi thon dài mở rộng mời chào của chị Ngọc Trâm. Cảm xúc tôi mâu thuẫn khó tả nổi. Trước khoảnh khắc định mệnh này, chị Ngọc Trâm chưa bao giờ là đối tượng truy cầu tình dục trong mắt tôi. Tôi cúi đầu nhìn khoảng da thịt trắng hồng loá mắt đang phơi bày trước mắt. Âm hộ chị Trâm rất đẹp ah. Một phần mu mũm mĩm hồng hào thưa thớt lông tơ… Hai mép âm hộ ửng đỏ ướt đẫm mời gọi làm tôi muốn ngạt thở. Tôi chợt nhìn qua bắt gặp đôi mắt ửng đỏ mâu thuẫn của cô Ngọc Nhi. Cô mỉm cười với tôi, nụ cười dù gượng cứng lại xinh đẹp tuyệt vời. Cô nói nhỏ với tôi:
– Em thương Ngọc Trâm… Nhẹ nhàng thôi nhé.
– Ưmmm…
Tôi chưa kịp hồi đáp cô thì sự kiên nhẫn cuối cùng của chị Ngọc Trâm đã tiêu tán mất. Chị đưa tay cầm lấy dương vật tôi mà quẹt quẹt đưa vào cửa mình chị. Tôi nghiến răng ngương theo, đẩy người vào thật chậm…
– Ôi… ưm…
Tôi gạt tay chị ra, bàn tay nhẹ nhàng vạch hai mép âm hộ đỏ hồng của chị ra, khẽ đẩy người để dương vật đi vào thật chậm. Bên trong chị Ngọc Trâm thật chặt bóp nghiến lấy dương vật tôi… Càng vào trong tôi như tiến gần đến miệng núi lửa, thật nóng ah. Nước nhờn chị ra rất nhiều, nhiều đến mức dương vật tôi như được ngâm trong một dòng suối nóng mà ngược dòng tiến lên. Và hai phần ba đoạn đường, tôi chạm vào một ranh giới mong manh mềm mại… Tôi hít hà kìm nén xung động, chậm chậm lùi người lại. Nhưng bất ngờ, hai chân chị Ngọc Trâm quặp quanh người tôi, siết chặt.
– Ah…
Chị Ngọc Trâm kêu lên một tiếng đau đớn. Cô Ngọc Nhi bên cạnh cũng che mặt, đôi vai trần run run kìm nén.
Tôi giữ mình sâu bên trong người chị Ngọc Trâm, nằm xuống úp mặt vào hai bầu vú chị mà hôn hít. Cả cơ thể chị lạnh toát vì cơn đau đớn đầu đời, được tôi từng chút từng chút vuốt ve sưởi ấm lại. Chị Ngọc Trâm cúi xuống đón lấy môi tôi mà hôn. Chiếc lưỡi nhỏ nhắn của chị run rẩy tìm đến tôi như muốn xoa dịu cơn đau của mình.
– Ưm…
Hạ thể tôi bắt đầu nhấp nhỏm chậm chậm ra vào. Chị Ngọc Trâm nhắm nghiền hai mắt, cánh mũi phập phồng ư ử khe khẽ theo nhịp của tôi. Tư thế ân ái tôi đang làm với chị có thể nói vừa là truyền thống, lại vừa phổ biến nhất… Đặc biệt phù hợp với lần giao hợp đầu tiên. Hai chân mở rộng giảm thiểu tối đa sự ma sát gây đau đớn, lại có thể hôn, có thể vuốt ve an ủi… Có người còn gọi đây là tư thế ân ái nguyên thuỷ nhất của loài người. Sinh ra, lớn lên, động dục là tự khắc biết… không cần ai chỉ dạy.
– Ưm… Ôi…
Chị Ngọc Trâm há hốc rên rỉ, cánh tay chị ghì chặt cổ tôi. Tôi cắn nhẹ trên vành tai chị tiếp tục giữ cơ thể một vận tốc đều đều liên tục. Cá nhân tôi không hề thích phá thân con gái… Thật sự, ngoài thỏa mãn tính chiếm hữu nguyên thuỷ của đàn ông, còn lại cái gì cũng phải nhẹ nhàng, kìm nén gò bó khó chịu. Thôi đành vậy, kiếp chim lợn của mình vốn gian nan ah.
– Ưm… Ôi…
Tôi gỡ tay chị Ngọc Trâm trên cổ, nhỏm người thẳng dậy. Hai tay tôi đặt ngực chị, xoa nắn hai bầu vú đã săn cứng tê dại, hạ thể bắt đầu tăng tốc từ từ… Chị Ngọc Trâm ghì chặt lấy hai bàn tay tôi trên ngực chị, đôi mắt xinh đẹp khép hờ nhìn tôi mê mẩn.
– Ưm… Ôi…
Cơ thể trắng muốt nõn nà của chị rung động liên tục theo nhịp điệu của tôi. Chị Ngọc Trâm nhắm mắt, mái tóc rũ rượi lắc lư tê dại… Những ngón tay hư hỏng của tôi đùa giỡn với hai nhuỵ hoa đỏ hồng đã săn cứng của chị, se se lấy chúng, miết miết liên tục…
– Ư… ưm…
Chị Ngọc Trâm ưỡn cong người mà rên lớn. Hai chân chị quắp chặt hông tôi mà siết, siết mạnh… Một dòng nước ấm áp từ sâu trong người chị tuôn trào, ướt lan cả hạ thể tôi. Cả người chị Trâm run rẩy, rồi từ từ mềm nhũn lim dim như thiếp đi… Tôi chậm chậm ngồi dậy. Nhìn xuống dương vật bê bết ướt đẫm màu trăng trắng và máu đỏ, tôi chỉ biết cảm thán thở dài.
– Chị nghỉ ngơi chút đi… – Tôi kéo chăn đắp lên ngực chị.
Chị Ngọc Trâm bất ngờ choàng tay ôm lấy cổ tôi, hôn lên môi tôi, thì thào:
– Chị biết… tại sao chị Hai thích em rồi…
Tôi ngẩng người, rồi lắc đầu cười khổ:
– Có rất nhiều chuyện chị chưa biết thôi! Sau hôm nay chị Nhi sẽ kể hết cho chị… Em chỉ có thể nói… Em và chị Nhi đến với nhau không phải vì thỏa mãn những chuyện này.
– Ưm… chị tin chị Hai… cũng tin em nữa…
Nhìn chị Ngọc Trâm lim dim thiếp đi, gương mặt còn ửng đỏ xinh đẹp như một thiếu nữ mơ xuân, lòng tôi hơi rung động. Tôi chợt nhận ra trước đây tôi chưa bao giờ dùng ánh mắt này nhìn chị. Đối với tôi, chị Trâm như một đứa con nít phát dục sớm, đầu óc ngây ngô không hiểu nổi. Cũng có thể do tôi quen tiếp xúc với những người con gái suy nghĩ có chiều sâu như cô Ngọc Nhi, Vân Nhu và Thanh Thuỷ… Vì thế, mỗi ngày đối diện với chị Ngọc Trâm tôi lại không nhận ra chị xinh đẹp, cơ thể phát triển hoàn hảo và có những nét hấp dẫn rất riêng chỉ mình chị mới có. Nhìn chị ngủ yên lành, khóe môi ửng đỏ hơi nhếch nhẹ như mỉm cười tôi chợt nhận ra mình đã lo lắng quá nhiều. Sóng gió cuộc đời này dường như không bao giờ đổ lên người chị… Tôi chợt thấy lòng sinh ra chút hâm mộ và đố kỵ.
Thở dài, ngẩng đầu nhìn quanh phòng, tôi chợt ngớ người. Cô Ngọc Nhi đâu rồi?! Trốn tránh trách nhiệm ah?! Tôi nhẹ nhàng bước xuống giường, lao ngay đến phòng tắm. Xoay tay nắm, tôi thở phào nhận ra cửa phòng tắm không khóa. Mở cửa bước vào, đón tôi là ánh mắt ái ngại ngượng ngùng của cô Ngọc Nhi. Cô ngồi trên mép bồn tắm, bộ quần áo kín đáo đã mặc lại trên người không lộ ra chút da thịt nào.
– Cô… thật sự là lừa em ah?! – Tôi nhăn nhó cười khổ.
– Ngồi xuống đây đi… – Cô Ngọc Nhi cười tủm tỉm, vỗ vỗ mép bồn tắm bên cạnh.
Tôi thở dài ngồi xuống bên cạnh cô Ngọc Nhi. Cô hơi đỏ mặt ngượng ngùng lấy chiếc khăn tắm phủ ngang hạ thể trần trụi của tôi.